Chương 332: Lôi Hỏa ánh sáng
Tàm Kiếm Lý Ngưu
27/07/2017
- Các huynh đệ, phía trước có hai vị cao thủ đối phó xúc tua quái
vật, chúng ta đứng vững! Chỉ cần chống được, chờ hai vị cao thủ giết
chết quái thú xúc tua, chúng ta liền thắng lợi!
Ở trong quân trận, giáo quan hô lớn.
Nhưng mà lời nói giáo quan lại không tạo được hiệu quả đủ lớn, ai cũng đều thấy được, nam nhân áo vàng cùng Lâm Minh ở trước mặt Ứ Nê cự thú rơi xuống hạ phong, từ ngay từ đầu thanh niên áo vàng đả thương Ứ Nê cự thú đã rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, mà Lâm Minh không bằng thanh niên áo vàng, hắn luôn luôn né tránh ở bên ngoài, căn bản không công kích.
Dưới tình huống như vậy, thanh niên áo vàng cùng Lâm Minh bám trụ Ứ Nê cự thú, bảo trụ tính mạng đã không sai lầm rồi, càng đừng nói là đánh chết.
Nhưng dù vậy, cũng không có binh sĩ nào lui bước, ở phía sau bọn họ chính là Thanh Tang thành, nơi đó có cha mẹ, vợ, đứa nhỏ bọn họ, một khi Thanh Tang thành thất thủ, bọn họ đều phải chết thảm.
Dưới tình huống như vậy, bọn họ làm sao có thể lui?
Rầm rầm rầm!
Một cái xúc tua như roi quất tới, thanh niên áo vàng chật vật né tránh, hiện tại hắn làm sao còn có lực trả đòn, ngẫu nhiên trong một hơi có thể phát ra mấy đạo kiếm khí công kích, cũng là tấn công Mộng Cảnh kết giới.
Nhưng mà Mộng Cảnh kết giới sao có thể để cho thanh niên áo vàng công phá, kiếm khí đi lên còn không thể chấn động kết giới.
- Lâm tiểu tử, ta... Ta đã hấp dẫn... Lực chú ý của nó, mau... Mau... Ra tay công kích Ứ Nê cự thú! Nếu không chúng ta đều phải chết.
Thanh niên áo vàng muốn kẻ gây tai họa bị tai họa theo, để Lâm Minh ra tay hấp dẫn lực chú ý Ứ Nê cự thú, Lâm Minh lại căn bản không chút động tâm.
Mắt thấy Lâm Minh mắt điếc tai ngơ, chậm chạp không ra tay, thanh niên áo vàng cực kỳ phẫn nộ, hắn cố ý đi tới chỗ Lâm Minh, bắt hắn dụ dỗ, nhưng tốc độ Lâm Minh cực nhanh, thân pháp lại linh hoạt. Khiến hắn thủy chung không thể thực hiện được.
- A...
Thanh niên áo vàng đột nhiên hét thảm một tiếng, một chân hắn bị chất nhầy ăn mòn cọ đến, lập tức máu thịt bầy nhầy.
Thương thế như vậy còn không đến mức tàn tật, nhưng lúc này lại khiến hắn càng thêm khó có thể né tránh.
Thanh niên áo vàng cắn răng, bằng vào một cỗ tâm niệm muốn sống chống đỡ, nhưng hắn cũng biết, cứ như vậy tiếp căn bản không chống đỡ được bao lâu.
Lúc này Lâm Minh rót đại đa số chân nguyên trong cơ thể vào trong hạt giống Tà Thần, không ngừng nén ép, Tà Thần lực đã khôi phục đến chín thành năm!
- Cố kiên trì thêm một hồi.
Lâm Minh nhìn Mộng Cảnh kết giới chấn động kịch liệt, tâm thần hết sức chăm chú, tuy rằng Ứ Nê cự thú công kích thanh niên áo vàng, nhưng mỗi lần công kích vẫn lan đến gần Mộng Cảnh kết giới.
Lực lượng Ứ Nê cự thú tuyệt đối có mười vạn cân trở lên, tấn công như vậy, Mộng Cảnh kết giới cũng không duy trì được bao lâu.
- Cũng sắp đủ rồi.
Lâm Minh cảm thụ được lực lượng hạt giống Tà Thần trong cơ thể, chân nguyên nén ép sẽ lập tức hoàn thành - Mà thời điểm này, Mộng Cảnh kết giới cũng sắp không chống đỡ được.
