Chương 73: Cậu cảm thấy cô ấy đang thèm muốn tiếng tăm của tôi, hay đang muốn gạt tiền tôi?
Tương Tử Bối
22/03/2021
Cảnh Hoan về đến nhà vẫn thấy lạnh, thế là hiếm khi lần đổ nước đầy bồn, định ngâm nước nóng.
Mới ngâm được một lúc, điện thoại đặt cạnh cứ rung mãi.
Cảnh Hoan chậm chạp vươn tay lấy.
Lục Văn Hạo: (ảnh)
Lục Văn Hạo: @Tiểu Cảnh Nè, cậu thấy tấm này của tôi thế nào?
Cao Tự Tường: Được, gay phết.
Cảnh Hoan mở ảnh ra xem, là bóng lưng của cậu và Hướng Hoài Chi.
Nhưng… lúc nãy họ đi sát nhau thế à?
Lúc đó mải mê trò chuyện, cậu hoàn toàn không chú ý đến chuyện này.
Tiểu Cảnh Nè: Dung lượng điện thoại cậu trống quá không có chỗ xài à? Tặng cậu vài bộ phim nhé?
Lục Văn Hạo: Đệt, cậu mà cũng xem phim á? Mời.
Tiểu Cảnh Nè: ?
Lục Văn Hạo: Tôi còn tưởng dạng trai đẹp như cậu không có nhu cầu sinh lý chứ, gửi tôi mau!
Tiểu Cảnh Nè: Khách sáo với cậu mà tưởng thật à? Không có phim, cút. Xóa ảnh đi, chụp bố làm gì?
Lục Văn Hạo: Đừng mà, tôi còn muốn đăng lên diễn đàn kiếm chút kinh nghiệm.
Tiểu Cảnh Nè: ??? (chết đi cho ông.gif)
Lục Văn Hạo: Mà này, tối nay ngoài đường nhiều người vậy, chắc chắn còn người khác chụp hai cậu nữa! Thay vì để người khác đăng, chi bằng tôi tự xử luôn, vừa hay tích điểm kinh nghiệm trong diễn đàn tới cấp 7 sẽ được vào nhóm, tôi chỉ thiếu một bài viết nữa thôi, sao sao, anh trai thấy ok chứ?
Tiểu Cảnh Nè: Cậu muốn chết thì cứ thử xem
Tất nhiên Lục Văn Hạo chỉ đùa với cậu thôi, hai người pha trò một lúc, Cảnh Hoan đá cậu ta ra khỏi nhóm, tắm rửa xong mới thêm lại vào.
Cảnh Hoan cầm khăn tắm lau qua loa mái tóc ướt, ngồi xếp bằng trên sofa lướt diễn đàn.
Trước đó Ăn Ăn đã chia sẻ bài viết cho cậu xem, cậu chột dạ nên mãi không dám mở, bây giờ rảnh rỗi quá lại không nén được tò mò.
Nào ngờ khắp diễn đàn đều là ID game của mình.
Nói thật, mấy năm trước lúc cậu tung hoành trong server cũ cũng chưa đến mức này.
Xem vài bài, cuối cùng vẫn nhấp vào bài có ID Tiên Manh Manh kèm theo chữ HOT.
Ba trăm bình luận đầu, người thì châm chọc Tiên Manh Manh diễn sâu không biết đều, người thì mắng Tiểu Điềm Cảnh đê tiện não phẳng không biết xấu hổ.
Cảnh Hoan quen rồi, tuy vẫn tức nhưng không đến mức mắng ngược lại.
Cậu đọc mà bực bội trong người, thế là chẳng thèm xem kỹ đã nhảy thẳng ra trang cuối, đang định tắt, chợt bị một bình luận khơi sự chú ý.
#342: Đệt. Tin sốt dẻo, Tâm Hướng Vãng Chi đăng ảnh chụp với Tiểu Điềm Cảnh trong game lên trang cá nhân rồi! Đã vậy mục bình luận chỉ mở cho mỗi mình Tiểu Điềm Cảnh thôi…
#344: Không ở Kính Hoa Thủy Nguyệt, xin ảnh!
#345: (ảnh) Thật đó… Chẳng lẽ Tâm Hướng Vãng Chi thấy bài này? Không thì sao mới nói đã thấy đăng ảnh lên rồi?
#355: Có phải Tiểu Điềm Cảnh ăn vạ đòi làm vậy không (kéo phẹc-mơ-tuya)
Cảnh Hoan nhíu mày, trước đó họ nói gì? Sao cậu không thấy.
Bèn lật sang mấy trang trước, một hồi sau mới tìm được bình luận mà mấy người kia nói.
Xem xong, bản thân Cảnh Hoan cũng nghi ngờ.
Tất nhiên cậu không hề ăn vạ đòi Tâm Hướng Vãng Chi đăng ảnh chụp chung của họ, giờ cậu còn thà được trở mặt ly hôn với Tâm Hướng Vãng Chi ngay kia kìa.
Vậy… tại sao Tâm Hướng Vãng Chi lại bỗng dưng đăng ảnh chụp chung trong game của họ lên?
Chẳng lẽ anh ấy từng đọc bài này thật?
Không muốn mình bị người trong diễn đàn mắng nữa nên mới làm thế?
Cảnh Hoan không dám nghĩ thêm, vừa lẩm bẩm câu ‘tôi có tội’, vừa tắt bài đi.
Mới tắt xong, rìa trên màn hình hiện ra một tin nhắn.
Hướng Hoài Chi: Chiều mai có tiết không.
Tiểu Điềm Cảnh: Không có í, sao thế anh.
Trả lời được mấy giây, cậu mới nhận ra người gửi tin nhắn là Hướng Hoài Chi, không phải Tâm Hướng Vãng Chi.
… Đệt.
Nhìn từ “í” và “anh” sau mỗi vế, nghĩ bụng bây giờ thu hồi tin nhắn còn kịp không nhỉ?
Hướng Hoài Chi: Chạy bộ.
Tiểu Cảnh Nè: … Được, khoảng mấy giờ.
Hướng Hoài Chi: Ba giờ, tiện không?
Tiểu Cảnh Nè: (gật đầu)
Hẹn giờ xong, Cảnh Hoan treo khăn tắm ngoài ban công, khóa cửa và cửa sổ rồi ngồi trước máy tính, đăng nhập game.
Chuyện đầu tiên sau khi vào là mở trang cá nhân của Tâm Hướng Vãng Chi, tấm ảnh mới nhất của anh đã có hơn hai nghìn lượt like.
Cảnh Hoan nhìn thoáng qua, sau đó mở mục bình luận.
Giống hệt như bài viết diễn đàn nói, mục bình luận có một dòng chữ đỏ chói – Khu bình luận của Tâm Hướng Vãng Chi chỉ mở cho thê tử Tiểu Điềm Cảnh.
Cảnh Hoan: “…”
Cậu còn chẳng biết Cửu Hiệp có chế độ cài đặt nhảm nhí vậy nữa, sao Tâm Hướng Vãng Chi biết…
Do dự một lúc, cuối cùng vẫn bình luận bằng một tấm ảnh dấu chân mèo, để nơi này không quá đìu hiu nữa.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Cảnh Cảnh! Hít drama nào!
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Của tôi à??
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Không phải, về Tiên Manh Manh.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ, drama gì?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Lúc trước cậu từng bị Tương Tư Không Màng đuổi giết nhỉ? Thì ra vì lúc đó có một acc clone cứ dăm ba hôm lại nhắn riêng nói xấu bịa đặt về Xuân Tiếu, muốn tẩy não cô ấy, nên cô mấy mới nghĩ Người Đừng Nhíu Mày và Xuân Tiếu có quan hệ mập mờ. Cậu đoán acc clone này là ai?
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Tiên Manh Manh?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: (sợ) Vậy mà cậu cũng đoán trúng á!!!
…
Ngu mới đoán không trúng đấy.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tiên Manh Manh lăm le chức phó bang của Xuân Tiếu, vả lại cô ấy cũng rất ghét Người Đừng Nhíu Mày nên mới giở trò này. Ai ngờ hôm nay cô ấy nhờ người trong bang vào acc làm giúp nhiệm vụ ngày, gửi nhầm tài khoản mật khẩu nên lộ tẩy.
Cảnh Hoan không hứng thú với chuyện đó, vừa định ậm ừ cho qua, bỗng để ý đến một việc.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng chỉ là lời một acc clone nói thôi… Tương Tư Không Màng cũng tin à?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Không đến mức tin, chỉ là cứ nghi ngờ. Thời buổi này đâu còn tình yêu không nghi kỵ gì chứ? Huống chi tình yêu qua mạng hư vô, không chạm vào được cũng chẳng thấy mặt… Dạo đó Tương Tư Không Màng và Xuân Tiếu cãi nhau ầm ĩ, may mà họ đã bên nhau một thời gian dài nên không chia tay, nếu là cặp đôi nào tình cảm mong manh hơn thì chưa chắc.
Cảnh Hoan chưa yêu đương hẹn hò bao giờ, sao biết mấy chuyện này.
Nhưng những lời Yêu là Chia Cậu Ăn nói như đã gợi ý cho cậu.
Một kế hoạch mơ hồ dần manh nha bén rễ trong đầu, cả quá trình còn chẳng đến nửa phút.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tất nhiên tôi không có ý bảo yêu qua mạng không tốt…
Cảnh Hoan hoàn hồn, mắt sáng long lanh, gõ chữ đáp.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ừ ừ tôi hiểu, chủ yếu là phải xem người! Ai dám mở acc clone nói xấu anh thân yêu với tôi, tôi là người đầu tiên không đồng tình! Chắc chắn tôi sẽ xông thẳng đến Thôn Tân Thủ giết chết kẻ đó!!
*
“Hướng Hướng, giúp tôi giết boss nhiệm vụ đi.” Lộ Hàng ngồi gác chân lên ghế, nói với người sau lưng: “Cần ba người mới vào chiến đấu được, dù sao Tiểu Cảnh Cảnh vẫn chưa lên, cậu đến giúp tôi giải quyết nó trước nhé.”
Hướng Hoài Chi hỏi: “Ở đâu?”
“Ra chỗ người truyền tống thành chính chờ, tôi đến ngay.” Điện thoại vang lên một tiếng, Lộ Hàng treo tự động tìm đường, mở khóa điện thoại, xem hết tin nhắn thì bật cười: “Cậu và Cảnh Hoan lại vinh danh trên diễn đàn trường chúng ta rồi.”
Hướng Hoài Chi không đoái hoài tới: “Đến rồi, cậu mau lên.”
Lộ Hàng tò mò quá rồi, tổ đội xong lại không nhịn được, hỏi: “Cậu bị chụp lén đấy, không bực à?”
Hướng Hoài Chi lười nhác đáp: “Chẳng sao.”
Lộ Hàng tặc lưỡi, nhìn lại tấm ảnh: “Mà công nhận, đêm đó tôi cũng giật cả mình… Tư thế của hai cậu mập mờ quá, hèn gì làm người ta nghĩ vu vơ.”
Bản thân anh ta là người biết chuyện mà còn thấy hơi lố.
Anh ta nửa đùa rằng: “Cậu tém lại chút, đừng quên bây giờ đã là người có gia đình rồi đấy.”
Hướng Hoài Chi nghe thế mím môi, đáp thật khẽ: “Ừ.”
Vào trạng thái chiến đấu, Hướng Hoài Chi đang định thao tác, chợt thấy một dòng chữ vàng nhảy ra.
[Anh Hoan Của Mi thêm bạn làm bạn bè.]
Do trước đó có mua đồ trên kênh thế giới nên anh đã tắt chế độ từ chối người lạ. Sau khi dòng chữ này hiện lên, anh bèn mở giao diện cài đặt, định chặn hết tin nhắn.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Hướng thần! Tôi phải mách lại! Tiểu Điềm Cảnh là một ả hám hư vinh, có ý đồ xấu, ba phải hai mặt!!!
Ngón tay Hướng Hoài Chi dừng lại, mở thông tin cá nhân của người này ra xem.
Anh Hoan Của Mi, Hồ Tiên Động cấp 0, nhìn biết ngay acc clone.
Còn không có giá trị để giết.
Vừa định chặn thì nhác thấy chữ ký cá nhân.
Trước khi tạo acc, Cửu Hiệp đều sẽ bắt buộc người chơi điền thông tin cá nhân, trong đó gồm cả chữ ký.
Chữ ký của Anh Hoan Của Mi là “Kobe824”.
“…”
Một suy đoán xuất hiện trong đầu, Hướng Hoài Chi nhíu mày, rất ít thấy vẻ hoang mang và khó hiểu xuất hiện trên mặt anh như lúc này.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Hướng thần sao anh không trả lời!
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: …
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Sao lại nói vậy.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Anh nghĩ người vừa gặp đã bám víu anh không buông, còn cố ý nũng nịu tỏ vẻ đáng yêu, vậy có phải cô gái tốt không?!
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: ?
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Vả lại hai người ở bên nhau lâu rồi, anh tặng cô ta nhiều đồ như vậy, cô ta có cho anh cái gì chưa! Không hề! Chỉ mình anh cho đi, chứ không nhận lại gì hết!
Cảnh Hoan ngồi trước máy tính gõ từng con chữ tâm huyết, hắt từng gáo nước bẩn lên đầu mình.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Giọng cô ta trên mạng nhão thấy gớm, không chừng ngoài đời thật cũng chẳng ra sao! Có khi còn là một cô gái xấu vô địch! Anh nhìn mà xem, trang cá nhân trong game của cô ta không có tới tấm ảnh người thật nào, chắc chắn vì xấu xí quá không dám gặp ai!
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Vả lại nếu cô ta thật lòng thích anh, sao lại bắn pháo hoa rồi đánh Đấu Trường với Thu Phong? Rõ ràng muốn nhử hết cả hai, không câu được anh thì lấy Thu Phong thế vào!
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Anh ngẫm lại đi, anh ngẫm lại cho kỹ đi!
Hướng Hoài Chi đọc mà bật cười, lại diễn trò gì đây?
Nhìn vào đã biết lần đầu làm chuyện xấu, lời nói toàn sơ hở, từng câu từng chữ đều để lộ thân phận của mình.
Cứ như sợ anh tin thật vậy.
Những lời Cảnh Hoan nói đa phần đều là mấy câu chửi người cậu cóp nhặt được trên diễn đàn.
Đêm qua cậu đã thức trắng ghi chép, tổng cộng được 38 câu đắt giá, nãy mới dùng được năm câu thôi.
Tầm mắt cậu cứ chăm chăm vào quyển vở, đang cân nhắc xem nên nói câu gì tiếp theo, bỗng nhận được câu trả lời từ đối phương.
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Ngẫm xong rồi.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Sao?
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi cảm thấy cậu nói có lý lắm.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: ?
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Vậy cậu cảm thấy cô ấy đang thèm muốn tiếng tăm của tôi, hay đang muốn gạt tiền tôi?
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: ???
Gì?
Cảnh Hoan ôm vở, nghệch mặt trước máy tính.
Không…
Ông đây mới gửi mấy tin thôi mà?!
Anh dễ tin người quá vậy?!!
Mới ngâm được một lúc, điện thoại đặt cạnh cứ rung mãi.
Cảnh Hoan chậm chạp vươn tay lấy.
Lục Văn Hạo: (ảnh)
Lục Văn Hạo: @Tiểu Cảnh Nè, cậu thấy tấm này của tôi thế nào?
Cao Tự Tường: Được, gay phết.
Cảnh Hoan mở ảnh ra xem, là bóng lưng của cậu và Hướng Hoài Chi.
Nhưng… lúc nãy họ đi sát nhau thế à?
Lúc đó mải mê trò chuyện, cậu hoàn toàn không chú ý đến chuyện này.
Tiểu Cảnh Nè: Dung lượng điện thoại cậu trống quá không có chỗ xài à? Tặng cậu vài bộ phim nhé?
Lục Văn Hạo: Đệt, cậu mà cũng xem phim á? Mời.
Tiểu Cảnh Nè: ?
Lục Văn Hạo: Tôi còn tưởng dạng trai đẹp như cậu không có nhu cầu sinh lý chứ, gửi tôi mau!
Tiểu Cảnh Nè: Khách sáo với cậu mà tưởng thật à? Không có phim, cút. Xóa ảnh đi, chụp bố làm gì?
Lục Văn Hạo: Đừng mà, tôi còn muốn đăng lên diễn đàn kiếm chút kinh nghiệm.
Tiểu Cảnh Nè: ??? (chết đi cho ông.gif)
Lục Văn Hạo: Mà này, tối nay ngoài đường nhiều người vậy, chắc chắn còn người khác chụp hai cậu nữa! Thay vì để người khác đăng, chi bằng tôi tự xử luôn, vừa hay tích điểm kinh nghiệm trong diễn đàn tới cấp 7 sẽ được vào nhóm, tôi chỉ thiếu một bài viết nữa thôi, sao sao, anh trai thấy ok chứ?
Tiểu Cảnh Nè: Cậu muốn chết thì cứ thử xem
Tất nhiên Lục Văn Hạo chỉ đùa với cậu thôi, hai người pha trò một lúc, Cảnh Hoan đá cậu ta ra khỏi nhóm, tắm rửa xong mới thêm lại vào.
Cảnh Hoan cầm khăn tắm lau qua loa mái tóc ướt, ngồi xếp bằng trên sofa lướt diễn đàn.
Trước đó Ăn Ăn đã chia sẻ bài viết cho cậu xem, cậu chột dạ nên mãi không dám mở, bây giờ rảnh rỗi quá lại không nén được tò mò.
Nào ngờ khắp diễn đàn đều là ID game của mình.
Nói thật, mấy năm trước lúc cậu tung hoành trong server cũ cũng chưa đến mức này.
Xem vài bài, cuối cùng vẫn nhấp vào bài có ID Tiên Manh Manh kèm theo chữ HOT.
Ba trăm bình luận đầu, người thì châm chọc Tiên Manh Manh diễn sâu không biết đều, người thì mắng Tiểu Điềm Cảnh đê tiện não phẳng không biết xấu hổ.
Cảnh Hoan quen rồi, tuy vẫn tức nhưng không đến mức mắng ngược lại.
Cậu đọc mà bực bội trong người, thế là chẳng thèm xem kỹ đã nhảy thẳng ra trang cuối, đang định tắt, chợt bị một bình luận khơi sự chú ý.
#342: Đệt. Tin sốt dẻo, Tâm Hướng Vãng Chi đăng ảnh chụp với Tiểu Điềm Cảnh trong game lên trang cá nhân rồi! Đã vậy mục bình luận chỉ mở cho mỗi mình Tiểu Điềm Cảnh thôi…
#344: Không ở Kính Hoa Thủy Nguyệt, xin ảnh!
#345: (ảnh) Thật đó… Chẳng lẽ Tâm Hướng Vãng Chi thấy bài này? Không thì sao mới nói đã thấy đăng ảnh lên rồi?
#355: Có phải Tiểu Điềm Cảnh ăn vạ đòi làm vậy không (kéo phẹc-mơ-tuya)
Cảnh Hoan nhíu mày, trước đó họ nói gì? Sao cậu không thấy.
Bèn lật sang mấy trang trước, một hồi sau mới tìm được bình luận mà mấy người kia nói.
Xem xong, bản thân Cảnh Hoan cũng nghi ngờ.
Tất nhiên cậu không hề ăn vạ đòi Tâm Hướng Vãng Chi đăng ảnh chụp chung của họ, giờ cậu còn thà được trở mặt ly hôn với Tâm Hướng Vãng Chi ngay kia kìa.
Vậy… tại sao Tâm Hướng Vãng Chi lại bỗng dưng đăng ảnh chụp chung trong game của họ lên?
Chẳng lẽ anh ấy từng đọc bài này thật?
Không muốn mình bị người trong diễn đàn mắng nữa nên mới làm thế?
Cảnh Hoan không dám nghĩ thêm, vừa lẩm bẩm câu ‘tôi có tội’, vừa tắt bài đi.
Mới tắt xong, rìa trên màn hình hiện ra một tin nhắn.
Hướng Hoài Chi: Chiều mai có tiết không.
Tiểu Điềm Cảnh: Không có í, sao thế anh.
Trả lời được mấy giây, cậu mới nhận ra người gửi tin nhắn là Hướng Hoài Chi, không phải Tâm Hướng Vãng Chi.
… Đệt.
Nhìn từ “í” và “anh” sau mỗi vế, nghĩ bụng bây giờ thu hồi tin nhắn còn kịp không nhỉ?
Hướng Hoài Chi: Chạy bộ.
Tiểu Cảnh Nè: … Được, khoảng mấy giờ.
Hướng Hoài Chi: Ba giờ, tiện không?
Tiểu Cảnh Nè: (gật đầu)
Hẹn giờ xong, Cảnh Hoan treo khăn tắm ngoài ban công, khóa cửa và cửa sổ rồi ngồi trước máy tính, đăng nhập game.
Chuyện đầu tiên sau khi vào là mở trang cá nhân của Tâm Hướng Vãng Chi, tấm ảnh mới nhất của anh đã có hơn hai nghìn lượt like.
Cảnh Hoan nhìn thoáng qua, sau đó mở mục bình luận.
Giống hệt như bài viết diễn đàn nói, mục bình luận có một dòng chữ đỏ chói – Khu bình luận của Tâm Hướng Vãng Chi chỉ mở cho thê tử Tiểu Điềm Cảnh.
Cảnh Hoan: “…”
Cậu còn chẳng biết Cửu Hiệp có chế độ cài đặt nhảm nhí vậy nữa, sao Tâm Hướng Vãng Chi biết…
Do dự một lúc, cuối cùng vẫn bình luận bằng một tấm ảnh dấu chân mèo, để nơi này không quá đìu hiu nữa.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Cảnh Cảnh! Hít drama nào!
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Của tôi à??
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Không phải, về Tiên Manh Manh.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ồ ồ, drama gì?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Lúc trước cậu từng bị Tương Tư Không Màng đuổi giết nhỉ? Thì ra vì lúc đó có một acc clone cứ dăm ba hôm lại nhắn riêng nói xấu bịa đặt về Xuân Tiếu, muốn tẩy não cô ấy, nên cô mấy mới nghĩ Người Đừng Nhíu Mày và Xuân Tiếu có quan hệ mập mờ. Cậu đoán acc clone này là ai?
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: … Tiên Manh Manh?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: (sợ) Vậy mà cậu cũng đoán trúng á!!!
…
Ngu mới đoán không trúng đấy.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tiên Manh Manh lăm le chức phó bang của Xuân Tiếu, vả lại cô ấy cũng rất ghét Người Đừng Nhíu Mày nên mới giở trò này. Ai ngờ hôm nay cô ấy nhờ người trong bang vào acc làm giúp nhiệm vụ ngày, gửi nhầm tài khoản mật khẩu nên lộ tẩy.
Cảnh Hoan không hứng thú với chuyện đó, vừa định ậm ừ cho qua, bỗng để ý đến một việc.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Nhưng chỉ là lời một acc clone nói thôi… Tương Tư Không Màng cũng tin à?
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Không đến mức tin, chỉ là cứ nghi ngờ. Thời buổi này đâu còn tình yêu không nghi kỵ gì chứ? Huống chi tình yêu qua mạng hư vô, không chạm vào được cũng chẳng thấy mặt… Dạo đó Tương Tư Không Màng và Xuân Tiếu cãi nhau ầm ĩ, may mà họ đã bên nhau một thời gian dài nên không chia tay, nếu là cặp đôi nào tình cảm mong manh hơn thì chưa chắc.
Cảnh Hoan chưa yêu đương hẹn hò bao giờ, sao biết mấy chuyện này.
Nhưng những lời Yêu là Chia Cậu Ăn nói như đã gợi ý cho cậu.
Một kế hoạch mơ hồ dần manh nha bén rễ trong đầu, cả quá trình còn chẳng đến nửa phút.
[Bạn Bè] Yêu là Chia Cậu Ăn: Tất nhiên tôi không có ý bảo yêu qua mạng không tốt…
Cảnh Hoan hoàn hồn, mắt sáng long lanh, gõ chữ đáp.
[Bạn Bè] Tiểu Điềm Cảnh: Ừ ừ tôi hiểu, chủ yếu là phải xem người! Ai dám mở acc clone nói xấu anh thân yêu với tôi, tôi là người đầu tiên không đồng tình! Chắc chắn tôi sẽ xông thẳng đến Thôn Tân Thủ giết chết kẻ đó!!
*
“Hướng Hướng, giúp tôi giết boss nhiệm vụ đi.” Lộ Hàng ngồi gác chân lên ghế, nói với người sau lưng: “Cần ba người mới vào chiến đấu được, dù sao Tiểu Cảnh Cảnh vẫn chưa lên, cậu đến giúp tôi giải quyết nó trước nhé.”
Hướng Hoài Chi hỏi: “Ở đâu?”
“Ra chỗ người truyền tống thành chính chờ, tôi đến ngay.” Điện thoại vang lên một tiếng, Lộ Hàng treo tự động tìm đường, mở khóa điện thoại, xem hết tin nhắn thì bật cười: “Cậu và Cảnh Hoan lại vinh danh trên diễn đàn trường chúng ta rồi.”
Hướng Hoài Chi không đoái hoài tới: “Đến rồi, cậu mau lên.”
Lộ Hàng tò mò quá rồi, tổ đội xong lại không nhịn được, hỏi: “Cậu bị chụp lén đấy, không bực à?”
Hướng Hoài Chi lười nhác đáp: “Chẳng sao.”
Lộ Hàng tặc lưỡi, nhìn lại tấm ảnh: “Mà công nhận, đêm đó tôi cũng giật cả mình… Tư thế của hai cậu mập mờ quá, hèn gì làm người ta nghĩ vu vơ.”
Bản thân anh ta là người biết chuyện mà còn thấy hơi lố.
Anh ta nửa đùa rằng: “Cậu tém lại chút, đừng quên bây giờ đã là người có gia đình rồi đấy.”
Hướng Hoài Chi nghe thế mím môi, đáp thật khẽ: “Ừ.”
Vào trạng thái chiến đấu, Hướng Hoài Chi đang định thao tác, chợt thấy một dòng chữ vàng nhảy ra.
[Anh Hoan Của Mi thêm bạn làm bạn bè.]
Do trước đó có mua đồ trên kênh thế giới nên anh đã tắt chế độ từ chối người lạ. Sau khi dòng chữ này hiện lên, anh bèn mở giao diện cài đặt, định chặn hết tin nhắn.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Hướng thần! Tôi phải mách lại! Tiểu Điềm Cảnh là một ả hám hư vinh, có ý đồ xấu, ba phải hai mặt!!!
Ngón tay Hướng Hoài Chi dừng lại, mở thông tin cá nhân của người này ra xem.
Anh Hoan Của Mi, Hồ Tiên Động cấp 0, nhìn biết ngay acc clone.
Còn không có giá trị để giết.
Vừa định chặn thì nhác thấy chữ ký cá nhân.
Trước khi tạo acc, Cửu Hiệp đều sẽ bắt buộc người chơi điền thông tin cá nhân, trong đó gồm cả chữ ký.
Chữ ký của Anh Hoan Của Mi là “Kobe824”.
“…”
Một suy đoán xuất hiện trong đầu, Hướng Hoài Chi nhíu mày, rất ít thấy vẻ hoang mang và khó hiểu xuất hiện trên mặt anh như lúc này.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Hướng thần sao anh không trả lời!
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: …
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Sao lại nói vậy.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Anh nghĩ người vừa gặp đã bám víu anh không buông, còn cố ý nũng nịu tỏ vẻ đáng yêu, vậy có phải cô gái tốt không?!
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: ?
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Vả lại hai người ở bên nhau lâu rồi, anh tặng cô ta nhiều đồ như vậy, cô ta có cho anh cái gì chưa! Không hề! Chỉ mình anh cho đi, chứ không nhận lại gì hết!
Cảnh Hoan ngồi trước máy tính gõ từng con chữ tâm huyết, hắt từng gáo nước bẩn lên đầu mình.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Giọng cô ta trên mạng nhão thấy gớm, không chừng ngoài đời thật cũng chẳng ra sao! Có khi còn là một cô gái xấu vô địch! Anh nhìn mà xem, trang cá nhân trong game của cô ta không có tới tấm ảnh người thật nào, chắc chắn vì xấu xí quá không dám gặp ai!
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Vả lại nếu cô ta thật lòng thích anh, sao lại bắn pháo hoa rồi đánh Đấu Trường với Thu Phong? Rõ ràng muốn nhử hết cả hai, không câu được anh thì lấy Thu Phong thế vào!
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Anh ngẫm lại đi, anh ngẫm lại cho kỹ đi!
Hướng Hoài Chi đọc mà bật cười, lại diễn trò gì đây?
Nhìn vào đã biết lần đầu làm chuyện xấu, lời nói toàn sơ hở, từng câu từng chữ đều để lộ thân phận của mình.
Cứ như sợ anh tin thật vậy.
Những lời Cảnh Hoan nói đa phần đều là mấy câu chửi người cậu cóp nhặt được trên diễn đàn.
Đêm qua cậu đã thức trắng ghi chép, tổng cộng được 38 câu đắt giá, nãy mới dùng được năm câu thôi.
Tầm mắt cậu cứ chăm chăm vào quyển vở, đang cân nhắc xem nên nói câu gì tiếp theo, bỗng nhận được câu trả lời từ đối phương.
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Ngẫm xong rồi.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: Sao?
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Tôi cảm thấy cậu nói có lý lắm.
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: ?
[Người Lạ] Tâm Hướng Vãng Chi: Vậy cậu cảm thấy cô ấy đang thèm muốn tiếng tăm của tôi, hay đang muốn gạt tiền tôi?
[Người Lạ] Anh Hoan Của Mi: ???
Gì?
Cảnh Hoan ôm vở, nghệch mặt trước máy tính.
Không…
Ông đây mới gửi mấy tin thôi mà?!
Anh dễ tin người quá vậy?!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.