Chương 71: Đăng nhập trò chơi
Động Sinh Điện Động Thế
13/01/2017
Đăng nhập trò chơi Quần Hiệp Online, Thanh Tiêu phát giác Tiềm Long bang đã cùng Tàng Khí Các trở thành bang hội hữu nghị, anh còn nhận được
không ít bưu kiện, số ít là hệ thống gửi, còn lại phần lớn là bưu kiện
của Khang Ninh Mông và Diệp Linh Vận.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Sư phụ >3<, chúng ta cày phó bản đi >3<.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Công đạo ở trong lòng người, sư phụ em cổ vũ thầy! Em mang theo hậu cung ba ngàn mỹ nhân làm một cuộc tổng tiến công đến cổ vũ thầy!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng
Nội dung: Sư phụ/ Thầy Tiêu/ Tiêu mỹ nhân, bất luận thế nào, thầy ở trong lòng chúng em đều là giáo viên tốt! Mong thầy trở về tiếp tục dạy học cho chúng em! — Khác: Lén méc với thầy, mỗi ngày Mông Mông đi học đều ở dưới bàn học ăn đồ ăn vặt xem sách Tiểu Hoàng [sách cấm], thầy mau trở về tịch thu chúng!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Sư phụ 200, Chủ Thượng cho em mượn mấy quyển sách Tiểu Hoàng, còn bắt buộc em xem, nó đã điên rồi, sư phụ mau tới tịch thu của nó!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Dư Huyền Nguyệt Tuyệt Giang
Nội dung: Thầy, chúng em đều yêu thầy, bang chủ cũng yêu thầy, thầy Trần cũng yêu thầy, thầy Cổ cũng yêu thầy, thầy Uông cũng yêu thầy.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng
Nội dung: Thầy Tiêu, bây giờ chúng em thay giáo viên sinh vật mới dạy kỹ thuật thông dụng lớp mười -_-||, bây giờ em mới thăm dò được từ vợ em đó.
Kéo xuống chút nữa, rõ ràng đều là bưu kiện của hoạt động thổ lộ “Yêu liền lớn tiếng nói ra”.
Thanh Tiêu kiên nhẫn ấn mở hết từng cái, có cảm giác mình và những đứa trẻ kia giống như đã có phương diện câu thông.
Trong bưu kiện báo có các loại từ ngữ “Cháo” “520” “02825” “234” “Tôm bự gả tôi, đừng giấu chim”, khiến Thanh Tiêu khó hiểu.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ! Anh lên rồi!
Thanh Tiêu nhìn ngày và thời gian dưới góc phải màn hình máy tính, có chút kinh ngạc.【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Bây giờ hẳn là lúc nghỉ trưa, sao em vào trò chơi được
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Khà khà, vì em đang xài ké mạng mà!
Thanh Tiêu không khỏi có loại dự cảm xấu.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Ở đâu
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Nhà vệ sinh, tín hiệu vô tuyến chỗ đó đầy vạch! Kết nối với laptop tốc độ rất nhanh >3<
Thanh Tiêu suy nghĩ một chút về nhà vệ sinh nam C Trung, sau đó chật vật đánh ra một câu trái lương tâm.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Bạn học Khang Ninh, thực biết tìm chỗ.
Trong buồng vệ sinh chật hẹp, Khang Ninh Mông cầm một chén cháo nhỏ, chơi đến không biết trời đất.
Đương nhiên cậu không cảm thấy Thanh Tiêu không phải đang khen cậu, còn hơi đắc ý.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ vẫn gọi em là Chính Huyền đi! Bằng không thì gọi em Mông Mông cũng được nha!
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Cầu kéo phó bản, cầu sữa cho nhiệm vụ hàng ngày, nói tóm lại, sư phụ, em cần anh!
Thanh Tiêu bất đắc dĩ.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Mở phó bản đi, có điều đã qua nửa tiếng, nghỉ trưa có lẽ còn 40′ nữa là hết, không được bởi vì chơi game mà quên thời gian.
Khang Ninh Mông không nói cho Thanh Tiêu buổi chiều tiết thứ nhất là tiết tự học, trái lại còn cầu ngược.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ, lúc này anh nên tới trường học, lôi thằng ranh con là em đây từ trong nhà vệ sinh ra, rồi tịch thu sách vở của em, xử phạt em nha!
Hóa ra là quanh co khích lệ anh… Thanh Tiêu nhếch lên khóe môi, trước mắt dường như là Khang Ninh Mông đang lăn lộn khóc lóc om sòm.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Anh nghĩ, thầy Cổ có thể thay anh hoàn thành chuyện em đang muốn anh làm.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Sư phụ >3<, chúng ta cày phó bản đi >3<.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Công đạo ở trong lòng người, sư phụ em cổ vũ thầy! Em mang theo hậu cung ba ngàn mỹ nhân làm một cuộc tổng tiến công đến cổ vũ thầy!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng
Nội dung: Sư phụ/ Thầy Tiêu/ Tiêu mỹ nhân, bất luận thế nào, thầy ở trong lòng chúng em đều là giáo viên tốt! Mong thầy trở về tiếp tục dạy học cho chúng em! — Khác: Lén méc với thầy, mỗi ngày Mông Mông đi học đều ở dưới bàn học ăn đồ ăn vặt xem sách Tiểu Hoàng [sách cấm], thầy mau trở về tịch thu chúng!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Chính Huyền Nhật Lăng Không
Nội dung: Sư phụ 200, Chủ Thượng cho em mượn mấy quyển sách Tiểu Hoàng, còn bắt buộc em xem, nó đã điên rồi, sư phụ mau tới tịch thu của nó!
【Bưu kiện】 Người viết thư: Dư Huyền Nguyệt Tuyệt Giang
Nội dung: Thầy, chúng em đều yêu thầy, bang chủ cũng yêu thầy, thầy Trần cũng yêu thầy, thầy Cổ cũng yêu thầy, thầy Uông cũng yêu thầy.
【Bưu kiện】 Người viết thư: Hoa Bách Hợp Trên Núi Băng
Nội dung: Thầy Tiêu, bây giờ chúng em thay giáo viên sinh vật mới dạy kỹ thuật thông dụng lớp mười -_-||, bây giờ em mới thăm dò được từ vợ em đó.
Kéo xuống chút nữa, rõ ràng đều là bưu kiện của hoạt động thổ lộ “Yêu liền lớn tiếng nói ra”.
Thanh Tiêu kiên nhẫn ấn mở hết từng cái, có cảm giác mình và những đứa trẻ kia giống như đã có phương diện câu thông.
Trong bưu kiện báo có các loại từ ngữ “Cháo” “520” “02825” “234” “Tôm bự gả tôi, đừng giấu chim”, khiến Thanh Tiêu khó hiểu.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ! Anh lên rồi!
Thanh Tiêu nhìn ngày và thời gian dưới góc phải màn hình máy tính, có chút kinh ngạc.【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Bây giờ hẳn là lúc nghỉ trưa, sao em vào trò chơi được
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Khà khà, vì em đang xài ké mạng mà!
Thanh Tiêu không khỏi có loại dự cảm xấu.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Ở đâu
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Nhà vệ sinh, tín hiệu vô tuyến chỗ đó đầy vạch! Kết nối với laptop tốc độ rất nhanh >3<
Thanh Tiêu suy nghĩ một chút về nhà vệ sinh nam C Trung, sau đó chật vật đánh ra một câu trái lương tâm.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Bạn học Khang Ninh, thực biết tìm chỗ.
Trong buồng vệ sinh chật hẹp, Khang Ninh Mông cầm một chén cháo nhỏ, chơi đến không biết trời đất.
Đương nhiên cậu không cảm thấy Thanh Tiêu không phải đang khen cậu, còn hơi đắc ý.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ vẫn gọi em là Chính Huyền đi! Bằng không thì gọi em Mông Mông cũng được nha!
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Cầu kéo phó bản, cầu sữa cho nhiệm vụ hàng ngày, nói tóm lại, sư phụ, em cần anh!
Thanh Tiêu bất đắc dĩ.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Mở phó bản đi, có điều đã qua nửa tiếng, nghỉ trưa có lẽ còn 40′ nữa là hết, không được bởi vì chơi game mà quên thời gian.
Khang Ninh Mông không nói cho Thanh Tiêu buổi chiều tiết thứ nhất là tiết tự học, trái lại còn cầu ngược.
【Nói chuyện riêng】 Người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không nói với ngươi: Sư phụ, lúc này anh nên tới trường học, lôi thằng ranh con là em đây từ trong nhà vệ sinh ra, rồi tịch thu sách vở của em, xử phạt em nha!
Hóa ra là quanh co khích lệ anh… Thanh Tiêu nhếch lên khóe môi, trước mắt dường như là Khang Ninh Mông đang lăn lộn khóc lóc om sòm.
【Nói chuyện riêng】 Ngươi nói với người chơi Chính Huyền Nhật Lăng Không: Anh nghĩ, thầy Cổ có thể thay anh hoàn thành chuyện em đang muốn anh làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.