Võng Du Đệ Nhất Mỹ Nhân [ Thực Tế Ảo ]

Chương 19: Đàm Phán

Phù Sinh Nghiên Noãn

15/10/2022

Người dịch: Serena Bùi

Nếu Kiếm Tiên Tiên chỉ là loại động vật nhỏ, hiện tại đều tạc mao.

“500 vạn! Mua hay không mua!”

Hoàng Triều Phong Hỏa thở một hơi dài nhẹ nhõm, cung kính nói: “Bang chủ, ngươi đã tới rồi.”

Hoàng Lương Nhất Mộng gật gật đầu, sau đó nói với Mộc Phỉ: “Mời ngồi.”

Sau đó, hắn cũng kéo một cái ghế lại gần ngồi xuống.

Hoàng Lương Nhất nói: “Phong Hỏa, rót trà..”

“A? Nga.”

Làm phó bang chủ, Phong Hỏa cũng coi như là một nhân vật phong vân trong trò chơi, đã lâu rồi cậu không làm loại việc bưng trà rót nước này, nhưng hiện tại chỉ có người lãnh đạo trực tiếp của mình và hai vị khách, Phong Hỏa cũng thuận theo đi làm.

Xem bộ dáng muốn đàm phán của Hoàng Lương Nhất, Kiếm Tiên Tiên càng muốn tốc chiến tốc thắng, hắn không ngồi xuống, mà đứng im ở lại đó, thẳng thắn nói, “Ngươi nói một câu, mua hay không. Không mua chúng ta tìm nhà khác.”

Ngón tay thon dài tinh tế của Hoàng Lương Nhất Mộng gõ nhẹ lên mặt bàn, không nhanh không chậm nói, “Không nên gấp gáp, uống một ngụm trà đi.”

Kiếm Tiên Tiên: “Ta không uống.”

Hoàng Lương Nhất Mộng lại không để ý tới hắn nữa, xoay người về phía Mộc Phỉ, “Vân Phỉ tiểu thư, ngồi xuống chúng ta nói chuyện.”

Mộc Phỉ kéo tay Kiếm Tiên Tiên rồi ngồi xuống, quay qua cảm ơn cốc nước Phong Hỏa mang tới, rồi cầm nên nhấp một ngụm, nhìn về phía Hoàng Lương Nhất Mộng gật gật đầu.

Hoàng Lương Nhất Mộng một tay chống trên bàn, đầu hơi dựa vào mu bàn tay, lười nhác nhàn nhã, nhưng Mộc Phỉ bị hắn nhìn chằm chằm, cảm giác như dã thú đang ngó chừng, khiến người ta không tự giác sinh ra khẩn trương.

Kiếm Tiên Tiên không kiên nhẫn nữa, “Ngươi có thể dứt khoát hay không vậy.”

Hoàng Lương Nhất Mộng miệng ngậm ý cười, “Ta chỉ muốn chiêu đãi thật tốt hai vị khách đường xa mà tới.”

Mộc Phỉ đè lại tay Kiếm Tiên Tiên, gật đầu, “Cảm ơn chiêu đãi.”

Nhưng thật ra lại biết giao tiếp, Hoàng Lương Nhất Mộng treo một nụ cười bí ẩn bên khóe miệng.

Hắn cầm chén trà, cũng hơi nhấp môi, thấy Kiếm Tiên Tiên kìm nén không nổi nữa, mới không nhanh không chậm, “Nghe nói Vân Phi tiểu thư có tin tức của Đồ Tể?”



Kiếm Tiên Tiên nói: “Đúng vậy, đến cùng ngươi có muốn biết hay không, một câu thôi, đừng dong dài.”

Mộc Phỉ mở miệng, “Ta nghĩ hẳn là ngươi có thể đoán được, ta chính là vị kia, hiện tại ta cần một số tiền, muốn trao đổi cùng ngươi tin tức.”

Kiếm Tiên Tiên kinh ngạc, “Phỉ...Phỉ tỷ?”

Nhìn bộ dáng không còn lời nào để nói của Kiếm Tiên Tiên, Mộc Phỉ có chút bất đắc dĩ.

Thật là cái tiểu đồ ngốc, biểu hiện vội vàng như vậy, sao đối phương có thể không đoán được cơ chứ.

Nhưng mà, vốn dĩ cô cũng không có ý định giấu, thậm chí cô còn tính toán một vạn nguyên cũng tốt.

Với mình, chức nghiệp che giấu lại không có giá trị bằng dịch giảm béo.

Cũng may mắn Kiếm Tiên Tiên lại đây, còn sử dụng công phu sư tử ngoạm, làm cô có cái nhìn về giá trị của chức nghiệp che giấu.

Cô cũng hy vọng bán được nhiều tiền hơn.

Ý cười trong mắt Hoàng Lương Nhất Mộng càng sâu hơn, “Vốn còn nghi ngờ, không nghĩ tới Vân Phỉ tiểu thư thẳng thắn như vậy.”

Hoàng Lương Nhất Mộng đương nhiên đoán được bảy tám phần, còn lại một chút không xác định, phái người đi tra xét, cũng có thể tra ra manh mối.

Nhưng không nghĩ tới đối phương cũng không dấu diếm điều gì, thoải mái hào phóng nói ra, cũng có chút thú vị.

Mộc Phỉ không quá thích giao tiếp cùng người tâm tư nặng như vậy, điều cô muốn rất đơn giản.

Mộc Phỉ đi thẳng vào vấn đề, “Ta chính là Đồ Tể, ta biết chức nghiệp che giấu này cần điều kiện gì mở ra, nếu ngươi cần, ta muốn bán tin tức cho ngươi.”

