Chương 500: Lâm vs Hải Quân Đại Tướng (5)
LamPhuc Lct
13/10/2019
Ẩn dưới quần áo thì da thịt toàn thân hai người cũng suất hiện một ít
vết cắt nhỏ, đây là hai người bị những tiểu kiếm khí kia làm cho bị
thương.
Mặc dù bị thương không nặng, đều chỉ là vết thương ngoài da, với thể phách biến thái như bọn họ, thì rất nhanh sẽ hồi phục, nhưng so sánh với trận chiến trước đó với Acous cùng Satsu.
Thì hiện tại hai người chật vật quá nhiều, còn chưa kịp Akainu cùng Kizaru ổn định, thì lại một đạo khổng lồ trảm kích màu đen nữa lao tới.
Lần này không còn là từ trên trời đánh xuống nữa, mà là một đạo trảm kích hình trăng lưỡi liềm chém ngang trước mặt hai người.
Akainu cùng Kizaru đã không kịp né tránh rồi, hai người đều đồng thời hét lớn ra chiêu ngăn cản: “ Hồng Cẩu!” “ Ama no Murakumo!”
Một thanh kiếm ánh sáng, cùng một con dung nham đại cẩu đồng thời cùng đạo trảm kích của Lâm va chạm.
Tiếng “ Ầm … Ầm … Đùng … Đùng!” vang lên không ngớt, dư uy của cuộc va chạm tàn phá bừa bãi, bụi mù lúc trước còn chưa kịp lắng xuống, thì đợt tiếp theo lại gia nhập.
Còn la cả hòn đảo lúc này bị bao trùm bởi mảng lớn bụi mù, người ở bên trong không chỉ tầm nhìn thấp, mà hít thở không khí cũng cực kỳ khó chịu.
Dù sao ở trong một đám bụi đất hít thở thì ai cũng không tốt a, va chạm còn chưa kết thúc, thì Lâm lần nữa bằng tốc độ cực nhanh phóng tới sau lưng Akainu cùng Kizaru lại lần nữa chém ra một kiếm.
Akainu cùng Kizaru không dám mặc cho đạo trảm kích sau lưng tới gần, hai người lần nữa dùng một tay khác lần nữa là một kiếm ánh sáng cùng một con dung nham đại cẩu suất hiện.
Lần này thì cả Akainu cùng Kizaru mỗi tay đều là một thanh kiếm ánh sáng cùng một con đại cẩu, đạo trảm kích trước mặt từ từ hao hết uy lực của nó từ từ tiêu tán.
Akainu cùng Kizaru còn chưa kịp thở phào, chuẩn bị chuyên tâm đối phó đạo trảm kích thứ hai, thì đạo thứ ba lần nữa từ trên đầu hai người giáng xuống.
Hai người bất đắc dĩ đành phải lần nữa dùng tay nhàn rỗi kia ra chiêu chống cự, chỉ trong tích tắc, thế cục đột nhiên chuyển đổi đột ngột.
Từ ban đầu Lâm bị hai người đè lên đánh, hiện tại sau khi Lâm rút kiếm ra thì thân phận bọn họ đổi ngược, trở thành Lâm đè lên Akainu cùng Kizaru đánh.
Ầm … Ầm … Ầm!
Lại là những tiếng nổ trong cuộc giao tranh giữa ba người, phải nói so sánh với cuộc chiến trước đó giữa hai vị Hải Quân Đại Tướng cùng cán bộ của Hắc Kiếm Hội thì hoành tráng nhiều.
“ Akainu, không thể tiếp tục như vậy, người này mạnh vượt quá dự đoán rồi, tiếp tục chúng ta sẽ bị hắn kéo tới chết!”: Kizaru vừa chống cự Lâm công kích vừa nhân cơ hội nói chuyện với Akainu.
Akainu đang chống cự công kích dồn dập của Lâm, chợt nghe Kizaru cùng mình nói chuyện, hắn động tác hơi dừng một chút sau đó ổn định ngăn cản công kích của Lâm nói nhỏ.
“ nhiệm vụ cơ bản cũng đã hoàn thành, hiện tại hòn đảo này đã tàn phá bảy thành, đã không thích hợp chiếm cứ, chúng ta có thể rút lui, hiện tại vẫn chưa tới lúc cùng đối phương ngươi chết ta sống!”
Dù tính tình nóng nảy, luôn miệng phải diệt trừ tội ác duy trì chính nghĩa, nhưng không có nghĩa là Akainu không có đầu óc, hắn dù rất muốn ngay lập tức cùng Lâm liều mạng một chiến.
Nhưng Akainu biết Hải Quân bọn hắn có kế hoạch quan trọng hơn, đây là một kế hoạch Akainu biết cơ hội của mình tới, nên hắn không nguyện ý cùng Lâm hiện tại liều mạng.
Kizaru còn lo lắng Akainu đầu óc nóng lên muốn cùng Hắc Kiếm Sĩ liều mạng đâu, không ngờ Kainu lại đưa ra kế hoạch rút lui, làm cho Kizaru có chút bất ngờ.
Có điều Kizaru cũng thở nhẹ một hơi, hắn cũng không suy đoán nhiều, chỉ cần Akainu chịu rút lui là được, Kizaru điển hình có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi.
Liều mạng sinh tử đại chiến Kizaru cũng hết sức tránh được thì tránh, hai người đã có nhận thức chung, cho nên lúc này hai người vừa đánh vừa lùi lại.
" có điều cũng phải thử một chút Hắc Kiếm Sĩ mới được, nếu như người này dự định ăn thua đủ cùng chúng ta, thì dẫn hắn tới vị trí Quân Hạm của chúng ta cũng không phải một ý kiến hay!": trong lúc vừa đánh vừa lúi Kizaru lần nữa cùng Akainu nói chuyện.
Akainu nghe vậy cũng gật đầu trả lời: " không sai, có điều hiện tại chỉ còn cách dùng Quân Hạm làm mồi nhử để suy đoán tâm tư của Hắc Kiếm Sĩ rồi, có điều không quan hệ, nếu Quân Hạm bị đánh chìm, hai ta vẫn có thể an toàn rời khỏi, còn những Hải Quân kia hi sinh của bọn họ sẽ được Hải Quân ghi nhớ!"
Nghe Akainu nói, thì Kizaru cũng gật đầu đồng ý, hắn biết Akainu nói bọn họ còn có cách không cần có Quân Hạm cũng có thể an toàn rời khỏi là gì.
Còn chuyện Akainu từ bỏ những Hải Quân kia Kizaru thần sắc cho thấy hắn cũng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Quả thực là bi ai a, Hải Quân cao tầng đại đa số đều chưa từng coi trọng sinh mạng của binh sĩ, đây cũng là lý do vì sao Hải Quân càng ngày càng mục nát.
Phương hướng hai người lùi lại chính là vị trí Quân Hạm của bọn hắn đang neo đậu, Lâm thì không biết hai người này đã có ý định rút lui, dù thấy hai người hành động có chút quái lạ.
Nhưng Lâm cũng không biết hai người lùi lại phương hướng là nơi Quân Hạm bọn hắn, Lâm chỉ cho rằng hai người này đang tìm cơ hội lật lại thế hạ phong thôi.
Có điều rất nhanh thì Lâm kỳ quái, bởi vì hai người này vừa đánh vừa lùi lại cùng một phương hướng, mặc dù trên đường có mấy lần thay đổi một chút nhưng vẫn bị Lâm phát hiện ra bọn họ đây là chướng nhãn pháp.
Từ đầu tới cuối hai vị này đều đang lùi lại một phương hướng thôi, ban đầu Lâm còn nghi hoặc, sau đó Lâm cũng nghĩ thông suốt hành động của hai người.
