Võng Du Thực Vật Sư

Chương 13: Boss ngay bên cạnh!

Bất Thị Phù Vân

20/04/2013



"Boss?"

Con mắt Tiểu Ngải sáng lên, tỏ ra rất có hứng thú.

“Đúng vậy, xem như là boss tinh anh cấp thấp nhất. Boss này mỗi tuần trong rừng rậm Cẩu Đầu Nhân lại ngẫu nhiên đổi mới một lần, mỗi lần đổi mới chậm đi hai đến năm giờ, đội thích khách này chính là tới săn boss."

Diệp Trần gật đầu giải thích, đồng thời nhìn Tiểu Ngải có chút đổ mồ hôi. Tiểu MM này không hề đáng yêu như bề ngoài của nàng, nếu bây giờ để nàng nhìn thấy Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh dám lập tức xông qua đánh lắm.

“Ra vậy a.”

Tiểu Ngải lộ ra biểu lộ đáng tiếc, rừng rậm Cẩu Đầu Nhân cũng không nhỏ, để tìm ra được tương đương phiền phức.

“Được rồi, chúng ta đi thôi, bằng không lát nữa rất có thể hai tên pháp sư kia lại dẫn người đến gây phiền toái."

Với lòng dạ hẹp hòi của tên Sở Bạch Long này, Diệp Trần biết rõ hắn sẽ không dễ dàng nuốt trôi cục tức này.

Sở Bạch Long ác ý xuất thủ công kích trước, bị mấy cái thích khách ra tay giết, Sở Bạch Long không biết danh tự của mấy tên thích khách, tìm không được bọn chúng, nhất định sẽ quay lại tìm hắn cùng tiểu Ngải.

“Tỷ, ta bị người khác giết, giúp ta báo thù!”

Diệp Trần mang theo Tiểu Ngải hướng về một phía rừng rậm mà đi, điểm phục sinh tại Thái Thản đại thành, Sở Bạch Long sau khi phục sinh cực kỳ giận dữ, nhanh chóng liên hệ một người.

“Hừ! Không phải ngươi rất có cốt khí, nói không cần lực lượng gia tộc, muốn ở trong trò chơi biểu hiện một phen sao? Chưa hết một ngày đã tìm ta, đồ củi mục ngươi ngoài chơi gái cũng chẳng có quái gì."

Trong một phó bản, một mỹ nữ xinh đẹp tên Huyết Sắc Mân Côi nhận được tin tức của Sở Bạch Long, hừ lạnh một tiếng, tràn đầy mỉa mai nói.

“Ta bỏ mặt mũi đến cầu ngươi, ngươi có giúp ta báo thù không, nói một câu!”

Sở Bạch Long cả giận nói.

“Ngươi dù là củi mục cũng là đệ đệ của ta, tỷ đương nhiên sẽ giúp ngươi. Nói đi, đối phương có bao nhiêu người, không cần giấu diếm cái gì, đem tất cả chuyện xảy ra kể lại, bằng không thì về sau đừng nghĩ ta giúp ngươi.”

Huyết Sắc Mân Côi cảnh cáo nói.

“Tỷ, ta biết ngươi đối với ta tốt nhất.”

Tuy bị Huyết Sắc Mân Côi không ngừng mắng là củi mục, bất quá Sở Bạch Long lại tuyệt không vì vậy mà tức giận. So sánh với Huyết Sắc Mân Côi, hắn thật sự là củi mục.

“Đừng nói nhảm, nhanh lên đem tất cả chuyện đã xảy ra nói cho ta biết.”

Huyết Sắc Mân Côi có chút không kiên nhẫn nói.

“Là như vầy...”

Sở Bạch Long đem tất cả chuyện đã xảy ra kể lại không có chút giấu diếm.

“Hừ, nói ngươi củi mục thật đúng là củi mục, bị giết đúng là đáng đời! Việc này rõ ràng ngươi sai, ta sẽ không cho thành viên Huyết Sắc công hội tới giúp ngươi...”

“Tỷ, ngươi vừa mới đáp ứng ta...”

Sở Bạch Long giận dữ hô lên.

“Im miệng!” Huyết Sắc Mân Côi cũng giận dữ quát, ”nghe ta nói hết, cái đồ vô tích sự!”

Sở Bạch Long bị Huyết Sắc Mân Côi rống lên, ngoan ngoãn đem những lời chưa nói ra nuốt vào lại trong bụng.

“Việc này mà truyền ra, sẽ có ảnh hưởng không tốt tới Huyết Sắc công hội, ta sẽ không cho thành viên Huyết Sắc công hội đến giúp ngươi, bất quá ta nhận thức một người chuyên nhận những việc như thế này, theo như ngươi nói, đối phương tổng cộng tám người, có sáu thích khách, một thực vật sư cùng một mục sư. Ta sẽ thuê từ người kia hai đội đến giúp ngươi, thời hạn là ba giờ, trong vòng ba giờ, ngươi dẫn hai chi đội ngũ đi tìm đối phương, nếu tìm được thì tùy ngươi báo thù, còn không tìm được, cũng đừng làm phiền ta!”



“Cảm ơn tỷ.”

Sở Bạch Long đại hỉ nói.

“Ít nói nhảm, về sau đừng dẫn thêm phiền toái đến cho ta! Người kia gọi Vạn Sự Đạt, đợi lát nữa hắn hoặc là người của hắn sẽ liên lạc với ngươi, ngươi ở trong thành chờ!”

“Biết rồi.”

Sở Bạch Long đứng bên ngoài điểm phục sinh, có chút hưng phấn đáp.

“Hừ! Về sau đừng cho ta có cơ hội cưỡi trên đầu ngươi, bằng không sẽ đem ngươi gả đi rất xa!”

Bất quá, Sở Bạch Long rất nhanh nhớ tới quá trình nói chuyện, hắn biểu hiện thật sự quá mức yếu thế, vì vậy hung hăng mà nghĩ đến.

Trong phó bản, Huyết Sắc Mân Côi khẽ thở dài một cái, sau đó nàng bắt đầu liên hệ Vạn Sự Đạt.

“Oa, hoa hồng đại mỹ nữ, tìm ta có chuyện ư?”

Tại một khu vực dã ngoại, một tên mập mạp thoạt nhìn tương đối hèn mộn bỉ ổi, nhận được tin nhắn liên hệ của Huyết Sắc Mân Côi, nhớ tới dáng người cực kỳ khiêu khích của Huyết Sắc Mân Côi liền lau nước miếng, nịnh nọt nói.

“Nói nhảm, đương nhiên là tìm ngươi hỗ trợ. Thuê của ngươi hai cái đội ngũ cấp thấp, giúp đệ đệ ta giết mấy người.”

“Đệ đệ của ngươi?”

Vạn Sự Đạt vừa nghe, lập tức nổi lên một ít tiểu tâm tư, đây chính là một cái cơ hội cực lớn để tiếp cận mỹ nữ.

“Yên tâm, giao cho ta, ta liền tự thân xuất mã giúp ngươi xử lý chuyện này!”

Vạn Sự Đạt vỗ ngực cam đoan nói, sau đó nghe Huyết Sắc Mân Côi nói ra địa điểm, liền rất vui vẻ hồi thành, đi tìm Sở Bạch Long.

...

“Ở chỗ này đi, cũng đủ xa, bọn hắn chắc cũng tìm không đến.

Trong rừng rậm Cẩu Đầu Nhân, Diệp Trần mang theo Tiểu Ngải đi tới một chỗ tương đối vắng vẻ. (DG: khặc! khặc! vắng vẻ, không người, sau đó...)

“Oa, thật cao lớn, nhìn có vẻ rất hung hãn, đó là quái vật gì." (DG: oa, một quái vật thật cao lớn, hung hãn, vật gì thía ta...)

Diệp Trần chuẩn bị đánh quái, Tiểu Ngải bỗng nhiên chỉ vào một con quái vật cao hơn hai mét cách đó không xa, hô to lên.

“Đíu mịa...”

Diệp Trần nhìn qua, nhịn không được chửi một tiếng, trong lòng đổ mồ hôi.

Quái vật kia không phải thứ gì xa lạ, đúng vậy chính là boss duy nhất trong rừng, Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh!

Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh xuất hiện ngẫu nhiên, cho nên mới có người tạo một đội thích khách đi tìm kiếm, nhưng dưới tình huống bình thường, đều xuất hiện ở những địa điểm bên ngoài, nơi quái đông, nhiều người, còn những vị trí sâu trong rừng hoặc những nơi hẻo lánh, tỷ như vị trí hiện tại của Diệp Trần cùng Tiểu Ngải, khả năng boss xuất hiện là không lớn.

Nhưng chút tỷ lệ ít ỏi đó lại xảy ra, cái này chỉ có thể nói là vận khí hai người bộc phát.

Nhưng Diệp Trần nhìn qua trang bị của mình cùng thuộc tính cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn boss.

Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh cấp 15, không nói đẳng cấp áp chế hay kỹ năng cùng lực công kích của boss, mới chỉ xét đến lực phòng ngự, cho dù là hắn hay thiết giáp thụ, đều khó có khả năng phá được phòng ngự của nó. Tiểu Ngải lại là một mục sư, nói cách khác, rõ ràng boss đang ở trước mặt, hai người cũng chỉ có thể nhìn.

“Là boss Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh...”

Diệp Trần vẫn chưa nói xong, liền chứng kiến con mắt Tiểu Ngải sáng lên, tựa hồ muốn xông qua.



“Chúng ta giết không được, đừng đi qua chịu chết.”

Diệp Trần lại đổ một hồi mồ hôi, nói gấp, nếu không nhắc nhở nàng sợ rằng tiểu MM này lập tức lao qua. Dù cho công kích của nàng không phá được phòng ngự của boss, nhưng hiện tại không có người đánh quái lôi kéo cừu hận, công kích của nàng tuyệt đối đem cừu hận của boss kéo qua.

Với một thân trạng bị thuộc tính bỏ đi của Tiểu Ngải nói không chừng ngay cả một chiêu công kích thoáng qua của boss cũng đỡ không được, lập tức bị chết.

“Tính đi qua sờ nó một cái vậy mà.”

Tiểu Ngải cuối cùng không có mất đi lý trí, nhìn boss thở dài đáng tiếc.

“Ngươi có nhận thức bằng hữu có đẳng cấp không chênh lệch quá, nói cho người đó biết, để hắn dẫn người qua đánh là được rồi.”

Chỉ là một boss tinh anh cấp 15, đồ tốt rơi xuống cũng có hạn, Diệp Trần ngược lại không có gì để trong lòng.

“Không có, vậy lại để cho con boss đứng đó a, có boss bên cạnh, ta nghĩ đánh quái có cảm giác tốt hơn nhiều."

Tiểu Ngải trả lời, lại để cho Diệp Trần đổ mồ hôi, tiểu MM này thật sự là cổ quái.

Bất quá nói Diệp Trần đối với boss không có tâm tư là nói dối, chơi trò chơi, không có ai thấy boss mà không động tâm. Vị trí ở đây cũng khá vắng vẻ, cứ ở chổ này xem thử, nếu quả thật không ai tìm tới, chờ hắn hoàn thành nhiệm vụ thí luyện học đồ, học được lưu liên tạc đạn thụ, sự tình cũng không phải không thể cân nhắc.

“Vậy bắt đầu đánh quái a, ngươi tận lực tăng máu thực vật giúp ta là được, chú ý không cần đem MP toàn bộ dùng hết, nếu quái vật ít, MP còn nhiều thì ngươi quăng một chiêu thánh quang đạn, nhưng phải chú ý khống chế thù hận.”

Diệp Trần cũng không biết Tiểu Ngải có biết những thường thức này hay không, bất quá tránh cho xảy ra việc ngoài ý muốn, hắn vẫn nói qua một lần. Nhìn thái độ của tiểu MM với boss, kiểu gì cũng thấy giống người mới.

“Tốt.”

Tiểu Ngải sảng khoái gật đầu, vung vung pháp trượng trong tay.

Diệp Trần một chiêu khô nuy chi quang đánh vào một Cẩu Đầu Nhân bên cạnh, Cẩu Đầu Nhân nổi giận đùng đùng, giơ khúc xương lớn trong tay lao đến. Tiểu Ngải thấy vậy, cũng là không khách khí nện một cái thánh quang đạn qua, bất quá nhìn giá trị thương tổn lại khiến người khác im lặng.

Cẩu Đầu Nhân muốn xông lại gần, Diệp Trần một chiêu đơn thể di thực, di thực một gốc thiết giáp thụ đã được trồng từ lúc còn ở bên ngoài rừng rậm.

Thực vật mà thực vật sư gieo xuống, người bình thường dù thấy cũng không ngứa *** đi công kích. Bởi vì việc này cũng tương đương với việc chủ động công kích người khác, nếu bị người khác gặp, rồi vô tình bị giết chết, chăc chắn rơi xuống một kiện trang bị, không ít người chơi thích đùa dai đều trải qua một lần giáo huấn như vậy.

Cẩu Đầu Nhân cấp 13, HP chỉ có 400 điểm, bị hai người một cây đánh, tốc độ cũng khá nhanh. Mà qua ba mươi giây, Diệp Trần lại đem một gốc thiết giáp thụ di thực qua, bởi vậy, thiết giáp thụ liền tăng thành hai gốc.

“Oa, Trần Ai ca ca, ngươi có thể trồng hai gốc thực vật rồi?”

Tiểu Ngải thấy vậy, hết sức kinh ngạc.

“Ừm, bỏ chút thời gian hoàn thành nhiệm vụ một trăm trận thắng ở sân thi đấu.”

“Bỏ rất lâu thời gian, ăn thật nhiều khổ a, thật đáng thương. Ta nhận thức một người bạn, ngay từ đầu cũng luyện thực vật sư, bị nhiệm vụ này làm cho điên luôn, nghe nói hắn ở sân thi đấu, mười trận cũng không thắng nổi một trận.

Tiểu Ngải cố gắng tưởng tượng lúc Diệp Trần làm cái nhiệm vụ một trăm trận thắng kia, đã ăn bao nhiêu khổ, ánh sáng thương cảm trong mắt toát ra rực rỡ.

“Ừm, xem như tốn không ít thời gian.”

Diệp Trần nhìn bộ dạng của Tiểu Ngải, có chút dở khóc dở cười, bất quá hắn thật không có ý muốn cắt đứt mạch tưởng tượng của Tiểu Ngải, rồi nói cho nàng biết hắn thật không chịu một chút khổ nào, thậm chí còn ăn phải một chỗ tốt thật lớn.

Nhiều hơn một gốc thiết giáp thụ, tốc độ giết quái tăng nhanh hơn rất nhiều.

Thực vật sư khi chiến đấu, tuy gọi là khổ bức, thực vật trồng trên mặt đất cũng không thể di động, bất quá thực vật không di động vẫn có chỗ tốt. Khi thực vật cắm rễ trên mặt đất, thời gian cắm rễ càng dài, tốc độ khôi phục HP của thực vật lại càng nhanh. Cho dù trong quá trình chiến đấu liên tục, vẫn có thể chậm chạp khôi phục HP, càng là thực vật cao cấp, hiệu quả lại thêm rõ ràng.

Bất quá, đối với cấp thấp nhất thiết giáp thụ mà nói, cái hiệu quả khôi phục cũng có hạn, nếu không có Tiểu Ngải ở một bên không ngừng hỗ trợ tăng máu, Diệp Trần mỗi lần giết vài con, nhất định phải để thiết giáp thụ nghỉ ngơi một lúc, khôi phục HP.

“Oa, con quái kia rơi trang bị rồi."

Con mắt Tiểu Ngải rất lợi hại, một Cẩu Đầu Nhân bị thiết giáp thụ giết chết rơi ra cái gì đó, nàng nhìn thấy hô to lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Võng Du Thực Vật Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook