Chương 1403: Kết quả đàm phán
Tàm Kiếm Lý Ngưu
14/07/2015
Lâm Minh nói lời này trong lòng Thần Mộng Thiên Tôn chấn động, trong ngàn năm đạt tới nửa bước Chân Thần! ?
Phải biết rằng Thần Mộng, Đế Thích Già cũng chỉ là nửa bước Chân Thần mà thôi!
Bọn họ dùng thời gian thật lâu mới tới cảnh giới này, mà Lâm Minh muốn trong ngàn năm đạt tới, ai tin được?
Nhưng mà muốn đống kháng đại kiếp nạn, nửa bước Chân Thần là cơ bản nhất.
Liên quan đến chiến đấu hai tộc, Thiên tôn chỉ có thể coi là lực lượng trung kiên, Giới Vương xem như binh sĩ, về phần Thánh Chủ chính là pháo hôi.
Lâm Minh không muốn tới đại kiếp nạn mà vận mệnh vẫn nằm trong tay kẻ khác, hắn muốn mình đi tranh thủ tất cả, thậm chí nửa bước Chân Thần cũng không phải mục tiêu của hắn, hắn muốn trở thành Chân Thần, có thể chính diện chống lại Tạo Hóa Thánh Hoàng!
Chỉ có như vậy mới có thể chính thức xoay chuyển chiến cuộc!
- Lâm Minh, ngươi nói rất tốt!
Thần Mộng Thiên Tôn đột nhiên truyền âm nói ra.
- Thiên tài có lẽ nên có phách lực cùng quyết tâm, làm đại sự kinh thiên động địa, chúng ta đạp vào võ đạo chi lộ không phải vì bị đánh bại, chính ngươi đã nhận định con đường này thì đi đi, Thần Mộng Thiên Cung sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.
Lâm Minh dùng tu vị Thần Biến kỳ ước chiến trăm năm với Thánh Quân hậu kỳ Tạo Hóa thánh tử, đây đúng là đại sự kinh thiên động địa, không qua mấy ngày cả Thánh tộc, Nhân tộc đều biết tin tức này.
- Lâm Minh, hắc hắc...
Tạo Hóa thánh tử nhìn về phía Lâm Minh, khóe miệng mang theo một tia trêu tức, nói:
- Nếu ngươi đã muốn ước chiến, tốt, chúng ta cùng ký kết kế ước tâm ma thần võ vô thượng, trăm năm sau nếu như lùi bước thì bị tâm ma cắn trả, kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, hồn phi phách tán, không nhập luân hồi!
Tạo Hóa thánh tử lập lời thề ngoàn độc như thế, trên mặt nhe răng cười liên tục. Hắn muốn diệt trừ Lâm Minh, lần này không thể làm nhân tộc vinh thể với Thần La Thiên, nhưng mà trừ được Lâm Minh xem như an ủi.
Đối với thiên tài đỉnh cao của đối thủ, Tạo Hóa thánh tử chỉ có một ý niệm, đó là diệt trừ.
- Tốt!
Lâm Minh một lời đáp ứng xuống.
Hắn và Tạo Hóa thánh tử hai người cắn nát ngón tay bắn ra một giọt máu.
Hai giọt máu này giao hội giữa không trung, diễn sinh ra chú văn máu tươi.
Những chú văn này thiêu đốt như hỏa diễm, rồi sau đó hóa thành nguyền rủa khắc vào người Lâm Minh và Tạo Hóa thánh tử.
Nhìn thấy một màn này Nhân tộc Thiên tôn đều hãi hùng khiếp vía, ký kết khế ước tâm ma này. Vậy ý nghĩa trăm năm sau hai người phải chiến đấu.
Ký kết loại khế ước này cần có phách lực và dũng khí cực lớn.
Lâm Minh, có thể thắng sao?
Hô --
Huyết khí trong người sôi trào trong người cơ thể Lâm Minh, chú ấn thần võ vô thượng hình thành ấn ký đỏ tươi trên ngực Lâm Minh, nó chậm rãi biến mất.
Khế ước có hiệu lực!
Thấy một màn này trên mặt Tạo Hóa thánh tử tươi cười.
Hắn biết rõ hôm nay đàm phán đã không có kết quả, giằng co nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì, Nhân tộc không biết đã biết được mấy thứ gì đó, căn bản không có khả năng nhượng bộ.
Trăm năm sau giết chết Lâm Minh xem như thu hoạch duy nhất của hôm nay.
- Chúng ta đi!
Tạo Hóa thánh tử nói xong, thân thể bay thẳng lên. Sau lưng hắn rất nhiều Thánh tộc Thiên tôn theo sau, trận pháp Phổ Đà sơn bị xé nứt lần nữa.
Rồi sau đó hơn trăm Thánh tộc Thiên tôn xé rách hư không Thần Vực lóe lên rồi biến mất.
Lưu lại Nhân tộc Thiên tôn hai mắt nhìn nhau, cứ như vậy chấm dứt?
Trận này vốn là phải nhượng bộ, nếu không Nhân tộc sẽ sinh linh đồ thán mà dừng lại như thế?
Thánh tộc cuối cùng nhất cũng không có ra tay, bọn chúng tới hùng hổ, đi lại xám xịt.
Từ đầu đến cuối Thánh tộc nhìn như ngang ngược, nhưng mà chưa chính thức ra tay, ngược lại vẫn đe dọa Nhân tộc, cuối cùng đe dọa không thành thảm bại mà về!
Chuyện này chứng minh trong lòng Thánh tộc có điểm cố kỵ.
Bọn chúng đang sợ hãi, đội hình cường đại như thế chỉ là cáo mượn oai hùm a.
Nhưng mà mặc dù như thế, khí thế của Thánh tộc đúng là cường đại.
Nếu như không phải Thần Mộng cuối cùng cắn răng giữ vứng mấu chốt, như vậy điều ước không công bằng với Nhân tộc đã thành rồi.
Nghĩ tới đây mọi người nhao nhao nhìn qua Thần Mộng, rồi sau đó lại nhìn về phía Lâm Minh.
Bọn họ đương nhiên biết rõ thái độ Thần Mộng đại chuyển biến là nội dung trao đổi của Lâm Minh với nàng.
- Thần Mộng... Lâm Minh nói gì với ngươi?
Câu hỏi là Thông Thiên Thần Chủ, hắn không nghĩ ra Lâm Minh nói cái gì thuyết phục Thần Mộng.
Mặc dù nói rất nhiều Thiên tôn đã từng hoài nghi, Thánh tộc có phải dám toàn diện khai chiến hay không, đang kiêng kị cái gì của nhân tộc.
Nhưng đây là phỏng đoán, Thánh tộc có cường giả Chân Thần, có rất nhiều nửa bước Chân Thần là sự thật, bọn chúng mạnh hơn nhân tộc nhiều, chính thức liên quan đến mấu chốt sinh tử tồn vong của nhân tộc, ai dám căn cứ vài câu phỏng đoán mà vọng động kết luận?
Thần Mộng lắc đầu nói:
- Không có gì, Lâm Minh chỉ đưa ra một ít đề nghị mà thôi.s
Thần Mộng nói cực kỳ hàm hồ, hiển nhiên là không muốn nói rõ chi tiết, đây là bảo hộ với Lâm Minh. Bí mật của Lâm Minh người biết rõ càng ít càng tốt.
Thông Thiên Thần Chủ có chút trầm ngâm, cuối cùng không hỏi tiếp, hắn biết rõ Thần Mộng không muốn nói.
Liên quan đến đàm phán hưng suy tồn vong của nhân tộc cứ như thế mà chấm dứt, kế tiếp Thánh tộc không có thẹn quá hoá giận, càng không có quy mô xâm lấn, ngược lại vẫn dừng lại ở huy quang giới.
Nhân tộc cũng không có phái Thiên tôn ra chinh chiến, thu phục huy quang giới. Đây đã là kết quả tốt nhất, không có cắt đất, không có đền tiền, không có đánh mất chủ quyền gì của Thần Vực. Dưới loại tình huống này nhân tộc còn tranh thủ được hòa bình.
Thần Mộng Thiên Tôn biết rõ Thánh tộc kiêng kị nhân tộc, nhưng nếu như bức bọn chúng quá gấp vẫn là cá chết rách lưới, bất kể là nhân tộc hay thánh tộc đều không muốn nhìn.
Bởi vậy trận chiến đấu này không thể phái Thiên tôn, tận lực do Giới Vương giải quyết.
Cứ như vậy Nhân tộc cùng Thánh tộc nghênh đón hòa bình ngắn ngủi, mà huy quang giới do Thánh tộc chiếm cứ, nhân loại Thần Vực đều hoan hô, hoan hô rất nhiều Thiên tôn anh minh.
Mà lúc này Lâm Minh khiêu chiến Thánh tộc Tạo Hóa thánh tử cũng truyền ra khắp Thần Vực.
Khác với cái nhìn của Thiên tôn nhân tộc, đại đa số võ giả nghe thấy Lâm Minh khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử thì đó là hành động vĩ đại.
Trong lúc nhân tộc liên tục bại lui, chuyện buồn bã quá nhiều, bọn họ cần một anh hùng khuyến khích, cần một chiến thắng vui vẻ, không sợ chiến đấu cường địch, chỉ sợ mất đi tự tin chiến đấu.
Mà Lâm Minh vượt cấp khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử, không thể nghi ngờ liền làm được điểm này, làm cho rất nhiều võ giả nhân tộc hãnh diện!
Thậm chí ngay cả phàm nhân của Thần Vực cũng sinh động miêu tả tràng diện Lâm Minh ở hội trường khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử, đương nhiên bọn họ chỉ tưởng tượng.
Trong tưởng tượng của bọn họ, Lâm Minh chính là anh hùng của nhân tộc, lực áp toàn trường, uy chấn tứ phương!
Mà ở Thánh tộc lại hoàn toàn trái lại, mọi người đều nói Lâm Minh bị Tạo Hóa thánh tử tùy ý đánh cho trọng thương thổ huyết, về phần Lâm Minh ước chiến trăm năm với Tạo Hóa thánh tử chỉ là trò cười mà thôi.
Thánh hoàng tương lai của bọn họ làm sao có thể bị Thích Biến kỳ đánh bại?
Phải biết rằng Thần Mộng, Đế Thích Già cũng chỉ là nửa bước Chân Thần mà thôi!
Bọn họ dùng thời gian thật lâu mới tới cảnh giới này, mà Lâm Minh muốn trong ngàn năm đạt tới, ai tin được?
Nhưng mà muốn đống kháng đại kiếp nạn, nửa bước Chân Thần là cơ bản nhất.
Liên quan đến chiến đấu hai tộc, Thiên tôn chỉ có thể coi là lực lượng trung kiên, Giới Vương xem như binh sĩ, về phần Thánh Chủ chính là pháo hôi.
Lâm Minh không muốn tới đại kiếp nạn mà vận mệnh vẫn nằm trong tay kẻ khác, hắn muốn mình đi tranh thủ tất cả, thậm chí nửa bước Chân Thần cũng không phải mục tiêu của hắn, hắn muốn trở thành Chân Thần, có thể chính diện chống lại Tạo Hóa Thánh Hoàng!
Chỉ có như vậy mới có thể chính thức xoay chuyển chiến cuộc!
- Lâm Minh, ngươi nói rất tốt!
Thần Mộng Thiên Tôn đột nhiên truyền âm nói ra.
- Thiên tài có lẽ nên có phách lực cùng quyết tâm, làm đại sự kinh thiên động địa, chúng ta đạp vào võ đạo chi lộ không phải vì bị đánh bại, chính ngươi đã nhận định con đường này thì đi đi, Thần Mộng Thiên Cung sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.
Lâm Minh dùng tu vị Thần Biến kỳ ước chiến trăm năm với Thánh Quân hậu kỳ Tạo Hóa thánh tử, đây đúng là đại sự kinh thiên động địa, không qua mấy ngày cả Thánh tộc, Nhân tộc đều biết tin tức này.
- Lâm Minh, hắc hắc...
