Chương 1916: Đọa Thần sơn mạch. (1)
Tàm Kiếm Lý Ngưu
18/07/2015
- Bảy gốc vô thượng tiên dược, năm viên vô thượng thần đan, lúc nào những bảo vật cấp Thiên Tôn này không đáng tiền như thế, nếu như chúng ta là người cung cấp manh mối, bắt sống tiểu tử kia, chẳng phải sẽ phát tài hay sao?
Có mấy người khó hiểu nói ra.
Nhưng mà người chung quanh nhanh chóng trợn mắt khinh bỉ tên này..
- Bắt được hắn? Ngươi đừng nằm mơ, Lâm Mục này là yêu nghiệt! Tại nguyên mộng chiến trường đã từng đánh chết Thiên Tôn cùng giai với hắn! Về sau càng lấy được trang sách màu vàng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích, trong nguyên mộng chiến trường, Giới Vương của tông môn ta đã nuốt hận trong tay Lâm Mục này, người ta giết Giới Vương cùng giai cũng chỉ một chiêu mà thôi...
- Không nói nữa, chỉ cần trên tay Lâm Minh có trang sách màu vàng, nếu như có thể đạt được nó, như vậy mấy viên vô thượng thần đan không cần nhắc tới.
Đại đa số người biết rõ Lâm Minh, một ít thế hệ tin tức không đủ linh thông nghe xong trợn mắt há hốc mồm, cân nhắc cảnh tượng của mình, lập tức không có mơ mộng hão huyền đi bắt Lâm Minh.
Nhưng mà nếu như chỉ cung cấp manh mối thì có thể.
Trong đám người có một ít âm thanh ầm ĩ, lọt vào trong tai Lâm Minh không sót chữ nào.
Lâm Minh không quan tâm đám võ giả Hồn giới nhỏ yếu, cho nên hắn cũng không có chút quan tâm gì tới đám này, trong thành thị này hạn chế người có cốt linh trên ba ngàn tuổi, lại phối hợp với Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn, ngay cả Thiên Tôn cũng không nhìn ra được.
Lâm Minh tin tưởng không có ai nhận ra hắn.
Đối với đám người này đang nghị luận, Lâm Minh lạnh nhạt đi sâu vào Trấn Hải Thành, một tòa bảo tháp lưu ly hiện ra trước mặt.
Ban ngày bảo tháp lưu ly này biến mất trong sương mù, nguy nga khắc nghiệt, có lực lượng thần bí bao phủ.
Trên tường thành tòa tháp này, từng mặt có bảo kính chiếu sáng, hào quang nhộn nhạo như nước.
Vô số phù văn bảo quang lập lòe từ trong bảo tháp bắn ra ngoài, phi thường thần bí.
Mỗi tầng của bảo tháp đều có thể nhìn thấy chấp sự thủ hộ.
Lưu ly bảo tháp chính là mục đích khi Lâm Minh đi vào Trần Hải Thành.
Nguyên mộng thế giới thần bí mênh mông, có cơ duyên vô tận và hung hiểm vô cùng.
Hơn nữa trong đây có vô số chủng tộc tới đây lịch lãm rèn luyện, thế lực lớn các nơi đan vào nhau, không thể dễ dàng xâm phạm lẫn nhau.
Rất nhiều tin tức cũng đặc biệt trọng yếu, trong đó có thế lực lớn phải xây dựng mạng lưới tình báo cho mình, rất nhiều đại thành đều có lưu ly bảo tháo.
Đây là tổ chức cùng loại với Vấn Thiên Cơ trong Tu La Lộ.
Chậm rãi đi vào trong đại điện bảo tháp, chấp sự đứng bên ngoài thủ hộ nhìn qua Lâm Minh, cũng không nói lời nào, chỉ ngưng mắt nhìn Lâm Minh mà thôi.
Lâm Minh cũng không có mở miệng, trực tiếp đi vào tầng đầu tiên của bảo tháp, trong tay xuất ra một cây linh dược.
Gốc linh dược này Lâm Minh lúc chạy trốn khỏi chết ở linh hồn động quật, đoạt được trong bảo địa này, có thể giúp cường giả Giới trùng kích Đại Giới Giới Vương sử dụng, đã đầy đủ trân quý.
Nhìn thấy linh dược này thì ánh mắt của tên chấp sự sáng lên, nói:
- Đây là cực phẩm linh dược không dưới vô thượng linh dược, có thể hỏi thăm tin tức dưới lục tinh. Không biết ngươi muốn hỏi thăm tin tức gì?
- Thánh Điển, trang sách màu vàng.
Lâm Minh ồm ồm nói ra, âm thanh cực kỳ hàm hồ, ngược lại cũng tương xứng với ngoại hình của hắn.
