Chương 200: Bảo vật lôi hệ
Tàm Kiếm Lý Ngưu
27/06/2017
- Lôi Đình tích dịch màu đỏ thẫm, tương đương với võ giả Ngưng Mạch kỳ, không nghĩ tới bây giờ lại xảy ra ở tầng dưới chót của Lôi Đình sơn, có chút kỳ quái.
Bình thường đến Lôi Đình sơn đều là võ giả Dịch Cân kỳ, Luyện Cốt kỳ, nếu gặp gỡ loại thằn lằn màu đỏ này, chỉ có một cái chết.
Tuy rằng Lâm Minh hơi cảm thấy kỳ quái, nhưng mà không nghĩ nhiều, thời điểm này, Lôi Đình tích dịch đã rít gào một tiếng, há miệng bắn ra một viên lôi cầu về phía hắn.
Mà lôi cầu toàn thân đỏ thẫm, so với lôi cầu màu trắng Lôi Đình tích dịch lúc trước nhổ ra lớn một vòng.
Lâm Minh vẫn như cũ không hề tránh né.
- Tư tư!
Lôi cầu chìm vào thân thể Lâm Minh, cảm giác tê dại so với lúc trước mãnh liệt hơn nhiều, lôi điện màu đỏ so với lôi điện màu trắng thì thô bạo hơn nhiều.
Nhưng mà đáng tiếc, không có Lôi Linh chi phối, giống như là hổ lang chi sư mất đi chỉ huy, khi lôi điện màu đỏ tiến vào trong tim Lâm Minh, đối mặt với Lôi Linh trong hạt giống Tà Thần, theo bản năng lập tức cảm thấy sợ hãi.
Mà cái này giống như một con chó săn hung ác đột nhiên gặp phải một con hổ con, mặc dù hổ còn chưa trưởng thành nhưng mà cũng tản ra uy nghiêm chúa tể sơn lâm.
Không hề trì hoãn, Lôi Linh cắn nuốt lôi điện đỏ thẫm.
Lâm Minh động cũng không động, nhìn thấy tình cảnh này, võ giả áo đen yết hầu co rúm vài cái, tuy rằng đoán được thực lực của Lâm Minh nhưng mà thực lực mạnh cũng không phải là có thể cứng rắn kháng lôi đình công kích, huống chi đây còn là tia chớp màu đỏ.
Lâm Minh nội thị hạt giống Tà Thần, lần này, hắn rốt cuộc cảm nhận được Lôi Linh trưởng thành một chút, điều này làm cho Lâm Minh cảm thấy vui vẻ, xem ra tia chớp màu đỏ so với tia chớp màu trắng đã có sự tăng lên về chất, nếu như là tia chớp màu lam cao cấp hơn thì sao?
Trong lòng Lâm Minh vô cùng chờ mong.
Nếu vậy hắn tất nhiên phải đi lên phía trên sườn núi Lôi Đình sơn, gặp Lôi Đình tích dịch màu lam tương đương với võ giả Hậu Thiên.
Trong nhận định của hắn, chỉ cần không e ngại lôi điện Lôi Đình tích dịch thì cho dù Lôi Đình tích dịch màu lam sậm thực lực tương đương với võ giả Hậu Thiên đỉnh phong thì cũng không thể làm gì được hắn.
Ngược lại, có thể sử dụng lôi điện chúng phóng xuất ra làm thuốc bổ cho mình.
Thậm chí hắn có thể kiến thức một chút Lôi Đình tích dịch màu tím tương đương với võ giả Tiên Thiên trong truyền thuyết, nếu có thể hấp thu được một ít tử điện thì không biết Lôi Linh sẽ biến hóa ra sao, nghĩ đến đây, Lâm Minh vạn phần chờ mong.
Nhưng mà rất nhanh, Lâm Minh liền phát hiện mình đã quá ngây thơ rồi.
Lôi Đình tích dịch màu đỏ kia thấy công kích lôi điện mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo thất bại liền chuyển sáng công kích bằng thân thể, cái đuôi thằn lằn thô to như thùng nước như roi hung hăng quất tới.
Tuy rằng Lôi Đình tích dịch hình thể quá lớn, hành động có chút hơi chậm, nhưng mà luận về tốc độ công kích, nó tuyệt đối không thua võ giả nhân loại!
Lâm Minh ánh mắt hơi ngưng lại, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư trong nháy mắt biến mất tại chỗ!
- Ầm!
Mặt đất trực tiếp bị cái đuôi Lôi Đình tích dịch đập ra một cái rãnh, một ít quặng nguyên từ trên mặt đất cũng bị đập nát.
Lâm Minh hít một ngụm lãnh khí, khí lực thật lớn. Hắn có thể cứng rắn chống lại lôi điện công kích của Lôi Đình tích dịch, nhưng lại không chịu nổi nó dùng đuôi trực tiếp quật tới.
- Là ta hồ đồ, không ngờ còn ảo tưởng Lôi Đình tích dịch chỉ có thể công kích thiểm điện, xem ra, chỉ dựa vào công kích thân thể, chúng nó cũng không thua dưới hung thú đồng cấp.
- Vớ thực lực của ta bây giờ, tùy tiện đi trêu trọc một con Lôi Đình tích dịch màu tím thực lực tương đương với cao thủ Tiên Thiên chính là muốn chết.
Hiểu được thủ đoạn công kích của Lôi Đình tích dịch, Lâm Minh cũng không kéo dài thời gian nữa, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương run lên, Lâm Minh phát huy tốc độ đến mức tận cùng, cả người như một đốm lửa vọt tới Lôi Đình tích dịch.
Đầu mũi thương toàn ra ngọn lửa Hồng Liên, vù vù, ngọn lửa bùng lên, khí thế không kém gì lôi đình!
- Phốc!
Trường thương trực tiếp phá vỡ lân giáp Lôi Đình tích dịch đâm tới, tiến quân thần tốc!
Luyện Lực Như Tơ và ngọn lửa chân nguyên đồng thời bùng nổ, thân thể Lôi Đình tích dịch mạnh mẽ run lên, miệng phun máu tươi.
Nó kêu thảm một tiếng, cái đuôi quét tới Lâm Minh, nhưng lại bị Lâm Minh dễ dàng tránh được. Bởi vì trọng thương cho nên lần này lực lượng Lôi Đình tích dịch rõ ràng yếu hơn một chút, cái đuôi quất lên mặt đất chỉ để lại vết mờ mờ.
Lâm Minh rút trường thương ra, lại một quyền nện lên chỗ mi tâm Lôi Đình tích dịch, chân nguyên chấn động lại bùng nổ, Lôi Đình tích dịch màu đỏ rốt cuộc không chịu nổi hai lần bị công kích, thân thể lung lay một cái, ầm một tiếng ngã gục trên đất.
Với thực lực Lâm Minh lúc này, đối phó hung thú tương đương với Ngưng Mạch sơ kỳ vô cùng thoải mái.
Lâm Minh như trước xẻ thân thể Lôi Đình tích dịch ra, lấy ra Lôi châu màu đỏ.
Ý niệm vừa động, lôi đình lực ào ào tiến vào thân thể, theo cảm giác tê dại cực kỳ thoải mái toàn tới, Lôi Linh ở trong trái tim Lâm Minh đi tới đi lui chung quanh hạt giống Tà Thần, dường như cực kỳ hưng phấn.
Lôi đình lực màu đỏ rất nhanh đã bị Lôi Linh hấp thu hoàn toàn, lần trưởng thành này rốt cuộc để Lâm Minh vừa lòng một chút, cứ chiếu theo đó, chỉ cần có mấy chục viên Lôi châu màu đỏ, cũng đủ cho uy lực của Lôi Linh gia tăng một thành.
Đương nhiên, loại tăng trưởng này không thể liên tục được, chỉ sợ sau khi tăng được bốn, năm thành, lôi đình lực màu đỏ đối với Lôi Linh đã không còn tác dụng gì.
Đến lúc đó, mình chỉ sợ càng phải đi tìm lôi đình lực cường đại hơn để tẩm bổ cho nó.
Cách đó không xa, hai cô gái song sinh đang dùng dược thương chữa cho tên thanh niên Dịch Cân kỳ, nhưng mà thương thế của hắn quá nặng, dựa vào dược thảo cấp thấp hai cô gái bao lại cũng chỉ miễn cưỡng bảo vệ tính mạng mà thôi.
Loại lôi điện này, dễ dàng lưu lại ẩn thương nhất, người bị điện lưu cường đại đánh trúng, cho dù sống sót nhưng mà những năm về sau cũng không dễ dàng, là vì tim quá suy kiệt mà chết, nguyên nhân chính là lôi điện lưu lại vết bẩn cùng với ẩn thương trong người.
Chiếu theo vậy, thanh niên này chỉ sợ phải nằm trên giường một năm rưỡi, sau đó có thể tiếp tục luyện võ hay không thì không biết, nhưng mà không thể sống được quá lâu.
Thanh niên Dịch Cân kỳ rên rỉ thống khổ, hai thiếu nữ thấy nhị sư huynh như vậy, có chút không đành lòng, tuy nhiên đại sư huynh võ giả áo đen lại không để ý tới mà lại nhìn Lâm Minh, trong lòng hình như do dự điều gì đó.
Mắt thấy Lâm Minh đứng dậy muốn đi, rốt cuộc võ giả áo đen không nhìn nổi mở miệng nói:
- Tiền bối, xin chờ một chút.
Lâm Minh dừng bước, quay lại nhìn hắn, lãnh đạm hỏi:
- Có chuyện gì sao?
Tuy rằng Lâm Minh với đoàn người võ giả áo đen không phát sinh xung đột gì, nhưng mà ánh mắt tham lam của tên thanh niên Dịch Cân kỳ lúc trước nhìn mình, tất cả đều không thoát khỏi ánh mắt hắn. Lâm Minh tự nhiên biết lúc ấy đối phương đánh chủ ý gì, đối với hạng người như thế, hắn không có cảm tình nào. Cho nên mặc dù trong Tu Di giới của hắn có dược vật thượng đẳng chữa thương, có thể khiến hắn bớt đi thống khổ nhưng mà Lâm Minh cũng không tính toán lấy ra.
Lâm Minh vốn còn tưởng rằng võ giả áo đen là vì sư đệ mà cầu cứu mình, nhưng không nghĩ tới võ giả áo đen lại mở miệng nói:
- Tiền bối, ta có một suy đoán, không biết có nên nói hay không.
Võ giả áo đen cũng không dám chắc, hắn sợ nói ra không thể thực hiện, kết quả khiến cho Lâm Minh giận chó đánh mèo, như vậy quá oan ức.
- Phỏng đoán gì?
Võ giả áo đen sắp xếp lại câu chữ nói:
- Thời điểm gia sư năm mới xuất môn lịch lãm, ở Lôi Đình sơn ra vào mười mấy năm, tích lũy được không ít kinh nghiệm, những kinh nghiệm này đều truyền miệng cho ta. Tuy rằng ta tu vi không cao, nhưng mà cũng đã tới Lôi Đình sơn năm lần, kinh nghiệm của sư phụ cộng thêm kinh nghiệm chính ta trải nghiệm. Có thể nói, ta đối với Lôi Đình sơn vô cùng hiểu biết.
Lâm Minh khẽ gật đầu, hắn cũng phát hiện điểm này, lúc trước võ giả áo đen chỉ dựa vào tiếng kêu của Lôi Đình tích dịch mà phán đoán ra được thực lực của Lôi Đình tích dịch, mà Lâm Minh lại nghe, tiếng kêu của hai loại Lôi Đình tích dịch này không có gì khác nhau.
Võ giả áo đen lại nói:
- Theo ta được biết, ở tầng dưới chót Lôi Đình sơn, không nên xuất hiện Lôi Đình tích dịch Luyện Cốt kỳ trở lên, mà bây giờ lại liên tiếp xuất hiện hai con. Trong đó lại có một con Ngưng Mạch kỳ, chuyện này không phải bình thường...
- Lôi Đình tích dịch có tộc đàn của mình, bên trong tộc đàn cũng phân chia địa vị, Lôi Đình tích dịch thực lực càng cao, địa vị lại càng cao, lãnh địa của chúng lại càng tiến gần đỉnh núi, bởi vì đỉnh núi có rất nhiều lôi đình lực, mà từ đỉnh núi đi xuống, lôi đình lực càng ngày càng ít.
- Tiếp tục nói.
Lâm Minh nói, Lôi Đình tích dịch này cùng với xã hội loài người có chút giống nhau. Võ giả cường đại tự nhiên nắm giữ tài nguyên tu luyện càng nhiều.
Thấy Lâm Minh cổ vũ, võ giả áo đen tinh thần phấn chấn, cũng không tiếp tục nơm nớp lo sợ, nói:
- Lôi đình lực trong một lãnh địa có hạn, không kẻ nào nguyện ý để cho kẻ khác hấp thu lôi đình lực, cho nên nếu không có chuyện ngoài ý muốn, Lôi Đình tích dịch tuyệt đối sẽ không rời khỏi lãnh địa của mình. Nếu không sẽ phát sinh tranh đấu, nói cách khác, đẳng cấp cao Lôi Đình tích dịch không xuống núi, trừ phi...
Võ giả áo đen nói tới đây dừng một chút, lại nói:
- Ta đoán, không biết có phải đúng hay không.
- Ngươi nói đi, sai cũng không sao.
Lâm Minh nhìn ra băn khoăn của võ giả áo đen, mở miệng nói.
Là như vậy, ta đoán chắc hai con Lôi Đình tích dịch này là tự mình tiến hóa, chúng vốn chỉ có thực lực Dịch Cân kỳ mà thôi, bởi vì có cơ duyên nào đó, mới có thể tiến hóa đến Luyện Cốt đỉnh phong và Ngưng Mạch kỳ.
- Ồ? Có cơ duyên gì?
Lâm Minh nghe đến đây, cảm thấy hứng thú.
- Tiền bối chắc không biết, bởi vì lôi đình lực ở Lôi Đình sơn quá phong phú, cho nên có đôi khi sẽ dựng dục ra một ít thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính, mà Lôi Đình thảo chỉ là một loại bình thường nhất trong đó mà thôi.
- Nói như vậy, ngươi hoài nghi hai đầu Lôi Đình tích dịch này ăn được thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính nào đó?
Võ giả áo đen lắc đầu nói:
- Không phải ăn, Lôi Đình tích dịch thích nhất là thu thập, ví như Lôi Đình thảo này, Lôi Đình tích dịch rất thích nhìn thấy lãnh địa của mình có thêm một ít Lôi Đình thảo, như vậy lôi đình lực trong lãnh địa bọn họ sẽ càng thêm nồng đậm, so với ăn Lôi Đình thảo thì hiệu quả tốt hơn, cho nên bình thường Lôi Đình thảo mấy trăm năm, đều có Lôi Đình tích dịch đẳng cấp cao thủ hộ.
- Thọ mệnh của Lôi Đình tích dịch rất dài, thậm chí có một số Lôi Đình tích dịch thủ hộ một gốc Lôi Đình thảo tới năm, sáu trăm năm, chờ nó trưởng thành Lôi Đình thảo ngàn năm, mà trong lúc thủ hộ nó trưởng thành, Lôi Đình tích dịch cũng đạt được chỗ tốt rất lớn, so với trực tiếp ăn nó thì ưu đãi hơn nhiều. Nếu có thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính mà nói thì Lôi Đình tích dịch càng tiếc ăn nó, nhiều nhất chỉ tăng lên vài giai, sau đó thủ hộ nó trưởng thành, như vậy sẽ được lợi vô cùng.
Lâm Minh nói:
- Ta đã hiểu, ý của ngươi là nói hai con Lôi Đình tích dịch này bởi vì thủ hộ bảo bối nào đó mới tiến hóa, ta muốn biết, ngươi vì sao lại nói cho ta tin tức này? Tự ngươi ngày nào đó tìm lấy thiên tài địa bảo này không tốt sao?
Bình thường đến Lôi Đình sơn đều là võ giả Dịch Cân kỳ, Luyện Cốt kỳ, nếu gặp gỡ loại thằn lằn màu đỏ này, chỉ có một cái chết.
Tuy rằng Lâm Minh hơi cảm thấy kỳ quái, nhưng mà không nghĩ nhiều, thời điểm này, Lôi Đình tích dịch đã rít gào một tiếng, há miệng bắn ra một viên lôi cầu về phía hắn.
Mà lôi cầu toàn thân đỏ thẫm, so với lôi cầu màu trắng Lôi Đình tích dịch lúc trước nhổ ra lớn một vòng.
Lâm Minh vẫn như cũ không hề tránh né.
- Tư tư!
Lôi cầu chìm vào thân thể Lâm Minh, cảm giác tê dại so với lúc trước mãnh liệt hơn nhiều, lôi điện màu đỏ so với lôi điện màu trắng thì thô bạo hơn nhiều.
Nhưng mà đáng tiếc, không có Lôi Linh chi phối, giống như là hổ lang chi sư mất đi chỉ huy, khi lôi điện màu đỏ tiến vào trong tim Lâm Minh, đối mặt với Lôi Linh trong hạt giống Tà Thần, theo bản năng lập tức cảm thấy sợ hãi.
Mà cái này giống như một con chó săn hung ác đột nhiên gặp phải một con hổ con, mặc dù hổ còn chưa trưởng thành nhưng mà cũng tản ra uy nghiêm chúa tể sơn lâm.
Không hề trì hoãn, Lôi Linh cắn nuốt lôi điện đỏ thẫm.
Lâm Minh động cũng không động, nhìn thấy tình cảnh này, võ giả áo đen yết hầu co rúm vài cái, tuy rằng đoán được thực lực của Lâm Minh nhưng mà thực lực mạnh cũng không phải là có thể cứng rắn kháng lôi đình công kích, huống chi đây còn là tia chớp màu đỏ.
Lâm Minh nội thị hạt giống Tà Thần, lần này, hắn rốt cuộc cảm nhận được Lôi Linh trưởng thành một chút, điều này làm cho Lâm Minh cảm thấy vui vẻ, xem ra tia chớp màu đỏ so với tia chớp màu trắng đã có sự tăng lên về chất, nếu như là tia chớp màu lam cao cấp hơn thì sao?
Trong lòng Lâm Minh vô cùng chờ mong.
Nếu vậy hắn tất nhiên phải đi lên phía trên sườn núi Lôi Đình sơn, gặp Lôi Đình tích dịch màu lam tương đương với võ giả Hậu Thiên.
Trong nhận định của hắn, chỉ cần không e ngại lôi điện Lôi Đình tích dịch thì cho dù Lôi Đình tích dịch màu lam sậm thực lực tương đương với võ giả Hậu Thiên đỉnh phong thì cũng không thể làm gì được hắn.
Ngược lại, có thể sử dụng lôi điện chúng phóng xuất ra làm thuốc bổ cho mình.
Thậm chí hắn có thể kiến thức một chút Lôi Đình tích dịch màu tím tương đương với võ giả Tiên Thiên trong truyền thuyết, nếu có thể hấp thu được một ít tử điện thì không biết Lôi Linh sẽ biến hóa ra sao, nghĩ đến đây, Lâm Minh vạn phần chờ mong.
Nhưng mà rất nhanh, Lâm Minh liền phát hiện mình đã quá ngây thơ rồi.
Lôi Đình tích dịch màu đỏ kia thấy công kích lôi điện mà mình vẫn lấy làm kiêu ngạo thất bại liền chuyển sáng công kích bằng thân thể, cái đuôi thằn lằn thô to như thùng nước như roi hung hăng quất tới.
Tuy rằng Lôi Đình tích dịch hình thể quá lớn, hành động có chút hơi chậm, nhưng mà luận về tốc độ công kích, nó tuyệt đối không thua võ giả nhân loại!
