Chương 13: Hannibal nghi ngờ
Alfred Hitchcock
01/04/2016
Sáng ngày hôm sau, Ba Thám Tử Trẻ họp tại bộ tham mưu. Chỉ nhìn bộ mặt Hannibal thôi, Peter và Bob cũng đoán biết Hannibal đã suy nghĩ rất nhiều đêm vừa quạ Nhưng Hannibal hoàn toàn không vội vã thông báo kết luận cho 2 bạn biết.
- Mình rất ghét phỏng đoán, Hannibal tuyên bố. Chúng ta phải đối chiếu nghiêm túc và để làm như vậy chúng ta cần sự hiện diện của cậu bé người nước ngoài.
Peter chĩa kính tiềm vọng vào cửa Thiên Đàng Đồ Cổ và nhìn thấy Hamid xuống taxị Peter lao ra đón cậu bé Lybie ngaỵ Vì Hamid là thân chủ của nhóm và ngoài ra, cậu sắp trở về nước, Ba Thám Tử Trẻ đã quyết định cho cậu bé vào bộ tham mưu và tiết lộ cho cậu bé bí mật " đường hầm số 2".
Khi 2 cậu vào được lán xe, Peter giới thiệu.
- Hamid à - Peter nói, đầy là Bob Andy, lưu trữ viên của bọn anh, còn đây là Hannibal Jones, thám tử trưởng.
- Em rất hân hạnh được gặp thám tử trưởng và lưu trữ viên - cậu bé Lybie trịnh trọng nói.
- Bây giờ, Hannibal nói, chúng ta có thể bắt tay vào việc. Peter, cậu hãy kể những cuộc phiêu lưu của cậu vào tối hôm qua, bắt đầu từ lúc cậu rời Bob và mình.
Bob, cậu ghi chép nhé.
- Sao! Bob kêu lên khi nghe Peter kể xong. Cậu đã từng ở trong cùng 1 phòng với kẻ cắp, vậy mà cậu không nhớ nổi địa chỉ sao?
- Địa chỉ! Địa chỉ! Mình chưa hề biết địa chỉ. Nếu cậu chạy nhanh như mình, cậu sẽ không có thời gian nhìn bảng đường đâu. Mình có thể chỉ được khu phố, khoảng 20 khối nhà.
- 20 khối nhà à! Bob la lên. Nghe này. Ở Los Angeles, tất cả các con đường đều vuông góc với nhau. Một hình vuông có cạnh bằng 20 kối nhà, thành 400 đoạn đường để mà khám xét.
- Cửa vào kho mà chúng ta quan tâm đến đã được thám tử phó cẩn thận đánh dấu chấm hỏi xanh dương - Hannibal lưu ý. Như vậy cuộc tìm kiếm sẽ đơn giản hơn.
- Nhưng bọn mình chỉ còn đến tối nay - Bob bắt bẻ. Dù sao, bọn cướp nói thế...
- Mình có kế hoạch - Hannibal trả lời. Nhưng đúng là cần thời gian để thực hiện In nó. Tạm thời, chúng ta hãy xem xét vấn đề cái xác ướp nói chuyện với ông giáo sư Yarborough.
- Xác ướp Ra-Orkon. Tổ tiên bộ lạc Hamid! Cậu bé Lybie la lên. Anh có biết xác ướp ở đâu không?
Hannibal véo môi.
- Chưa, Hannibal thừa nhận. Nhưng Hamid ơi, thật ra anh không nghĩ Ra-Orkon là tổ tiên gia đình em đâu.
Hamid nhăn nhó ngay.
- Sardon đã nói: tổ tiên. Sardon là phù thủy, Sardon là nhà tiên trị Biết nhiều thứ tiếng. Lên đồng. Nghe các thần linh. Ba em nghĩ Sardon nói sự thật. Nên em cũng nghĩ vậy.
- Đúng là vua chúa Lybie đã chiếm ngôi Ai Cập cách đây khoảng 3000 năm, trị vì suốt triều đại thứ 20, Hannibal thừa nhận.
- Mà Ra-Orkon là ông hoàng người Lybiẹ Sardon nói thế. Hamid nói thêm.
- Cũng có thể - Hannibal thừa nhận. Chính giáo sư Yarborough cũng không biết Ra-Orkon là ai và được chôn cất lúc nào. Cũng có thể Ra-Orkon là 1 ông hoàng Lybiẹ Nhưng điều đó không có nghĩa là Ra-Orkon phải là tổ tiên cua em đâu, Hamid à.
- Sardon nói: tổ tiên. Sardon phù thủy, nói thật, cậu bé Lybie cứng đầu nói.
- Sardon đã lầm hoặc đã nói láo về 1 điểm - Hannibal nhận xét. Hắn đã lầm hoặc đã nói láo về con mèo. Điều này chứng tỏ hắn có thể sai lầm.
- Em không hiểu - Hamid nói.
- Nào Hamid, theo em, Sardon đã tuyên bố rằng thần linh của Ra-Orkon sẽ hiện ra trước mắt 1 thành viên của gia đình em, tại đây, ở Hoa Kỳ. Dưới dạng con mèo ưa thích nhất của ông, 1 chú mèo Abyssinie, mắt 2 màu khác nhau, có 2 chân trước màu đen. Đúng không?
- Đúng và chuyện đó đã xảy ra. Thần linh Ra-Orkon đầu thai dưới dạng con mèo và xuất hiện trong phòng em tuần rồi.
- Đó - Hannibal nói. Mà...
Nhưng Peter ngắt lời.
- Đầu thai là cái gì? Peter hỏi.
- Ở Phương Đông - Hannibal giải thích, nhiều người nghĩ rằng, sau khi 1 người chết, linh hồn người đó sinh ra lại dưới dạng 1 con người khác, 1 con vật hay thậm chí 1 côn trùng. Linh hồn đó được gọi là đã đầu thai.
- Nhưng cuối cùng linh hồn cũng trở về thể xác 1 con người. Bob nói thêm.
- Đúng, Hamid đồng tình. Thần linh Ra-Orkon đầu thai trong 1 con mèo giống hệt ái miêu. Mắt khác nhau, 2 chân trước đen.
- Khoan đã, Hannibal nói. Mình sẽ cho xem 1 chi tiết rất quan trọng.
Hannibal bước qua phòng rửa hình nhỏ xíu của lán xe và trở về với con mèo trên tay.
- Ra-Orkon! - Hamid la lên. Con xin kính chào ông tổ! Con vui mừng thấy ông vẫn mạnh khỏe.
- Tối hôm qua, con mèo này đi dạo trong vườn nhà giáo sư Yarborough. Mình mang nó về đây là lo cho nó - Hannibal giải thích. Bây giờ tất cả hãy nhìn cho kỹ.
Thám tử trưởng lấy 1 miếng giẻ, tẩm vào chai chứa 1 thứ dung môi rất mạnh, rồi chà vào 1 chân trước của con mèo. Chân trở nên trắng. Một vệt đen xuất hiện trên giẻ.
- Chú mèo này màu xám khói và 1 chân trước màu trắng. Hannibal bình luận.
Khi ấy Peter hiểu ra Hannibal muốn nói gì khi nói con mèo hóa trang.
- Úi chà! Peter kêu. Ai lại đi hóa trong cho mèo, lạ vậy!
Hamid đã chụp lấy con vật và đang xem xét kỹ lưỡng.
Thám tử trưởng nói đúng. Mèo hóa trang. Phù thủy Sardon nói mèo chân đen giống mèo Ra-Orkon. Mèo này mèo khác.
- Mèo này - Hannibal vừa nói vừa ngồi trở xuống, chỉ là con mèo của bà Banfry, tức chú mèo Sphynx được hóa trang để làm cho Hamid tưởng rằng lời tiên đoán của Sardon đã trở thành sự thật.
- Mục đích? Bob hỏi.
- Mục đích: đảm bảo tính chân thật câu chuyện mà Sardon đã kể cho ba của Hamid nghe, để cho bác làm tất cả để chiếm lấy xác ướp Ra-Orkon, mà có lẽ hoàn toàn không phải là tổ tiên của bộ lạc Hamid.
Mắt Hamid sáng lên. Cậu bé sắp khóc.
- Ra-Orkon là ông cố em! Hamid tuyên bố.
Hannibal tế nhị thay đổi chủ đề nói chuyện.
- Sự việc sẽ rõ hơn khi chúng ta tìm ra thủ phạm vụ trộm và mục đích của hắn. Bây giờ, Hamid à, em hãy kể câu chuyện theo quan điểm của em, để Bob ghi chép lại nhé?
Hamid không ngần ngại. Cậu bé kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện như đã kể với Peter.
- Vậy, - Bob kêu, chính Ahmed đã tóm em khi Peter nhìn thấy em à! Hèn gì em trốn được.
- Ahmed nói em cắn taỵ Em cắn. Ahmed khôn lắm, Hamid hãnh diện nói.
- Ahmed và em có biết câu chuyện về sự nguyền rủa của Ra-Orkon không? Hannibal hỏi.
- Tất nhiên. Sardon kể chuyện nguyền rủa cho gia đình em. Ra-Orkon cần bình yên, cần thanh thản. Tự vệ theo cách của xác ướp.
- Còn vụ Anubis, thần đầu chó rơi? Còn mặt nạ vàng? còn quả cầu đá granit? Mình có khuynh hướng nghĩ rằng tất cả những vụ này là do Ahmed âm mưu.
- Thám tử trưởng nói đúng - Hamid mỉm cười thú nhận. Không ai để ý đến người làm vườn. Ahmed đứng gần cửa sổ với cái sào dài. Đẩy Anubis trước. Rồi tháo mặt nạ. Cũng lấy xi-măng đi xung quanh quả cầu để làm cho quả cầu lăn. Ahmed hy vọng làm cho giáo sư sợ: giáo sư cho xác ướp.
- Đúng như mình nghĩ, Hannibal nhận xét. Người ta làm cho những lời nguyền Ai Cập có tác dụng như vậy đó. Chỉ cần có 1 người làm vườn giả danh làm việc cho kẻ thù.
- Được, tất cả những cái đó, thì mình hiểu, - Peter nói. Nhưng tất cả những điều đó không giải thích được tại sao Ra-Orkon bị lấy cắp. Hamid thề rằng Ahmed không dính dáng đến việc này. Còn con mèo của bà Banfrỷ Ai đã sơn đen chân nó và nhét n1o vào phòng ngủ của Hamid?
- Bọn mình vẫn chưa hiểu tại sao xác ướp lại thì thầm, và đó mới là vấn đề thật của bọn mình, Bob nhận xét.
- Mỗi việc 1 lúc - Hannibal cắt ngang. Hamid ơi, em khẳng định rằng chính mắt em nhìn thấy 2 gã đàn ông tên Harry và Joe lấy cắp xác ướp à?
- Đúng. Tối hôm qua, Ahmed bị đau taỵ Mèo đi theo em. Em đến kịp thời để thấy 2 gã đàn ông mang Ra-Orkon bỏ vào xe, rồi chạy đi.
- Tất cả xảy ra trong khi bọn mình ở nhà giáo sư Freeman - Bob nói.
- Em không biết làm gì. Em chờ. Rồi thám tử Peter tới. Vào nhà. Ra sân hiên. Lấy con mèo của em. Em nghĩ tất cả cùng ăn cắp xác ướp chung và muốn ăn cắp con mèo luôn. Em giận dữ. Em tấn công thám tử Peter. Bây giờ em rất hối hận.
- Không có gì phải hối hận, - Peter rộng lượng trả lời. Thật ra nếu em không tấn công, thì bọn mình đã không liên kết với nhau.
- Hừm, - Hannibal vừa nói vừa véo môi. Bây giờ thì tình thế hết sức phức tạp và hoàn toàn rõ ràng.
- Cám ơn! Peter kêu. Mình thấy lời tuyên bố của cậu hết sức đơn giản và hoàn toàn tối nghĩa. Mình chưa bao giờ thấy vấn đề nào phức tạp như thế.
- ý mình nói - thám tử trưởng giải thích, là bây giờ chúng ta nắm được tất cả mọi dữ liệu của bài toán. Chỉ còn mỗi việc giải nó thôi.
Lưu trữ viên Bob thích ít dữ liệu hơn; Bob thấy tất cả các dữ liệu đều làm cho bài toán rắc rối thêm.
- Mình nghĩ - Hannibal nói tiếp, chúng ta chỉ cần tìm ra kho nơi quách bị giấu, là có thể xem như bài toán đang trên quá trình giải quyết tốt. Ta hãy định vị kho, rồi chờ đợi. Sớm muộn gì Joe và Harry cũng sẽ giao cái quách cho khách hàng đã giữ xác ướp rồi. Bằng cách đi theo chúng, chúng ta sẽ vạch mặt được kẻ chủ chốt đang giật đây âm mưu này, đồng thời bọn mình có thể lấy lại được xác ướp.
Rõ ràng, Hannibal đang hết sức hớn hở dự kiến việc tóm 1 "kẻ chủ chốt" đang "giật dây âm mưu".
- Một khi chúng ta có được tên tội phạm, Ra-Orkon và quách, chúng ta sẽ nắm chìa khóa của mọi vụ bí ẩn, thám tử trưởng hùng hồn kết luận.
- Tuyệt vời! Peter mỉa mai nói. Tuyệt vời, không còn từ nào khác nữa. Thôi, có đến 400 đoạn đường phải lục soát lận, có lẽ ta nên bắt tay vào việc ngaỵ Việc này sẽ mất khoảng 1-2 tuần, mà trước mắt bọn mình chỉ có 8-9 tiếng. - Lục soát à? Không cần. Một lần nữa, chúng ta sẽ vận dụng đến phương pháp " trạm tiếp âm ma". Các cậu còn nhớ không?
Làm sao mà không nhớ! Phương pháp này, do Hannibal phát minh, đã giúp 3 thám tử trẻ tiến hành điều tra thành công vụ con két cà lăm. Nhưng Hamid nói:
- Các anh cầu khấn ma à?
- Không - Hannibal trả lời. Bọn anh không cầu khấn mạ Bọn anh tiến hành như sau. Bọn anh cần 1 thông tin. Bọn anh gọi điện cho 5 người bạn có khả năm cung cấp thông tin đó. Bọn anh yêu cầu mỗi người bạn cũng gọi cho 5 người bạn khác, và cứ như thế. Trong 1 thời gian ngắn, hàng trăm, hàng ngàn bạn cũng đi tìm 1 thông tin giống như bọn anh.
- Em hiểu rồi, Hamid nói.
- Sáng nay, Hannibal nói tiếp, mình đã gọi điện thoại cho 5 bạn có ba làm việc tại Los Angeles, và mình nhờ 5 bạn này, 1 mặt báo ba năm bạn để ý tìm bất kỳ dấu chấm hỏi xanh dương nào và báo về; mặt khác, gọi cho những bạn khác có khả năng tìm ra thông tin này. Mình giải thích giống như trò chơi chạy đua tìm kho báu. Bạn đầu tiên cung cấo đúng thông tin sẽ nhận được 1 phần thưởng. Mình chưa biết phần thưởng gì, tớ đó, chúng ta sẽ xem. Bây giờ, ta hãy kiểm tra xem hệ thống này hoạt động như thế nào.
Hannibal nhấc ống điện thoại và gọi 1 người bạn mà cậu đã liên lạc sáng naỵ Do thám tử trưởng kê ống nghe gần micro khuyếch âm, tất cả có thể theo dõi cuộc hội thoại. Bạn đang nói chuyện với Hannibal đã gọi cho 5 người bạn khác, và mỗi bạn đã nhờ ba mình để ý đến những dấu chấm hỏi xanh dương có thể nhìn thấy ở Los Angeles. Tất nhiên sẽ không có trả lời trước khi những người cha đi làm về, khoảng 6 giờ tối.
Hannibal gác máy xuống.
- Trạm tiếp âm ma đang hoạt động, Hannibal thông báo. Bây giờ mình rất muốn đi gặp giáo sư Yarborough để nói chuyện với bác.
- Thím sẽ không cho cậu đi đâu - Petr bắt bẻ. Mình nghe thím nói là có việc cho cậu và thím đang cương quyết chờ cậu họp xong.
- Phải, Hannibal thừa nhận. Mình sẽ phải nói chuyện với bác qua điện thoại. Bây giờ, Bob sẽ đưa Hamid ra và tìm taxi cho Hamid.
- Được, thưa sếp, Bob trả lời.
Hamid đứng dậy.
- Em muốn Ahmed gặp anh, thám tử trưởng Hannibal à, Ahmed nghĩ con trai Mỹ ồn ào, mất dạy, không tử tế với người lớn. Em sẽ cho Ahmed gặp con trai Mỹ đàng hoàng.
- Cám ơn Hamid - Hannibal thích thú nói. à, mà em có báo cho Ahmed biết chuyện xảy ra tối hôm qua chưa?
Hamid sậm mặt lại.
- Em nói Ahmed là bọn anh làm việc cho em. Ahmed giận. Nói trẻ con làm việc người lớn là ngu ngốc. Nên em không kể gì nữa.
- Càng tốt, Hannibal nói. Khi 1 người lớn biết trẻ con làm 1 việc nghiêm túc, thì lúc nào cũng đòi giúp đỡ, mà thường là người lớn làm hỏng hết việc. Mà trong vụ này, bí mật là quan trọng trên hết, bởi vì cả giáo sư lẫn bộ lạc Hamid không muốn chuyện xác ướp bị tiết lộ ra ngoài.
- Tất nhiên - cậu bé Lybie đồng tình. Bao giờ gặp nữa?
- Tối nay, 6 giờ, - thám tử trưởng trả lời. Hy vọng là lúc đó, nhờ trạm tiếp âm ma, chúng ta đã biết được vị trí chính xác của nhà kho tàng trữ xác ướp.
- Em sẽ tới. Em đi bằng taxị Hôm nay Ahmed bận lắm. Có nhiều khách hàng hỏi thảm.
Sau khi cúi chào trịnh trọng, Hamid biến qua cửa sập, theo Bob.
- Hamid dễ thương lắm, Peter nhận xét. Này Babal, nhìn mặt cậu thôi mình cũng biết là cậu đã nảy ra 1 ý nghĩ mới từ lúc bọn mình mới bắt đầu họp. Cậu nghĩ cậu biết được ai ăn cắp xác ướp Ra-Orkon, đúng không?
- Mình đang nghi ngờ - thám tử trưởng thừa nhận. Cậu có nói với mình là con mèo của bà Banfry có được báo chí nói đến nhiều. Thậm chí 1 số báo chí đã đăng hình nó và rõ ràng là nó có 2 con mắt màu khác nhau.
- Bà Banfry đã kể với mình như thế. Bà có cho mình coi hình chân dung của nó nữa.
- Tốt. Bây giờ ta hãy giả sử có 1 người cần con mèo Abyssinie với 2 mắt màu khác nhau. Qua báo chí, kẻ đó biết về sự tồn tại của Sphynx. Trái hẳn với những chú mèo Abyssinie khác, tính tình của Sphynx dễ gần và tin người. Lấy cắp nó và nhuộm 1 chân trước của nó là 1 việc hết sức dễ dàng. Mà ai là kẻ kiên quyết lấy cho bằng được Ra-Orkon? Ai có thể dễ dàng nhét 1 con mèo vào phòng của Hamid vào ban đêm? Ai biết chuyện nguyền rủa và làm mọi thứ sao cho giáo sư hoảng sợ và thuyết phục được ông cho xác ướp đi?
Peter suy nghĩ 1 hồi.
- Người làm vườn - Peter nói. Tức là Ahmed, quản gia của ba Hamid.
- Đúng. Chúng ta cũng có thể giả thuyết là hắn muốn có cả quách gốc để chở xác ướp trong đó.
- Chắc chắn rồi. Nhưng Hamid thề là Ahmed không biết gì về vụ ăn cắp xác ướp.
- Đó là điều Hamid tưởng. Tuy nhiên, cũng giống như mình, cậu đã biết rằng người lớn không phải lúc nào cũng kể hết mọi bí mật cho trẻ con, cả khi nếu là con trai của ông chủ. Rất có thể Ahmed có mưu kế riêng để chiếm đoạt xác ướp, rồi sau đó về kể lại cho ba của Hamid là hắn đã trả rất đắt tiền. Ba của Hamid sẽ tin và Ahmed sẽ trở nên giàu có.
- Úi chà! Peter kêu lên. Đúng là 1 sáng kiến. Phải nhớ rằng Ahmed nói tiếng ả Rập. Hắn có thể tạo 1 thứ tiếng ả Rập cổ đại giả để nói chuyện thay cho Ra-Orkon. Là người làm vườn, hắn có thể ra sân hiên mà không ai để ý, rồi hắn chỉ cần có tài nói bụng để làm cho giáo sư Yarborough có cảm tưởng như xác ướp đang thì thầm 1 điều gì đó vào tai bác.
- Mình cũng nghĩ như thế. Nhưng nếu để cho Hamid biết trước khi kịp có bằng chứng, cậu bé sẽ chạy đi báo cho Ahmed. Hắn sẽ được báo trước và sẽ xoá dấu vết. Nên phải im lặng.
- Đồng ý. Babal ơi, bây gờ cuộc họp đã kết thúc rồi, mà trạm tiếp âm ma không cho biết kết quả trước tối nay, có lẽ bọn mình phải ra làm việc cả ngày nay cho thím Mathilda thôi.
- Không có nghi ngờ gì về điều này hết. Nên tốt hơn là gọi điện cho bác giáo sư Yarborough ngay thôi.
Ông Yarborough có ở nhà.
- Wiggins ra viện rồi - giáo sư kể. Anh ấy chỉ bị sốc thôi. Anh ấy quả quyết là đã thấy Anubis, thần đầu chó, chui ra khỏi bụi cây tối tăm hôm quạ Rồi thần chửi mắng Wiggins bằng 1 thứ tiếng không hiểu được. Wiggins ngã xuống bất tỉnh. Sau đó Anubis mang xác ướp đi.
Peter và Hannibal nhìn nhau.
- Chính Loe và Harry đã lấy xác ướp, Peter nói.
- Thưa bác giáo sư - Hannibal nói tiếp, có nhiều khả năng 1 kẻ trộm nào đó đã đeo mặt nạ đầu chó hóa trang làm Anubis để làm cho Wiggins hoảng sợ.
Rồi thám tử trưởng kể lại tất cả những gì mình biết được nhờ Peter.
- GIỏi quá! giáo sư la lên. Các cháu nghĩ là sẽ tìm ra được cái quách chứ? Các cháu có nghĩ rằng Ahmed là thủ phạm không?
- Cháu nghi ngờ, nhưng cháu không có bằng chứng, thưa bác giáo sự Còn về cái quách, cháu nghĩ sẽ có tin mới tối naỵ Cháu sẽ báo cho bác.
Hannibal gác máy lại. Cậu có vẻ lo lắng.
- Cậu nghĩ gì vậy? Peter hỏi.
- Mình nghĩ hôm qua, bác Yarborough có nói cho bọn mình biết rằng Wiggins từng là diễn viên trước khi làm giúp việc.
- Thì sao?
- Diễn viên giả vờ ngất xỉu dễ lắm. Ngoài ra còn có nhiều diễn viên còn có tài nói bụng nữa.
- Có phải trường hợp Wiggins không?
- Mình không biết. Nhưng nếu đúng vậy...
- Thì có nghĩa Wiggins là thủ phạm thật hả? Hoặc Wiggins làm việc cho Ahmed? Hay cho 1 tên thứ 3? Cậu nghĩ sao hả Babal?
- Mình nghĩ từ từ rồi sẽ biết - thám tử trưởng đáp.
Bất chấp những lời quở trách của Peter, cho đến tối, Hannibal không chịu nói thêm lời nào về xác ướp thì thầm.
- Mình rất ghét phỏng đoán, Hannibal tuyên bố. Chúng ta phải đối chiếu nghiêm túc và để làm như vậy chúng ta cần sự hiện diện của cậu bé người nước ngoài.
Peter chĩa kính tiềm vọng vào cửa Thiên Đàng Đồ Cổ và nhìn thấy Hamid xuống taxị Peter lao ra đón cậu bé Lybie ngaỵ Vì Hamid là thân chủ của nhóm và ngoài ra, cậu sắp trở về nước, Ba Thám Tử Trẻ đã quyết định cho cậu bé vào bộ tham mưu và tiết lộ cho cậu bé bí mật " đường hầm số 2".
Khi 2 cậu vào được lán xe, Peter giới thiệu.
- Hamid à - Peter nói, đầy là Bob Andy, lưu trữ viên của bọn anh, còn đây là Hannibal Jones, thám tử trưởng.
- Em rất hân hạnh được gặp thám tử trưởng và lưu trữ viên - cậu bé Lybie trịnh trọng nói.
- Bây giờ, Hannibal nói, chúng ta có thể bắt tay vào việc. Peter, cậu hãy kể những cuộc phiêu lưu của cậu vào tối hôm qua, bắt đầu từ lúc cậu rời Bob và mình.
Bob, cậu ghi chép nhé.
- Sao! Bob kêu lên khi nghe Peter kể xong. Cậu đã từng ở trong cùng 1 phòng với kẻ cắp, vậy mà cậu không nhớ nổi địa chỉ sao?
- Địa chỉ! Địa chỉ! Mình chưa hề biết địa chỉ. Nếu cậu chạy nhanh như mình, cậu sẽ không có thời gian nhìn bảng đường đâu. Mình có thể chỉ được khu phố, khoảng 20 khối nhà.
- 20 khối nhà à! Bob la lên. Nghe này. Ở Los Angeles, tất cả các con đường đều vuông góc với nhau. Một hình vuông có cạnh bằng 20 kối nhà, thành 400 đoạn đường để mà khám xét.
- Cửa vào kho mà chúng ta quan tâm đến đã được thám tử phó cẩn thận đánh dấu chấm hỏi xanh dương - Hannibal lưu ý. Như vậy cuộc tìm kiếm sẽ đơn giản hơn.
- Nhưng bọn mình chỉ còn đến tối nay - Bob bắt bẻ. Dù sao, bọn cướp nói thế...
- Mình có kế hoạch - Hannibal trả lời. Nhưng đúng là cần thời gian để thực hiện In nó. Tạm thời, chúng ta hãy xem xét vấn đề cái xác ướp nói chuyện với ông giáo sư Yarborough.
- Xác ướp Ra-Orkon. Tổ tiên bộ lạc Hamid! Cậu bé Lybie la lên. Anh có biết xác ướp ở đâu không?
Hannibal véo môi.
- Chưa, Hannibal thừa nhận. Nhưng Hamid ơi, thật ra anh không nghĩ Ra-Orkon là tổ tiên gia đình em đâu.
Hamid nhăn nhó ngay.
- Sardon đã nói: tổ tiên. Sardon là phù thủy, Sardon là nhà tiên trị Biết nhiều thứ tiếng. Lên đồng. Nghe các thần linh. Ba em nghĩ Sardon nói sự thật. Nên em cũng nghĩ vậy.
- Đúng là vua chúa Lybie đã chiếm ngôi Ai Cập cách đây khoảng 3000 năm, trị vì suốt triều đại thứ 20, Hannibal thừa nhận.
- Mà Ra-Orkon là ông hoàng người Lybiẹ Sardon nói thế. Hamid nói thêm.
- Cũng có thể - Hannibal thừa nhận. Chính giáo sư Yarborough cũng không biết Ra-Orkon là ai và được chôn cất lúc nào. Cũng có thể Ra-Orkon là 1 ông hoàng Lybiẹ Nhưng điều đó không có nghĩa là Ra-Orkon phải là tổ tiên cua em đâu, Hamid à.
- Sardon nói: tổ tiên. Sardon phù thủy, nói thật, cậu bé Lybie cứng đầu nói.
- Sardon đã lầm hoặc đã nói láo về 1 điểm - Hannibal nhận xét. Hắn đã lầm hoặc đã nói láo về con mèo. Điều này chứng tỏ hắn có thể sai lầm.
- Em không hiểu - Hamid nói.
- Nào Hamid, theo em, Sardon đã tuyên bố rằng thần linh của Ra-Orkon sẽ hiện ra trước mắt 1 thành viên của gia đình em, tại đây, ở Hoa Kỳ. Dưới dạng con mèo ưa thích nhất của ông, 1 chú mèo Abyssinie, mắt 2 màu khác nhau, có 2 chân trước màu đen. Đúng không?
- Đúng và chuyện đó đã xảy ra. Thần linh Ra-Orkon đầu thai dưới dạng con mèo và xuất hiện trong phòng em tuần rồi.
- Đó - Hannibal nói. Mà...
Nhưng Peter ngắt lời.
- Đầu thai là cái gì? Peter hỏi.
- Ở Phương Đông - Hannibal giải thích, nhiều người nghĩ rằng, sau khi 1 người chết, linh hồn người đó sinh ra lại dưới dạng 1 con người khác, 1 con vật hay thậm chí 1 côn trùng. Linh hồn đó được gọi là đã đầu thai.
- Nhưng cuối cùng linh hồn cũng trở về thể xác 1 con người. Bob nói thêm.
- Đúng, Hamid đồng tình. Thần linh Ra-Orkon đầu thai trong 1 con mèo giống hệt ái miêu. Mắt khác nhau, 2 chân trước đen.
- Khoan đã, Hannibal nói. Mình sẽ cho xem 1 chi tiết rất quan trọng.
Hannibal bước qua phòng rửa hình nhỏ xíu của lán xe và trở về với con mèo trên tay.
- Ra-Orkon! - Hamid la lên. Con xin kính chào ông tổ! Con vui mừng thấy ông vẫn mạnh khỏe.
- Tối hôm qua, con mèo này đi dạo trong vườn nhà giáo sư Yarborough. Mình mang nó về đây là lo cho nó - Hannibal giải thích. Bây giờ tất cả hãy nhìn cho kỹ.
Thám tử trưởng lấy 1 miếng giẻ, tẩm vào chai chứa 1 thứ dung môi rất mạnh, rồi chà vào 1 chân trước của con mèo. Chân trở nên trắng. Một vệt đen xuất hiện trên giẻ.
- Chú mèo này màu xám khói và 1 chân trước màu trắng. Hannibal bình luận.
Khi ấy Peter hiểu ra Hannibal muốn nói gì khi nói con mèo hóa trang.
- Úi chà! Peter kêu. Ai lại đi hóa trong cho mèo, lạ vậy!
Hamid đã chụp lấy con vật và đang xem xét kỹ lưỡng.
Thám tử trưởng nói đúng. Mèo hóa trang. Phù thủy Sardon nói mèo chân đen giống mèo Ra-Orkon. Mèo này mèo khác.
- Mèo này - Hannibal vừa nói vừa ngồi trở xuống, chỉ là con mèo của bà Banfry, tức chú mèo Sphynx được hóa trang để làm cho Hamid tưởng rằng lời tiên đoán của Sardon đã trở thành sự thật.
- Mục đích? Bob hỏi.
- Mục đích: đảm bảo tính chân thật câu chuyện mà Sardon đã kể cho ba của Hamid nghe, để cho bác làm tất cả để chiếm lấy xác ướp Ra-Orkon, mà có lẽ hoàn toàn không phải là tổ tiên của bộ lạc Hamid.
Mắt Hamid sáng lên. Cậu bé sắp khóc.
- Ra-Orkon là ông cố em! Hamid tuyên bố.
Hannibal tế nhị thay đổi chủ đề nói chuyện.
- Sự việc sẽ rõ hơn khi chúng ta tìm ra thủ phạm vụ trộm và mục đích của hắn. Bây giờ, Hamid à, em hãy kể câu chuyện theo quan điểm của em, để Bob ghi chép lại nhé?
Hamid không ngần ngại. Cậu bé kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện như đã kể với Peter.
- Vậy, - Bob kêu, chính Ahmed đã tóm em khi Peter nhìn thấy em à! Hèn gì em trốn được.
- Ahmed nói em cắn taỵ Em cắn. Ahmed khôn lắm, Hamid hãnh diện nói.
- Ahmed và em có biết câu chuyện về sự nguyền rủa của Ra-Orkon không? Hannibal hỏi.
- Tất nhiên. Sardon kể chuyện nguyền rủa cho gia đình em. Ra-Orkon cần bình yên, cần thanh thản. Tự vệ theo cách của xác ướp.
- Còn vụ Anubis, thần đầu chó rơi? Còn mặt nạ vàng? còn quả cầu đá granit? Mình có khuynh hướng nghĩ rằng tất cả những vụ này là do Ahmed âm mưu.
- Thám tử trưởng nói đúng - Hamid mỉm cười thú nhận. Không ai để ý đến người làm vườn. Ahmed đứng gần cửa sổ với cái sào dài. Đẩy Anubis trước. Rồi tháo mặt nạ. Cũng lấy xi-măng đi xung quanh quả cầu để làm cho quả cầu lăn. Ahmed hy vọng làm cho giáo sư sợ: giáo sư cho xác ướp.
- Đúng như mình nghĩ, Hannibal nhận xét. Người ta làm cho những lời nguyền Ai Cập có tác dụng như vậy đó. Chỉ cần có 1 người làm vườn giả danh làm việc cho kẻ thù.
- Được, tất cả những cái đó, thì mình hiểu, - Peter nói. Nhưng tất cả những điều đó không giải thích được tại sao Ra-Orkon bị lấy cắp. Hamid thề rằng Ahmed không dính dáng đến việc này. Còn con mèo của bà Banfrỷ Ai đã sơn đen chân nó và nhét n1o vào phòng ngủ của Hamid?
- Bọn mình vẫn chưa hiểu tại sao xác ướp lại thì thầm, và đó mới là vấn đề thật của bọn mình, Bob nhận xét.
- Mỗi việc 1 lúc - Hannibal cắt ngang. Hamid ơi, em khẳng định rằng chính mắt em nhìn thấy 2 gã đàn ông tên Harry và Joe lấy cắp xác ướp à?
- Đúng. Tối hôm qua, Ahmed bị đau taỵ Mèo đi theo em. Em đến kịp thời để thấy 2 gã đàn ông mang Ra-Orkon bỏ vào xe, rồi chạy đi.
- Tất cả xảy ra trong khi bọn mình ở nhà giáo sư Freeman - Bob nói.
- Em không biết làm gì. Em chờ. Rồi thám tử Peter tới. Vào nhà. Ra sân hiên. Lấy con mèo của em. Em nghĩ tất cả cùng ăn cắp xác ướp chung và muốn ăn cắp con mèo luôn. Em giận dữ. Em tấn công thám tử Peter. Bây giờ em rất hối hận.
- Không có gì phải hối hận, - Peter rộng lượng trả lời. Thật ra nếu em không tấn công, thì bọn mình đã không liên kết với nhau.
- Hừm, - Hannibal vừa nói vừa véo môi. Bây giờ thì tình thế hết sức phức tạp và hoàn toàn rõ ràng.
- Cám ơn! Peter kêu. Mình thấy lời tuyên bố của cậu hết sức đơn giản và hoàn toàn tối nghĩa. Mình chưa bao giờ thấy vấn đề nào phức tạp như thế.
- ý mình nói - thám tử trưởng giải thích, là bây giờ chúng ta nắm được tất cả mọi dữ liệu của bài toán. Chỉ còn mỗi việc giải nó thôi.
Lưu trữ viên Bob thích ít dữ liệu hơn; Bob thấy tất cả các dữ liệu đều làm cho bài toán rắc rối thêm.
- Mình nghĩ - Hannibal nói tiếp, chúng ta chỉ cần tìm ra kho nơi quách bị giấu, là có thể xem như bài toán đang trên quá trình giải quyết tốt. Ta hãy định vị kho, rồi chờ đợi. Sớm muộn gì Joe và Harry cũng sẽ giao cái quách cho khách hàng đã giữ xác ướp rồi. Bằng cách đi theo chúng, chúng ta sẽ vạch mặt được kẻ chủ chốt đang giật đây âm mưu này, đồng thời bọn mình có thể lấy lại được xác ướp.
Rõ ràng, Hannibal đang hết sức hớn hở dự kiến việc tóm 1 "kẻ chủ chốt" đang "giật dây âm mưu".
- Một khi chúng ta có được tên tội phạm, Ra-Orkon và quách, chúng ta sẽ nắm chìa khóa của mọi vụ bí ẩn, thám tử trưởng hùng hồn kết luận.
- Tuyệt vời! Peter mỉa mai nói. Tuyệt vời, không còn từ nào khác nữa. Thôi, có đến 400 đoạn đường phải lục soát lận, có lẽ ta nên bắt tay vào việc ngaỵ Việc này sẽ mất khoảng 1-2 tuần, mà trước mắt bọn mình chỉ có 8-9 tiếng. - Lục soát à? Không cần. Một lần nữa, chúng ta sẽ vận dụng đến phương pháp " trạm tiếp âm ma". Các cậu còn nhớ không?
Làm sao mà không nhớ! Phương pháp này, do Hannibal phát minh, đã giúp 3 thám tử trẻ tiến hành điều tra thành công vụ con két cà lăm. Nhưng Hamid nói:
- Các anh cầu khấn ma à?
- Không - Hannibal trả lời. Bọn anh không cầu khấn mạ Bọn anh tiến hành như sau. Bọn anh cần 1 thông tin. Bọn anh gọi điện cho 5 người bạn có khả năm cung cấp thông tin đó. Bọn anh yêu cầu mỗi người bạn cũng gọi cho 5 người bạn khác, và cứ như thế. Trong 1 thời gian ngắn, hàng trăm, hàng ngàn bạn cũng đi tìm 1 thông tin giống như bọn anh.
- Em hiểu rồi, Hamid nói.
- Sáng nay, Hannibal nói tiếp, mình đã gọi điện thoại cho 5 bạn có ba làm việc tại Los Angeles, và mình nhờ 5 bạn này, 1 mặt báo ba năm bạn để ý tìm bất kỳ dấu chấm hỏi xanh dương nào và báo về; mặt khác, gọi cho những bạn khác có khả năng tìm ra thông tin này. Mình giải thích giống như trò chơi chạy đua tìm kho báu. Bạn đầu tiên cung cấo đúng thông tin sẽ nhận được 1 phần thưởng. Mình chưa biết phần thưởng gì, tớ đó, chúng ta sẽ xem. Bây giờ, ta hãy kiểm tra xem hệ thống này hoạt động như thế nào.
Hannibal nhấc ống điện thoại và gọi 1 người bạn mà cậu đã liên lạc sáng naỵ Do thám tử trưởng kê ống nghe gần micro khuyếch âm, tất cả có thể theo dõi cuộc hội thoại. Bạn đang nói chuyện với Hannibal đã gọi cho 5 người bạn khác, và mỗi bạn đã nhờ ba mình để ý đến những dấu chấm hỏi xanh dương có thể nhìn thấy ở Los Angeles. Tất nhiên sẽ không có trả lời trước khi những người cha đi làm về, khoảng 6 giờ tối.
Hannibal gác máy xuống.
- Trạm tiếp âm ma đang hoạt động, Hannibal thông báo. Bây giờ mình rất muốn đi gặp giáo sư Yarborough để nói chuyện với bác.
- Thím sẽ không cho cậu đi đâu - Petr bắt bẻ. Mình nghe thím nói là có việc cho cậu và thím đang cương quyết chờ cậu họp xong.
- Phải, Hannibal thừa nhận. Mình sẽ phải nói chuyện với bác qua điện thoại. Bây giờ, Bob sẽ đưa Hamid ra và tìm taxi cho Hamid.
- Được, thưa sếp, Bob trả lời.
Hamid đứng dậy.
- Em muốn Ahmed gặp anh, thám tử trưởng Hannibal à, Ahmed nghĩ con trai Mỹ ồn ào, mất dạy, không tử tế với người lớn. Em sẽ cho Ahmed gặp con trai Mỹ đàng hoàng.
- Cám ơn Hamid - Hannibal thích thú nói. à, mà em có báo cho Ahmed biết chuyện xảy ra tối hôm qua chưa?
Hamid sậm mặt lại.
- Em nói Ahmed là bọn anh làm việc cho em. Ahmed giận. Nói trẻ con làm việc người lớn là ngu ngốc. Nên em không kể gì nữa.
- Càng tốt, Hannibal nói. Khi 1 người lớn biết trẻ con làm 1 việc nghiêm túc, thì lúc nào cũng đòi giúp đỡ, mà thường là người lớn làm hỏng hết việc. Mà trong vụ này, bí mật là quan trọng trên hết, bởi vì cả giáo sư lẫn bộ lạc Hamid không muốn chuyện xác ướp bị tiết lộ ra ngoài.
- Tất nhiên - cậu bé Lybie đồng tình. Bao giờ gặp nữa?
- Tối nay, 6 giờ, - thám tử trưởng trả lời. Hy vọng là lúc đó, nhờ trạm tiếp âm ma, chúng ta đã biết được vị trí chính xác của nhà kho tàng trữ xác ướp.
- Em sẽ tới. Em đi bằng taxị Hôm nay Ahmed bận lắm. Có nhiều khách hàng hỏi thảm.
Sau khi cúi chào trịnh trọng, Hamid biến qua cửa sập, theo Bob.
- Hamid dễ thương lắm, Peter nhận xét. Này Babal, nhìn mặt cậu thôi mình cũng biết là cậu đã nảy ra 1 ý nghĩ mới từ lúc bọn mình mới bắt đầu họp. Cậu nghĩ cậu biết được ai ăn cắp xác ướp Ra-Orkon, đúng không?
- Mình đang nghi ngờ - thám tử trưởng thừa nhận. Cậu có nói với mình là con mèo của bà Banfry có được báo chí nói đến nhiều. Thậm chí 1 số báo chí đã đăng hình nó và rõ ràng là nó có 2 con mắt màu khác nhau.
- Bà Banfry đã kể với mình như thế. Bà có cho mình coi hình chân dung của nó nữa.
- Tốt. Bây giờ ta hãy giả sử có 1 người cần con mèo Abyssinie với 2 mắt màu khác nhau. Qua báo chí, kẻ đó biết về sự tồn tại của Sphynx. Trái hẳn với những chú mèo Abyssinie khác, tính tình của Sphynx dễ gần và tin người. Lấy cắp nó và nhuộm 1 chân trước của nó là 1 việc hết sức dễ dàng. Mà ai là kẻ kiên quyết lấy cho bằng được Ra-Orkon? Ai có thể dễ dàng nhét 1 con mèo vào phòng của Hamid vào ban đêm? Ai biết chuyện nguyền rủa và làm mọi thứ sao cho giáo sư hoảng sợ và thuyết phục được ông cho xác ướp đi?
Peter suy nghĩ 1 hồi.
- Người làm vườn - Peter nói. Tức là Ahmed, quản gia của ba Hamid.
- Đúng. Chúng ta cũng có thể giả thuyết là hắn muốn có cả quách gốc để chở xác ướp trong đó.
- Chắc chắn rồi. Nhưng Hamid thề là Ahmed không biết gì về vụ ăn cắp xác ướp.
- Đó là điều Hamid tưởng. Tuy nhiên, cũng giống như mình, cậu đã biết rằng người lớn không phải lúc nào cũng kể hết mọi bí mật cho trẻ con, cả khi nếu là con trai của ông chủ. Rất có thể Ahmed có mưu kế riêng để chiếm đoạt xác ướp, rồi sau đó về kể lại cho ba của Hamid là hắn đã trả rất đắt tiền. Ba của Hamid sẽ tin và Ahmed sẽ trở nên giàu có.
- Úi chà! Peter kêu lên. Đúng là 1 sáng kiến. Phải nhớ rằng Ahmed nói tiếng ả Rập. Hắn có thể tạo 1 thứ tiếng ả Rập cổ đại giả để nói chuyện thay cho Ra-Orkon. Là người làm vườn, hắn có thể ra sân hiên mà không ai để ý, rồi hắn chỉ cần có tài nói bụng để làm cho giáo sư Yarborough có cảm tưởng như xác ướp đang thì thầm 1 điều gì đó vào tai bác.
- Mình cũng nghĩ như thế. Nhưng nếu để cho Hamid biết trước khi kịp có bằng chứng, cậu bé sẽ chạy đi báo cho Ahmed. Hắn sẽ được báo trước và sẽ xoá dấu vết. Nên phải im lặng.
- Đồng ý. Babal ơi, bây gờ cuộc họp đã kết thúc rồi, mà trạm tiếp âm ma không cho biết kết quả trước tối nay, có lẽ bọn mình phải ra làm việc cả ngày nay cho thím Mathilda thôi.
- Không có nghi ngờ gì về điều này hết. Nên tốt hơn là gọi điện cho bác giáo sư Yarborough ngay thôi.
Ông Yarborough có ở nhà.
- Wiggins ra viện rồi - giáo sư kể. Anh ấy chỉ bị sốc thôi. Anh ấy quả quyết là đã thấy Anubis, thần đầu chó, chui ra khỏi bụi cây tối tăm hôm quạ Rồi thần chửi mắng Wiggins bằng 1 thứ tiếng không hiểu được. Wiggins ngã xuống bất tỉnh. Sau đó Anubis mang xác ướp đi.
Peter và Hannibal nhìn nhau.
- Chính Loe và Harry đã lấy xác ướp, Peter nói.
- Thưa bác giáo sư - Hannibal nói tiếp, có nhiều khả năng 1 kẻ trộm nào đó đã đeo mặt nạ đầu chó hóa trang làm Anubis để làm cho Wiggins hoảng sợ.
Rồi thám tử trưởng kể lại tất cả những gì mình biết được nhờ Peter.
- GIỏi quá! giáo sư la lên. Các cháu nghĩ là sẽ tìm ra được cái quách chứ? Các cháu có nghĩ rằng Ahmed là thủ phạm không?
- Cháu nghi ngờ, nhưng cháu không có bằng chứng, thưa bác giáo sự Còn về cái quách, cháu nghĩ sẽ có tin mới tối naỵ Cháu sẽ báo cho bác.
Hannibal gác máy lại. Cậu có vẻ lo lắng.
- Cậu nghĩ gì vậy? Peter hỏi.
- Mình nghĩ hôm qua, bác Yarborough có nói cho bọn mình biết rằng Wiggins từng là diễn viên trước khi làm giúp việc.
- Thì sao?
- Diễn viên giả vờ ngất xỉu dễ lắm. Ngoài ra còn có nhiều diễn viên còn có tài nói bụng nữa.
- Có phải trường hợp Wiggins không?
- Mình không biết. Nhưng nếu đúng vậy...
- Thì có nghĩa Wiggins là thủ phạm thật hả? Hoặc Wiggins làm việc cho Ahmed? Hay cho 1 tên thứ 3? Cậu nghĩ sao hả Babal?
- Mình nghĩ từ từ rồi sẽ biết - thám tử trưởng đáp.
Bất chấp những lời quở trách của Peter, cho đến tối, Hannibal không chịu nói thêm lời nào về xác ướp thì thầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.