Hoàng Lương Nhất Mộng hỏi: “Vậy Vân Phỉ cảm thấy tin tức này giá trị bao nhiêu?”

“Hiện tại bán theo giá thị trường, bang chủ ngươi có thể ra bao nhiêu tiền?” Mộc Phỉ đem quả bóng cao su đá trở về.

Lúc này, Kiếm Tiên Tiên phối hợp nói. “Đúng vậy, nếu ngươi không đưa được cái giá làm chúng ta vừa lòng, chúng ta hoàn toàn có thể tìm người khác bán, ngươi phải biết rằng, chức nghiệp che giấu có bao nhiêu người thiết tha mơ ước.”

Hoàng Lương Nhất Mộng ý vị thâm trường hỏi: “Vậy vì cái gì mà ngươi không mua? Đại minh tinh, ngươi cũng đừng nói ngươi không có số tiền này.”

Kiếm Tiên Tiên bị hỏi tới không biết trả lời làm sao, nghĩ tới hiện trường lột da huyết tinh như vậy, căn bản hắn không muốn làm đồ tể có được hay không!



Nhưng hắn cũng không thể nói mình sợ hãi, da đầu Kiếm Tiên Tiên căng lên, “Gần đây ta không có nhiều lắm.”

“Kia có thể từ từ trả, quan hệ các ngươi tốt như vậy.”

“Ta..”

Hoàng Lương Nhất Mộng rất buồn rầu, “Có phải có điều kiện hữu hạn hay không? Nếu là cái dạng này, ta mua tới không phải vô dụng hay không?”

Kiếm Tiên Tiên còn muốn giải thích cái gì đó, nhưng bị Mộc Phỉ kéo tay, tiểu hài tử này quá đơn thuần, không cùng một cấp bậc với Hoàng Lương Nhất Mộng này.

Kiếm Tiên Tiên đáng thương hề hề nhìn lại, có chút xin lỗi lại thêm chút ủy khuất.

Mộc Phỉ trấn an vỗ vỗ tay hắn, sau đó quay qua nói với Hoàng Lương Nhất Mộng, “Chính xác là có điều kiện, nếu mỗi người đều có thể đạt được, cũng không được gọi là che giấu rồi.”

Ý cười càng lớn hơn, Hoàng Lương Nhất Mộng vẫn tiếp tục truy hỏi, “Vậy điều kiện là gì?”

Mộc Phỉ mới không bị hắn dẫn dụ, cô nói, “Điều kiện thì đã thuộc phạm vi của tin tức.”

Tuy rằng cô không hiểu lắm về giá trị của chức nghiệp che giấu, nhưng cô rất rõ ràng, Hoàng Lương Nhất Mộng sẽ cảm thấy hứng thú, bời vì loại người như bọn họ, nếu không có hứng thú cũng sẽ chẳng nhiều lời.

Vòng tới vòng lui, trong cuộc đàm phán cô càng có lợi, nếu cô nói càng nhiều, sẽ khiến lợi thế của người mua càng tốt.

Hơn nữa, cô nói là bán theo giá thị trường cũng không sai, nếu chức nghiệp che giấu trân quý như vậy, cô còn có thể mang tin tức đi bán đấu giá kìa.

Còn có thể, Mộc Phỉ vẫn muốn bán tin tức cho Hoàng Triều hơn.

Bởi vì giao dịch cá nhân nên có thể sẽ đưa ra nhiều tranh cãi, đặc biệt cô cũng không thể xác nhận sau đó đối phương có thể mở ra hay không.

Mà bán cho một tổ chức lớn với dã tâm bừng bừng sẽ không như vậy, bọn họ muốn phát triển, muốn có thanh danh, đặc biệt sau khi tiếp xúc với Hoàng Lương Nhất Mộng cô càng cảm thấy người như hắn, ánh mắt sẽ không dừng lại ở lợi ích nhỏ.

Hắn đàm phán cùng mình, không phải không lấy được 500 vạn, mà là muốn đạt được lợi ích lớn nhất.

Mộc Phỉ chưa từng trải qua việc như vậy, không biết đến kỹ xảo gì cả, trong khi đàm phán, khẳng định không có lợi, đặc biệt là chính mình cũng không rõ giá trị của tin tức này.

Nhưng mà, tâm lý mong muốn cũng rất thấp, cho nên cô cũng thành khẩn thẳng thắn, “Ta không thể xác định các ngươi có thể đạt được điều kiện kích hoạt hay không, nhưng ta có thể đảm bảo tin tức của ta là sự thật, ta cùng thành tâm muốn hợp tác cùng các ngươi.”

“Vân Phỉ tiểu thư quả nhiên sảng khoái, ta cũng thiệt tình muốn biết.” Hoàng Lương Nhất Mộng nói, “Như vậy, trước ta chuyển một vạn cho ngươi trả phí tin tức, sau đó lại đặt cọc 10 vạn, hiện tại ngươi cấp 15, hẳn còn chưa làm nhiệm vụ chuyển chức? Chờ ngươi nói chức nghiệp che giấu ra, lại nhìn kỹ năng của ngươi ta sẽ đưa ra định giá. Hoàng Triều chúng ta cũng sẽ ra lực trợ giúp ngươi hoàn thành chuyển chức, chỉ cần trong thời gian này, ngươi không đem tin tức cho người biết khác liền được.”

Mà Mộc Phỉ cự tuyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Đệ Nhất Mỹ Nhân [ Thực Tế Ảo ]

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook