Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 8: Hoài bích có tội

Nê Nê Mụ

19/08/2016

Dù sao năm nay Tiểu Hòa tương đương với học sinh cấp ba, tiểu Hòa phải giảm bớt thời gian chơi game, mỗi ngày login hai giờ, tương đương với 6 giờ trong trò chơi để lo cho việc học. Kỳ thật thời gian như thế là đủ dùng. Tiểu Hòa chỉ vào để nhìn xem tiểu quái vật, ở trên sườn núi ngủ một chút, còn hái một đống rau dại bỏ vào ngăn giữ tươi trong đai lưng. Không có việc gì thì nghiên cứu sách dạy nấu ăn, làm chút đồ ăn ngon cho bản thân.

Tiểu Hòa ngay ngày hôm sau liền gửi thư nhờ lão Trương khi lên núi thì mang giúp hắn nồi niêu lều trại linh tinh gì đó. Mỗi ngày vừa lên tuyến, trước tiên dựng lều trại, nhặt nhánh cây nhóm lửa nấu nước, sau đó ngồi dưới gốc cây đọc sách, thuận tiện làm đồ ăn ngon cho 2 tiểu quái, khiến cho độ hảo cảm của hai bé với Tiểu Hòa cứ thẳng tắp bay lên.

Tiểu Hòa vốn thói quen một mình, cuộc sống như vậy cũng không cảm thấy buồn. Những buồn bực trước đây đã bị gió núi thổi tán đi, dã nhân tiểu Hòa mấy ngày nay sống rất nhàn nhã tự tại.

Hôm nay trên con đường núi quanh co, Tiểu Hòa vừa đi vừa nhặt nhánh cây cùng hái nấm, đến khi tới triền núi thì lại nghe đến tiếng người ồn ào. Tiểu Hòa cả kinh, chạy tới thì thấy quả nhiên là đám người Thủy Thiên các lại tới.

Nhưng mà tình thế hiện tại thật phi thường quỷ dị. Vợ chồng quái vật bị Thủy Thiên các bao vây xung quanh, không hề động thủ, biểu tình đang thập phần lo lắng, đối lập với vẻ mặt mỉm cười toại nguyện của Nguyệt Tại Thủy Thiên.

Tiểu Hòa lập tức biết nguyên nhân. Phía sau Nguyệt Tại Thủy Thiên, Phi Lục đang rất hưng phấn cầm hai bé lông xù líu ríu nói chuyện với Thu Thủy Y Nhân.

“Tỷ tỷ, thuật ẩn thân của tỷ thật lợi hại nha, cư nhiên có thể lừa gạt được quái vật.”

Thu Thủy Y Nhân cười nhẹ nói: “May mắn mọi người dụ quái rời đi cửa động, bằng không quá thân cận chúng nó khẳng định sẽ phát hiện.”

Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười nói với vợ chồng quái vật: “Hai vị hẳn là biết mục đích của chúng ta là gì. Ta sẽ không khách sáo nhiều lời, giao ra lệnh bài Kiến Thành, chúng ta buông tha hai tiểu quái này.”

Phi Lục nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ, chúng ta thật sự sẽ thả sao? Đợi lát nữa mỗi người thu một tiểu quái làm sủng vật được không? Cục cưng của boss nha! Ngẫm lại rất uy phong.”

Thu Thủy Y Nhân trong lòng cũng có chút thích hai tiểu quái lông xù này, huống chi còn là BOSS tiểu sủng trăm cấp, do dự một chút, nói: “Nghe tỷ phu ngươi an bài đi. Chúng ta lần này mục đích chủ yếu là lệnh bài Kiến Thành, tiểu sủng về sau còn có cơ hội.”

Vợ chồng quái vật nhìn thoáng qua nhau rồi nói: “Các ngươi muốn đồ vật khác chúng ta có thể cấp, lệnh bài Kiến Thành chúng ta không có, đã tặng người .”

Nguyệt Tại Thủy Thiên cả kinh, thốt lên hỏi: “Tặng người sao?” Lập tức nói: “Không có khả năng.”

Thông hướng sơn đạo này, mỗi ngày đều có người giám thị, làm sao có thể có ai ám độ trần thương. Huống hồ nếu lệnh bài Kiến Thành xuất thế, làm sao một chút tiếng gió đều không có.

Hắn nhận định vợ chồng quái vật đang gạt người, nên uy hiếp: “Nếu quý vợ chồng cảm thấy đứa nhỏ của mình không đáng giá bằng lệnh bài Kiến Thành, chúng ta đây liền cáo từ vậy.”

Phía sau lập tức có người chơi kêu lên: “Tốt lắm lão đại, mang hai tiểu quái này về, nhóm lửa hấp đi.”

Vợ chồng quái vật biến sắc.

Tiểu Hòa lòng nóng như lửa đốt, lần đầu tiên hận bản thân một chút năng lực cũng không có, bảo hộ không được tiểu sủng vật của mình. Cái khó ló cái khôn, tiểu Hòa bỗng nhiên nhớ tới trong bản hướng dẫn trò chơi về sủng vật có ghi một biện pháp bảo hộ sủng vật. Bởi vì sủng vật một khi tử vong là không thể sống lại , cho nên chủ nhân có thể ở lúc sủng vật nguy cấp đem sủng vật thu hồi vào túi không gian sủng vật của mình. Như vậy cho dù chủ nhân bị đánh chết, sủng vật vẫn có thể trữ hàng .

Vốn từng người chơi chỉ có một không gian sủng vật, may mắn đai lưng của Mộ Dung đại thúc khá lợi hại, cư nhiên có vài ngăn không gian. Tiểu Hòa bất chấp che dấu bộ dạng , lớn tiếng gọi to: “Cầu Lông Ngắn, Mắt To, mau trở lại.”

Mọi người cả kinh, chỉ thấy hai tiểu quái nháy mắt hóa thành hai đạo bạch quang bay về phía tiểu Hòa, chui vào sủng vật không gian trong đai lưng.

“Ai? Đi ra!”

Cùng với câu hỏi, Nguyệt Tại Thủy Thiên đoạt cung tiễn trong tay thủ hạ bắn thẳng đến một góc áo trắng. Hắn bổn ý là muốn bức người đi ra, không ngờ người nọ thực lực yếu đến bất khả tư nghị, thế nhưng trực tiếp hóa thành bạch quang chết mất.

Tiểu Hòa đã là lần thứ hai bị giết, ở âm phủ xếp hàng nửa ngày, bị NPC đá mông một cước, ngã vào ao chuyển sinh.

Điểm trọng sinh bình thường sẽ cách vị trí tử vong khoảng cách gần nhất. Tiểu Hòa trọng sinh ngay tại chân núi Tử Kim sơn. Khi Tiểu Hòa cảm giác đã đến nơi, trợn khai mắt, không khỏi hoảng sợ.

Xung quanh điểm trọng sinh thế nhưng rậm rạp người của Thủy Thiên các vây quanh. Da đầu tiểu Hòa không khỏi run lên, bất quá tồn tâm may mắn, nghĩ rằng chính mình chưa chắc bị bọn hắn thấy, lập tức logout hoặc là không đi ra ngược lại có vẻ khả nghi, vì thế giả bộ trấn định đi ra ngoài.



Không ngờ mới bước ra điểm trọng sinh, mình cùng điểm trọng sinh lập tức bị người của Thủy Thiên Các ngăn cách .

Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười nhìn hắn nói: “Không nghĩ tới nhanh như vậy lại thấy mặt, chúc mừng tiểu huynh đệ lại thu hai boss cục cưng.”

Tiểu Hòa biết đời không sâu, tự nhiên không biết người ta chỉ là thử, tưởng bản thân đã bị nhìn thấy, vì thế đề phòng đáp: “Ngươi muốn thế nào?”

