Chương 247: Trái ác quỷ phân phối (1)
LamPhuc Lct
07/02/2019
Chỉ có những nơi hiểm địa, bọn hắn mới không đủ sức tiến vào thôi, còn
lại hầu như 90% diện tích của Grand Line nửa đoạn trước, mấy chiếc chiến hạm của tổ chức hoàn toàn có thể lui tới tự nhiên.
Bởi vậy chỉ cần tích lũy số lớn vàng bạc châu báu, thì bọn hắn có thể tìm tới hòn đảo thu mua giá cao bán ra, thông qua chênh lệch giá cả lợi nhuận số lớn tiền của phi nghĩa a.
Quả nhiên lão đại chính là lão đại, suy nghĩ thiên mã hành không, bọn hắn tổ chức hơn trăm cán bộ, nhưng không ai có thể đưa ra nhiều ý nghĩ như lão đại.
Mà mỗi ý nghĩ đều rất thực dụng, không có một ý nghĩ nào là sai lầm, đem lại cho tổ chức thu hoạch đều rất lớn.
Nếu Lâm biết Rorein đang trong lòng tâng bốc hắn lên trời, chắc chắn sẽ ngượng ngùng mặt già đỏ lên, hắn chỉ sao chép một số thứ tiền nhân làm từ kiếp trước của hắn ra thôi.
Nếu như không có người đi trước làm ra thành quả sẵng có, thì thực sự không phải trí tuệ của hắn có thể nghĩ tới những thứ này.
Bởi vậy khen hắn ý nghĩ thiên mã hành không, thì hắn cảm giác mình sẽ thực đỏ mặt, nhưng Lâm không biết Rorein đang khen mình a.
Hơn nữa những cán bộ của tổ chức trước giờ thông qua những ý nghĩ của hắn, mà hết sức bội phục Lâm, hắn còn đang cho rằng những ý nghĩ này là rất bình thường đây.
Lâm càng nghĩ càng hưng phấn, sau đó lại nghĩ tới cái gì, hắn lại nói tiếp!
“ còn nữa, còn có thể dùng Ngân Hàng, làm nơi thu mua thiên tài địa bảo, trái ác quỷ, hoặc một số đồ vật ly kỳ cổ quái, như tàng bảo đồ đây, thậm chí là thu mua tin tức trọng yếu, như là có bảo tàng nằm ở đâu đó,
Hoặc một hòn đảo mới bị phát hiện chẳng hạn, chúng ta có thể căn cứ tin tức giá trị lớn nhỏ khác nhau, mà định ra giá cả mua sắm những tin tức này, có thể bớt cho bộ tình báo rất nhiều không gian hoạt động cùng phiền phức a,
Hơn nữa làm như vậy cũng sẽ có rất nhiều người hoang nghênh, phải biết có rất nhiều người trong tay có vật quý, nhưng ngại bản thân không mạnh, nên đành phải cất dấu không dám lộ ra ngoài, sợ một khi lấy ra sẽ mang họa vào thân,
Thế giới này không có chút nào an toàn đáng nói, nhưng nếu như có Ngân Hàng, có tổ chức cam đoan tính an toàn cùng tính bí mật, chưa chắc sẽ không có người lấy ra vậy quý bán cho chúng ta đâu, lâu lâu mua sắm một hai thứ quý hiếm thì chúng ta cũng kiếm bộn rồi,
Hải tặc cùng thương nhân có nhiều hơn nữa, cũng không nhiều bằng người dân, cho dù chỉ có 1% số người dân may mắn tìm được đồ quý thôi, thì chỉ cần bọn hắn bán cho Ngân Hàng, như vậy tổ chức thu lợi sẽ là con số thiên văn a,
Chỉ cần tổ chức tiếp tục duy trì tín dự của mình, thì không lo không có thứ tốt vào tay chúng ta, nhất định phải đại lực hoàn thành việc này a!”
Lâm nói tới đây, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, hắn phát hiện có rất nhiều cơ hội thu được thứ tốt a, phải nói cơ hội đầu cơ trục lợi quá nhiều rồi.
Chỉ sợ hắn không đủ sức làm thôi, cũng vì thế giới này đảo cách đảo cũng quá xa đi, phương tiện đi lại cũng rất thô sơ.
Đi thuyền còn thường xuyên gặp thiên tai, hoặc bị hải tặc ghé thăm uống trà, cho nên càng làm cho đảo và đảo liên hệ với nhau càng khó.
Bởi vậy thành lập nên rất nhiều cơ hội làm ăn buôn bán, chỉ cần đủ thực lực thì rất nhanh có thể làm giàu.
Phú khả địch quốc không nói chơi, chỉ cần tổ chức bọn hắn có thể làm cho người dân tin tưởng, thì lo gì không có đồ tốt.
Phải biết thời gian trước, vì thể hiện sự cảm kích đối với tổ chức, một số người dân trên đảo, từng bí mật dâng lên cho bọn hắn vài món đồ không tệ.
Trong đó bọn hắn còn thu hoạch được mấy viên trái ác quỷ nữa, mặc dù chỉ là động vật hệ, còn là năng lực rác rưởi nhất.
Khai phá có mạnh hơn cũng không có bao nhiêu tác dụng, cho dù khai phá tới cảnh giới thức tỉnh cũng chỉ gia tăng thể phách sức khôi phục cùng lực phòng ngự thôi.
Không đáng giá phục dụng, nhưng cũng bởi vậy mà cho Lâm thấy, người bình thường, không phải bọn họ không có thứ gì tốt, có nhiều người may mắn còn đạt được rất nhiều đồ tốt.
Chỉ là vì bọn hắn sợ rước phiền toái vào thân, cho nên không dám bạo lộ ra thôi, mà Ngân Hàng lúc này suất hiện, chính là một cơ hội cho bọn hắn rồi.
“ tốt, ta sẽ đích thân đi làm chuyện này!”: Rorein một bên mắt càng sáng hơn, hắn càng thêm bội phục lão đại rồi, tay thì vẫn không chút dừng lại qua, vẫn liên tục viết viết vẽ vẽ gật đầu nói.
“ à đúng rồi, lão đại, trong mấy tháng này, tổ chức cũng có thu mua được vài trái ác quỷ, đều là động vật hệ, năng lực cũng không quá mạnh, nhưng nếu chịu khó khai phá tốt cũng có chút dùng, hơn nữa theo ta thăm dò, động vật hệ dễ dàng thức tỉnh nhất trong ba hệ,
Hơn nữa năng lực càng yếu thì lại càng dể thức tỉnh hơn một bậc nữa, cho dù năng lực yếu, nhưng cũng là động vật hệ, chỉ cần khai phá tới thức tỉnh, thì thể phách, sức khôi phục, thậm chí năng lực kháng đòn cũng sẽ gia tăng đáng kể, hiện tại chúng vẫn còn nằm trong bảo khố rồi!”
Bởi vậy chỉ cần tích lũy số lớn vàng bạc châu báu, thì bọn hắn có thể tìm tới hòn đảo thu mua giá cao bán ra, thông qua chênh lệch giá cả lợi nhuận số lớn tiền của phi nghĩa a.
Quả nhiên lão đại chính là lão đại, suy nghĩ thiên mã hành không, bọn hắn tổ chức hơn trăm cán bộ, nhưng không ai có thể đưa ra nhiều ý nghĩ như lão đại.
Mà mỗi ý nghĩ đều rất thực dụng, không có một ý nghĩ nào là sai lầm, đem lại cho tổ chức thu hoạch đều rất lớn.
Nếu Lâm biết Rorein đang trong lòng tâng bốc hắn lên trời, chắc chắn sẽ ngượng ngùng mặt già đỏ lên, hắn chỉ sao chép một số thứ tiền nhân làm từ kiếp trước của hắn ra thôi.
Nếu như không có người đi trước làm ra thành quả sẵng có, thì thực sự không phải trí tuệ của hắn có thể nghĩ tới những thứ này.
Bởi vậy khen hắn ý nghĩ thiên mã hành không, thì hắn cảm giác mình sẽ thực đỏ mặt, nhưng Lâm không biết Rorein đang khen mình a.
Hơn nữa những cán bộ của tổ chức trước giờ thông qua những ý nghĩ của hắn, mà hết sức bội phục Lâm, hắn còn đang cho rằng những ý nghĩ này là rất bình thường đây.
Lâm càng nghĩ càng hưng phấn, sau đó lại nghĩ tới cái gì, hắn lại nói tiếp!
“ còn nữa, còn có thể dùng Ngân Hàng, làm nơi thu mua thiên tài địa bảo, trái ác quỷ, hoặc một số đồ vật ly kỳ cổ quái, như tàng bảo đồ đây, thậm chí là thu mua tin tức trọng yếu, như là có bảo tàng nằm ở đâu đó,
Hoặc một hòn đảo mới bị phát hiện chẳng hạn, chúng ta có thể căn cứ tin tức giá trị lớn nhỏ khác nhau, mà định ra giá cả mua sắm những tin tức này, có thể bớt cho bộ tình báo rất nhiều không gian hoạt động cùng phiền phức a,
Hơn nữa làm như vậy cũng sẽ có rất nhiều người hoang nghênh, phải biết có rất nhiều người trong tay có vật quý, nhưng ngại bản thân không mạnh, nên đành phải cất dấu không dám lộ ra ngoài, sợ một khi lấy ra sẽ mang họa vào thân,
Thế giới này không có chút nào an toàn đáng nói, nhưng nếu như có Ngân Hàng, có tổ chức cam đoan tính an toàn cùng tính bí mật, chưa chắc sẽ không có người lấy ra vậy quý bán cho chúng ta đâu, lâu lâu mua sắm một hai thứ quý hiếm thì chúng ta cũng kiếm bộn rồi,
Hải tặc cùng thương nhân có nhiều hơn nữa, cũng không nhiều bằng người dân, cho dù chỉ có 1% số người dân may mắn tìm được đồ quý thôi, thì chỉ cần bọn hắn bán cho Ngân Hàng, như vậy tổ chức thu lợi sẽ là con số thiên văn a,
Chỉ cần tổ chức tiếp tục duy trì tín dự của mình, thì không lo không có thứ tốt vào tay chúng ta, nhất định phải đại lực hoàn thành việc này a!”
Lâm nói tới đây, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, hắn phát hiện có rất nhiều cơ hội thu được thứ tốt a, phải nói cơ hội đầu cơ trục lợi quá nhiều rồi.
Chỉ sợ hắn không đủ sức làm thôi, cũng vì thế giới này đảo cách đảo cũng quá xa đi, phương tiện đi lại cũng rất thô sơ.
Đi thuyền còn thường xuyên gặp thiên tai, hoặc bị hải tặc ghé thăm uống trà, cho nên càng làm cho đảo và đảo liên hệ với nhau càng khó.
Bởi vậy thành lập nên rất nhiều cơ hội làm ăn buôn bán, chỉ cần đủ thực lực thì rất nhanh có thể làm giàu.
Phú khả địch quốc không nói chơi, chỉ cần tổ chức bọn hắn có thể làm cho người dân tin tưởng, thì lo gì không có đồ tốt.
Phải biết thời gian trước, vì thể hiện sự cảm kích đối với tổ chức, một số người dân trên đảo, từng bí mật dâng lên cho bọn hắn vài món đồ không tệ.
Trong đó bọn hắn còn thu hoạch được mấy viên trái ác quỷ nữa, mặc dù chỉ là động vật hệ, còn là năng lực rác rưởi nhất.
Khai phá có mạnh hơn cũng không có bao nhiêu tác dụng, cho dù khai phá tới cảnh giới thức tỉnh cũng chỉ gia tăng thể phách sức khôi phục cùng lực phòng ngự thôi.
Không đáng giá phục dụng, nhưng cũng bởi vậy mà cho Lâm thấy, người bình thường, không phải bọn họ không có thứ gì tốt, có nhiều người may mắn còn đạt được rất nhiều đồ tốt.
Chỉ là vì bọn hắn sợ rước phiền toái vào thân, cho nên không dám bạo lộ ra thôi, mà Ngân Hàng lúc này suất hiện, chính là một cơ hội cho bọn hắn rồi.
“ tốt, ta sẽ đích thân đi làm chuyện này!”: Rorein một bên mắt càng sáng hơn, hắn càng thêm bội phục lão đại rồi, tay thì vẫn không chút dừng lại qua, vẫn liên tục viết viết vẽ vẽ gật đầu nói.
“ à đúng rồi, lão đại, trong mấy tháng này, tổ chức cũng có thu mua được vài trái ác quỷ, đều là động vật hệ, năng lực cũng không quá mạnh, nhưng nếu chịu khó khai phá tốt cũng có chút dùng, hơn nữa theo ta thăm dò, động vật hệ dễ dàng thức tỉnh nhất trong ba hệ,
Hơn nữa năng lực càng yếu thì lại càng dể thức tỉnh hơn một bậc nữa, cho dù năng lực yếu, nhưng cũng là động vật hệ, chỉ cần khai phá tới thức tỉnh, thì thể phách, sức khôi phục, thậm chí năng lực kháng đòn cũng sẽ gia tăng đáng kể, hiện tại chúng vẫn còn nằm trong bảo khố rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.