Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 68: Kinh ngạc

Tàm Kiếm Lý Ngưu

08/02/2014

Mấy võ giả đã sớm ở dưới tháp chờ trực tiếp nhảy tới, đón lấy hai thí sinh gần như mất đi tri giác.

Hai thí sinh này đều là cao thủ Luyện thể tầng ba, trong đó một cái vẫn là Luyện thể tầng ba đỉnh cao, ở cuộc thi đo lực, người này đánh ra 2300 cân.

Nhưng mà đáng tiếc tuổi tác hai người chung quy lớn hơn một chút, một cái mười bảy tuổi, một cái mười tám tuổi, cuối cùng không thể đột phá Linh Lung tháp tầng thứ ba, bất quá cái thành tích này, cũng đủ để kiêu ngạo.

Khi hai người kia bị bắn ra, đôi mắt của Lan Vân Nguyệt lập tức nhìn tới, nhưng mà trong nháy mắt nàng liền phân biệt ra được, bọn họ không phải là Lâm Minh.

Chín mươi hai tên thí sinh, cho tới nay mới bị bắn ra ba mươi chín người, mỗi người Lan Vân Nguyệt đều nhìn rõ, bên trong không có Lâm Minh.

Chuyện này ý nghĩa là Lâm Minh vẫn ở bên trong Linh Lung tháp!

Lâm Minh. . .

Lan Vân Nguyệt khẽ cắn môi, bên trong một đôi mắt đẹp mang theo vài phần hoảng hốt.

Nàng biết rõ điều này đại biểu Lâm Minh đang thông qua, thậm chí đã thông qua tầng thứ ba.

Nếu thật sự qua tầng thứ ba, đó chính là một đại vinh quang, ở bên trong ghi chép của Thất Huyền Vũ Phủ, người qua tầng thứ ba, tương lai cơ bản đều đạt đến Ngưng Mạch kỳ!

Võ giả Ngưng Mạch kỳ, chỉ cần hiệu lực triều đình liền có thể trực tiếp phong tước, tuy tước vị chỉ là một Tử tước tam đẳng, thế nhưng tước vị không giống quan chức, tước vị có thể thế tập.

Có tước vị đó là quý tộc!

Ở Thiên Vận quốc, danh hiệu quý tộc là tượng trưng vinh quang, bởi vì một người chi vinh, gia tộc nhập quý, đó là sự tình diệu tổ quang tông.

Đúng lúc này, lại có một thí sinh bị đưa ra, hắn là từ tầng thứ bốn bị đưa ra.

Chuyện này ý nghĩa hắn đã thông qua tầng thứ ba!

Thiếu niên này vóc người cao lớn, mày rậm mắt to, chính là Lương Thiết Sơn trời sinh thần lực.

Hắn hao hết toàn lực, liều mạng trọng thương mới đột phá tầng thứ ba, tầng thứ bốn hầu như không đánh liền bại.

- Lương Thiết Sơn này là một hạt giống tốt, cũng đáng được bồi dưỡng.



- Ừm, tương đối khá, hiện tại chỉ còn lại hai cái, Lâm Minh và Vương Nghiễn Phong.

- Lâm Minh có thể kiên trì đến bây giờ cũng tương đối không dễ, thực lực của hắn so với Lương Thiết Sơn cường hơn một ít, hơn nữa võ đạo chi tâm của hắn đối với chiến đấu cũng có trợ giúp, bất quá muốn qua tầng thứ tư là hi vọng xa vời. . .

- Ừm, đừng nói Lâm Minh, ngay cả Vương Nghiễn Phong cũng không dễ dàng.

. . .

Phốc!

Lại là một đao chém qua, mũi tên máu bắn mạnh ra, thân thể Lâm Minh kề lấy mặt đất lăn lộn đi ra ngoài, né tránh Thiết Giáp Hùng phẫn nộ tấn công.

Lúc này, hai con Thiết Giáp Hùng đã thành huyết hùng, chúng nó đều trúng mười mấy đao, mười mấy đao này, đao đao đều chém vào địa phương tương giao cốt giáp của chúng nó.

Tuy vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng mất máu sẽ trí mạng!

Hiện tại, hai con Thiết Giáp Hùng bởi vì mất máu quá nhiều, hành động rõ ràng chậm lại.