Tại nguyên mộng thế giới, kỳ thật tin tức liên quan tới trang sách màu vàng có đủ loại lời đồn, muốn biết cũng không có khó. Nhưng chân chính hoàn thành yêu cầu, chiếm được trang sách màu vàng thì muôn vàn khó khăn.
Ví dụ tại nguyên mộng chiến trường cần phải có một tỷ công huân mới có thể đổi được.
Trung niên chấp sự yên lặng trong chốc lát, lúc này trong đại điện có hào quang nhu hòa hiện ra, bao phủ Lâm Minh.
Lâm Minh không có kháng cự, một chuỗi tin tức hiện ra trong đầu của hắn.
Trong đầu của hắn có vài tin tức liên quan tới trang sách màu vàng, trong đó thậm chí là trong tay của Lâm Hàn Băng, cướp đoạt trang sách màu vàng.
Nhìn thấy tin tức này, Lâm Minh im lặng, chính mình đoạt trang sách màu vàng của mình sao?
Trừ chuyện đó ra, trong đó có tin tức nhắc tới Thánh Mỹ cùng Hồn Đế cũng có trang sách màu vàng.
Đương nhiên, dùng bổn sự của Lâm Minh đoạt trang sách màu vàng của Chân Thần thánh địa, hắn không dám nhớ thương.
Lâm Minh biểu lộ không có bất kỳ khác thường, chậm rãi tìm ra một tin tức có giá trị với hắn, đó chính là -- huyễn thần linh nhai.
Huyễn thần linh nhai!
Nhìn thấy bốn chữ này, Lâm Minh hơi sững sờ. Hắn tại nguyên mộng thế giới thời gian không dài, huyễn thần linh nhai tự nhiên không có nghe nói qua, nhưng mà hắn chọn nơi này, chỉ là bởi vì trong ngọc giản đánh dấu nó nằm cách Trấn Hải Thành trăm vạn dặm, có cốt linh hạn chế nên tương đối an toàn.
- Ta muốn biết tin tức huyễn thần linh nhai.
Lâm Minh nói ra.
- Có thể, tin tức huyễn thần linh nhai chúng ta đưa tặng miễn phí.
Trung niên chấp sự chậm rãi nói ra, có một tin tức truyền vào trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh không có cự tuyệt, toàn bộ tiếp nghe.
Sau khi nghe xong Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, huyễn thần linh nhai chính là một nơi vô cùng kỳ quái.
Trên vách núi này nằm cách Trấn Hải Thành năm mươi vạn dặm, nó ở Đọa Thần Sơn.
Trên vách núi này hình thành vô số "Ham Thai ", truyền thuyết ngộ đạo thành công trên Ham Thai có thể đạt được trang sách màu vàng.
- Ngộ đạo thành công? Thế nào mới xem là ngộ đạo thành công?
Lâm Minh nội tâm kinh ngạc, ngộ đạo thành công thì có trang sách màu vàng, nghe đơn giản, nhưng trên thực tế khẳng định khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Không có một trang sách màu vàng nào dễ dàng đạt được như vậy.
Lâm Minh nhìn qua chấp sự trung niên, trung niên chấp sự mặt không biểu tình lắc đầu, nói:
- Về phần như thế nào xem như ngộ đạo thành công, ta cũng không rõ ràng, nhưng mà trang sách màu vàng trên Đọa Thần sơn mạch đạt được có độ khó thật lớn, ngươi chẳng lẽ là muốn đi Ham Thai bên trên ngộ đạo sao? Hàng năm trẻ tuổi tuấn kiệt chạy tới Đọa Thần sơn mạch đếm không hết, nhưng mà căn bản không người nào có thể thành công, thậm chí có người đã hoài nghi, trang sách màu vàng ở đây có tồn tại hay không.
- Không có người thành công? Hồn Hậu nương nương, chẳng lẽ cũng không có thành công.
Lâm Minh mở miệng hỏi, thiên phú của Thánh Mỹ là không thể nghi ngờ, trung niên chấp sự đạm mạc lắc đầu:
- Hiển nhiên, nếu không trang sách màu vàng đã sớm bị Hồn Hậu nương nương lấy đi, làm gì còn lại ở chỗ này?
Trung niên chấp sự nói như vậy, Lâm Minh trầm mặc.
Như lời trung niên chấp sự nói, các trang sách màu vàng khác đều do cao thủ Hồn giới, tuấn kiệt lấy đi, không có cái nào không phải độ khó đỉnh cấp.
Mà những cái có thể lấy đi đã bị người ta mang đi rồi.
Thế nhưng mà Thánh Mỹ còn không có đạt thành điều kiện "Ngộ đạo" ...
Lâm Minh khẽ nhíu mày, muốn bắt được trang sách màu vàng này đúng là không dễ dàng!
Mặc dù biết khó khăn trùng trùng điệp điệp, nhưng mà Lâm Minh cũng phải đi thử một lần.
Có mấy người khó hiểu nói ra.
Nhưng mà người chung quanh nhanh chóng trợn mắt khinh bỉ tên này..
- Bắt được hắn? Ngươi đừng nằm mơ, Lâm Mục này là yêu nghiệt! Tại nguyên mộng chiến trường đã từng đánh chết Thiên Tôn cùng giai với hắn! Về sau càng lấy được trang sách màu vàng, lưu tên trên Đế Vương Thần Bích, trong nguyên mộng chiến trường, Giới Vương của tông môn ta đã nuốt hận trong tay Lâm Mục này, người ta giết Giới Vương cùng giai cũng chỉ một chiêu mà thôi...
- Không nói nữa, chỉ cần trên tay Lâm Minh có trang sách màu vàng, nếu như có thể đạt được nó, như vậy mấy viên vô thượng thần đan không cần nhắc tới.
Đại đa số người biết rõ Lâm Minh, một ít thế hệ tin tức không đủ linh thông nghe xong trợn mắt há hốc mồm, cân nhắc cảnh tượng của mình, lập tức không có mơ mộng hão huyền đi bắt Lâm Minh.
Nhưng mà nếu như chỉ cung cấp manh mối thì có thể.
Trong đám người có một ít âm thanh ầm ĩ, lọt vào trong tai Lâm Minh không sót chữ nào.
Lâm Minh không quan tâm đám võ giả Hồn giới nhỏ yếu, cho nên hắn cũng không có chút quan tâm gì tới đám này, trong thành thị này hạn chế người có cốt linh trên ba ngàn tuổi, lại phối hợp với Thoát Thai Hoán Cốt Quyết của hắn, ngay cả Thiên Tôn cũng không nhìn ra được.
Lâm Minh tin tưởng không có ai nhận ra hắn.
Đối với đám người này đang nghị luận, Lâm Minh lạnh nhạt đi sâu vào Trấn Hải Thành, một tòa bảo tháp lưu ly hiện ra trước mặt.
Ban ngày bảo tháp lưu ly này biến mất trong sương mù, nguy nga khắc nghiệt, có lực lượng thần bí bao phủ.
Trên tường thành tòa tháp này, từng mặt có bảo kính chiếu sáng, hào quang nhộn nhạo như nước.
Vô số phù văn bảo quang lập lòe từ trong bảo tháp bắn ra ngoài, phi thường thần bí.
Mỗi tầng của bảo tháp đều có thể nhìn thấy chấp sự thủ hộ.
Lưu ly bảo tháp chính là mục đích khi Lâm Minh đi vào Trần Hải Thành.
Nguyên mộng thế giới thần bí mênh mông, có cơ duyên vô tận và hung hiểm vô cùng.
Hơn nữa trong đây có vô số chủng tộc tới đây lịch lãm rèn luyện, thế lực lớn các nơi đan vào nhau, không thể dễ dàng xâm phạm lẫn nhau.
Rất nhiều tin tức cũng đặc biệt trọng yếu, trong đó có thế lực lớn phải xây dựng mạng lưới tình báo cho mình, rất nhiều đại thành đều có lưu ly bảo tháo.
Đây là tổ chức cùng loại với Vấn Thiên Cơ trong Tu La Lộ.
Chậm rãi đi vào trong đại điện bảo tháp, chấp sự đứng bên ngoài thủ hộ nhìn qua Lâm Minh, cũng không nói lời nào, chỉ ngưng mắt nhìn Lâm Minh mà thôi.
Lâm Minh cũng không có mở miệng, trực tiếp đi vào tầng đầu tiên của bảo tháp, trong tay xuất ra một cây linh dược.
Gốc linh dược này Lâm Minh lúc chạy trốn khỏi chết ở linh hồn động quật, đoạt được trong bảo địa này, có thể giúp cường giả Giới trùng kích Đại Giới Giới Vương sử dụng, đã đầy đủ trân quý.
Nhìn thấy linh dược này thì ánh mắt của tên chấp sự sáng lên, nói:
- Đây là cực phẩm linh dược không dưới vô thượng linh dược, có thể hỏi thăm tin tức dưới lục tinh. Không biết ngươi muốn hỏi thăm tin tức gì?
- Thánh Điển, trang sách màu vàng.
Lâm Minh ồm ồm nói ra, âm thanh cực kỳ hàm hồ, ngược lại cũng tương xứng với ngoại hình của hắn.
Tại nguyên mộng thế giới, kỳ thật tin tức liên quan tới trang sách màu vàng có đủ loại lời đồn, muốn biết cũng không có khó. Nhưng chân chính hoàn thành yêu cầu, chiếm được trang sách màu vàng thì muôn vàn khó khăn.
Ví dụ tại nguyên mộng chiến trường cần phải có một tỷ công huân mới có thể đổi được.
Trung niên chấp sự yên lặng trong chốc lát, lúc này trong đại điện có hào quang nhu hòa hiện ra, bao phủ Lâm Minh.
Lâm Minh không có kháng cự, một chuỗi tin tức hiện ra trong đầu của hắn.
Trong đầu của hắn có vài tin tức liên quan tới trang sách màu vàng, trong đó thậm chí là trong tay của Lâm Hàn Băng, cướp đoạt trang sách màu vàng.
Nhìn thấy tin tức này, Lâm Minh im lặng, chính mình đoạt trang sách màu vàng của mình sao?
Trừ chuyện đó ra, trong đó có tin tức nhắc tới Thánh Mỹ cùng Hồn Đế cũng có trang sách màu vàng.
Đương nhiên, dùng bổn sự của Lâm Minh đoạt trang sách màu vàng của Chân Thần thánh địa, hắn không dám nhớ thương.
Lâm Minh biểu lộ không có bất kỳ khác thường, chậm rãi tìm ra một tin tức có giá trị với hắn, đó chính là -- huyễn thần linh nhai.
Huyễn thần linh nhai!
Nhìn thấy bốn chữ này, Lâm Minh hơi sững sờ. Hắn tại nguyên mộng thế giới thời gian không dài, huyễn thần linh nhai tự nhiên không có nghe nói qua, nhưng mà hắn chọn nơi này, chỉ là bởi vì trong ngọc giản đánh dấu nó nằm cách Trấn Hải Thành trăm vạn dặm, có cốt linh hạn chế nên tương đối an toàn.
- Ta muốn biết tin tức huyễn thần linh nhai.
Lâm Minh nói ra.
- Có thể, tin tức huyễn thần linh nhai chúng ta đưa tặng miễn phí.
Trung niên chấp sự chậm rãi nói ra, có một tin tức truyền vào trong đầu Lâm Minh, Lâm Minh không có cự tuyệt, toàn bộ tiếp nghe.
Sau khi nghe xong Lâm Minh hít một hơi khí lạnh, huyễn thần linh nhai chính là một nơi vô cùng kỳ quái.
Trên vách núi này nằm cách Trấn Hải Thành năm mươi vạn dặm, nó ở Đọa Thần Sơn.
Trên vách núi này hình thành vô số "Ham Thai ", truyền thuyết ngộ đạo thành công trên Ham Thai có thể đạt được trang sách màu vàng.
- Ngộ đạo thành công? Thế nào mới xem là ngộ đạo thành công?
Lâm Minh nội tâm kinh ngạc, ngộ đạo thành công thì có trang sách màu vàng, nghe đơn giản, nhưng trên thực tế khẳng định khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Không có một trang sách màu vàng nào dễ dàng đạt được như vậy.
Lâm Minh nhìn qua chấp sự trung niên, trung niên chấp sự mặt không biểu tình lắc đầu, nói:
- Về phần như thế nào xem như ngộ đạo thành công, ta cũng không rõ ràng, nhưng mà trang sách màu vàng trên Đọa Thần sơn mạch đạt được có độ khó thật lớn, ngươi chẳng lẽ là muốn đi Ham Thai bên trên ngộ đạo sao? Hàng năm trẻ tuổi tuấn kiệt chạy tới Đọa Thần sơn mạch đếm không hết, nhưng mà căn bản không người nào có thể thành công, thậm chí có người đã hoài nghi, trang sách màu vàng ở đây có tồn tại hay không.
- Không có người thành công? Hồn Hậu nương nương, chẳng lẽ cũng không có thành công.
Lâm Minh mở miệng hỏi, thiên phú của Thánh Mỹ là không thể nghi ngờ, trung niên chấp sự đạm mạc lắc đầu:
- Hiển nhiên, nếu không trang sách màu vàng đã sớm bị Hồn Hậu nương nương lấy đi, làm gì còn lại ở chỗ này?
Trung niên chấp sự nói như vậy, Lâm Minh trầm mặc.
Như lời trung niên chấp sự nói, các trang sách màu vàng khác đều do cao thủ Hồn giới, tuấn kiệt lấy đi, không có cái nào không phải độ khó đỉnh cấp.
Mà những cái có thể lấy đi đã bị người ta mang đi rồi.
Thế nhưng mà Thánh Mỹ còn không có đạt thành điều kiện "Ngộ đạo" ...
Lâm Minh khẽ nhíu mày, muốn bắt được trang sách màu vàng này đúng là không dễ dàng!
Mặc dù biết khó khăn trùng trùng điệp điệp, nhưng mà Lâm Minh cũng phải đi thử một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.