Chương 12: Chương 11
Uyển Tử Mễ
15/10/2016
Tôn Kiêu nhìn người phụ nữ gần ba mươi tuổi trước mặt này, nhớ tới chuyện cô ấy đã phải trải qua, cảm thán có chút khiếm nhã: “Cho mình một cơ hội đi, cũng là tìm cho Nguyên Bảo và Phương Chính chúng ta một người cha.”
”Kiêu Kiêu, mấy hôm trước mình gặp Phương Minh Vĩ rồi.” Hạ Hi Tuyền quay đầu lại nhìn Tôn Kiêu nói.
”Đây thật đúng là cẩu huyết mà!”
”Đúng vậy, thật cẩu huyết.”
”Cậu đừng nói với mình, cũng bởi vì chuyện này, mà cậu từ chối Giáo sư Bát đó nha.”
”Cho dù không gặp, mình cũng sẽ từ chối thôi.”
”Mình thật là tò mò, tên Phương Minh Vĩ này rốt cuộc là thần thánh phương nào, mà lại đánh bại người đứng đầu Học viện kinh tế chúng ta, mình không chờ được nữa muốn gặp anh ta rồi!” Tôn Kiêu nói đến đây rất hưng phấn.
”Ha ha..., nhưng mình lại không muốn gặp anh ấy, mình không muốn cuộc sống yên tĩnh trước mắt bị xáo trộn.”
”Mà tụi Nguyên Bảo luôn muốn gặp ba, cậu định lừa gạt cả đời này sao? Hơn nữa, coi như cậu lừa gạt được đi, chẳng lẽ Phương Minh Vĩ lại thật sự không điều tra được, Hi Tuyền, thay vì bị anh ấy điều tra được sự tồn tại của hai đứa bé, còn không bằng cậu tự mình nói với anh ấy! Không chừng còn có thể vãn hồi đấy.”
”Mình không xác định được rõ ý của anh ấy, mà bản thân mình cũng chưa thông suốt, trước hết cứ giấu giếm như vậy đi.”
”Đồ phụ nữ nhát gan!” Tôn Kiêu nói trúng tim đen, rồi vỗ cho Hạ Hi Tuyền một cái.
”Ha ha
~” Hạ Hi Tuyền trong lòng yên lặng nghĩ, sao mà hết người này tới người khác đều nói nhát gan, sợ sệt đây? Aizz..., cô chỉ không không muốn đối mặt sớm như vậy, chỉ muốn yên lặng trông chừng hai đứa nhỏ sống qua ngày! Như vậy là đủ rồi, thật là đủ ư? Không khỏi tự hỏi mình!
”Nhưng thật là đáng tiếc, Giáo sư Bát của chúng ta, chậc chậc...” Tôn Kiêu sờ lên cằm, cố ra vẻ lắc đầu thở dài.
”Sao, cậu coi trọng anh ấy rồi sao?”
”Hừ... hừ..., hay là thôi đi! Khi nào đến nhà cậu đi, mình hơi nhớ Nguyên Bảo và Phương Chính nhà cậu rồi.”
”Thích trẻ con như vậy sao không nhanh sinh một đứa con của mình đi?”
”Cô giáo Hạ, cậu lại ngứa da nữa à!” Tôn Kiêu nói xong định nhéo Hạ Hi Tuyền, Hạ Hi Tuyền vội ngăn cản cô ấy, vội vàng nói: “Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi không nói, không nói nữa!” Lúc này, Tôn Kiêu mới dừng tay. ”Đi thôi, hôm nay chúng ta đi dạo ở trường một chút.” Nói xong liền kéo tay Hạ Hi Tuyền bắt đầu từ từ đi dạo.