Tạo Hóa thánh tử nhìn về phía Lâm Minh, khóe miệng mang theo một tia trêu tức, nói:
- Nếu ngươi đã muốn ước chiến, tốt, chúng ta cùng ký kết kế ước tâm ma thần võ vô thượng, trăm năm sau nếu như lùi bước thì bị tâm ma cắn trả, kinh mạch toàn thân đứt từng khúc, hồn phi phách tán, không nhập luân hồi!
Tạo Hóa thánh tử lập lời thề ngoàn độc như thế, trên mặt nhe răng cười liên tục. Hắn muốn diệt trừ Lâm Minh, lần này không thể làm nhân tộc vinh thể với Thần La Thiên, nhưng mà trừ được Lâm Minh xem như an ủi.
Đối với thiên tài đỉnh cao của đối thủ, Tạo Hóa thánh tử chỉ có một ý niệm, đó là diệt trừ.
- Tốt!
Lâm Minh một lời đáp ứng xuống.
Hắn và Tạo Hóa thánh tử hai người cắn nát ngón tay bắn ra một giọt máu.
Hai giọt máu này giao hội giữa không trung, diễn sinh ra chú văn máu tươi.
Những chú văn này thiêu đốt như hỏa diễm, rồi sau đó hóa thành nguyền rủa khắc vào người Lâm Minh và Tạo Hóa thánh tử.
Nhìn thấy một màn này Nhân tộc Thiên tôn đều hãi hùng khiếp vía, ký kết khế ước tâm ma này. Vậy ý nghĩa trăm năm sau hai người phải chiến đấu.
Ký kết loại khế ước này cần có phách lực và dũng khí cực lớn.
Lâm Minh, có thể thắng sao?
Hô --
Huyết khí trong người sôi trào trong người cơ thể Lâm Minh, chú ấn thần võ vô thượng hình thành ấn ký đỏ tươi trên ngực Lâm Minh, nó chậm rãi biến mất.
Khế ước có hiệu lực!
Thấy một màn này trên mặt Tạo Hóa thánh tử tươi cười.
Hắn biết rõ hôm nay đàm phán đã không có kết quả, giằng co nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì, Nhân tộc không biết đã biết được mấy thứ gì đó, căn bản không có khả năng nhượng bộ.
Trăm năm sau giết chết Lâm Minh xem như thu hoạch duy nhất của hôm nay.
- Chúng ta đi!
Tạo Hóa thánh tử nói xong, thân thể bay thẳng lên. Sau lưng hắn rất nhiều Thánh tộc Thiên tôn theo sau, trận pháp Phổ Đà sơn bị xé nứt lần nữa.
Rồi sau đó hơn trăm Thánh tộc Thiên tôn xé rách hư không Thần Vực lóe lên rồi biến mất.
Lưu lại Nhân tộc Thiên tôn hai mắt nhìn nhau, cứ như vậy chấm dứt?
Trận này vốn là phải nhượng bộ, nếu không Nhân tộc sẽ sinh linh đồ thán mà dừng lại như thế?
Thánh tộc cuối cùng nhất cũng không có ra tay, bọn chúng tới hùng hổ, đi lại xám xịt.
Từ đầu đến cuối Thánh tộc nhìn như ngang ngược, nhưng mà chưa chính thức ra tay, ngược lại vẫn đe dọa Nhân tộc, cuối cùng đe dọa không thành thảm bại mà về!
Chuyện này chứng minh trong lòng Thánh tộc có điểm cố kỵ.
Bọn chúng đang sợ hãi, đội hình cường đại như thế chỉ là cáo mượn oai hùm a.
Nhưng mà mặc dù như thế, khí thế của Thánh tộc đúng là cường đại.
Nếu như không phải Thần Mộng cuối cùng cắn răng giữ vứng mấu chốt, như vậy điều ước không công bằng với Nhân tộc đã thành rồi.
Nghĩ tới đây mọi người nhao nhao nhìn qua Thần Mộng, rồi sau đó lại nhìn về phía Lâm Minh.
Bọn họ đương nhiên biết rõ thái độ Thần Mộng đại chuyển biến là nội dung trao đổi của Lâm Minh với nàng.
- Thần Mộng... Lâm Minh nói gì với ngươi?
Câu hỏi là Thông Thiên Thần Chủ, hắn không nghĩ ra Lâm Minh nói cái gì thuyết phục Thần Mộng.
Mặc dù nói rất nhiều Thiên tôn đã từng hoài nghi, Thánh tộc có phải dám toàn diện khai chiến hay không, đang kiêng kị cái gì của nhân tộc.
Nhưng đây là phỏng đoán, Thánh tộc có cường giả Chân Thần, có rất nhiều nửa bước Chân Thần là sự thật, bọn chúng mạnh hơn nhân tộc nhiều, chính thức liên quan đến mấu chốt sinh tử tồn vong của nhân tộc, ai dám căn cứ vài câu phỏng đoán mà vọng động kết luận?
Thần Mộng lắc đầu nói:
- Không có gì, Lâm Minh chỉ đưa ra một ít đề nghị mà thôi.s
Thần Mộng nói cực kỳ hàm hồ, hiển nhiên là không muốn nói rõ chi tiết, đây là bảo hộ với Lâm Minh. Bí mật của Lâm Minh người biết rõ càng ít càng tốt.
Thông Thiên Thần Chủ có chút trầm ngâm, cuối cùng không hỏi tiếp, hắn biết rõ Thần Mộng không muốn nói.
Liên quan đến đàm phán hưng suy tồn vong của nhân tộc cứ như thế mà chấm dứt, kế tiếp Thánh tộc không có thẹn quá hoá giận, càng không có quy mô xâm lấn, ngược lại vẫn dừng lại ở huy quang giới.
Nhân tộc cũng không có phái Thiên tôn ra chinh chiến, thu phục huy quang giới. Đây đã là kết quả tốt nhất, không có cắt đất, không có đền tiền, không có đánh mất chủ quyền gì của Thần Vực. Dưới loại tình huống này nhân tộc còn tranh thủ được hòa bình.
Thần Mộng Thiên Tôn biết rõ Thánh tộc kiêng kị nhân tộc, nhưng nếu như bức bọn chúng quá gấp vẫn là cá chết rách lưới, bất kể là nhân tộc hay thánh tộc đều không muốn nhìn.
Bởi vậy trận chiến đấu này không thể phái Thiên tôn, tận lực do Giới Vương giải quyết.
Cứ như vậy Nhân tộc cùng Thánh tộc nghênh đón hòa bình ngắn ngủi, mà huy quang giới do Thánh tộc chiếm cứ, nhân loại Thần Vực đều hoan hô, hoan hô rất nhiều Thiên tôn anh minh.
Mà lúc này Lâm Minh khiêu chiến Thánh tộc Tạo Hóa thánh tử cũng truyền ra khắp Thần Vực.
Khác với cái nhìn của Thiên tôn nhân tộc, đại đa số võ giả nghe thấy Lâm Minh khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử thì đó là hành động vĩ đại.
Trong lúc nhân tộc liên tục bại lui, chuyện buồn bã quá nhiều, bọn họ cần một anh hùng khuyến khích, cần một chiến thắng vui vẻ, không sợ chiến đấu cường địch, chỉ sợ mất đi tự tin chiến đấu.
Mà Lâm Minh vượt cấp khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử, không thể nghi ngờ liền làm được điểm này, làm cho rất nhiều võ giả nhân tộc hãnh diện!
Thậm chí ngay cả phàm nhân của Thần Vực cũng sinh động miêu tả tràng diện Lâm Minh ở hội trường khiêu chiến Tạo Hóa thánh tử, đương nhiên bọn họ chỉ tưởng tượng.
Trong tưởng tượng của bọn họ, Lâm Minh chính là anh hùng của nhân tộc, lực áp toàn trường, uy chấn tứ phương!
Mà ở Thánh tộc lại hoàn toàn trái lại, mọi người đều nói Lâm Minh bị Tạo Hóa thánh tử tùy ý đánh cho trọng thương thổ huyết, về phần Lâm Minh ước chiến trăm năm với Tạo Hóa thánh tử chỉ là trò cười mà thôi.
Thánh hoàng tương lai của bọn họ làm sao có thể bị Thích Biến kỳ đánh bại?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.