Võng Du Đệ Nhất Mỹ Nhân [ Thực Tế Ảo ]
Chương 13: Diệt Đội
Phù Sinh Nghiên Noãn
04/10/2022
Người dịch: Serena Bùi
iếm Tiên Tiên đi tới hỏi: “Phỉ tỷ, đánh như thế nào?”
“Vẫn như vậy, ngươi tới dẫn sự chú ý của nó, ta tới giết.” Mộc Phỉ trả lời.
Tay cô cầm đao lớn, đôi mắt nghiêm túc quan sát con sói, Kiếm Tiên Tiên càng nhìn càng thấy thẹn với chức nghiệp kiếm khách của mình, y sư so với hắn càng mạnh hơn.
Nhưng lại nghĩ tới công kích hung tàn của Phỉ tỷ, Kiếm Tiên Tiên nghe lời gật đầu.
“Chúng ta đả tọa đã, khôi phục lại giá trị sinh mệnh cùng pháp thuật.” Kiếm Tiên Tiên nói xong liền ngồi xuống.
Đây cũng coi như chỉ bảo đối với người mới, nếu không phải có Kiếm Tiên Tiên nhắc nhở, Mộc Phỉ đều quên, nàng ngồi xuống theo Kiếm Tiên Tiên.
Trong chốc lát khôi phục xong, Kiếm Tiên Tiên cầm kiếm đi tới.
Vốn dĩ là một tay chơi mới, hai người phối hợp, khiêu chiến một con lại một con, thực mau đánh tới con Boss cuối.
“Phỉ tỷ, chính là con Boss này, bên cạnh nó là Hỏa Diễm Thảo.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Mộc Phỉ gật gật đầu, con sói này so với những con vừa rồi lớn hơn, lông cả người đều đỏ rực, theo nhịp thở còn có ngọn lửa tản ra, cảm giác đối phó sẽ khó khăn hơn nhiều.
Hồi phục xong, Kiếm Tiên Tiên lại theo kịch bản lúc trước hấp dẫn lực chú ý của con sói đỏ.
Con sói đỏ tru một tiếng, sau đó vọt tới trước mặt Kiếm Tiên Tiên, đánh vào mặt hắn.
Cứ như vậy, Kiếm Tiên Tiên liền mất đi một nửa máu.
“Phỉ tỷ, mau!” Kiếm Tiên Tiên hô to.
Mộc Phỉ cầm đao lớn tiến về phía sau, bổ thật mạnh vào đầu sói đỏ.
Bạo kích!
Một phần tư máu sói đỏ bị rớt.
Sau đó, khi Mộc Phỉ muốn chém một phát nữa, con sói đã quay đầu phun một hỏa cầu về phía cô.
Dù cô đã né tránh theo bản năng, nhưng vẫn bị đánh trúng, lượng máu còn non nửa.
“Phỉ tỷ, thêm máu!” Kiếm Tiên Tiên hô.
Mộc Phỉ vội lấy bình máu, nhưng hệ thống lại nhắc nhở, cần rời khỏi chiến đấu mới có thể cắt chức nghiệp.
“Cái gì gọi là rời khỏi chiến đấu cắt chức nghiệp!” Mộc Phỉ sốt ruột hỏi.
“Ta đi!” Kiếm Tiên Tiên chửi nhỏ một tiếng, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
Ngẫm lại cũng có thể lý giải, trong một cuộc chiến, nếu y sư vừa có thể hồi máu, lại có thể bạo kích cao như vậy, đối với người chơi khác thật không công bằng.
“Phỉ tỷ, chúng ta trốn đã!” Kiếm Tiên Tiên nói xong, dẫn đầu chạy ra ngoài, chỉ là hắn chưa kịp trốn đã bị sói đỏ chụp một trảo là chết.
Sau đó nó quay lại chạy về phía Mộc Phỉ.
Lúc này Mộc Phỉ cũng rõ ràng, cô nhìn Kiếm Tiên Tiên quỳ rạp trên mặt đất, trong lòng sốt ruột, muốn tới nhìn xem hắn thế nào, lại bị đầu sói đỏ cuốn lấy.
Mộc Phỉ cắn răng, lại bổ xuống đầu sói một đao.
Bạo kích!
Máu sói đỏ còn một nửa, nó hoàn toàn nổi giận rồi, trong miệng thổi ra ngọn lửa cắn nuốt Mộc Phỉ.
Giây lát, Mộc Phỉ cũng nằm yên trên mặt đất không nhúc nhích.
Toàn bộ cảnh vật xung quanh biến thành màu xám, trước mắt xuất hiện thông báo, cô đã tử vong.
Theo thông báo, có một chiếc bình đồng hồ cát, đếm ngược 30 giây.
Bên cạnh còn có nhắc nhở, có sử dụng kỹ năng song sinh hoa sống lại hay không, Mộc Phỉ cẩn thận lựa chọn không.
Sau đó cô liền thấy có hai người, trên đầu viết Hắc Vô Thường và Bạch Vô Thường, dẫn hồn từ trong thân thể cô ra.
Sau đó, hình ảnh vừa chuyển, cô liền tới địa ngục.
Vừa tới địa ngục, liền nghe được thanh âm hai nữ sinh.
“Trơi a, thật sự là Ngải Lý Tư!”
“Ngải Lý Tư, ta có thể chụp ảnh với ngươi sao?”
Mộc Phỉ nhìn thấy, có hai nữ sinh đang vây quanh Kiếm Tiên Tiên, vẻ mặt kích động.
Kiếm Tiên Tiên nhìn cô chào hỏi: “Phỉ tỷ, ngươi tới rồi.”
Khuôn mặt hắn lộ vẻ đắc ý, đôi mắt chớp chớp với cô, phảng phất muốn nói, có phải ta rất nổi tiếng không.
Hai nữ sinh nhìn qua, phát hiện là một người mập, liền cảm thấy không có sự uy hiếp, chỉ là ghen ghét vận may của c, thế nhưng lại được phân tới cùng với Ngải Lý Tư.
Nữ sinh vóc dáng cao trong đó nói: “Ngải Lý Tư, ta là Hoàng Triều Thương Thương, là một y sư.”
Một nữ sinh khác cũng nói: “Ta là Hoàng Triều Khinh Ngữ, cũng là một y sư.”
“Di, các ngươi là {Hư Ảo Chi Cảnh} Hoàng Triều?” Ngải Lý Tư hỏi.
“Đúng vậy, không nghĩ Ngải Lý Tư cũng biết chúng ta.” Thoạt nhìn hai nữ sinh thực kích động, “Ngải Lý Tư có muốn gia nhập Hoàng Triều chúng ta sao? Hiện tại, toàn bộ Hoàng Triều đều tham gia chiến trường [ Tu Tiên OL ], bang chủ của chúng ta là đại thổ hào, vì người trong bang hội mua mười cái khoang hạng nhất, sau này còn có thêm rất nhiều tài nguyên đầu tư vào, đảm bảo chúng ta sẽ trở thành bang hội đệ nhất.”
Nếu là người khác, phỏng chừng Ngải Lý Tư liền đáp ứng, nhưng hắn biết bang chủ của Hoàng Triều, đó là một kẻ điên.
Không phải nói hắn đầu tư nhiều tiền tới điên, mười cái khoang hạng nhất cũng chỉ tầm năm ngàn vạn, phỏng chừng chỉ bằng giá một cái xe phi hành của hắn.
Hơn nữa, hắn chơi một trò chơi cũng kiếm lời không ít, tài chính bang hội khả năng do một ít cá nhân bỏ vốn, nếu bọn họ thật sự trở thành bang hội mạnh nhất của [Tu Tiên OL], đầu tư vào giai đoạn này cũng không tính là gì.
Rốt cuộc thời buổi này, thực tế ảo là một loại trò chơi tinh thần mà mọi người mong đợi những 10 năm, mức độ được chờ mong còn cao hơn so với trò chơi xếp hạng hai hiện nay 19%, tiềm lực không thể đo lường.
Có thể cướp được mười khoang hạng nhất, đều là kẻ điên có bản lĩnh.
Chỉ là, nói hắn là kẻ điên, liền có nguyên nhân đấy, Ngải Lý Tư còn không muốn bị hắn sai sử lợi dụng.
Ngải Lý Tư cười cự tuyệt không chút do dự, “Không khéo, ta chuẩn bị gia nhập cùng bằng hữu.”
Hai nữ sinh vẫn không cam lòng, kiệt lực khuyên bảo Ngải Lý Tư, thậm chí kéo cả Mộc Phỉ đang trầm mặc đứng một bên.
Hoàng Triều Thương Thương nói: “Muội tử, ngươi là chức nghiệp gì?”
Bởi vì bị chết, vũ khí bị thu vào trong túi, hiện tại không có trang bị biểu thị môn phái, đều nhìn không ra.
Mộc Phỉ lại không biết cô gái này đang nói chuyện cùng mình.
Hoàng Triều Thương Thương lại hỏi lần nữa, “Muội tử, đúng, kêu ngươi, ngươi là cái chức nghiệp gì?”
“Nga, y sư.”
“Y sư a! Ngươi biết {Hư Ảo Chi Cảnh} chứ? Ta chính là người trị liệu xếp hạng nhất của {Hư Ảo Chi Cảnh}!” Hoàng Triều Thương Thương nếu giành được một khoang hạng nhất, tự nhiên cũng có chỗ hơn người, cô cũng là một người chơi chức nghiệp, chuyên tu y sư, lớn lên thanh tú, được nhiều người theo đuổi.
“Nga.”
Mộc Phỉ nga một tiếng, Kiếm Tiên Tiên phốc một cái bật cười, hóa ra Phỉ tỷ không phải không thích hắn, cô đối với ai cũng vậy.
Nghe thần tượng của mình cười, Hoàng Triều Thương Thương có chút bực, cảm thấy cái phì bà này thật không biết tốt xấu.
Hoàng Triều Khinh Ngữ ôn nhu nói, “Muội tử, ngươi muốn gia nhập bang hội chúng ta hay không.”
Dù nói với Mộc Phỉ, nhưng đôi mắt lại đưa tình về phía Kiếm Tiên Tiên.
Hoàng Triều Khinh Ngữ lớn lên thập phần xinh đẹp, dù Kiếm Tiên Tiên là người trong giới giải trí lâu như vậy cũng không thể không thừa nhận, hơn nữa, hắn còn cảm thấy đối phương có chút quen mắt.
Đối với người nói chuyện mời mình mà đôi mắt đều không có nhìn mình, Mộc Phỉ trực tiếp cự tuyệt.
Kiếm Tiên Tiên thấy Phỉ tỷ cự tuyệt, cảm thấy Phỉ tỷ thật sự có phong phạm của đại thần, hắn còn lo lắng nếu cô đồng ý thì hắn nên làm cái gì bây giờ.
Kiếm Tiên Tiên cũng cười hì hì vui sướng.
“Hảo, không nói nữa, chúng ta muốn hoàn dương, chúng ta còn đang bận.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Hoàng Triều Khinh Ngữ nói: “Ngải Lý Tư có thể thêm bạn tốt được không?”
Hoàng Triều Thương Thương cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy, nhiều bạn tốt nhiều giúp đỡ.”
iếm Tiên Tiên đi tới hỏi: “Phỉ tỷ, đánh như thế nào?”
“Vẫn như vậy, ngươi tới dẫn sự chú ý của nó, ta tới giết.” Mộc Phỉ trả lời.
Tay cô cầm đao lớn, đôi mắt nghiêm túc quan sát con sói, Kiếm Tiên Tiên càng nhìn càng thấy thẹn với chức nghiệp kiếm khách của mình, y sư so với hắn càng mạnh hơn.
Nhưng lại nghĩ tới công kích hung tàn của Phỉ tỷ, Kiếm Tiên Tiên nghe lời gật đầu.
“Chúng ta đả tọa đã, khôi phục lại giá trị sinh mệnh cùng pháp thuật.” Kiếm Tiên Tiên nói xong liền ngồi xuống.
Đây cũng coi như chỉ bảo đối với người mới, nếu không phải có Kiếm Tiên Tiên nhắc nhở, Mộc Phỉ đều quên, nàng ngồi xuống theo Kiếm Tiên Tiên.
Trong chốc lát khôi phục xong, Kiếm Tiên Tiên cầm kiếm đi tới.
Vốn dĩ là một tay chơi mới, hai người phối hợp, khiêu chiến một con lại một con, thực mau đánh tới con Boss cuối.
“Phỉ tỷ, chính là con Boss này, bên cạnh nó là Hỏa Diễm Thảo.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Mộc Phỉ gật gật đầu, con sói này so với những con vừa rồi lớn hơn, lông cả người đều đỏ rực, theo nhịp thở còn có ngọn lửa tản ra, cảm giác đối phó sẽ khó khăn hơn nhiều.
Hồi phục xong, Kiếm Tiên Tiên lại theo kịch bản lúc trước hấp dẫn lực chú ý của con sói đỏ.
Con sói đỏ tru một tiếng, sau đó vọt tới trước mặt Kiếm Tiên Tiên, đánh vào mặt hắn.
Cứ như vậy, Kiếm Tiên Tiên liền mất đi một nửa máu.
“Phỉ tỷ, mau!” Kiếm Tiên Tiên hô to.
