Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2309: Hư Không hải.

Tàm Kiếm Lý Ngưu

13/05/2016

Nếu chỉ là cuộc báo thù đơn giản thì tất cả hợp lý.

Lâm Minh giải thích tại sao hắn muốn giết thành chủ Hắc Sa thành càng chọc giận trưởng lão Chân Thần hơn. Ác Ma này chẳng những giết thành chủ Hắc Sa thành trước mắt trưởng lão Chân Thần, còn to gan trong lúc chạy trốn buông lời uy hiếp.

Trưởng lão Chân Thần phụng mệnh hội trưởng lão tối cao đến trấn thủ Hắc Sa thành, tiêu diệt cổ tộc khởi nghĩa, hiện tại trấn áp khởi nghĩa còn chưa xong thành chủ Hắc Sa thành đã chết, ngay lúc gã tọa trấn Hắc Sa thành, gã còn mặt mũi nào?

Nên khi Lâm Minh lớn tiếng giải thích, trưởng lão Chân Thần càng quyết tâm giết hắn. Trưởng lão Chân Thần phải nhanh chóng hoàn thành việc giết người, nếu không thật mất mặt trước mắt bao người.

Trưởng lão Chân Thần thi triển thân pháp, sau lưng kéo theo mây đen cuồn cuộn móng vuốt chộp hướng Lâm Minh.

Móng vuốt xé rách sa mạc đen, ngàn vạn hạt cát đen nháy mắt nóng chảy bốc hơi. Nhưng vào phút cuối Lâm Minh đột nhiên tăng tốc chỉ mành treo chuông né thoát một kích kia.

Trưởng lão Ác Ma giật mình:

- Cái gì?

Trưởng lão Chân Thần đã dốc hết sức vào một kích kia vậy mà đánh hụt, gã mơ hồ thấy người Lâm Minh bắn ra tia sáng đỏ, hiển nhiên hắn lại đốt cháy tinh huyết.

Mỗi lần Lâm Minh đều đốt một ít tinh huyết, hắn đã mở sinh môn nên không bị ảnh hưởng chút gì, người khác thì không nghĩ vậy. Bọn họ sẽ cho rằng Lâm Minh đã đến cực hạn.

- Để xem ngươi có thể chống đỡ đến lúc nào!

Ác Ma trưởng lão lao nhanh đi, nhưng gã phát hiện Lâm Minh như cá chạch trơn trượt. Trưởng lão Chân Thần nhanh hơn đối phương, công kích phô thiên cái địa, nhưng mỗi lần sắp chộp trúng người là Lâm Minh lại né thoát trong đường tơ kẽ tóc. Loại cảm giác này giống như phàm nhân bắt cá chạch, rõ ràng đã chộp được nhưng lại thoát ra từ kẽ tay.

Lâm Minh biểu hiện như thế làm trưởng lão Ác Ma rất ngạc nhiên, gã đoán hắn nắm giữ bí pháp đặc biệt nào đó, tốc độ và sự linh hoạt hơn xa thực lực Võ Giả cùng đẳng cấp.

Nhưng chênh lệch thực lực rốt cuộc không thể vượt qua, ít ra trưởng lão Ác Ma nghĩ vậy.

Sau năm lần bắt hụt, trưởng lão Ác Ma cảm giác rõ ràng Lâm Minh bởi vì nhiều lần thiêu đốt tinh huyết nên lực lượng yếu hơn chút.

Rốt cuộc trong lần công kích thứ sáu trảo ảnh của trưởng lão Ác Ma xẹt qua người Lâm Minh.

Bùm!

Vang tiếng nổ, Ác Ma lực hộ thể của Lâm Minh vỡ nát, hắn bay ra, đã bị thương.



Trưởng lão Ác Ma mừng rỡ, kéo dài lâu như vậy gã mất hết mặt mũi, bây giờ rất sốt ruột muốn bắt sống Lâm Minh để lập uy.

Lâm Minh đè nén khí huyết cuộn trào trong người, hét to:

- Ta nhớ kỹ mối thù hôm nay, sau này thực lực của ta vượt qua ngươi chắc chắn sẽ giết ngươi!

Tiếng hét làm mắt trưởng lão Ác Ma lóe tia sát khí đậm đặc.

Trưởng lão Ác Ma không rõ Lâm Minh bao nhiêu tuổi, nhưng nhìn thủ đoạn hắn sử dụng thì thấy tiềm lực không nhỏ, nếu cho thời gian không chừng sẽ vượt qua được gã.

Trưởng lão Ác Ma là người của Ma Đạo Hội, ai đều biết thân phận. Tương lai nếu đối phương tìm trưởng lão Ác Ma báo thù thì sẽ có cơ hội tạo rắc rối cho gã.

Trưởng lão Ác Ma nghĩ đến đây xuống tay càng không nương tình.

- Ngươi đã không có đường trốn, ta sẽ không cho ngươi có cơ hội đó!

Trưởng lão Ác Ma ra tay lần thứ bảy, muốn một hơi kết thúc trò chơi mèo bắt chuột. Lúc này Lâm Minh đã cùng được đột nhiên lấy ra chiếc gương cổ. Lâm Minh phung máu vào tấm gương, gương cổ hấp thu máu bắn ra thần quang.

Ngay sau đó gương cổ nát, hóa thành bóng sáng xé rách hư không. Lâm Minh và gương cổ trốn vào hư không, sắp tiến hành không gian đại na di.

Trưởng lão Ác Ma ngạc nhiên nhìn.

Võ Giả bình thường khi bị truy sát sẽ không rảnh tiến hành không gian đại na di, vì muốn xuyên không gian cự ly dài cần tập trung cảm ngộ không gian pháp tắc, tìm đúng tọa độ không gian.

Trừ phi người bị truy sát luôn giữ sức mới phân tâm làm được chuyện này trong lúc bị truy sát.

Trưởng lão Ác Ma không cho rằng Lâm Minh có năng lực đó, gã nghĩ vấn đề nằm ở chiếc gương cổ hắn vừa lấy ra. Có lẽ là truyền tống trận bàn,Sau khi phát động trận bàn sẽ truyền tống người sử dụng đến địa điểm chỉ định.

Truyền tống trận bàn như thế không hiếm hoi gì, nhưng hiếm có loại cự ly dài. Bí mật trận bàn cự ly ngăn thì khá là gân gà.

Lúc trước Lâm Minh ở Nam hải Ma Vực đi tìm Phạm Thiên long căn, Mục Dục Hoàng đưa độn phù tìm thấy trong di tích cổ cho Lâm Minh, độn phù đó là truyền tống trận cự ly ngắn.

Sau này vào phút nguy cấp Lâm Minh sử dụng độn phù truyền tống Mục Thiên Vũ đi.

Truyền tống trận đó đối với Võ Giả cấp thấp là vũ khí chạy trốn tốt, còn với Võ Giả đẳng cấp cao thì hiệu quả bình thường.

Bởi vì bọn họ đã có năng lực dùng cảm tri tỏa định mục tiêu muốn truy sát, đặc biệt là Chân Thần.



Lúc xưa Lâm Minh bị Phiêu Vũ tỏa định gần như là lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Trưởng lão Ác Ma chậm lại, cảm tri của gã luôn tỏa định vị trí của Lâm Minh, hắn truyền tống vượt qua khoảng cách ức dặm, đã bay qua xa mạc đen, đến Hư Không hải bao la không giới hạn.

Trưởng lão Ác Ma do dự. Truy sát Lâm Minh nhiều lần vồ hụt làm trưởng lão Ác Ma thấy kỳ kỳ, dự cảm bất an.

Nhưng loại cảm giác này chỉ thoáng qua trong lòng trưởng lão Ác Ma rồi mất, gã tuyệt đối không tha cho Lâm Minh. Trưởng lão Ác Ma do dự chốc lát rồi theo cảm tri tìm đến tọa độ của Lâm Minh, xé rách hư không.

Trưởng lão Ác Ma nhìn đường không gian, mắt lóe tia sáng. Trưởng lão Ác Ma bước vào hư không, nhanh chóng xuyên qua, lúc xuất hiện đã ngoài ức dặm.

Với cường giả đẳng cấp Chân Thần thì một lần không gian đại na di có thể na di trăm ngàn ức dặm, khoảng cách ức dặm không là gì.

Sóng biển trào dâng, trưởng lão Ác Ma xuất hiện trên Hư Không hải vô biên vô hạn. Đây là nơi trưởng lão Ác Ma xác định Lâm Minh tồn tại, trong tầm mắt gã thấy Lâm Minh thành cầu vồng lao nhanh sâu vào Hư Không hải.

Hư Không hải là biên giới thập nhị tầng Hắc Ám Thâm Uyên, sâu bên trong nó không gian cực kỳ phức tạp, bên trong có nhiều không gian tan vỡ đi thông thế giới hỗn độn bí ẩn chưa biết, khiến người khó thể phân biệt rõ phương hướng.

Nhiều lúc Thiên Tôn không dám vào trong.

Phi độn trong Hư Không hải dễ bị lạc đường, một khi bị lạc những người khác muốn tìm cũng cực kỳ khó khăn.

Nên nhiều người cố ý tránh khỏi tuyệt địa này, nếu không sẽ mất tích hoặc có lẽ chết.

Trưởng lão Ác Ma hừ lạnh một tiếng:

- Muốn thoát khỏi ta truy sát trong Hư Không hải?

Trưởng lão Ác Ma sẽ không để Lâm Minh như ý, dù ở trong Hư Không hải thì gã là Ác Ma đẳng cấp Chân Thần, năng lực phân biệt phương hướng hơn xa Lâm Minh.

Trưởng lão Ác Ma cảm tri sơ, vươn tay lại xé rách hư không, na di không gian cự ly ngắn. Lần này trưởng lão Ác Ma xuất hiện ngay trước mặt Lâm Minh.

Lâm Minh sớm dự đoán được, ngay khi trưởng lão Ác Ma xuất hiện hắn đột nhiên đổi hướng vọt sang bên cạnh.

- Chết đi!

Nắm đấm phải của trưởng lão Ác Ma vung ra, thoáng chốc nước biển cuộn trào đông lại đè ép Lâm Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook