Chương 221: Bế quan tu luyện!
LamPhuc Lct
21/01/2019
Hòn đảo tiếp theo thì Lâm cũng sẽ điều động 2000 người trở lên trú đóng, cùng với đại lượng cán bộ trấn thủ, thêm nữa hắn sẽ cho Fiona cùng
Aboli đi qua luôn.
Hai người hợp lực đủ chống lại một đỉnh cấp chuẩn đại tướng cấp cường giả rồi, thời gian đó đủ hắn kịp thời chạy tới cứu viện, hiện tại chỉ còn thiếu nhân viên không đủ số thôi.
Dù sao chiếm địa bàn còn phải có người quản lý nữa, hiện tại 1200 người quản lý Đảo Cá Voi cũng còn có chút thiếu thốn, nên cao cấp chiến lực bọn hắn đúng là cần có.
Mà số lượng nhân viên cũng cần càng nhiều hơn nữa mới được, hòn đảo gần Đảo Cá Voi nhất, có tên là Nineta đảo, hòn đảo này diện tích nhỏ hơn Đảo Cá Voi một nửa.
Dân số cũng chỉ khoảng 20 vạn dân, cho nên chỉ cần 2000 quân lực là đủ kiểm soát rồi, còn lại một ngàn người thì Lâm toàn bộ cho bọn họ trở thành tai mắt của bộ tình báo.
Bộ tình báo rất được Lâm coi trọng, cho nên Lâm tận sức phát triển nó ra lớn nhất có thể, hơn nữa đảo Nineta bởi vì nó gần kề Đảo Cá Voi, mà trước đó Đảo Cá Voi nằm dưới quyền của Doflamingo.
Cho nên hải quân không phái người tới trú đóng hai hòn đảo này, hơn nữa theo bộ tình báo điều tra được, thì hòn đảo này không có bao nhiêu tài nguyên có sẵng.
Bởi vậy chỉ có thể trồng trọt nông nghiệp cung cấp cho người dân trên đảo, cho nên người dân trên đảo này không quá giàu có, chỉ đủ ăn đủ mặc thôi.
Vì thế hòn đảo này chỉ toàn là người dân bình thường thôi, không có bao nhiêu quyền quý cả, bởi vậy muốn kiếm soát hòn đảo này rất dễ dàng.
Nhưng để quản lý cùng phát triển nó thì không chút dễ dàng, nên Lâm mới cần càng nhiều nhân viên là như vậy, theo hắn dự đoán.
Với tốc độ phát triển hiện tại của tổ chức, thì nhiều nhất nửa năm sau là hắn có đủ 5000 nhân viên rồi, bởi vậy nửa năm sau thì sẽ là lúc tổ chức của hắn lần nữa khuếch trương rồi.
Lâm còn có kế hoạch, tương lai gần hắn sẽ từ người dân trên đảo, tuyển chọn ra một chi quân đội, nhiệm vụ chủ yếu của chi quân đội này là chấp hành cùng quản lý ba tòa thị trấn trên đảo.
Từ đó Lâm có thể giải tỏa quân lực của tổ chức ra, mà muốn bồi dưỡng được một chi quân đội như vậy, cũng không phải có thể làm được trong thời gian ngắn.
Bởi vậy Lâm chủ yếu chờ hắn chiếm đoạt tòa đảo thứ hai mới bắt tay vào làm, hắn phân ra hai loại quân đội, quân lực của tổ chức làm nhân viên chiến đấu.
Còn quân lực chiêu mộ từ người dân trên đảo, chủ yếu cùng để phòng thủ, quản lý, cùng chấp hành luật lệ trong thị trấn.
Giống như là phòng vệ quân vậy, Lâm cũng dự định đặt tên cho chi quân đội này làm phòng vệ quân luôn, chi quân đội này chỉ cần có kỷ luật tốt, không cần quá mạnh mẽ làm gì.
Bởi vậy có thể số lớn tuyển mộ cũng không sao, nhưng cũng phải chờ Lâm bắt lại tòa đảo thứ hai, thì hắn mới có thể rảnh tay đến tổ chức việc này.
...
Đảo Cá Voi, trên một ngọn núi nhỏ ở trung tâm khu rừng ở hòn đảo này, lúc này có một thiếu niên đang đứng, hai mắt hắn đang nhắm lại, một tay thì đặt lên chuôi một thanh kiếm treo ngang hông.
Mày hơi nhíu, giống như hắn đang gặp phải sự tình gì khó khăn vậy, không ai khác chính là Lâm, lúc này hắn đang tìm hiểu điểm mấu chốt trong kiếm đạo.
Hắn cảm giác Kiếm Hào đỉnh phong đang nằm trong tầm tay rồi, chỉ còn kém một chút như vậy thôi, một tấm màng mỏng chỉ cần đụng một cái là phá hủy.
Bỗng nhiên, hắn rút kiếm ra!
Hưu...một đạo trảm kích nhỏ bé hơm bình thường một nửa, và nó mỏng manh hơn trảm kích bình thường rất nhiều.
Chỉ có màu đen thâm và ngưng thật hơn rất nhiều bay vút ra, cảnh tượng không chút hùng vĩ, không chút bày ra uy lực khủng bố.
Nhưng những nơi đạo trảm kích này đi qua, những tảng đá khổng lồ xung quanh vô thanh vô tức bị chia làm hai nửa, những vết cắt bóng loáng như gương.
Lúc này chân mày Lâm mới hơi chút buôn lỏng, hắn có vẻ như đã tìm được môn khiếu rồi, từ Kiếm Hào tới Đại Kiếm Hào không phải trảm kích càng to lớn là càng mạnh.
Mà uy lực của trảm kích càng áp súc thì mới càng mạnh, đây là một phần tri thức về Đại Kiếm Hào cảnh giới mà hệ thống quán thâu cho Lâm.
Hơn nữa không chỉ như thế, Đại Kiếm Hào còn có thể tạo ra một cái lĩnh vực, có thể gọi nó là kiếm vực, và trong kiếm vực sẽ cụ hiện ra kiếm đạo của người đó.
Không chỉ gia tăng sức sát thương, tiết kiệm thể lực, còn có thể áp chế đối thủ có cảnh giới kém hơn mình, đây chính là Đại Kiếm Hào.
Và Lâm hiện tại đang làm chính là cố gắng áp súc trảm kích càng nhỏ càng tốt, quả nhiên theo hắn áp súc thì trảm kích càng thêm sắc bén.
Uy thế của nó bị nội liễm vào trong rồi, Lâm vẫn cứ liên tục nhắm mắt rút kiếm, cứ thế mỗi lần Lâm rút kiếm là có một đạo trảm kích bay ra, uy thế lại không lớn.
Hai người hợp lực đủ chống lại một đỉnh cấp chuẩn đại tướng cấp cường giả rồi, thời gian đó đủ hắn kịp thời chạy tới cứu viện, hiện tại chỉ còn thiếu nhân viên không đủ số thôi.
Dù sao chiếm địa bàn còn phải có người quản lý nữa, hiện tại 1200 người quản lý Đảo Cá Voi cũng còn có chút thiếu thốn, nên cao cấp chiến lực bọn hắn đúng là cần có.
Mà số lượng nhân viên cũng cần càng nhiều hơn nữa mới được, hòn đảo gần Đảo Cá Voi nhất, có tên là Nineta đảo, hòn đảo này diện tích nhỏ hơn Đảo Cá Voi một nửa.
Dân số cũng chỉ khoảng 20 vạn dân, cho nên chỉ cần 2000 quân lực là đủ kiểm soát rồi, còn lại một ngàn người thì Lâm toàn bộ cho bọn họ trở thành tai mắt của bộ tình báo.
Bộ tình báo rất được Lâm coi trọng, cho nên Lâm tận sức phát triển nó ra lớn nhất có thể, hơn nữa đảo Nineta bởi vì nó gần kề Đảo Cá Voi, mà trước đó Đảo Cá Voi nằm dưới quyền của Doflamingo.
Cho nên hải quân không phái người tới trú đóng hai hòn đảo này, hơn nữa theo bộ tình báo điều tra được, thì hòn đảo này không có bao nhiêu tài nguyên có sẵng.
Bởi vậy chỉ có thể trồng trọt nông nghiệp cung cấp cho người dân trên đảo, cho nên người dân trên đảo này không quá giàu có, chỉ đủ ăn đủ mặc thôi.
Vì thế hòn đảo này chỉ toàn là người dân bình thường thôi, không có bao nhiêu quyền quý cả, bởi vậy muốn kiếm soát hòn đảo này rất dễ dàng.
Nhưng để quản lý cùng phát triển nó thì không chút dễ dàng, nên Lâm mới cần càng nhiều nhân viên là như vậy, theo hắn dự đoán.
Với tốc độ phát triển hiện tại của tổ chức, thì nhiều nhất nửa năm sau là hắn có đủ 5000 nhân viên rồi, bởi vậy nửa năm sau thì sẽ là lúc tổ chức của hắn lần nữa khuếch trương rồi.
Lâm còn có kế hoạch, tương lai gần hắn sẽ từ người dân trên đảo, tuyển chọn ra một chi quân đội, nhiệm vụ chủ yếu của chi quân đội này là chấp hành cùng quản lý ba tòa thị trấn trên đảo.
Từ đó Lâm có thể giải tỏa quân lực của tổ chức ra, mà muốn bồi dưỡng được một chi quân đội như vậy, cũng không phải có thể làm được trong thời gian ngắn.
Bởi vậy Lâm chủ yếu chờ hắn chiếm đoạt tòa đảo thứ hai mới bắt tay vào làm, hắn phân ra hai loại quân đội, quân lực của tổ chức làm nhân viên chiến đấu.
Còn quân lực chiêu mộ từ người dân trên đảo, chủ yếu cùng để phòng thủ, quản lý, cùng chấp hành luật lệ trong thị trấn.
Giống như là phòng vệ quân vậy, Lâm cũng dự định đặt tên cho chi quân đội này làm phòng vệ quân luôn, chi quân đội này chỉ cần có kỷ luật tốt, không cần quá mạnh mẽ làm gì.
Bởi vậy có thể số lớn tuyển mộ cũng không sao, nhưng cũng phải chờ Lâm bắt lại tòa đảo thứ hai, thì hắn mới có thể rảnh tay đến tổ chức việc này.
...
Đảo Cá Voi, trên một ngọn núi nhỏ ở trung tâm khu rừng ở hòn đảo này, lúc này có một thiếu niên đang đứng, hai mắt hắn đang nhắm lại, một tay thì đặt lên chuôi một thanh kiếm treo ngang hông.
Mày hơi nhíu, giống như hắn đang gặp phải sự tình gì khó khăn vậy, không ai khác chính là Lâm, lúc này hắn đang tìm hiểu điểm mấu chốt trong kiếm đạo.
Hắn cảm giác Kiếm Hào đỉnh phong đang nằm trong tầm tay rồi, chỉ còn kém một chút như vậy thôi, một tấm màng mỏng chỉ cần đụng một cái là phá hủy.
Bỗng nhiên, hắn rút kiếm ra!
Hưu...một đạo trảm kích nhỏ bé hơm bình thường một nửa, và nó mỏng manh hơn trảm kích bình thường rất nhiều.
Chỉ có màu đen thâm và ngưng thật hơn rất nhiều bay vút ra, cảnh tượng không chút hùng vĩ, không chút bày ra uy lực khủng bố.
Nhưng những nơi đạo trảm kích này đi qua, những tảng đá khổng lồ xung quanh vô thanh vô tức bị chia làm hai nửa, những vết cắt bóng loáng như gương.
Lúc này chân mày Lâm mới hơi chút buôn lỏng, hắn có vẻ như đã tìm được môn khiếu rồi, từ Kiếm Hào tới Đại Kiếm Hào không phải trảm kích càng to lớn là càng mạnh.
Mà uy lực của trảm kích càng áp súc thì mới càng mạnh, đây là một phần tri thức về Đại Kiếm Hào cảnh giới mà hệ thống quán thâu cho Lâm.
Hơn nữa không chỉ như thế, Đại Kiếm Hào còn có thể tạo ra một cái lĩnh vực, có thể gọi nó là kiếm vực, và trong kiếm vực sẽ cụ hiện ra kiếm đạo của người đó.
Không chỉ gia tăng sức sát thương, tiết kiệm thể lực, còn có thể áp chế đối thủ có cảnh giới kém hơn mình, đây chính là Đại Kiếm Hào.
Và Lâm hiện tại đang làm chính là cố gắng áp súc trảm kích càng nhỏ càng tốt, quả nhiên theo hắn áp súc thì trảm kích càng thêm sắc bén.
Uy thế của nó bị nội liễm vào trong rồi, Lâm vẫn cứ liên tục nhắm mắt rút kiếm, cứ thế mỗi lần Lâm rút kiếm là có một đạo trảm kích bay ra, uy thế lại không lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.