Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2160: Lâm Hoang. (2)

Tàm Kiếm Lý Ngưu

20/07/2015

- Không nên sợ.

Văn sĩ áo xanh hô to, hắn mang theo bốn năm đệ tử bay tới, nghĩ cách cứu viện nam nữ này.

- Sư thúc!

Đối với nam nữ này nhìn thấy văn sĩ áo xah thì vui mừng quá đỗi, nhưng mà bọn họ chưa kịp cao hứng đã nhìn thấy gương mặt ngưng trọng của văn sĩ áo xanh.

- Thái cổ cự nhân, vương tộc!

Trong nội tâm văn sĩ áo xanh rùng mình, thái cổ cự nhân này giống như tổ ong vậy, chế độ đẳng cấp sâm nghiêm, mà thái cộ cự nhân trước mặt chính là vương tộc, sức chiến đấu của nó còn mạnh hơn thái cổ cự nhân bình thường gấp mấy lần.

Xíu!

Ngón tay văn sĩ áo xanh điểm một cái, một đạo ánh sáng màu xanh bắn ra ngoài đều hóa thành một thanh phi kiếm.

Văn sĩ áo xanh có ba mươi sáu thanh phi kiếm, có thể tạo thành kiếm trận, uy lực rất mạnh.

Xoạt xoạt xoạt!

Kiếm quang bắn tới như bão tố, thái cổ cự nhân gào thét một tiếng, không ngừng cầm lang nha bổng nện thẳng vào những thanh phi kiếm này.

Trong nháy mắt thái cổ cự nhân đập nát kiếm vũ trước mặt, kiếm vũ lại quấy nhiễu như bầy cá, trong phút chốc tán ra chung quanh, cứ như thế né tránh lang nha bổng nện xuống, ngay sau đó chúng lại hội tụ trên bầu trời, cuối cùng ngưng tụ thành kiếm quang cực lớn, chém xuống thế không thể đỡ.

Răng rắc!

Bả vai thái cổ cự nhân bị trúng một kiếm này, miệng vết thương sâu mười trượng, máu tươi phun ra như suối.

- Thánh công?

Mấy đệ tử sau lưng văn sĩ áo xanh con mắt sáng ngời, nhưng mà bọn họ chưa kịp cảm thấy may mắn thì thái cổ cự nhân đã bắt được kiếm quang xâm nhập vào trong người của nó, trực tiếp bóp nát.

Bồng!

Cự kiếm màu xanh hóa thành quang mang vô tận, mà thái cổ cự nhân đột nhiên hai mắt huyết hồng, cơ bắp toàn thâ của nó nhúc nhích dữ dội, thân thể bành trướng, vốn nó bị chém nửa người, miệng vết thương kinh người đã chậm rãi khép lại.



- Hỏng bét!

Văn sĩ áo xanh trên trán đổ mồ hôi lạnh, thái cổ cự nhân trước mắt không chỉ là vương tộc, hơn nữa còn là cự nhân tiến giai vương tộc, sức chiến đấu của nó không phải là hắn có thể so sánh.

- Chạy mau, ta hấp dẫn lực chú ý của nó, các ngươi tách ra trốn đi.

Văn sĩ áo xanh tỉnh táo lại trong thời gian ngắn nhất, mấy đệ tử bên cạnh hắn nghe thế, trong nội tâm chấn động, bắt đầu tùy ý chạy trốn trong rừng rậm man hoang này, mà trên thực tế văn sĩ áo xanh kéo dài thời gian sẽ dữ nhiều lành ít.

- Sư thúc!

Nữ đệ tử bị thái cổ cự nhân đuổi giết lúc trước không nhịn được hô to lên.

- Đi mau!

Văn sĩ áo xanh kiệt lực hô to, cùng lúc đó ba mươi sáu thanh phi kiếm không ngừng quay chung quanh người của hắn, mà đúng lúc này trogn rừng rậm vang lên tiếng "Hồng hống hống" cực lớn, mặt đất run rẩy, sâu trong rừng rậm xa xa có bảy tám thái cổ cự nhân nhay ra khỏi rừng rậm.

Những thái cổ cự nhân này cơ bắp toàn thân nổi cục mạnh mẽ, làn da có màu lam xám, vũ khí tầm thường không cách nào lưu lại một tia vết thương trên làn da của nó.

- Cái gì?

Nhìn thấy bảy tám thái cổ cự nhân đột nhiên xuất hiện, đột nhiên nội tâm văn sĩ áo xanh phát lạnh, toàn thân lạnh như băng.

Bảy tám thái cổ cự nhân này, trong đó có ba vương tộc.

Trong rừng rậm này không ngờ đồng thời xuất hiện bốn thái cổ cự nhân vương tộc.

Tuyệt vọng vô hạn bao phủ tâm thần của hắn, nhiều thái cổ cự nhân như thế, tách ra chạy trốn là không có khả năng, chẳng lẽ bọn họ sẽ phải vẫn lạc hôm nay sao?

