Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1471: Địch nhân vốn có.

Tàm Kiếm Lý Ngưu

15/07/2015

Lâm Minh quan tâm nhất chính là tên thanh niên Thánh tộc kia chết như thế nào, tìm khắp trí nhớ của mình mà Lâm Minh cũng không nghĩ ra được vì sao gốc thực vật tà ác đó dùng phương pháp gì lặng yên không một tiếng động giết chết thiên tài Thần Quân cảnh.

Chu bàn tử lắc đầu, nói:

- Ta cũng không rõ ràng lắm, Táng Thần Lĩnh này chín thành là đạo tràng của nhân vật tuyệt đỉnh lưu lại, đạo tràng này cơ hồ tự thành thế giới, hơn nữa nó đã tồn tại vài tỷ năm, thậm chí trên trăm tỷ năm, ngươi biết thời gian dài như vậy là khái niệm gì không? Một cái bóng nhất tinh sống vài tỷ nưm cũng diễn biến ra sinh mạng, hoàn thành luân hồi, hiện tại đạo tràng này cũng như thế, mà Táng Thần Lĩnh hội tụ đủ loại năng lượng, lực trường, lĩnh vực kỳ dị, đồng thời những năm gần đây có thiên tài chết ở đây, có tài trí bình thường, cường giả, phàm nhân, hung thú, ác ma không biết bao nhiêu mà nói! E rằng thế giới này diễn biến phức tạp hơn, ngươi nhìn thấy là thực vật chưa chắc là thực vật, nhìn thấy là tánh mạng chưa hẳn có thể là tánh mạng, ngươi hỏi ta thì ta cũng chưa chắc biết được!

Chu bàn tử nói ra lời này làm nội tâm Lâm Minh thất kinh, kỳ thật đừng nói là Táng Thần Lĩnh phong bế vài tỷ năm, cho dù một ít độc trùng bị nhốt trong bình thì chúng sẽ xơi tái nhau, đều có thể dưỡng ra cổ trùng cường đại.

Hiện tại Táng Thần Lĩnh giống như bình cổ trùng, bên trong có nhiều cường giả bỏ mạng, kể cả hung thú, yêu thú, quỷ vật, những vật này dùng vài tỷ năm thôn phệ lẫn nhau, chém giết, tiến hóa, cho tới hôm nay diễn sinh ra tà vật cũng chẳng lạ.

Thậm chí mười hai người Lâm Minh cũng có thể tính toán là độc trùng trong bình, mà thanh niên Thánh tộc chết tước tiên chính là thành phần bị loại bỏ.

...

Lúc này Thiên Yêu Thành, Hắc Thần Bảo --

Lão giả Ma tộc phụ trách tuyên bố nhiệm vụ dựa lưng vò ghế, hai cái đùi ngắn nhỏ đặt lên thang ghế, một bộ dáng thích ý.

Hắn đã thoải mái đi tới giữa trưa, ngay một khắc này đột nhiên hắn mở to đôi mắt căng tròn. Hai cái đùi duỗi ra, ngồi thẳng người, hắn nhìn thấy cách đó không xa có ba võ giả Thánh tộc đi tới.

Mà ba tên võ giả Thánh tộc này có một lão giả mà hắn không nhìn thấy tu vị. Hai người còn lại căn cơ vững chắc, khí huyết tràn đầy, xem xét là nhân kiệt.

Người như vậy phân nửa xuất thân thế lực lớn, ra tay rộng rãi, hơn nữa nhìn bộ dáng của mấy người này rõ ràng là vừa tới Thiên Yêu Thành, nói không chừng từ chỗ hắn nghe ngóng tin tức gì đó, đây là thu nhập không tệ.

- Mấy vị nhận nhiệm vụ sao?

Lão giả Ma tộc tươi cười, cười tủm tỉm hỏi.

- Không. Tới hỏi ngươi một chuyện. Hai ngày trước có phải có võ giả Thần Biến kỳ tới đây tiếp nhiệm vụ có độ khó cao không?

Người hỏi câu này chính là Đế Tử Na Kỳ, những ngày này Na Kỳ cùng Chu đại tiên sinh tìm khắp Thiên Yêu Thành. Nhưng mà không tìm ra tung tích của Lâm Minh.

Na Kỳ cho rằng Lâm Minh hoặc là không dừng lại ở Thiên Yêu Thành, trực tiếp rơi khỏi nơi này, tiếp tục đi sâu vào trong đại hoang, hoặc là Lâm Minh có khả năng tiếp nhiệm vụ trong Thiên Yêu Thành, còn đang làm nhiệm vụ. Na Kỳ cho rằng khả năng thứ hai cao hơn một chút.

Nếu như Lâm Minh nhận nhiệm vụ thì hắn tin tưởng Lâm Minh nhất định sẽ tiếp nhiệm vụ khó khăn cao, vượt xa khả năng võ giả Thần Biến kỳ có thể hoàn thành, kể từ đó người giao nhiệm vụ của Hắc Thần Bảo sẽ có ấn tượng, đây là phương pháp Na Kỳ cho rằng có khả năng tìm được Lâm Minh nhất.

- Cái này...

Lão giả Ma tộc con mắt xoay chuyển, chà xát tay nói:

- Mỗi ngày người nhận nhiệm vụ nhiều như vậy. Ta nhất thời không nhớ nổi...

Hắn chưa nói dứt lời thì một tên sư đệ bên người Na Kỳ ném ra một ngọc giản nguyên khí phù văn, con mắt lão giả Ma tộc sáng ngời, bất động thanh sắc thu ngọc giản kia lại.



- Ta nhớ tới, thật sự có mấy tên võ giả Thần Biến kỳ tiếp nhiệm vụ thí luyện có độ khó rất lớn, thí luyện Táng Thần Lĩnh!

- Bộ dáng của bọn họ thế nào?

- Hai nam một nữ, hai nam đều bình thường, thoạt nhìn không có gì thu hút, nữ hài tử thì thanh tú, những cũng không phải tuyệt sắc.

Nghe lão giả Ma tộc nói, Na Kỳ cùng Chu đại tiên sinh liếc nhau, Chu đại tiên sinh gật gật đầu, truyền âm nói:

- Thực có khả năng là hắn, bọn chúng dịch dung, nàng kia có khả năng là Tiểu Ma Tiên...

- Tiểu Ma Tiên... Hừ!

Na Kỳ hừ lạnh một tiếng, Thánh tộc cùng Yêu tộc Thần Vực có hiệp nghị thì hắn biết rõ, Tạo Hóa thánh tử muốn quan hệ thông gia với Tiểu Ma Tiên củng cố quan hệ minh hữu giữa Thánh tộc cùng Yêu tộc Thần Vực, nhưng mà bây giờ Tiểu Ma Tiên lại đi gần với Lâm Minh như vậy.

Mặc dù nói Na Kỳ cùng Tạo Hóa thánh tử quan hệ không tính là hòa thuận, thậm chí có thể nói quan hệ như nước với lửa, nhưng mà Na Kỳ vẫn không muốn nhìn thấy một tên Nhân tộc cấm sừng thánh tử Thánh tộc.

- Ngươi còn biết cái gì?

Na Kỳ nhìn qua lão giả Ma tộc, lão giả Ma tộc chà xát tay, làm ra biểu lộ suy nghĩ khó xử.

- Cho hắn.

Giọng của Na Kỳ lạnh lùng, tên sư đệ bên cạnh hắn lấy ngọc giản nguyên khí phù văn ra.

Thò tay sờ số lượng nguyên khí phù văn trong ngọc giản, lão giả Ma tộc vui vẻ ra mặt.

- Dễ nói, dễ nói, ha ha, các ngươi tìm ba tiểu tử kia thì trước tiên đi tới tây thành, tìm Chu bàn tử làm dẫn đường, Chu bàn tử chuyên môn dẫn người tiến vào Táng Thần Lĩnh, là nhân vật thè lưỡi liếm máu, nếu như hiện tại không có gì xảy ra thì hắn xuất phát rồi.

- Táng Thần Lĩnh những năm gần đây chết không biết bao nhiêu người, mà những người dẫn đường trong Táng Thần Lĩnh quanh năm biết được con đường tiến vào an toàn, nếu như các ngươi đi tìm dẫn đường, có thể đi theo con đường này mà đuổi theo bọn họ.

- Ah? Có loại chuyện này... Đi nơi nào tìm dẫn đường?

- Hắc hắc, tin tức này đưa tặng miễn phí, tại thành đông có một gặp huynh đệ gọi là hắc hồng tri chu, tinh thông vu cổ, truy tung cùng nguyền rủa chi thuật, thực lực là đỉnh cấp nhất trong đám người dẫn đường, nhưng mà chào giá cũng cao nhất, ngươi đi tìm bọn chúng mà thương lượng. Trong Táng Thần Lĩnh dẫn đường rất quan trọng, nếu không đi loạn khắp nơi có thể cắt qua hư không chết cũng không biết chết như thế nào.

- Hắc hồng tri chu? Biết rõ.

Sau khi nhận được tin tức này, khóe miệng Na Kỳ tươi cười, hiện tại cơ bản có thể khẳng định Lâm Minh tiến vào vào Táng Thần Lĩnh, kế tiếp chính là thời điểm săn bắn.

- Chu đại tiên sinh, ta vài thông tri người kia vài ngày trước, đến chưa?

- Nhanh đến, kỳ thật cũng không cần hắn gia nhập, chúng ta thu thập tiểu súc sinh kia quá dễ dàng.



- Hãy để cho người nọ gia nhập đi, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, tuy tu vị của Lâm Minhchỉ có Thần Biến kỳ, nhưng mà người này có số mệnh gia thân, mạng của hắn rất cứng, cho dù Chu đại tiên sinh là Giới Vương, hơn nữa còn có hai sư huynh nửa bước Giới Vương, nhưng cũng khó có thể giết chết Lâm Minh này, nếu như có thê tăng thêm người nọ, chúng ta thành công nắm chắc sẽ đạt tới chín thành chín. Huống chi người nọ và Lâm Minh có cừu oán, không cần chúng ta phân phó, hắn tự nhiên dùng toàn lực đuổi giết Lâm Minh! Chúng ta cho hắn cơ hội này, hắn còn phải cảm tạ chúng ta đấy.

Na Kỳ nói như vậy Chu đại tiên sinh mỉm cười, nói:

- Điện hạ nói đúng, tay chân miễn phí không cần ngu sao mà không dùng, chúng ta đi tìm người dẫn đường trước.

Một giờ sau, đoàn người Na Kỳ đi theo sau lưng hắc hồng tri chu theo lời lão giả Ma tộc kia nói.

Tên ca ca là Hắc Tri Chu, đệ đệ tên là Hồng Tri Chu, hai người này có tu vị Thánh Chủ, xuất thân Ma tộc. Hai huynh đệ dáng người thấp bé, toàn thân bao phủ trong áo choàng đen và hồng, làn da tỏa sáng, hốc mắt hãm sâu, nhìn qua âm trầm khủng bố.

Bằng vào khí tức có thể đoán được hai người bọn họ đều là nổi bật trong người cùng giai.

Đoàn người Na Kỳ trả đầy đủ nguyên khí phù văn, huynh đệ hắc hồng tri chu cũng dẫn đoàn người Na Kỳ vào Táng Thần Lĩnh, không mang theo những võ giả khác.

Hơn nửa ngày sau, tất cả mọi người tập hợp ở cửa thành, nhưng mà bọn họ cũng không có vội vả xuất phát, dường như đang chờ gì đó.

Qua nửa canh giờ, Chu đại tiên sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn qua chân trời cười nói:

- Hắn tới rồi.

Khi Chu đại tiên sinh vừa dứt lời, không gian trước mặt bọn họ không xa vỡ vụn, một thanh trường kiếm từ trong không gian thò ra, không gian mở ra như bị cắt giấy, sau đó một thân hình cao lớn từ trong vết nứt không gian đi ra ngoài.

Sắc mặt người này tái nhợt, dung mạo thanh tú tuấn dật, tuổi nhìn qua còn trẻ, con ngươi của hắn đỏ tươi như máu, toàn thân tỏa ra yêu khí nhàn nhạt.

Nếu như Lâm Minh ở chỗ này, sẽ nhận ra kẻ này, người này đúng chính là cừu nhân không chết không ngớt của mình -- Thiên Minh Tử.

Năm đó Thiên Minh Tử thân phận gián điệp bị Lâm Minh vạch trần, hắn không thể không buông tha Thiên Minh Đại Thánh Địa, lánh tới Thánh La thiên, triệt chuyển hướng qua Thánh tộc, nếu không Thần Mộng Thiên Tôn căn bản không bỏ qua cho hắn.

Căn cơ vài vạn năm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, trừ chuyện đó ra, bởi vì Thiên Diễn Tinh đuổi giết, Thiên Minh Tử còn tổn thất một bàn tay, trùng tu bàn tay cũng kéo dài cước bộ đột phá Thiên Tôn cảnh của hắn, thậm chí khả năng cả đời này không thể đột phá.

Nếu như không phải Lâm Minh thì Thiên Minh Tử có thể thuận thuận lợi ẩn núp tới khi đại chiến bộc phát, thông qua cung cấp các loại tình báo kiếm đủ chỗ tốt.

Hắn có thù với Lâm Minh cũng có thể nói là bất cộng đái thiên.

- Tốt! Thiên Minh chân nhân, tình huống của ngươi ta cũng hiểu đại khái, lần này nhiệm vụ của ngươi là phối hợp với ta đuổi giết Lâm Minh, nếu có cơ hội thì có thể cho ta và hắn đơn đả độc đấu, nếu như không có cơ hội thì ưu tiên giết hắn, chấm dứt hậu hoạn! Sau khi chuyện thành công, ta sẽ chuẩn bị một phần hậu lễ cho Thiên Minh chân nhân.

- Không cần ngươi nói ta cũng sẽ không do dự đưa hắn vào chỗ chết.

Giọng của Thiên Minh Tử lạnh như băng, biểu lộ bình tĩnh, nhưng mà trong lòng máu đang sôi lên, về bí mật Thiên Diễn Tinh hắn không nói cho kẻ nào biết, hắn kết luận phát tích của Lâm Minh có quan hệ tới bí mật trên Thiên Diễn Tinh, mà sau khi từ Thiên Diễn Tinh trở về mấy năm qua, Thiên Minh Tử vẫn không ngừng tra cứu lịch sử tương quan, đã ẩn ẩn đoán được năm đó Thiên Diễn Tinh đã xảy ra chuyện gì.

Mặc kệ suy đoán đúng hay không, Thiên Minh Tử cũng có thể khẳng định cơ duyên trên Thiên Diễn Tinh tám chín phần mười là bị Lâm Minh đạt được.

Giết chết Lâm Minh, chính mình có thể chiếm hữu bí mật trên người của hắn, đến lúc đó chẳng những đền bù tổn thất cánh tay của mình, hơn nữa còn đạt được thiên đại chỗ tốt, cũng có thể trợ chính mình một lần hành động đột phá Thiên Tôn cảnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook