Chương 272: Lâm vs Mắt Ưng (5)
LamPhuc Lct
02/03/2019
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Tam đoạn Chấn Kiếm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Ngũ liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Chấn kiếm Ngũ liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Điệp Chấn Tam liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – ……
Ầm … ầm … ầm … keng … keng … keng
Hai bóng người chớp lóe va chạm với tốc độ cực nhanh, lúc thì cách không giao thủ bằng trảm kích, lúc thì cận chiến so kè, ai cũng không nhường ai tình hình chiến đấu hết sức kịch liệt.
Trong đó có một bóng người, có lúc thì chia ra làm ba, làm bốn, thậm chí chia ra làm năm bóng người, sau đó cùng một lúc tấn công một bóng người khác.
Bóng người này không ai khác chính là Lâm, hắn liên tục dùng ra Liên trảm chiêu thức, cho nên mới xuất hiện tình cảnh như vậy.
Những chiêu thức của Rút Kiếm Thuật được Lâm liên tục kết hợp lẫn nhau bộc phát, hắn thậm chí còn vài lần dùng ra toàn lực phát ra những chiêu mạnh nhất có thể.
Haki vũ trang cùng kiếm thuật lẫn nhau kết hợp, càng lúc càng thuận buồm xuôi gió, uy lực mỗi lúc đều đang gia tăng mạnh hơn.
Trong đầu Lâm lúc này, các chiêu thức kiếm thuật mà hắn sáng tạo, chúng đang phân giải dung hơp lẫn nhau, bỏ dở lấy tinh, kiếm chiêu càng lúc càng tinh thuần đơn giản.
Không phải kiếm chiêu đơn giản đi, thì uy lực biến yếu, ngược lại kiếm chiêu càng đơn giản gọn gàng, thì uy lực lại gia tăng mạnh hơn rất nhiều.
Đây là tích lũy của Lâm sau mấy tháng hắn bế quan tu luyện, hiện tại đã tới lúc hậu tích bộc phát rồi.
Nhưng theo chiến đấu càng lâu, Lâm thần sắc càng trầm trọng, bởi vì hắn phát hiện, Mắt Ưng người này từ đầu đến giờ hoàn toàn không hề dùng ra kiếm chiêu gì a.
Toàn bộ chỉ là những chiêu thức kiếm pháp cơ bản nhất, là chém, bổ, móc, bạt, đâm, đón, Mắt Ưng hoàn toàn không dùng ra chiêu thức gì phức tạp.
Nhưng mỗi lần hắn vung kiếm, đều uy lực hết sức khủng bố, làm cho Lâm mỗi lần đều phải dùng ra Rút Kiếm Thuật toàn lực chống đỡ mới có thể ngăn được.
Lâm không biết người này phải chăng không có kiếm chiêu, hay hoặc là hắn đã làm tới hóa phức tạp thành đơn giản, đơn giản thành phức tạp rồi.
Cho nên không cần kiếm chiêu gì, chỉ đơn giản cơ bản kiếm thuật đã là uy lực lớn nhất kiếm chiêu rồi, nhưng như vậy thì cảnh giới kiếm đạo của người này quá khủng bố đi.
Hoàn toàn không phù hợp chút nào, nếu quả thật Mắt Ưng đã làm đến không cần chiêu thức, thì Lâm cảm giác hắn đã phải vượt qua cái Đại Kiếm Hào cảnh giới rồi mới đúng.
Nhưng Mắt Ưng vẫn chưa đột phá a, hắn vẫn còn kẹt lại ở Đại Kiếm Hào cảnh giới này, Lâm hoàn toàn có thể xác định điều này.
Cho dù cảnh giới của hắn yếu hơn Mắt Ưng rất nhiều, cũng bởi vì Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật cho phép Lâm có thể cảm nhận được.
Chỉ đơn giản miêu tả một chút, thì cảnh giới kiếm đạo một khi vượt qua Đại Kiếm Hào, thì mỗi chiêu mỗi thức cho dù không tận lực bộc phát.
Cũng có thể đơn giản chém rách không gian tạo ra một ít vết nứt nhỏ, nếu toàn lực có thể trảm phá một mảng lớn không gian.
Đây chính là tiêu chí của kiếm đạo vượt qua Đại Kiếm Hào, nhưng Lâm theo Mắt Ưng đấu tới giờ.
Thì người này vẫn chưa thể hiện ra hắn có thể làm cho không gian xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Như vậy thì Mắt Ưng chắc chắn vẫn còn là Đại Kiếm Hào, vậy có nghĩa là hắn vẫn còn kiếm chiêu dấu dốt.
Hơn nữa có lẽ là Lâm vẫn chưa đủ sức bức bách Mắt Ưng dùng ra kiếm chiêu, cho nên tới hiện tại Mắt Ưng vẫn chỉ dùng ra cơ bản kiếm thuật.
