Võng Du Đệ Nhất Mỹ Nhân [ Thực Tế Ảo ]
Chương 9: Khen Thưởng
Phù Sinh Nghiên Noãn
04/10/2022
Người dịch: Serena Bùi
“Đi mua cái bình nhỏ đi.” Mộc Phỉ nhắc lại lần nữa.
“Nga, hảo.” Ngải Lý Tư đáp ứng.
Mộc Phỉ hỏi: “Trên người của ngươi có tiền sao?”
“Đương nhiên là có, Phỉ tỷ, ngươi chờ ta, ta đi nhanh về nhanh.”
Ngải Lý Tư nói xong liền đi mua một cái bình, kết quả đi dạo một vòng, không có nơi nào bán, sau đó hắn lại tìm thấy có nơi bán rượu, kích thước bình rượu khá giống chai đựng dầu kia.
Rượu là một loại thức uống được NPC bán giúp khôi phục sức sống, có điều hơi ít, một bình khôi phục được có 1 điểm, còn hạn chế thời gian sử dụng, kiểu như trêu ghẹo người ta vậy, cũng may giá cả cũng tiện nghi, nếu đắt, hắn cũng không có tiền mà mua.
Kiếm Tiên Tiên mua rượu, sau đó ngửa đầu không chút do dự uống sảng khoái cả bình.
Mộc Phỉ cắt gừng, cho vào chảo dầu đang đun sôi, sau đó lại thêm hạt tiêu, hành.
Người thường xuyên nấu ăn sẽ biết, dầu phải thật nóng, thì khi đưa gia vị vào đồ sẽ bốc hương thực thơm, nhưng là nếu mỗi lần đều chiên như vậy cũng phiền toái, cho nên đều làm một lần, đổ ra bình gốm để nguội, lần sau nấu ăn cứ thế mà dùng.
Mộc Phỉ tính toán, sau này nàng không có bệ bếp này nữa, liền tính toán cất đi một bình nhỏ, sau này dùng cũng tiện.
“Phỉ tỷ, ta đã về rồi!” Ngải Lý Tư chạy tới.
“Ân, cảm ơn, hết bao nhiêu tiền?” Mộc Phỉ hỏi, đây là vật nàng nhờ hắn mua, không thể để tiểu hài tử bỏ tiền.
“Ôi tiền bạc gì, đừng khách khí a.” Kiếm Tiên Tiên nói, sau đó đưa bình đưa cho Mộc Phỉ, “Phỉ tỷ, cho ngươi.”
Mộc Phỉ vừa định nhận, lại phát hiện cái bình trên tay hắn đột nhiên biến mất.
“Ta thao*! Thế nhưng còn đổi mới!”
*Chửi bậy nhá các nàng, kiểu như mẹ nó.
“Đổi mới?” Mộc Phỉ hỏi, từ ngữ này đối với nàng là hẳn là một khái niệm mới.
“Đúng vậy, trong trò chơi, như thi thể của quái vật, các đồ vật rơi xuống từ nó, đều sẽ được làm mới, cái bình rượu này, ta vừa uống rượu bên trong, có lẽ được đầu não phán đoán là rác rưởi, nên sẽ bị đổi mới.” Kiếm Tiên Tiên buồn rầu mà gãi gãi đầu, “Ta không nghĩ tới việc này, Phỉ tỷ, làm sao bây giờ?”
Mộc Phỉ nghĩ nghĩ hỏi: “Bị phán định là rác rưởi không cần mới bị đổi mới hay sao?”
“A, hẳn là vậy.” Kiếm Tiên Tiên nói.
“Vậy ngươi đi mua lại, về tới đây mới uống có tính không?” Mộc Phỉ nói.
“A, vậy ta đi mua lại, thử xem sao.” Kiếm Tiên Tiên lại một đường mệt mỏi mà chạy đi mua một lọ rượu.
Mộc Phỉ vớt gừng, tiêu, hành trong dầu lên rồi vứt vào thùng rác, tắt lửa, chờ Kiếm Tiên Tiên trở về.
Thực mau liền thấy người đầy mồ hôi trở lại, lần này hắn đưa có bình rượu cho nàng, “Phỉ tỷ, ta vừa mới uống rồi, còn có thời gian làm lạnh*, ngươi uống đi.”
*Thời gian làm lạnh: Các nàng chơi game sẽ biết, thời gian cần thiết để hồi phục một kỹ năng trong game. Trong trường hợp này là bạn Tiên vừa uống rồi, giờ chưa được uống, phải xong thời gian làm lạnh mới được uống tiếp.
Mộc Phỉ vừa định hỏi “thời gian làm lạnh’ là gì, lại nghe thấy hệ thống nhắc nhở.
Đinh ~
Chúc mừng người chơi được Kiếm Tiên Tiên đưa tặng rượu hoa quế.
Bạn nhận được rượu hoa quế x1.
“Cảm ơn ngươi.” Mộc Phỉ nói, sau đó lại hỏi: “Bao nhiêu tiền, ta đưa ngươi.”
Kiếm Tiên Tiên nói: “Phỉ tỷ, cái này thật sự rất rẻ, ngươi đừng đưa ta.”
Thấy Kiếm Tiên Tiên không chịu thu, Mộc Phỉ nhớ kỹ ân tình này, quyết định về sau lại hồi báo hắn.
Mộc Phỉ nhìn bình rượu trên tay, do dự nói: “Ta không biết uống rượu, làm sao bây giờ?”
“Phỉ tỷ không cần lo lắng, nói là bình rượu chứ một độ cũng không có, vị như nước lọc thôi.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Mộc Phỉ gật gật đầu, bắt đầu mở ra uống rượu, sau đó nàng phát hiện, cái bình rượu này, nhìn thì không ít, khi uống thì vài ngụm là hết.
Cầm bình không, Mộc Phỉ đổ nước vào đầy bình.
Mộc Phỉ hỏi: “Khoảng bao lâu thì chiếc bình này làm mới nhỉ?”
Kiếm Tiên Tiên nghĩ nghĩ: “Khoảng năm sáu phút.”
“Vậy chờ thêm một lúc, xem nó có bị biến mất không.”
“Ân ân.”
Hai người chờ thêm chốc lát, phát hiện chiếc bình này không biến mất, Mộc Phỉ đổ nước đi, lại rửa sạch sẽ, dùng khăn sạch lau khô.
Kiếm Tiên Tiên tò mò hỏi: “Phỉ tỷ, ngươi muốn làm gì?”
Mộc Phỉ nói: “Cất dầu đã chiên tốt vào đây.”
“Ta đổ vào giúp ngươi.” Kiếm Tiên Tiên chủ động nói.
Mộc Phỉ thấy điệu bộ nóng lòng muốn thử của hắn, liền gật gật đầu, nói: “Hảo, ngươi tới, cẩn thận một chút.”
Kiếm Tiên Tiên nhẹ nhàng đổ dầu vào bình, một giọt cũng không rớt ra ngoài, Mộc Phỉ khen ngợi đúng lúc nói: “Rất tuyệt.”
Kiếm Tiên Tiên nghe được, cảm thấy đặc biệt có thành tựu, hắn liếc mắt một cái nhìn đồ tể ở bên cạnh, ảo tưởng đối phương có thể cho hắn cái đánh giá trợ giúp ưu tú, lại thêm một ít phúc lợi, sau hắn lại cảm thấy mình đang suy nghĩ nhiều rồi, đối phương còn đang mải nhìn Phỉ tỷ kia kìa.
Lúc này, Mộc Phỉ múc hai muỗng dầu vào nồi, bật lửa, đợi dầu nóng, liền đổ thịt thỏ vào xào.
Tư lạp……( Cái này là gì không rõ, có thể là tiếng xèo xèo phát từ bếp chăng?)
Kiếm Tiên Tiên nghe được âm thanh vang lên cũng hơi sợ, tuy nhà hắn có đầu bếp, nhưng hắn lại chưa từng xem họ làm cơm bao giờ.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn đứng gần như vậy, Kiếm Tiên Tiên không nhịn được, lùi về phía sau vài bước, sau đó nàng quen tay đảo thịt, hắn lại thêm sùng bái với Phỉ tỷ nhà hắn rồi.
Bởi vì gia vị không có đủ, Mộc Phỉ quen dùng tỏi, gừng, ớt cay nên nàng đành xào đơn giản, xào trong chốc lát, lại thêm chút nước, đun thêm một đoạn thời gian....
Đợi đồ ăn đã vừa miệng, độ chín nhừ vừa phải, Mộc Phỉ bày lên đĩa, đặt tới trước mặt NPC đồ tể, chủ động nói: “Gia vị không có đủ, bằng không ta có thể làm được càng ngon hơn nữa.”
Kiếm Tiên Tiên đứng ở một bên, gấp không chờ nổi mà bốc một miếng, nếm một ngụm.
Thịt thỏ vừa được múc ra, thực nóng, 99% độ chân thật làm độ nóng này truyền tới thần kinh hắn, “Ngô, nóng, ngô, ăn ngon!
Hắn lại lấy thêm một miếng nữa, lúc này thông minh hơn, thổi vài cái mới đưa vào trong miệng.
Kiếm Tiên Tiên thỏa mãn ra mặt nói: “Ăn ngon quá!”
Đầu bếp nhà hắn nấu đồ ăn, ăn không thấy dinh dưỡng cũng không có hương vị, cố tình ba mẹ hắn còn nói, phải ăn uống như vậy mới khỏe mạnh.
Vẫn là Phỉ tỷ làm ngon nhất, ăn ngon quá!
Lúc này, đồ tể cũng đã nếm xong, đưa ra phán đoán: “Ngươi làm thực không tồi, chỉ là, khoảng cách tay nghề nấu nướng bậc thầy còn có chút, thỉnh không ngừng cố gắng.”
Mộc Phỉ có thể đạt được danh hiệu Bào Đinh đại sư, là bởi vì nghìn năm qua, chưa có nhân loại nào biết xử lý nguyên liệu nấu ăn. Ngay cả đầu bếp, cũng rất ít.
Mộc Phỉ tuy rằng đã làm đồ ăn nhiều lần, nhưng đó đều là cơm nhà, nghĩa là chỉ quan trọng hương vị, mà trù nghệ chân chính, đánh giá từ sắc hương vị, ba này được đánh giá toàn diện.
Kiếm Tiên Tiên nghe vậy kháng nghị nói: “Sao có thể? Phỉ tỷ làm ăn ngon như vậy!”
Mộc Phỉ lại thản nhiên tiếp nhận kết quả này, rốt cuộc, trù nghệ của nàng tuy rằng ai ăn qua đều khen ngợi, nhưng nàng vẫn tự biết nấy, đạt được từ chuyên nghiệp không dễ dàng, nếu lại cho nàng thêm cái danh hiệu đầu bêp nữa, nàng cũng hơi ngại mà nhận lấy.
Thậm chí, tới cái danh hiệu Bào Đinh đại sự kia, nàng cũng có chút hổ thẹn khi được nhận.
Đồ tể lại nói tiếp: “Tuy rằng không thể đạt tới cấp bậc đại sư, nhưng với tay nghề của ngươi, không cần phải học tập lại nữa, cố gắng nấu nướng tốt hơn nhé.”
Đinh ~
Chúc mừng người chơi, thông qua phán đoán đặc thù, thăng cấp nấu nướng lên bậc cao nhất, đã mở khóa chức năng sở hữu món ăn.
“Cái bệ bếp này, cũng tặng cho ngươi, hy vọng ngươi có thể không ngừng cố gắng.”