Lâm Minh ánh mắt hơi ngưng lại, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư trong nháy mắt biến mất tại chỗ!
- Ầm!
Mặt đất trực tiếp bị cái đuôi Lôi Đình tích dịch đập ra một cái rãnh, một ít quặng nguyên từ trên mặt đất cũng bị đập nát.
Lâm Minh hít một ngụm lãnh khí, khí lực thật lớn. Hắn có thể cứng rắn chống lại lôi điện công kích của Lôi Đình tích dịch, nhưng lại không chịu nổi nó dùng đuôi trực tiếp quật tới.
- Là ta hồ đồ, không ngờ còn ảo tưởng Lôi Đình tích dịch chỉ có thể công kích thiểm điện, xem ra, chỉ dựa vào công kích thân thể, chúng nó cũng không thua dưới hung thú đồng cấp.
- Vớ thực lực của ta bây giờ, tùy tiện đi trêu trọc một con Lôi Đình tích dịch màu tím thực lực tương đương với cao thủ Tiên Thiên chính là muốn chết.
Hiểu được thủ đoạn công kích của Lôi Đình tích dịch, Lâm Minh cũng không kéo dài thời gian nữa, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương run lên, Lâm Minh phát huy tốc độ đến mức tận cùng, cả người như một đốm lửa vọt tới Lôi Đình tích dịch.
Đầu mũi thương toàn ra ngọn lửa Hồng Liên, vù vù, ngọn lửa bùng lên, khí thế không kém gì lôi đình!
- Phốc!
Trường thương trực tiếp phá vỡ lân giáp Lôi Đình tích dịch đâm tới, tiến quân thần tốc!
Luyện Lực Như Tơ và ngọn lửa chân nguyên đồng thời bùng nổ, thân thể Lôi Đình tích dịch mạnh mẽ run lên, miệng phun máu tươi.
Nó kêu thảm một tiếng, cái đuôi quét tới Lâm Minh, nhưng lại bị Lâm Minh dễ dàng tránh được. Bởi vì trọng thương cho nên lần này lực lượng Lôi Đình tích dịch rõ ràng yếu hơn một chút, cái đuôi quất lên mặt đất chỉ để lại vết mờ mờ.
Lâm Minh rút trường thương ra, lại một quyền nện lên chỗ mi tâm Lôi Đình tích dịch, chân nguyên chấn động lại bùng nổ, Lôi Đình tích dịch màu đỏ rốt cuộc không chịu nổi hai lần bị công kích, thân thể lung lay một cái, ầm một tiếng ngã gục trên đất.
Với thực lực Lâm Minh lúc này, đối phó hung thú tương đương với Ngưng Mạch sơ kỳ vô cùng thoải mái.
Lâm Minh như trước xẻ thân thể Lôi Đình tích dịch ra, lấy ra Lôi châu màu đỏ.
Ý niệm vừa động, lôi đình lực ào ào tiến vào thân thể, theo cảm giác tê dại cực kỳ thoải mái toàn tới, Lôi Linh ở trong trái tim Lâm Minh đi tới đi lui chung quanh hạt giống Tà Thần, dường như cực kỳ hưng phấn.
Lôi đình lực màu đỏ rất nhanh đã bị Lôi Linh hấp thu hoàn toàn, lần trưởng thành này rốt cuộc để Lâm Minh vừa lòng một chút, cứ chiếu theo đó, chỉ cần có mấy chục viên Lôi châu màu đỏ, cũng đủ cho uy lực của Lôi Linh gia tăng một thành.
Đương nhiên, loại tăng trưởng này không thể liên tục được, chỉ sợ sau khi tăng được bốn, năm thành, lôi đình lực màu đỏ đối với Lôi Linh đã không còn tác dụng gì.
Đến lúc đó, mình chỉ sợ càng phải đi tìm lôi đình lực cường đại hơn để tẩm bổ cho nó.
Cách đó không xa, hai cô gái song sinh đang dùng dược thương chữa cho tên thanh niên Dịch Cân kỳ, nhưng mà thương thế của hắn quá nặng, dựa vào dược thảo cấp thấp hai cô gái bao lại cũng chỉ miễn cưỡng bảo vệ tính mạng mà thôi.
Loại lôi điện này, dễ dàng lưu lại ẩn thương nhất, người bị điện lưu cường đại đánh trúng, cho dù sống sót nhưng mà những năm về sau cũng không dễ dàng, là vì tim quá suy kiệt mà chết, nguyên nhân chính là lôi điện lưu lại vết bẩn cùng với ẩn thương trong người.
Chiếu theo vậy, thanh niên này chỉ sợ phải nằm trên giường một năm rưỡi, sau đó có thể tiếp tục luyện võ hay không thì không biết, nhưng mà không thể sống được quá lâu.
Thanh niên Dịch Cân kỳ rên rỉ thống khổ, hai thiếu nữ thấy nhị sư huynh như vậy, có chút không đành lòng, tuy nhiên đại sư huynh võ giả áo đen lại không để ý tới mà lại nhìn Lâm Minh, trong lòng hình như do dự điều gì đó.
Mắt thấy Lâm Minh đứng dậy muốn đi, rốt cuộc võ giả áo đen không nhìn nổi mở miệng nói:
- Tiền bối, xin chờ một chút.
Lâm Minh dừng bước, quay lại nhìn hắn, lãnh đạm hỏi:
- Có chuyện gì sao?
Tuy rằng Lâm Minh với đoàn người võ giả áo đen không phát sinh xung đột gì, nhưng mà ánh mắt tham lam của tên thanh niên Dịch Cân kỳ lúc trước nhìn mình, tất cả đều không thoát khỏi ánh mắt hắn. Lâm Minh tự nhiên biết lúc ấy đối phương đánh chủ ý gì, đối với hạng người như thế, hắn không có cảm tình nào. Cho nên mặc dù trong Tu Di giới của hắn có dược vật thượng đẳng chữa thương, có thể khiến hắn bớt đi thống khổ nhưng mà Lâm Minh cũng không tính toán lấy ra.
Lâm Minh vốn còn tưởng rằng võ giả áo đen là vì sư đệ mà cầu cứu mình, nhưng không nghĩ tới võ giả áo đen lại mở miệng nói:
- Tiền bối, ta có một suy đoán, không biết có nên nói hay không.
Võ giả áo đen cũng không dám chắc, hắn sợ nói ra không thể thực hiện, kết quả khiến cho Lâm Minh giận chó đánh mèo, như vậy quá oan ức.
- Phỏng đoán gì?
Võ giả áo đen sắp xếp lại câu chữ nói:
- Thời điểm gia sư năm mới xuất môn lịch lãm, ở Lôi Đình sơn ra vào mười mấy năm, tích lũy được không ít kinh nghiệm, những kinh nghiệm này đều truyền miệng cho ta. Tuy rằng ta tu vi không cao, nhưng mà cũng đã tới Lôi Đình sơn năm lần, kinh nghiệm của sư phụ cộng thêm kinh nghiệm chính ta trải nghiệm. Có thể nói, ta đối với Lôi Đình sơn vô cùng hiểu biết.
Lâm Minh khẽ gật đầu, hắn cũng phát hiện điểm này, lúc trước võ giả áo đen chỉ dựa vào tiếng kêu của Lôi Đình tích dịch mà phán đoán ra được thực lực của Lôi Đình tích dịch, mà Lâm Minh lại nghe, tiếng kêu của hai loại Lôi Đình tích dịch này không có gì khác nhau.
Võ giả áo đen lại nói:
- Theo ta được biết, ở tầng dưới chót Lôi Đình sơn, không nên xuất hiện Lôi Đình tích dịch Luyện Cốt kỳ trở lên, mà bây giờ lại liên tiếp xuất hiện hai con. Trong đó lại có một con Ngưng Mạch kỳ, chuyện này không phải bình thường...
- Lôi Đình tích dịch có tộc đàn của mình, bên trong tộc đàn cũng phân chia địa vị, Lôi Đình tích dịch thực lực càng cao, địa vị lại càng cao, lãnh địa của chúng lại càng tiến gần đỉnh núi, bởi vì đỉnh núi có rất nhiều lôi đình lực, mà từ đỉnh núi đi xuống, lôi đình lực càng ngày càng ít.
- Tiếp tục nói.
Lâm Minh nói, Lôi Đình tích dịch này cùng với xã hội loài người có chút giống nhau. Võ giả cường đại tự nhiên nắm giữ tài nguyên tu luyện càng nhiều.
Thấy Lâm Minh cổ vũ, võ giả áo đen tinh thần phấn chấn, cũng không tiếp tục nơm nớp lo sợ, nói:
- Lôi đình lực trong một lãnh địa có hạn, không kẻ nào nguyện ý để cho kẻ khác hấp thu lôi đình lực, cho nên nếu không có chuyện ngoài ý muốn, Lôi Đình tích dịch tuyệt đối sẽ không rời khỏi lãnh địa của mình. Nếu không sẽ phát sinh tranh đấu, nói cách khác, đẳng cấp cao Lôi Đình tích dịch không xuống núi, trừ phi...
Võ giả áo đen nói tới đây dừng một chút, lại nói:
- Ta đoán, không biết có phải đúng hay không.
- Ngươi nói đi, sai cũng không sao.
Lâm Minh nhìn ra băn khoăn của võ giả áo đen, mở miệng nói.
Là như vậy, ta đoán chắc hai con Lôi Đình tích dịch này là tự mình tiến hóa, chúng vốn chỉ có thực lực Dịch Cân kỳ mà thôi, bởi vì có cơ duyên nào đó, mới có thể tiến hóa đến Luyện Cốt đỉnh phong và Ngưng Mạch kỳ.
- Ồ? Có cơ duyên gì?
Lâm Minh nghe đến đây, cảm thấy hứng thú.
- Tiền bối chắc không biết, bởi vì lôi đình lực ở Lôi Đình sơn quá phong phú, cho nên có đôi khi sẽ dựng dục ra một ít thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính, mà Lôi Đình thảo chỉ là một loại bình thường nhất trong đó mà thôi.
- Nói như vậy, ngươi hoài nghi hai đầu Lôi Đình tích dịch này ăn được thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính nào đó?
Võ giả áo đen lắc đầu nói:
- Không phải ăn, Lôi Đình tích dịch thích nhất là thu thập, ví như Lôi Đình thảo này, Lôi Đình tích dịch rất thích nhìn thấy lãnh địa của mình có thêm một ít Lôi Đình thảo, như vậy lôi đình lực trong lãnh địa bọn họ sẽ càng thêm nồng đậm, so với ăn Lôi Đình thảo thì hiệu quả tốt hơn, cho nên bình thường Lôi Đình thảo mấy trăm năm, đều có Lôi Đình tích dịch đẳng cấp cao thủ hộ.
- Thọ mệnh của Lôi Đình tích dịch rất dài, thậm chí có một số Lôi Đình tích dịch thủ hộ một gốc Lôi Đình thảo tới năm, sáu trăm năm, chờ nó trưởng thành Lôi Đình thảo ngàn năm, mà trong lúc thủ hộ nó trưởng thành, Lôi Đình tích dịch cũng đạt được chỗ tốt rất lớn, so với trực tiếp ăn nó thì ưu đãi hơn nhiều. Nếu có thiên tài địa bảo Lôi thuộc tính mà nói thì Lôi Đình tích dịch càng tiếc ăn nó, nhiều nhất chỉ tăng lên vài giai, sau đó thủ hộ nó trưởng thành, như vậy sẽ được lợi vô cùng.
Lâm Minh nói:
- Ta đã hiểu, ý của ngươi là nói hai con Lôi Đình tích dịch này bởi vì thủ hộ bảo bối nào đó mới tiến hóa, ta muốn biết, ngươi vì sao lại nói cho ta tin tức này? Tự ngươi ngày nào đó tìm lấy thiên tài địa bảo này không tốt sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.