Chương 157: Lên Đảo
LamPhuc Lct
02/12/2018
Bản thân Lâm thì nằm trên thuyền suy tư về nhân sinh, còn tổ chức của
hắn bọn họ đã đặt chân lên đảo, bọn họ hành sự thực sự cấp tốc nhanh
gọn.
Lâm đã từng rất nhiều lần căn dặn bọn họ, giết gà vẫn cần phải dùng dao mổ trâu, hắn muốn bọn họ cho dù đi ám sát một cái dân thường cũng phải sử dụng ra toàn lực.
Không được khinh thường bất cứ đối thủ nào, càng không quá nhiều nói nhảm, cho dù đó là con nít cũng phải cảnh giác cao độ, đây là một trong mấy điều bắt buộc phải ghi nhớ trong tổ chức.
Và mỗi khi có hành động bọn họ đều phải lặp lại điều này một lần, trong One Piece rất ảo diệu, nếu vì khinh thường một đứa trẻ có mang năng lực trái ác quỷ.
Thì đến lúc đó chết cũng không biết bản thân chết thế nào, trong manga tình huống này cũng đã từng xuất hiện mấy lần.
Nên từ trước tới giờ bản thân hắn chưa từng dám khinh thường bất kỳ người nào, và hắn cũng hi vọng tổ chức mình một tay tạo dựng lên, cũng có thể học tập hắn làm được điều này.
Như vậy hắn có thể dám chắc, bọn họ tỷ lệ sống sót trong những nhiệm vụ được giao gia tăng đáng kể, từ xưa đến nay có bao nhiêu người chết vào cái lòng khinh thường người khác của bản thân.
Không hề ít mà còn rất rất nhiều, nhất là ở thế giới One Piece này, trái ác quỷ là một loại năng lực quá sức bug, nếu một năng lực khủng khiếp không cần tiêu tốn thể lực quá nhiều.
Có thể làm cho người khác lập tức chết đi, già đi, thậm chí biến mất khỏi trí nhớ người khác, thì cho dù là bị một đứa bé ăn vào.
Chỉ cần không bị lập tức miểu sát, thì cho dù là Tứ Hoàng cũng có thể bị giết chết, bởi vậy Lâm không ngại phiền phức chút nào khi định ra điều luật này trong tổ chức.
Hắn không hi vọng bọn họ có người vì khinh thường mà chết oan chết uổng không hề có giá trị.
Lúc này trên Đảo Cá Voi, ba tòa thị trấn cửa vào lúc này tiến đến một đoàn người thiếu niên, mỗi người đều mặc cùng một loại trang phục.
Cao cấp thị trấn thì số người nhiều hơn hai cái cấp thấp thị trấn gấp năm lần, cho nên Lâm phái người đi đến thị trấn này cũng nhiều hơn gấp đôi.
Khí thế của mỗi người đều rất mạnh, dù vậy không thể dấu được vẻ non trẻ trên khuôn mặt bọn họ.
Một số người bình thường hoàn toàn chỉ có thể đứng xa xa quan sát bọn họ, cho dù vậy cảm giác cũng lạnh sống lưng, như có rất nhiều súng đạn đao kiếm đang kề lên cổ mình vậy.
Một số người mạnh hơn thì cảm giác hơi khác một chút, đó là bọn họ cảm giác áp lực của tử vong, đây là một số hải tặc đã trải qua rất nhiều mạng người hoặc giết qua nhiều hải quái mới cảm nhận được.
Bọn họ còn loáng thoáng nhìn thấy, xung quanh những người thiếu niên này lúc ẩn lúc hiện một đoàn sương mù mỏng manh đến khó có thể phát hiện màu máu.
Một số hải tặc lớn tuổi, đã từng đi qua hoặc gặp qua hải tặc của Tân Thế giới, bọn họ lập tức biết được điều này đại biểu cho cái gì.
Sát khí, từng giết hại rất nhiều sinh vật sống trong thời gian ngắn, giết càng nhiều sát khí máu tanh quấn quanh cơ thể càng nồng, những thiếu niên này trong cảm giác của bọn họ hết sức nguy hiểm.
Bởi vì sát khí không phải là khi dính phải thì không có giảm đi, nhưng cũng cần thời gian nhất định, mà hiện tại những thiếu niên này sát khí màu máu này cũng khá đậm đặc.
Và mùi vị cũng khá tươi mới, cho nên một số lão hải tặc thấy thoáng qua thì biết bọn họ trong vòng mấy tháng hoặc một năm từng đồ sát rất nhiều sinh mệnh.
Có thể là người cũng có thể là động vật, nhưng dù là cái nào thì những thiếu niên này đối với bọn hắn đều hết sức nguy hiểm.
Cho nên dù có chút vì những người này phô trương mà cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn chưa có ai ngốc đến đứng ra chỉ trích bọn họ.
Một số cơ trí cảm giác có gì đó không đúng, bọn hắn cảm giác những thiếu niên này đến Đảo Cá Voi không phải để nghỉ chân đơn giản như vậy, có thể bọn họ sẽ phải có hành động gì đó.
Cho nên một số cơ trí hải tặc, thúc dục thuyền trưởng của mình mau sớm trở về tàu, chuẩn bị sẵng sàng giương buồm ra khơi, và có một số thuyền trưởng nghe theo bắt đầu bí mật lục tục rút lui.
Nhưng có một số hoàn toàn bỏ ngoài tai, đơn giản vì nhìn những thiếu niên này khó chịu, thêm nữa trong người có rất nhiều bia rựu, làm cho bọn hắn suy nghĩ không kỹ càng.
Mặc dù khó chịu nhưng bọn họ cũng chưa có hành động gì, chỉ xa xa quan sát xem những thiếu niên này muốn làm gì, bọn hắn cảm giác những thiếu niên này lúc này không phải đến ăn uống mua sắm.
Bọn họ có thể muốn làm gì đó, cho nên rất nhiều người đều bắt đầu xa xa đi theo đằng sau xem cuộc vui, có nhiều người không chê sự đại còn kéo theo người thân, đồng bạn cùng lên.
Đội ngũ tiến vào khu vực trung tâm thị trấn, nhân số càng ngày càng nhiều, tạo thành một dòng người cuồn cuộn từng bước tiến lên phía trước.
Lâm đã từng rất nhiều lần căn dặn bọn họ, giết gà vẫn cần phải dùng dao mổ trâu, hắn muốn bọn họ cho dù đi ám sát một cái dân thường cũng phải sử dụng ra toàn lực.
Không được khinh thường bất cứ đối thủ nào, càng không quá nhiều nói nhảm, cho dù đó là con nít cũng phải cảnh giác cao độ, đây là một trong mấy điều bắt buộc phải ghi nhớ trong tổ chức.
Và mỗi khi có hành động bọn họ đều phải lặp lại điều này một lần, trong One Piece rất ảo diệu, nếu vì khinh thường một đứa trẻ có mang năng lực trái ác quỷ.
Thì đến lúc đó chết cũng không biết bản thân chết thế nào, trong manga tình huống này cũng đã từng xuất hiện mấy lần.
Nên từ trước tới giờ bản thân hắn chưa từng dám khinh thường bất kỳ người nào, và hắn cũng hi vọng tổ chức mình một tay tạo dựng lên, cũng có thể học tập hắn làm được điều này.
Như vậy hắn có thể dám chắc, bọn họ tỷ lệ sống sót trong những nhiệm vụ được giao gia tăng đáng kể, từ xưa đến nay có bao nhiêu người chết vào cái lòng khinh thường người khác của bản thân.
Không hề ít mà còn rất rất nhiều, nhất là ở thế giới One Piece này, trái ác quỷ là một loại năng lực quá sức bug, nếu một năng lực khủng khiếp không cần tiêu tốn thể lực quá nhiều.
Có thể làm cho người khác lập tức chết đi, già đi, thậm chí biến mất khỏi trí nhớ người khác, thì cho dù là bị một đứa bé ăn vào.
Chỉ cần không bị lập tức miểu sát, thì cho dù là Tứ Hoàng cũng có thể bị giết chết, bởi vậy Lâm không ngại phiền phức chút nào khi định ra điều luật này trong tổ chức.
Hắn không hi vọng bọn họ có người vì khinh thường mà chết oan chết uổng không hề có giá trị.
Lúc này trên Đảo Cá Voi, ba tòa thị trấn cửa vào lúc này tiến đến một đoàn người thiếu niên, mỗi người đều mặc cùng một loại trang phục.
Cao cấp thị trấn thì số người nhiều hơn hai cái cấp thấp thị trấn gấp năm lần, cho nên Lâm phái người đi đến thị trấn này cũng nhiều hơn gấp đôi.
Khí thế của mỗi người đều rất mạnh, dù vậy không thể dấu được vẻ non trẻ trên khuôn mặt bọn họ.
Một số người bình thường hoàn toàn chỉ có thể đứng xa xa quan sát bọn họ, cho dù vậy cảm giác cũng lạnh sống lưng, như có rất nhiều súng đạn đao kiếm đang kề lên cổ mình vậy.
Một số người mạnh hơn thì cảm giác hơi khác một chút, đó là bọn họ cảm giác áp lực của tử vong, đây là một số hải tặc đã trải qua rất nhiều mạng người hoặc giết qua nhiều hải quái mới cảm nhận được.
Bọn họ còn loáng thoáng nhìn thấy, xung quanh những người thiếu niên này lúc ẩn lúc hiện một đoàn sương mù mỏng manh đến khó có thể phát hiện màu máu.
Một số hải tặc lớn tuổi, đã từng đi qua hoặc gặp qua hải tặc của Tân Thế giới, bọn họ lập tức biết được điều này đại biểu cho cái gì.
Sát khí, từng giết hại rất nhiều sinh vật sống trong thời gian ngắn, giết càng nhiều sát khí máu tanh quấn quanh cơ thể càng nồng, những thiếu niên này trong cảm giác của bọn họ hết sức nguy hiểm.
Bởi vì sát khí không phải là khi dính phải thì không có giảm đi, nhưng cũng cần thời gian nhất định, mà hiện tại những thiếu niên này sát khí màu máu này cũng khá đậm đặc.
Và mùi vị cũng khá tươi mới, cho nên một số lão hải tặc thấy thoáng qua thì biết bọn họ trong vòng mấy tháng hoặc một năm từng đồ sát rất nhiều sinh mệnh.
Có thể là người cũng có thể là động vật, nhưng dù là cái nào thì những thiếu niên này đối với bọn hắn đều hết sức nguy hiểm.
Cho nên dù có chút vì những người này phô trương mà cảm thấy khó chịu, nhưng vẫn chưa có ai ngốc đến đứng ra chỉ trích bọn họ.
Một số cơ trí cảm giác có gì đó không đúng, bọn hắn cảm giác những thiếu niên này đến Đảo Cá Voi không phải để nghỉ chân đơn giản như vậy, có thể bọn họ sẽ phải có hành động gì đó.
Cho nên một số cơ trí hải tặc, thúc dục thuyền trưởng của mình mau sớm trở về tàu, chuẩn bị sẵng sàng giương buồm ra khơi, và có một số thuyền trưởng nghe theo bắt đầu bí mật lục tục rút lui.
Nhưng có một số hoàn toàn bỏ ngoài tai, đơn giản vì nhìn những thiếu niên này khó chịu, thêm nữa trong người có rất nhiều bia rựu, làm cho bọn hắn suy nghĩ không kỹ càng.
Mặc dù khó chịu nhưng bọn họ cũng chưa có hành động gì, chỉ xa xa quan sát xem những thiếu niên này muốn làm gì, bọn hắn cảm giác những thiếu niên này lúc này không phải đến ăn uống mua sắm.
Bọn họ có thể muốn làm gì đó, cho nên rất nhiều người đều bắt đầu xa xa đi theo đằng sau xem cuộc vui, có nhiều người không chê sự đại còn kéo theo người thân, đồng bạn cùng lên.
Đội ngũ tiến vào khu vực trung tâm thị trấn, nhân số càng ngày càng nhiều, tạo thành một dòng người cuồn cuộn từng bước tiến lên phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.