Văn sĩ áo xanh cắn chặt bờ môi, trong mắt hiện ra một tia kiên quyết, hắn đang muốn thiêu đốt máu huyết, dốc sức liều mạng với thái cổ cự nhân, mở ra một con đường máu, mà thời điểm này hắn giật mình một cái, hắn phát hiện bảy tám thái cổ cự nhân không có ý định công kích bọn họ, ngược lại chúng phân tán chạy trốn khắp nơi, dường như bị người ta đuổi giết.

Trong đó có một thái cổ cự nhân hoảng hốt chạy bừa, chạy tới bên cánh đám nam tử văn sĩ áo xanh.

Thái cổ cự nhân này xuất thân vương tộc, hơn nữa cũng là vương tộc tiến giai, thậm chí nó còn cường đại hơn cả con thái cổ cự nhân mà văn sĩ áo xanh vừa đối phó, tốc độ của nó cực nhanh, chạy trốn ngay cả mặt đất cũng run rảy, những cây đại thụ che trời bị nó nghiền nát như cỏ khô.

Mấy đệ tử trẻ tuổi đi theo văn sĩ áo xanh cũng không có nhìn ra thái cổ cự nhân đang chạy trốn, bọn họ cho rằng cự nhân đang đuổi giết bọn họ.

Dưới tiền hậu giáp kích, bọn họ phải chết không nghi ngờ.



Khi bọn họ tuyệt vọng muốn chết, cơ hồ đang chờ cái chết hàng lâm, đột nhiên thân thể thái cổ cự nhân chấn động, mất đi động lực tiến lên.

Trong sát na ia, một đạo quang mang màu xám xuyên qua thân thể của hắn.

So với thân hình khổng lồ của thái cổ cự nhân mà nói, đạo quang mang màu xám này giống như cây châm nhỏ vậy, không có chút ý nghĩa nào, nhưng mà nó xuyên qua thân thể thái cổ cự nhân thì sinh ra vòng xoáy màu đen.

Vòng xoáy màu đen này không ngừng thôn phệ huyết nhục của thái cổ cự nhân, càng xoay càng lớn.

Thái cổ cự nhân kêu thảm thiết liên tục, hai bàn tay lớn không ngừng che ngực của nó lại, nhưng mà vẫn không thể ngăn cản sinh mệnh lực trôi qua, nó hiện tại cứ thế ngã xuống đất, thân thể dưới quán tính lớn đãlao tới hơn mười trượng, đè ngã không biết bao nhiêu cây cối.

Sau khi thái cổ cự nhân này ngã xuống, một thân ảnh nam nữ thanh niên xuất hiện như quỷ mị, trong phốc chốc đã hiện ra giữa không trung, toàn thân của hắn bao phủ trong hỏa diễm màu đen, cầm trong tay trường thương lam nhạt, mái tóc đen rối tung.

Thái cổ cự nhân dưới người của hắn dường như còn chưa chết, nó duỗi bàn tay lớn ra muốn bóp nát thanh niên này, nhưng mà thanh niên này vung trường thương trong tay ra, một đạo thần quang màu đỏ giáng xuống, trực tiếp xuyên qua mi tâm của thái cổ cự nhân.

Bồng!

Hắc viêm đáng sợ nổ tung đại não thái cổ cự nhân, hồn hải bị phá hủy, thái cổ cự nhân đoạn tuyệt sinh cơ, chết không thể chết lại.

- Cái này... Người nọ là...

Nhìn thấy nam tử thanh niên đột nhiên xuất hiện này, mấy đệ tử trẻ tuổi kinh ngạc tới ngây người, đúng là quá mạnh mẽ, lập tức đahs chết thái cổ cự nhân vương tộc.

Thời điểm này sau lưng hắn vang lên tiếng gào thét, thái cổ cự nhân nhìn thấy đồng bạn chết đi thì vô cùng tức giận, nó lập tức đánh một chưởng vào văn sĩ áo xanh.

Đồng tử văn sĩ áo xanh co rút lại, còn chưa kịp công kích thì thấy lam quang lóe lên, đầu lâu của thái cổ cự nhân bay lên cao cao, huyết dịch bắn ra như suối, bay thẳng lên cao mười thước.

Thái cổ cự nhân vương tộc tiến giai bị một kích lấy thủ cấp?

- Mạnh... Mạnh như vậy?

Thái cổ cự nhân lúc trước đuổi giết nữ tử kia chết đi, nàng nhìn thấy bóng dáng kia biến mất, lập tức giật mình, thanh niên kia đang đuổi giết thái cổ cự nhân.

Tốc độ của hắn thật đáng sợ, đuổi giết đám thái cổ cự nhân giống như sư tử truy đuổi cừu non, căn bản không có gì lo lắng cả.

Quả thật là như thế, chỉ mấy hô hấp sau, lại có một thái cổ cự nhân bị đâm xuyên đầu lâu, trực tiếp ngã xuống đất, đầu thái cổ cự nhân này cũng không phải là vương tộc, thân thể của nó không tính là cường đại, thanh niên thần bí công kích đáng sợ, trực tiếp xé rách thân thể của nó thành hai nửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook