Chương 108: Quyển 4 - Chương 37: Tiết 37
Thanh Ca
23/01/2018
Editor: Toujifuu
***
“Đồ vật đều đã đủ?”
Lăng Thiên hỏi ta. Ta mở nhẫn ra kiểm tra lại một lần, xác định không có gì để sót. Sau đó, hai chúng ta trở lại Lâm Thủy Cư. Truyền âm của Lăng Thiên đột nhiên vang lên, anh ta nghe xong vài câu, rất hiếm thấy mà lộ ra một nét cười tương đối vui sướng, khiến cho ta bắt đầu hiếu kỳ đối với người đầu kia truyền âm.
“Là ai a? Khiến anh cao hứng như thế.”
“Hắn hiện tại kêu Mê Lộ (= ‘lạc đường’). Cậu hai ngày trước mới gặp qua.”
Ta chưa từng gặp qua người kêu Mê Lộ. Bất quá nếu như là hai ngày trước a... Linh quang chợt lóe, “hiện tại” kêu Mê Lộ, vậy là nói trước đây không kêu tên này.
“Sẽ không phải là Gia Gia chứ?”
“Thông minh.”
“Anh tìm được hắn tới? Lợi hại.”
Ta vừa mừng vừa sợ, nếu có được vị được xưng là bản đồ sống của trò chơi này gia nhập, không thể nghi ngờ nhiệm vụ của chúng ta sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
“Tôi cũng chỉ là thử hỏi, không nghĩ tới hắn thực sự tới. Theo cách nói của chính hắn, sau nhiệm vụ chủng tộc lần này nhất định sẽ có địa đồ mới xuất hiện, hắn muốn là người đầu tiên lấy được tư liệu của những địa đồ đó.”
Lăng Thiên cong cong khóe miệng, nhắc nhở ta:
“Nói một tiếng với Ám Dạ Vô Thanh, lưu lại một vị trí ở đoàn chính, Mê Lộ nhất định phải cùng theo chúng ta.”
Có sự gia nhập của đệ nhất chế đồ sư, Ám Dạ cùng chúng ta đều cao hứng, không có nửa điểm do dự lập tức đem tên của Mê Lộ thêm vào đội ngũ. Cuối cùng danh sách định ra rất “đồ sộ”. Do hành động lúc này đây của chúng ta quan hệ đến việc khai mở của toàn bộ nhiệm vụ chủng tộc, hết thảy người tham dự đều là tinh anh, chọn người trải qua nhiều lần xác định, đồng thời còn phải trải qua “thẩm tra”, để bảo đảm không có gian tế lẫn vào. Danh sách định ra sau cùng tổng cộng có hai mươi người, chia làm hai tổ. Tổ một phụ trách khai mở nhiệm vụ. Tổ hai phụ trách hộ giá hộ tống, đối phó mấy con côn trùng dính người không mời mà đến kia. Ta, Lăng Thiên, Mê Lộ đều ở tổ thứ nhất, cộng thêm Diệu Dương, Vô Ảnh, Đại Sơn, Thu Thủy Trường Thiên, Kinh Cức Chi Hoa, Ám Dạ Vô Thanh cùng Hoa Lạp Lạp Đích Tiểu Vũ. Bởi vì không biết ở trên đường làm nhiệm vụ sẽ gặp phải cái gì, không ai dám xem thường nhiệm vụ này. Dù cho hiện tại chúng ta chỉ là muốn đi khai mở nó. Bởi vậy, chúng ta tận khả năng đem sức chiến đấu an bài đến mạnh nhất. Đồng thời vì có thể sống sót được càng lâu hơn, đem vị trí sau cùng cho Tiểu Vũ có năng lực trị liệu cùng gia trì cường đại. Bất quá, tổ thứ hai đương nhiên cũng không phải nhân vật dễ khi dễ, có được thích khách Nam Cực cùng Sâm cường hãn đến mức khiến sau gáy người ta phát lạnh, kiếm sĩ Nhạc Thiên Phái Đông Long Thành gần bằng Diệu Dương, ngự thú sư Trầm Mặc có lý giải khắc sâu đối với nhóm ngự thú sư cũng dựa vào thực lực chiếm được ngân la bàn mà toàn trò chơi có