Cơ hội!

Bên trong né tránh, Lâm Minh nhạy cảm bắt giữ đến kẽ hở từ hai con Thiết Giáp Hùng mất máu uể oải mà lộ ra, thân thể như báo săn nhảy lên.

Hống!

Thiết Giáp Hùng đứng người lên, hùng chưởng đột nhiên đánh ra, lại bị Lâm Minh tránh thoát, mà ở lúc tránh né, dịch cốt đao của Lâm Minh trực tiếp đâm trúng con mắt của Thiết Giáp Hùng!

Huyết dịch tung toé, Thiết Giáp Hùng phát sinh rít gào phẫn nộ mà thống khổ.

Lúc này Lâm Minh nắm tay thành quyền, một quyền đánh vào trên chuôi đao, dịch cốt đao như bị búa nện xuống, trực tiếp tiến vào não của Thiết Giáp Hùng.

Con Thiết Giáp Hùng này trực tiếp tử vong!

- Hai phút rồi!

Một trưởng lão Thất Huyền Vũ Phủ có chút kinh ngạc nói.

- Hai người đã dừng lại tầng thứ bốn không ngắn.



Lúc này Thất Huyền Vũ Phủ, quang phù trận pháp ở tầng thứ ba đã tắt, chỉ có tầng thứ tư còn sáng, chứng minh hai người đều chiến đấu ở tầng thứ tư.

- Càng ngày càng thú vị, Vương Nghiễn Phong ngược lại là trong ý liệu, chỉ là Lâm Minh này có thể kiên trì lâu như vậy, khiến người ta không thể tin được.

- Tam phẩm thiên phú, Luyện thể tầng hai, phần thực lực này có thể đến Linh Lung tháp tầng thứ bốn, sợ rằng không chỉ là trời sinh thần lực đơn giản như vậy a.

Một trưởng lão vuốt râu mép, cảm giác lực chiến đấu của Lâm Minh có chút cường hãn thái quá, không cách nào giải thích.

Lúc này, Mộc Dịch mở miệng, hắn chậm rãi nói:

- Tôn tiên sinh, có đôi khi lực chiến đấu một người không thể suy đoán theo lẽ thường, thiên tài có ngộ tính chiến đấu cực cao, nhưng mà những bia đá đo lường tư chất thiên phú kia trắc không ra.

Mộc Dịch cũng không nói sự tình sau lưng Lâm Minh có một sư phụ, một sư phụ thông hiểu công pháp Tiên Thiên liên lụy đến quá nhiều thứ.

- Ừm, Mộc Dịch tiên sinh nói không sai, quả thật có một ít thiên tài chiến đấu, tu vi không cao, công pháp vũ kỹ cũng bình thường, nhưng dựa vào kỹ xảo và trực giác chiến đấu lấy yếu thắng mạnh.

- Bất quá, loại kỹ xảo chiến đấu này trên ưu thế chung quy hữu hạn, thường nói dốc hết sức phá vạn xảo, dựa vào kỹ xảo, nhiều lắm có thể làm cho thực lực đề thăng một cấp bậc, cao thêm thì không được.

Mộc Dịch cười cười, nói:

- Tôn tiên sinh, thỉnh nhìn xuống đi.

. . .

Thời điểm một đám trưởng lão thảo luận, Vương Nghiễn Phong vẫn ở tầng thứ bốn khổ chiến.

Bản thân tu vi hắn là mới vào tầng ba, nhưng sức chiến đấu chân chính so với võ giả tầng ba đỉnh cao bình thường còn mạnh hơn.

Bất quá bây giờ hắn đối mặt chính là hai con Thiết Giáp Hùng tầng ba đỉnh cao.

Tuy thân hình Thiết Giáp Hùng to lớn, thủ đoạn công kích đơn giản, thế nhưng lực lượng đối phương khủng bố và lực phòng ngự siêu cường, lại làm cho hắn cực kỳ đau đầu.

Nếu như bị đánh trúng, đây tuyệt đối là kết cục đứt gân gãy xương.

Vương Nghiễn Phong liên tiếp dùng ra ba lần tuyệt học gia truyền, rốt cục mạnh mẽ cứng rắn giết chết một con Thiết Giáp Hùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook