Chương 14: Phó bản bí mật!
Sầu Thiên Kiếp, Genji170896
17/07/2017
P/s: Đổi tên Kĩ năng bị động - Bị động phòng thủ thành Tự động phòng thủ. Cảm tạ mọi người, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.:3
Nhược Tuyết cũng gật gật đầu nói: “Nhiệm vụ gì? Ta bây giờ đang rảnh đến phát chán à, đi loanh quanh nãy giờ khắp nơi đây. Tiểu thư ta nhận vụ này rồi!”
Phạm Huy nghe nàng đáp ứng cũng liền gửi nàng thông tin nhiệm vụ, Nhược Tuyết nhìn thấy phần thưởng liền tinh tinh hai mắt sáng lòa lên, “Rương thần bí” danh tự này nghe rất có lực sát thương đập thùng thùng vào người nàng. Rồi bỗng nàng nhận được hệ thông nhắc nhở: “Phạm Huy mời bạn vào tổ đội, tiếp nhận hay không?” Nàng liền đáp ứng dứt khoát không một tia do dự chần chờ nào.
Nhưng Nhược Tuyết thắc mắc liền hỏi hắn: “Nhiệm vụ chỉ bảo kiếm con trai của Y Dược Sư, lại không nói kiếm hắn chỗ nào sao, Huy?”
Phạm Huy lắc lắc gãi gãi đầu cũng đi theo đáp: “Cũng không có a, nhưng ta nhớ hình như Y Dược Sư bảo con trai hắn ở lãnh địa Mãng Hoa Xà, chúng ta thử qua khu vực có quái Mãng Hoa Xà liền biết, cách đây mấy tiếng, ta liền là làm nhiệm vụ ở đó, nhưng trước đó, ta cần đi cọ chút điểm kinh nghiệm đã, tiện thể dẫn ngươi đi cùng thăng cấp luôn.”
Nhược Tuyết cũng gật gật đầu đồng ý, nàng đang rảnh phát hoảng, đi đâu cũng là đi nên liền theo hắn đi thôi.
Thế là tổ đội hai người nam nữ bắt đầu đi chung quanh điên cuồng săn quái, Phạm Huy từ khi có Rút Kiếm, liền là hiệu suất hơn hẳn thêm Hồi Máu của Nhược Tuyết, hắn liền đảm nhiệm chống chịu đòn luôn, bất cứ con quái nào lao vào Nhược Tuyết hắn đều giơ thân chịu đòn. Ngược lại giờ kĩ năng thủ hắn cũng có, hồi máu cũng có luôn, không đáng lo ngại lắm.
Bảng kĩ năng của hắn bây giờ gồm:
“Kĩ năng bị động - Liên kích ( 72/100) - cấp độ 1
Công dụng: Có tỷ lệ 12% phát động 2 đòn đánh liên tiếp trong giây lát.
Cooldown ( thời gian hồi chiêu): 2 giây.”
“Kĩ năng tấn công - Rút kiếm ( 24/100) - cấp độ 1
Công dụng: Rút kiếm ra trong chớp choáng đâm thẳng vào kẻ địch, gây Sát thương = Sức tấn công vật lý + 170 sát thương tăng thêm. Kĩ năng có thể mang hiệu quả bạo kích.
Cooldown: 10 giây.”
“Kĩ năng bị động - Tự động phòng thủ ( 4/50) - Cấp độ 1
Công dụng: Khi người chơi dính quá nhiều đòn tấn công, nếu chịu 5 đòn công kích vào người, thì sẽ tự động tạo một chiếc khiên đỡ một công kích tiếp theo.
Cooldown: 30 giây.”
Hai người càng đánh càng hăng, kết hợp càng ngày càng nhuần nhuyễn, thi thoảng Phạm Huy gần cạn máu, Nhược Tuyết lại ném cả cục máu đập vào mặt hắn, thế là hắn lại tràn đầy sức mạnh tiếp tục xoát quái!
Chém chém sát sát liên tục hơn hai tiếng, hai người trong lúc xoát ngược lại gặp phải một bầy gấu tầm chục con. Nhìn cũng không nhìn, Nhược Tuyết liền quay đầu bỏ chạy, Phạm Huy mắng thầm vô trách nhiệm nha đầu một câu, động tác cũng nhanh không kém Nhược Tuyết co cẳng chân lên chạy. Hai tên nhát gan sợ chết như chạy đua olympic, nhanh không thể nhanh hơn được nữa, bỏ lực bú sữa ra chạy.
Cuối cùng không biết thế nào, Nhược Tuyết đang chạy liền nhìn thấy một hang động to lớn, dẫn đầu chạy vào né tránh, Phạm Huy cũng theo sau nàng chạy vào cùng. Nhược Tuyết nép vào một bên cạnh hang động, Phạm Huy đứng ép sát nàng, hai người thân thể đụng chạm lấy nhau, từng tia thổ khí thở vào mặt, hai người ăn ý cùng im lặng, từng tiếng thở lẫn nhau vang lên cùng nhịp ăn ý. Lúc này mặt Nhược Tuyết đã đở ửng lên, mái tóc nàng che mất khuất một bên mặt càng làm nàng thêm vẻ đẹp thành thục hòa chút sắc mị hương diễm. Phạm Huy không có ý tứ đành ngoảnh đầu sang một bên, yên tĩnh chờ lấy.
Bầy gấu ầm ầm đuổi theo nhìn thấy hang động trước mặt cũng liền dừng lại, một mặt thể hiện ra sợ hãi, như gặp thứ gì đó rất kinh khủng cũng liền hò hét nhau rút lui.
Ngược lại là hai người trong hang động chờ nửa tiếng không thấy động tĩnh gì nữa, liền thở phào một hơi, chục con gấu to lớn đuổi theo, bị bắt mà đánh đập cho thì không chết cũng về thôn nghỉ ngơi an dưỡng.
Hình dáng bây giờ rất đẹp, Phạm Huy vẫn ngoảnh mặt, Nhược Tuyết thấy đã an toàn mà hắn không ý định tách nàng ra, khuôn mặt đỏ ửng lên, giọng nhỏ nhắc nhở thoáng cái hắn: “Huy, giờ an toàn rồi!”
Phạm Huy giật mình nghe vậy, cũng ú ớ gật gù, rồi tách ra nàng, hắn ngồi phịch xuống đất, thở nhẹ vài hơi. Hắn lúc nãy là do đầu óc đang tưởng tượng quá nhiều hình ảnh nên không chú ý tình hình xung quanh, liền nghe Nhược Tuyết nhắc nhở vậy mới kịp hoàn hồn buông lỏng ra.
Nhược Tuyết bên này cũng đỏ ửng mặt, nàng giả vờ nhìn nhìn xung quanh để tránh đi bối rối. Bỗng nàng nhìn thấy vách đá quanh hang ghi một dòng chữ rất lớn, nàng chú ý nhìn ra là “Hoa Xà Động”. Ồ! Nàng liền gọi lại Phạm Huy: “ Huy, trên vách có chữ, là Hoa Xà động, khả năng ở nơi này là nơi chúng ta cần tìm đây.”
Phạm Huy ngồi dưới đất ngẩng mặt nhìn lên vách đá, thấy chữ “Hoa Xà Động” cũng ngớ người ra, rồi suy tính có khả năng như Nhược Tuyết nói, nơi này là nơi con trai Y Dược Sư mất tích, hắn cũng không dám chắc, chỉ có khả năng thôi, không biết là bao nhiêu phần trăm nữa. Hắn đứng dậy, vỗ vỗ rơi mấy cái bụi đất, rồi nói với Nhược Tuyết:
“Có khả năng, nhưng không dám chắc sẽ tìm thấy con trai của Y Dược Sư, ta nghĩ có thể thử một lần, không được chúng ta đi địa phương khác tìm, có thể xung quanh đây là được.”
Nhược Tuyết gật gật đầu đồng ý với cách nói của hắn, Phạm Huy rút kiếm ra, nơi này thật sự là hơi tối u ám, chỉ thấy một chút ánh sáng từ cửa động hắt vào làm rõ lờ mờ cần phải cẩn thận đi, nhỡ có thứ gì tự dưng thò ra cái thì dở. Hắn đã cọ quái lên cấp độ 6 nhưng cẩn thận vẫn tốt, con boss gì đó kiểu siêu cấp boss chẳng hạn, gãi nhẹ hắn là hắn thăng liền!
Tên nhân vật: Phạm HuyĐẳng cấp: 06
EXP: 0/3400
HP: 1020/1020
MP: 280/280
Sức mạnh (STR): 15 - 19%
Nhanh nhẹn (AGI): 22 - 46%
Sức khỏe ( VIT): 15 - 2%
Trí tuệ ( INT): 6 - 31%
May mắn ( LUK): 9 - 3%
Sức tấn công vật lý ( ATT): 46 - 80
Sức tấn công ma pháp ( MATT): 0 - 0
Tỷ lệ bạo kích ( CRIT): 0.4%
Sát thương bạo kích ( Dmg crit): 4%
Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance): 0%
Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF): 37
Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF): 24
Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK): 5%
Tỷ lệ né đòn ( AVOID): 0.95%
Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát: Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.