Mộng Cảnh kết giới đối với Lâm Minh mà nói giá trị không nhỏ. Hắn còn không muốn cứ như vậy mất đi nó, ở trong nháy mắt Mộng Cảnh kết giới tới cực hạn, Lâm Minh vung tay lên, trực tiếp thu hồi Mộng Cảnh chi châu.
Cùng lúc đó, Tà Thần lực bão hòa!
Bồng!
Thanh niên áo vàng bị xúc tua Ứ Nê cự thú quất thật mạnh lên lưng, hắn hộc huyết bay ngược đi ra ngoài, giống như bao tải ngã ở trên mặt đất.
Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, gió gào thét bên tai, thanh niên áo vàng không cần xem, chỉ biết xúc tua lại tấn công tới, tình thế hết sức chỉ mành treo chuông, thanh niên áo vàng cố nén lục phủ ngũ tạng đau nhức, đứng dậy lại tránh hiểm một kích chí mạng.
Hắn liều mạng hô to đối với Lâm Minh:
- Ta... Ta chết, ngươi cũng đừng mong sống, mau đánh a! Ánh mắt của nó... Chính là nhược điểm! Nếu không... Chúng ta đều phải chết.
Ở trong dòng khí cuồng bạo, thanh âm thanh niên áo vàng dường như bị đập vỡ vụn, hắn kỳ thật căn bản cũng không biết nhược điểm Ứ Nê cự thú, có lẽ, Ứ Nê cự thú nguyên bản vốn không có nhược điểm, thanh niên áo vàng tùy tiện nói ra một cái chỉ là muốn dụ Lâm Minh ra tay, công kích ánh mắt Ứ Nê cự thú, tuyệt đối sẽ khiến cho nó phẫn nộ.
Nhưng mà thanh niên áo vàng cũng biết, tên nhát gan như Lâm Minh cơ bản không thể nào ra tay.
Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, Lâm Minh thật sự ra thương, cả người lóe ra lôi đình cùng ngọn lửa, đẹp mắt mà chói mắt.
Thấy một màn như vậy, thanh niên áo vàng có chút ngây ngẩn cả người, ngay sau đó trong lòng mừng thầm, tiểu tử này, rốt cuộc bị lừa!
Họ Lâm cuối cùng ra tay, hơn nữa thoạt nhìn như là bộ dáng tuyệt chiêu, có họ Lâm kìm chế, chính mình nói không chừng có thể sống sót, hơn nữa thời điểm vừa rồi hắn đi ra ngoài, cảm giác kết giới đã biến mất, nếu không hắn hẳn là đánh lên kết giới mới đúng.
Kết giới biến mất, họ Lâm lại nóng đầu phát động công kích về phía Ứ Nê cự thú, lần công kích này tất nhiên khiến Ứ Nê cự thú bị Lâm Minh hấp dẫn tới.
Đây quả thực là thời cơ chạy trốn tuyệt hảo. Hắn chỉ hy vọng Lâm Minh công kích có thể uy lực lớn một chút, cũng đủ chọc giận Ứ Nê cự thú, về phần Lâm Minh vì hắn sáng tạo cơ hội chạy trốn có cảm kích gì, kia hoàn toàn là nói đùa, nếu không phải Lâm Minh, hắn sao có thể thân lâm hiểm cảnh, hắn ước gì Lâm Minh chết ở dưới công kích của Ứ Nê cự thú.
Thanh niên áo vàng cố nén đau xót, triển khai thân pháp chạy trốn, thời điểm này không còn quản cái gì cả, cái gì Thanh Tang thành, tính mạng quân nhân hắn quản cái rắm, thậm chí ngay cả mạng Lam Y cùng hắn cũng không tính là cái gì.
Tiếng gió gào thét, Lâm Minh mở ra Tà Thần lực, Lôi Linh cùng Hỏa Tinh trong cơ thể chấn động kịch liệt.
Tuy rằng mọi người đều chú ý tới Lâm Minh sắp phát động công kích, nhưng trừ bỏ Lâm Minh ra, nhưng không ai ý thức được uy lực một kích này sẽ đạt tới loại trình độ khủng bố nào.
Chân nguyên điên cuồng rót vào trong hạt giống Tà Thần, ngọn lửa nén ép cao độ cùng lôi đình lực như nước lũ bột phát ra, thêm cả Tử Huyễn thương vào, lực lượng lôi đình với ngọn lửa tăng lên tới cực hạn.
Tử Giao Thần Lôi!
Địa Tâm Xích Viêm!
Với Lôi Linh cùng Hỏa Tinh là bản gốc Lôi Hỏa Sát mạnh nhất, mặc dù Lâm Minh mở ra Tà Thần lực, cũng khó khống chế uy lực của nó.
Mũi thương chỉ thẳng, cả người Lâm Minh quấn quanh lôi đình với ngọn lửa, giống như đốm lửa thẳng hướng tới Ứ Nê cự thú mà đi!
Thời gian dường như hoãn chậm lại trong nháy mắt, quơ xúc tua, binh sĩ hò hét, hung thú tê rống toàn bộ đã đi xa, chỉ còn lại có tiếng vọng Lôi Hỏa khủng bố vang lên ở không trung.
Bồng! Bồng!
Hai cây xúc tua quấn tới Lâm Minh, nhưng mà lại bị Lâm Minh một người một thương, xuyên qua trong nháy mắt! Chất nhầy ăn mòn màu xanh biếc bị Lôi Hỏa lực đốt trọi, Lâm Minh thế không thể đỡ vọt tới trước mắt Ứ Nê cự thú.
Lôi Hỏa Sát!
Oanh!
Lực lượng cực hạn bùng nổ, trong bầu trời đêm, một vòng sáng màu tím phóng lên cao, Ứ Nê cự thú bị phá thành một cái động thật lớn ở trước mặt, đại lượng huyết nhục cùng chất lỏng màu xanh biếc chảy ra từ trong động.
Lâm Minh xuyên thấu thân thể Ứ Nê cự thú, vọt ra từ một sườn khác.
Ngọn lửa diễm lệ với ánh sáng lôi đình thẳng hướng tận trời, Ứ Nê cự thú thống khổ rít gào ở trong ngọn lửa.
Ngọn lửa như vậy, chiếu sáng khắp bầu trời, vô số hung thú phụ cận đều bị ngọn lửa cuốn đi vào, chết vô số.
Ngay cả thanh niên áo vàng khoảng cách gần đều thiếu chút nữa chịu khổ, thời điểm ngọn lửa đánh úp lại, hắn bị quay cuồng ở mặt đất, q tóc đều đốt trọi.
Thời điểm này, hắn cũng bất chấp những thứ này, hắn không thể tin nhìn liệt hỏa hừng hực cách đó không xa, cùng với Ứ Nê cự thú thống khổ giãy giụa ở trong liệt hỏa, sinh mệnh khí tức càng ngày càng yếu, cả người đều run rẩy.
Ứ Nê cự thú đã chết?
Này... Này rốt cuộc phải... Sao lại thế này?
Ứ Nê cự thú dường như là thủ lĩnh hung thú thú triều công kích lần thứ hai, theo nó bị đốt chết ở trong lửa, tất cả hung thú, dường như mất đi tinh thần chống đỡ trong nháy mắt, đình chỉ công kích.
Chúng nó nhao nhao xoay người nhìn về phía ngọn lửa bao vây lấy Ứ Nê cự thú, rồi lại như thủy triều rút đi, bỏ chạy về Thanh Tang sơn.
Rầm lạp... Hung thú trên chiến trường liền lui rất nhanh không còn một mảnh, chỉ để lại một mảnh tàn thi.
Hung thú lui?
Nhóm binh sĩ Thanh Tang thành, đứng ở trong vô số huyết nhục mơ hồ, chống thân thể mỏi mệt, không thể tin nhìn hung thú thối lui.
Ngọn lửa bùng cháy xông lên tận trời, ánh lửa phóng ở ấm áp trên thân bọn họ, cũng ấm áp như thế.
Chúng ta thắng?
Mọi người đều cảm thấy không thể tin, Ứ Nê cự thú khổng lồ như núi nhỏ, thoạt nhìn không thể chiến thắng lại bị Lâm Minh một chiêu giết chết.
- Chúng ta thắng!
- Hung thú lui!
Bọn binh sĩ sau khi dại ra một lát, phát ra tiếng động hoan hô, rất nhiều người kích động ôm cùng một chỗ, lệ nóng doanh tròng, nước mắt dọc theo hai má bọn họ tràn đầy bụi đất cùng máu khô chảy xuống, để lại dấu vết rõ ràng.
Bọn họ bất đồng với đám người Lâm Minh, bọn họ chỉ là phàm nhân, Thanh Tang thành nếu thủ không được, đám người Lâm Minh có thể rút đi, mà bọn họ lại không được. Một trận chiến này, rất nhiều người đã có tâm niệm hẳn phải chết.
Hung thú cuồn cuộn không dứt, bọn họ chống đỡ đến cực hạn, mà thời điểm này, Ứ Nê cự thú xuất hiện, thế công hung thú càng mạnh, gần như làm suy sụp tinh thần tín niệm bọn họ.
Nhưng mà bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy, Ứ Nê cự thú lại bị Lâm Minh một chiêu giết chết, như mộng ảo nghịch chuyển, bọn họ liền thắng lợi như vậy!
Ở bên cạnh Ứ Nê cự thú chết đi, Lâm Minh ghìm thương, nửa quỳ trên mặt đất, hắn tiêu hao thật lớn, một kích vừa rồi, trực tiếp tháo đi sáu thành chân nguyên.
Với thực lực hiện tại, mặc dù mở ra Tà Thần lực, lại có Tử Huyễn thương tăng phúc, hắn cũng không thể chống đỡ nổi trạng thái Lôi Hỏa Sát đầy ắp năng lượng, chỉ miễn cưỡng dùng ra bảy tám thành lực lượng, dù vậy, nhưng cũng như là rút sạch năng lượng của hắn.
Lâm Minh nhìn ngọn lửa bùng cháy hừng hực, hít sâu một hơi, lấy ra một viên đan dược khôi phục chân nguyên từ trong Tu Di giới nuốt vào, một kích giết chết Ứ Nê cự thú, nghe ra làm cho người ta sợ hãi, nhưng, nhưng cũng không có nghĩa là Lâm Minh có được thực lực tương đương với võ giả Hậu Thiên đỉnh phong tông môn.
Ứ Nê cự thú hình thể khổng lồ, tốc độ lại chậm, căn bản không thể tránh né công kích, là một bia ngắm tuyệt hảo.
Mà Lâm Minh xuất chúng nhất chính là lực công kích, một khi để hắn dùng ra Lôi Hỏa Sát, uy lực tuyệt đối là long trời lở đất. Nhưng đối mặt với võ giả Hậu Thiên đỉnh cao như Cầm Tử Nha, hắn vị tất có cơ hội này
Ở trong quân trận, giáo quan hô lớn.
Nhưng mà lời nói giáo quan lại không tạo được hiệu quả đủ lớn, ai cũng đều thấy được, nam nhân áo vàng cùng Lâm Minh ở trước mặt Ứ Nê cự thú rơi xuống hạ phong, từ ngay từ đầu thanh niên áo vàng đả thương Ứ Nê cự thú đã rơi vào tình thế cực kỳ nguy hiểm, mà Lâm Minh không bằng thanh niên áo vàng, hắn luôn luôn né tránh ở bên ngoài, căn bản không công kích.
Dưới tình huống như vậy, thanh niên áo vàng cùng Lâm Minh bám trụ Ứ Nê cự thú, bảo trụ tính mạng đã không sai lầm rồi, càng đừng nói là đánh chết.
Nhưng dù vậy, cũng không có binh sĩ nào lui bước, ở phía sau bọn họ chính là Thanh Tang thành, nơi đó có cha mẹ, vợ, đứa nhỏ bọn họ, một khi Thanh Tang thành thất thủ, bọn họ đều phải chết thảm.
Dưới tình huống như vậy, bọn họ làm sao có thể lui?
Rầm rầm rầm!
Một cái xúc tua như roi quất tới, thanh niên áo vàng chật vật né tránh, hiện tại hắn làm sao còn có lực trả đòn, ngẫu nhiên trong một hơi có thể phát ra mấy đạo kiếm khí công kích, cũng là tấn công Mộng Cảnh kết giới.
Nhưng mà Mộng Cảnh kết giới sao có thể để cho thanh niên áo vàng công phá, kiếm khí đi lên còn không thể chấn động kết giới.
- Lâm tiểu tử, ta... Ta đã hấp dẫn... Lực chú ý của nó, mau... Mau... Ra tay công kích Ứ Nê cự thú! Nếu không chúng ta đều phải chết.
Thanh niên áo vàng muốn kẻ gây tai họa bị tai họa theo, để Lâm Minh ra tay hấp dẫn lực chú ý Ứ Nê cự thú, Lâm Minh lại căn bản không chút động tâm.
