Chương 4
Hảo Vận Nguyên Tiêu Thang
30/01/2024
.12
Vì trời mưa to, nên thời gian quay về bị hoãn lại hai ngày.
Trong những ngày ở trên núi, tôi như không còn là chính tôi, trở nên phóng túng, buông thả.
Dĩ nhiên là Hứa Hạo và Tần Thi Kỳ cũng như vậy.
Tôi có cảm giác bạn bè đã nhận ra sự khác thường của chúng tôi.
Ánh mắt của họ khi nhìn Hứa Hạo, giống như đang nhìn một thảo nguyên xanh.
(Màu xanh – chỉ sự cắm sừng)
Khi họ nhìn tôi và Hàn Mạc, thì lại mang vẻ mặt gian gian díu díu mập mờ.
Nhưng không biết Hứa Hạo do là tin.h tr.ùng thượng não hay trời sinh ngu dốt, mà đến tận bây giờ vẫn chưa phát hiện ra.
Dĩ nhiên, tôi cũng không nói cho anh ta biết, tôi đã nhìn thấu mối quan hệ của anh ta và Tần Thi Kỳ.
Trong lòng tôi hy vọng, anh ta sẽ phát hiện ra chuyện của tôi và Hàn Mạc trước.
Tôi nóng lòng muốn xem phản ứng và biểu cảm của anh ta khi đó.
Tóm lại tôi và Hứa Hạo, vẫn cứ như vậy.
Tôi không nghi ngờ chuyện Hứa Hạo thích tôi.
Trong nửa năm chúng tôi xác định quan hệ, anh ta đáp ứng tất cả những yêu cầu của tôi, chịu thương chịu khó, hèn mọn lấy lòng tôi, bạn bè của tôi đều dùng cụm từ bạn trai hệ chó trung thành để nói về anh ta.
Tôi còn thường xuyên cảm thấy anh ta tội nghiệp, vì hết lần này đến lần khác tôi từ chối yêu cầu thân mật của anh ta.
Nhưng sau khi hiểu rõ hành động của anh ta, tôi mới biết hóa ra bản chất của anh ta là chó liếm*, chẳng có cái nào gọi là hệ chó trung thành cả, chó liếm và chó trung thành khác nhau ——
(là ngôn ngữ mạng, chỉ người ở trong một mối quan hệ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không biết liêm sỉ dán chặt lấy người ta. Gần nghĩa với từ cây si)
Một chú cún trung thành sẽ chỉ trung thành với một chủ, mà một con chó liếm thì có thể liếm hết người này đến người khác.
Đúng là tôi đã từng thích Hứa Hạo, thích sự ấn tượng và cảm giác mà anh mang đến trong một năm rưỡi anh tương tác với tôi qua weibo.
Có lẽ khi tưởng tượng về anh ở ngoài đời thật, tôi đã đưa quá nhiều sở thích cá nhân của tôi vào, nên sau khi thấy anh ta ở ngoài đời thật, trong khoảng thời gian ở chung, tôi nhận ra anh ta rất khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Nhưng chuyện này không thể trách anh ta được.
Tôi đã không thể vứt đi những tình cảm tôi đã từng dành cho anh ở trên mạng, lần thứ hai gặp mặt, tôi đã đồng ý làm bạn gái anh ta một cách lỗ mãng, rồi lại không cho phép anh ta thân mật quá mức.
Một kết cục không mấy tốt đẹp cho đoạn tình cảm này, bọn tôi đều làm không tốt.
Dẫu vậy, anh ta cũng đã phải trả giá cho hành vi ngoại tình của mình.
13
Sau khi từ trong núi trở về, Hàn Mạc có hẹn gặp tôi vài lần.
Nhưng sau khi tôi vừa rời khỏi ngọn núi đó, tôi giống như đã thoát khỏi trạng thái buông thả, phóng túng của bản thân.
Tôi lại trở nên tỉnh táo và bảo thủ, tôi vẫn luôn từ chối lời mời của anh.
Hứa Hạo lấy lý do đi công tác để đi thân thiết nóng bỏng với Tần Thi Kỳ, tôi nhắm một con mắt, mở một con mắt vẫn làm như chưa biết chuyện gì cả.
Hứa Hạo đúng là một bậc thầy quản lý thời gian, ở bên cạnh Tần Thi Kỳ mà vẫn còn thời gian quan tâm tôi, thường xuyên nhắn tin cho tôi.
Tôi muốn nói với anh ta là không cần thiết, nhưng lại không muốn biểu hiện quá rõ ràng, thường xuyên trả lời cho có lệ.
Cũng từ sau tạm biệt nhau ở trên núi, suốt một tuần, tôi chưa từng gặp lại Hàn Mạc.
Anh có wechat của tôi, nhưng không giống như Hứa Hạo suốt ngày nhắn tin nhảm nhí cho tôi.
Sau khi mặc quần áo vào thì anh rất ít nói, ở trên Wechat càng ít nói hơn.
Vài lần anh chủ động liên hệ với tôi, đều hỏi tôi muốn đi ăn không hoặc muốn đi xem phim không.
Sau khi bị tôi từ chối, anh sẽ rep “Vậy để lần sau.”, rồi cuộc trò chuyện kết thúc.
Rồi cụm từ “Để lần sau vậy” và “Để lần tới” cứ được lặp đi lặp lại.
Tín hiện anh đưa ra rất rõ ràng ——
Anh vẫn còn muốn tôi.
Nhưng tôi cảm thấy sau khi rời núi mà vẫn làm như vậy thì cứ bị kỳ kỳ, nên tôi không đồng ý lời mời của anh.
Đồng thời tôi cũng cảm thấy tò mò, tôi không biết vì sao anh lại có chấp niệm lớn như vậy với tôi?
Hứng thú nhất thời?
Hay là vì đó là người phụ nữ của anh em nên anh càng cảm thấy kích thích?
14
Cuối tuần tôi chỉ có ăn không ngồi rồi, tiện tay đăng vài tấm ảnh lên trang cá nhân.
Từ sau khi Hứa Hạo không còn dùng acc weibo kia để tương tác với tôi, đã rất lâu rồi tôi không động đến weibo.
Chỉ là đột nhiên cảm thấy không còn thú vị nữa, cảm giác cứ như bị thiếu mất cái gì đó.
Sau khi đăng ảnh xong, tôi giống như đã tìm lại được cảm giác và động lực trước đây khi tôi chơi weibo.
Chưa đến vài phút, đã có chấm đỏ thông báo Hàn Mạc đã like và bình luận vào bài viết của tôi.
Trong lòng tôi mang theo sự mong chờ mơ hồ, click mở, nhìn thấy anh để lại cho tôi bốn chữ—— “Chị gái xinh đẹp”
Chị gái xinh đẹp.
Chỉ là vài chữ vô cùng bình thường.
Nhưng tâm trạng của tôi trong nháy mắt lại giống như chim sẻ nhỏ vỗ cánh bay lên bầu trời!
Tôi dùng tay che miệng, trên mặt là ý cười không thể giấu được.
Nên trả lời anh như nào đây?
Tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại mãi.
Sau khi cẩn thận cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định rep anh bằng một cái emoji lè lưỡi.
Khi chuẩn bị nhấn gửi, thì thấy Hứa Hạo cũng rep ở bên dưới ảnh tôi đăng.
Anh ta cũng nhấn like, nhưng bình luận lại không nhắc đến tôi, mà trực tiếp trả lời bình luận của Hàn Mạc: “Ây da, Hàn thiếu gia? Lại đến thăm cửa à?”
Đến đồ ngốc cũng có thể nhìn ra anh ta đang muốn biểu đạt cái gì.
Câu bình luận đó làm tôi nhớ lại đêm đầu tiên ở biệt thự trên núi, khi anh ta nói chuyện với Hàn Mạc ở ngoài cửa, giọng điệu cũng nói móc nói mỉa y như này.
Hứa Hạo rất ít khi đối xử với người khác như vậy, giống như ngay từ đầu anh ta đã có thái độ thù địch với Hàn Mạc.
Hàn Mạc nhanh chóng trả lời anh ta: “Hạo Hạo tan học rồi à? Chú Hàn và mẹ con trong sạch, Hạo Hạo đừng hiểu lầm nhé.”
Tôi đang uống nước, suýt thì phun hết nước lên màn hình!
Anh đang làm gì vậy!
Tôi tin là Hứa Hạo bây giờ nhất định đang tức giận đến mức bốc khói luôn.
Tôi không muốn làm mọi chuyện rối hơn, nên không rep ai cả.
Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc, không ngờ được một lát sau Hứa Hạo lại rep: “Chú Hàn nhầm rồi, đây không phải mẹ Hạo Hạo, đây là vợ của Hạo Hạo ( mỉm cười).”
Tôi không nhịn được mà chau mày, muốn bảo ai là vợ của anh ta cơ chứ, nghe chán không buồn nói.
Hàn Mạc nhanh chóng ứng phó, hiền từ đáp anh ta: “Hạo Hạo yên tâm, chú Hàn không nhầm đâu.”
Kíu……
Mặt tôi đỏ bừng.
Lời anh nói…… có ẩn ý đúng không?
Trước đây, khi ở chung mấy ngày, tôi biết Hàn Mạc là người ít nói, nhưng thông minh nhạy bén, mỗi một câu nói, hành động đều được suy tính rõ ràng.
Việc này khiến tôi hiểu nhầm, rõ ràng là anh cố ý!
Chữ Hán đúng là thâm sâu.
Nhưng, hai người này coi tôi như không tồn tại à?
Trong lòng tôi biết chuyện tồi tệ này sẽ không kết thúc một cách dễ dàng mà, mà lúc này bạn bè tốt đã đổ xô vào phần bình luận, tất cả cùng nhau nghỉ phép vào hôm đó.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, vui vẻ, náo nhiệt hóng chuyện:
Tiểu Nhiễm: “Hai người rảnh quá nhỉ, tìm một cái nhà máy nào đấy làm việc đi!”
Lão Từ: “Cmn, hiện trường phát sóng trực tiếp, đánh nhau đê, đánh đê, đánh đê!”
Tiêu Vạn: “Làm gì đó? ( cắn hạt dưa)”
Bạch Tử Thần: “Hai anh trai siêu ngầu! Con thuyền tình bạn nói lật là lật, có còn muốn tay nắm tay làm bạn tốt nữa không?”
Hai bạn Hứa – Hàn chẳng thèm quan tâm đến người khác, vẫn tiếp tục cắn xé nhau.
Hứa Hạo lại rep Hàn Mạc: “Chú Hàn sao không tự quan tâm chăm sóc bản thân mình đì, lớn tuổi như vậy rồi sao còn không mau đi tìm vợ đi, chú như này sẽ dọa đến bảo bối của con đó, chú hỉu hông?”
Hàn Mạc rep Hứa Hạo: “Hạo Hạo đúng là hiểu chuyện ghê, hay là như này đi, chú Hàn đến làm bố con, chúng ta cùng nhau bảo vệ mommy được không?”
Biểu cảm của tôi hiện tại rất khó tả.
Bất lực, vặn vẹo, thậm chí còn đang cố nén cười.
Mọi người hóng chuyện spam bình luận “Ha ha ha ha” kín cả màn hình.
Tôi có thể tưởng tượng ra được cảnh họ cầm điện thoại cười như được mùa.
Tôi gãi gãi đầu, vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy xấu hổ.
Đợi một lát, không thấy Hứa Hạo rep.
Theo những gì tôi biết về anh ta, anh ta sẽ không ngoan ngoãn chịu thiệt như vậy, nhất định là đang điên cuồng gõ bàn phím, nhả văn chương ra để rep lại.
Tôi không muốn xem bọn họ cắn qua cắn lại.
Nếu không ngăn họ lại, khả năng là bọn họ sẽ cứ như này mãi.
Tôi dứt khoát chọn xóa bài đăng.
Thế giới cuối cùng cũng quay lại sự yên tĩnh vốn có.
Không ai bình luận nữa.
Người hóng chuyện cũng giải tán.
Tôi cứ nghĩ nhất định sẽ có một trong hai người sẽ nhắn tin riêng cho tôi, tiếng thông báo của wechat vang lên, người gửi tin nhắn đến đầu tiên lại là Tiểu Nhiễm.
Tiểu Nhiễm đi thẳng vào vấn đề, hỏi tôi: “Nhạc Nhạc, Hàn Mạc thực sự có ý với cậu à?”
Tôi không biết phải trả lời như nào.
Cũng không biết là Hàn Mạc có hay không.
Tiểu Nhiễm nông nóng gửi thêm một tin nhắn nữa: “Cậu cũng thích anh ấy hả?”
Tôi càng không biết phải trả lời như nào.
Đầu ngón tay tôi tê dại.
Chuyện Hứa Hạo ngoại tình tôi đã kể cho Tiểu Nhiễm nghe.
Khi tôi và Hàn Mạc ở chung, cô ấy nhất định đã sớm nhận ra giữa chúng tôi có chuyện.
Sau đó tôi còn lén lút hỏi cô ấy chuyện cá nhân của Hàn Mạc, biểu cảm của Tiểu Nhiễm ngay lúc đó tràn đầy ẩn ý, còn có gì mà cô ấy không nhận ra.
Nhất định cô ấy không ngờ được tôi lại có một mặt như vậy.
Gương mặt tôi nóng lên, tôi cắn môi, ngón tay đặt trên màn hình do dự.
Trong lòng giống như có một chú mèo bướng bỉnh đang nghịch rối cuộn len, đem nơi đó nghịch đến rối tinh, rối mù.
Đúng lúc này, Tiểu Nhiễm gửi đến hai tin nhắn và một bức ảnh.
Tôi không kịp phòng bị xem những thứ cô ấy gửi cho tôi, giây phút đó, đầu óc tôi trở nên hỗn loạn.
Vì trời mưa to, nên thời gian quay về bị hoãn lại hai ngày.
Trong những ngày ở trên núi, tôi như không còn là chính tôi, trở nên phóng túng, buông thả.
Dĩ nhiên là Hứa Hạo và Tần Thi Kỳ cũng như vậy.
Tôi có cảm giác bạn bè đã nhận ra sự khác thường của chúng tôi.
Ánh mắt của họ khi nhìn Hứa Hạo, giống như đang nhìn một thảo nguyên xanh.
(Màu xanh – chỉ sự cắm sừng)
Khi họ nhìn tôi và Hàn Mạc, thì lại mang vẻ mặt gian gian díu díu mập mờ.
Nhưng không biết Hứa Hạo do là tin.h tr.ùng thượng não hay trời sinh ngu dốt, mà đến tận bây giờ vẫn chưa phát hiện ra.
Dĩ nhiên, tôi cũng không nói cho anh ta biết, tôi đã nhìn thấu mối quan hệ của anh ta và Tần Thi Kỳ.
Trong lòng tôi hy vọng, anh ta sẽ phát hiện ra chuyện của tôi và Hàn Mạc trước.
Tôi nóng lòng muốn xem phản ứng và biểu cảm của anh ta khi đó.
Tóm lại tôi và Hứa Hạo, vẫn cứ như vậy.
Tôi không nghi ngờ chuyện Hứa Hạo thích tôi.
Trong nửa năm chúng tôi xác định quan hệ, anh ta đáp ứng tất cả những yêu cầu của tôi, chịu thương chịu khó, hèn mọn lấy lòng tôi, bạn bè của tôi đều dùng cụm từ bạn trai hệ chó trung thành để nói về anh ta.
Tôi còn thường xuyên cảm thấy anh ta tội nghiệp, vì hết lần này đến lần khác tôi từ chối yêu cầu thân mật của anh ta.
Nhưng sau khi hiểu rõ hành động của anh ta, tôi mới biết hóa ra bản chất của anh ta là chó liếm*, chẳng có cái nào gọi là hệ chó trung thành cả, chó liếm và chó trung thành khác nhau ——
(là ngôn ngữ mạng, chỉ người ở trong một mối quan hệ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không biết liêm sỉ dán chặt lấy người ta. Gần nghĩa với từ cây si)
Một chú cún trung thành sẽ chỉ trung thành với một chủ, mà một con chó liếm thì có thể liếm hết người này đến người khác.
Đúng là tôi đã từng thích Hứa Hạo, thích sự ấn tượng và cảm giác mà anh mang đến trong một năm rưỡi anh tương tác với tôi qua weibo.
Có lẽ khi tưởng tượng về anh ở ngoài đời thật, tôi đã đưa quá nhiều sở thích cá nhân của tôi vào, nên sau khi thấy anh ta ở ngoài đời thật, trong khoảng thời gian ở chung, tôi nhận ra anh ta rất khác so với những gì tôi tưởng tượng.
Nhưng chuyện này không thể trách anh ta được.
Tôi đã không thể vứt đi những tình cảm tôi đã từng dành cho anh ở trên mạng, lần thứ hai gặp mặt, tôi đã đồng ý làm bạn gái anh ta một cách lỗ mãng, rồi lại không cho phép anh ta thân mật quá mức.
Một kết cục không mấy tốt đẹp cho đoạn tình cảm này, bọn tôi đều làm không tốt.
Dẫu vậy, anh ta cũng đã phải trả giá cho hành vi ngoại tình của mình.
13
Sau khi từ trong núi trở về, Hàn Mạc có hẹn gặp tôi vài lần.
Nhưng sau khi tôi vừa rời khỏi ngọn núi đó, tôi giống như đã thoát khỏi trạng thái buông thả, phóng túng của bản thân.
Tôi lại trở nên tỉnh táo và bảo thủ, tôi vẫn luôn từ chối lời mời của anh.
Hứa Hạo lấy lý do đi công tác để đi thân thiết nóng bỏng với Tần Thi Kỳ, tôi nhắm một con mắt, mở một con mắt vẫn làm như chưa biết chuyện gì cả.
Hứa Hạo đúng là một bậc thầy quản lý thời gian, ở bên cạnh Tần Thi Kỳ mà vẫn còn thời gian quan tâm tôi, thường xuyên nhắn tin cho tôi.
Tôi muốn nói với anh ta là không cần thiết, nhưng lại không muốn biểu hiện quá rõ ràng, thường xuyên trả lời cho có lệ.
Cũng từ sau tạm biệt nhau ở trên núi, suốt một tuần, tôi chưa từng gặp lại Hàn Mạc.
Anh có wechat của tôi, nhưng không giống như Hứa Hạo suốt ngày nhắn tin nhảm nhí cho tôi.
Sau khi mặc quần áo vào thì anh rất ít nói, ở trên Wechat càng ít nói hơn.
Vài lần anh chủ động liên hệ với tôi, đều hỏi tôi muốn đi ăn không hoặc muốn đi xem phim không.
Sau khi bị tôi từ chối, anh sẽ rep “Vậy để lần sau.”, rồi cuộc trò chuyện kết thúc.
Rồi cụm từ “Để lần sau vậy” và “Để lần tới” cứ được lặp đi lặp lại.
Tín hiện anh đưa ra rất rõ ràng ——
Anh vẫn còn muốn tôi.
Nhưng tôi cảm thấy sau khi rời núi mà vẫn làm như vậy thì cứ bị kỳ kỳ, nên tôi không đồng ý lời mời của anh.
Đồng thời tôi cũng cảm thấy tò mò, tôi không biết vì sao anh lại có chấp niệm lớn như vậy với tôi?
Hứng thú nhất thời?
Hay là vì đó là người phụ nữ của anh em nên anh càng cảm thấy kích thích?
14
Cuối tuần tôi chỉ có ăn không ngồi rồi, tiện tay đăng vài tấm ảnh lên trang cá nhân.
Từ sau khi Hứa Hạo không còn dùng acc weibo kia để tương tác với tôi, đã rất lâu rồi tôi không động đến weibo.
Chỉ là đột nhiên cảm thấy không còn thú vị nữa, cảm giác cứ như bị thiếu mất cái gì đó.
Sau khi đăng ảnh xong, tôi giống như đã tìm lại được cảm giác và động lực trước đây khi tôi chơi weibo.
Chưa đến vài phút, đã có chấm đỏ thông báo Hàn Mạc đã like và bình luận vào bài viết của tôi.
Trong lòng tôi mang theo sự mong chờ mơ hồ, click mở, nhìn thấy anh để lại cho tôi bốn chữ—— “Chị gái xinh đẹp”
Chị gái xinh đẹp.
Chỉ là vài chữ vô cùng bình thường.
Nhưng tâm trạng của tôi trong nháy mắt lại giống như chim sẻ nhỏ vỗ cánh bay lên bầu trời!
Tôi dùng tay che miệng, trên mặt là ý cười không thể giấu được.
Nên trả lời anh như nào đây?
Tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại mãi.
Sau khi cẩn thận cân nhắc kỹ lưỡng, tôi quyết định rep anh bằng một cái emoji lè lưỡi.
Khi chuẩn bị nhấn gửi, thì thấy Hứa Hạo cũng rep ở bên dưới ảnh tôi đăng.
Anh ta cũng nhấn like, nhưng bình luận lại không nhắc đến tôi, mà trực tiếp trả lời bình luận của Hàn Mạc: “Ây da, Hàn thiếu gia? Lại đến thăm cửa à?”
Đến đồ ngốc cũng có thể nhìn ra anh ta đang muốn biểu đạt cái gì.
Câu bình luận đó làm tôi nhớ lại đêm đầu tiên ở biệt thự trên núi, khi anh ta nói chuyện với Hàn Mạc ở ngoài cửa, giọng điệu cũng nói móc nói mỉa y như này.
Hứa Hạo rất ít khi đối xử với người khác như vậy, giống như ngay từ đầu anh ta đã có thái độ thù địch với Hàn Mạc.
Hàn Mạc nhanh chóng trả lời anh ta: “Hạo Hạo tan học rồi à? Chú Hàn và mẹ con trong sạch, Hạo Hạo đừng hiểu lầm nhé.”
Tôi đang uống nước, suýt thì phun hết nước lên màn hình!
Anh đang làm gì vậy!
Tôi tin là Hứa Hạo bây giờ nhất định đang tức giận đến mức bốc khói luôn.
Tôi không muốn làm mọi chuyện rối hơn, nên không rep ai cả.
Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc, không ngờ được một lát sau Hứa Hạo lại rep: “Chú Hàn nhầm rồi, đây không phải mẹ Hạo Hạo, đây là vợ của Hạo Hạo ( mỉm cười).”
Tôi không nhịn được mà chau mày, muốn bảo ai là vợ của anh ta cơ chứ, nghe chán không buồn nói.
Hàn Mạc nhanh chóng ứng phó, hiền từ đáp anh ta: “Hạo Hạo yên tâm, chú Hàn không nhầm đâu.”
Kíu……
Mặt tôi đỏ bừng.
Lời anh nói…… có ẩn ý đúng không?
Trước đây, khi ở chung mấy ngày, tôi biết Hàn Mạc là người ít nói, nhưng thông minh nhạy bén, mỗi một câu nói, hành động đều được suy tính rõ ràng.
Việc này khiến tôi hiểu nhầm, rõ ràng là anh cố ý!
Chữ Hán đúng là thâm sâu.
Nhưng, hai người này coi tôi như không tồn tại à?
Trong lòng tôi biết chuyện tồi tệ này sẽ không kết thúc một cách dễ dàng mà, mà lúc này bạn bè tốt đã đổ xô vào phần bình luận, tất cả cùng nhau nghỉ phép vào hôm đó.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, vui vẻ, náo nhiệt hóng chuyện:
Tiểu Nhiễm: “Hai người rảnh quá nhỉ, tìm một cái nhà máy nào đấy làm việc đi!”
Lão Từ: “Cmn, hiện trường phát sóng trực tiếp, đánh nhau đê, đánh đê, đánh đê!”
Tiêu Vạn: “Làm gì đó? ( cắn hạt dưa)”
Bạch Tử Thần: “Hai anh trai siêu ngầu! Con thuyền tình bạn nói lật là lật, có còn muốn tay nắm tay làm bạn tốt nữa không?”
Hai bạn Hứa – Hàn chẳng thèm quan tâm đến người khác, vẫn tiếp tục cắn xé nhau.
Hứa Hạo lại rep Hàn Mạc: “Chú Hàn sao không tự quan tâm chăm sóc bản thân mình đì, lớn tuổi như vậy rồi sao còn không mau đi tìm vợ đi, chú như này sẽ dọa đến bảo bối của con đó, chú hỉu hông?”
Hàn Mạc rep Hứa Hạo: “Hạo Hạo đúng là hiểu chuyện ghê, hay là như này đi, chú Hàn đến làm bố con, chúng ta cùng nhau bảo vệ mommy được không?”
Biểu cảm của tôi hiện tại rất khó tả.
Bất lực, vặn vẹo, thậm chí còn đang cố nén cười.
Mọi người hóng chuyện spam bình luận “Ha ha ha ha” kín cả màn hình.
Tôi có thể tưởng tượng ra được cảnh họ cầm điện thoại cười như được mùa.
Tôi gãi gãi đầu, vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy xấu hổ.
Đợi một lát, không thấy Hứa Hạo rep.
Theo những gì tôi biết về anh ta, anh ta sẽ không ngoan ngoãn chịu thiệt như vậy, nhất định là đang điên cuồng gõ bàn phím, nhả văn chương ra để rep lại.
Tôi không muốn xem bọn họ cắn qua cắn lại.
Nếu không ngăn họ lại, khả năng là bọn họ sẽ cứ như này mãi.
Tôi dứt khoát chọn xóa bài đăng.
Thế giới cuối cùng cũng quay lại sự yên tĩnh vốn có.
Không ai bình luận nữa.
Người hóng chuyện cũng giải tán.
Tôi cứ nghĩ nhất định sẽ có một trong hai người sẽ nhắn tin riêng cho tôi, tiếng thông báo của wechat vang lên, người gửi tin nhắn đến đầu tiên lại là Tiểu Nhiễm.
Tiểu Nhiễm đi thẳng vào vấn đề, hỏi tôi: “Nhạc Nhạc, Hàn Mạc thực sự có ý với cậu à?”
Tôi không biết phải trả lời như nào.
Cũng không biết là Hàn Mạc có hay không.
Tiểu Nhiễm nông nóng gửi thêm một tin nhắn nữa: “Cậu cũng thích anh ấy hả?”
Tôi càng không biết phải trả lời như nào.
Đầu ngón tay tôi tê dại.
Chuyện Hứa Hạo ngoại tình tôi đã kể cho Tiểu Nhiễm nghe.
Khi tôi và Hàn Mạc ở chung, cô ấy nhất định đã sớm nhận ra giữa chúng tôi có chuyện.
Sau đó tôi còn lén lút hỏi cô ấy chuyện cá nhân của Hàn Mạc, biểu cảm của Tiểu Nhiễm ngay lúc đó tràn đầy ẩn ý, còn có gì mà cô ấy không nhận ra.
Nhất định cô ấy không ngờ được tôi lại có một mặt như vậy.
Gương mặt tôi nóng lên, tôi cắn môi, ngón tay đặt trên màn hình do dự.
Trong lòng giống như có một chú mèo bướng bỉnh đang nghịch rối cuộn len, đem nơi đó nghịch đến rối tinh, rối mù.
Đúng lúc này, Tiểu Nhiễm gửi đến hai tin nhắn và một bức ảnh.
Tôi không kịp phòng bị xem những thứ cô ấy gửi cho tôi, giây phút đó, đầu óc tôi trở nên hỗn loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.