Mộc Phỉ cầm đao lớn tiến về phía sau, bổ thật mạnh vào đầu sói đỏ.
Bạo kích!
Một phần tư máu sói đỏ bị rớt.
Sau đó, khi Mộc Phỉ muốn chém một phát nữa, con sói đã quay đầu phun một hỏa cầu về phía cô.
Dù cô đã né tránh theo bản năng, nhưng vẫn bị đánh trúng, lượng máu còn non nửa.
“Phỉ tỷ, thêm máu!” Kiếm Tiên Tiên hô.
Mộc Phỉ vội lấy bình máu, nhưng hệ thống lại nhắc nhở, cần rời khỏi chiến đấu mới có thể cắt chức nghiệp.
“Cái gì gọi là rời khỏi chiến đấu cắt chức nghiệp!” Mộc Phỉ sốt ruột hỏi.
“Ta đi!” Kiếm Tiên Tiên chửi nhỏ một tiếng, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy.
Ngẫm lại cũng có thể lý giải, trong một cuộc chiến, nếu y sư vừa có thể hồi máu, lại có thể bạo kích cao như vậy, đối với người chơi khác thật không công bằng.
“Phỉ tỷ, chúng ta trốn đã!” Kiếm Tiên Tiên nói xong, dẫn đầu chạy ra ngoài, chỉ là hắn chưa kịp trốn đã bị sói đỏ chụp một trảo là chết.
Sau đó nó quay lại chạy về phía Mộc Phỉ.
Lúc này Mộc Phỉ cũng rõ ràng, cô nhìn Kiếm Tiên Tiên quỳ rạp trên mặt đất, trong lòng sốt ruột, muốn tới nhìn xem hắn thế nào, lại bị đầu sói đỏ cuốn lấy.
Mộc Phỉ cắn răng, lại bổ xuống đầu sói một đao.
Bạo kích!
Máu sói đỏ còn một nửa, nó hoàn toàn nổi giận rồi, trong miệng thổi ra ngọn lửa cắn nuốt Mộc Phỉ.
Giây lát, Mộc Phỉ cũng nằm yên trên mặt đất không nhúc nhích.
Toàn bộ cảnh vật xung quanh biến thành màu xám, trước mắt xuất hiện thông báo, cô đã tử vong.
Theo thông báo, có một chiếc bình đồng hồ cát, đếm ngược 30 giây.
Bên cạnh còn có nhắc nhở, có sử dụng kỹ năng song sinh hoa sống lại hay không, Mộc Phỉ cẩn thận lựa chọn không.
Sau đó cô liền thấy có hai người, trên đầu viết Hắc Vô Thường và Bạch Vô Thường, dẫn hồn từ trong thân thể cô ra.
Sau đó, hình ảnh vừa chuyển, cô liền tới địa ngục.
Vừa tới địa ngục, liền nghe được thanh âm hai nữ sinh.
“Trơi a, thật sự là Ngải Lý Tư!”
“Ngải Lý Tư, ta có thể chụp ảnh với ngươi sao?”
Mộc Phỉ nhìn thấy, có hai nữ sinh đang vây quanh Kiếm Tiên Tiên, vẻ mặt kích động.
Kiếm Tiên Tiên nhìn cô chào hỏi: “Phỉ tỷ, ngươi tới rồi.”
Khuôn mặt hắn lộ vẻ đắc ý, đôi mắt chớp chớp với cô, phảng phất muốn nói, có phải ta rất nổi tiếng không.
Hai nữ sinh nhìn qua, phát hiện là một người mập, liền cảm thấy không có sự uy hiếp, chỉ là ghen ghét vận may của c, thế nhưng lại được phân tới cùng với Ngải Lý Tư.
Nữ sinh vóc dáng cao trong đó nói: “Ngải Lý Tư, ta là Hoàng Triều Thương Thương, là một y sư.”
Một nữ sinh khác cũng nói: “Ta là Hoàng Triều Khinh Ngữ, cũng là một y sư.”
“Di, các ngươi là {Hư Ảo Chi Cảnh} Hoàng Triều?” Ngải Lý Tư hỏi.
“Đúng vậy, không nghĩ Ngải Lý Tư cũng biết chúng ta.” Thoạt nhìn hai nữ sinh thực kích động, “Ngải Lý Tư có muốn gia nhập Hoàng Triều chúng ta sao? Hiện tại, toàn bộ Hoàng Triều đều tham gia chiến trường [ Tu Tiên OL ], bang chủ của chúng ta là đại thổ hào, vì người trong bang hội mua mười cái khoang hạng nhất, sau này còn có thêm rất nhiều tài nguyên đầu tư vào, đảm bảo chúng ta sẽ trở thành bang hội đệ nhất.”
