Chương 205: Lâm vs Aokiji (2)
LamPhuc Lct
13/01/2019
Bởi vậy cho nên khi hắn lần đầu tiên dùng ra mặc dù có chút lạ lẫm nhưng vẫn không ngỡ ngàng, hắn vẫn loáng thoáng cảm thấy bên trong kiếm chiêu có chút quen thuộc.
“ quả nhiên vẫn là đồ của mình tự sáng tạo vẫn tốt hơn a”: Lâm trong lòng cảm thán, nếu hắn thăng cấp cơ sở chiêu thức, mấy chiêu thức này không phải bản thân hắn sáng tạo.
Thì hắn sẽ không có cảm giác quen thuộc như lúc này, hơn nữa sẽ còn cần càng dài hơn thời gian để dung hợp và quen thuộc cùng với lý giải nó.
Nhưng hiện tại trảm thiên rút kiếm thuật là trên cơ sở kiếm chiêu mà Lâm sáng tạo thăng cấp lên, bởi vậy trong đó có rất nhiều nguyên lý mà chính bản thân hắn sáng tạo ra.
Mặc dù bên trong có rất nhiều chiêu thức thâm ảo, trong thời gian ngắn hắn chưa thể lý giải hết được, nhưng có cơ sở sẵng đó.
Như vậy thời gian hắn cần để quen thuộc, lý giải dung hợp bộ kiếm thuật này được rút ngắn đi rất nhiều, tay Lâm đặt lên chuôi Ám, Haki vũ trang lập tức bao bọc toàn thân Ám lại.
Sau đó thì Lâm bằng tốc độ không quá nhanh từ từ rút Ám ra, Ám màu sắc của nó đã đen rồi, khi được bọc lại Haki vũ trang thì càng đen hơn.
Hơn nữa khi Lâm càng rút Ám ra khỏi vỏ càng nhiều, thì không gian xung quanh hắn càng méo mó, thiên địa bắt đầu tối sầm lại.
Cảm giác đè nén bắt đầu lan tỏa ra và bao trùm Aokiji, quả nhiên kiếm thuật đột phá thì có biến hóa về chất, trước đây rút kiếm thuật không thể ảnh hưởng tới không gian xung quanh như vậy.
Đây còn chỉ là sơ cấp thôi, nếu Lâm luyện môn kiếm thuật này mãn cấp, thì hắn dám khẳng định chỉ cần hắn rút kiếm thôi, xung quanh không gian mấy dặm đều bị chấn động rạn nứt.
Có lẽ không kém gì Râu Trắng sử dụng trái chấn động rồi, nhưng trong lúc rút kiếm chuẩn bị xuất chiêu, thì Lâm hơi biến sắc mặt một chút, trong lòng thì nhả rãnh.
Lại thêm một cái nuốt thể lực nhà giàu nữa rồi, mới nãy còn vì thể lực gia tăng gấp hai mà mừng rỡ, hiện tại khi suất ra kiếm chiêu Lâm cảm giác thể lực trôi qua có chút nhanh rồi.
Chỉ một chiêu này thôi thể lực của hắn tiêu hao một thành, nếu Lâm toàn lực vung kiếm thì chiêu thức này hắn chỉ vung lên được mười lần thì thoát lực.
Tiêu hao thể lực còn nhiều hơn năng lực trái ác quỷ của hắn mấy lần, cũng may mấy chiêu kiếm pháp mới này có thể cho làm sát chiêu dùng.
Trong một trận đại chiến mấy chiêu thức mạnh mẽ như này không dùng ra mấy lần, hơn nữa Lâm cảm giác nếu như hắn có thể thuần thục hơn một chút.
Thì mấy chiêu thức này hắn còn có thể dùng ra càng nhiều thể lực hơn đánh ra, như hai thành hoặc ba thành thể lực đánh ra, thì uy lực của nó không chỉ gia tăng gấp hai gấp ba đơn giản như vậy.
Nhưng tiếc nuối là hắn mới vừa tiếp xúc với môn kiếm thuật này thôi, dù có cơ sở sẵng đó, nhưng không thể làm một cái chớp mắt thì thuần thục được.
Khi Lâm bắt đầu rút kiếm thì Aokiji lập tức biến sắc mặt, hắn cảm giác được không gian xung quanh đang đè nén lên thân mình, làm cho hắn cảm giác trên thân như có một tòa núi nhỏ đè lên vậy.
“ kiếm thuật thật khủng khiếp a, trước đây quả thật coi thường thiếu niên này rồi, có vẻ như trước đó hắn cùng Doflamingo tên kia đánh, hoàn toàn không dùng ra toàn lực a”: Aokiji sắc mặt ngưng trọng hơn.
Sau đó thì ánh mắt dư quang liếc nhìn Doflamingo, người này hiện tại đang đứng đằng xa quan sát, lúc này tên này trên mặt nổi lên gân xanh, nhìn ra được hắn đang hết sức tức giận.
Nhưng trong lòng thì đang dân lên sóng to gió lớn, hơn nữa cảm xúc nhục nhã từ từ lan tràn trong lòng.
“ khốn khiếp, lúc nãy hắn không thực sự dùng toàn lực cùng ta đánh, hắn đây là coi thường ta a, khốn kiếp”: Doflamingo trong lòng đang gào thét phẫn nộ.
Nhưng ẩn ẩn cũng có chút sợ hãi rồi, hắn hiện tại đã xác định Lâm thực sự là đại tướng cấp chiến lực, hơn nữa khi nhớ tới tuổi tác của Lâm, thì trong lòng hắn bắt đầu sợ hãi lên.
“ hiện tại người này đã là đại tướng cấp rồi, vài năm nữa thì hắn còn tiến triển đến mức nào nữa, nhìn không thấu hắn a, có lẽ nên thuyết phục bọn họ mau sớm sử lý tên này trước khi hắn trưởng thành...ồ không đúng, nếu như hắn trưởng thành, thì thế giới chính phủ lại thêm một đại địch nữa a, thú vị thú vị, có lẽ như vậy thì thế giới này sẽ càng thú vị hơn rồi”
Doflamingo trong một chút thời gian thì tâm tư thay đổi một trăm tám chục độ, ban đầu thì hắn dự định giật dây người tiêu diệt Lâm để hả giận.
Sau đó hắn lại nhớ tới mục đích đảo loạn thế giới của mình, lại liên tưởng tới tương lai khi Lâm trưởng thành, thì chắc chắn sẽ là một đại địch chống lại chính phủ thế giới.
Lúc đó thì mục đích đảo loạn thế giới của hắn sẽ càng tiến thêm một bước rồi, hắn đột nhiên dập tắt lửa giận, sau đó thay vào vẻ chờ mong vài năm tới.
“ quả nhiên vẫn là đồ của mình tự sáng tạo vẫn tốt hơn a”: Lâm trong lòng cảm thán, nếu hắn thăng cấp cơ sở chiêu thức, mấy chiêu thức này không phải bản thân hắn sáng tạo.
Thì hắn sẽ không có cảm giác quen thuộc như lúc này, hơn nữa sẽ còn cần càng dài hơn thời gian để dung hợp và quen thuộc cùng với lý giải nó.
Nhưng hiện tại trảm thiên rút kiếm thuật là trên cơ sở kiếm chiêu mà Lâm sáng tạo thăng cấp lên, bởi vậy trong đó có rất nhiều nguyên lý mà chính bản thân hắn sáng tạo ra.
Mặc dù bên trong có rất nhiều chiêu thức thâm ảo, trong thời gian ngắn hắn chưa thể lý giải hết được, nhưng có cơ sở sẵng đó.
Như vậy thời gian hắn cần để quen thuộc, lý giải dung hợp bộ kiếm thuật này được rút ngắn đi rất nhiều, tay Lâm đặt lên chuôi Ám, Haki vũ trang lập tức bao bọc toàn thân Ám lại.
Sau đó thì Lâm bằng tốc độ không quá nhanh từ từ rút Ám ra, Ám màu sắc của nó đã đen rồi, khi được bọc lại Haki vũ trang thì càng đen hơn.
Hơn nữa khi Lâm càng rút Ám ra khỏi vỏ càng nhiều, thì không gian xung quanh hắn càng méo mó, thiên địa bắt đầu tối sầm lại.
Cảm giác đè nén bắt đầu lan tỏa ra và bao trùm Aokiji, quả nhiên kiếm thuật đột phá thì có biến hóa về chất, trước đây rút kiếm thuật không thể ảnh hưởng tới không gian xung quanh như vậy.
Đây còn chỉ là sơ cấp thôi, nếu Lâm luyện môn kiếm thuật này mãn cấp, thì hắn dám khẳng định chỉ cần hắn rút kiếm thôi, xung quanh không gian mấy dặm đều bị chấn động rạn nứt.
Có lẽ không kém gì Râu Trắng sử dụng trái chấn động rồi, nhưng trong lúc rút kiếm chuẩn bị xuất chiêu, thì Lâm hơi biến sắc mặt một chút, trong lòng thì nhả rãnh.
Lại thêm một cái nuốt thể lực nhà giàu nữa rồi, mới nãy còn vì thể lực gia tăng gấp hai mà mừng rỡ, hiện tại khi suất ra kiếm chiêu Lâm cảm giác thể lực trôi qua có chút nhanh rồi.
Chỉ một chiêu này thôi thể lực của hắn tiêu hao một thành, nếu Lâm toàn lực vung kiếm thì chiêu thức này hắn chỉ vung lên được mười lần thì thoát lực.
Tiêu hao thể lực còn nhiều hơn năng lực trái ác quỷ của hắn mấy lần, cũng may mấy chiêu kiếm pháp mới này có thể cho làm sát chiêu dùng.
Trong một trận đại chiến mấy chiêu thức mạnh mẽ như này không dùng ra mấy lần, hơn nữa Lâm cảm giác nếu như hắn có thể thuần thục hơn một chút.
Thì mấy chiêu thức này hắn còn có thể dùng ra càng nhiều thể lực hơn đánh ra, như hai thành hoặc ba thành thể lực đánh ra, thì uy lực của nó không chỉ gia tăng gấp hai gấp ba đơn giản như vậy.
Nhưng tiếc nuối là hắn mới vừa tiếp xúc với môn kiếm thuật này thôi, dù có cơ sở sẵng đó, nhưng không thể làm một cái chớp mắt thì thuần thục được.
Khi Lâm bắt đầu rút kiếm thì Aokiji lập tức biến sắc mặt, hắn cảm giác được không gian xung quanh đang đè nén lên thân mình, làm cho hắn cảm giác trên thân như có một tòa núi nhỏ đè lên vậy.
“ kiếm thuật thật khủng khiếp a, trước đây quả thật coi thường thiếu niên này rồi, có vẻ như trước đó hắn cùng Doflamingo tên kia đánh, hoàn toàn không dùng ra toàn lực a”: Aokiji sắc mặt ngưng trọng hơn.
Sau đó thì ánh mắt dư quang liếc nhìn Doflamingo, người này hiện tại đang đứng đằng xa quan sát, lúc này tên này trên mặt nổi lên gân xanh, nhìn ra được hắn đang hết sức tức giận.
Nhưng trong lòng thì đang dân lên sóng to gió lớn, hơn nữa cảm xúc nhục nhã từ từ lan tràn trong lòng.
“ khốn khiếp, lúc nãy hắn không thực sự dùng toàn lực cùng ta đánh, hắn đây là coi thường ta a, khốn kiếp”: Doflamingo trong lòng đang gào thét phẫn nộ.
Nhưng ẩn ẩn cũng có chút sợ hãi rồi, hắn hiện tại đã xác định Lâm thực sự là đại tướng cấp chiến lực, hơn nữa khi nhớ tới tuổi tác của Lâm, thì trong lòng hắn bắt đầu sợ hãi lên.
“ hiện tại người này đã là đại tướng cấp rồi, vài năm nữa thì hắn còn tiến triển đến mức nào nữa, nhìn không thấu hắn a, có lẽ nên thuyết phục bọn họ mau sớm sử lý tên này trước khi hắn trưởng thành...ồ không đúng, nếu như hắn trưởng thành, thì thế giới chính phủ lại thêm một đại địch nữa a, thú vị thú vị, có lẽ như vậy thì thế giới này sẽ càng thú vị hơn rồi”
Doflamingo trong một chút thời gian thì tâm tư thay đổi một trăm tám chục độ, ban đầu thì hắn dự định giật dây người tiêu diệt Lâm để hả giận.
Sau đó hắn lại nhớ tới mục đích đảo loạn thế giới của mình, lại liên tưởng tới tương lai khi Lâm trưởng thành, thì chắc chắn sẽ là một đại địch chống lại chính phủ thế giới.
Lúc đó thì mục đích đảo loạn thế giới của hắn sẽ càng tiến thêm một bước rồi, hắn đột nhiên dập tắt lửa giận, sau đó thay vào vẻ chờ mong vài năm tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.