Chương 65: Lật Án. (1)
Shin KT
10/08/2024
Bước qua tháng mười hai - tháng cuối cùng trong một năm đầy biến động, bầu trời Thủ Đô lộng gió không hề mảy may thương tiếc tán lá vàng trơ trọi treo mình trên những nhánh cây khô. Cũng như vòng xoáy số phận chưa bao giờ buông tha cho hậu thế của hai kẻ tội đồ đã bị Chúa trời trục xuất khỏi Vườn Địa Đàng xinh đẹp. (5)
Giữa không gian mờ tối chập choạng khi ánh tà dương đi đến buổi phân kỳ dạt về phía nửa kia Trái Đất, tầng thượng tòa cao ốc Cố thị - Alligator bắt đầu thắp lên ánh đèn màu chuẩn bị nốt nhạc dạo mở màn cho buổi tiệc chiêu đãi các đối tác làm ăn có tiếng trong giới bất động sản và kinh tế tài chính hùng hậu nhất hiện nay. (1)
Như một lẽ hiển nhiên, cả Diệp thị, Cao Thị cùng với Lục thị đều được Cố Đức Vinh gửi thiệp mời đến dự. ( 3 )
Ưu nhã khoác lên người mẫu vest đen được cắt may tinh tế sắc xảo từ bộ sưu tập thu đông mới nhất của nhãn hiệu Dior, Diệp Khiêm vừa tiến vào hội trường đã khiến bao cặp mắt tò mò phải dõi theo ngắm nghía. ( 5 )
"Này...đó là ai vậy...trông đẹp trai quá!"
"Trước giờ chưa từng thấy cậu ta."
"Đi bên cạnh Lục thiếu thì chắc hẳn không phải dạng tầm thường"
Đám đông xì xầm bàn tán. Ai nấy đều âm thầm đánh giá cậu trai trẻ tuổi nhưng phong thái đĩnh đạc kiệt ngạo hơn người. Đúng là tre già măng mọc, sóng sau xô sóng trước. Lớp anh tài mới lên không khỏi làm cho các đại lão phải tán tụng kiêng dè.
"Ể...đó chẳng phải là tam thiếu gia nhà họ Diệp sao?" Một gã đàn ông trung niên đã lăn lộn nhiều năm trên thương trường vừa liếc nhìn liền nhận ra thân phận của Diệp Khiêm."Ông nói đứa con riêng mà Diệp Thế Thành lang chạ ở bên ngoài đấy à?" Có người tọc mạch đàm tiếu. 4
"Chứ gì nữa." Một tên khác bĩu môi khinh khỉnh.
"Năm năm trước còn bị chơi tập thể, từ lâu đã mất quyền thừa kế Lion rồi. Không chừng hiện tại đang dùng mông phục vụ đại thiếu gia nhà họ Lục mới được cái vinh dự vác mặt đến đây" (8
"Xì...trông cũng ngon trai phết." Nụ cười bỡn cợt mang theo nỗi thèm thuồng dung tục dần dần hiện lên trên những khuôn mặt kệch cỡm gian tà. (2
Diệp Khiêm vẫn bình thản lướt ngang qua bọn họ, điềm tĩnh ngồi xuống vị trí bàn tròn gần khu vực trung tâm, không hề lộ ra bất kỳ chút yếu hèn hay nao núng. (3)
"Ai cho phép mày tự ý đến đây? Mau cút về cái nơi tạp nham của mày...đừng làm tao mất mặt. Diệp Thế Thành hùng hổ đi tới, kéo lấy cánh tay Diệp Khiêm gắn giọng quát mắng. (6
Cậu dứt khoác né khỏi đụng chạm, đôi mắt đào hoa đanh lại lạnh căm.
"Diệp tổng, thiết nghĩ ông chẳng đủ tư cách để lên tiếng đuổi khách đâu" Lục Huy nhướn mày, ngữ khí lộ rõ vài phần tức giận và châm biếm. (1)
"Ha.." Diệp Thế Thành nhếch môi cười khẩy. Ông chỉ thẳng vào mặt Diệp Khiêm, cố gắng đè nén thanh âm để không gây ra quá nhiều sự chú ý.
"Đây là tiệc ngoại giao của Cố thị quy tụ toàn những người có địa vị cao ở trong giới thượng lưu. Không phải là nơi mà thứ ất ơ như nó có thể đặt chân đến. Biết điều thì an phận mà rời khỏi đây, đừng tiếp tục làm trò hề để người khác cười chê lăng mạ" NOVELTOON
"Diệp tổng! Mong ông cẩn trọng lời nói." Y trầm mặc can ngăn.Diệp Thế Thành lại quay sang chì chiết.
NOVEL TOON
"Một tên nhãi ranh như cậu chưa đủ tầm để nhắc nhở tôi đâu. Khi Lion nắm trùm giới tài chính thì Gaurch vẫn còn là tập đoàn nhỏ chật vật với hàng loạt dự án vô danh kia kìa. Mới lập được vài thành tựu đã ngựa non háu đá. Đúng là ngu dốt thiển cẩn" 2
"Chuyện mà Diệp tổng nói hình như cách đây cũng ba, bốn năm rồi. Để tôi giúp ông cập nhật lại tin tức, hiện tại Gaurch mới là tập đoàn đứng đầu ngành xây dựng còn King chỉ ngậm ngùi trụ ở top 3." Lục Huy nâng cao giọng, ngoài mặt vẫn nhã nhặn ôn hòa nhưng đáy mắt đã tràn đầy lạnh lẽo. (5)
Diệp Thế Thành nhất thời cứng họng, hằn học lườm Diệp Khiêm.
"Còn không cút khỏi đây! Chưa đủ nhục nhã hay gì?"
Cậu ngẩng đầu nhìn ông, đôi con ngươi ám trầm như hố sâu chết chóc.
"Rầm!" Diệp Khiêm đập bàn đứng dậy. Hành động cả gan này khiến cho bầu không khí tại hội trường gần như đông cứng lặng ngắt như tờ. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía xảy ra tranh chấp.
"Mày....mày....." Diệp Thế Thành nghiến răng nghiến lợi.
"Đây là cách Cố thị tiếp đãi khách quý đó sao?" Cậu cao giọng chất vấn.
Rất nhiều người sau khi nghe cậu tự nhận mình là khách quý thì trắng trợn bĩu môi, có kẻ còn lớn tiếng chế giễu tỏ vẻ khinh thường. (1)
Cổ Đức Vinh đang mời rượu đối tác ở bàn bên cạnh nghe thế liền bước đến vỗ nhẹ vai cậu mỉm cười đầy xảo trá. NOVELTOON
"Tôi biết người trẻ các cậu rất tận dụng những bữa tiệc thế này để mở rộng quan hệ, vậy nên việc Lục thiếu dẫn theo bạn đồng hành tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Thế nhưng các cậu cũng cần hiểu phép tắc và vị trí của bản thân. Yếu thì đừng ra gió, nơi này cao lắm... đứng không vững sẽ ngã đấy" ( 6 )
"Ồ.." Diệp Khiêm nhún vai, khóe môi câu lên nụ cười cực kỳ cổ quái. Cậu kiêu ngạo hất hàm, dõng dạc hỏi vặn lại lão cáo già trước mặt:
"Thế Cố tổng nói xem với thân phận Tổng Giám Đốc của Wolf thì có đủ để đứng vững ở đây không?" (1)
Sắc mặt Cố Đức Vinh thoáng cái sa sầm, Diệp Thế Thành thì khó tin trợn mắt. Phải biết Wolf là tập đoàn tài chính hùng mạnh nhất nước Mỹ, nhiều năm qua vẫn luôn thâu tóm thị trường và sở hữu hàng loạt chi nhánh lớn nhỏ rải rác khắp toàn cầu. Đem Lion so với Wolf, chẳng khác gì đem sông suối chật hẹp ra bì với biển cả bao la.
"Ăn nói hồ đồ." Diệp Thế Thành phản bác, ngữ khí lại yếu hơn trước mấy phần.
"Tôi có gửi thiệp mời đến Wolf, thế nhưng theo như tôi biết thì người tiếp quản chi nhánh ở Thủ Đô là Yip Kiran - Thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh tốt nghiệp tại trường Đại học danh giá nhất Nevada - Las Vegas.
