Chương 7
nakawillki_ss
29/05/2013
Nói xong Chi liền đi về lớp và dĩ nhiên lại ngồi cạnh bạn Kiệt thân yêu
-Hello anh bạn - Chi giơ tay chào Kiệt
-Lô với chẳng tô. Mà sao cô cứ thích bám riết lấy tôi thế nhỉ? Hay vừa nhìn thấy tôi đã gặp tình yêu sét đánh nên cứ suốt ngày bám dai dẳng - Kiệt nói và nhìn Chi với ánh mặt tự cao
-Này Kiệt, tôi biết mắt anh có vẫn đề nhưng quá nghiêm trọng thì phải. Bây giờ là buổi sáng đó, đừng có ngồi đó mà mơ với chẳng tượng đâu - Chi ghé mặt sát vào Kiệt và nói
-Này, tôi kô thích mưa mùa xuân đâu - Kiệt lườm Chi và nói
-Anh không thích cũng phải hứng chịu thôi. Mà tôi bám theo anh là công việc thôi. Ai bảo anh nói tôi làm osin làm chi. Mà anh thử nhìn lại mình đi nha, tuy tôi xấu thật nhưng mà anh kô phải tiêu chuẩn của tôi - Chi nói xong và hất mặt sang bên kia
-À cô được. Dám nói tôi thế à. Cô cứ đợi đấy. Tý nữa đi làm cô chết chắc rồi - Kiệt lườm Chi nói
---------------Tại tập đoàn WAM-------------
-Gia Kiệt đáng chết, cùng làm ở cùng 1 công ty mà kô chịu chờ tui làm người ta phải cuốc bộ cả đoạn đường xa. Ôi càng nghĩ càng tức - Chi vừa nói vừa vào công ty nhưng mà cô đã quên rằng mình đang hóa trang, Kiệt kô bao giờ đi với người xấu
Vừa lên đến đến trước cửa phòng Tổng giám đốc (Phòng làm việc của Kiệt) Chi đã đạp cửa phòng rồi vào và hét to
-Tên Gia Kiệt đáng ghét kia!
Chi hét mà quên rằng nhỡ trong phòng có người thì sao? Và không may rằng trong phòng lại có Chủ tịch Hoàng. Sau cái hét to của Chi thì 1 người thì mở to mắt hết cỡ để nhìn Chi và còn 1 người thì lườm cô đến mức mặt đã chuyển sang màu tím
-Ôi ! Chủ tịch cháu xin lỗi bác ạ. Cháu kô biết là có bác ở đây. Xin bác thứ lỗi - Chi cúi gập hẳn người như là mình có tội rất lớn và cần xin lỗi
-À! Không có gì đâu - Ông Hoàng nói và mỉm cười hiền hòa với Chi
-Nhưng sao cháu bực mình thế? Hay Kiệt có làm việc gì không phải với cháu hả?
-À, dạ không có gì đâu ạ. Mà thưa chủ tịch là cháu làm chức vụ gì trong công ty ạ? - Cô hỏi chủ tịch vì từ lúc cô được nhận việc làm thì chủ tịch kô nói là cô làm chức vụ gì
-À! Cháu sẽ làm thư kí cho Kiệt tức là thư kí tổng giám đốc
-À! Dạ vâng ạ - Cô lễ phép nói và gật đầu
-Mà này Kiệt đừng có làm gì không phải với cô Trương đây và phải đối xử thật tốt với cô ý. Nghe rõ chưa? - Ông Hoàng nói là lườm Kiệt
-Dạ vâng - Một câu trả lời rất là gượng ép từ phía Kiệt
Sau khi nghe được câu trả lời từ Kiệt và ông đã cảm thấy phần nào yên tâm thì ông bước ra khỏi căn phòng tràn ngập sát khí này
-Nếu Kiệt làm gì kô phải thì nói cho bác nha - Ông Hoàng nói xong rồi đi
- Đến rồi ah?
Gật đầu và kèm theo suy nghĩ “Biết rồi còn hỏi, tên này bị gì kô biết”
- Ngồi xuống đi
Ngồi xuống
- Uống gì không?
Lắc đầu
- Sao tự nhiên im lặng thế?
Ngước lên
- Con gì ăn mất lưỡi cô rồi ah?
Thật đúng là…cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng
- Cám ơn anh đã quan tâm. Lưỡi tôi vẫn còn nguyên vẹn
- Vậy thì tốt, vì tôi không muốn làm việc với một người câm
- Bây giờ biết tôi không bị gì thì có thể bắt đầu rồi chứ? – Nói xong thì trong đầu cô xuất hiện dòng suy nghĩ “Trời ạ! Đã biết người ta có lỗi, kô muốn nói nhiều thì thôi lại còn bắt người ta nói”
-Bắt đầu được rồi - Kiệt nói xong thì lại cúi gằm mặt xuống bàn làm việc tiếp
-Này, công việc của tôi là ngồi đây ngắm anh làm việc hả, Tổng giám đốc? - Chi nhìn chằm chằm Kiệt và nói nhấn mạnh ba từ cuối
Ba chữ cuối được Chi nhấn nhá một cách rất chi là trầm bổng. Điều này khiến Kiệt hơi nhướng mắt
-Xem nào…nên cho cô làm gì để xứng đáng với chức vụ của cô đây
Vừa nói Kiệt vừa nhíu mày như thể suy nghĩ ghê gớm lắm. Chi biết rằng Kiệt đang nghĩ cách chơi cô
-Thôi được rồi, cô là nhân viên mới thì kô nên ức hiếp cô, kẻo cô lại đi mách với ba tôi
-Tôi không phải là đứa mách lẻo
-Chuyện đó thì ai mà biết được. Thôi bỏ qua đi, tôi có việc giao cho cô làm
Nói rồi anh nhấn điện thoại gọi cho một nhân viên khác
-Đem toàn bộ sổ sách vào văn phòng tôi
Vài phút sau, người nhân viên đó xuất hiện với chồng sổ sách cao chót vót. Khi cô ta đặt chúng xuống, bụi bay tung tóe khiến Chi ho sặc sụa
-Được rồi, cô có thể ra ngoài
Sau khi người nhân viên đó bỏ đi, Kiệt khoanh tay trước ngực nhìn Chi. Cái nhìn của anh khiến cô đâm chột dạ. Anh đang tính làm chuyện quái gì đây?
-Đọc hết mớ giấy tờ này rồi làm bản thông kê tài chính trong 10 năm qua của công ty cho tôi. Chiều mai tôi muốn thấy bản báo cáo trên bàn làm việc của mình. Không có vấn đề gì chứ?
Chi trợn mắt hết nhìn đống tài liệu lại nhìn sang Kiệt. Để đọc hết cái chồng này phải tốn cả ngày là ít, rồi còn làm bản thống kê gì gì đó nữa. Chi học chính trị chứ không phải quản trị kinh doanh hay kinh tế, nội hiểu được mấy con số trong đó là gì đã khó, huống hồ chi làm báo cáo mà còn nộp vào chiều mai mà mình còn đi học nữa chứ. Cái gã này rõ ràng là muốn chơi cô. Lửa giận bốc lên quá đỉnh đầu, Chi định đứng dậy quạt cho Kiệt một trận nhưng vì nhớ lại cuộc cá cược nên cô lại thôi
Thở dài đánh sượt, Chi đứng dậy, cầm theo chồng tài liệu
-Tôi biết rồi
Bóng dáng nhỏ bé của cô khuất sau cánh cửa. Nụ cười đột nhiên treo lơ lửng trên bờ môi Kiệt
Chỉ mới là bắt đầu thôi nhóc ạh.
-Hello anh bạn - Chi giơ tay chào Kiệt
-Lô với chẳng tô. Mà sao cô cứ thích bám riết lấy tôi thế nhỉ? Hay vừa nhìn thấy tôi đã gặp tình yêu sét đánh nên cứ suốt ngày bám dai dẳng - Kiệt nói và nhìn Chi với ánh mặt tự cao
-Này Kiệt, tôi biết mắt anh có vẫn đề nhưng quá nghiêm trọng thì phải. Bây giờ là buổi sáng đó, đừng có ngồi đó mà mơ với chẳng tượng đâu - Chi ghé mặt sát vào Kiệt và nói
-Này, tôi kô thích mưa mùa xuân đâu - Kiệt lườm Chi và nói
-Anh không thích cũng phải hứng chịu thôi. Mà tôi bám theo anh là công việc thôi. Ai bảo anh nói tôi làm osin làm chi. Mà anh thử nhìn lại mình đi nha, tuy tôi xấu thật nhưng mà anh kô phải tiêu chuẩn của tôi - Chi nói xong và hất mặt sang bên kia
-À cô được. Dám nói tôi thế à. Cô cứ đợi đấy. Tý nữa đi làm cô chết chắc rồi - Kiệt lườm Chi nói
---------------Tại tập đoàn WAM-------------
-Gia Kiệt đáng chết, cùng làm ở cùng 1 công ty mà kô chịu chờ tui làm người ta phải cuốc bộ cả đoạn đường xa. Ôi càng nghĩ càng tức - Chi vừa nói vừa vào công ty nhưng mà cô đã quên rằng mình đang hóa trang, Kiệt kô bao giờ đi với người xấu
Vừa lên đến đến trước cửa phòng Tổng giám đốc (Phòng làm việc của Kiệt) Chi đã đạp cửa phòng rồi vào và hét to
-Tên Gia Kiệt đáng ghét kia!
Chi hét mà quên rằng nhỡ trong phòng có người thì sao? Và không may rằng trong phòng lại có Chủ tịch Hoàng. Sau cái hét to của Chi thì 1 người thì mở to mắt hết cỡ để nhìn Chi và còn 1 người thì lườm cô đến mức mặt đã chuyển sang màu tím
-Ôi ! Chủ tịch cháu xin lỗi bác ạ. Cháu kô biết là có bác ở đây. Xin bác thứ lỗi - Chi cúi gập hẳn người như là mình có tội rất lớn và cần xin lỗi
-À! Không có gì đâu - Ông Hoàng nói và mỉm cười hiền hòa với Chi
-Nhưng sao cháu bực mình thế? Hay Kiệt có làm việc gì không phải với cháu hả?
