Chương 380: Chính thức quyết chiến (1)
LamPhuc Lct
16/06/2019
Hiện tại sĩ khí hải quân đã toàn mất, một đánh mười bên Lâm nắm chắc
càng lớn, bởi vậy Lâm quyết định nhanh chóng, bọn hắn lập tức toàn viên
rời thuyền chạy bộ tới.
Khoảng cách giữa hai bên lúc này chỉ còn chưa tới năm cây số, bằng tốc độ chạy tới đối diện hải quân cũng không cần thời gian quá lâu.
Dù sao mỗi người đều rất mạnh, tốc độ chạy cũng cực nhanh, một vận động viên chạy đua cần thời gian khoảng nửa giờ để chạy xong năm cây số.
Nhưng bọn họ chỉ bằng tốc độ bình thường nhất, chỉ tốn chưa đến năm phút thì Lâm cùng các thành viên đã thấy bóng dáng những chiếc quân hạm suất hiện trong tầm mắt.
Lâm cùng người của hắn có hành động, cao tầng hải quân làm sao có thể không biết, bởi vậy khi Lâm cùng người của hắn vừa xuống thuyền chạy tới.
Thì Aokiji cùng các tướng tá hải quân lập tức động viên sĩ khí cho hải quân binh sĩ, lúc này không phải lúc thương tiếc cho đồng đội, là lúc cần chấn chỉnh sĩ khí để quyết chiến.
Lúc này chiến tranh mới chính thức vào hồi gây cấn, quả nhiên tinh anh quân đội vẫn khác biệt so với quân ô hợp.
Tướng tá hải quân hơi chút động viên, thì hơn hai vạn hải quân binh sĩ tinh thần bắt đầu ổn định lại, hơn nữa từ đầu đến giờ quá mức biệt khuất.
Làm cho lửa giận của hơn hai vạn người này đột nhiên tăng mạnh, thậm chí lửa giận này còn áp đảo qua một chút sợ hãi vừa rồi, bọn họ muốn trả thù.
Muốn nợ máu trả bằng máu, nhất là những hải quân có thân nhân bằng hữu vừa mới chết kia, càng là oán hận cực lớn, từng cái gân xanh bốc lên, hốc mắt tràn đầy tơ máu.
Nếu Lâm thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ ngoài ý muốn, tính toán của hắn là hiện tại sĩ khí của hải quân đã hạ tới mức thấp nhất mới đúng a.
Có điều đây là quân đội mà không phải quân ô hợp, lần này xem như Lâm tính toán rơi vào khoảng không rồi.
Các cao tầng hải quân nhìn thấy sĩ khí của bên mình đã hơi có ổn định lại, thì trong lòng hơi thở phào một ít, ít nhất hiện tại tình hình còn chưa tới mức bết bát nhất.
Còn có thể cứu vãn, chỉ cần bọn hắn có thể cầm xuống Lâm, tiêu diệt tổ chức của Lâm, thì bọn họ còn có thể bàn giao với những người đã chết ngày hôm nay.
Aokiji lần này không hành động gì nữa, hắn thông qua Haki quan sát cùng ống nhòm, thì biết lần này Lâm không bỏ chạy nữa, thì hoàn toàn bất động chờ Lâm tới cửa.
Hơn nữa Aokiji cũng sợ, một khi hải quân lại đi tới, Aokiji sợ dính phải cái bẫy thứ ba, bẫy thứ nhất, hải quân tổn thất quân hạm dù nhiều, nhưng người chỉ mất khoảng một phần mười.
Lần thứ hai quân hạm tổn thất ít hơn một chút, nhưng người thì trực tiếp tổn thất một nửa, như vậy nếu lần thứ ba sập bẫy thì sao, có lẽ là đoàn diệt a.Bởi vậy Aokiji lúc này trong lòng rét run, hắn không dám để cho hải quân hành động nữa, Lâm đã tới vậy thì đứng tại chỗ chờ đối phương đến là được.
Khi khoảng cách giữa hai bên còn khoảng một dặm, thì khí thế của Lâm cùng Aokiji lập tức từ từ bốc lên cao đối lập lẫn nhau.
Kể cả người bên Lâm hay là hải quân đều cảm giác được áp lực giáng lâm, mỗi người đều biết chiến đấu đẫm máu sắp tới rồi, lần này thì không còn quỷ kế gì nữa, mà chính thức so đấu thực lực rồi.
Theo khoảng cách càng lúc càng gần, thì áp lực càng lúc cũng càng lớn, càng nặng, hơn nữa không chỉ khí thế giữa Lâm cùng Aokiji đối kháng thôi.
Cường giả của hai bên đều bắt đầu gia nhập, sau đó là tới cường giả trung kiên, cuối cùng là tất cả mọi người cùng tham gia, lúc này bầu trời hầu như chia làm hai nửa.
Một nửa đen, một nửa đỏ, đen chính là bên Lâm, đỏ chính là bên hải quân, bên Lâm bao phủ bởi màu đen, bởi vì là sát khí cùng oán khí, hôn nay hắn tiêu diệt gần ba vạn người.
Oán khí cùng sát khí rất lớn, cho nên khi Lâm thể hiện ra khí thế của mình, thì nó kèm theo oán khí cùng sát khí đó lẫn vào.
Còn bên hải quân màu đỏ, chính là màu máu, máu của người đã chết, máu của người còn sống, thậm chí huyết lệ dành cho những người thân chết đi.
Hai bên bởi vì quá nhiều người tham gia vào, làm cho áp lực quả thực trên đời hiếm thấy, làm cho mặt băng trong vòng mười dặm bị áp lực quá lớn đè hạ thấp mười mấy mét.
Nếu từ trên cao nhìn xuống, thì lúc này mấy trăm dặm mặt băng, ở chính giữa xuất hiện một hố băng lớn tới mười dặm, sâu mười mấy mét.
Trên bầu trời lúc này vì hai quân giao thủ khí thế, làm cho thời tiết cũng thay đổi, đây xem như chính thức sức người thay đổi tự nhiên vận chuyển.
Trên bầu trời lúc này mây đen dày đặc bao phủ phạm vi rộng lớn, phạm vi này bao phủ một tầng trời vượt qua ngàn dặm, làm cho bầu trời nơi này tối xuống.
Dù là ban ngày, nhưng lúc này ở nơi đây không khác gì chiều sắp tối vậy, nhiệt độ lạnh lẽo, ánh sáng thì u tối, thêm áp lực hai bên giao thủ càng lúc càng lớn.
1000m … 800m … 500m … 200m … 100m
Khi khoảng cách giữa Lâm cùng hải quân chỉ còn trăm mét, thì hắn dừng lại, hai bên cùng một lúc hoàn toàn thu lại khí thế của mình như đã bàn trước.
Keng … keng … keng … từng âm thanh vũ khí được rút ra khỏi vỏ đồng loạt vang lên, hai bên lúc này đều đã chuẩn bị sẵng sàng chiến đấu cả rồi.
Khoảng cách giữa hai bên lúc này chỉ còn chưa tới năm cây số, bằng tốc độ chạy tới đối diện hải quân cũng không cần thời gian quá lâu.
Dù sao mỗi người đều rất mạnh, tốc độ chạy cũng cực nhanh, một vận động viên chạy đua cần thời gian khoảng nửa giờ để chạy xong năm cây số.
Nhưng bọn họ chỉ bằng tốc độ bình thường nhất, chỉ tốn chưa đến năm phút thì Lâm cùng các thành viên đã thấy bóng dáng những chiếc quân hạm suất hiện trong tầm mắt.
Lâm cùng người của hắn có hành động, cao tầng hải quân làm sao có thể không biết, bởi vậy khi Lâm cùng người của hắn vừa xuống thuyền chạy tới.
Thì Aokiji cùng các tướng tá hải quân lập tức động viên sĩ khí cho hải quân binh sĩ, lúc này không phải lúc thương tiếc cho đồng đội, là lúc cần chấn chỉnh sĩ khí để quyết chiến.
Lúc này chiến tranh mới chính thức vào hồi gây cấn, quả nhiên tinh anh quân đội vẫn khác biệt so với quân ô hợp.
Tướng tá hải quân hơi chút động viên, thì hơn hai vạn hải quân binh sĩ tinh thần bắt đầu ổn định lại, hơn nữa từ đầu đến giờ quá mức biệt khuất.
Làm cho lửa giận của hơn hai vạn người này đột nhiên tăng mạnh, thậm chí lửa giận này còn áp đảo qua một chút sợ hãi vừa rồi, bọn họ muốn trả thù.
Muốn nợ máu trả bằng máu, nhất là những hải quân có thân nhân bằng hữu vừa mới chết kia, càng là oán hận cực lớn, từng cái gân xanh bốc lên, hốc mắt tràn đầy tơ máu.
Nếu Lâm thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ ngoài ý muốn, tính toán của hắn là hiện tại sĩ khí của hải quân đã hạ tới mức thấp nhất mới đúng a.
Có điều đây là quân đội mà không phải quân ô hợp, lần này xem như Lâm tính toán rơi vào khoảng không rồi.
Các cao tầng hải quân nhìn thấy sĩ khí của bên mình đã hơi có ổn định lại, thì trong lòng hơi thở phào một ít, ít nhất hiện tại tình hình còn chưa tới mức bết bát nhất.
Còn có thể cứu vãn, chỉ cần bọn hắn có thể cầm xuống Lâm, tiêu diệt tổ chức của Lâm, thì bọn họ còn có thể bàn giao với những người đã chết ngày hôm nay.
Aokiji lần này không hành động gì nữa, hắn thông qua Haki quan sát cùng ống nhòm, thì biết lần này Lâm không bỏ chạy nữa, thì hoàn toàn bất động chờ Lâm tới cửa.
Hơn nữa Aokiji cũng sợ, một khi hải quân lại đi tới, Aokiji sợ dính phải cái bẫy thứ ba, bẫy thứ nhất, hải quân tổn thất quân hạm dù nhiều, nhưng người chỉ mất khoảng một phần mười.
Lần thứ hai quân hạm tổn thất ít hơn một chút, nhưng người thì trực tiếp tổn thất một nửa, như vậy nếu lần thứ ba sập bẫy thì sao, có lẽ là đoàn diệt a.Bởi vậy Aokiji lúc này trong lòng rét run, hắn không dám để cho hải quân hành động nữa, Lâm đã tới vậy thì đứng tại chỗ chờ đối phương đến là được.
Khi khoảng cách giữa hai bên còn khoảng một dặm, thì khí thế của Lâm cùng Aokiji lập tức từ từ bốc lên cao đối lập lẫn nhau.
Kể cả người bên Lâm hay là hải quân đều cảm giác được áp lực giáng lâm, mỗi người đều biết chiến đấu đẫm máu sắp tới rồi, lần này thì không còn quỷ kế gì nữa, mà chính thức so đấu thực lực rồi.
Theo khoảng cách càng lúc càng gần, thì áp lực càng lúc cũng càng lớn, càng nặng, hơn nữa không chỉ khí thế giữa Lâm cùng Aokiji đối kháng thôi.
Cường giả của hai bên đều bắt đầu gia nhập, sau đó là tới cường giả trung kiên, cuối cùng là tất cả mọi người cùng tham gia, lúc này bầu trời hầu như chia làm hai nửa.
Một nửa đen, một nửa đỏ, đen chính là bên Lâm, đỏ chính là bên hải quân, bên Lâm bao phủ bởi màu đen, bởi vì là sát khí cùng oán khí, hôn nay hắn tiêu diệt gần ba vạn người.
Oán khí cùng sát khí rất lớn, cho nên khi Lâm thể hiện ra khí thế của mình, thì nó kèm theo oán khí cùng sát khí đó lẫn vào.
Còn bên hải quân màu đỏ, chính là màu máu, máu của người đã chết, máu của người còn sống, thậm chí huyết lệ dành cho những người thân chết đi.
Hai bên bởi vì quá nhiều người tham gia vào, làm cho áp lực quả thực trên đời hiếm thấy, làm cho mặt băng trong vòng mười dặm bị áp lực quá lớn đè hạ thấp mười mấy mét.
Nếu từ trên cao nhìn xuống, thì lúc này mấy trăm dặm mặt băng, ở chính giữa xuất hiện một hố băng lớn tới mười dặm, sâu mười mấy mét.
Trên bầu trời lúc này vì hai quân giao thủ khí thế, làm cho thời tiết cũng thay đổi, đây xem như chính thức sức người thay đổi tự nhiên vận chuyển.
Trên bầu trời lúc này mây đen dày đặc bao phủ phạm vi rộng lớn, phạm vi này bao phủ một tầng trời vượt qua ngàn dặm, làm cho bầu trời nơi này tối xuống.
Dù là ban ngày, nhưng lúc này ở nơi đây không khác gì chiều sắp tối vậy, nhiệt độ lạnh lẽo, ánh sáng thì u tối, thêm áp lực hai bên giao thủ càng lúc càng lớn.
1000m … 800m … 500m … 200m … 100m
Khi khoảng cách giữa Lâm cùng hải quân chỉ còn trăm mét, thì hắn dừng lại, hai bên cùng một lúc hoàn toàn thu lại khí thế của mình như đã bàn trước.
Keng … keng … keng … từng âm thanh vũ khí được rút ra khỏi vỏ đồng loạt vang lên, hai bên lúc này đều đã chuẩn bị sẵng sàng chiến đấu cả rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.