Chương 409: Trở về (4)
LamPhuc Lct
14/07/2019
Nhưng lúc này một số người trước đó còn đang ủng hộ Aokiji tâm tư có
chút lay động, bởi vì khoảng thời gian gần đây Aokiji liên tục thất bại
nhiều lần.
Có thể nói là, những thất bại nhiều nhất từ trước tới nay của Aokiji cộng lại còn không nhiều bằng khoảng thời gian này.
Bởi vậy những người đang ủng hộ Aokiji lập tức bắt đầu do dự lên, bọn họ lúc này bắt đầu nghi ngờ liệu Aokiji còn có thể tiếp tục cạnh tranh chiếc ghế Nguyên Soái đời kế tiếp được hay không.
Bầu không khí cổ quái trong phòng họp bắt đầu lan tràn, tiếp theo đó là Sengoku bàn bạc tiếp theo làm sao đối phó với Lâm cùng tổ chức của hắn.
Không chỉ hải quân bắt đầu nghiêm túc thảo luận về Lâm cùng tổ chức của hắn, chính phủ thế giới cũng không kém chút nào, thậm chí Ngũ Lão Tinh còn tổ chức thảo luận còn sớm hơn khi Sengoku nhận được tin tức.
Cả cuộc thảo luận này nội dung không hề có người biết được, nhưng khi một số người bí ẩn nhận được mật tin của Ngũ Lão Tinh thì thần sắc của những người này có chút biến đổi.
...
Cùng lúc hải quân cao tầng đang vì Lâm mà đau đầu và Nguyên Soái Sengoku thì đang tìm cách đối phó với một cái rắc rối lớn tới từ quý tộc.
Còn Lâm bên này thì trải qua vài giờ đi thuyền thì cả hạm đội của bọn hắn đã nhìn thấy bóng của Đảo Cá Voi từ xa, và các trạm gác ngầm của tổ chức bọn hắn đã sớm truyền lại tin tức cho mọi người trên đảo.
Lúc này ngay bến tàu của Đảo Cá Voi xuất hiên rất nhiều người đang chờ đợi Lâm bọn hắn trở về, lúc này thì tin tức cặn kẽ về cuộc đại chiến này đã được nguyên vẹn truyền về.
Khi mọi người trên đảo nhận được tin tức chính xác thì bọn họ đều hết sức vui mừng, mặc dù thật đau buồn khi nghe tin vẫn có rất nhiều người hi sinh.
Hơn nữa kèm theo đó là tiếc nuối vì mình không được tham gia vào trận đại chiến này, bọn họ trước đó còn mài đao xoèn xoẹt để chuẩn bị đánh một trận ra trò đâu.
Hiện tại cảm xúc đang trong lưc dâng trào, thì lại nhận được tin rằng cuộc chiến đã kết thúc, có điều ngoại trừ mừng rỡ, đau buồn cùng tiếc nuối ra, thì sau đó là tự hào vì mình là một thành viên của tổ chức này.
Không chỉ bọn họ, đến cả Phòng Vệ Quân khi nhận được tin tức thì cũng hết sức vui mừng, bọn họ cũng có cùng một cảm xúc tự hào giống các thành viên của tổ chức, cho dù Phòng Vệ Quân chỉ là thành viên vòng ngoài.
Khi Lâm bước chân lên đảo thì cảm xúc tự hào bắt đàu sinh ra, Lâm cảm giác cố gắng của mình là xứng đáng, ngay tại lúc này Lâm quên đi mục đích thực sự của mình.
Lâm lúc này không hề có một chút cảm giác mình là một người đứng xem, mà Lâm cảm giác mình là một thành viên của thế giới này vậy.
Trước mặt Lâm lúc này là tất cả thành viên củ tổ chức, cho dù là thành viên vòng ngoài như là Phòng Vệ Quân lúc này cũng có trong đó, bọn họ mỗi người trên khuôn mặt đều có thể nhìn thấy vẻ tự hào.
Lâm nhìn thấy rất nhiều người đang nhìn về phía mình, Lâm lấy lại tinh thần và hít một hơi thật sâu sau đó ra hiệu mọi người yên lặng hắn muốn nói vài lời.
Lâm cũng không nói gì nhiều lúc này cũng không thích hợp nói nhiều: “ chúng ta thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
Theo Lâm nói chiến thắng thì đằng sau Lâm xuất hiện rất nhiều bóng người và đồng loạt hô lên, âm thanh to rõ đồng thanh vang thẳng đến mây xanh, và người phía trước mặt Lâm cũng bị cảm xúc như vậy lây nhiễm tung hô theo.
Lập tức cả Đảo Cá Voi trong khoảng thời gian ngắn cùng vang lên âm thanh chiến thắng, một số người có tâm tư thăm dò thấy cảnh này cũng biến sắc mặt.
Một số còn tim đập chân run, thử nghĩ mấy vạn người đồng thanh hô lớn vài phút thì tình cảnh của nó to lớn cỡ nào, không có một cái máy khuếch đại âm thanh nào có thể so với được.
Lập tức bọn họ toàn bộ không một chít dám nữa chần chờ, bọn họ muốn ngay lập tức rời khỏi hòn đảo này, hòn đảo này hiện tại đã bắt đầu trở nên nguy hiểm rồi.
Hơn nữa tin tức mà bọn họ muốn thăm dò thì hiện tại đã thăm dò được rồi, hiện tại tốt nhất vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây.
Mạng chỉ có một, có nhiều người có lẽ thật không sợ chết, nhưng chết cũng phải chết cho đáng, chết có ích lợi mới được, chết một cách lãng nhách thì hoàn toàn không đáng.
Trước đó có mấy trăm tấm gương bọn họ đều nhìn thấy rồi, hơn nữa hiện tại đối phương trở về rất nhiều cường giả, một khi không cẩn thận rất có thể sẽ bị tóm lại, lúc đó thì bọn hắn khóc cũng không chỗ để khóc a.
Có thể nói là, những thất bại nhiều nhất từ trước tới nay của Aokiji cộng lại còn không nhiều bằng khoảng thời gian này.
Bởi vậy những người đang ủng hộ Aokiji lập tức bắt đầu do dự lên, bọn họ lúc này bắt đầu nghi ngờ liệu Aokiji còn có thể tiếp tục cạnh tranh chiếc ghế Nguyên Soái đời kế tiếp được hay không.
Bầu không khí cổ quái trong phòng họp bắt đầu lan tràn, tiếp theo đó là Sengoku bàn bạc tiếp theo làm sao đối phó với Lâm cùng tổ chức của hắn.
Không chỉ hải quân bắt đầu nghiêm túc thảo luận về Lâm cùng tổ chức của hắn, chính phủ thế giới cũng không kém chút nào, thậm chí Ngũ Lão Tinh còn tổ chức thảo luận còn sớm hơn khi Sengoku nhận được tin tức.
Cả cuộc thảo luận này nội dung không hề có người biết được, nhưng khi một số người bí ẩn nhận được mật tin của Ngũ Lão Tinh thì thần sắc của những người này có chút biến đổi.
...
Cùng lúc hải quân cao tầng đang vì Lâm mà đau đầu và Nguyên Soái Sengoku thì đang tìm cách đối phó với một cái rắc rối lớn tới từ quý tộc.
Còn Lâm bên này thì trải qua vài giờ đi thuyền thì cả hạm đội của bọn hắn đã nhìn thấy bóng của Đảo Cá Voi từ xa, và các trạm gác ngầm của tổ chức bọn hắn đã sớm truyền lại tin tức cho mọi người trên đảo.
Lúc này ngay bến tàu của Đảo Cá Voi xuất hiên rất nhiều người đang chờ đợi Lâm bọn hắn trở về, lúc này thì tin tức cặn kẽ về cuộc đại chiến này đã được nguyên vẹn truyền về.
Khi mọi người trên đảo nhận được tin tức chính xác thì bọn họ đều hết sức vui mừng, mặc dù thật đau buồn khi nghe tin vẫn có rất nhiều người hi sinh.
Hơn nữa kèm theo đó là tiếc nuối vì mình không được tham gia vào trận đại chiến này, bọn họ trước đó còn mài đao xoèn xoẹt để chuẩn bị đánh một trận ra trò đâu.
Hiện tại cảm xúc đang trong lưc dâng trào, thì lại nhận được tin rằng cuộc chiến đã kết thúc, có điều ngoại trừ mừng rỡ, đau buồn cùng tiếc nuối ra, thì sau đó là tự hào vì mình là một thành viên của tổ chức này.
Không chỉ bọn họ, đến cả Phòng Vệ Quân khi nhận được tin tức thì cũng hết sức vui mừng, bọn họ cũng có cùng một cảm xúc tự hào giống các thành viên của tổ chức, cho dù Phòng Vệ Quân chỉ là thành viên vòng ngoài.
Khi Lâm bước chân lên đảo thì cảm xúc tự hào bắt đàu sinh ra, Lâm cảm giác cố gắng của mình là xứng đáng, ngay tại lúc này Lâm quên đi mục đích thực sự của mình.
Lâm lúc này không hề có một chút cảm giác mình là một người đứng xem, mà Lâm cảm giác mình là một thành viên của thế giới này vậy.
Trước mặt Lâm lúc này là tất cả thành viên củ tổ chức, cho dù là thành viên vòng ngoài như là Phòng Vệ Quân lúc này cũng có trong đó, bọn họ mỗi người trên khuôn mặt đều có thể nhìn thấy vẻ tự hào.
Lâm nhìn thấy rất nhiều người đang nhìn về phía mình, Lâm lấy lại tinh thần và hít một hơi thật sâu sau đó ra hiệu mọi người yên lặng hắn muốn nói vài lời.
Lâm cũng không nói gì nhiều lúc này cũng không thích hợp nói nhiều: “ chúng ta thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
“ Thắng rồi!”
Theo Lâm nói chiến thắng thì đằng sau Lâm xuất hiện rất nhiều bóng người và đồng loạt hô lên, âm thanh to rõ đồng thanh vang thẳng đến mây xanh, và người phía trước mặt Lâm cũng bị cảm xúc như vậy lây nhiễm tung hô theo.
Lập tức cả Đảo Cá Voi trong khoảng thời gian ngắn cùng vang lên âm thanh chiến thắng, một số người có tâm tư thăm dò thấy cảnh này cũng biến sắc mặt.
Một số còn tim đập chân run, thử nghĩ mấy vạn người đồng thanh hô lớn vài phút thì tình cảnh của nó to lớn cỡ nào, không có một cái máy khuếch đại âm thanh nào có thể so với được.
Lập tức bọn họ toàn bộ không một chít dám nữa chần chờ, bọn họ muốn ngay lập tức rời khỏi hòn đảo này, hòn đảo này hiện tại đã bắt đầu trở nên nguy hiểm rồi.
Hơn nữa tin tức mà bọn họ muốn thăm dò thì hiện tại đã thăm dò được rồi, hiện tại tốt nhất vẫn nên nhanh chóng rời khỏi đây.
Mạng chỉ có một, có nhiều người có lẽ thật không sợ chết, nhưng chết cũng phải chết cho đáng, chết có ích lợi mới được, chết một cách lãng nhách thì hoàn toàn không đáng.
Trước đó có mấy trăm tấm gương bọn họ đều nhìn thấy rồi, hơn nữa hiện tại đối phương trở về rất nhiều cường giả, một khi không cẩn thận rất có thể sẽ bị tóm lại, lúc đó thì bọn hắn khóc cũng không chỗ để khóc a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.