Chương 15: Sổ Danh Bạ Kì Lạ Và Huy Chương
nguyenkhang11504@
25/02/2019
Long dành thời gian cả buổi sáng để dọn dẹp và tìm tòi trong căn biệt thự, hóa ra thời gian phạt của game lại giúp cậu có thời gian rãnh rỗi để làm việc. Trong những căn phòng không dùng đến, Long có thể thấy bụi phủ thành từng lớp và mạng nhện chăng đầy trên trần nhà. Cậu quét dọn và lục lọi kĩ từng góc phòng, mong sẽ tìm thấy bất kì điều gì có ích trong căn biệt thự rộng thênh thang này. Đây là quãng thời gian riêng của cậu, Long lấy làm thoải mái với những lúc như thế này, cậu có thể thả lỏng để chăm sóc cho gia đình. Dù trong căn biệt thự rộng lớn chỉ có hai anh em nhưng đối với Long bấy nhiêu đó là đã đủ, cậu chẳng hề cảm thấy cô đơn chút nào. Long cứ dọn dẹp, từ ngoài sân cỏ đến nơi ngồi ngắm cảnh, từ hết phòng này đến phòng khác một cách sạch sẽ và nhanh chóng. Cho đến khi từ một góc của nhà kho đầy bụi bặm và lộn xộn, Long tìm thấy một quyển danh bạ cũ mèm.
"Đây rồi, từ danh bạ mình có thể tìm lại được những người quen cũ của bố mẹ." Long mừng rỡ, cậu khóa cửa nhà kho, bước ra ngoài trời cùng quyển danh bạ vừa tìm được.
Trong quyển danh bạ dày cộm lại chẳng ghi bao nhiêu số, chúng xuất hiện lẻ tẻ trong nhiều trang giấy khác nhau mà chẳng nằm trong vài trang đầu.
"Eward, Gasknife, Leoja,…" Long lật từng trang một để tìm kiểm, cậu ngạc nhiên khi chỉ thấy toàn là biệt hiệu.
"Không có thêm tiền tố nào như chú, cậu hay cô gì ư?" Long cẩn thận ghi chép lại những con số, cậu chẳng thể tìm thấy bất kì manh mối nào về họ hàng hay người thân của mình.
- --
"Chào mừng trở lại với Thế Giới Song Song." Giọng hệ thống quen thuộc lại vang lên, Lys đã cất kĩ quyển danh bạ trong phòng mình và kết nối trở lại vào game, việc tìm kiếm từ danh bạ không thể hoàn thành ngay được mà cậu lại đang rất vội cày quốc để bù lại khoảng thời gian lãng phí của mình. Một ngày ngoài đời bằng bốn ngày trong game nên dù chỉ không kết nối vài tiếng cũng đủ khiến bạn bị tụt lại so với thế giới.
Quanh Lys chẳng có mấy người qua lại, chỉ thấy các binh lính mặc đồng phục màu vàng xám đang đứng gác trên những lối đi. Cậu bật bản đồ và nhận ra mình được hồi sinh tại quảng trường phía tây Eakar thành.
"Bật thông tin nhân vật."
"Tên nhân vật: Lys
Level: 18
Nghề nghiệp: Sát Thủ
Huy chương: Chưa đeo, hiện đang có một."
Xem ra số điểm exp bị trừ vẫn không đáng kể, cấp độ của Lys vẫn giữ nguyên tại 18 ngoài ra cậu còn sở hữu thêm một huy chương mới. Lys ấn vào mục huy chương, trước cậu hiện ra một hộp gỗ, trong hộp hiện tại chỉ có một chiếc huy chương duy nhất.
"Huy chương luyện ngục tầng một - thông thái 10 sao: Bạn đã đạt được huy chương nhờ việc vượt qua tầng một tháp luyện ngục bằng cách hoàn thành câu hỏi trong vòng 55 giây đầu.
Chỉ số cộng thêm khi đeo:
INT + 1
M.Attack + 0,1"
Các thông tin hiện ra khi Lys chạm vào.
"Bạn có muốn đeo huy chương này?"
"Có" Lys nói, cậu không nghĩ đến việc người khác có thể nhận ra mình là nhân vật đã vượt qua tầng luyện ngục, hơn nữa ở Eakar thành hiện tại cũng chẳng có mấy người chơi.
Ngay sau đó, một ánh sáng lóe lên tại ngực cậu và chiếc huy chương đẹp đẽ được đeo vào, tuy nhìn không hợp lắm với bộ đồ tân thủ xấu xí nhưng Lys vẫn vui vẻ ngắm nghía và gật đầu hài lòng.
"Giờ mới là giây phút quan trọng nhất!" Lys hồi hộp, hai bàn tay cậu chắp lại "Rương báu ơi, rương báu ơi, vào trong túi item của tao nhé."
"Rương báu… Rương báu… Rương báu…" Lys cầu nguyện, cậu mong đợi có thể nhận được rương báu tại tầng một tháp luyện ngục như một phần quà, theo thuyết pháp thông thường điều đó rất có khả năng sẽ xảy ra.
"Được rồi…."
"MỞ
TÚI
ĐỒ!"
Lời tác giả: Mọi người có thấy main của chúng ta quên mất điều gì không:v
"Đây rồi, từ danh bạ mình có thể tìm lại được những người quen cũ của bố mẹ." Long mừng rỡ, cậu khóa cửa nhà kho, bước ra ngoài trời cùng quyển danh bạ vừa tìm được.
Trong quyển danh bạ dày cộm lại chẳng ghi bao nhiêu số, chúng xuất hiện lẻ tẻ trong nhiều trang giấy khác nhau mà chẳng nằm trong vài trang đầu.
"Eward, Gasknife, Leoja,…" Long lật từng trang một để tìm kiểm, cậu ngạc nhiên khi chỉ thấy toàn là biệt hiệu.
"Không có thêm tiền tố nào như chú, cậu hay cô gì ư?" Long cẩn thận ghi chép lại những con số, cậu chẳng thể tìm thấy bất kì manh mối nào về họ hàng hay người thân của mình.
- --
"Chào mừng trở lại với Thế Giới Song Song." Giọng hệ thống quen thuộc lại vang lên, Lys đã cất kĩ quyển danh bạ trong phòng mình và kết nối trở lại vào game, việc tìm kiếm từ danh bạ không thể hoàn thành ngay được mà cậu lại đang rất vội cày quốc để bù lại khoảng thời gian lãng phí của mình. Một ngày ngoài đời bằng bốn ngày trong game nên dù chỉ không kết nối vài tiếng cũng đủ khiến bạn bị tụt lại so với thế giới.
Quanh Lys chẳng có mấy người qua lại, chỉ thấy các binh lính mặc đồng phục màu vàng xám đang đứng gác trên những lối đi. Cậu bật bản đồ và nhận ra mình được hồi sinh tại quảng trường phía tây Eakar thành.
"Bật thông tin nhân vật."
"Tên nhân vật: Lys
Level: 18
Nghề nghiệp: Sát Thủ
Huy chương: Chưa đeo, hiện đang có một."
Xem ra số điểm exp bị trừ vẫn không đáng kể, cấp độ của Lys vẫn giữ nguyên tại 18 ngoài ra cậu còn sở hữu thêm một huy chương mới. Lys ấn vào mục huy chương, trước cậu hiện ra một hộp gỗ, trong hộp hiện tại chỉ có một chiếc huy chương duy nhất.
"Huy chương luyện ngục tầng một - thông thái 10 sao: Bạn đã đạt được huy chương nhờ việc vượt qua tầng một tháp luyện ngục bằng cách hoàn thành câu hỏi trong vòng 55 giây đầu.
Chỉ số cộng thêm khi đeo:
INT + 1
M.Attack + 0,1"
Các thông tin hiện ra khi Lys chạm vào.
"Bạn có muốn đeo huy chương này?"
"Có" Lys nói, cậu không nghĩ đến việc người khác có thể nhận ra mình là nhân vật đã vượt qua tầng luyện ngục, hơn nữa ở Eakar thành hiện tại cũng chẳng có mấy người chơi.
Ngay sau đó, một ánh sáng lóe lên tại ngực cậu và chiếc huy chương đẹp đẽ được đeo vào, tuy nhìn không hợp lắm với bộ đồ tân thủ xấu xí nhưng Lys vẫn vui vẻ ngắm nghía và gật đầu hài lòng.
"Giờ mới là giây phút quan trọng nhất!" Lys hồi hộp, hai bàn tay cậu chắp lại "Rương báu ơi, rương báu ơi, vào trong túi item của tao nhé."
"Rương báu… Rương báu… Rương báu…" Lys cầu nguyện, cậu mong đợi có thể nhận được rương báu tại tầng một tháp luyện ngục như một phần quà, theo thuyết pháp thông thường điều đó rất có khả năng sẽ xảy ra.
"Được rồi…."
"MỞ
TÚI
ĐỒ!"
Lời tác giả: Mọi người có thấy main của chúng ta quên mất điều gì không:v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.