Danh hiệu: Không có.
Kĩ năng danh hiệu: Không có.
Huy chương: Không có.
Hắn bước đi chầm chậm vào, Nhược Tuyết cũng cầm một thanh gậy gỗ, bước theo sau hắn. Nàng cảm thấy đứng ở sau lưng Phạm Huy tương đối có cảm giác an toàn, rất tốt cảm giác đâu.
Khi hai người đi sâu vào trong hang động được chục mét, hệ thống bỗng dưng vang lên:
“Phát hiện phó bản bí mật một lần duy nhất, bắt đầu truyền tống!”
Thế là hai người ngơ ngác nhìn lẫn nhau, không ngờ lại phát hiện phó bản mang tính duy nhất, lần này liền chơi vui rồi! Nhược Tuyết thì sáng mờ mắt, mắt chỉ kém hiện nổi hai cái ký hiệu $ là hợp cách! Còn Phạm Huy thì nghĩ đến nhiều hơn, vì thường nhiệm vụ mang tính duy nhất, thường rất khó, hơn nữa còn có rất nguy hiểm, chỉ sợ lần này không dễ dàng rồi.
Cảnh tượng trước mắt bỗng đổi mới, hang động càng to lớn hơn, xung quanh có những cái cột đá, trên cột có những con mãng xà uốn lượn vòng quanh, cùng lốm đốm những ngọn lửa trên đuốc gắn ở vách đá. Làm Phạm Huy nhìn rõ ràng mọi thứ xung quanh hơn, hắn nhìn thấy trước mắt là một cánh cửa thật to lớn, bên trên phác họa lấy một cái đầu mãng xà rõ to lớn, hai mắt nó tỏa ra hung uy ngập trời, Phạm Huy nhìn cũng cảm thấy có chút áp lực.
Còn Nhược Tuyết? Nàng vẫn còn chìm trong giấc mơ ảo tưởng kho tàng châu báu trần ngập vàng rơi đầy đất, ngơ ngơ ngác ngác, dáng vẻ manh manh đáng yêu. Bên ngoài thành thục cởi mở, ai ngờ bên trong là một cái hám châu bâu thiếu nữ. Phạm Huy chỉ cảm thấy khô hán lời...
Nhược Tuyết cũng gật gật đầu nói: “Nhiệm vụ gì? Ta bây giờ đang rảnh đến phát chán à, đi loanh quanh nãy giờ khắp nơi đây. Tiểu thư ta nhận vụ này rồi!”
Phạm Huy nghe nàng đáp ứng cũng liền gửi nàng thông tin nhiệm vụ, Nhược Tuyết nhìn thấy phần thưởng liền tinh tinh hai mắt sáng lòa lên, “Rương thần bí” danh tự này nghe rất có lực sát thương đập thùng thùng vào người nàng. Rồi bỗng nàng nhận được hệ thông nhắc nhở: “Phạm Huy mời bạn vào tổ đội, tiếp nhận hay không?” Nàng liền đáp ứng dứt khoát không một tia do dự chần chờ nào.
Nhưng Nhược Tuyết thắc mắc liền hỏi hắn: “Nhiệm vụ chỉ bảo kiếm con trai của Y Dược Sư, lại không nói kiếm hắn chỗ nào sao, Huy?”
Phạm Huy lắc lắc gãi gãi đầu cũng đi theo đáp: “Cũng không có a, nhưng ta nhớ hình như Y Dược Sư bảo con trai hắn ở lãnh địa Mãng Hoa Xà, chúng ta thử qua khu vực có quái Mãng Hoa Xà liền biết, cách đây mấy tiếng, ta liền là làm nhiệm vụ ở đó, nhưng trước đó, ta cần đi cọ chút điểm kinh nghiệm đã, tiện thể dẫn ngươi đi cùng thăng cấp luôn.”
Nhược Tuyết cũng gật gật đầu đồng ý, nàng đang rảnh phát hoảng, đi đâu cũng là đi nên liền theo hắn đi thôi.
Thế là tổ đội hai người nam nữ bắt đầu đi chung quanh điên cuồng săn quái, Phạm Huy từ khi có Rút Kiếm, liền là hiệu suất hơn hẳn thêm Hồi Máu của Nhược Tuyết, hắn liền đảm nhiệm chống chịu đòn luôn, bất cứ con quái nào lao vào Nhược Tuyết hắn đều giơ thân chịu đòn. Ngược lại giờ kĩ năng thủ hắn cũng có, hồi máu cũng có luôn, không đáng lo ngại lắm.