-À, dạ không có gì đâu ạ. Mà thưa chủ tịch là cháu làm chức vụ gì trong công ty ạ? - Cô hỏi chủ tịch vì từ lúc cô được nhận việc làm thì chủ tịch kô nói là cô làm chức vụ gì
-À! Cháu sẽ làm thư kí cho Kiệt tức là thư kí tổng giám đốc
-À! Dạ vâng ạ - Cô lễ phép nói và gật đầu
-Mà này Kiệt đừng có làm gì không phải với cô Trương đây và phải đối xử thật tốt với cô ý. Nghe rõ chưa? - Ông Hoàng nói là lườm Kiệt
-Dạ vâng - Một câu trả lời rất là gượng ép từ phía Kiệt
Sau khi nghe được câu trả lời từ Kiệt và ông đã cảm thấy phần nào yên tâm thì ông bước ra khỏi căn phòng tràn ngập sát khí này
-Nếu Kiệt làm gì kô phải thì nói cho bác nha - Ông Hoàng nói xong rồi đi
- Đến rồi ah?
Gật đầu và kèm theo suy nghĩ “Biết rồi còn hỏi, tên này bị gì kô biết”
- Ngồi xuống đi
Ngồi xuống
- Uống gì không?
Lắc đầu
- Sao tự nhiên im lặng thế?
Ngước lên
- Con gì ăn mất lưỡi cô rồi ah?
Thật đúng là…cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng
- Cám ơn anh đã quan tâm. Lưỡi tôi vẫn còn nguyên vẹn
- Vậy thì tốt, vì tôi không muốn làm việc với một người câm
- Bây giờ biết tôi không bị gì thì có thể bắt đầu rồi chứ? – Nói xong thì trong đầu cô xuất hiện dòng suy nghĩ “Trời ạ! Đã biết người ta có lỗi, kô muốn nói nhiều thì thôi lại còn bắt người ta nói”
-Bắt đầu được rồi - Kiệt nói xong thì lại cúi gằm mặt xuống bàn làm việc tiếp
-Này, công việc của tôi là ngồi đây ngắm anh làm việc hả, Tổng giám đốc? - Chi nhìn chằm chằm Kiệt và nói nhấn mạnh ba từ cuối
Ba chữ cuối được Chi nhấn nhá một cách rất chi là trầm bổng. Điều này khiến Kiệt hơi nhướng mắt
-Xem nào…nên cho cô làm gì để xứng đáng với chức vụ của cô đây
Vừa nói Kiệt vừa nhíu mày như thể suy nghĩ ghê gớm lắm. Chi biết rằng Kiệt đang nghĩ cách chơi cô
-Thôi được rồi, cô là nhân viên mới thì kô nên ức hiếp cô, kẻo cô lại đi mách với ba tôi
-Tôi không phải là đứa mách lẻo
-Chuyện đó thì ai mà biết được. Thôi bỏ qua đi, tôi có việc giao cho cô làm
Nói rồi anh nhấn điện thoại gọi cho một nhân viên khác
-Đem toàn bộ sổ sách vào văn phòng tôi
Vài phút sau, người nhân viên đó xuất hiện với chồng sổ sách cao chót vót. Khi cô ta đặt chúng xuống, bụi bay tung tóe khiến Chi ho sặc sụa
-Được rồi, cô có thể ra ngoài
Sau khi người nhân viên đó bỏ đi, Kiệt khoanh tay trước ngực nhìn Chi. Cái nhìn của anh khiến cô đâm chột dạ. Anh đang tính làm chuyện quái gì đây?
-Đọc hết mớ giấy tờ này rồi làm bản thông kê tài chính trong 10 năm qua của công ty cho tôi. Chiều mai tôi muốn thấy bản báo cáo trên bàn làm việc của mình. Không có vấn đề gì chứ?
Chi trợn mắt hết nhìn đống tài liệu lại nhìn sang Kiệt. Để đọc hết cái chồng này phải tốn cả ngày là ít, rồi còn làm bản thống kê gì gì đó nữa. Chi học chính trị chứ không phải quản trị kinh doanh hay kinh tế, nội hiểu được mấy con số trong đó là gì đã khó, huống hồ chi làm báo cáo mà còn nộp vào chiều mai mà mình còn đi học nữa chứ. Cái gã này rõ ràng là muốn chơi cô. Lửa giận bốc lên quá đỉnh đầu, Chi định đứng dậy quạt cho Kiệt một trận nhưng vì nhớ lại cuộc cá cược nên cô lại thôi
Thở dài đánh sượt, Chi đứng dậy, cầm theo chồng tài liệu
-Tôi biết rồi
Bóng dáng nhỏ bé của cô khuất sau cánh cửa. Nụ cười đột nhiên treo lơ lửng trên bờ môi Kiệt
Chỉ mới là bắt đầu thôi nhóc ạh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.