không quá năm khối, cùng Chiến Ca nhạc sĩ mà không giống nhạc sĩ am hiểu gia tăng sức chiến đấu mà không phải thuật trị liệu, mặt khác còn có những thủ hạ cao thủ đứng đầu của Trường Thiên Môn, Tinh Nguyệt Lâu cùng Đại Sơn chọn ra. Vô luận là đồng bạn trước đây của ta hay là đồng bạn trước đây của Lăng Thiên, ta đều tương đối tín nhiệm, mà hảo thủ mấy thế lực khác chọn ra cũng tuyệt đối sẽ không đập chiêu bài của chính bọn họ. Ta nghĩ, có hai chi đội ngũ như vậy ở cự ly không xa hô ứng cho nhau, địch nhân điên cuồng thế nào cũng sẽ phải có chút bận tâm. Đương nhiên, nếu như bọn họ không muốn lấy thực lực bản thân cố liều mạng mà muốn lấy biện pháp khác để đạt được mục đích —— Tỷ như chiến thuật biển người các loại, ta nghĩ Ám Dạ sẽ thập phần cao hứng một ít bố trí không thể gặp ánh sáng của hắn có nơi dụng võ, thuận tiện còn có thể thu nhập một nhóm trang bị ngoài ý muốn để trợ cấp chi phí trong nhà. Bắt đầu từ trước đây, phát triển loại “tài liệu chiến tranh” đó chính là một ham mê lớn hắn thập phần ưa thích. Mà lúc này đây bởi vì có thêm hết thảy mấy động tác nhỏ của Lăng Thiên, thành quả có lẽ sẽ càng thêm to lớn hơn so với dĩ vãng. Ta âm thầm phỏng đoán.
Hiện tại ta xem như đã thấy rõ, Lăng Thiên tên kia không phải thông minh bình thường, chỉ là có chút lười. Rất nhiều lúc anh ta không muốn dùng biện pháp quá phí não đi giải quyết vấn đề, mà chỉ muốn dùng phương thức trực tiếp nhất. Bất quá điều này không có nghĩa là anh ta không hiểu mấy âm mưu quỷ kế đó. Nếu muốn nói thêm nữa, có lẽ anh ta so với rất nhiều người càng có thể đảm nhiệm được những hoạt động mang theo màu sắc hắc ám này hơn. Đây là chuyện ta gần đây phát hiện. Cũng càng ngày càng khắc sâu nhận thức được tính chính xác của nó. Có phải có thể tính là ta đã hiểu rõ càng thêm sâu đối với người này hay không đây? Nói không chừng có một ngày ta có thể hoàn toàn nhìn thấu được tầng da anh ta khoác ở bên ngoài kia, chân chính hiểu rõ nam nhân gọi là Lăng Thiên này.
“Đều đã đến đông đủ, như vậy chúng ta có thể xuất phát chưa?”
Tựa như lúc hành động thường ngày, khi có mặt Diệu Dương, trước hết phát sinh chỉ lệnh vĩnh viễn là hắn. Bất quá lúc này đây hắn tuyệt không trực tiếp phát biểu ý kiến, mà là đem ánh mắt thoáng mang theo ý hỏi chuyển hướng về phía Lăng Thiên. Diệu Dương ngày hôm nay thoạt nhìn có chút trầm mặc, trong mắt của hắn nhiều thêm một ít gì đó như kiểu điều tra, khi tương giao cùng đường nhìn của Lăng Thiên cũng không còn nhiều tính khiêu chiến cùng đối lập tựa như thấy đối thủ như hai lần gặp mặt trước, biến hóa như vậy khiến cho Diệu Dương thoạt nhìn càng làm cho người ta suy nghĩ không ra.
Lăng Thiên đối với sự biến hóa của hắn trả về một nét cười ý vị thâm trường, cũng sửa lại hình tượng lạnh lùng xa cách của ngày xưa, dùng ngữ khí có thể được xưng là ôn hòa nói:
“Chúng ta tùy thời đều có thể xuất phát.”
Ra khỏi Đông Long Thành, dọc theo đường đi mọi người ngoại trừ trầm mặc vẫn là trầm mặc, chỉ lo vùi đầu chạy đi. Chúng ta hành động quy mô lớn như vậy chưa từng nghĩ muốn giấu người khác, trên thực tế cũng không thể giấu được. Ra khỏi thành không lâu đã có mấy cái đuôi theo sau. Trong đó có người chơi bình thường hiếu kỳ đi theo, cũng có người thám thính thế lực khác phái tới, còn có một chút “ký giả” chuyên môn thu thập mấy chuyện bát quái trong trò chơi. Muôn hình muôn vẻ không phải là ít. Chúng ta sau khi ra khỏi thành vẫn luôn bảo trì đội ngũ đi tới với tốc độ cao qua rất lâu vẫn chưa thể hoàn toàn quăng rớt bọn họ, bởi vậy có thể thấy được trào lưu bắt tọa kỵ gần đây thật đúng là đã xuất hiện ra tọa kỵ tốt hơn, đã có thể có tốc độ ngang bằng với Tiểu Hắc cùng Ám Ảnh. Chờ hành trình qua phân nửa, thành viên tổ hai từ trong đội ngũ thoát ly ra, bọn họ muốn tống cổ rớt mấy con tôm tép kia, lộ trình tiếp sau cũng không thể để cho bọn chúng cùng đi tiếp như vậy. Bằng không địa điểm bị tiết lộ còn không biết sẽ có bao nhiêu phiền phức.
Trải qua tổ hai thanh lý cùng đoạn hậu, lộ trình tiếp sau của chúng ta cuối cùng cũng yên lặng. Tốc độ của hết thảy tọa kỵ toàn bộ khai hỏa, không bao lâu sau đã tới một vùng hồ. Địa phương này là Thu Thủy Trường Thiên cung cấp, theo như lời hắn nơi này có “Bích Ba” (sóng màu ngọc bích), ban đêm cũng sẽ xuất hiện “U Vụ” (sương mờ âm u), thế nhưng Vô Nhan Sắc (không có màu sắc) cùng Điểm Điểm Quang (từng điểm từng điểm ánh sáng) rốt cuộc vẫn chưa giải ra được.
Tham khảo ý kiến của Mê Lộ, chúng ta lựa chọn đến nơi đây đầu tiên. Theo như lời Mê Lộ, địa phương này đích xác có một chút cổ quái như vậy. Hắn trước đây đã từng đến phụ cận nơi đây, phát hiện một loại sinh vật cổ quái chỉ có ở đây mới xuất hiện, có thể sử dụng ngôn ngữ phổ đơn, hắn cho rằng rất có thể có quan hệ nhất định tới chủng tộc ẩn tàng. Hơn nữa có hồ có sương, kế tiếp chỉ cần phá giải “Vô Nhan Sắc” cùng “Điểm Điểm Quang” là được.
Nghĩ xong hết, mọi người lòng tin tràn đầy mà đi tới nơi đây, hy vọng có thể một lần tìm được mấu chốt nhiệm vụ. Mà trên thực tế nữ thần may mắn ngày hôm nay đã quên ra cửa, vì vậy chúng ta từ ban ngày vẫn luôn đợi đến khi trăng lên giữa trời vẫn chưa thể phát hiện thứ gì có quan hệ tới nhiệm vụ. Hồ vẫn là cái hồ kia, mặt nước trong vắt, yên ả không gợn sóng tựa như lục bảo thạch, làm sao có nửa điểm bộ dáng “Vô Nhan Sắc”. Tới sau nửa đêm sương cũng ra, thế nhưng không cần nói “Điểm Điểm Quang”, sương kia nồng đến mức ngay cả ánh trăng cũng bị chặn lại. Then chốt nhất chính là, chúng ta cầm khối tín vật yêu tộc kia trong trong ngoài ngoài trái trái phải phải đi một vòng, nửa điểm phản ứng cũng không có. Nói cách khác, địa phương này đích xác không phải địa điểm nhiệm vụ. Lần đầu tiên thử nghiệm thất bại.