Đinh ~
Chúc mừng người chơi, đạt được x1.
“Đi mua cái bình nhỏ đi.” Mộc Phỉ nhắc lại lần nữa.
“Nga, hảo.” Ngải Lý Tư đáp ứng.
Mộc Phỉ hỏi: “Trên người của ngươi có tiền sao?”
“Đương nhiên là có, Phỉ tỷ, ngươi chờ ta, ta đi nhanh về nhanh.”
Ngải Lý Tư nói xong liền đi mua một cái bình, kết quả đi dạo một vòng, không có nơi nào bán, sau đó hắn lại tìm thấy có nơi bán rượu, kích thước bình rượu khá giống chai đựng dầu kia.
Rượu là một loại thức uống được NPC bán giúp khôi phục sức sống, có điều hơi ít, một bình khôi phục được có 1 điểm, còn hạn chế thời gian sử dụng, kiểu như trêu ghẹo người ta vậy, cũng may giá cả cũng tiện nghi, nếu đắt, hắn cũng không có tiền mà mua.
Kiếm Tiên Tiên mua rượu, sau đó ngửa đầu không chút do dự uống sảng khoái cả bình.
Mộc Phỉ cắt gừng, cho vào chảo dầu đang đun sôi, sau đó lại thêm hạt tiêu, hành.
Người thường xuyên nấu ăn sẽ biết, dầu phải thật nóng, thì khi đưa gia vị vào đồ sẽ bốc hương thực thơm, nhưng là nếu mỗi lần đều chiên như vậy cũng phiền toái, cho nên đều làm một lần, đổ ra bình gốm để nguội, lần sau nấu ăn cứ thế mà dùng.
Mộc Phỉ tính toán, sau này nàng không có bệ bếp này nữa, liền tính toán cất đi một bình nhỏ, sau này dùng cũng tiện.
“Phỉ tỷ, ta đã về rồi!” Ngải Lý Tư chạy tới.
“Ân, cảm ơn, hết bao nhiêu tiền?” Mộc Phỉ hỏi, đây là vật nàng nhờ hắn mua, không thể để tiểu hài tử bỏ tiền.
“Ôi tiền bạc gì, đừng khách khí a.” Kiếm Tiên Tiên nói, sau đó đưa bình đưa cho Mộc Phỉ, “Phỉ tỷ, cho ngươi.”
Mộc Phỉ vừa định nhận, lại phát hiện cái bình trên tay hắn đột nhiên biến mất.
“Ta thao*! Thế nhưng còn đổi mới!”
*Chửi bậy nhá các nàng, kiểu như mẹ nó.
“Đổi mới?” Mộc Phỉ hỏi, từ ngữ này đối với nàng là hẳn là một khái niệm mới.
“Đúng vậy, trong trò chơi, như thi thể của quái vật, các đồ vật rơi xuống từ nó, đều sẽ được làm mới, cái bình rượu này, ta vừa uống rượu bên trong, có lẽ được đầu não phán đoán là rác rưởi, nên sẽ bị đổi mới.” Kiếm Tiên Tiên buồn rầu mà gãi gãi đầu, “Ta không nghĩ tới việc này, Phỉ tỷ, làm sao bây giờ?”
Mộc Phỉ nghĩ nghĩ hỏi: “Bị phán định là rác rưởi không cần mới bị đổi mới hay sao?”
“A, hẳn là vậy.” Kiếm Tiên Tiên nói.
“Vậy ngươi đi mua lại, về tới đây mới uống có tính không?” Mộc Phỉ nói.
“A, vậy ta đi mua lại, thử xem sao.” Kiếm Tiên Tiên lại một đường mệt mỏi mà chạy đi mua một lọ rượu.
Mộc Phỉ vớt gừng, tiêu, hành trong dầu lên rồi vứt vào thùng rác, tắt lửa, chờ Kiếm Tiên Tiên trở về.
Thực mau liền thấy người đầy mồ hôi trở lại, lần này hắn đưa có bình rượu cho nàng, “Phỉ tỷ, ta vừa mới uống rồi, còn có thời gian làm lạnh*, ngươi uống đi.”
*Thời gian làm lạnh: Các nàng chơi game sẽ biết, thời gian cần thiết để hồi phục một kỹ năng trong game. Trong trường hợp này là bạn Tiên vừa uống rồi, giờ chưa được uống, phải xong thời gian làm lạnh mới được uống tiếp.
Mộc Phỉ vừa định hỏi “thời gian làm lạnh’ là gì, lại nghe thấy hệ thống nhắc nhở.
Đinh ~
Chúc mừng người chơi được Kiếm Tiên Tiên đưa tặng rượu hoa quế.
Bạn nhận được rượu hoa quế x1.
“Cảm ơn ngươi.” Mộc Phỉ nói, sau đó lại hỏi: “Bao nhiêu tiền, ta đưa ngươi.”
Kiếm Tiên Tiên nói: “Phỉ tỷ, cái này thật sự rất rẻ, ngươi đừng đưa ta.”
Thấy Kiếm Tiên Tiên không chịu thu, Mộc Phỉ nhớ kỹ ân tình này, quyết định về sau lại hồi báo hắn.
Mộc Phỉ nhìn bình rượu trên tay, do dự nói: “Ta không biết uống rượu, làm sao bây giờ?”
“Phỉ tỷ không cần lo lắng, nói là bình rượu chứ một độ cũng không có, vị như nước lọc thôi.” Kiếm Tiên Tiên nói.
Mộc Phỉ gật gật đầu, bắt đầu mở ra uống rượu, sau đó nàng phát hiện, cái bình rượu này, nhìn thì không ít, khi uống thì vài ngụm là hết.
Cầm bình không, Mộc Phỉ đổ nước vào đầy bình.
Mộc Phỉ hỏi: “Khoảng bao lâu thì chiếc bình này làm mới nhỉ?”
Kiếm Tiên Tiên nghĩ nghĩ: “Khoảng năm sáu phút.”
“Vậy chờ thêm một lúc, xem nó có bị biến mất không.”
“Ân ân.”
Hai người chờ thêm chốc lát, phát hiện chiếc bình này không biến mất, Mộc Phỉ đổ nước đi, lại rửa sạch sẽ, dùng khăn sạch lau khô.
Kiếm Tiên Tiên tò mò hỏi: “Phỉ tỷ, ngươi muốn làm gì?”
Mộc Phỉ nói: “Cất dầu đã chiên tốt vào đây.”
“Ta đổ vào giúp ngươi.” Kiếm Tiên Tiên chủ động nói.
Mộc Phỉ thấy điệu bộ nóng lòng muốn thử của hắn, liền gật gật đầu, nói: “Hảo, ngươi tới, cẩn thận một chút.”
Kiếm Tiên Tiên nhẹ nhàng đổ dầu vào bình, một giọt cũng không rớt ra ngoài, Mộc Phỉ khen ngợi đúng lúc nói: “Rất tuyệt.”
Kiếm Tiên Tiên nghe được, cảm thấy đặc biệt có thành tựu, hắn liếc mắt một cái nhìn đồ tể ở bên cạnh, ảo tưởng đối phương có thể cho hắn cái đánh giá trợ giúp ưu tú, lại thêm một ít phúc lợi, sau hắn lại cảm thấy mình đang suy nghĩ nhiều rồi, đối phương còn đang mải nhìn Phỉ tỷ kia kìa.
Lúc này, Mộc Phỉ múc hai muỗng dầu vào nồi, bật lửa, đợi dầu nóng, liền đổ thịt thỏ vào xào.
Tư lạp……( Cái này là gì không rõ, có thể là tiếng xèo xèo phát từ bếp chăng?)
Kiếm Tiên Tiên nghe được âm thanh vang lên cũng hơi sợ, tuy nhà hắn có đầu bếp, nhưng hắn lại chưa từng xem họ làm cơm bao giờ.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn đứng gần như vậy, Kiếm Tiên Tiên không nhịn được, lùi về phía sau vài bước, sau đó nàng quen tay đảo thịt, hắn lại thêm sùng bái với Phỉ tỷ nhà hắn rồi.
Bởi vì gia vị không có đủ, Mộc Phỉ quen dùng tỏi, gừng, ớt cay nên nàng đành xào đơn giản, xào trong chốc lát, lại thêm chút nước, đun thêm một đoạn thời gian....
Đợi đồ ăn đã vừa miệng, độ chín nhừ vừa phải, Mộc Phỉ bày lên đĩa, đặt tới trước mặt NPC đồ tể, chủ động nói: “Gia vị không có đủ, bằng không ta có thể làm được càng ngon hơn nữa.”
Kiếm Tiên Tiên đứng ở một bên, gấp không chờ nổi mà bốc một miếng, nếm một ngụm.
Thịt thỏ vừa được múc ra, thực nóng, 99% độ chân thật làm độ nóng này truyền tới thần kinh hắn, “Ngô, nóng, ngô, ăn ngon!
Hắn lại lấy thêm một miếng nữa, lúc này thông minh hơn, thổi vài cái mới đưa vào trong miệng.
Kiếm Tiên Tiên thỏa mãn ra mặt nói: “Ăn ngon quá!”
Đầu bếp nhà hắn nấu đồ ăn, ăn không thấy dinh dưỡng cũng không có hương vị, cố tình ba mẹ hắn còn nói, phải ăn uống như vậy mới khỏe mạnh.
Vẫn là Phỉ tỷ làm ngon nhất, ăn ngon quá!
Lúc này, đồ tể cũng đã nếm xong, đưa ra phán đoán: “Ngươi làm thực không tồi, chỉ là, khoảng cách tay nghề nấu nướng bậc thầy còn có chút, thỉnh không ngừng cố gắng.”
Mộc Phỉ có thể đạt được danh hiệu Bào Đinh đại sư, là bởi vì nghìn năm qua, chưa có nhân loại nào biết xử lý nguyên liệu nấu ăn. Ngay cả đầu bếp, cũng rất ít.
Mộc Phỉ tuy rằng đã làm đồ ăn nhiều lần, nhưng đó đều là cơm nhà, nghĩa là chỉ quan trọng hương vị, mà trù nghệ chân chính, đánh giá từ sắc hương vị, ba này được đánh giá toàn diện.
Kiếm Tiên Tiên nghe vậy kháng nghị nói: “Sao có thể? Phỉ tỷ làm ăn ngon như vậy!”
Mộc Phỉ lại thản nhiên tiếp nhận kết quả này, rốt cuộc, trù nghệ của nàng tuy rằng ai ăn qua đều khen ngợi, nhưng nàng vẫn tự biết nấy, đạt được từ chuyên nghiệp không dễ dàng, nếu lại cho nàng thêm cái danh hiệu đầu bêp nữa, nàng cũng hơi ngại mà nhận lấy.
Thậm chí, tới cái danh hiệu Bào Đinh đại sự kia, nàng cũng có chút hổ thẹn khi được nhận.
Đồ tể lại nói tiếp: “Tuy rằng không thể đạt tới cấp bậc đại sư, nhưng với tay nghề của ngươi, không cần phải học tập lại nữa, cố gắng nấu nướng tốt hơn nhé.”
Đinh ~
Chúc mừng người chơi, thông qua phán đoán đặc thù, thăng cấp nấu nướng lên bậc cao nhất, đã mở khóa chức năng sở hữu món ăn.
“Cái bệ bếp này, cũng tặng cho ngươi, hy vọng ngươi có thể không ngừng cố gắng.”
Đinh ~
Chúc mừng người chơi, đạt được x1.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.