"Thật ngại quá Yip Kiran là tên tiếng anh của tôi." Diệp Khiêm khiêu mi, cười càng thêm thâm sâu ý vị. (1)
"À mà...sẵn tiện để tôi đính chính một chút. Mới tháng trước thôi tôi đã hoàn thành xong luận án Tiến sĩ. Vậy nên... bây giờ đứng trước mặt Cố tổng không phải là Thạc sĩ ngành Quản trị kinh doanh mà là Tiến sĩ ngành Quản trị kinh doanh kiêm CEO của Wolf" (3)
Cố Đức Vinh lùng bùng cả hai tai, còn toàn thể người trong hội trường gần như chấn động. Ông quay sang nhìn Diệp Thế Thành muốn dò xét thử xem lời Diệp Khiêm nói là điêu hay thật. Chỉ thấy người bên cạnh đang im lặng chết trận, mặt mày biến hóa hết xanh rồi trắng.
"Cố tổng! Ngài vẫn chưa trả lời câu hỏi trước đó của tôi...rằng tôi đứng đây có vững hay không?" (2)
Thanh âm nhẹ nhàng thốt ra lại như một bạt tay vả mạnh vào má của những kẻ tự cho mình là thượng đẳng tôn quý. (1)
Cố Đức Vinh gượng cười giả lả, cố gắng bày ra bộ dạng nhu hòa mềm mỏng hòng tìm đường lắc léo để dễ bề xoay chuyển tình hình.
"Tuổi trẻ tài cao. Quả nhiên con cháu Diệp gia, hổ phụ sinh hổ tử." 8
"Ấy...tôi chưa từng nhận tổ quy tông nên nào dám hưởng ké tiếng thơm nhà họ Diệp." Cậu buông lời móc mỉa. Ý tứ sâu cay đủ để khiến cho hai vị trưởng bối phải bể óc đau đầu. (2)
Biết rõ nếu còn tiếp tục nán lại chuyện trò sẽ rước nhục vào thân, Cổ Đức Vinh chỉ xã giao vài câu rồi xoay người chuồn lẹ.
Diệp Thế Thành vẫn đứng yên như trời trồng tại chỗ, lượng thông tin quá lớn làm ông sốc đến mức chẳng biết phải phản ứng ra sao.
Đứa con mà ông ghét bỏ xem thường nay lại tài ba xuất chúng. Còn đứng ở trước mặt nhiều người vạch rõ quan hệ, lạnh nhạt với Diệp gia.
Nếu...nếu tình cảm cha con hai người êm ấm, vậy phải chăng giờ đây Lion đã có thể dựa vào Wolf để thâm nhập thị trường nước ngoài, thỏa sức tung bay như hổ mọc thêm cánh? ( 3 )
Càng nghĩ Diệp Thế Thành càng thêm phần ăn năn hối hận, ông muốn nói gì đó với Diệp Khiêm để xoa dịu căng thẳng thế nhưng vừa nhìn sang nét cười như có như không hiển hiện trên mặt cậu, ông liền tức tối hậm hực quay đi."Nghịch tử...đồ nghịch tử!"
NOVEL
TOON
Xuyên suốt bữa tiệc có không ít ông lớn đến từ nhiều tập đoàn hùng mạnh liên tục lân la đến bắt chuyện làm quen, Diệp Khiêm chỉ lịch sự chào hỏi giao lưu lấy lệ rồi an tĩnh ngồi chờ tuồng hay sắp sửa khai màn.
Trải qua vài tuần rượu, Cố Đức Vinh rốt cuộc cũng bước lên sân khấu bắt đầu vào thẳng vấn đề.
"Như mọi người đã biết, sang năm 2025 Alligator quyết định mở thầu 62 lô đất ở phía Đông. Thời gian nhận hồ sơ từ tháng 1 đến tháng 3 Dương lịch, chính thức khởi động dự án khu nghỉ dưỡng cao cấp Sweet Dream"
Lời nói vừa dứt tiếng vỗ tay đôm đốp liền vang dội khắp cả hội trường.
Đây là dự án tầm cỡ được Cố thị ấp ủ lên kế hoạch từ lâu, một khi hoàn thành sẽ mang về khoảng lợi nhuận không thua gì Rainbows hay tuyến đường cao tốc Bắc Nam mà Gaurch đang xây dựng. Miếng mồi ngon này sẽ là bước nhảy vọt đưa Alligator trở thành vị vua không đối thủ trong lĩnh vực kinh doanh bất động sản ở Thủ Đô.
Tham vọng bành trướng của Cố Đức Vinh quá lớn. Đáng tiếc thay thứ đang đón chờ ông lại là song sắt lạnh băng cùng với bốn bức tường chứ nào phải đâu ngai vàng tráng lệ nguy nga.
Tại thời điểm Cố Đức Vinh đắc ý giơ lên ly rượu vang đỏ thẫm mỉm cười nói tiếng " Cheers!" có ba người đàn ông cao lớn thân mặc cảnh phục đi thẳng vào hội trường và hàng loạt cảnh sát cơ động trang bị vũ khí bao vây tầng thượng. (2)
"Xin chào! Tôi là Trung tá Phạm Hoàng Hiền - Đội trưởng đội cảnh sát hình sự.Phía chúng tôi nhận được đơn tố cáo ông Cổ Đức Vinh liên quan đến vụ án giết người cách đây 16 năm. Phiền ông theo chúng tôi về đồn phối hợp điều tra làm rõ." Vừa nói người nọ vừa tiến đến khóa tay Cố Đức Vinh, khiến ông sững sờ thản thốt. (2)
"Cậu biết cậu đang đụng tới ai không?"
"Tôi dám đeo cho ông chiếc còng số 8 thì đồng nghĩa tôi chẳng ngán bất kỳ thế lực nào" Phạm Hoàng Hiên tự tin đáp trả. Không chút do dự trực tiếp bắt người.
Chỉ trong nháy mắt, khắp hội trường liền nhốn nháo hỗn loạn cả lên. Chẳng ai ngờ được chủ tịch tập đoàn Cố thị lại là kẻ sát nhân, cũng chẳng ai ngờ được phía cảnh sát dám sờ gáy vị tai to mặt lớn nhà họ Cố.
Mọi chuyện diễn ra quả thực quá sức tưởng tượng khiến cho toàn thể phải ngơ ngác ngỡ ngàng.
Giữa không gian mờ tối chập choạng khi ánh tà dương đi đến buổi phân kỳ dạt về phía nửa kia Trái Đất, tầng thượng tòa cao ốc Cố thị - Alligator bắt đầu thắp lên ánh đèn màu chuẩn bị nốt nhạc dạo mở màn cho buổi tiệc chiêu đãi các đối tác làm ăn có tiếng trong giới bất động sản và kinh tế tài chính hùng hậu nhất hiện nay. (1)
Như một lẽ hiển nhiên, cả Diệp thị, Cao Thị cùng với Lục thị đều được Cố Đức Vinh gửi thiệp mời đến dự. ( 3 )
Ưu nhã khoác lên người mẫu vest đen được cắt may tinh tế sắc xảo từ bộ sưu tập thu đông mới nhất của nhãn hiệu Dior, Diệp Khiêm vừa tiến vào hội trường đã khiến bao cặp mắt tò mò phải dõi theo ngắm nghía. ( 5 )
"Này...đó là ai vậy...trông đẹp trai quá!"
"Trước giờ chưa từng thấy cậu ta."
"Đi bên cạnh Lục thiếu thì chắc hẳn không phải dạng tầm thường"
Đám đông xì xầm bàn tán. Ai nấy đều âm thầm đánh giá cậu trai trẻ tuổi nhưng phong thái đĩnh đạc kiệt ngạo hơn người. Đúng là tre già măng mọc, sóng sau xô sóng trước. Lớp anh tài mới lên không khỏi làm cho các đại lão phải tán tụng kiêng dè.
"Ể...đó chẳng phải là tam thiếu gia nhà họ Diệp sao?" Một gã đàn ông trung niên đã lăn lộn nhiều năm trên thương trường vừa liếc nhìn liền nhận ra thân phận của Diệp Khiêm."Ông nói đứa con riêng mà Diệp Thế Thành lang chạ ở bên ngoài đấy à?" Có người tọc mạch đàm tiếu. 4
"Chứ gì nữa." Một tên khác bĩu môi khinh khỉnh.
"Năm năm trước còn bị chơi tập thể, từ lâu đã mất quyền thừa kế Lion rồi. Không chừng hiện tại đang dùng mông phục vụ đại thiếu gia nhà họ Lục mới được cái vinh dự vác mặt đến đây" (8
"Xì...trông cũng ngon trai phết." Nụ cười bỡn cợt mang theo nỗi thèm thuồng dung tục dần dần hiện lên trên những khuôn mặt kệch cỡm gian tà. (2
Diệp Khiêm vẫn bình thản lướt ngang qua bọn họ, điềm tĩnh ngồi xuống vị trí bàn tròn gần khu vực trung tâm, không hề lộ ra bất kỳ chút yếu hèn hay nao núng. (3)
"Ai cho phép mày tự ý đến đây? Mau cút về cái nơi tạp nham của mày...đừng làm tao mất mặt. Diệp Thế Thành hùng hổ đi tới, kéo lấy cánh tay Diệp Khiêm gắn giọng quát mắng. (6
Cậu dứt khoác né khỏi đụng chạm, đôi mắt đào hoa đanh lại lạnh căm.
"Diệp tổng, thiết nghĩ ông chẳng đủ tư cách để lên tiếng đuổi khách đâu" Lục Huy nhướn mày, ngữ khí lộ rõ vài phần tức giận và châm biếm. (1)
"Ha.." Diệp Thế Thành nhếch môi cười khẩy. Ông chỉ thẳng vào mặt Diệp Khiêm, cố gắng đè nén thanh âm để không gây ra quá nhiều sự chú ý.
"Đây là tiệc ngoại giao của Cố thị quy tụ toàn những người có địa vị cao ở trong giới thượng lưu. Không phải là nơi mà thứ ất ơ như nó có thể đặt chân đến. Biết điều thì an phận mà rời khỏi đây, đừng tiếp tục làm trò hề để người khác cười chê lăng mạ" NOVELTOON
"Diệp tổng! Mong ông cẩn trọng lời nói." Y trầm mặc can ngăn.Diệp Thế Thành lại quay sang chì chiết.
NOVEL TOON
"Một tên nhãi ranh như cậu chưa đủ tầm để nhắc nhở tôi đâu. Khi Lion nắm trùm giới tài chính thì Gaurch vẫn còn là tập đoàn nhỏ chật vật với hàng loạt dự án vô danh kia kìa. Mới lập được vài thành tựu đã ngựa non háu đá. Đúng là ngu dốt thiển cẩn" 2
"Chuyện mà Diệp tổng nói hình như cách đây cũng ba, bốn năm rồi. Để tôi giúp ông cập nhật lại tin tức, hiện tại Gaurch mới là tập đoàn đứng đầu ngành xây dựng còn King chỉ ngậm ngùi trụ ở top 3." Lục Huy nâng cao giọng, ngoài mặt vẫn nhã nhặn ôn hòa nhưng đáy mắt đã tràn đầy lạnh lẽo. (5)
Diệp Thế Thành nhất thời cứng họng, hằn học lườm Diệp Khiêm.
"Còn không cút khỏi đây! Chưa đủ nhục nhã hay gì?"
Cậu ngẩng đầu nhìn ông, đôi con ngươi ám trầm như hố sâu chết chóc.
"Rầm!" Diệp Khiêm đập bàn đứng dậy. Hành động cả gan này khiến cho bầu không khí tại hội trường gần như đông cứng lặng ngắt như tờ. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía xảy ra tranh chấp.
"Mày....mày....." Diệp Thế Thành nghiến răng nghiến lợi.
"Đây là cách Cố thị tiếp đãi khách quý đó sao?" Cậu cao giọng chất vấn.
Rất nhiều người sau khi nghe cậu tự nhận mình là khách quý thì trắng trợn bĩu môi, có kẻ còn lớn tiếng chế giễu tỏ vẻ khinh thường. (1)
Cổ Đức Vinh đang mời rượu đối tác ở bàn bên cạnh nghe thế liền bước đến vỗ nhẹ vai cậu mỉm cười đầy xảo trá. NOVELTOON
"Tôi biết người trẻ các cậu rất tận dụng những bữa tiệc thế này để mở rộng quan hệ, vậy nên việc Lục thiếu dẫn theo bạn đồng hành tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Thế nhưng các cậu cũng cần hiểu phép tắc và vị trí của bản thân. Yếu thì đừng ra gió, nơi này cao lắm... đứng không vững sẽ ngã đấy" ( 6 )
"Ồ.." Diệp Khiêm nhún vai, khóe môi câu lên nụ cười cực kỳ cổ quái. Cậu kiêu ngạo hất hàm, dõng dạc hỏi vặn lại lão cáo già trước mặt:
"Thế Cố tổng nói xem với thân phận Tổng Giám Đốc của Wolf thì có đủ để đứng vững ở đây không?" (1)
Sắc mặt Cố Đức Vinh thoáng cái sa sầm, Diệp Thế Thành thì khó tin trợn mắt. Phải biết Wolf là tập đoàn tài chính hùng mạnh nhất nước Mỹ, nhiều năm qua vẫn luôn thâu tóm thị trường và sở hữu hàng loạt chi nhánh lớn nhỏ rải rác khắp toàn cầu. Đem Lion so với Wolf, chẳng khác gì đem sông suối chật hẹp ra bì với biển cả bao la.
"Ăn nói hồ đồ." Diệp Thế Thành phản bác, ngữ khí lại yếu hơn trước mấy phần.
"Tôi có gửi thiệp mời đến Wolf, thế nhưng theo như tôi biết thì người tiếp quản chi nhánh ở Thủ Đô là Yip Kiran - Thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh tốt nghiệp tại trường Đại học danh giá nhất Nevada - Las Vegas.
"Thật ngại quá Yip Kiran là tên tiếng anh của tôi." Diệp Khiêm khiêu mi, cười càng thêm thâm sâu ý vị. (1)
"À mà...sẵn tiện để tôi đính chính một chút. Mới tháng trước thôi tôi đã hoàn thành xong luận án Tiến sĩ. Vậy nên... bây giờ đứng trước mặt Cố tổng không phải là Thạc sĩ ngành Quản trị kinh doanh mà là Tiến sĩ ngành Quản trị kinh doanh kiêm CEO của Wolf" (3)
Cố Đức Vinh lùng bùng cả hai tai, còn toàn thể người trong hội trường gần như chấn động. Ông quay sang nhìn Diệp Thế Thành muốn dò xét thử xem lời Diệp Khiêm nói là điêu hay thật. Chỉ thấy người bên cạnh đang im lặng chết trận, mặt mày biến hóa hết xanh rồi trắng.
"Cố tổng! Ngài vẫn chưa trả lời câu hỏi trước đó của tôi...rằng tôi đứng đây có vững hay không?" (2)
Thanh âm nhẹ nhàng thốt ra lại như một bạt tay vả mạnh vào má của những kẻ tự cho mình là thượng đẳng tôn quý. (1)
Cố Đức Vinh gượng cười giả lả, cố gắng bày ra bộ dạng nhu hòa mềm mỏng hòng tìm đường lắc léo để dễ bề xoay chuyển tình hình.
"Tuổi trẻ tài cao. Quả nhiên con cháu Diệp gia, hổ phụ sinh hổ tử." 8
"Ấy...tôi chưa từng nhận tổ quy tông nên nào dám hưởng ké tiếng thơm nhà họ Diệp." Cậu buông lời móc mỉa. Ý tứ sâu cay đủ để khiến cho hai vị trưởng bối phải bể óc đau đầu. (2)
Biết rõ nếu còn tiếp tục nán lại chuyện trò sẽ rước nhục vào thân, Cổ Đức Vinh chỉ xã giao vài câu rồi xoay người chuồn lẹ.
Diệp Thế Thành vẫn đứng yên như trời trồng tại chỗ, lượng thông tin quá lớn làm ông sốc đến mức chẳng biết phải phản ứng ra sao.
Đứa con mà ông ghét bỏ xem thường nay lại tài ba xuất chúng. Còn đứng ở trước mặt nhiều người vạch rõ quan hệ, lạnh nhạt với Diệp gia.
Nếu...nếu tình cảm cha con hai người êm ấm, vậy phải chăng giờ đây Lion đã có thể dựa vào Wolf để thâm nhập thị trường nước ngoài, thỏa sức tung bay như hổ mọc thêm cánh? ( 3 )
Càng nghĩ Diệp Thế Thành càng thêm phần ăn năn hối hận, ông muốn nói gì đó với Diệp Khiêm để xoa dịu căng thẳng thế nhưng vừa nhìn sang nét cười như có như không hiển hiện trên mặt cậu, ông liền tức tối hậm hực quay đi."Nghịch tử...đồ nghịch tử!"
NOVEL
TOON
Xuyên suốt bữa tiệc có không ít ông lớn đến từ nhiều tập đoàn hùng mạnh liên tục lân la đến bắt chuyện làm quen, Diệp Khiêm chỉ lịch sự chào hỏi giao lưu lấy lệ rồi an tĩnh ngồi chờ tuồng hay sắp sửa khai màn.
Trải qua vài tuần rượu, Cố Đức Vinh rốt cuộc cũng bước lên sân khấu bắt đầu vào thẳng vấn đề.
"Như mọi người đã biết, sang năm 2025 Alligator quyết định mở thầu 62 lô đất ở phía Đông. Thời gian nhận hồ sơ từ tháng 1 đến tháng 3 Dương lịch, chính thức khởi động dự án khu nghỉ dưỡng cao cấp Sweet Dream"
Lời nói vừa dứt tiếng vỗ tay đôm đốp liền vang dội khắp cả hội trường.
Đây là dự án tầm cỡ được Cố thị ấp ủ lên kế hoạch từ lâu, một khi hoàn thành sẽ mang về khoảng lợi nhuận không thua gì Rainbows hay tuyến đường cao tốc Bắc Nam mà Gaurch đang xây dựng. Miếng mồi ngon này sẽ là bước nhảy vọt đưa Alligator trở thành vị vua không đối thủ trong lĩnh vực kinh doanh bất động sản ở Thủ Đô.
Tham vọng bành trướng của Cố Đức Vinh quá lớn. Đáng tiếc thay thứ đang đón chờ ông lại là song sắt lạnh băng cùng với bốn bức tường chứ nào phải đâu ngai vàng tráng lệ nguy nga.
Tại thời điểm Cố Đức Vinh đắc ý giơ lên ly rượu vang đỏ thẫm mỉm cười nói tiếng " Cheers!" có ba người đàn ông cao lớn thân mặc cảnh phục đi thẳng vào hội trường và hàng loạt cảnh sát cơ động trang bị vũ khí bao vây tầng thượng. (2)
"Xin chào! Tôi là Trung tá Phạm Hoàng Hiền - Đội trưởng đội cảnh sát hình sự.Phía chúng tôi nhận được đơn tố cáo ông Cổ Đức Vinh liên quan đến vụ án giết người cách đây 16 năm. Phiền ông theo chúng tôi về đồn phối hợp điều tra làm rõ." Vừa nói người nọ vừa tiến đến khóa tay Cố Đức Vinh, khiến ông sững sờ thản thốt. (2)
"Cậu biết cậu đang đụng tới ai không?"
"Tôi dám đeo cho ông chiếc còng số 8 thì đồng nghĩa tôi chẳng ngán bất kỳ thế lực nào" Phạm Hoàng Hiên tự tin đáp trả. Không chút do dự trực tiếp bắt người.
Chỉ trong nháy mắt, khắp hội trường liền nhốn nháo hỗn loạn cả lên. Chẳng ai ngờ được chủ tịch tập đoàn Cố thị lại là kẻ sát nhân, cũng chẳng ai ngờ được phía cảnh sát dám sờ gáy vị tai to mặt lớn nhà họ Cố.
Mọi chuyện diễn ra quả thực quá sức tưởng tượng khiến cho toàn thể phải ngơ ngác ngỡ ngàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.