Bảng kĩ năng của hắn bây giờ gồm:
“Kĩ năng bị động - Liên kích ( 72/100) - cấp độ 1
Công dụng: Có tỷ lệ 12% phát động 2 đòn đánh liên tiếp trong giây lát.
Cooldown ( thời gian hồi chiêu): 2 giây.”
“Kĩ năng tấn công - Rút kiếm ( 24/100) - cấp độ 1
Công dụng: Rút kiếm ra trong chớp choáng đâm thẳng vào kẻ địch, gây Sát thương = Sức tấn công vật lý + 170 sát thương tăng thêm. Kĩ năng có thể mang hiệu quả bạo kích.
Cooldown: 10 giây.”
“Kĩ năng bị động - Tự động phòng thủ ( 4/50) - Cấp độ 1
Công dụng: Khi người chơi dính quá nhiều đòn tấn công, nếu chịu 5 đòn công kích vào người, thì sẽ tự động tạo một chiếc khiên đỡ một công kích tiếp theo.
Cooldown: 30 giây.”
Hai người càng đánh càng hăng, kết hợp càng ngày càng nhuần nhuyễn, thi thoảng Phạm Huy gần cạn máu, Nhược Tuyết lại ném cả cục máu đập vào mặt hắn, thế là hắn lại tràn đầy sức mạnh tiếp tục xoát quái!
Chém chém sát sát liên tục hơn hai tiếng, hai người trong lúc xoát ngược lại gặp phải một bầy gấu tầm chục con. Nhìn cũng không nhìn, Nhược Tuyết liền quay đầu bỏ chạy, Phạm Huy mắng thầm vô trách nhiệm nha đầu một câu, động tác cũng nhanh không kém Nhược Tuyết co cẳng chân lên chạy. Hai tên nhát gan sợ chết như chạy đua olympic, nhanh không thể nhanh hơn được nữa, bỏ lực bú sữa ra chạy.
Cuối cùng không biết thế nào, Nhược Tuyết đang chạy liền nhìn thấy một hang động to lớn, dẫn đầu chạy vào né tránh, Phạm Huy cũng theo sau nàng chạy vào cùng. Nhược Tuyết nép vào một bên cạnh hang động, Phạm Huy đứng ép sát nàng, hai người thân thể đụng chạm lấy nhau, từng tia thổ khí thở vào mặt, hai người ăn ý cùng im lặng, từng tiếng thở lẫn nhau vang lên cùng nhịp ăn ý. Lúc này mặt Nhược Tuyết đã đở ửng lên, mái tóc nàng che mất khuất một bên mặt càng làm nàng thêm vẻ đẹp thành thục hòa chút sắc mị hương diễm. Phạm Huy không có ý tứ đành ngoảnh đầu sang một bên, yên tĩnh chờ lấy.
Bầy gấu ầm ầm đuổi theo nhìn thấy hang động trước mặt cũng liền dừng lại, một mặt thể hiện ra sợ hãi, như gặp thứ gì đó rất kinh khủng cũng liền hò hét nhau rút lui.
Ngược lại là hai người trong hang động chờ nửa tiếng không thấy động tĩnh gì nữa, liền thở phào một hơi, chục con gấu to lớn đuổi theo, bị bắt mà đánh đập cho thì không chết cũng về thôn nghỉ ngơi an dưỡng.
Hình dáng bây giờ rất đẹp, Phạm Huy vẫn ngoảnh mặt, Nhược Tuyết thấy đã an toàn mà hắn không ý định tách nàng ra, khuôn mặt đỏ ửng lên, giọng nhỏ nhắc nhở thoáng cái hắn: “Huy, giờ an toàn rồi!”
Phạm Huy giật mình nghe vậy, cũng ú ớ gật gù, rồi tách ra nàng, hắn ngồi phịch xuống đất, thở nhẹ vài hơi. Hắn lúc nãy là do đầu óc đang tưởng tượng quá nhiều hình ảnh nên không chú ý tình hình xung quanh, liền nghe Nhược Tuyết nhắc nhở vậy mới kịp hoàn hồn buông lỏng ra.
Nhược Tuyết bên này cũng đỏ ửng mặt, nàng giả vờ nhìn nhìn xung quanh để tránh đi bối rối. Bỗng nàng nhìn thấy vách đá quanh hang ghi một dòng chữ rất lớn, nàng chú ý nhìn ra là “Hoa Xà Động”. Ồ! Nàng liền gọi lại Phạm Huy: “ Huy, trên vách có chữ, là Hoa Xà động, khả năng ở nơi này là nơi chúng ta cần tìm đây.”
Phạm Huy ngồi dưới đất ngẩng mặt nhìn lên vách đá, thấy chữ “Hoa Xà Động” cũng ngớ người ra, rồi suy tính có khả năng như Nhược Tuyết nói, nơi này là nơi con trai Y Dược Sư mất tích, hắn cũng không dám chắc, chỉ có khả năng thôi, không biết là bao nhiêu phần trăm nữa. Hắn đứng dậy, vỗ vỗ rơi mấy cái bụi đất, rồi nói với Nhược Tuyết:
“Có khả năng, nhưng không dám chắc sẽ tìm thấy con trai của Y Dược Sư, ta nghĩ có thể thử một lần, không được chúng ta đi địa phương khác tìm, có thể xung quanh đây là được.”
Nhược Tuyết gật gật đầu đồng ý với cách nói của hắn, Phạm Huy rút kiếm ra, nơi này thật sự là hơi tối u ám, chỉ thấy một chút ánh sáng từ cửa động hắt vào làm rõ lờ mờ cần phải cẩn thận đi, nhỡ có thứ gì tự dưng thò ra cái thì dở. Hắn đã cọ quái lên cấp độ 6 nhưng cẩn thận vẫn tốt, con boss gì đó kiểu siêu cấp boss chẳng hạn, gãi nhẹ hắn là hắn thăng liền!
Tên nhân vật: Phạm HuyĐẳng cấp: 06
EXP: 0/3400
HP: 1020/1020
MP: 280/280
Sức mạnh (STR): 15 - 19%
Nhanh nhẹn (AGI): 22 - 46%
Sức khỏe ( VIT): 15 - 2%
Trí tuệ ( INT): 6 - 31%
May mắn ( LUK): 9 - 3%
Sức tấn công vật lý ( ATT): 46 - 80
Sức tấn công ma pháp ( MATT): 0 - 0
Tỷ lệ bạo kích ( CRIT): 0.4%
Sát thương bạo kích ( Dmg crit): 4%
Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance): 0%
Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF): 37
Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF): 24
Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK): 5%
Tỷ lệ né đòn ( AVOID): 0.95%
Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát: Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.
Danh hiệu: Không có.
Kĩ năng danh hiệu: Không có.
Huy chương: Không có.
Hắn bước đi chầm chậm vào, Nhược Tuyết cũng cầm một thanh gậy gỗ, bước theo sau hắn. Nàng cảm thấy đứng ở sau lưng Phạm Huy tương đối có cảm giác an toàn, rất tốt cảm giác đâu.
Khi hai người đi sâu vào trong hang động được chục mét, hệ thống bỗng dưng vang lên:
“Phát hiện phó bản bí mật một lần duy nhất, bắt đầu truyền tống!”
Thế là hai người ngơ ngác nhìn lẫn nhau, không ngờ lại phát hiện phó bản mang tính duy nhất, lần này liền chơi vui rồi! Nhược Tuyết thì sáng mờ mắt, mắt chỉ kém hiện nổi hai cái ký hiệu $ là hợp cách! Còn Phạm Huy thì nghĩ đến nhiều hơn, vì thường nhiệm vụ mang tính duy nhất, thường rất khó, hơn nữa còn có rất nguy hiểm, chỉ sợ lần này không dễ dàng rồi.
Cảnh tượng trước mắt bỗng đổi mới, hang động càng to lớn hơn, xung quanh có những cái cột đá, trên cột có những con mãng xà uốn lượn vòng quanh, cùng lốm đốm những ngọn lửa trên đuốc gắn ở vách đá. Làm Phạm Huy nhìn rõ ràng mọi thứ xung quanh hơn, hắn nhìn thấy trước mắt là một cánh cửa thật to lớn, bên trên phác họa lấy một cái đầu mãng xà rõ to lớn, hai mắt nó tỏa ra hung uy ngập trời, Phạm Huy nhìn cũng cảm thấy có chút áp lực.
Còn Nhược Tuyết? Nàng vẫn còn chìm trong giấc mơ ảo tưởng kho tàng châu báu trần ngập vàng rơi đầy đất, ngơ ngơ ngác ngác, dáng vẻ manh manh đáng yêu. Bên ngoài thành thục cởi mở, ai ngờ bên trong là một cái hám châu bâu thiếu nữ. Phạm Huy chỉ cảm thấy khô hán lời...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.