Chương 14: May mắn hay là bất hạnh?
Hồng Trần Ức Mộng
04/03/2014
Phong Linh lập tức thay đổi hướng chạy của mình, hắn bắt đầu chạy vòng quay
sơn động, hết thời gian CD, Phong Linh lập tức cho Lang Vương một chiêu
"Trảm ngược".
-122 ,miss,
Cấp bậc đôi bên chênh lệch khiến cho Phong Linh không tránh khỏi việc bị "miss" , Phong Linh cũng không quan tâm việc Lang Vương tránh né .Lúc này ,bị Phong Linh chém vào người liên tục, Lang Vương đã vô cùng phẫn nộ, liều mạng đuổi theo sau Phong Linh, hận không thể trảo Phong Linh thành mảnh nhỏ.
Cứ như vậy ,một người một sói ,kẻ đuổi ,kẻ chạy , chỉ cần thời gian CD vừa đến là Phong Linh lại cho nó ăn chiêu "Trảm ngược", đổi lại là tiếng Lang Vương gầm rú . Cuộc truy đuổi không ngờ biến thành: kẻ bị đuổi càng ngày càng vui vẻ, kẻ đuổi theo càng ngày càng phẫn nộ.
Đúng như Phong Linh suy nghĩ ,cho dù Lang Vương có tiến hóa thì nó cũng chỉ có trí thông minh như những con quái vật bình thường , cho dù có bị hắn nắm mũi dắt đi cũng không biết gì , cũng không đình chỉ đuổi theo mà đi theo hít khói kẻ xấu xa ,đê tiện nào đó.
1 phút sau......
5 phút sau......
10 phút sau......
......
20 phút sau......
Phong Linh giờ phút này đã có chút bội phục Lang Vương ở phía sau,theo hắn lâu như vậy mà không bỏ ,nó chẳng những có nghị lực, có tín niệm, hơn nữa đã ngu còn không biết hối hận.
“Thật sự là một nhân tài! A không,là Lang tài”
Phong Linh vừa chạy vừa uống vào một lọ mana nhỏ ,phục hồi mana thành 120 điểm, dù sao cấp bậc hai bên chênh lệch quá lớn ,dù cho Kiếm cổ có trúng mục tiêu đi chăng nữa thì công kích của Phong Linh cũng có hơn 1/3 là miss, Phong Linh vẫn liên tục tính lượng hp còn lại của Lang Vương, hiện tại cái con Lang Vương ngu ngốc này chỉ còn trên dưới 350 hp.
“Chém ngược!” Lại một lần nữa Kiếm cổ được ném ra, cùng lúc đó hai mắt Phong Linh cũng nhìn chằm chằm vào thương tổn tạo thành.
-117,-232.
Hai lần trúng cả, lại xuất hiện bạo kích, hơn nữa cấp bậc hạn chế ,rất khó để được bạo kích, Lang Vương chỉ còn lại 1 hp chật vật đứng dậy, tru lên một cách thê thảm.
“Nhân phẩm! Đây chắc chắn là do nhân phẩm của ta tốt! Mua ha ha ha ha ~~~ hả?!”
Phong Linh đắc ý cười như điên như dại, bỗng hắn dừng cười rồi xoa xoa đôi mắt mình......
Sau khi tru lên , bộ lông của Bạch Ngân Tuyết Lang Vương biến đổi thành màu vàng óng, ánh hào quang rất nhanh bao trùm toàn thân hắn...... Lang Vương nghển cái cổ dài mà rống lên, bộ mặt như hưởng thụ hào quang màu vàng rửa tội, thân thể đã thật lớn bây giờ lại biến lớn hơn nữa, ánh mắt màu đỏ, cũng dần dần biến thành màu vàng.
“......!!”
Quang mang màu vàng tán đi, lúc này đứng ở trước mặt Phong Linh là một con cự lang màu vàng, hai mắt sáng quắc đang căm tức nhìn hắn, toàn thân nó tản ra khí thế kinh người.
Phong Linh như bị choáng váng đứng bất động ở đó, nửa ngày sau, mới gian nan mở miệng nghẹn ngào nói hai từ:
“Á Đù!”
“Đinh, người chơi Phong Linh, đấu pháp ti bỉ ,vô liêm sỉ của ngươi đã chọc giân Lang Vương, ở dưới sự cực độ phẫn nộ, Bạch Ngân Tuyết Lang Vương đã hoàn toàn hấp thu linh lực tích lũy trong cơ thể, vượt cấp tiến hóa thành 30 cấp Linh cấp Boss Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng.”
Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng: Cấp bậc:??? Sinh mệnh??? Kỹ năng???,bởi cấp bậc chênh lệch quá lớn, Thần trắc thuật không thể lấy được tin tức gì.
Trong đầu Phong Linh bây giờ ,ý nghĩ tự sát đều đã có ,Boss ở lúc sắp tử vong có xác suất tiến hóa, thế nhưng con bà nó ,tỷ lệ là 1/10000, mà phát sinh lần thứ hai tiến hóa, tuyệt đối nhỏ hơn 1/1000000. Hắn lần thứ nhất đánh Boss , lại đụng phải cả hai loại. Không biết là hắn rất may mắn hay là rất bất hạnh.
“Đinh, người chơi Phong Linh, Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng đối với ngươi là không thể chiến thắng , xin lập tức chạy đi.”
Phong Linh được hệ thông nêu lên liền bừng tỉnh ,xoay người bỏ chạy. Đối mặt với Linh cấp Boss chỉ tùy tiện là miểu sát hắn, hắn tuyệt đối không có khả năng chống cự, chạy trốn là lựa chọn duy nhất.
Phát hiện tên địch nhân phía trước muốn đào tẩu,kim quang trong mắt Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng rực sáng hẳn , nó lao lên nhanh như tia chớp, hướng về phía Phong Linh chộp đến.
Sau lưng truyền đến tiếng gió gào thét, Phong Linh vừa quay mặt lại, liền kinh hãi phát hiện móng vuốt của Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng đã tới trước mắt.
Xong rồi...... Lần này thì hoàn toàn xong đời ...... Phong Linh nhắm hai mắt lại......
-122 ,miss,
Cấp bậc đôi bên chênh lệch khiến cho Phong Linh không tránh khỏi việc bị "miss" , Phong Linh cũng không quan tâm việc Lang Vương tránh né .Lúc này ,bị Phong Linh chém vào người liên tục, Lang Vương đã vô cùng phẫn nộ, liều mạng đuổi theo sau Phong Linh, hận không thể trảo Phong Linh thành mảnh nhỏ.
Cứ như vậy ,một người một sói ,kẻ đuổi ,kẻ chạy , chỉ cần thời gian CD vừa đến là Phong Linh lại cho nó ăn chiêu "Trảm ngược", đổi lại là tiếng Lang Vương gầm rú . Cuộc truy đuổi không ngờ biến thành: kẻ bị đuổi càng ngày càng vui vẻ, kẻ đuổi theo càng ngày càng phẫn nộ.
Đúng như Phong Linh suy nghĩ ,cho dù Lang Vương có tiến hóa thì nó cũng chỉ có trí thông minh như những con quái vật bình thường , cho dù có bị hắn nắm mũi dắt đi cũng không biết gì , cũng không đình chỉ đuổi theo mà đi theo hít khói kẻ xấu xa ,đê tiện nào đó.
1 phút sau......
5 phút sau......
10 phút sau......
......
20 phút sau......
Phong Linh giờ phút này đã có chút bội phục Lang Vương ở phía sau,theo hắn lâu như vậy mà không bỏ ,nó chẳng những có nghị lực, có tín niệm, hơn nữa đã ngu còn không biết hối hận.
“Thật sự là một nhân tài! A không,là Lang tài”
Phong Linh vừa chạy vừa uống vào một lọ mana nhỏ ,phục hồi mana thành 120 điểm, dù sao cấp bậc hai bên chênh lệch quá lớn ,dù cho Kiếm cổ có trúng mục tiêu đi chăng nữa thì công kích của Phong Linh cũng có hơn 1/3 là miss, Phong Linh vẫn liên tục tính lượng hp còn lại của Lang Vương, hiện tại cái con Lang Vương ngu ngốc này chỉ còn trên dưới 350 hp.
“Chém ngược!” Lại một lần nữa Kiếm cổ được ném ra, cùng lúc đó hai mắt Phong Linh cũng nhìn chằm chằm vào thương tổn tạo thành.
-117,-232.
Hai lần trúng cả, lại xuất hiện bạo kích, hơn nữa cấp bậc hạn chế ,rất khó để được bạo kích, Lang Vương chỉ còn lại 1 hp chật vật đứng dậy, tru lên một cách thê thảm.
“Nhân phẩm! Đây chắc chắn là do nhân phẩm của ta tốt! Mua ha ha ha ha ~~~ hả?!”
Phong Linh đắc ý cười như điên như dại, bỗng hắn dừng cười rồi xoa xoa đôi mắt mình......
Sau khi tru lên , bộ lông của Bạch Ngân Tuyết Lang Vương biến đổi thành màu vàng óng, ánh hào quang rất nhanh bao trùm toàn thân hắn...... Lang Vương nghển cái cổ dài mà rống lên, bộ mặt như hưởng thụ hào quang màu vàng rửa tội, thân thể đã thật lớn bây giờ lại biến lớn hơn nữa, ánh mắt màu đỏ, cũng dần dần biến thành màu vàng.
“......!!”
Quang mang màu vàng tán đi, lúc này đứng ở trước mặt Phong Linh là một con cự lang màu vàng, hai mắt sáng quắc đang căm tức nhìn hắn, toàn thân nó tản ra khí thế kinh người.
Phong Linh như bị choáng váng đứng bất động ở đó, nửa ngày sau, mới gian nan mở miệng nghẹn ngào nói hai từ:
“Á Đù!”
“Đinh, người chơi Phong Linh, đấu pháp ti bỉ ,vô liêm sỉ của ngươi đã chọc giân Lang Vương, ở dưới sự cực độ phẫn nộ, Bạch Ngân Tuyết Lang Vương đã hoàn toàn hấp thu linh lực tích lũy trong cơ thể, vượt cấp tiến hóa thành 30 cấp Linh cấp Boss Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng.”
Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng: Cấp bậc:??? Sinh mệnh??? Kỹ năng???,bởi cấp bậc chênh lệch quá lớn, Thần trắc thuật không thể lấy được tin tức gì.
Trong đầu Phong Linh bây giờ ,ý nghĩ tự sát đều đã có ,Boss ở lúc sắp tử vong có xác suất tiến hóa, thế nhưng con bà nó ,tỷ lệ là 1/10000, mà phát sinh lần thứ hai tiến hóa, tuyệt đối nhỏ hơn 1/1000000. Hắn lần thứ nhất đánh Boss , lại đụng phải cả hai loại. Không biết là hắn rất may mắn hay là rất bất hạnh.
“Đinh, người chơi Phong Linh, Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng đối với ngươi là không thể chiến thắng , xin lập tức chạy đi.”
Phong Linh được hệ thông nêu lên liền bừng tỉnh ,xoay người bỏ chạy. Đối mặt với Linh cấp Boss chỉ tùy tiện là miểu sát hắn, hắn tuyệt đối không có khả năng chống cự, chạy trốn là lựa chọn duy nhất.
Phát hiện tên địch nhân phía trước muốn đào tẩu,kim quang trong mắt Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng rực sáng hẳn , nó lao lên nhanh như tia chớp, hướng về phía Phong Linh chộp đến.
Sau lưng truyền đến tiếng gió gào thét, Phong Linh vừa quay mặt lại, liền kinh hãi phát hiện móng vuốt của Hoàng Kim Tuyết Lang Hoàng đã tới trước mắt.
Xong rồi...... Lần này thì hoàn toàn xong đời ...... Phong Linh nhắm hai mắt lại......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.