Gần tới tết Nguyên Đán, việc đánh giá hướng dẫn môn học của Hạ Hi Tuyền cũng kết thúc. Thu dọn xong đồ đạc của mình thì đi ra bãi đậu xe của Học viện, nhìn Bát Tiến Thịnh ở trước mặt đang đi về phía cô, da đầu không khỏi ngứa ngáy. Vị Giáo sư Bát này đã công khai mọi nơi ở trường, cứ nhìn thấy Hạ Hi Tuyền là không nhìn thấy bất cứ thứ gì bên cạnh nữa, cứ đi theo Hạ Hi Tuyền bắt đầu ân cần hỏi han, bưng trà dâng nước! Thậm chí có giáo sư lớn tuổi ở Học viện nhìn thấy Hạ Hi Tuyền cũng sẽ tình ý sâu xa lôi kéo cô nói: ”Tiểu Hạ! Tiểu Bát thật sự là một chàng trai rất tốt, cô xem nên suy nghĩ một chút chứ? Hả?”
Trên mặt Hạ Hi Tuyền chỉ cười mà không nói lời nào, trong lòng đã sắp muốn lôi cả nhà Bát Tiến Thịnh từ trên xuống dưới thăm hỏi một lần rồi. Vị Giáo sư lớn tuổi nhìn Hạ Hi Tuyền cười không nói lời nào, cũng chẳng còn cách nào, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái rồi đi!
Từ đó trở đi, Hạ Hi Tuyền bắt đầu cố ý tránh né Bát Tiến Thịnh, nhưng trường học chỉ có nhiêu đó, cho dù tránh thế nào vẫn sẽ gặp!
”Hi Tuyền, bây giờ em về sao, có muốn anh đưa em về không?” Bát Tiến Thịnh nói xong lắc lắc chìa khóa xe trên tay!
Hạ Hi Tuyền thấy trong lòng một hồi lạnh đến buồn nôn, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười trả lời một câu: “Không cần, tự em có xe.”
”Không có gì, anh thuận đường, cũng đi tới Bắc thành, đi cùng một xe với em đi.” Trong lòng Hạ Hi Tuyền cười lạnh, ông anh thì ở trung tâm thành phố, còn chị đây thì ở Bắc thành phố, từ đường Tam Hoàn vòng sang! Thuận đường, thuận cái lông nhà anh ấy mà thuận!
”Em có chút việc, không về, cho nên đi trước đây! Bye bye!” Nói xong Hạ Hi Tuyền liền lên xe đi, xe đi qua bên cạnh Bát Tiến Thịnh thì Hạ Hi Tuyền đạp chân ga, lướt qua bên cạnh Bát Tiến Thịnh, Bát Tiến Thịnh nhìn đuôi xe Hạ Hi Tuyền trong lòng không khỏi chua chua! Mặc dù Hạ Hi Tuyền rõ ràng là từ chối anh, nhưng bên cạnh cô chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ người đàn ông nào! Cho nên Bát Tiến Thịnh mới càng đánh càng hăng, kiên định cho rằng tình cảm là từ từ có thể bồi dưỡng được. Mà bước đầu tiên là để cho cô có thói quen có anh ở bên cạnh!
Giải quyết xong việc ở trường, Hạ Hi Tuyền muốn đem hai đứa nhỏ đến chỗ mẹ Hạ - Diệp Uyển Tâm. Diệp Uyển Tâm ở bên cạnh một khu du lịch rất hoang sơ của tỉnh G, bao bọc xung quanh là núi non, vả lại cách nội thành cũng không xa! Xe mới vừa cua vào đầu ngõ, còn chưa có dừng hẳn, Nguyên Bảo và Phương Chính vội vã xuống xe, chạy tới chỗ mẹ Hạ đứng chờ ở cửa: “Bà ngoại, bà ngoại!”
Diệp Uyển Tâm nhìn hai đứa nhỏ chạy tới, trên mặt mang nụ cười mãn nguyện, luôn miệng nói: “Từ từ thôi, bà ngoại sẽ không chạy mất đâu.”
Nguyên Bảo và Phương Chính bổ nhào về phía Diệp Uyển Tâm, ôm chân Diệp Uyển Tâm, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nụ cười lên, gọi liên tục: “Bà ngoại, bà ngoại! Con rất nhớ bà.”
Diệp Uyển Tâm ngồi xổm xuống ôm hai đứa nhỏ, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của chúng, đều đã lạnh ngắt rồi, vội vàng dắt hai đứa nhỏ vào trong. “Bà ngoại cũng nhớ các con! Vào đây, bà ngoại làm rất nhiều đồ ăn ngon cho các con, trông các con sao lại gầy đi vậy!”
”Mới không có, ngoại nhìn đi!” Nguyên Bảo nói xong giơ cánh tay của mình lên chứng minh: “Thịt thịt nhiều đấy, Bà ngoại!”
Diệp Uyển Tâm ôm Nguyên Bảo hôn mạnh một cái: “Thấy rồi, bảo bối ngoan của bà.”
Hạ Hi Tuyền cùng Tiểu Mẫn mang hành lý từ trên xe xuống, đem quà tặng đã chuẩn bị cho ba mẹ Tiểu Mẫn để cho cô ấy xách đi, rồi để Tiểu Mẫn đi một mình về, nói cô gửi lời hỏi thăm tới ba mẹ cô ấy! Rồi bảo cô ấy không cần qua giúp mẹ Hạ! Tiểu Mẫn gật đầu đồng ý, vui mừng đi về!
Hạ Hi Tuyền đi tới cửa nghe thấy tiếng cười vui bên trong, mất mấy tiếng lái xe mệt mỏi, hai tay xách hành lý vào nhà!
Diệp Uyển Tâm ngẩng đầu nhìn thấy con gái đi vào, liền chạy đến giúp con gái mang đồ vào phòng! “Sáng sớm ngày mai đã đi sao?”
”Vâng, cuối năm công ty rất nhiều việc, Tiểu Hạ cũng gọi điện thoại mấy lần rồi.” Hạ Hi Tuyền buông hành lý trong tay xuống.
”Ừ, mẹ biết rồi! Con tự giữ gìn sức khỏe là tốt rồi, Nguyên Bảo và Phương Chính để ở chỗ mẹ thì con cứ yên tâm.” Diệp Uyển Tâm vỗ vỗ vai của con gái: “Con ngủ một lát đi!”
”Dạ.” Hạ Hi Tuyền nhìn Diệp Uyển Tâm đóng cửa lại, lùi lại rồi ngã xuống giường phía sau.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Hi Tuyền lái xe tới thành phố B, đến thành phố B đã một giờ chiều, lái thẳng xe đến công ty! Vừa bước ra thang máy, trợ lý của Lý Hạ Thu đã nhào tới: “Chị! Cuối cùng chị cũng đã tới, nhanh lên đi, Tổng giám đốc Lý sắp ăn thịt mấy người Bộ phận Kế toán rồi!” Truyện được đăng tải độc quyền và miễn phí tại diê~nda`nl3quydon.c*m
”Này cũng sắp hết năm, còn thấy máu! Chuyện gì xảy ra à?”
”Chị cũng không phải không biết, vừa nói tới sổ sách kế toán là suy nghĩ của Tổng giám đốc Lý loạn lên, Tổng giám đốc Từ cử nhân viên kế toán tới thì chị ấy lại không chịu sử dụng, mấy người Bộ phận Kế toán thay nhau đến nói mà cũng không thuyết phục được chị ấy.”
Hạ Hi Tuyền vỗ bả vai trợ lý Tiểu Lưu: “Thật là làm khó các cô rồi.” Một câu nói xong, Hạ Hi Tuyền phát hiện người xung quanh đều muốn khóc rồi! “Được rồi, em cứ đi làm việc của em đi! Không mấy ngày nữa là nghỉ Tết rồi, cố gắng chút đi!” Hạ Hi Tuyền xoay người đi tới phòng làm việc của Lý Hạ Thu!
Lý Hạ Thu vừa thấy Hạ Hi Tuyền đi vào, liền đem các loại sổ sách, báo cáo trong tay tiện tay ném một cái, rồi ngả người ra sau lưng ghế, bắt đầu giả chết. Hạ Hi Tuyền nhìn dáng vẻ giả chết của cô ấy, trong lòng tức giận, đã nhiều năm như vậy, chưa một năm nào đi qua mà suôn sẻ cả.
Mỗi lần đến báo cáo chia lợi nhuận, Hạ Hi Tuyền đều rất im lặng, có người chủ không đáng tin cậy như vậy sao, rõ ràng công ty duy trì nhiều năm như vậy, hơn nữa lợi nhuận còn không ít! Phải nói là Từ Kiếm Phong mà không vụng trộm giúp một tay thì có quỷ mới tin!
Hạ Hi Tuyền đặt túi xách trong tay lên bàn, xoay người đá đá Lý Hạ Thu: “Có cần như vậy hay không, hả?”
Lý Hạ Thu trừng mắt lên: “Thật sự là em mong mỏi như mong ông trăng vậy, mới trông thấy chị!” diê~nd@`nl3quydOn.c^m
Hạ Hi Tuyền thuận tay cầm lên một phần báo cáo, lật đi lật lại: “Hừ, những thứ này, Từ Kiếm Phong nhà em tùy tiện cử hai người tới là có thể giúp em rõ ràng, em còn trông mong chị làm gì!”
”Em không cần người của anh ấy, đây là công ty của em với chị, sao lại sử dụng người của anh ấy được! Với lại, ngày ngày anh ấy đều khuyên em đóng cửa công ty, nếu người của anh ấy tới, thì em hiểu rõ sao!”
Hạ Hi Tuyền nghe vậy cười ha ha: “Sắp tám trăm năm rồi còn nói không hiểu rõ, chị không biết em ở đây là đang so đo cái gì. Được rồi, em sắp xếp đồ đạc rồi về đi. Việc ở đây chị xử lý cho, ngày mai lại đến làm là được!”
”Hả? Vậy chị không nghỉ ngơi một chút trước sao? Lái xe cả ngày rồi!”
”Chị không sao, về sớm một chút là được!”
Lý Hạ Thu nhảy lên ôm Hạ Hi Tuyền hôn một cái: “Ah, cám ơn!”
”Khi chị chưa tới, ở trong điện thoại em hận không thể cầm dao chém chị, giờ thì lại hôn rồi.” Hạ Hi Tuyền sắp xếp đồ đạc trên bàn gọn gàng: “Phòng làm việc chị trưng dụng, ngày mai tự em tìm chỗ làm việc nha!”
”Hoàn toàn không có vấn đề, đi đây!” Nói xong, đá lông nheo rồi nhanh chóng lách người đi mất!
Hạ Hi Tuyền ngồi xuống nghỉ ngơi, rồi gọi điện thoại nội bộ: “Tiểu Lưu, gọi người Bộ phận kế toán tới giùm chị nha!” diê~nda`nl3quyd*n.cOm
”Vâng, Tổng giám đốc Hạ!”
Công ty của Lý Hạ Thu là một công ty quảng cáo với quy mô vừa, nguồn khách hàng vẫn tương đối cố định, nhưng sổ sách kế toán thì còn nhiều lộn xộn! Từ năm đầu PTTH thì Lý Hạ Thu đã bắt đầu học vẽ, chuyên ngành đại học là quảng cáo, sau khi tốt nghiệp Lý Hạ Thu không muốn đi tìm việc, nên rủ Hạ Hi Tuyền mở công ty quảng cáo này!
Mà chuyên ngành đại học của Hạ Hi Tuyền là quản lý kinh tế, năm xưa cũng học qua vẽ tranh. Khi tốt nghiệp, tìm việc làm va vấp hai lần thì thôi không tìm nữa! Sau thì Lý Hạ Thu nói rõ ý tưởng của cô ấy ra, Hạ Hi Tuyền cũng đồng ý ngay! Hai người cãi nhau ầm ĩ gần nửa năm nhưng vẫn mở một công ty quy mô nho nhỏ, sau hai năm khách hàng của công ty cố định, nên cũng dần dần từng bước ổn định! Năm nay, công ty nhận mấy Dự án lớn, cho nên sổ sách kế toán lại càng lộn xộn hơn so với mấy năm trước. Cũng may, thời gian trước Hạ Hi Tuyền đã tới một lần, đã sửa sang lại một chút rồi!
”Kiêu Kiêu, mấy hôm trước mình gặp Phương Minh Vĩ rồi.” Hạ Hi Tuyền quay đầu lại nhìn Tôn Kiêu nói.
”Đây thật đúng là cẩu huyết mà!”
”Đúng vậy, thật cẩu huyết.”
”Cậu đừng nói với mình, cũng bởi vì chuyện này, mà cậu từ chối Giáo sư Bát đó nha.”
”Cho dù không gặp, mình cũng sẽ từ chối thôi.”
”Mình thật là tò mò, tên Phương Minh Vĩ này rốt cuộc là thần thánh phương nào, mà lại đánh bại người đứng đầu Học viện kinh tế chúng ta, mình không chờ được nữa muốn gặp anh ta rồi!” Tôn Kiêu nói đến đây rất hưng phấn.
”Ha ha..., nhưng mình lại không muốn gặp anh ấy, mình không muốn cuộc sống yên tĩnh trước mắt bị xáo trộn.”
”Mà tụi Nguyên Bảo luôn muốn gặp ba, cậu định lừa gạt cả đời này sao? Hơn nữa, coi như cậu lừa gạt được đi, chẳng lẽ Phương Minh Vĩ lại thật sự không điều tra được, Hi Tuyền, thay vì bị anh ấy điều tra được sự tồn tại của hai đứa bé, còn không bằng cậu tự mình nói với anh ấy! Không chừng còn có thể vãn hồi đấy.”
”Mình không xác định được rõ ý của anh ấy, mà bản thân mình cũng chưa thông suốt, trước hết cứ giấu giếm như vậy đi.”
”Đồ phụ nữ nhát gan!” Tôn Kiêu nói trúng tim đen, rồi vỗ cho Hạ Hi Tuyền một cái.
”Ha ha
~” Hạ Hi Tuyền trong lòng yên lặng nghĩ, sao mà hết người này tới người khác đều nói nhát gan, sợ sệt đây? Aizz..., cô chỉ không không muốn đối mặt sớm như vậy, chỉ muốn yên lặng trông chừng hai đứa nhỏ sống qua ngày! Như vậy là đủ rồi, thật là đủ ư? Không khỏi tự hỏi mình!
”Nhưng thật là đáng tiếc, Giáo sư Bát của chúng ta, chậc chậc...” Tôn Kiêu sờ lên cằm, cố ra vẻ lắc đầu thở dài.
”Sao, cậu coi trọng anh ấy rồi sao?”
”Hừ... hừ..., hay là thôi đi! Khi nào đến nhà cậu đi, mình hơi nhớ Nguyên Bảo và Phương Chính nhà cậu rồi.”
”Thích trẻ con như vậy sao không nhanh sinh một đứa con của mình đi?”
”Cô giáo Hạ, cậu lại ngứa da nữa à!” Tôn Kiêu nói xong định nhéo Hạ Hi Tuyền, Hạ Hi Tuyền vội ngăn cản cô ấy, vội vàng nói: “Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi không nói, không nói nữa!” Lúc này, Tôn Kiêu mới dừng tay. ”Đi thôi, hôm nay chúng ta đi dạo ở trường một chút.” Nói xong liền kéo tay Hạ Hi Tuyền bắt đầu từ từ đi dạo.
Gần tới tết Nguyên Đán, việc đánh giá hướng dẫn môn học của Hạ Hi Tuyền cũng kết thúc. Thu dọn xong đồ đạc của mình thì đi ra bãi đậu xe của Học viện, nhìn Bát Tiến Thịnh ở trước mặt đang đi về phía cô, da đầu không khỏi ngứa ngáy. Vị Giáo sư Bát này đã công khai mọi nơi ở trường, cứ nhìn thấy Hạ Hi Tuyền là không nhìn thấy bất cứ thứ gì bên cạnh nữa, cứ đi theo Hạ Hi Tuyền bắt đầu ân cần hỏi han, bưng trà dâng nước! Thậm chí có giáo sư lớn tuổi ở Học viện nhìn thấy Hạ Hi Tuyền cũng sẽ tình ý sâu xa lôi kéo cô nói: ”Tiểu Hạ! Tiểu Bát thật sự là một chàng trai rất tốt, cô xem nên suy nghĩ một chút chứ? Hả?”
Trên mặt Hạ Hi Tuyền chỉ cười mà không nói lời nào, trong lòng đã sắp muốn lôi cả nhà Bát Tiến Thịnh từ trên xuống dưới thăm hỏi một lần rồi. Vị Giáo sư lớn tuổi nhìn Hạ Hi Tuyền cười không nói lời nào, cũng chẳng còn cách nào, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một cái rồi đi!
Từ đó trở đi, Hạ Hi Tuyền bắt đầu cố ý tránh né Bát Tiến Thịnh, nhưng trường học chỉ có nhiêu đó, cho dù tránh thế nào vẫn sẽ gặp!
”Hi Tuyền, bây giờ em về sao, có muốn anh đưa em về không?” Bát Tiến Thịnh nói xong lắc lắc chìa khóa xe trên tay!
Hạ Hi Tuyền thấy trong lòng một hồi lạnh đến buồn nôn, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười trả lời một câu: “Không cần, tự em có xe.”
”Không có gì, anh thuận đường, cũng đi tới Bắc thành, đi cùng một xe với em đi.” Trong lòng Hạ Hi Tuyền cười lạnh, ông anh thì ở trung tâm thành phố, còn chị đây thì ở Bắc thành phố, từ đường Tam Hoàn vòng sang! Thuận đường, thuận cái lông nhà anh ấy mà thuận!
”Em có chút việc, không về, cho nên đi trước đây! Bye bye!” Nói xong Hạ Hi Tuyền liền lên xe đi, xe đi qua bên cạnh Bát Tiến Thịnh thì Hạ Hi Tuyền đạp chân ga, lướt qua bên cạnh Bát Tiến Thịnh, Bát Tiến Thịnh nhìn đuôi xe Hạ Hi Tuyền trong lòng không khỏi chua chua! Mặc dù Hạ Hi Tuyền rõ ràng là từ chối anh, nhưng bên cạnh cô chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ người đàn ông nào! Cho nên Bát Tiến Thịnh mới càng đánh càng hăng, kiên định cho rằng tình cảm là từ từ có thể bồi dưỡng được. Mà bước đầu tiên là để cho cô có thói quen có anh ở bên cạnh!
Giải quyết xong việc ở trường, Hạ Hi Tuyền muốn đem hai đứa nhỏ đến chỗ mẹ Hạ - Diệp Uyển Tâm. Diệp Uyển Tâm ở bên cạnh một khu du lịch rất hoang sơ của tỉnh G, bao bọc xung quanh là núi non, vả lại cách nội thành cũng không xa! Xe mới vừa cua vào đầu ngõ, còn chưa có dừng hẳn, Nguyên Bảo và Phương Chính vội vã xuống xe, chạy tới chỗ mẹ Hạ đứng chờ ở cửa: “Bà ngoại, bà ngoại!”
Diệp Uyển Tâm nhìn hai đứa nhỏ chạy tới, trên mặt mang nụ cười mãn nguyện, luôn miệng nói: “Từ từ thôi, bà ngoại sẽ không chạy mất đâu.”
Nguyên Bảo và Phương Chính bổ nhào về phía Diệp Uyển Tâm, ôm chân Diệp Uyển Tâm, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nụ cười lên, gọi liên tục: “Bà ngoại, bà ngoại! Con rất nhớ bà.”
Diệp Uyển Tâm ngồi xổm xuống ôm hai đứa nhỏ, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của chúng, đều đã lạnh ngắt rồi, vội vàng dắt hai đứa nhỏ vào trong. “Bà ngoại cũng nhớ các con! Vào đây, bà ngoại làm rất nhiều đồ ăn ngon cho các con, trông các con sao lại gầy đi vậy!”
”Mới không có, ngoại nhìn đi!” Nguyên Bảo nói xong giơ cánh tay của mình lên chứng minh: “Thịt thịt nhiều đấy, Bà ngoại!”
Diệp Uyển Tâm ôm Nguyên Bảo hôn mạnh một cái: “Thấy rồi, bảo bối ngoan của bà.”
Hạ Hi Tuyền cùng Tiểu Mẫn mang hành lý từ trên xe xuống, đem quà tặng đã chuẩn bị cho ba mẹ Tiểu Mẫn để cho cô ấy xách đi, rồi để Tiểu Mẫn đi một mình về, nói cô gửi lời hỏi thăm tới ba mẹ cô ấy! Rồi bảo cô ấy không cần qua giúp mẹ Hạ! Tiểu Mẫn gật đầu đồng ý, vui mừng đi về!
Hạ Hi Tuyền đi tới cửa nghe thấy tiếng cười vui bên trong, mất mấy tiếng lái xe mệt mỏi, hai tay xách hành lý vào nhà!
Diệp Uyển Tâm ngẩng đầu nhìn thấy con gái đi vào, liền chạy đến giúp con gái mang đồ vào phòng! “Sáng sớm ngày mai đã đi sao?”
”Vâng, cuối năm công ty rất nhiều việc, Tiểu Hạ cũng gọi điện thoại mấy lần rồi.” Hạ Hi Tuyền buông hành lý trong tay xuống.
”Ừ, mẹ biết rồi! Con tự giữ gìn sức khỏe là tốt rồi, Nguyên Bảo và Phương Chính để ở chỗ mẹ thì con cứ yên tâm.” Diệp Uyển Tâm vỗ vỗ vai của con gái: “Con ngủ một lát đi!”
”Dạ.” Hạ Hi Tuyền nhìn Diệp Uyển Tâm đóng cửa lại, lùi lại rồi ngã xuống giường phía sau.
Sáng sớm hôm sau, Hạ Hi Tuyền lái xe tới thành phố B, đến thành phố B đã một giờ chiều, lái thẳng xe đến công ty! Vừa bước ra thang máy, trợ lý của Lý Hạ Thu đã nhào tới: “Chị! Cuối cùng chị cũng đã tới, nhanh lên đi, Tổng giám đốc Lý sắp ăn thịt mấy người Bộ phận Kế toán rồi!” Truyện được đăng tải độc quyền và miễn phí tại diê~nda`nl3quydon.c*m
”Này cũng sắp hết năm, còn thấy máu! Chuyện gì xảy ra à?”
”Chị cũng không phải không biết, vừa nói tới sổ sách kế toán là suy nghĩ của Tổng giám đốc Lý loạn lên, Tổng giám đốc Từ cử nhân viên kế toán tới thì chị ấy lại không chịu sử dụng, mấy người Bộ phận Kế toán thay nhau đến nói mà cũng không thuyết phục được chị ấy.”
Hạ Hi Tuyền vỗ bả vai trợ lý Tiểu Lưu: “Thật là làm khó các cô rồi.” Một câu nói xong, Hạ Hi Tuyền phát hiện người xung quanh đều muốn khóc rồi! “Được rồi, em cứ đi làm việc của em đi! Không mấy ngày nữa là nghỉ Tết rồi, cố gắng chút đi!” Hạ Hi Tuyền xoay người đi tới phòng làm việc của Lý Hạ Thu!
Lý Hạ Thu vừa thấy Hạ Hi Tuyền đi vào, liền đem các loại sổ sách, báo cáo trong tay tiện tay ném một cái, rồi ngả người ra sau lưng ghế, bắt đầu giả chết. Hạ Hi Tuyền nhìn dáng vẻ giả chết của cô ấy, trong lòng tức giận, đã nhiều năm như vậy, chưa một năm nào đi qua mà suôn sẻ cả.
Mỗi lần đến báo cáo chia lợi nhuận, Hạ Hi Tuyền đều rất im lặng, có người chủ không đáng tin cậy như vậy sao, rõ ràng công ty duy trì nhiều năm như vậy, hơn nữa lợi nhuận còn không ít! Phải nói là Từ Kiếm Phong mà không vụng trộm giúp một tay thì có quỷ mới tin!
Hạ Hi Tuyền đặt túi xách trong tay lên bàn, xoay người đá đá Lý Hạ Thu: “Có cần như vậy hay không, hả?”
Lý Hạ Thu trừng mắt lên: “Thật sự là em mong mỏi như mong ông trăng vậy, mới trông thấy chị!” diê~nd@`nl3quydOn.c^m
Hạ Hi Tuyền thuận tay cầm lên một phần báo cáo, lật đi lật lại: “Hừ, những thứ này, Từ Kiếm Phong nhà em tùy tiện cử hai người tới là có thể giúp em rõ ràng, em còn trông mong chị làm gì!”
”Em không cần người của anh ấy, đây là công ty của em với chị, sao lại sử dụng người của anh ấy được! Với lại, ngày ngày anh ấy đều khuyên em đóng cửa công ty, nếu người của anh ấy tới, thì em hiểu rõ sao!”
Hạ Hi Tuyền nghe vậy cười ha ha: “Sắp tám trăm năm rồi còn nói không hiểu rõ, chị không biết em ở đây là đang so đo cái gì. Được rồi, em sắp xếp đồ đạc rồi về đi. Việc ở đây chị xử lý cho, ngày mai lại đến làm là được!”
”Hả? Vậy chị không nghỉ ngơi một chút trước sao? Lái xe cả ngày rồi!”
”Chị không sao, về sớm một chút là được!”
Lý Hạ Thu nhảy lên ôm Hạ Hi Tuyền hôn một cái: “Ah, cám ơn!”
”Khi chị chưa tới, ở trong điện thoại em hận không thể cầm dao chém chị, giờ thì lại hôn rồi.” Hạ Hi Tuyền sắp xếp đồ đạc trên bàn gọn gàng: “Phòng làm việc chị trưng dụng, ngày mai tự em tìm chỗ làm việc nha!”
”Hoàn toàn không có vấn đề, đi đây!” Nói xong, đá lông nheo rồi nhanh chóng lách người đi mất!
Hạ Hi Tuyền ngồi xuống nghỉ ngơi, rồi gọi điện thoại nội bộ: “Tiểu Lưu, gọi người Bộ phận kế toán tới giùm chị nha!” diê~nda`nl3quyd*n.cOm
”Vâng, Tổng giám đốc Hạ!”
Công ty của Lý Hạ Thu là một công ty quảng cáo với quy mô vừa, nguồn khách hàng vẫn tương đối cố định, nhưng sổ sách kế toán thì còn nhiều lộn xộn! Từ năm đầu PTTH thì Lý Hạ Thu đã bắt đầu học vẽ, chuyên ngành đại học là quảng cáo, sau khi tốt nghiệp Lý Hạ Thu không muốn đi tìm việc, nên rủ Hạ Hi Tuyền mở công ty quảng cáo này!
Mà chuyên ngành đại học của Hạ Hi Tuyền là quản lý kinh tế, năm xưa cũng học qua vẽ tranh. Khi tốt nghiệp, tìm việc làm va vấp hai lần thì thôi không tìm nữa! Sau thì Lý Hạ Thu nói rõ ý tưởng của cô ấy ra, Hạ Hi Tuyền cũng đồng ý ngay! Hai người cãi nhau ầm ĩ gần nửa năm nhưng vẫn mở một công ty quy mô nho nhỏ, sau hai năm khách hàng của công ty cố định, nên cũng dần dần từng bước ổn định! Năm nay, công ty nhận mấy Dự án lớn, cho nên sổ sách kế toán lại càng lộn xộn hơn so với mấy năm trước. Cũng may, thời gian trước Hạ Hi Tuyền đã tới một lần, đã sửa sang lại một chút rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.