Chương 28: Cấm Dục Quá Lâu
Hổ Ban Miêu
24/02/2023
Cổ họng của anh khô nóng, không tự giác mà nuốt nước miếng, tại sao một cô gái có vẻ mặt ngơ ngác như Hoài Tước lại có lực hấp dẫn anh?
Nếu là người phụ nữ khác, anh có thể hoàn toàn kết luận đối phương đang quyến rũ anh, hai người cô tình anh nguyện có thể thuận nước đẩy thuyền mà vui sướng một trận.
Nhưng dáng vẻ không có biểu cảm của cô gái nhỏ trước mặt này, hiển nhiên là cô không hiểu cái gì, căn bản cô không nằm trong phạm vi tìm bạn đời của anh, chắc là do anh cấm dục lâu quá, nên bây giờ còn bị một đứa trẻ dụ dỗ được.
Không đúng! Hiện tại không phải là thời điểm anh nên nghĩ đến mấy cái nội dung đồi trụy như vậy, anh còn chưa nhìn thấy cái đầu người kia!
Tông Chính Khiêm nhắm mắt ôm Hoài Tước còn đang ngồi trên đùi anh xuống.
Khi anh đụng đến thân thể mềm mại của cô khiến bụng dưới của anh càng không thoải mái.
Anh cố ép bản thân làm lơ cô, rồi đứng lên, lúc này anh mới phát hiện cửa nhà đã bị mở ra, cái đầu hút máu người kia đã bay ra ngoài?
“Bên kia có một cái đầu.”
Hoài Tước mở miệng nhắc nhở anh, Tông Chính Khiêm đi lên hai bước thì phát hiện có một cái đầu nằm một góc hành lang trong nhà, nhưng không phải là cái đầu mới tấn công anh, mà là Amy.
Cô ta trợn to hai mắt nhìn về phía trước, tròng mắt đầy tơ máu và sự oán hận.
"Không phải tôi giết đâu nha."
Hoài Tước mới tuyên bố muốn giết người, cô vừa có năng lực vừa có động cơ, cảm thấy bản thân có hiềm nghi rất lớn nên mới mở lời bào chữa trước.
"Tôi biết người không phải do cô giết." Tông Chính Khiêm cũng không thèm nhìn cô.
Amy không có ở phòng làm việc, trong vũng máu cũng chỉ có đầu của cô ta, không có thi thể, còn có dấu vết của ruột đẫm máu bị kéo lê trên mặt đất.
Tông Chính Khiêm dùng sự tôi luyện được sau nhiều lần trải qua đủ loại sự kiện quỷ dị, cực kỳ bình tĩnh vượt xa người bình thường mà kiểm tra hiện trường, anh phát hiện giày cao gót của Amy vẫn còn ở đây.
"Cô ta không thể đi dép lê rời khỏi đây được, hơn nữa di động và chìa khoá xe vẫn còn đây, người rời đi chắc chắn không phải là Amy." Anh đẩy một cái khoé mắt trên sống mũi, cau mày thở dài. Có khả năng cao là cái đầu người đã giết và chiếm dụng thân xác của cô ta rồi."
"Tôi khát nước." Hoài Tước nói.
Nếu là người phụ nữ khác, anh có thể hoàn toàn kết luận đối phương đang quyến rũ anh, hai người cô tình anh nguyện có thể thuận nước đẩy thuyền mà vui sướng một trận.
Nhưng dáng vẻ không có biểu cảm của cô gái nhỏ trước mặt này, hiển nhiên là cô không hiểu cái gì, căn bản cô không nằm trong phạm vi tìm bạn đời của anh, chắc là do anh cấm dục lâu quá, nên bây giờ còn bị một đứa trẻ dụ dỗ được.
Không đúng! Hiện tại không phải là thời điểm anh nên nghĩ đến mấy cái nội dung đồi trụy như vậy, anh còn chưa nhìn thấy cái đầu người kia!
Tông Chính Khiêm nhắm mắt ôm Hoài Tước còn đang ngồi trên đùi anh xuống.
Khi anh đụng đến thân thể mềm mại của cô khiến bụng dưới của anh càng không thoải mái.
Anh cố ép bản thân làm lơ cô, rồi đứng lên, lúc này anh mới phát hiện cửa nhà đã bị mở ra, cái đầu hút máu người kia đã bay ra ngoài?
“Bên kia có một cái đầu.”
Hoài Tước mở miệng nhắc nhở anh, Tông Chính Khiêm đi lên hai bước thì phát hiện có một cái đầu nằm một góc hành lang trong nhà, nhưng không phải là cái đầu mới tấn công anh, mà là Amy.
Cô ta trợn to hai mắt nhìn về phía trước, tròng mắt đầy tơ máu và sự oán hận.
"Không phải tôi giết đâu nha."
Hoài Tước mới tuyên bố muốn giết người, cô vừa có năng lực vừa có động cơ, cảm thấy bản thân có hiềm nghi rất lớn nên mới mở lời bào chữa trước.
"Tôi biết người không phải do cô giết." Tông Chính Khiêm cũng không thèm nhìn cô.
Amy không có ở phòng làm việc, trong vũng máu cũng chỉ có đầu của cô ta, không có thi thể, còn có dấu vết của ruột đẫm máu bị kéo lê trên mặt đất.
Tông Chính Khiêm dùng sự tôi luyện được sau nhiều lần trải qua đủ loại sự kiện quỷ dị, cực kỳ bình tĩnh vượt xa người bình thường mà kiểm tra hiện trường, anh phát hiện giày cao gót của Amy vẫn còn ở đây.
"Cô ta không thể đi dép lê rời khỏi đây được, hơn nữa di động và chìa khoá xe vẫn còn đây, người rời đi chắc chắn không phải là Amy." Anh đẩy một cái khoé mắt trên sống mũi, cau mày thở dài. Có khả năng cao là cái đầu người đã giết và chiếm dụng thân xác của cô ta rồi."
"Tôi khát nước." Hoài Tước nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.