Chương 234: Hai tháng (1)
LamPhuc Lct
29/01/2019
Chỉ khi nào có người hoàn toàn ẩn cư luôn, thì tin tức về bọn hắn mới bị đoạn mất thôi, bởi vậy các lão kiếm sĩ cùng trẻ tuổi kiếm sĩ.
Bọn họ đều biết một tin tức, có hai người kiếm sĩ trẻ tuổi đang khắp nơi khiêu chiến, hơn nữa tới hiện tại hai người chưa từng bại một lần.
Vẫn đang tiếp tục duy trì chiến tích bất bại của mình, gây nên trong vòng một gợn sóng nho nhỏ, có rất nhiều tuổi trẻ kiếm sĩ bắt đầu có tâm tư tìm tới hai người luận bàn rồi.
Hơn nữa vị kia được cho là kiếm sĩ đệ nhất thế giới, Mắt Ưng cũng nhận được tin tức, mặc dù rất kích động, khoảng thời gian này thiên tài xuất hiện hơi nhiều.
Tương lai hắn sẽ có càng nhiều đối thủ, làm cho Mắt Ưng rất mong chờ, nhưng thông qua tin tức hắn mặc dù biết hai người rất mạnh.
Nhưng theo phán đoán của mình hai người chưa đạt tới đại tướng cấp, hắn dự định không quấy rầy hai người tiếp tục trưởng thành, bọn họ càng mạnh.
Thì khi cùng hắn chiến đấu, hắn mới thu được càng nhiều kinh nghiệm cùng dẫn dắt, Mắt Ưng không một giây phút nào ngưng lại muốn mạnh lên.
Hiện tại kiếm đạo của hắn mặc dù đã đứng ở thế giới đỉnh, nhưng nếu chống lại Tứ Hoàng vẫn còn có chút vô lực, hơn nữa hắn không tin.
Chỉ chuyên tu kiếm đạo hắn không thể trở thành một Tứ Hoàng cấp chiến lực, lịch sử trong vòng mấy trăm năm, không phải chưa từng suất hiện thiên tài kiếm đạo có Tứ Hoàng cấp chiến lực.
Bởi vậy Mắt Ưng biết bản thân kiếm đạo dù hiện tại là mạnh nhất, nhưng hắn vẫn còn không gian có thể tăng lên, cho nên mấy năm gần đây.
Khi kiếm đạo bắt đầu dậm chân tại chỗ, Mắt Ưng bắt đầu có tâm tư bồi dưỡng thiên tài, để khi bọn hắn trưởng thành lên có thể làm đối thủ của mình.
Nhưng hiện tại mục tiêu của hắn đang đặt trên thân của Lâm rồi, hắn dự định trong một thời gian ngắn nữa sẽ tìm tới Đảo Cá Voi cùng Lâm một trận chiến.
Lâm cũng được Rorein báo cáo qua chuyện này của hai người, hắn cũng biết hơn một tháng này hai người làm gì, khiêu chiến ai.
Sau khi nhận được tin tức bọn họ đều có tiến bộ rất lớn, thì Lâm rất hài lòng, hắn khi nghe cũng có chút muốn học tập bọn họ đây.
Nhưng sau khi suy nghĩ lại thì hắn bỏ qua, hiện tại trong đầu hắn có sẵng một giáo sư rồi, cần gì đi tìm đối thủ cho mất thời gian.
Rút Kiếm Thuật bao hàm rất nhiều tri thức kiếm đạo, bất cứ lúc nào Lâm cũng có thể học tập, bởi vậy tìm cường giả đại chiến cũng không quá cần thiết.
Mà tới cấp bậc của Lâm, không tìm một đối thủ ngang ngửa hắn, thì đánh lên cũng không thu hoạch được bao nhiêu.
Mà tìm một đại tướng chiến lực để đánh nhau, không hề đơn giản như vậy, Chuẩn đại tướng cùng đại tướng mặc dù chỉ kém một chữ.
Nhưng nó đã khác nhau trời vực rồi, Lâm dám chắc Chuẩn đại tướng trong hải quân, không ít hơn 20 người, nhưng đại tướng cấp chưa đủ mười chỉ số.
Tính đâu ra đấy chỉ khoảng năm sáu người thôi, còn không được một nửa, có thể thấy đột phá lên đại tướng cấp khó khăn.
Bởi vậy tìm một đại tướng cấp để luận bàn không dễ chút nào, hơn nữa còn rất tốn thời gian, những thời gian đó Lâm tự bản thân tu luyện có khi còn nhanh hơn.
Bởi vậy hắn ý nghĩ đó chỉ chợt lóe lên một chút thỉ lập tức bị dập tắt, hắn cũng rất khổ cực, mạnh quá tìm đối thủ cũng khó khăn quá a.
...
Thời gian tu luyện cứ trôi qua như thế, hai tháng sau, vào một buổi sáng trong trung tâm khu rừng ở Đảo Cá Voi, lúc này trên một ngọn núi nhỏ đang đứng một thiếu niên đang để trần thân trên.
Hắn đang vận động những động tác kỳ quái, những động tác này mỗi lần hắn vận chuyển, thì cơ nhục của hắn lại chợt co chợt giãn, lúc thì phình lên lúc thì xẹp xuống, rất là kỳ dị.
Đây chính là Lâm, từ lúc lần đầu tiên bế quan tu luyện tới giờ, tính tổng cộng là gần năm tháng thời gian rồi, hôm nay Lâm chỉ còn thiếu vài trăm điểm độ thuần thục nữa.
Là Luyện Thể Pháp Môn có thể đột phá, kiếm thuật thì nửa tháng trước Lâm đã hoàn toàn dung hội quán thông, hắn đã có thể phát huy ra 200% uy lực của Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật.
Nếu trừ bỏ cảnh giới kiếm đạo còn chưa đột phá ra, bởi vì không có lĩnh vực, nếu không người khác hoàn toàn có thể cho rằng hắn là một Đại Kiếm Hào rồi.
Lâm hôm nay thức dậy từ rất sớm, bởi vì hắn quyết tâm hôm nay phải làm cho kỹ năng này thăng cấp.
Những động tác mà hắn đang luyện tập này, đã trải qua thời gian dài luyện tập mà cực kỳ quen thuộc, mỗi khi Luyện Thể pháp môn đột phá, thì Lâm sẽ phải luyện một động tác mới.
Hoặc trên cơ sở động tác cũ, cải tiến một chút khó khăn hơn, hoặc thêm ra một vài động tác khác nối liền, tu luyện kỹ năng này ban đầu thì rất là đau đớn.
Dù sao cơ nhục phồng lên xẹp xuống như vậy, là rất thống khổ, lúc phồng lên, kinh mạch, mạch máu da thịt đều phồng lên như muốn nổ tung, thậm chí không cẩn thận có thể bị thương.
Bọn họ đều biết một tin tức, có hai người kiếm sĩ trẻ tuổi đang khắp nơi khiêu chiến, hơn nữa tới hiện tại hai người chưa từng bại một lần.
Vẫn đang tiếp tục duy trì chiến tích bất bại của mình, gây nên trong vòng một gợn sóng nho nhỏ, có rất nhiều tuổi trẻ kiếm sĩ bắt đầu có tâm tư tìm tới hai người luận bàn rồi.
Hơn nữa vị kia được cho là kiếm sĩ đệ nhất thế giới, Mắt Ưng cũng nhận được tin tức, mặc dù rất kích động, khoảng thời gian này thiên tài xuất hiện hơi nhiều.
Tương lai hắn sẽ có càng nhiều đối thủ, làm cho Mắt Ưng rất mong chờ, nhưng thông qua tin tức hắn mặc dù biết hai người rất mạnh.
Nhưng theo phán đoán của mình hai người chưa đạt tới đại tướng cấp, hắn dự định không quấy rầy hai người tiếp tục trưởng thành, bọn họ càng mạnh.
Thì khi cùng hắn chiến đấu, hắn mới thu được càng nhiều kinh nghiệm cùng dẫn dắt, Mắt Ưng không một giây phút nào ngưng lại muốn mạnh lên.
Hiện tại kiếm đạo của hắn mặc dù đã đứng ở thế giới đỉnh, nhưng nếu chống lại Tứ Hoàng vẫn còn có chút vô lực, hơn nữa hắn không tin.
Chỉ chuyên tu kiếm đạo hắn không thể trở thành một Tứ Hoàng cấp chiến lực, lịch sử trong vòng mấy trăm năm, không phải chưa từng suất hiện thiên tài kiếm đạo có Tứ Hoàng cấp chiến lực.
Bởi vậy Mắt Ưng biết bản thân kiếm đạo dù hiện tại là mạnh nhất, nhưng hắn vẫn còn không gian có thể tăng lên, cho nên mấy năm gần đây.