Mắt thấy Lâm Minh mắt điếc tai ngơ, chậm chạp không ra tay, thanh niên áo vàng cực kỳ phẫn nộ, hắn cố ý đi tới chỗ Lâm Minh, bắt hắn dụ dỗ, nhưng tốc độ Lâm Minh cực nhanh, thân pháp lại linh hoạt. Khiến hắn thủy chung không thể thực hiện được.
- A...
Thanh niên áo vàng đột nhiên hét thảm một tiếng, một chân hắn bị chất nhầy ăn mòn cọ đến, lập tức máu thịt bầy nhầy.
Thương thế như vậy còn không đến mức tàn tật, nhưng lúc này lại khiến hắn càng thêm khó có thể né tránh.
Thanh niên áo vàng cắn răng, bằng vào một cỗ tâm niệm muốn sống chống đỡ, nhưng hắn cũng biết, cứ như vậy tiếp căn bản không chống đỡ được bao lâu.
Lúc này Lâm Minh rót đại đa số chân nguyên trong cơ thể vào trong hạt giống Tà Thần, không ngừng nén ép, Tà Thần lực đã khôi phục đến chín thành năm!
- Cố kiên trì thêm một hồi.
Lâm Minh nhìn Mộng Cảnh kết giới chấn động kịch liệt, tâm thần hết sức chăm chú, tuy rằng Ứ Nê cự thú công kích thanh niên áo vàng, nhưng mỗi lần công kích vẫn lan đến gần Mộng Cảnh kết giới.
Lực lượng Ứ Nê cự thú tuyệt đối có mười vạn cân trở lên, tấn công như vậy, Mộng Cảnh kết giới cũng không duy trì được bao lâu.
- Cũng sắp đủ rồi.
Lâm Minh cảm thụ được lực lượng hạt giống Tà Thần trong cơ thể, chân nguyên nén ép sẽ lập tức hoàn thành - Mà thời điểm này, Mộng Cảnh kết giới cũng sắp không chống đỡ được.
Mộng Cảnh kết giới đối với Lâm Minh mà nói giá trị không nhỏ. Hắn còn không muốn cứ như vậy mất đi nó, ở trong nháy mắt Mộng Cảnh kết giới tới cực hạn, Lâm Minh vung tay lên, trực tiếp thu hồi Mộng Cảnh chi châu.
Cùng lúc đó, Tà Thần lực bão hòa!
Bồng!
Thanh niên áo vàng bị xúc tua Ứ Nê cự thú quất thật mạnh lên lưng, hắn hộc huyết bay ngược đi ra ngoài, giống như bao tải ngã ở trên mặt đất.
Há mồm phun ra một ngụm máu tươi, gió gào thét bên tai, thanh niên áo vàng không cần xem, chỉ biết xúc tua lại tấn công tới, tình thế hết sức chỉ mành treo chuông, thanh niên áo vàng cố nén lục phủ ngũ tạng đau nhức, đứng dậy lại tránh hiểm một kích chí mạng.
Hắn liều mạng hô to đối với Lâm Minh:
- Ta... Ta chết, ngươi cũng đừng mong sống, mau đánh a! Ánh mắt của nó... Chính là nhược điểm! Nếu không... Chúng ta đều phải chết.
Ở trong dòng khí cuồng bạo, thanh âm thanh niên áo vàng dường như bị đập vỡ vụn, hắn kỳ thật căn bản cũng không biết nhược điểm Ứ Nê cự thú, có lẽ, Ứ Nê cự thú nguyên bản vốn không có nhược điểm, thanh niên áo vàng tùy tiện nói ra một cái chỉ là muốn dụ Lâm Minh ra tay, công kích ánh mắt Ứ Nê cự thú, tuyệt đối sẽ khiến cho nó phẫn nộ.
Nhưng mà thanh niên áo vàng cũng biết, tên nhát gan như Lâm Minh cơ bản không thể nào ra tay.
Nhưng hắn không nghĩ tới chính là, Lâm Minh thật sự ra thương, cả người lóe ra lôi đình cùng ngọn lửa, đẹp mắt mà chói mắt.
Thấy một màn như vậy, thanh niên áo vàng có chút ngây ngẩn cả người, ngay sau đó trong lòng mừng thầm, tiểu tử này, rốt cuộc bị lừa!
Họ Lâm cuối cùng ra tay, hơn nữa thoạt nhìn như là bộ dáng tuyệt chiêu, có họ Lâm kìm chế, chính mình nói không chừng có thể sống sót, hơn nữa thời điểm vừa rồi hắn đi ra ngoài, cảm giác kết giới đã biến mất, nếu không hắn hẳn là đánh lên kết giới mới đúng.
Kết giới biến mất, họ Lâm lại nóng đầu phát động công kích về phía Ứ Nê cự thú, lần công kích này tất nhiên khiến Ứ Nê cự thú bị Lâm Minh hấp dẫn tới.
Đây quả thực là thời cơ chạy trốn tuyệt hảo. Hắn chỉ hy vọng Lâm Minh công kích có thể uy lực lớn một chút, cũng đủ chọc giận Ứ Nê cự thú, về phần Lâm Minh vì hắn sáng tạo cơ hội chạy trốn có cảm kích gì, kia hoàn toàn là nói đùa, nếu không phải Lâm Minh, hắn sao có thể thân lâm hiểm cảnh, hắn ước gì Lâm Minh chết ở dưới công kích của Ứ Nê cự thú.
Thanh niên áo vàng cố nén đau xót, triển khai thân pháp chạy trốn, thời điểm này không còn quản cái gì cả, cái gì Thanh Tang thành, tính mạng quân nhân hắn quản cái rắm, thậm chí ngay cả mạng Lam Y cùng hắn cũng không tính là cái gì.
Tiếng gió gào thét, Lâm Minh mở ra Tà Thần lực, Lôi Linh cùng Hỏa Tinh trong cơ thể chấn động kịch liệt.
Tuy rằng mọi người đều chú ý tới Lâm Minh sắp phát động công kích, nhưng trừ bỏ Lâm Minh ra, nhưng không ai ý thức được uy lực một kích này sẽ đạt tới loại trình độ khủng bố nào.
Chân nguyên điên cuồng rót vào trong hạt giống Tà Thần, ngọn lửa nén ép cao độ cùng lôi đình lực như nước lũ bột phát ra, thêm cả Tử Huyễn thương vào, lực lượng lôi đình với ngọn lửa tăng lên tới cực hạn.
Tử Giao Thần Lôi!
Địa Tâm Xích Viêm!
Với Lôi Linh cùng Hỏa Tinh là bản gốc Lôi Hỏa Sát mạnh nhất, mặc dù Lâm Minh mở ra Tà Thần lực, cũng khó khống chế uy lực của nó.
Mũi thương chỉ thẳng, cả người Lâm Minh quấn quanh lôi đình với ngọn lửa, giống như đốm lửa thẳng hướng tới Ứ Nê cự thú mà đi!
Thời gian dường như hoãn chậm lại trong nháy mắt, quơ xúc tua, binh sĩ hò hét, hung thú tê rống toàn bộ đã đi xa, chỉ còn lại có tiếng vọng Lôi Hỏa khủng bố vang lên ở không trung.
Bồng! Bồng!
Hai cây xúc tua quấn tới Lâm Minh, nhưng mà lại bị Lâm Minh một người một thương, xuyên qua trong nháy mắt! Chất nhầy ăn mòn màu xanh biếc bị Lôi Hỏa lực đốt trọi, Lâm Minh thế không thể đỡ vọt tới trước mắt Ứ Nê cự thú.
Lôi Hỏa Sát!
Oanh!
Lực lượng cực hạn bùng nổ, trong bầu trời đêm, một vòng sáng màu tím phóng lên cao, Ứ Nê cự thú bị phá thành một cái động thật lớn ở trước mặt, đại lượng huyết nhục cùng chất lỏng màu xanh biếc chảy ra từ trong động.
Lâm Minh xuyên thấu thân thể Ứ Nê cự thú, vọt ra từ một sườn khác.
Ngọn lửa diễm lệ với ánh sáng lôi đình thẳng hướng tận trời, Ứ Nê cự thú thống khổ rít gào ở trong ngọn lửa.
Ngọn lửa như vậy, chiếu sáng khắp bầu trời, vô số hung thú phụ cận đều bị ngọn lửa cuốn đi vào, chết vô số.
Ngay cả thanh niên áo vàng khoảng cách gần đều thiếu chút nữa chịu khổ, thời điểm ngọn lửa đánh úp lại, hắn bị quay cuồng ở mặt đất, q tóc đều đốt trọi.
Thời điểm này, hắn cũng bất chấp những thứ này, hắn không thể tin nhìn liệt hỏa hừng hực cách đó không xa, cùng với Ứ Nê cự thú thống khổ giãy giụa ở trong liệt hỏa, sinh mệnh khí tức càng ngày càng yếu, cả người đều run rẩy.
Ứ Nê cự thú đã chết?
Này... Này rốt cuộc phải... Sao lại thế này?
Ứ Nê cự thú dường như là thủ lĩnh hung thú thú triều công kích lần thứ hai, theo nó bị đốt chết ở trong lửa, tất cả hung thú, dường như mất đi tinh thần chống đỡ trong nháy mắt, đình chỉ công kích.
Chúng nó nhao nhao xoay người nhìn về phía ngọn lửa bao vây lấy Ứ Nê cự thú, rồi lại như thủy triều rút đi, bỏ chạy về Thanh Tang sơn.
Rầm lạp... Hung thú trên chiến trường liền lui rất nhanh không còn một mảnh, chỉ để lại một mảnh tàn thi.
Hung thú lui?
Nhóm binh sĩ Thanh Tang thành, đứng ở trong vô số huyết nhục mơ hồ, chống thân thể mỏi mệt, không thể tin nhìn hung thú thối lui.
Ngọn lửa bùng cháy xông lên tận trời, ánh lửa phóng ở ấm áp trên thân bọn họ, cũng ấm áp như thế.
Chúng ta thắng?
Mọi người đều cảm thấy không thể tin, Ứ Nê cự thú khổng lồ như núi nhỏ, thoạt nhìn không thể chiến thắng lại bị Lâm Minh một chiêu giết chết.
- Chúng ta thắng!
- Hung thú lui!
Bọn binh sĩ sau khi dại ra một lát, phát ra tiếng động hoan hô, rất nhiều người kích động ôm cùng một chỗ, lệ nóng doanh tròng, nước mắt dọc theo hai má bọn họ tràn đầy bụi đất cùng máu khô chảy xuống, để lại dấu vết rõ ràng.
Bọn họ bất đồng với đám người Lâm Minh, bọn họ chỉ là phàm nhân, Thanh Tang thành nếu thủ không được, đám người Lâm Minh có thể rút đi, mà bọn họ lại không được. Một trận chiến này, rất nhiều người đã có tâm niệm hẳn phải chết.
Hung thú cuồn cuộn không dứt, bọn họ chống đỡ đến cực hạn, mà thời điểm này, Ứ Nê cự thú xuất hiện, thế công hung thú càng mạnh, gần như làm suy sụp tinh thần tín niệm bọn họ.
Nhưng mà bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, dưới tình huống như vậy, Ứ Nê cự thú lại bị Lâm Minh một chiêu giết chết, như mộng ảo nghịch chuyển, bọn họ liền thắng lợi như vậy!
Ở bên cạnh Ứ Nê cự thú chết đi, Lâm Minh ghìm thương, nửa quỳ trên mặt đất, hắn tiêu hao thật lớn, một kích vừa rồi, trực tiếp tháo đi sáu thành chân nguyên.
Với thực lực hiện tại, mặc dù mở ra Tà Thần lực, lại có Tử Huyễn thương tăng phúc, hắn cũng không thể chống đỡ nổi trạng thái Lôi Hỏa Sát đầy ắp năng lượng, chỉ miễn cưỡng dùng ra bảy tám thành lực lượng, dù vậy, nhưng cũng như là rút sạch năng lượng của hắn.
Lâm Minh nhìn ngọn lửa bùng cháy hừng hực, hít sâu một hơi, lấy ra một viên đan dược khôi phục chân nguyên từ trong Tu Di giới nuốt vào, một kích giết chết Ứ Nê cự thú, nghe ra làm cho người ta sợ hãi, nhưng, nhưng cũng không có nghĩa là Lâm Minh có được thực lực tương đương với võ giả Hậu Thiên đỉnh phong tông môn.
Ứ Nê cự thú hình thể khổng lồ, tốc độ lại chậm, căn bản không thể tránh né công kích, là một bia ngắm tuyệt hảo.
Mà Lâm Minh xuất chúng nhất chính là lực công kích, một khi để hắn dùng ra Lôi Hỏa Sát, uy lực tuyệt đối là long trời lở đất. Nhưng đối mặt với võ giả Hậu Thiên đỉnh cao như Cầm Tử Nha, hắn vị tất có cơ hội này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.