“ đây là muốn rút lui a, hừ, không trả một chút đại giới các ngươi cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!”: trong lòng Lâm thầm nói một câu.
Mặc dù bị thương không nặng, đều chỉ là vết thương ngoài da, với thể phách biến thái như bọn họ, thì rất nhanh sẽ hồi phục, nhưng so sánh với trận chiến trước đó với Acous cùng Satsu.
Thì hiện tại hai người chật vật quá nhiều, còn chưa kịp Akainu cùng Kizaru ổn định, thì lại một đạo khổng lồ trảm kích màu đen nữa lao tới.
Lần này không còn là từ trên trời đánh xuống nữa, mà là một đạo trảm kích hình trăng lưỡi liềm chém ngang trước mặt hai người.
Akainu cùng Kizaru đã không kịp né tránh rồi, hai người đều đồng thời hét lớn ra chiêu ngăn cản: “ Hồng Cẩu!” “ Ama no Murakumo!”
Một thanh kiếm ánh sáng, cùng một con dung nham đại cẩu đồng thời cùng đạo trảm kích của Lâm va chạm.
Tiếng “ Ầm … Ầm … Đùng … Đùng!” vang lên không ngớt, dư uy của cuộc va chạm tàn phá bừa bãi, bụi mù lúc trước còn chưa kịp lắng xuống, thì đợt tiếp theo lại gia nhập.
Còn la cả hòn đảo lúc này bị bao trùm bởi mảng lớn bụi mù, người ở bên trong không chỉ tầm nhìn thấp, mà hít thở không khí cũng cực kỳ khó chịu.
Dù sao ở trong một đám bụi đất hít thở thì ai cũng không tốt a, va chạm còn chưa kết thúc, thì Lâm lần nữa bằng tốc độ cực nhanh phóng tới sau lưng Akainu cùng Kizaru lại lần nữa chém ra một kiếm.
Akainu cùng Kizaru không dám mặc cho đạo trảm kích sau lưng tới gần, hai người lần nữa dùng một tay khác lần nữa là một kiếm ánh sáng cùng một con dung nham đại cẩu suất hiện.
Lần này thì cả Akainu cùng Kizaru mỗi tay đều là một thanh kiếm ánh sáng cùng một con đại cẩu, đạo trảm kích trước mặt từ từ hao hết uy lực của nó từ từ tiêu tán.
Akainu cùng Kizaru còn chưa kịp thở phào, chuẩn bị chuyên tâm đối phó đạo trảm kích thứ hai, thì đạo thứ ba lần nữa từ trên đầu hai người giáng xuống.
Hai người bất đắc dĩ đành phải lần nữa dùng tay nhàn rỗi kia ra chiêu chống cự, chỉ trong tích tắc, thế cục đột nhiên chuyển đổi đột ngột.
Từ ban đầu Lâm bị hai người đè lên đánh, hiện tại sau khi Lâm rút kiếm ra thì thân phận bọn họ đổi ngược, trở thành Lâm đè lên Akainu cùng Kizaru đánh.
Ầm … Ầm … Ầm!
Lại là những tiếng nổ trong cuộc giao tranh giữa ba người, phải nói so sánh với cuộc chiến trước đó giữa hai vị Hải Quân Đại Tướng cùng cán bộ của Hắc Kiếm Hội thì hoành tráng nhiều.
“ Akainu, không thể tiếp tục như vậy, người này mạnh vượt quá dự đoán rồi, tiếp tục chúng ta sẽ bị hắn kéo tới chết!”: Kizaru vừa chống cự Lâm công kích vừa nhân cơ hội nói chuyện với Akainu.
Akainu đang chống cự công kích dồn dập của Lâm, chợt nghe Kizaru cùng mình nói chuyện, hắn động tác hơi dừng một chút sau đó ổn định ngăn cản công kích của Lâm nói nhỏ.
“ nhiệm vụ cơ bản cũng đã hoàn thành, hiện tại hòn đảo này đã tàn phá bảy thành, đã không thích hợp chiếm cứ, chúng ta có thể rút lui, hiện tại vẫn chưa tới lúc cùng đối phương ngươi chết ta sống!”
Dù tính tình nóng nảy, luôn miệng phải diệt trừ tội ác duy trì chính nghĩa, nhưng không có nghĩa là Akainu không có đầu óc, hắn dù rất muốn ngay lập tức cùng Lâm liều mạng một chiến.
Nhưng Akainu biết Hải Quân bọn hắn có kế hoạch quan trọng hơn, đây là một kế hoạch Akainu biết cơ hội của mình tới, nên hắn không nguyện ý cùng Lâm hiện tại liều mạng.
Kizaru còn lo lắng Akainu đầu óc nóng lên muốn cùng Hắc Kiếm Sĩ liều mạng đâu, không ngờ Kainu lại đưa ra kế hoạch rút lui, làm cho Kizaru có chút bất ngờ.
Có điều Kizaru cũng thở nhẹ một hơi, hắn cũng không suy đoán nhiều, chỉ cần Akainu chịu rút lui là được, Kizaru điển hình có thể ngồi tuyệt đối không đứng, có thể nằm tuyệt đối không ngồi.
Liều mạng sinh tử đại chiến Kizaru cũng hết sức tránh được thì tránh, hai người đã có nhận thức chung, cho nên lúc này hai người vừa đánh vừa lùi lại.
" có điều cũng phải thử một chút Hắc Kiếm Sĩ mới được, nếu như người này dự định ăn thua đủ cùng chúng ta, thì dẫn hắn tới vị trí Quân Hạm của chúng ta cũng không phải một ý kiến hay!": trong lúc vừa đánh vừa lúi Kizaru lần nữa cùng Akainu nói chuyện.
Akainu nghe vậy cũng gật đầu trả lời: " không sai, có điều hiện tại chỉ còn cách dùng Quân Hạm làm mồi nhử để suy đoán tâm tư của Hắc Kiếm Sĩ rồi, có điều không quan hệ, nếu Quân Hạm bị đánh chìm, hai ta vẫn có thể an toàn rời khỏi, còn những Hải Quân kia hi sinh của bọn họ sẽ được Hải Quân ghi nhớ!"
Nghe Akainu nói, thì Kizaru cũng gật đầu đồng ý, hắn biết Akainu nói bọn họ còn có cách không cần có Quân Hạm cũng có thể an toàn rời khỏi là gì.
Còn chuyện Akainu từ bỏ những Hải Quân kia Kizaru thần sắc cho thấy hắn cũng cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Quả thực là bi ai a, Hải Quân cao tầng đại đa số đều chưa từng coi trọng sinh mạng của binh sĩ, đây cũng là lý do vì sao Hải Quân càng ngày càng mục nát.
Phương hướng hai người lùi lại chính là vị trí Quân Hạm của bọn hắn đang neo đậu, Lâm thì không biết hai người này đã có ý định rút lui, dù thấy hai người hành động có chút quái lạ.
Nhưng Lâm cũng không biết hai người lùi lại phương hướng là nơi Quân Hạm bọn hắn, Lâm chỉ cho rằng hai người này đang tìm cơ hội lật lại thế hạ phong thôi.
Có điều rất nhanh thì Lâm kỳ quái, bởi vì hai người này vừa đánh vừa lùi lại cùng một phương hướng, mặc dù trên đường có mấy lần thay đổi một chút nhưng vẫn bị Lâm phát hiện ra bọn họ đây là chướng nhãn pháp.
Từ đầu tới cuối hai vị này đều đang lùi lại một phương hướng thôi, ban đầu Lâm còn nghi hoặc, sau đó Lâm cũng nghĩ thông suốt hành động của hai người.
“ đây là muốn rút lui a, hừ, không trả một chút đại giới các ngươi cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!”: trong lòng Lâm thầm nói một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.