Nếu là người khác, phỏng chừng Ngải Lý Tư liền đáp ứng, nhưng hắn biết bang chủ của Hoàng Triều, đó là một kẻ điên.
Không phải nói hắn đầu tư nhiều tiền tới điên, mười cái khoang hạng nhất cũng chỉ tầm năm ngàn vạn, phỏng chừng chỉ bằng giá một cái xe phi hành của hắn.
Hơn nữa, hắn chơi một trò chơi cũng kiếm lời không ít, tài chính bang hội khả năng do một ít cá nhân bỏ vốn, nếu bọn họ thật sự trở thành bang hội mạnh nhất của [Tu Tiên OL], đầu tư vào giai đoạn này cũng không tính là gì.
Rốt cuộc thời buổi này, thực tế ảo là một loại trò chơi tinh thần mà mọi người mong đợi những 10 năm, mức độ được chờ mong còn cao hơn so với trò chơi xếp hạng hai hiện nay 19%, tiềm lực không thể đo lường.
Có thể cướp được mười khoang hạng nhất, đều là kẻ điên có bản lĩnh.
Chỉ là, nói hắn là kẻ điên, liền có nguyên nhân đấy, Ngải Lý Tư còn không muốn bị hắn sai sử lợi dụng.
Ngải Lý Tư cười cự tuyệt không chút do dự, “Không khéo, ta chuẩn bị gia nhập cùng bằng hữu.”
Hai nữ sinh vẫn không cam lòng, kiệt lực khuyên bảo Ngải Lý Tư, thậm chí kéo cả Mộc Phỉ đang trầm mặc đứng một bên.
Hoàng Triều Thương Thương nói: “Muội tử, ngươi là chức nghiệp gì?”
Bởi vì bị chết, vũ khí bị thu vào trong túi, hiện tại không có trang bị biểu thị môn phái, đều nhìn không ra.
Mộc Phỉ lại không biết cô gái này đang nói chuyện cùng mình.
Hoàng Triều Thương Thương lại hỏi lần nữa, “Muội tử, đúng, kêu ngươi, ngươi là cái chức nghiệp gì?”
“Nga, y sư.”
“Y sư a! Ngươi biết {Hư Ảo Chi Cảnh} chứ? Ta chính là người trị liệu xếp hạng nhất của {Hư Ảo Chi Cảnh}!” Hoàng Triều Thương Thương nếu giành được một khoang hạng nhất, tự nhiên cũng có chỗ hơn người, cô cũng là một người chơi chức nghiệp, chuyên tu y sư, lớn lên thanh tú, được nhiều người theo đuổi.
“Nga.”
Mộc Phỉ nga một tiếng, Kiếm Tiên Tiên phốc một cái bật cười, hóa ra Phỉ tỷ không phải không thích hắn, cô đối với ai cũng vậy.
Nghe thần tượng của mình cười, Hoàng Triều Thương Thương có chút bực, cảm thấy cái phì bà này thật không biết tốt xấu.
Hoàng Triều Khinh Ngữ ôn nhu nói, “Muội tử, ngươi muốn gia nhập bang hội chúng ta hay không.”
Dù nói với Mộc Phỉ, nhưng đôi mắt lại đưa tình về phía Kiếm Tiên Tiên.
Hoàng Triều Khinh Ngữ lớn lên thập phần xinh đẹp, dù Kiếm Tiên Tiên là người trong giới giải trí lâu như vậy cũng không thể không thừa nhận, hơn nữa, hắn còn cảm thấy đối phương có chút quen mắt.
Đối với người nói chuyện mời mình mà đôi mắt đều không có nhìn mình, Mộc Phỉ trực tiếp cự tuyệt.
Kiếm Tiên Tiên thấy Phỉ tỷ cự tuyệt, cảm thấy Phỉ tỷ thật sự có phong phạm của đại thần, hắn còn lo lắng nếu cô đồng ý thì hắn nên làm cái gì bây giờ.
Kiếm Tiên Tiên cũng cười hì hì vui sướng.
“Hảo, không nói nữa, chúng ta muốn hoàn dương, chúng ta còn đang bận.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Hoàng Triều Khinh Ngữ nói: “Ngải Lý Tư có thể thêm bạn tốt được không?”
Hoàng Triều Thương Thương cũng nói: “Đúng vậy đúng vậy, nhiều bạn tốt nhiều giúp đỡ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.