Nguyệt Tại Thủy Thiên vốn theo thanh âm có vài phần hoài nghi, hiện tại nghe hắn trả lời như vậy trả, lại tin tưởng không thể nghi ngờ .

“Tiểu huynh đệ không cần khẩn trương, ta chỉ là muốn cùng ngươi làm giao dịch, vật đó. . . . . . ở trong tay ngươi phải không?” Nguyệt Tại Thủy Thiên ôn hòa nói, “Kỳ thật ngươi cầm nó cũng không có gì dùng, không bằng bán cho ta, giá cả chỉ cần trong phạm vi hợp lý, ta đều có thể đáp ứng.”

Tiểu Hòa không ngốc, đã nghĩ đến chính mình lấy khối gỗ đen tuyền kia chỉ sợ chính là lệnh bài Kiến Thành. Kỳ thật chính mình cầm nó quả thật không có tác dụng gì, nhưng hắn trong lòng phi thường chán ghét Phi Lục, tự nhiên cũng sẽ không thích những người quen với Phi Lục: Thủy Thiên các .

Vì thế lắc đầu nói, “Ta không cần tiền.”

Nguyệt Tại Thủy Thiên tươi cười thu liễm, “Hoặc là ngươi muốn trang bị cao cấp cũng có thể, nếu có chút điều kiện không thể trực tiếp nêu ra, chỉ cần Thủy Thiên các có thể làm đều đáp ứng.”

“Tỷ phu, tiểu tử này rất không biết phân biệt phải trái, ngươi đối hắn khách khí như vậy làm gì chứ? .” Phi Lục không phục nói.

“Phi Lục!” Lần này Thu Thủy Y Nhân mang chút răn dạy, gọi lại nàng.

Kỳ thật bang chúng cũng nhiều ít có loại ý tưởng này. Một tên 0 cấp người mới, sao phải khách khí như vậy chứ? Huống chi tiểu tử này rõ ràng rượu mời không uống muốn ăn rượu phạt.

Tiểu Hòa thẳng thắn đáp: “Ngươi không cần nói, ta không thích các ngươi, sẽ không cho các ngươi .”

“Sao chứ?” Nguyệt Tại Thủy Thiên có điểm kinh ngạc, “Không biết chúng ta làm sao đắc tội tiểu huynh đệ?”

Dũng ca trên mặt xuất hiện một tia xấu hổ, lặng lẽ bám vào tai Nguyệt Tại Thủy Thiên nói vài câu. Nguyệt Tại Thủy Thiên liếc mắt nhìn Phi Lục một cái, lại chưa nói gì, chỉ trầm ngâm một chút rồi nói với tiểu Hòa: “Tổn thất của tiểu huynh đệ, chúng ta tự nhiên sẽ bồi thường, không bằng ta tặng ngươi một tòa tửu lâu thế nào?”

Bên cạnh có nhân không khỏi kinh hô. Tuy rằng một tòa tửu lâu vị tất đáng giá bằng lệnh bài Kiến Thành, nhưng nhìn đến Nguyệt Tại Thủy Thiên thế nhưng đối đãi một tên tân thủ lễ ngộ cao như thế, đều cảm thấy không tất yếu. Bọn họ lại không biết Nguyệt Tại Thủy Thiên sau khi biết tiểu Hòa có kỹ năng làm mì nội lực đã có ý mượn sức hắn.

Phi Lục trong lòng bất mãn, nhưng bị Nguyệt Tại Thủy Thiên liếc mắt một cái sau tự biết gặp rắc rối, không dám nói câu gì, chỉ hung hăng trừng mắt nhìn tiểu Hòa, nghĩ rằng chờ lấy được lệnh bài Kiến Thành tái sửa trị ngươi.

Không ngờ tiểu Hòa vẫn lắc đầu, ánh mắt trong trẻo lộ ra thập phần quật cường.

“Vậy không có biện pháp .” Nguyệt Tại Thủy Thiên tiếc nuối thở dài.

Tiểu Hòa thấy hắn dễ dàng như vậy thả khí, có chút hoài nghi, lúc này lại nghe Nguyệt Tại Thủy Thiên hỏi, “Không biết tiểu huynh đệ đã đóng cảm giác đau chưa?”

Tiểu Hòa không hiểu, kỳ diệu nhìn hắn, không biết hắn vì sao hỏi điều này.

Nguyệt Tại Thủy Thiên mỉm cười: “Kế tiếp ta có khả năng sẽ giết ngươi rất nhiều lần, thẳng đến lệnh bài Kiến Thành rớt ra mới thôi. Cho nên nhắc nhở ngươi, đem cảm giác đau tắt đi.”

Trong game online cái gì truyền nhanh nhất?

Bát quái! Scandal! Tin giựt gân!

Tin tức Thủy Thiên các ở điểm sống lại dưới chân núi Tử Kim sơn liên tiếp giết sạch lột trắng đồ của một tân thủ lập tức truyền khai khắp Kim Lăng thành. Mọi người tối không thiếu khuyết thiếu chính là sức tưởng tượng. Đủ loại ngạc nhiên cổ quái phán đoán ra lò. Danh tiếng của Thủy Thiên các ở trong chúng ngươi chơi rất tốt, bởi vậy mọi người không hẹn mà cùng đem nguyên nhân hướng về tân thủ mà đoán.

Đợi cho đến trà lâu uống trà, Soái Ca thế gia nghe tới bát quái này thì nguyên nhân đã bị biến thành: một tân thủ người chơi nào đó có mắt không tròng, dám đùa giỡn Thu Thủy Y Nhân, vì thế bị Thủy Thiên các đổ ở điểm sống lại giáo huấn.



“Oa, rất cool a !” Suất Suất Suất đánh giá.”Đi, chúng ta xem anh hùng hy sinh đi.”

Thủy Thiên các chiếm cứ điểm trọng sinh, chỉ cần tiểu Hòa vừa sống lại ở điểm trọng sinh, đã bị đẩy dời đi ra ngoài, sau đó kiếm quang chợt lóe, tái trở về âm phủ, ngay cả cơ hội logout đều không có.

Cứ như vậy bị giết sáu lần. Lúc đầu còn có chút trang bị của tân thủ tuôn ra, nhưng gần nhất hai lần cuối, cái gì cũng không có rớt nữa. Nguyệt Tại Thủy Thiên lần đầu nhíu mày, thần sắc nghiêm nghị.

Nguyên nhân chỉ có thể có hai: hoặc là người này kỳ thật không có lệnh bài Kiến Thành, hoặc là, lệnh bài Kiến Thành không thể rơi xuống.

Nguyệt Tại Thủy Thiên nhìn về phía thiếu niên đang ẩn hàm tức giận lại thủy chung ánh mắt sáng ngời, trực giác bài trừ khả năng thứ nhất, tiểu hài tử này sẽ không gạt người.

Như vậy, lệnh bài Kiến Thành dĩ nhiên là không thể rơi xuống?

Hắn lập tức ý thức được bản thân dùng sai rồi phương pháp. Ý niệm trong đầu hiện lên, trong lòng lập tức có so đo.

“Dừng tay!”

“Dừng tay!”

Cùng lúc đó, xa xa cũng truyền đến một tiếng hét lớn. Phong Hồi Tuyết xông vào trước nhất, một lát đã đứng trước mặt tiểu Hòa, phía sau hắn là người của Soái Ca thế gia .

Phong Hồi Tuyết nhìn đến tiểu Hòa, câu đầu tiên chính là nói: “Ta, mẹ nó, ngươi ngu ngốc hả, không biết nhắn tin cho ta?”

Tiểu Hòa quay đầu nhìn đến Phong Hồi Tuyết, không khỏi lộ ra một chút tươi cười, lắc đầu nói: “Không có việc gì.”

Thiếu niên tươi cười tựa hồ cùng lần đầu tiên gặp mặt cười đến thiên chân rực rỡ không giống với, nhưng Phong Hồi Tuyết thiên tính cẩu thả, không có nghĩ lại, nhìn về phía Nguyệt Tại Thủy Thiên.”Nguyệt các chủ, khi dễ một tân thủ như vậy không tốt lắm đâu.”

Nguyệt Tại Thủy Thiên cười khổ, sau đó nói: “Soái Ca thế gia là muốn nhúng tay ?”

Phong Hồi Tuyết sửng sốt. Hắn tự nhiên là muốn xen vào , nhưng không nghĩ sẽ tha Soái Ca thế gia xuống nước. Nhưng nếu không có Soái Ca thế gia làm hậu thuẫn, hắn làm sao có thể quản được nhàn sự của Thủy Thiên các.

Tiểu Hòa thấy hắn khó xử, lập tức nói: “Phong đại ca, không cần ngươi quản , ta mới không sợ bọn họ.” Tiểu Hòa đã sớm nhớ tới đai lưng của mình sẽ không bị rớt đồ vật. Tuy rằng bị giết rất tức giận, nhưng nghĩ đến bộ dáng không thực hiện được của bọn họ,hắn cũng cảm thấy khá vui vẻ.

Lúc này Suất Suất Suất vượt qua , nói: “Không biết vị tân thủ này làm sao đắc tội Thủy Thiên huynh? Lão Thất của chúng ta cùng hắn có điểm giao tình, mặc kệ cũng không được a.” Hắn cợt nhả, “Đương nhiên, Thủy Thiên huynh nếu đại nhân đại lượng giơ cao đánh khẽ thì không còn gì tốt hơn .”

Nguyệt Tại Thủy Thiên không đem Soái Ca thế gia để vào mắt, khẽ cười một chút, hắn nhìn về phía tiểu Hòa.

Nguyệt Tại Thủy Thiên lúc cấp bậc còn thấp đã bị quái giết qua, biết rõ cho dù cảm giác đau đóng hoàn toàn nhưng cảm giác chóng mặt mê muội nôn mửa sẽ không chịu nổi. Một lần thì hoàn hảo, nhưng chịu đựng vài lần chỉ sợ không có bao nhiêu người chịu được, mà tiểu hài tử này lại từ đầu tới đuôi không hé răng than vãn, chỉ có sắc mặt càng ngày càng trắng.

Tiểu Hòa nhận thấy hắn đang nhìn, nghĩ rằng hắn khẳng định lại đang đánh phá hư chủ ý gì nữa. Nghĩ đến mình liên tiếp bị người từ điểm trọng sinh đẩy ngã ra bên ngoài, nghĩ đến không ngừng hiện lên kiếm quang lạnh như băng, không khỏi chán ghét mà lại đề phòng nhìn hắn.

Vẻ mặt trẻ con kia cùng thiên chân phòng bị làm cho Nguyệt Tại Thủy Thiên trong lòng vừa động, hỏi: “Ngươi mấy tuổi ?”

Tiểu Hòa phản xạ trả lời: “Mười sáu tuổi.” Nói xong mới ngớ ra mình sao phải trả lời hắn chứ.

Tiểu Hòa vừa báo tuổi ra, lập tức trên mặt đám người Thủy Thiên các không ước mà đồng xấu hổ hẳn lên. Kỳ thật không nói cũng nhìn thấy được tân thủ này tuổi rất nhỏ, nhưng một khi nói ra , trên mặt liền không tránh được xấu hổ .

Nguyệt Tại Thủy Thiên lặng im một lúc lâu sau, ai cũng không biết hắn suy nghĩ gì, Phong Hồi Tuyết đã chuẩn bị tốt sẳn sàng động thủ , không ngờ hắn cuối cùng lại cười khoát tay nói: “Sau này còn gặp lại.”

Thu Thủy Y Nhân không hề dị nghị đuổi kịp. Phi Lục dừng chân, trừng mắt nhìn tiểu Hòa một cái rồi cũng đi theo. Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook