Chương 28: Chiến Đấu Với Tay Sắt
Huyễn Động
28/06/2024
Đây là khẩu súng lục K54 có được từ vòng quay.
Kiếp trước, kỹ năng bắn súng của Diệp Chung Minh đã đạt tới trình độ xạ thủ cao cấp. Tuy kiếp này mới bắt đầu, thị lực và thể chất còn khác biệt lớn so với kiếp trước, nhưng kinh nghiệm vẫn còn. Hơn nữa ở khoảng cách này, anh không có lý do gì để bắn trượt.
Đoàng đoàng đoàng! Liên tiếp vài tiếng súng vang lên, đạn xé gió trong bóng tối tạo thành những vệt sáng.
Ngoài dự đoán, Diệp Chung Minh không bắn vào đầu của zombie Tay Sắt. Bởi khi anh rút súng ra, con zombie cấp hai này dường như đã cảm nhận được nguy hiểm, nó đã dùng cánh tay sắt cứng rắn che chắn điểm yếu duy nhất là đầu.
Súng lục K54 không thể bắn thủng cánh tay sắt đó, ít nhất với băng đạn 8 viên thì không thể.
Diệp Chung Minh nhắm vào đầu gối của con zombie cấp hai.
Sau khi tiến hóa, zombie cấp hai không còn di chuyển chậm chạp, loạng choạng nữa. Sức mạnh tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn, thậm chí còn có năng lực đặc biệt.
Nhưng chúng cũng có điểm yếu. Ngoại trừ một số zombie tiến hóa toàn diện về cơ thể thì trước khi đạt cấp 5, chúng vẫn không thoát khỏi giới hạn của cấu trúc cơ thể người.
Các khớp xương là điểm yếu của chúng.
Đối với zombie cấp hai, ngoại trừ cánh tay sắt biến dị, các bộ phận khác vẫn không thể chống đỡ được sức công phá của súng ngắn ở cự ly gần.
Sau sáu phát đạn, hai đầu gối của con zombie Tay Sắt đều bị bắn gãy, nó ngã xuống đất. Zombie không có cảm giác đau, nhưng với trí thông minh sơ đẳng, con Tay Sắt liên tục gầm lên giận dữ, nó cảm thấy phẫn nộ và có chút sợ hãi.
Diệp Chung Minh chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếng súng lại vang lên. Lần này, hai phát đạn trực tiếp bắn nát cánh tay còn lại của nó.
Giờ đây ngoài cánh tay sắt ra, ba chi còn lại của con zombie tiến hóa cấp hai đã tàn phế!
Thấy con Tay Sắt chỉ có thể vùng vẫy khổ sở, thần kinh căng thẳng của Diệp Chung Minh mới thả lỏng một chút.
Hiện tại chưa có khả năng miễn dịch virus, nếu phải giáp lá cà với zombie cấp hai, thật sự anh không nắm chắc lắm. Anh cũng không muốn vừa mới trùng sinh đã đem mạng sống của mình ra đùa giỡn.
Tuy cách làm này hơi thiếu fair-play, nhưng đây là tận thế, không phải đấu võ trên đài, Diệp Chung Minh cũng không có chút áy náy nào.
Ném bỏ băng đạn rỗng, thay vào đó bằng băng đạn còn 3 viên, anh lại cắm khẩu súng vào thắt lưng. Thứ này có thể cứu mạng trong thời khắc quan trọng.
Không thể di chuyển, lại chỉ còn một cánh tay sắt có thể dùng, con zombie cấp hai đó không còn là mối đe dọa với Diệp Chung Minh. Anh chỉ cần lượn vài vòng khiến nó lúng túng, sau đó dùng một nhát rìu chém vào gáy kết liễu đời nó.
Móc viên ma tinh cấp hai màu trắng trên trán con Tay Sắt ra, Diệp Chung Minh có chút phấn khích. Ma tinh cấp này ít nhất trong vài tháng tới sẽ rất quý giá, không ngờ ngày đầu tiên đã có được một viên.
Vòng quay cấp hai gần nhất ở đâu? Diệp Chung Minh hồi tưởng lại, hình như trong phòng thử đồ của một cửa hàng bách hóa. Qua một thời gian có thể đi tìm, hiện giờ tìm được cũng vô dụng, vì không có nhiều zombie cấp hai để giết, con zombie Tay Sắt này xuất hiện hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Diệp Chung Minh mơ hồ nhớ lại, năm đó trong thành phố có một con zombie Tay Sắt rất mạnh, nghe nói đã tiến hóa đến cấp 7 với hai cánh tay màu vàng, không biết có phải là con này không.
Nếu đúng là nó thì chỉ có thể nói rằng kiếp này vận may của nó không tốt lắm, gặp phải Diệp Chung Minh gần như bật hack.
Cất viên ma tinh cấp hai màu trắng đi, Diệp Chung Minh lại bắt đầu thu thập ma tinh của zombie bình thường. Lúc này trong phòng học vang lên tiếng kéo bàn ghế, rồi cửa từ từ hé mở, một bóng người chậm rãi chen ra.
"Cậu, cậu đến cứu chúng tôi phải không?"
Diệp Chung Minh không ngẩng đầu lên, vẫn tiếp tục đào ma tinh, miệng hỏi: "Ai là cô Phác?"
Người đàn ông đeo kính cận thị dày cộp sững sờ một lúc, rồi nói nhỏ vào phòng học: "Cô Phác, có vẻ như có người tìm cô."
Ánh mắt sau cặp kính cận lộ ra một tia thấu hiểu.
Thời buổi này, mỹ nữ quả thật được ưu ái, ngay cả khi bên ngoài toàn là quái vật ăn thịt người mà vẫn có kẻ nhớ đến cô ấy, còn tìm được người lợi hại đến cứu, quả là người với người khác nhau một trời một vực.
Nhưng người đàn ông ngoài 30 tuổi đeo kính cận này cũng chỉ nghĩ thầm vậy, anh ta còn phải nhờ phúc của cô Phác để thoát khỏi đây nữa.
"Tìm tôi ư?"
Một giọng nữ đầy ngạc nhiên vang lên từ bên trong. Đợi đến khi Diệp Chung Minh thu thập xong ma tinh cấp một, đã có một phụ nữ trẻ mặc áo thun tay dài màu hồng nhạt và quần jean xanh nhạt đứng trước mặt anh.
Kiếp trước, kỹ năng bắn súng của Diệp Chung Minh đã đạt tới trình độ xạ thủ cao cấp. Tuy kiếp này mới bắt đầu, thị lực và thể chất còn khác biệt lớn so với kiếp trước, nhưng kinh nghiệm vẫn còn. Hơn nữa ở khoảng cách này, anh không có lý do gì để bắn trượt.
Đoàng đoàng đoàng! Liên tiếp vài tiếng súng vang lên, đạn xé gió trong bóng tối tạo thành những vệt sáng.
Ngoài dự đoán, Diệp Chung Minh không bắn vào đầu của zombie Tay Sắt. Bởi khi anh rút súng ra, con zombie cấp hai này dường như đã cảm nhận được nguy hiểm, nó đã dùng cánh tay sắt cứng rắn che chắn điểm yếu duy nhất là đầu.
Súng lục K54 không thể bắn thủng cánh tay sắt đó, ít nhất với băng đạn 8 viên thì không thể.
Diệp Chung Minh nhắm vào đầu gối của con zombie cấp hai.
Sau khi tiến hóa, zombie cấp hai không còn di chuyển chậm chạp, loạng choạng nữa. Sức mạnh tăng lên, tốc độ cũng nhanh hơn, thậm chí còn có năng lực đặc biệt.
Nhưng chúng cũng có điểm yếu. Ngoại trừ một số zombie tiến hóa toàn diện về cơ thể thì trước khi đạt cấp 5, chúng vẫn không thoát khỏi giới hạn của cấu trúc cơ thể người.
Các khớp xương là điểm yếu của chúng.
Đối với zombie cấp hai, ngoại trừ cánh tay sắt biến dị, các bộ phận khác vẫn không thể chống đỡ được sức công phá của súng ngắn ở cự ly gần.
Sau sáu phát đạn, hai đầu gối của con zombie Tay Sắt đều bị bắn gãy, nó ngã xuống đất. Zombie không có cảm giác đau, nhưng với trí thông minh sơ đẳng, con Tay Sắt liên tục gầm lên giận dữ, nó cảm thấy phẫn nộ và có chút sợ hãi.
Diệp Chung Minh chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếng súng lại vang lên. Lần này, hai phát đạn trực tiếp bắn nát cánh tay còn lại của nó.
Giờ đây ngoài cánh tay sắt ra, ba chi còn lại của con zombie tiến hóa cấp hai đã tàn phế!
Thấy con Tay Sắt chỉ có thể vùng vẫy khổ sở, thần kinh căng thẳng của Diệp Chung Minh mới thả lỏng một chút.
Hiện tại chưa có khả năng miễn dịch virus, nếu phải giáp lá cà với zombie cấp hai, thật sự anh không nắm chắc lắm. Anh cũng không muốn vừa mới trùng sinh đã đem mạng sống của mình ra đùa giỡn.
Tuy cách làm này hơi thiếu fair-play, nhưng đây là tận thế, không phải đấu võ trên đài, Diệp Chung Minh cũng không có chút áy náy nào.
Ném bỏ băng đạn rỗng, thay vào đó bằng băng đạn còn 3 viên, anh lại cắm khẩu súng vào thắt lưng. Thứ này có thể cứu mạng trong thời khắc quan trọng.
Không thể di chuyển, lại chỉ còn một cánh tay sắt có thể dùng, con zombie cấp hai đó không còn là mối đe dọa với Diệp Chung Minh. Anh chỉ cần lượn vài vòng khiến nó lúng túng, sau đó dùng một nhát rìu chém vào gáy kết liễu đời nó.
Móc viên ma tinh cấp hai màu trắng trên trán con Tay Sắt ra, Diệp Chung Minh có chút phấn khích. Ma tinh cấp này ít nhất trong vài tháng tới sẽ rất quý giá, không ngờ ngày đầu tiên đã có được một viên.
Vòng quay cấp hai gần nhất ở đâu? Diệp Chung Minh hồi tưởng lại, hình như trong phòng thử đồ của một cửa hàng bách hóa. Qua một thời gian có thể đi tìm, hiện giờ tìm được cũng vô dụng, vì không có nhiều zombie cấp hai để giết, con zombie Tay Sắt này xuất hiện hoàn toàn là ngoài ý muốn.
Diệp Chung Minh mơ hồ nhớ lại, năm đó trong thành phố có một con zombie Tay Sắt rất mạnh, nghe nói đã tiến hóa đến cấp 7 với hai cánh tay màu vàng, không biết có phải là con này không.
Nếu đúng là nó thì chỉ có thể nói rằng kiếp này vận may của nó không tốt lắm, gặp phải Diệp Chung Minh gần như bật hack.
Cất viên ma tinh cấp hai màu trắng đi, Diệp Chung Minh lại bắt đầu thu thập ma tinh của zombie bình thường. Lúc này trong phòng học vang lên tiếng kéo bàn ghế, rồi cửa từ từ hé mở, một bóng người chậm rãi chen ra.
"Cậu, cậu đến cứu chúng tôi phải không?"
Diệp Chung Minh không ngẩng đầu lên, vẫn tiếp tục đào ma tinh, miệng hỏi: "Ai là cô Phác?"
Người đàn ông đeo kính cận thị dày cộp sững sờ một lúc, rồi nói nhỏ vào phòng học: "Cô Phác, có vẻ như có người tìm cô."
Ánh mắt sau cặp kính cận lộ ra một tia thấu hiểu.
Thời buổi này, mỹ nữ quả thật được ưu ái, ngay cả khi bên ngoài toàn là quái vật ăn thịt người mà vẫn có kẻ nhớ đến cô ấy, còn tìm được người lợi hại đến cứu, quả là người với người khác nhau một trời một vực.
Nhưng người đàn ông ngoài 30 tuổi đeo kính cận này cũng chỉ nghĩ thầm vậy, anh ta còn phải nhờ phúc của cô Phác để thoát khỏi đây nữa.
"Tìm tôi ư?"
Một giọng nữ đầy ngạc nhiên vang lên từ bên trong. Đợi đến khi Diệp Chung Minh thu thập xong ma tinh cấp một, đã có một phụ nữ trẻ mặc áo thun tay dài màu hồng nhạt và quần jean xanh nhạt đứng trước mặt anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.