Khi kiếm đạo bắt đầu dậm chân tại chỗ, Mắt Ưng bắt đầu có tâm tư bồi dưỡng thiên tài, để khi bọn hắn trưởng thành lên có thể làm đối thủ của mình.
Nhưng hiện tại mục tiêu của hắn đang đặt trên thân của Lâm rồi, hắn dự định trong một thời gian ngắn nữa sẽ tìm tới Đảo Cá Voi cùng Lâm một trận chiến.
Lâm cũng được Rorein báo cáo qua chuyện này của hai người, hắn cũng biết hơn một tháng này hai người làm gì, khiêu chiến ai.
Sau khi nhận được tin tức bọn họ đều có tiến bộ rất lớn, thì Lâm rất hài lòng, hắn khi nghe cũng có chút muốn học tập bọn họ đây.
Nhưng sau khi suy nghĩ lại thì hắn bỏ qua, hiện tại trong đầu hắn có sẵng một giáo sư rồi, cần gì đi tìm đối thủ cho mất thời gian.
Rút Kiếm Thuật bao hàm rất nhiều tri thức kiếm đạo, bất cứ lúc nào Lâm cũng có thể học tập, bởi vậy tìm cường giả đại chiến cũng không quá cần thiết.
Mà tới cấp bậc của Lâm, không tìm một đối thủ ngang ngửa hắn, thì đánh lên cũng không thu hoạch được bao nhiêu.
Mà tìm một đại tướng chiến lực để đánh nhau, không hề đơn giản như vậy, Chuẩn đại tướng cùng đại tướng mặc dù chỉ kém một chữ.
Nhưng nó đã khác nhau trời vực rồi, Lâm dám chắc Chuẩn đại tướng trong hải quân, không ít hơn 20 người, nhưng đại tướng cấp chưa đủ mười chỉ số.
Tính đâu ra đấy chỉ khoảng năm sáu người thôi, còn không được một nửa, có thể thấy đột phá lên đại tướng cấp khó khăn.
Bởi vậy tìm một đại tướng cấp để luận bàn không dễ chút nào, hơn nữa còn rất tốn thời gian, những thời gian đó Lâm tự bản thân tu luyện có khi còn nhanh hơn.
Bởi vậy hắn ý nghĩ đó chỉ chợt lóe lên một chút thỉ lập tức bị dập tắt, hắn cũng rất khổ cực, mạnh quá tìm đối thủ cũng khó khăn quá a.
...
Thời gian tu luyện cứ trôi qua như thế, hai tháng sau, vào một buổi sáng trong trung tâm khu rừng ở Đảo Cá Voi, lúc này trên một ngọn núi nhỏ đang đứng một thiếu niên đang để trần thân trên.
Hắn đang vận động những động tác kỳ quái, những động tác này mỗi lần hắn vận chuyển, thì cơ nhục của hắn lại chợt co chợt giãn, lúc thì phình lên lúc thì xẹp xuống, rất là kỳ dị.
Đây chính là Lâm, từ lúc lần đầu tiên bế quan tu luyện tới giờ, tính tổng cộng là gần năm tháng thời gian rồi, hôm nay Lâm chỉ còn thiếu vài trăm điểm độ thuần thục nữa.
Là Luyện Thể Pháp Môn có thể đột phá, kiếm thuật thì nửa tháng trước Lâm đã hoàn toàn dung hội quán thông, hắn đã có thể phát huy ra 200% uy lực của Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật.
Nếu trừ bỏ cảnh giới kiếm đạo còn chưa đột phá ra, bởi vì không có lĩnh vực, nếu không người khác hoàn toàn có thể cho rằng hắn là một Đại Kiếm Hào rồi.
Lâm hôm nay thức dậy từ rất sớm, bởi vì hắn quyết tâm hôm nay phải làm cho kỹ năng này thăng cấp.
Những động tác mà hắn đang luyện tập này, đã trải qua thời gian dài luyện tập mà cực kỳ quen thuộc, mỗi khi Luyện Thể pháp môn đột phá, thì Lâm sẽ phải luyện một động tác mới.
Hoặc trên cơ sở động tác cũ, cải tiến một chút khó khăn hơn, hoặc thêm ra một vài động tác khác nối liền, tu luyện kỹ năng này ban đầu thì rất là đau đớn.
Dù sao cơ nhục phồng lên xẹp xuống như vậy, là rất thống khổ, lúc phồng lên, kinh mạch, mạch máu da thịt đều phồng lên như muốn nổ tung, thậm chí không cẩn thận có thể bị thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.