Chương 3: Tận Thế
Huyễn Động
17/06/2024
Không có nhiều thời gian, Diệp Chung Minh xuống lầu bắt xe chạy thẳng tới chỗ thuê ô tô, quẹt muốn cháy thẻ, thuê một con xe bán tải hơi cũ, sau đó tới ngân hàng tìm người quen nhờ chút quan hệ, giúp anh rút hết tiền ra, rồi lại đến bệnh viện nhanh như bão táp mua một lượng lớn Heparin (*) cùng một ít thuốc và dụng cụ y tế cần thiết khác, chỉ riêng chi phí cho đống đồ này đã hết hơn bảy mươi ngàn tệ, trông thấy Diệp Chung Minh xách hai túi thuốc to, mọi người đều nghĩ bụng cậu trai này hình như bị điên rồi.
(*) Heparin: thuốc chống đông máu, có thể ngăn chặn sự hình thành cục máu đông).
Cũng đúng thôi, nếu đến hiệu thuốc mua thuốc thì sẽ tiết kiệm được kha khá tiền, nhưng Diệp Chung Minh chẳng quan tâm. Thuốc bán ở bệnh viện đúng là đắt thật, nhưng ít nhất thì tất cả đều là thật. Vả lại, vài chục phút sau, những mảnh giấy in tinh xảo “ai làm giả thì ăn đạn” này sẽ trở nên không còn chút giá trị.
Vứt đống thuốc lên xe, Diệp Chung Minh bắt đầu suy nghĩ phải đi đâu để kiếm một ít vũ khí. Súng chắc chắn không được, vì công tác quản lý của quốc gia quá nghiêm ngặt. Vậy chỉ thể chọn dao mà thôi.
Thật ra nếu như có đủ thời gian, Diệp Chung Minh còn có thể tìm một vài nguyên liệu để làm hố bẫy, đó là một phần kinh nghiệm xương máu anh tích lũy được trong mười năm cuộc đời, nhưng bây giờ cách thời điểm tận thế bắt đầu chỉ còn hai mươi phút mà thôi.
Hết cách, Diệp Chung Minh đành đến một cửa hàng bán đồ trang bị dã ngoại cực kỳ nổi tiếng, anh trả rất nhiều tiền để mua con dao găm đi rừng mà chủ tiệm cất giữ, và cả một bộ dụng cụ dã ngoại, chủ tiệm nhìn cọc tiền và bóng lưng đang xa dần của Diệp Chung Minh, vui tới nỗi không khép được miệng, với số tiền này, ông mua mười con dao như vậy cũng đủ.
Chuẩn bị xong đống đồ, Diệp Chung Minh nhìn đồng hồ, 16 giờ 32 phút, còn tám phút cho tới thời điểm tai họa bùng lên, sau khi cúp cuộc gọi với Bạch Thi Thi, Diệp Chung Minh chẳng chút do dự, bằng kỹ năng lái xe ngông cuồng xuất sắc sau mười năm cuộc đời tập luyện cho ngày tận thế, vượt mấy cái đèn đỏ, nhận lấy vô số lời quát tháo, chỉ trong năm phút, anh đã đến tiểu khu của hội nhà giàu mới nổi bên cạnh trường học.
Trong thành phố, tiểu khu của hội nhà giàu mới nổi là một tiểu khu rất cao cấp, xếp ngay sau dãy nhà bảy tầng là mười căn biệt thự với không gian trang nhã, có đủ từ hồ nhân tạo, vườn hoa, bãi đỗ xe dưới lòng đất đến phòng gym, siêu thị…
Nhưng Diệp Chung Minh đến đây không phải vì môi trường tiện nghi, mà là vì nơi này khá ít người qua lại so với trung tâm thành phố, đồ dùng sinh hoạt cũng phong phú, lại còn liền sát với một đội xe chở hàng trọng tải lớn, một tòa nhà trong tiểu khu là nơi một vòng quay hoán đổi cấp 1 xuất hiện.
Vòng quay hoán đổi, hay còn gọi là vòng quay tận thế, là cái tên chung mà mọi người gọi một đĩa quay hình tròn phát sáng trong tận thế, là thứ căn bản duy nhất để loài người có thể tồn tại, mọi người có thể đổi hầu như tất cả mọi thứ như đồ ăn, nước uống, quần áo, vũ khí, dụng cụ, máy móc, công nghệ, dị năng, huyết thống, thiết bị xuyên thời gian.
Có thể nói, nhờ sự tồn tại của vòng quay tận thế mà loài người mới có thể tiếp tục tồn tại trong thế giới với đầy những zombie, quái vật và người biến dị.
Ở kiếp trước, Diệp Chung Minh cũng đã đổi rất rất nhiều món đồ trong vòng quay tận thế mới có thể sống tiếp, và còn đạt được năng lực không tồi, trở thành một Người Tiến Hóa 6 sao, lúc đó, người đạt cấp độ này cũng được tính là cường giả rồi.
Chỉ tiếc là anh bị Sâu Biến Dị mai phục đánh lén, chết hơi tức tưởi.
Bĩu môi một cái, Diệp Chung Minh chẳng đoái hoài đến sự ngăn cản của bảo vệ ngoài cổng tiểu khu, lái xe vun vút, đâm mở toang hàng rào chắn, xông vào tiểu khu, anh dựa theo trí nhớ tìm đến tòa biệt thự kia, bây giờ trông vẫn còn vô cùng mới.
“Mẹ nó chứ, cậu đứng lại cho tôi! Đậu xanh, một cái xe bán tải mà chạy nhanh vậy ư.” Phía sau, ba tên bảo vệ cầm dùi cui cao su trong tay, ngồi trên xe điện, vừa đuổi theo xe bán tải của Diệp Chung Minh, vừa lớn tiếng chửi bới.
Đã quen nhìn xe sang trên triệu tệ trong tiểu khu, mấy vị bảo vệ này đúng là chưa biết sợ xe bán tải, nếu là lái Roys Royce đâm thẳng hàng rào chắn xông vào, bọn họ hẳn không dám làm thế này, cùng lắm là ra hỏi đôi câu, còn phải cúi người miệng cười thân thiện.
Diệp Chung Minh xuống xe, liếc nhìn đám bảo vệ chạy được mấy bước đã thở hổn hển, rồi lại nhìn đồng hồ, nhàn nhã tựa vào xe, chờ sau khi ba tên bảo vệ chạy tới, anh mới điềm tĩnh chỉ chỉ lên trời.
Ba tên bảo vệ theo phản xạ ngẩng đầu nhìn trời, một mảng nắng sáng.
“Cái đậu xanh, hóa ra là một tên điên!”
Người bảo vệ đứng đầu là một tên mập ú với gương mặt dữ tợn, nhìn thấy trang phục của Diệp Chung Minh, hắn càng chắc chắn tên nhóc này chẳng phải nhân vật máu mặt gì, sắp sửa nện dùi cui xuống.
Nhưng bỗng nhiên một tiếng nổ chợt vang lên, khiến cho cây dùi cui của hắn không thể nào nện xuống được nữa, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời theo phản xạ, sau đó liền lâm vào trạng thái đờ đẫn.
Trên không trung, một khối mây hình nấm bay lên cùng tiếng nổ rung trời, một góc của chiếc tàu chiến vũ trụ vốn tưởng chỉ trong phim điện ảnh viễn tưởng mới có thể xuất hiện dần lộ ra, vài tia sáng chiếu xuống mặt đất, gây ra vụ nổ cực lớn mà vừa rồi hắn nghe thấy, vụ nổ khiến hồn vía loài người đều chấn động.
Diệp Chung Minh cũng híp mắt nhìn lên tàu chiến vàng sậm cuồn cuộn giữa mây đen.
Anh biết loại tàu chiến này, trong mười món đồ thưởng của vòng quay cấp 9 có một cái tên rất hay: Kim Sắc Thánh Quang, có thể đổi được một trong những trang bị mạnh nhất.
Câu hỏi đã xuất hiện vô số lần trong đầu mỗi ngày trước khi anh trùng sinh một lần nữa lóe lên, cuộc chơi nhân loại này, rốt cuộc là vì cái gì? Người nào đã tạo ra nó? Là nền văn minh cấp cao trong vũ trụ? Hay là một loài trí tuệ nào đó cũng chịu sự tấn công giống như Trái Đất trong khoảng thời gian sớm hơn, nhưng vì vòng quay tận thế thần bí đã trở nên càng mạnh mẽ?
Không có câu trả lời, dù là trước khi trùng sinh.
Vì mười năm sau cuộc thảm họa này, vẫn chưa có loài người nào mạnh tới nỗi có thể bước ra khỏi hành tinh này để đi tìm kiếm câu trả lời.
Đã thoát không ra nổi, vậy nên càng không cần bàn đến việc truy tìm nguyên nhân của thảm họa.
Thời khắc này, trông thấy tàu chiến Kim Sắc Thánh Quang hung hăng phách lối, Diệp Chung Minh bỗng nảy ra một suy nghĩ bộc phát vô cùng táo bạo.
Anh muốn biết, rốt cuộc là ai, là ai đã gây ra thảm họa này!
Là ai, ai đã khiến hành tinh xinh đẹp này biến thành địa ngục trần gian!
Là ai, ai đã lấy đi người anh yêu và những đồng đội đã vào sinh ra tử cùng anh!
Còn khiến bản thân anh phải chịu sự dày vò suốt mười năm trong chốn địa ngục này! Thậm chí còn bị hồi sinh và sống day dứt thêm lần nữa!
Giơ ngón giữa về phía tàu chiến Kim Sắc Thánh Quang, Diệp Chung Minh thét lên một tiếng “Hãy chờ đấy, ông đây sẽ tìm thấy mày”, rồi anh cầm lấy đồ đạc đã chuẩn bị, nhanh chóng chạy về mục tiêu theo trí nhớ, còn ba tên bảo vệ vẫn đang đứng ngây ngốc nhìn trời, trong đầu là một khoảng trống rỗng.
(*) Heparin: thuốc chống đông máu, có thể ngăn chặn sự hình thành cục máu đông).
Cũng đúng thôi, nếu đến hiệu thuốc mua thuốc thì sẽ tiết kiệm được kha khá tiền, nhưng Diệp Chung Minh chẳng quan tâm. Thuốc bán ở bệnh viện đúng là đắt thật, nhưng ít nhất thì tất cả đều là thật. Vả lại, vài chục phút sau, những mảnh giấy in tinh xảo “ai làm giả thì ăn đạn” này sẽ trở nên không còn chút giá trị.
Vứt đống thuốc lên xe, Diệp Chung Minh bắt đầu suy nghĩ phải đi đâu để kiếm một ít vũ khí. Súng chắc chắn không được, vì công tác quản lý của quốc gia quá nghiêm ngặt. Vậy chỉ thể chọn dao mà thôi.
Thật ra nếu như có đủ thời gian, Diệp Chung Minh còn có thể tìm một vài nguyên liệu để làm hố bẫy, đó là một phần kinh nghiệm xương máu anh tích lũy được trong mười năm cuộc đời, nhưng bây giờ cách thời điểm tận thế bắt đầu chỉ còn hai mươi phút mà thôi.
Hết cách, Diệp Chung Minh đành đến một cửa hàng bán đồ trang bị dã ngoại cực kỳ nổi tiếng, anh trả rất nhiều tiền để mua con dao găm đi rừng mà chủ tiệm cất giữ, và cả một bộ dụng cụ dã ngoại, chủ tiệm nhìn cọc tiền và bóng lưng đang xa dần của Diệp Chung Minh, vui tới nỗi không khép được miệng, với số tiền này, ông mua mười con dao như vậy cũng đủ.
Chuẩn bị xong đống đồ, Diệp Chung Minh nhìn đồng hồ, 16 giờ 32 phút, còn tám phút cho tới thời điểm tai họa bùng lên, sau khi cúp cuộc gọi với Bạch Thi Thi, Diệp Chung Minh chẳng chút do dự, bằng kỹ năng lái xe ngông cuồng xuất sắc sau mười năm cuộc đời tập luyện cho ngày tận thế, vượt mấy cái đèn đỏ, nhận lấy vô số lời quát tháo, chỉ trong năm phút, anh đã đến tiểu khu của hội nhà giàu mới nổi bên cạnh trường học.
Trong thành phố, tiểu khu của hội nhà giàu mới nổi là một tiểu khu rất cao cấp, xếp ngay sau dãy nhà bảy tầng là mười căn biệt thự với không gian trang nhã, có đủ từ hồ nhân tạo, vườn hoa, bãi đỗ xe dưới lòng đất đến phòng gym, siêu thị…
Nhưng Diệp Chung Minh đến đây không phải vì môi trường tiện nghi, mà là vì nơi này khá ít người qua lại so với trung tâm thành phố, đồ dùng sinh hoạt cũng phong phú, lại còn liền sát với một đội xe chở hàng trọng tải lớn, một tòa nhà trong tiểu khu là nơi một vòng quay hoán đổi cấp 1 xuất hiện.
Vòng quay hoán đổi, hay còn gọi là vòng quay tận thế, là cái tên chung mà mọi người gọi một đĩa quay hình tròn phát sáng trong tận thế, là thứ căn bản duy nhất để loài người có thể tồn tại, mọi người có thể đổi hầu như tất cả mọi thứ như đồ ăn, nước uống, quần áo, vũ khí, dụng cụ, máy móc, công nghệ, dị năng, huyết thống, thiết bị xuyên thời gian.
Có thể nói, nhờ sự tồn tại của vòng quay tận thế mà loài người mới có thể tiếp tục tồn tại trong thế giới với đầy những zombie, quái vật và người biến dị.
Ở kiếp trước, Diệp Chung Minh cũng đã đổi rất rất nhiều món đồ trong vòng quay tận thế mới có thể sống tiếp, và còn đạt được năng lực không tồi, trở thành một Người Tiến Hóa 6 sao, lúc đó, người đạt cấp độ này cũng được tính là cường giả rồi.
Chỉ tiếc là anh bị Sâu Biến Dị mai phục đánh lén, chết hơi tức tưởi.
Bĩu môi một cái, Diệp Chung Minh chẳng đoái hoài đến sự ngăn cản của bảo vệ ngoài cổng tiểu khu, lái xe vun vút, đâm mở toang hàng rào chắn, xông vào tiểu khu, anh dựa theo trí nhớ tìm đến tòa biệt thự kia, bây giờ trông vẫn còn vô cùng mới.
“Mẹ nó chứ, cậu đứng lại cho tôi! Đậu xanh, một cái xe bán tải mà chạy nhanh vậy ư.” Phía sau, ba tên bảo vệ cầm dùi cui cao su trong tay, ngồi trên xe điện, vừa đuổi theo xe bán tải của Diệp Chung Minh, vừa lớn tiếng chửi bới.
Đã quen nhìn xe sang trên triệu tệ trong tiểu khu, mấy vị bảo vệ này đúng là chưa biết sợ xe bán tải, nếu là lái Roys Royce đâm thẳng hàng rào chắn xông vào, bọn họ hẳn không dám làm thế này, cùng lắm là ra hỏi đôi câu, còn phải cúi người miệng cười thân thiện.
Diệp Chung Minh xuống xe, liếc nhìn đám bảo vệ chạy được mấy bước đã thở hổn hển, rồi lại nhìn đồng hồ, nhàn nhã tựa vào xe, chờ sau khi ba tên bảo vệ chạy tới, anh mới điềm tĩnh chỉ chỉ lên trời.
Ba tên bảo vệ theo phản xạ ngẩng đầu nhìn trời, một mảng nắng sáng.
“Cái đậu xanh, hóa ra là một tên điên!”
Người bảo vệ đứng đầu là một tên mập ú với gương mặt dữ tợn, nhìn thấy trang phục của Diệp Chung Minh, hắn càng chắc chắn tên nhóc này chẳng phải nhân vật máu mặt gì, sắp sửa nện dùi cui xuống.
Nhưng bỗng nhiên một tiếng nổ chợt vang lên, khiến cho cây dùi cui của hắn không thể nào nện xuống được nữa, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời theo phản xạ, sau đó liền lâm vào trạng thái đờ đẫn.
Trên không trung, một khối mây hình nấm bay lên cùng tiếng nổ rung trời, một góc của chiếc tàu chiến vũ trụ vốn tưởng chỉ trong phim điện ảnh viễn tưởng mới có thể xuất hiện dần lộ ra, vài tia sáng chiếu xuống mặt đất, gây ra vụ nổ cực lớn mà vừa rồi hắn nghe thấy, vụ nổ khiến hồn vía loài người đều chấn động.
Diệp Chung Minh cũng híp mắt nhìn lên tàu chiến vàng sậm cuồn cuộn giữa mây đen.
Anh biết loại tàu chiến này, trong mười món đồ thưởng của vòng quay cấp 9 có một cái tên rất hay: Kim Sắc Thánh Quang, có thể đổi được một trong những trang bị mạnh nhất.
Câu hỏi đã xuất hiện vô số lần trong đầu mỗi ngày trước khi anh trùng sinh một lần nữa lóe lên, cuộc chơi nhân loại này, rốt cuộc là vì cái gì? Người nào đã tạo ra nó? Là nền văn minh cấp cao trong vũ trụ? Hay là một loài trí tuệ nào đó cũng chịu sự tấn công giống như Trái Đất trong khoảng thời gian sớm hơn, nhưng vì vòng quay tận thế thần bí đã trở nên càng mạnh mẽ?
Không có câu trả lời, dù là trước khi trùng sinh.
Vì mười năm sau cuộc thảm họa này, vẫn chưa có loài người nào mạnh tới nỗi có thể bước ra khỏi hành tinh này để đi tìm kiếm câu trả lời.
Đã thoát không ra nổi, vậy nên càng không cần bàn đến việc truy tìm nguyên nhân của thảm họa.
Thời khắc này, trông thấy tàu chiến Kim Sắc Thánh Quang hung hăng phách lối, Diệp Chung Minh bỗng nảy ra một suy nghĩ bộc phát vô cùng táo bạo.
Anh muốn biết, rốt cuộc là ai, là ai đã gây ra thảm họa này!
Là ai, ai đã khiến hành tinh xinh đẹp này biến thành địa ngục trần gian!
Là ai, ai đã lấy đi người anh yêu và những đồng đội đã vào sinh ra tử cùng anh!
Còn khiến bản thân anh phải chịu sự dày vò suốt mười năm trong chốn địa ngục này! Thậm chí còn bị hồi sinh và sống day dứt thêm lần nữa!
Giơ ngón giữa về phía tàu chiến Kim Sắc Thánh Quang, Diệp Chung Minh thét lên một tiếng “Hãy chờ đấy, ông đây sẽ tìm thấy mày”, rồi anh cầm lấy đồ đạc đã chuẩn bị, nhanh chóng chạy về mục tiêu theo trí nhớ, còn ba tên bảo vệ vẫn đang đứng ngây ngốc nhìn trời, trong đầu là một khoảng trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.