Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2179: Hoang hồn bại.

Tàm Kiếm Lý Ngưu

20/07/2015

Điều này sao có thể?

Hoang hồn căn bản không kịp suy nghĩ nữa, đúng lúc này chung quanh ma phương có một tầng năng lượng màu đỏ nhạt lưu động.

Những năng lượng này ngưng tụ thành một hư ảnh tiểu nữ hài áo đỏ đáng yêu, tiểu cô nương này hai má hồng nhuận phơn phớt, hai mắt sáng ngời, rất xinh xắn.

Nhưng mà trong ma phương, Hồng nhi như cá gặp nước, bởi vì bản thân nàng chính là ma phương diễn biến ra, tuy không phải khí linh nhưng lại xấp xỉ khí linh.

Nàng có khả năng thao khống ma phương cực mạnh, năng lực điều khiển còn cao hơn Lâm Minh nhiều.

Hồng nhi nhìn qua Hoang hồn dữ tợn trước mặt, trong mắt xuất hiện thần thái kiên quyết.

Không dừng lại chút nào, Hồng nhi quả quyết xuất thủ, hồn lực bổn nguyên mênh mông từ trong người Hồng nhi bẩn ngoài, hào quang màu đỏ bao phủ ma phương.

Lúc này ma phương giống như tia chớp lao thẳng tới, trong nháy mắt nó lao đi thì hào quang màu xám đen dung hợp với hào quang màu đỏ, trở nên vô cùng chói mắt, lập lòe như ánh sao.

- Đáng chết!

Hoang hồn nổi giận, nếu như nó tiếp tục công kích Lâm Minh, không hề nghi ngờ sẽ bị ma phương sau lưng đánh trúng một kích, mà hiện tại hồn lực Chân Thần và Thiên Tôn mà nó thôn phệ lưu giữ trong người đã phun ra hết, nếu trúng một kích này nó hẳn phải chết không nghi ngờ.

Nó không muốn chết, chỉ có thể vào lúc sắp đánh trúng Lâm Minh, nghịch chuyển lực lượng bản thân, mang sáu thành Tam Thập Tam Thiên đại đạo đánh thẳng vào Hồng nhi.

Mà đồng thời Tam Thập Tam Thiên đại đạo còn lại tiếp tục công kích Lâm Minh.

Nó không buông tha cơ hội công kích Lâm Minh, bởi vì nó biết rõ, nếu như bỏ mặc Lâm Minh sống sót, lại phối hợp với tiểu nữ hài thần bí kia, nó sẽ chết rất thảm.

Nó lập tức ra quyết đinh, tách công kích ra làm hai, dùng xu thế lưỡng bại câu thương, từ trong hung hiểm tìm thắng lợi.

Nhưng mà thời điểm này Lâm Minh cười lạnh, môi của hắn khẽ động, lập tức truyền âm vào tai Hoang hồn...

- Quyết định thông minh, nhưng mà mà chỉ tự cho là thông minh thông.

Hai tay Lâm Minh vòng qua vòng lại, trước người hắn xuất hiện hư ảnh thái cực bát quái, không tạo thành từ âm dương chi lực, mà là từ ác ma lực và thần lực tạo thành.

Từ hư ảnh bát quái xuất hiện, ý chí thiên đạo đáng sợ phóng xuất ra ngoài, trực tiếp nghênh đón Hoang hồn sử dụng Tam Thập Tam Thiên đạo pháp.



Ầm ầm!

Nổ tung mạnh mẽ quét qua các nơi, thân hình Lâm Minh lui ra phía sau, mà Hoang hồn bị năng lượng ảnh hưởng, thân hình run rẩy kịch liệt, càng ngày càng mơ hồ.

Ác ma lực? Làm sao có thể?

Ánh mắt Hoang hồn mang theo vẻ kinh hãi, nó không cách nào tưởng tượng Lâm Minh là một Nhân tộc lại có thể khống chế ác ma lực.

Hơn nữa thực lực Lâm Minh cũng thật sự đáng sợ, dùng tu vị nửa bước Thiên Tôn, chỉ bị vết thương nhẹ là tiếp được công kích của nó.

Mà lúc này có công kích khủng khiếp hơn hàng lâm.

Công kích này tới từ sau lưng Hoang hồn, là Hồng nhi công kích.

Hồng nhi ngồi xếp bằng phía sau ma phương, hai bàn tay nhỏ hợp lại một chỗ, trong lòng bày tay hóa thành lỗ đen vô tận, ma phương lập tức xoay tròn trong hắc động này, dường như muốn thôn phệ tất cả lực lượng thien địa.

Ông ông ông---

Từng đạo tinh thần phong bạo hóa thành thực chất, nghiền áp ác ma lực tràng.

Ác ma lực tràng chỉ ngăn cản trong nháy mắt, không ngừng tan nát.

Tinh thần phong bạo quét qua tất cả, những nơi đi qua huyết mâu đứt gãy, sông băng tan rã, hỏa diễm dập tắt, cự thuẫn tan vỡ... Những đạo pháp mà Hoang hồn sử dụng của các chí tôn không ngừng vỡ vụng, mà ma phương trấn áp chúng như gà đất chó kiểng.

- Ah!

Hoang hồn kêu lên thảm thiết, nó đánh giá thấp lực lượng của Lâm Minh, Lâm Minh phản kháng khiến công kích của nó lọt vào cắn trả, càng không cách nào đối mặt ma phương công kích.

Kết quả đã định!

Răng rắc!

Tinh thần phong bạo của ma phương nghiền nát lực trường phòng ngự cuối cùng của Hoang hồn, huyết long sau lưng Hoang hồn càng mọc ra ngàn cánh tay, trong gió lốc đáng sợ này, lực trường bắt đầu vỡ vụn.

Hoang hồn đau đớn kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, trước người của nó nguwg tụ hồn lực Chân Thần, Thiên Tôn đã tiêu hao sạch sẽ, hiện tại bằng vào hồn lực bản thân nó chống lại phần công kích này, Hồng nhi điều khiển ma phương chẳng khác nào cắt thịt của nó cả, mỗi lần phong bạo xoay tròn đều thôn phệ sinh mệnh lực của Hoang hồn.

Tiếp tục như vayak, chỉ cần mấy hô hấp nó sẽ tan biến thành mây khói.



- Hồng nhi, chậm một chút.

Hồng nhi vô cùng nghe lời Lâm Minh, lập tức giảm bớt lực đạo lại, lúc này Hoang hồn có một tia thở dốc, tránh được vận mệnh tan thành mây khói.

Nó không biết vì sao Lâm Minh đột nhiên bảo Hồng nhi lưu thủ, nhưng không hề nghi ngờ với nó mà nói là chuyện vui, nó cơ hội sống sót.

- Đừng giết ta, ta sẽ phụng ngươi làm chủ.

Hoang hồn kêu to, nó nhận ra Lâm Minh nhất định có mưu đồ với nó, chỉ cần lợi dụng tham lam của Lâm Minh, nó tiếp theo có thể thôn phệ Lâm Minh, chiếm cứ ma phương.

Trong nội tâm Hoang hồn đầy chờ mong, nhưng mà Lâm Minh căn bản không quan tâm tới nó, hắn phi thân lên nắm giữ ma phương.

- Hồng nhi giúp ta!

Lâm Minh nói với Hồng nhi, Hồng nhi gật đầu, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên ma phương, dung hợp hồn lực với Lâm Minh.

Hoang hồn còn lạnh lùng nhìn qua Lâm Minh, nhưng mà lời của nó lại đầy hấp dẫn.

- Người trẻ tuổi, ngươi là thiên tài đáng sợ nhất trong tất cả các chủng tộc mà ta gặp trong Tam Thập Tam Thiên, tương lai ngươi nhất định sẽ trở thành chúa tể vũ trụ, ngươi đã chứng minh lực lượng của mình, chỉ cần ngươi buông tha ta, ta nguyện ý phụ tá ngươi, làm người hầu của ngươi, lưu lại nô ấn hoặc là ký kết khế ước với ta, lực lượng và kinh nghiệm của ta mang tới chỗ tốt không tưởng, có ta ở đây, không ai là đối thủ của ngươi, ta thậm chí có thể lập tức triệu tập rất nhiều thâm uyên ác ma tới giúp ngươi, cả Tam Thập Tam Thiên này tương lai sẽ là của ngươi.

Hoang hồn lời lẽ hùng hồn, nó cực kỳ có lòng tin vào thủ pháp mê hoặc lòng người của mình, nó biết rõ sinh mạng có trí tuệ đều tham lam, cũng biết phàm là người có dã tâm, đều xiêu lòng với lời của nó, mà thiên tài tuyệt thế không phải không có dã tâm, nếu không làm sao bọn họ có thể đi tới một bước này?

Hoang hồn nhận định mình có cơ hội sống sót.

Nhưng mà nó không ngờ là, Lâm Minh căn bản không nghe lời nó nói, nó vừa rồi biểu diễn kích tình cũng không làm Lâm Minh nhìn nó cái nào cả.

Lâm Minh chỉ trợ giúp Hồng nhi một ta, tay của hắn đặt lên tay Hồng nhi, Lâm Minh chậm rãi nói:

- Hồng nhi, ta và ngươi liên thủ xóa đi tinh thần lạc ấn của Hoang hồn, nhưng mà không nên tổn thương bản thể linh hồn của nó, giữ lại có hữu dụng với ta,

Một câu này là đòn cảnh cáo, làm cho tim gan Hoang hồn như nứt ra.

- Ân!

Hồng nhi nhu thuận gật đầu, trên gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt trong veo nhìn chằm chằm vào Hoang hồn, nàng còn dùng ma phương ngắm ngắm, nàng cũng định ra tay với Hoang, về phần Lâm Minh muốn làm gì, nàng không đi hỏi, cũng không quan tâm, tóm lại hỗ trợ Lâm Minh xóa ấn ký của quái vật xấu xí này, nàng hỗ trợ là được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook