Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên
Chương 16: Tiểu hòa thi vào trường cao đẳng
Nê Nê Mụ
19/08/2016
Lại một tuần trôi qua, tiểu Hòa đúng giờ login, chạy đến Khinh Dương
hội. Hồng Hạnh vừa thấy hắn đã nói:” Lão Đại nói hôm nay hắn có việc
không online.” vỗ vỗ tiểu Hòa bả vai,” Hôm nay Hồng Hạnh ca ca cùng
ngươi.”
Nhìn tiểu Hòa nháy mắt từ cao hứng phấn chấn trở nên xìu xuống, Hồng Hạnh khó chịu:” Phi, lão tử bồi chơi không đáng giá bằng lão Đại hả!”
Đáng thương tiểu Hòa bị bi phẫn Hồng Hạnh xả đến Tây Hồ để đánh quái vật cá. Vài canh giờ đi qua, cấp bậc là tăng lên, nhưng tiểu Hòa cũng quang vinh ngã xuống, vô cùng hoài niệm Hạ Khinh Y. Hạ Khinh Y cũng thường xuyên dẫn hắn luyện cấp, nhưng tiểu Hòa là thời gian đùa so với thời gian luyện cấp nhiều hơn. Hạ Khinh Y luôn luôn theo hắn.
Trước khi logout , tiểu Hòa gửi một đoản tín rất thê lương bi ai cho Hạ Khinh Y:
Hạ đại ca, Hồng Hạnh ca ca khi dễ ta, ngươi giúp ta khi dễ trở về đi. Còn có Hạ đại ca, ta tháng nầy sẽ không login. Bà nội nói ta tiếp tục phân tâm khẳng định sẽ không thi đậu vào A. Vì vào A, ta quyết định nghe lời. Bất quá bà nội thực điềm xấu nha, ta còn chưa thi liền nói như vậy. Cuối tuần thứ ba của mùa hè sẽ thi, phải đi làm quen trường thi, không thích đi ra ngoài thi đâu. Hạ đại ca, ngươi lần trước bảo đặt tên cho thành mới ta còn chưa nghĩ ra, để ta suy nghĩ suy nghĩ.
Hạ đại ca sao hôm nay ngươi không online a?
Đánh cá quái đánh tới không muốn ăn cá – tiểu Hòa
Tuy rằng không đi học, nhưng bởi vì cha mẹ đều là người trong ngành giáo dục, hồ sơ học tập của tiểu Hòa thuận lợi nằm trong Nhất Trung, một trường trung học tốt nhất . Lí Hồng lấy đến số báo danh trường thi của đứa con, phát hiện thi tại trường học khác. Ở trong danh sách các học sinh của mình tìm tìm, thật vừa lúc có một người cũng thi trường này, còn là môn sinh đắc ý của mình : Hà Dực.
Hà Dực, lớp trưởng, học sinh ưu tú hạng nhất, thành tích luôn nằm trong top 3. Danh tiếng giữa bạn bè và thầy cô đều tốt. Lí Hồng tuy rằng thích học sinh này nhưng lại cảm thấy hắn khá khéo đưa đẩy, bất quá hiện tại muốn nhờ hắn chiếu cố tiểu Hòa thì lại yên tâm. Dù sao vào trường thi liền ngoài tầm tay.
Đứa con a, Lí Hồng cảm thấy thật sự là thao thấu tâm can. Như thế nào liền sinh ra một tiểu bảo bối như vậy chứ. Có thể thấy được cái gì quá tốt … cũng không nên.
Phát giấy báo thi xong, Lí Hồng gọi Hà Dực ra ngoài, dặn dò hắn ngày mai tới trường thi, có thí sinh tên gọi Quý Tử Hòa, làm cho hắn có hỏi gì thì chú ý chiếu cố một chút.
Công đạo không rõ ràng khiến cho Hà Dực sửng sốt, trước gật đầu đồng ý, sau đó hỏi:” Bạn ấy bộ dáng thế nào ? Em sợ em không biết.”
Lí Hồng cũng không biết như thế nào miêu tả đứa con, đã nói:” Ai nhìn xem đẹp nhất là được, em vừa thấy liền biết à. Cô sẽ nói với bạn ấy.”
Hà Dực sáng sớm ngồi xe đến địa điểm thi, nhớ tới chủ nhiệm lớp công đạo, có điểm sờ không được ý nghĩ. Đúng rồi, ngày hôm qua quên hỏi là nam hay nữ, nhưng nếu là đẹp, khẳng định là nữ đi.
Chưa tới giờ vào thi, học sinh tụ tập trước phòng thi của mình. Một phòng thi chứa hai mươi mấy người, liếc mắt một cái liền xem xong hết. Quả nhiên có một nữ sinh rất đẹp đứng một mình. Hà Dực mang theo tươi cười đi ra phía trước, lễ phép hỏi:” Bạn chính là Lý lão sư nói Quý Tử Hòa đi?”
Khẩu khí thập phần khẳng định. Dưới vẻ mặt tươi cười, Hà Dực đã bắt đầu tính toán, không biết cô gái này cùng Lý lão sư có quan hệ gì, thật sự rất đẹp, một hồi phải tìm cái cớ hỏi điện thoại của nàng.
Cô gái kinh ngạc lắc đầu.” Ta không phải.”
Hà Dực trong lòng kỳ quái, tươi cười vẫn không thay đổi, lập tức giải thích nói:” Ngượng ngùng, ta nhận sai người.”
Cô gái văn văn tĩnh tĩnh đáp:” Không sao.”
Hà Dực sinh ra hảo cảm đối này nữ sinh. Hiện tại nữ hài tử im lặng như vậy thật sự hiếm thấy. Hắn vốn chính là người hướng ngoại, lúc này dường như không có việc gì bắt chuyện:” Hôm nay cuộc thi thực khẩn trương, vạn nhất làm bài không tốt, đến lúc đó nguyện vọng cũng không tốt điền.”
Hắn mà khẩn trương mới có quỷ, không dấu vết đem đề tài chuyển đến cuộc thi, nếu cô gái hỏi thành tích của hắn, hắn sẽ khiêm tốn tiết lộ một chút, nói như vậy nữ sinh luôn có hảo cảm với nam sinh thành tích tốt.
Lúc này bạn Hà Dực đã hoàn toàn đem lão sư công đạo bỏ qua sau đầu.
Đại khái đánh trúng vào nỗi lòng, nữ sinh kia gật gật đầu:” Đúng vậy, rất khẩn trương.”
Hà Dực đang định không ngừng cố gắng, bỗng nhiên một thanh âm trong trẻo như trẻ con bên cạnh hắn vang lên,” Xin hỏi, bạn có phải là Hà Dực?”
Thanh âm có điểm thấp, mang theo một tia khiếp ý không nhất định. Hà Dực trên mặt còn mang theo tươi cười, nghe tiếng quay đầu xem. Tươi cười vừa nhìn đến người trước mắt liền đình trệ lại. Vừa rồi đối mặt với nữ sinh ngưỡng mộ trong lòng còn cơ trí chồng chất tự nhiên, hiện tại nhìn nam sinh trước mặt bỗng nhiên mất đi giọng nói, ngốc lăng lăng nhìn nam hài.
Tiểu Hòa thói quen kiên nhẫn đợi vài giây, tròn mắt, lông mi nháy nháy vài cái, lại hỏi một lần:” Bạn là Hà Dực phải không?”
” Phải.. phải.. cậu…cậu là Quý Tử Hòa?” Hà Dực bừng tỉnh gật đầu. Hắn bị cặp mắt hắc bạch phân minh ánh mắt thủy quang mênh mông vừa thấy, thế nhưng không hề có cảm giác hô hấp. Bỗng nhiên hiểu được vì sao Lý lão sư nói ai tốt xem nhất, nếu có thiếu niên này ở, căn bản sẽ không cảm thấy được bất luận kẻ nào khác đẹp đi.
Vừa mới bản thân khẳng định biểu hiện giống như đứa ngốc, Hà Dực ảo não nghĩ. Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng thất thố như vậy, nhất thời cảm thấy quả thực rất mất mặt. Chính là nhìn nhìn bốn phía mọi người còn chưa có hoàn hồn, kể cả vừa rồi văn tĩnh xinh đẹp nho nhã nữ sinh, trong lòng hơi chút an ủi.
“Vâng.” Tiểu Hòa gật đầu rồi không nói nữa, bắt đầu cúi đầu xem chân mình.
Hà Dực lúc này cũng chỉ là nhìn đầu của hắn mà phát run. Bình thường quen ứng xử lưu loát nay một câu cũng tìm không ra để nói, trong đầu toàn chuyển chuyển những ý niệm loạn thất bát tao. Một hồi thì nghĩ, lông mi hắn sao dài đến thế; một hồi nghĩ, nếu hôm nay viết văn phải miêu tả dung mạo của hắn, bản thân khẳng định một chữ đều không viết ra được.
Hôm nay trung học X, phòng thi số 011 không khí đặc biệt quỷ dị, im lặng đến quỷ dị. Mà đúng thôi, phòng thi im lặng là bình thường, chính là, nếu các thí sinh không thường thường liền ngẩng đầu hướng về một địa phương nhìn xem, rồi phát ngốc một hồi, thì điều nầy là hiển nhiên.
Giám thị khụ một tiếng, lớn giọng nói:” Mọi người chăm chú làm bài, không cần hết nhìn đông nhìn tây. Chú ý kỷ luật phòng thi.” Rồi đi hướng về thí sinh kia, ngăn trở mọi người tầm mắt. May mắn vị trí em này ngồi ở trong góc, bằng không thật đúng là không tốt giải quyết. Giám thị mập mạp ánh mắt uy nghiêm quét một vòng trong phòng. Ân, cúi đầu, xem bài thi của em này. Chữ viết cũng không tệ lắm, bất quá so với dung mạo còn kém rất xa, lão sư khủng hoảng nhận xét, giải quyết đề khá lưu sướng, xem ra thành tích không sai, không có kiểu người xinh đẹp đầu óc rỗng không.
Hà Dực thoăn thoắt ghi. Hôm nay môn đầu tiên là ngữ văn, là môn hắn tối am hiểu, một giờ đã viết xong toàn bộ, sau đó bắt đầu nhìn bên kia mà sợ run. Đáng tiếc giám thị mập mạp đáng ghét kia vẫn đứng ở đó.
Cuộc thi chấm dứt, tiếng chuông vang lên, bài thi thu xong, Hà Dực lập tức vọt tới trước bàn của tiểu Hòa, giúp hắn đem đồ vật ném vào cặp rồi nói ,” Chúng ta đi mau.” Tiềm thức cảm thấy được, nếu một hồi ra về cùng mọi người, tuyệt đối không phải ý kiến hay.
Lúc ra khỏi phòng học, Hà Dực nghe được một thí sinh kêu to:” Quá quá quá đẹp, là ai a, học trường nào?”
” Ta quên làm bài rồi!”
” Ta nhận thức một người, tên là Hà Dực, rất nổi danh, học Nhất Trung.”
Ông nội bà nội đưa tiểu Hòa đi thi liền luôn luôn đứng chờ bên ngoài, nhìn đến tiểu Hòa cùng một thí sinh xa lạ đi ra, bà nội cười nói:” Cháu chính là Hà Dực phải không? Lý lão sư nói, cám ơn cháu chiếu cố.”
Song phương lễ phép một phen, ông nội bà nội mang tiểu Hòa đi rồi. Tiểu Hòa luôn luôn tại bên cạnh không nói lời nào, lúc sắp về mới nói tiếng cám ơn với Hà Dực.
Hà Dực nói không cần cảm tạ, đứng ở cửa nhìn bọn họ đi xa, cảm thấy buổi sáng hôm nay giống như nằm mơ.
Hai ngày thi trôi qua, Hà Dực cũng chưa cùng tiểu Hòa nói được mấy câu, càng đừng nói chi Hà Dực bắt đầu tính toán thiết lập tốt quan hệ. Một là do tiểu Hòa nội hướng không quen nói chuyện, một là Hà Dực vừa thấy tiểu Hòa liền đầu ngây ngốc. Học sinh này hiểu được khá nhiều, biết từ ‘đồng tính luyến ái’, lo lắng cho mình biến thành đồng tính luyến ái, đi lên mạng tra xét tra tư liệu đồng tính luyến ái, ngẫm lại bản thân khi nghĩ đến xxx trong đầu vẫn là thân thể của con gái, mới yên tâm xuống.
Chính là trong đầu chưa từ bỏ ý định, quyết mượn chứng minh nhân dân của tiểu Hòa xem. Tuy rằng tiểu Hòa vừa thấy chỉ biết là nam sinh, nhưng hắn vẫn nhìn vào dòng ghi ‘giới tính’ vài lần, hận không thể đem cái chữ ‘nam’ nhìn xem biến thành ‘nữ’.
———-
Mẹ là chủ nhiệm lớp cấp ba, thành tích thi tự nhiên biết sớm. Điểm ba môn vừa ra, tiểu Hòa lại có tiến bộ, nhóm cha mẹ rốt cục yên tâm, vốn lo lắng hắn không thích ứng được thi cử bên ngoài.
Kế tiếp chính là điền nguyện vọng. Hình thức thi vào trường cao đẳng hàng năm đều biến đổi, thực hành đã nhiều năm chế độ điền nguyện vọng sau kỳ thi, năm nay lại biến về xem xét trước kỳ thi. Đại học không có gì hay để thảo luận. Tiểu Hòa chỉ điền một cái, Đại học A, ngay cả bà nội gọi hắn điền một cái khác để đề phòng hắn cũng không chịu. Cha mẹ không có biện pháp, dù sao đứa con tuổi còn nhỏ, thi không đậu sang năm tái thi tiếp. Mặt khác, ông nội cũng liên hệ một bạn học cũ, kém vài điểm chỉ cần không quá phận, đều có thể qua.
Bất quá chọn ngành học liền khác nhau xa. Có ngành cần văn có ngành cần ngoại ngữ, bà ngoại kiên trì ngành chuyên về ngoại ngữ tốt nhất, tương lai tiểu Hòa làm về ngoại giao, xuất ngoại đi các nơi làm vẻ vang đất nước. Ông ngoại lập tức phản đối bà, lấy chuyện nhiều năm trước đại sứ quán bị tạc bom nhắc lại. Mọi người cũng đều nói không tốt, đứa nhỏ nếu tương lai xuất ngoại cũng không yên tâm. Trong một mảnh thảo luận náo nhiệt, tiểu Hòa ngữ ra kinh người:” Con muốn học sinh hóa!”
Đó là ngành học của Hạ Khinh Y.
Mọi người nhất tĩnh, bị dọa tới rồi, sau đó đều phản đối.
Bà nội nói:” Ngành này điểm cao lắm, con thành tích không đủ đậu vào đâu.”
Mụ mụ nói:” Ngành này học mệt lắm, phải động não. Không bằng học văn khoa, pháp luật vân vân, lưng lưng là tốt rồi.”
Ngoại công nói:” Không nên không nên, nổ ống nghiệm làm sao bây giờ.”
Bà ngoại khó được hợp ý cùng ông:” Đúng đúng, còn có thể rò rỉ khí độc gì đó, phóng xạ vân vân.”
Tiểu Hòa buồn bực.
Các đại nhân vây quanh tờ ghi nguyện vọng tiếp tục nghị luận. Tiểu Hòa phát hiện bản thân hoàn toàn không làm chủ được, trên thực tế hắn cũng không khái niệm học ngành nào, quay về phòng mình đọc sách đi. Tâm trạng không yên, nhìn nhìn nơi đặt dàn máy game, trong đầu tiểu Hòa chợt hiện lên ý niệm, không bằng đến hỏi Hạ đại ca đi.
Vài tuần không có online, trong trò chơi lại thay đổi mùa. Tiểu Hòa trước tiên xem Hạ Khinh Y có online hay không. Có, tiểu Hòa gửi nhanh tin tức tới : Hạ đại ca, ngươi ở trong hội sao?
Hạ Khinh Y: Ở, ngươi như thế nào login?
Tiểu Hòa: Ta đi tìm ngươi nói chuyện
Hạ Khinh Y: Tốt.
Tiểu Hòa kích động hướng về Khinh Dương hội đi đến. Quẹo qua góc đường nhìn đến đại môn của Khinh Dương hội liền thấy một người không nghĩ đến từ bên trong đi ra.
Tiểu Hòa chớp chớp, không thể tin được hai mắt của mình. Như thế nào là Phi Lục?
Nhìn tiểu Hòa nháy mắt từ cao hứng phấn chấn trở nên xìu xuống, Hồng Hạnh khó chịu:” Phi, lão tử bồi chơi không đáng giá bằng lão Đại hả!”
Đáng thương tiểu Hòa bị bi phẫn Hồng Hạnh xả đến Tây Hồ để đánh quái vật cá. Vài canh giờ đi qua, cấp bậc là tăng lên, nhưng tiểu Hòa cũng quang vinh ngã xuống, vô cùng hoài niệm Hạ Khinh Y. Hạ Khinh Y cũng thường xuyên dẫn hắn luyện cấp, nhưng tiểu Hòa là thời gian đùa so với thời gian luyện cấp nhiều hơn. Hạ Khinh Y luôn luôn theo hắn.
Trước khi logout , tiểu Hòa gửi một đoản tín rất thê lương bi ai cho Hạ Khinh Y:
Hạ đại ca, Hồng Hạnh ca ca khi dễ ta, ngươi giúp ta khi dễ trở về đi. Còn có Hạ đại ca, ta tháng nầy sẽ không login. Bà nội nói ta tiếp tục phân tâm khẳng định sẽ không thi đậu vào A. Vì vào A, ta quyết định nghe lời. Bất quá bà nội thực điềm xấu nha, ta còn chưa thi liền nói như vậy. Cuối tuần thứ ba của mùa hè sẽ thi, phải đi làm quen trường thi, không thích đi ra ngoài thi đâu. Hạ đại ca, ngươi lần trước bảo đặt tên cho thành mới ta còn chưa nghĩ ra, để ta suy nghĩ suy nghĩ.
Hạ đại ca sao hôm nay ngươi không online a?
Đánh cá quái đánh tới không muốn ăn cá – tiểu Hòa
Tuy rằng không đi học, nhưng bởi vì cha mẹ đều là người trong ngành giáo dục, hồ sơ học tập của tiểu Hòa thuận lợi nằm trong Nhất Trung, một trường trung học tốt nhất . Lí Hồng lấy đến số báo danh trường thi của đứa con, phát hiện thi tại trường học khác. Ở trong danh sách các học sinh của mình tìm tìm, thật vừa lúc có một người cũng thi trường này, còn là môn sinh đắc ý của mình : Hà Dực.
Hà Dực, lớp trưởng, học sinh ưu tú hạng nhất, thành tích luôn nằm trong top 3. Danh tiếng giữa bạn bè và thầy cô đều tốt. Lí Hồng tuy rằng thích học sinh này nhưng lại cảm thấy hắn khá khéo đưa đẩy, bất quá hiện tại muốn nhờ hắn chiếu cố tiểu Hòa thì lại yên tâm. Dù sao vào trường thi liền ngoài tầm tay.
Đứa con a, Lí Hồng cảm thấy thật sự là thao thấu tâm can. Như thế nào liền sinh ra một tiểu bảo bối như vậy chứ. Có thể thấy được cái gì quá tốt … cũng không nên.
Phát giấy báo thi xong, Lí Hồng gọi Hà Dực ra ngoài, dặn dò hắn ngày mai tới trường thi, có thí sinh tên gọi Quý Tử Hòa, làm cho hắn có hỏi gì thì chú ý chiếu cố một chút.
Công đạo không rõ ràng khiến cho Hà Dực sửng sốt, trước gật đầu đồng ý, sau đó hỏi:” Bạn ấy bộ dáng thế nào ? Em sợ em không biết.”
Lí Hồng cũng không biết như thế nào miêu tả đứa con, đã nói:” Ai nhìn xem đẹp nhất là được, em vừa thấy liền biết à. Cô sẽ nói với bạn ấy.”
Hà Dực sáng sớm ngồi xe đến địa điểm thi, nhớ tới chủ nhiệm lớp công đạo, có điểm sờ không được ý nghĩ. Đúng rồi, ngày hôm qua quên hỏi là nam hay nữ, nhưng nếu là đẹp, khẳng định là nữ đi.
Chưa tới giờ vào thi, học sinh tụ tập trước phòng thi của mình. Một phòng thi chứa hai mươi mấy người, liếc mắt một cái liền xem xong hết. Quả nhiên có một nữ sinh rất đẹp đứng một mình. Hà Dực mang theo tươi cười đi ra phía trước, lễ phép hỏi:” Bạn chính là Lý lão sư nói Quý Tử Hòa đi?”
Khẩu khí thập phần khẳng định. Dưới vẻ mặt tươi cười, Hà Dực đã bắt đầu tính toán, không biết cô gái này cùng Lý lão sư có quan hệ gì, thật sự rất đẹp, một hồi phải tìm cái cớ hỏi điện thoại của nàng.
Cô gái kinh ngạc lắc đầu.” Ta không phải.”
Hà Dực trong lòng kỳ quái, tươi cười vẫn không thay đổi, lập tức giải thích nói:” Ngượng ngùng, ta nhận sai người.”
Cô gái văn văn tĩnh tĩnh đáp:” Không sao.”
Hà Dực sinh ra hảo cảm đối này nữ sinh. Hiện tại nữ hài tử im lặng như vậy thật sự hiếm thấy. Hắn vốn chính là người hướng ngoại, lúc này dường như không có việc gì bắt chuyện:” Hôm nay cuộc thi thực khẩn trương, vạn nhất làm bài không tốt, đến lúc đó nguyện vọng cũng không tốt điền.”
Hắn mà khẩn trương mới có quỷ, không dấu vết đem đề tài chuyển đến cuộc thi, nếu cô gái hỏi thành tích của hắn, hắn sẽ khiêm tốn tiết lộ một chút, nói như vậy nữ sinh luôn có hảo cảm với nam sinh thành tích tốt.
Lúc này bạn Hà Dực đã hoàn toàn đem lão sư công đạo bỏ qua sau đầu.
Đại khái đánh trúng vào nỗi lòng, nữ sinh kia gật gật đầu:” Đúng vậy, rất khẩn trương.”
Hà Dực đang định không ngừng cố gắng, bỗng nhiên một thanh âm trong trẻo như trẻ con bên cạnh hắn vang lên,” Xin hỏi, bạn có phải là Hà Dực?”
Thanh âm có điểm thấp, mang theo một tia khiếp ý không nhất định. Hà Dực trên mặt còn mang theo tươi cười, nghe tiếng quay đầu xem. Tươi cười vừa nhìn đến người trước mắt liền đình trệ lại. Vừa rồi đối mặt với nữ sinh ngưỡng mộ trong lòng còn cơ trí chồng chất tự nhiên, hiện tại nhìn nam sinh trước mặt bỗng nhiên mất đi giọng nói, ngốc lăng lăng nhìn nam hài.
Tiểu Hòa thói quen kiên nhẫn đợi vài giây, tròn mắt, lông mi nháy nháy vài cái, lại hỏi một lần:” Bạn là Hà Dực phải không?”
” Phải.. phải.. cậu…cậu là Quý Tử Hòa?” Hà Dực bừng tỉnh gật đầu. Hắn bị cặp mắt hắc bạch phân minh ánh mắt thủy quang mênh mông vừa thấy, thế nhưng không hề có cảm giác hô hấp. Bỗng nhiên hiểu được vì sao Lý lão sư nói ai tốt xem nhất, nếu có thiếu niên này ở, căn bản sẽ không cảm thấy được bất luận kẻ nào khác đẹp đi.
Vừa mới bản thân khẳng định biểu hiện giống như đứa ngốc, Hà Dực ảo não nghĩ. Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng thất thố như vậy, nhất thời cảm thấy quả thực rất mất mặt. Chính là nhìn nhìn bốn phía mọi người còn chưa có hoàn hồn, kể cả vừa rồi văn tĩnh xinh đẹp nho nhã nữ sinh, trong lòng hơi chút an ủi.
“Vâng.” Tiểu Hòa gật đầu rồi không nói nữa, bắt đầu cúi đầu xem chân mình.
Hà Dực lúc này cũng chỉ là nhìn đầu của hắn mà phát run. Bình thường quen ứng xử lưu loát nay một câu cũng tìm không ra để nói, trong đầu toàn chuyển chuyển những ý niệm loạn thất bát tao. Một hồi thì nghĩ, lông mi hắn sao dài đến thế; một hồi nghĩ, nếu hôm nay viết văn phải miêu tả dung mạo của hắn, bản thân khẳng định một chữ đều không viết ra được.
Hôm nay trung học X, phòng thi số 011 không khí đặc biệt quỷ dị, im lặng đến quỷ dị. Mà đúng thôi, phòng thi im lặng là bình thường, chính là, nếu các thí sinh không thường thường liền ngẩng đầu hướng về một địa phương nhìn xem, rồi phát ngốc một hồi, thì điều nầy là hiển nhiên.
Giám thị khụ một tiếng, lớn giọng nói:” Mọi người chăm chú làm bài, không cần hết nhìn đông nhìn tây. Chú ý kỷ luật phòng thi.” Rồi đi hướng về thí sinh kia, ngăn trở mọi người tầm mắt. May mắn vị trí em này ngồi ở trong góc, bằng không thật đúng là không tốt giải quyết. Giám thị mập mạp ánh mắt uy nghiêm quét một vòng trong phòng. Ân, cúi đầu, xem bài thi của em này. Chữ viết cũng không tệ lắm, bất quá so với dung mạo còn kém rất xa, lão sư khủng hoảng nhận xét, giải quyết đề khá lưu sướng, xem ra thành tích không sai, không có kiểu người xinh đẹp đầu óc rỗng không.
Hà Dực thoăn thoắt ghi. Hôm nay môn đầu tiên là ngữ văn, là môn hắn tối am hiểu, một giờ đã viết xong toàn bộ, sau đó bắt đầu nhìn bên kia mà sợ run. Đáng tiếc giám thị mập mạp đáng ghét kia vẫn đứng ở đó.
Cuộc thi chấm dứt, tiếng chuông vang lên, bài thi thu xong, Hà Dực lập tức vọt tới trước bàn của tiểu Hòa, giúp hắn đem đồ vật ném vào cặp rồi nói ,” Chúng ta đi mau.” Tiềm thức cảm thấy được, nếu một hồi ra về cùng mọi người, tuyệt đối không phải ý kiến hay.
Lúc ra khỏi phòng học, Hà Dực nghe được một thí sinh kêu to:” Quá quá quá đẹp, là ai a, học trường nào?”
” Ta quên làm bài rồi!”
” Ta nhận thức một người, tên là Hà Dực, rất nổi danh, học Nhất Trung.”
Ông nội bà nội đưa tiểu Hòa đi thi liền luôn luôn đứng chờ bên ngoài, nhìn đến tiểu Hòa cùng một thí sinh xa lạ đi ra, bà nội cười nói:” Cháu chính là Hà Dực phải không? Lý lão sư nói, cám ơn cháu chiếu cố.”
Song phương lễ phép một phen, ông nội bà nội mang tiểu Hòa đi rồi. Tiểu Hòa luôn luôn tại bên cạnh không nói lời nào, lúc sắp về mới nói tiếng cám ơn với Hà Dực.
Hà Dực nói không cần cảm tạ, đứng ở cửa nhìn bọn họ đi xa, cảm thấy buổi sáng hôm nay giống như nằm mơ.
Hai ngày thi trôi qua, Hà Dực cũng chưa cùng tiểu Hòa nói được mấy câu, càng đừng nói chi Hà Dực bắt đầu tính toán thiết lập tốt quan hệ. Một là do tiểu Hòa nội hướng không quen nói chuyện, một là Hà Dực vừa thấy tiểu Hòa liền đầu ngây ngốc. Học sinh này hiểu được khá nhiều, biết từ ‘đồng tính luyến ái’, lo lắng cho mình biến thành đồng tính luyến ái, đi lên mạng tra xét tra tư liệu đồng tính luyến ái, ngẫm lại bản thân khi nghĩ đến xxx trong đầu vẫn là thân thể của con gái, mới yên tâm xuống.
Chính là trong đầu chưa từ bỏ ý định, quyết mượn chứng minh nhân dân của tiểu Hòa xem. Tuy rằng tiểu Hòa vừa thấy chỉ biết là nam sinh, nhưng hắn vẫn nhìn vào dòng ghi ‘giới tính’ vài lần, hận không thể đem cái chữ ‘nam’ nhìn xem biến thành ‘nữ’.
———-
Mẹ là chủ nhiệm lớp cấp ba, thành tích thi tự nhiên biết sớm. Điểm ba môn vừa ra, tiểu Hòa lại có tiến bộ, nhóm cha mẹ rốt cục yên tâm, vốn lo lắng hắn không thích ứng được thi cử bên ngoài.
Kế tiếp chính là điền nguyện vọng. Hình thức thi vào trường cao đẳng hàng năm đều biến đổi, thực hành đã nhiều năm chế độ điền nguyện vọng sau kỳ thi, năm nay lại biến về xem xét trước kỳ thi. Đại học không có gì hay để thảo luận. Tiểu Hòa chỉ điền một cái, Đại học A, ngay cả bà nội gọi hắn điền một cái khác để đề phòng hắn cũng không chịu. Cha mẹ không có biện pháp, dù sao đứa con tuổi còn nhỏ, thi không đậu sang năm tái thi tiếp. Mặt khác, ông nội cũng liên hệ một bạn học cũ, kém vài điểm chỉ cần không quá phận, đều có thể qua.
Bất quá chọn ngành học liền khác nhau xa. Có ngành cần văn có ngành cần ngoại ngữ, bà ngoại kiên trì ngành chuyên về ngoại ngữ tốt nhất, tương lai tiểu Hòa làm về ngoại giao, xuất ngoại đi các nơi làm vẻ vang đất nước. Ông ngoại lập tức phản đối bà, lấy chuyện nhiều năm trước đại sứ quán bị tạc bom nhắc lại. Mọi người cũng đều nói không tốt, đứa nhỏ nếu tương lai xuất ngoại cũng không yên tâm. Trong một mảnh thảo luận náo nhiệt, tiểu Hòa ngữ ra kinh người:” Con muốn học sinh hóa!”
Đó là ngành học của Hạ Khinh Y.
Mọi người nhất tĩnh, bị dọa tới rồi, sau đó đều phản đối.
Bà nội nói:” Ngành này điểm cao lắm, con thành tích không đủ đậu vào đâu.”
Mụ mụ nói:” Ngành này học mệt lắm, phải động não. Không bằng học văn khoa, pháp luật vân vân, lưng lưng là tốt rồi.”
Ngoại công nói:” Không nên không nên, nổ ống nghiệm làm sao bây giờ.”
Bà ngoại khó được hợp ý cùng ông:” Đúng đúng, còn có thể rò rỉ khí độc gì đó, phóng xạ vân vân.”
Tiểu Hòa buồn bực.
Các đại nhân vây quanh tờ ghi nguyện vọng tiếp tục nghị luận. Tiểu Hòa phát hiện bản thân hoàn toàn không làm chủ được, trên thực tế hắn cũng không khái niệm học ngành nào, quay về phòng mình đọc sách đi. Tâm trạng không yên, nhìn nhìn nơi đặt dàn máy game, trong đầu tiểu Hòa chợt hiện lên ý niệm, không bằng đến hỏi Hạ đại ca đi.
Vài tuần không có online, trong trò chơi lại thay đổi mùa. Tiểu Hòa trước tiên xem Hạ Khinh Y có online hay không. Có, tiểu Hòa gửi nhanh tin tức tới : Hạ đại ca, ngươi ở trong hội sao?
Hạ Khinh Y: Ở, ngươi như thế nào login?
Tiểu Hòa: Ta đi tìm ngươi nói chuyện
Hạ Khinh Y: Tốt.
Tiểu Hòa kích động hướng về Khinh Dương hội đi đến. Quẹo qua góc đường nhìn đến đại môn của Khinh Dương hội liền thấy một người không nghĩ đến từ bên trong đi ra.
Tiểu Hòa chớp chớp, không thể tin được hai mắt của mình. Như thế nào là Phi Lục?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.