***
“Đồ vật đều đã đủ?”
Lăng Thiên hỏi ta. Ta mở nhẫn ra kiểm tra lại một lần, xác định không có gì để sót. Sau đó, hai chúng ta trở lại Lâm Thủy Cư. Truyền âm của Lăng Thiên đột nhiên vang lên, anh ta nghe xong vài câu, rất hiếm thấy mà lộ ra một nét cười tương đối vui sướng, khiến cho ta bắt đầu hiếu kỳ đối với người đầu kia truyền âm.
“Là ai a? Khiến anh cao hứng như thế.”
“Hắn hiện tại kêu Mê Lộ (= ‘lạc đường’). Cậu hai ngày trước mới gặp qua.”
Ta chưa từng gặp qua người kêu Mê Lộ. Bất quá nếu như là hai ngày trước a... Linh quang chợt lóe, “hiện tại” kêu Mê Lộ, vậy là nói trước đây không kêu tên này.
“Sẽ không phải là Gia Gia chứ?”
“Thông minh.”
“Anh tìm được hắn tới? Lợi hại.”
Ta vừa mừng vừa sợ, nếu có được vị được xưng là bản đồ sống của trò chơi này gia nhập, không thể nghi ngờ nhiệm vụ của chúng ta sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
“Tôi cũng chỉ là thử hỏi, không nghĩ tới hắn thực sự tới. Theo cách nói của chính hắn, sau nhiệm vụ chủng tộc lần này nhất định sẽ có địa đồ mới xuất hiện, hắn muốn là người đầu tiên lấy được tư liệu của những địa đồ đó.”
Lăng Thiên cong cong khóe miệng, nhắc nhở ta:
“Nói một tiếng với Ám Dạ Vô Thanh, lưu lại một vị trí ở đoàn chính, Mê Lộ nhất định phải cùng theo chúng ta.”
Có sự gia nhập của đệ nhất chế đồ sư, Ám Dạ cùng chúng ta đều cao hứng, không có nửa điểm do dự lập tức đem tên của Mê Lộ thêm vào đội ngũ. Cuối cùng danh sách định ra rất “đồ sộ”. Do hành động lúc này đây của chúng ta quan hệ đến việc khai mở của toàn bộ nhiệm vụ chủng tộc, hết thảy người tham dự đều là tinh anh, chọn người trải qua nhiều lần xác định, đồng thời còn phải trải qua “thẩm tra”, để bảo đảm không có gian tế lẫn vào. Danh sách định ra sau cùng tổng cộng có hai mươi người, chia làm hai tổ. Tổ một phụ trách khai mở nhiệm vụ. Tổ hai phụ trách hộ giá hộ tống, đối phó mấy con côn trùng dính người không mời mà đến kia. Ta, Lăng Thiên, Mê Lộ đều ở tổ thứ nhất, cộng thêm Diệu Dương, Vô Ảnh, Đại Sơn, Thu Thủy Trường Thiên, Kinh Cức Chi Hoa, Ám Dạ Vô Thanh cùng Hoa Lạp Lạp Đích Tiểu Vũ. Bởi vì không biết ở trên đường làm nhiệm vụ sẽ gặp phải cái gì, không ai dám xem thường nhiệm vụ này. Dù cho hiện tại chúng ta chỉ là muốn đi khai mở nó. Bởi vậy, chúng ta tận khả năng đem sức chiến đấu an bài đến mạnh nhất. Đồng thời vì có thể sống sót được càng lâu hơn, đem vị trí sau cùng cho Tiểu Vũ có năng lực trị liệu cùng gia trì cường đại. Bất quá, tổ thứ hai đương nhiên cũng không phải nhân vật dễ khi dễ, có được thích khách Nam Cực cùng Sâm cường hãn đến mức khiến sau gáy người ta phát lạnh, kiếm sĩ Nhạc Thiên Phái Đông Long Thành gần bằng Diệu Dương, ngự thú sư Trầm Mặc có lý giải khắc sâu đối với nhóm ngự thú sư cũng dựa vào thực lực chiếm được ngân la bàn mà toàn trò chơi có không quá năm khối, cùng Chiến Ca nhạc sĩ mà không giống nhạc sĩ am hiểu gia tăng sức chiến đấu mà không phải thuật trị liệu, mặt khác còn có những thủ hạ cao thủ đứng đầu của Trường Thiên Môn, Tinh Nguyệt Lâu cùng Đại Sơn chọn ra. Vô luận là đồng bạn trước đây của ta hay là đồng bạn trước đây của Lăng Thiên, ta đều tương đối tín nhiệm, mà hảo thủ mấy thế lực khác chọn ra cũng tuyệt đối sẽ không đập chiêu bài của chính bọn họ. Ta nghĩ, có hai chi đội ngũ như vậy ở cự ly không xa hô ứng cho nhau, địch nhân điên cuồng thế nào cũng sẽ phải có chút bận tâm. Đương nhiên, nếu như bọn họ không muốn lấy thực lực bản thân cố liều mạng mà muốn lấy biện pháp khác để đạt được mục đích —— Tỷ như chiến thuật biển người các loại, ta nghĩ Ám Dạ sẽ thập phần cao hứng một ít bố trí không thể gặp ánh sáng của hắn có nơi dụng võ, thuận tiện còn có thể thu nhập một nhóm trang bị ngoài ý muốn để trợ cấp chi phí trong nhà. Bắt đầu từ trước đây, phát triển loại “tài liệu chiến tranh” đó chính là một ham mê lớn hắn thập phần ưa thích. Mà lúc này đây bởi vì có thêm hết thảy mấy động tác nhỏ của Lăng Thiên, thành quả có lẽ sẽ càng thêm to lớn hơn so với dĩ vãng. Ta âm thầm phỏng đoán.
Hiện tại ta xem như đã thấy rõ, Lăng Thiên tên kia không phải thông minh bình thường, chỉ là có chút lười. Rất nhiều lúc anh ta không muốn dùng biện pháp quá phí não đi giải quyết vấn đề, mà chỉ muốn dùng phương thức trực tiếp nhất. Bất quá điều này không có nghĩa là anh ta không hiểu mấy âm mưu quỷ kế đó. Nếu muốn nói thêm nữa, có lẽ anh ta so với rất nhiều người càng có thể đảm nhiệm được những hoạt động mang theo màu sắc hắc ám này hơn. Đây là chuyện ta gần đây phát hiện. Cũng càng ngày càng khắc sâu nhận thức được tính chính xác của nó. Có phải có thể tính là ta đã hiểu rõ càng thêm sâu đối với người này hay không đây? Nói không chừng có một ngày ta có thể hoàn toàn nhìn thấu được tầng da anh ta khoác ở bên ngoài kia, chân chính hiểu rõ nam nhân gọi là Lăng Thiên này.
“Đều đã đến đông đủ, như vậy chúng ta có thể xuất phát chưa?”
Tựa như lúc hành động thường ngày, khi có mặt Diệu Dương, trước hết phát sinh chỉ lệnh vĩnh viễn là hắn. Bất quá lúc này đây hắn tuyệt không trực tiếp phát biểu ý kiến, mà là đem ánh mắt thoáng mang theo ý hỏi chuyển hướng về phía Lăng Thiên. Diệu Dương ngày hôm nay thoạt nhìn có chút trầm mặc, trong mắt của hắn nhiều thêm một ít gì đó như kiểu điều tra, khi tương giao cùng đường nhìn của Lăng Thiên cũng không còn nhiều tính khiêu chiến cùng đối lập tựa như thấy đối thủ như hai lần gặp mặt trước, biến hóa như vậy khiến cho Diệu Dương thoạt nhìn càng làm cho người ta suy nghĩ không ra.
Lăng Thiên đối với sự biến hóa của hắn trả về một nét cười ý vị thâm trường, cũng sửa lại hình tượng lạnh lùng xa cách của ngày xưa, dùng ngữ khí có thể được xưng là ôn hòa nói:
“Chúng ta tùy thời đều có thể xuất phát.”
Ra khỏi Đông Long Thành, dọc theo đường đi mọi người ngoại trừ trầm mặc vẫn là trầm mặc, chỉ lo vùi đầu chạy đi. Chúng ta hành động quy mô lớn như vậy chưa từng nghĩ muốn giấu người khác, trên thực tế cũng không thể giấu được. Ra khỏi thành không lâu đã có mấy cái đuôi theo sau. Trong đó có người chơi bình thường hiếu kỳ đi theo, cũng có người thám thính thế lực khác phái tới, còn có một chút “ký giả” chuyên môn thu thập mấy chuyện bát quái trong trò chơi. Muôn hình muôn vẻ không phải là ít. Chúng ta sau khi ra khỏi thành vẫn luôn bảo trì đội ngũ đi tới với tốc độ cao qua rất lâu vẫn chưa thể hoàn toàn quăng rớt bọn họ, bởi vậy có thể thấy được trào lưu bắt tọa kỵ gần đây thật đúng là đã xuất hiện ra tọa kỵ tốt hơn, đã có thể có tốc độ ngang bằng với Tiểu Hắc cùng Ám Ảnh. Chờ hành trình qua phân nửa, thành viên tổ hai từ trong đội ngũ thoát ly ra, bọn họ muốn tống cổ rớt mấy con tôm tép kia, lộ trình tiếp sau cũng không thể để cho bọn chúng cùng đi tiếp như vậy. Bằng không địa điểm bị tiết lộ còn không biết sẽ có bao nhiêu phiền phức.
Trải qua tổ hai thanh lý cùng đoạn hậu, lộ trình tiếp sau của chúng ta cuối cùng cũng yên lặng. Tốc độ của hết thảy tọa kỵ toàn bộ khai hỏa, không bao lâu sau đã tới một vùng hồ. Địa phương này là Thu Thủy Trường Thiên cung cấp, theo như lời hắn nơi này có “Bích Ba” (sóng màu ngọc bích), ban đêm cũng sẽ xuất hiện “U Vụ” (sương mờ âm u), thế nhưng Vô Nhan Sắc (không có màu sắc) cùng Điểm Điểm Quang (từng điểm từng điểm ánh sáng) rốt cuộc vẫn chưa giải ra được.
Tham khảo ý kiến của Mê Lộ, chúng ta lựa chọn đến nơi đây đầu tiên. Theo như lời Mê Lộ, địa phương này đích xác có một chút cổ quái như vậy. Hắn trước đây đã từng đến phụ cận nơi đây, phát hiện một loại sinh vật cổ quái chỉ có ở đây mới xuất hiện, có thể sử dụng ngôn ngữ phổ đơn, hắn cho rằng rất có thể có quan hệ nhất định tới chủng tộc ẩn tàng. Hơn nữa có hồ có sương, kế tiếp chỉ cần phá giải “Vô Nhan Sắc” cùng “Điểm Điểm Quang” là được.
Nghĩ xong hết, mọi người lòng tin tràn đầy mà đi tới nơi đây, hy vọng có thể một lần tìm được mấu chốt nhiệm vụ. Mà trên thực tế nữ thần may mắn ngày hôm nay đã quên ra cửa, vì vậy chúng ta từ ban ngày vẫn luôn đợi đến khi trăng lên giữa trời vẫn chưa thể phát hiện thứ gì có quan hệ tới nhiệm vụ. Hồ vẫn là cái hồ kia, mặt nước trong vắt, yên ả không gợn sóng tựa như lục bảo thạch, làm sao có nửa điểm bộ dáng “Vô Nhan Sắc”. Tới sau nửa đêm sương cũng ra, thế nhưng không cần nói “Điểm Điểm Quang”, sương kia nồng đến mức ngay cả ánh trăng cũng bị chặn lại. Then chốt nhất chính là, chúng ta cầm khối tín vật yêu tộc kia trong trong ngoài ngoài trái trái phải phải đi một vòng, nửa điểm phản ứng cũng không có. Nói cách khác, địa phương này đích xác không phải địa điểm nhiệm vụ. Lần đầu tiên thử nghiệm thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.