Hơn nữa Lâm cũng còn nhớ, trong nguyên tác, Mắt Ưng người này rtay đều chưa từng có tên chiêu thức suất hiện.
Hắn cùng người khác đấu chỉ đơn giản, vung kiếm rồi chém mà thôi, hiện tại Lâm vừa đánh vừa nhớ lại, hắn càng khẳng định người này cố ý ẩn núp chiến lực thực sự của hắn.
Mặc dù trong đầu chỉ là ý nghĩ chợt lóe rồi qua, nhưng trong lòng thì lại thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần Mắt Ưng không toàn lực là được.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn xác nhận Mắt Ưng sẽ không toàn lực ra tay, Lâm hoàn toàn yên tâm lại, nhờ vậy mà kiếm thuật của Lâm phát huy ra uy lực càng gia tăng một chút.
Lâm còn chủ động gia tăng tầng suất tấn công Mắt Ưng, thậm chí Lâm còn đem các chiêu thức của Rút Kiếm Thuật ra liên tục thi triển mà không cần tiền.
Từ các chiêu thức ban đầu, cho đến các chiêu thức được hắn hoàn thiện đều thi triển một lần.
Thậm chí hắn còn gia nhập những cảm ngộ mới từ trong Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật vào, theo Lâm vung kiếm số lần càng nhiều.
Thì chiêu thức Lâm đánh ra uy lực càng lúc càng lớn càng đơn giản, trảm kích uy lực càng lúc càng lớn, Lâm cảm giác hắn sắp có thể đột phá Kiếm Hào viên mãn rồi.
Biểu hiện khác thường của Lâm làm sao thoát được con mắt của Mắt Ưng, mặc dù hắn nhìn ra được thậm chí có chút bất ngờ về thiên phú của Lâm.
Trong chiến đấu đột phá không phải không xuất hiện, bản thân Mắt Ưng hắn cũng làm được, mấy chục năm trước lúc xuất đạo.
Hắn cũng thường xuyên trong cuộc chiến sinh tử đột phá giới hạn của bản thân, nhưng đó chỉ là khi hắn còn yếu.
Lúc đó mới có thể dễ dàng đột phá trong chiến đấu như vậy, cái này chỉ có những thiên tài siêu cấp mới có.
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Ngũ liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Chấn kiếm Ngũ liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – Điệp Chấn Tam liên trảm”
“ Vũ Trang – Rút Kiếm Thuật – ……
Ầm … ầm … ầm … keng … keng … keng
Hai bóng người chớp lóe va chạm với tốc độ cực nhanh, lúc thì cách không giao thủ bằng trảm kích, lúc thì cận chiến so kè, ai cũng không nhường ai tình hình chiến đấu hết sức kịch liệt.
Trong đó có một bóng người, có lúc thì chia ra làm ba, làm bốn, thậm chí chia ra làm năm bóng người, sau đó cùng một lúc tấn công một bóng người khác.
Bóng người này không ai khác chính là Lâm, hắn liên tục dùng ra Liên trảm chiêu thức, cho nên mới xuất hiện tình cảnh như vậy.
Những chiêu thức của Rút Kiếm Thuật được Lâm liên tục kết hợp lẫn nhau bộc phát, hắn thậm chí còn vài lần dùng ra toàn lực phát ra những chiêu mạnh nhất có thể.
Haki vũ trang cùng kiếm thuật lẫn nhau kết hợp, càng lúc càng thuận buồm xuôi gió, uy lực mỗi lúc đều đang gia tăng mạnh hơn.
Trong đầu Lâm lúc này, các chiêu thức kiếm thuật mà hắn sáng tạo, chúng đang phân giải dung hơp lẫn nhau, bỏ dở lấy tinh, kiếm chiêu càng lúc càng tinh thuần đơn giản.
Không phải kiếm chiêu đơn giản đi, thì uy lực biến yếu, ngược lại kiếm chiêu càng đơn giản gọn gàng, thì uy lực lại gia tăng mạnh hơn rất nhiều.
Đây là tích lũy của Lâm sau mấy tháng hắn bế quan tu luyện, hiện tại đã tới lúc hậu tích bộc phát rồi.
Nhưng theo chiến đấu càng lâu, Lâm thần sắc càng trầm trọng, bởi vì hắn phát hiện, Mắt Ưng người này từ đầu đến giờ hoàn toàn không hề dùng ra kiếm chiêu gì a.
Toàn bộ chỉ là những chiêu thức kiếm pháp cơ bản nhất, là chém, bổ, móc, bạt, đâm, đón, Mắt Ưng hoàn toàn không dùng ra chiêu thức gì phức tạp.
Nhưng mỗi lần hắn vung kiếm, đều uy lực hết sức khủng bố, làm cho Lâm mỗi lần đều phải dùng ra Rút Kiếm Thuật toàn lực chống đỡ mới có thể ngăn được.
Lâm không biết người này phải chăng không có kiếm chiêu, hay hoặc là hắn đã làm tới hóa phức tạp thành đơn giản, đơn giản thành phức tạp rồi.
Cho nên không cần kiếm chiêu gì, chỉ đơn giản cơ bản kiếm thuật đã là uy lực lớn nhất kiếm chiêu rồi, nhưng như vậy thì cảnh giới kiếm đạo của người này quá khủng bố đi.
Hoàn toàn không phù hợp chút nào, nếu quả thật Mắt Ưng đã làm đến không cần chiêu thức, thì Lâm cảm giác hắn đã phải vượt qua cái Đại Kiếm Hào cảnh giới rồi mới đúng.
Nhưng Mắt Ưng vẫn chưa đột phá a, hắn vẫn còn kẹt lại ở Đại Kiếm Hào cảnh giới này, Lâm hoàn toàn có thể xác định điều này.
Cho dù cảnh giới của hắn yếu hơn Mắt Ưng rất nhiều, cũng bởi vì Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật cho phép Lâm có thể cảm nhận được.
Chỉ đơn giản miêu tả một chút, thì cảnh giới kiếm đạo một khi vượt qua Đại Kiếm Hào, thì mỗi chiêu mỗi thức cho dù không tận lực bộc phát.
Cũng có thể đơn giản chém rách không gian tạo ra một ít vết nứt nhỏ, nếu toàn lực có thể trảm phá một mảng lớn không gian.
Đây chính là tiêu chí của kiếm đạo vượt qua Đại Kiếm Hào, nhưng Lâm theo Mắt Ưng đấu tới giờ.
Thì người này vẫn chưa thể hiện ra hắn có thể làm cho không gian xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Như vậy thì Mắt Ưng chắc chắn vẫn còn là Đại Kiếm Hào, vậy có nghĩa là hắn vẫn còn kiếm chiêu dấu dốt.
Hơn nữa có lẽ là Lâm vẫn chưa đủ sức bức bách Mắt Ưng dùng ra kiếm chiêu, cho nên tới hiện tại Mắt Ưng vẫn chỉ dùng ra cơ bản kiếm thuật.
Hơn nữa Lâm cũng còn nhớ, trong nguyên tác, Mắt Ưng người này rtay đều chưa từng có tên chiêu thức suất hiện.
Hắn cùng người khác đấu chỉ đơn giản, vung kiếm rồi chém mà thôi, hiện tại Lâm vừa đánh vừa nhớ lại, hắn càng khẳng định người này cố ý ẩn núp chiến lực thực sự của hắn.
Mặc dù trong đầu chỉ là ý nghĩ chợt lóe rồi qua, nhưng trong lòng thì lại thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần Mắt Ưng không toàn lực là được.
Hiện tại hắn đã hoàn toàn xác nhận Mắt Ưng sẽ không toàn lực ra tay, Lâm hoàn toàn yên tâm lại, nhờ vậy mà kiếm thuật của Lâm phát huy ra uy lực càng gia tăng một chút.
Lâm còn chủ động gia tăng tầng suất tấn công Mắt Ưng, thậm chí Lâm còn đem các chiêu thức của Rút Kiếm Thuật ra liên tục thi triển mà không cần tiền.
Từ các chiêu thức ban đầu, cho đến các chiêu thức được hắn hoàn thiện đều thi triển một lần.
Thậm chí hắn còn gia nhập những cảm ngộ mới từ trong Trảm Thiên Rút Kiếm Thuật vào, theo Lâm vung kiếm số lần càng nhiều.
Thì chiêu thức Lâm đánh ra uy lực càng lúc càng lớn càng đơn giản, trảm kích uy lực càng lúc càng lớn, Lâm cảm giác hắn sắp có thể đột phá Kiếm Hào viên mãn rồi.
Biểu hiện khác thường của Lâm làm sao thoát được con mắt của Mắt Ưng, mặc dù hắn nhìn ra được thậm chí có chút bất ngờ về thiên phú của Lâm.
Trong chiến đấu đột phá không phải không xuất hiện, bản thân Mắt Ưng hắn cũng làm được, mấy chục năm trước lúc xuất đạo.
Hắn cũng thường xuyên trong cuộc chiến sinh tử đột phá giới hạn của bản thân, nhưng đó chỉ là khi hắn còn yếu.
Lúc đó mới có thể dễ dàng đột phá trong chiến đấu như vậy, cái này chỉ có những thiên tài siêu cấp mới có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.