Chương 519: Máu tươi nở rộ
Tàm Kiếm Lý Ngưu
11/08/2017
Chỗ lều Lâm Minh ở, ở một cái góc cực kỳ tầm thường của bộ lạc Mặc Thương, thế cho nên chuyện tình hai Cự Ma bị giết, trước tiên không có bị phát hiện, mà tốc độ của Lâm Minh cực nhanh, hắn chỉ dùng mười mấy tức thời gian, liền vọt tới chỗ ghi danh của nô tịch.
Chính là ở chỗ này, Tu Di giới của Lâm Minh bị Cự Ma vết sẹo đao lấy đi, lấy tính cách của Lâm Minh, bị làm nhục không thể nào nén giận, huống chi Tu Di giới bị Cự Ma vết sẹo đao lấy đi còn là do Mục Thiên Vũ tặng cho.
Ở chỗ ghi danh của nô tịch, Cự Ma vết sẹo đao lại hồn nhiên không biết hết thảy, hắn đang nghiêng dựa vào trên ghế ngồi, dùng ánh mắt nghiền ngẫm đánh giá một nữ võ giả nô lệ trước người.
Nữ võ giả nô lệ này cũng chính là bộ dạng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, lớn lên mặt mũi mỹ lệ, lúc này, đối mặt với Cự Ma vết sẹo đao dữ tợn, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, nàng chỉ có tu vi Ngưng Mạch hậu kỳ, thực lực so với Cự Ma vết sẹo đao này thật sự xê xích quá xa.
- Ngươi... Ngươi không nên quá mức!
Nữ võ giả tức giận nói.
- Hừ! Ngươi tốt nhất thức thời một chút, ta không sợ nói cho ngươi biết, công việc tương lai của ngươi cùng đệ đệ ngươi chính là đi cổ quáng Huyết Sát tinh, cổ quáng nguy hiểm trùng điệp, nhất là có nhiều chỗ sau khi đi vào nói cửu tử nhất sinh cũng không xê xích gì nhiều, công việc của các ngươi cũng là do ta an bài, nếu như ngươi không muốn ngươi cùng đệ đệ ngươi bị phái đi những tử địa kia thì tốt nhất nghe lời, biết điều một chút.
Trên mặt nữ võ giả hiện lên một tia khuất nhục, cuối cùng cắn răng cởi Tu Di giới ra, ném cho Cự Ma vết sẹo đao.
- Này còn không sai biệt lắm.
Cự Ma vết sẹo đao liếm liếm đôi môi, trên thực tế hắn không thể trông cậy cái gì vào miếng Tu Di giới của võ giả Ngưng Mạch kỳ, chẳng qua là có cảm giác thích loại đùa bỡn này.
Cầm lấy Tu Di giới ở trong tay thưởng thức, tinh thần lực đảo qua, quả nhiên đủ nghèo, đồ vật bên trong thật sự là không vào ánh mắt của Cự Ma vết sẹo đao.
- Ngươi chỉ có chút đồ này, thật không có ý tứ!
Mặt của nữ võ giả trở nên xanh mét, cắn chặt đôi môi, cố nén phẫn nộ trong lòng:
- Ngươi nếu không thích, vậy thì trả lại cho ta!
- Ha ha, cái này cũng không phải sai a...
Cự Ma vết sẹo đao ngâm cười, ngón tay chà chà phía trên Tu Di giới, cũng là rút ra một cái yếm màu hồng nữ tính, cầm trong tay hít một hơi.
- Thứ tốt a.
- Ngươi! Lưu manh!
Nữ võ giả cũng nhịn không được lửa giận trong lòng nữa, “xịch” một tiếng, rút ra một thanh trường kiếm nhân giai hạ phẩm, đâm một kiếm tới Cự Ma vết sẹo đao.
Sắc mặt của Cự Ma vết sẹo đao trở nên lạnh lẽo.
- Nói ta không biết xấu hổ, ngươi cho rằng ngươi là ai?
Hắn vung tay chộp một cái, trực tiếp bắt trường kiếm của người nữ võ giả kia trong tay, dùng sức nắm chặt, chỉ nghe thanh âm ca ca, kiếm bảo khí nhân giai hạ phẩm trực tiếp bị Cự Ma vết sẹo đao nắm thành sắt vụn, tiếp theo hắn nhe răng cười một tiếng, một phát bắt được cổ áo của nữ võ giả, ném nàng ta xuống đất.
- Hừ, vật của ngươi đại gia ta chướng mắt, bất quá đối với ngươi đại gia ta còn có chút hứng thú, nếu là ngươi thông minh chút ít, theo ta mấy buổi tối, nói không chừng đại gia ta cao hứng, cho ngươi cùng đệ đệ ngươi một cái chuyện tốt. Hắc hắc!
Cự Ma vết sẹo đao tham lam đánh giá vóc người mỹ lệ của người nữ võ giả kia, bộ tộc Cự Ma tu luyện nhiều ma công, thích giết chóc, dục vọng của bọn họ đối với mỹ nữ nhân loại, thậm chí vượt qua dục vọng đối với nữ Cự Ma bản tộc, rất nhiều Cự Ma có huyết thống nhân loại chính là sinh ra từ đây.
Nữ võ giả oán độc nhìn Cự Ma vết sẹo đao, hộc ra một búng bọt máu.
Phi!
- Kháo, đồ đê tiện không biết phân biệt, lão tử... Ừm?
Cự Ma vết sẹo đao đang muốn trực tiếp hành hung, thân thể lại đột nhiên cứng đờ, ngẩng đầu, lại thấy ở ngoài năm trượng, một thanh niên sắc mặt lạnh lùng đang nhìn hắn.
- Ngươi?
Cự Ma vết sẹo đao ấn tượng rất sâu đối với Lâm Minh, bị Lâm Minh quấy rầy chuyện tốt, tâm tình của hắn khó chịu cực độ.
- Con mẹ nó, ngươi không có việc gì tới nơi này tìm đánh sao? Cút cho ta!
- Ta là tới cầm lại Tu Di giới của ta, Tu Di giới địa giai hạ phẩm.
Lâm Minh chậm rãi nói, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao, đâm thẳng vào Cự Ma vết sẹo đao.
Cự Ma vết sẹo đao mặt liền biến sắc, tiểu tử này! Hắn biết rõ cấp bậc của Tu Di giới, lại giả bộ hồ đồ cùng chính mình! Trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cỗ dự cảm bất an, trong nháy mắt nghĩ tới diệt khẩu, Cự Ma vết sẹo đao âm u nói:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta xem ngươi là muốn chết!
- Kháo, ta lột da của ngươi!
Cự Ma vết sẹo đao rút ra một cái rìu lớn cán dài từ trong Tu Di giới, một cước đạp vỡ mặt đất, xông thẳng về Lâm Minh!
Đối mặt với Cự Ma vết sẹo đao hùng hổ, Lâm Minh chỉ là ném ra một quyền, Phấn Thân Toái Cốt quyền.
Lấy nhục quyền đối với cái rìu lớn bảo khí địa giai hạ phẩm!
Thấy một màn như vậy, trên mặt Cự Ma vết sẹo đao nổi lên một tia cười ác độc, mà thiếu nữ té trên mặt đất kia lại che cái miệng nhỏ nhắn, phát ra kinh hô! Nàng cơ hồ đã tiên đoán được kết quả quả đấm của Lâm Minh bị nện tới huyết nhục phân liệt.
Ầm!
Lâm Minh mạnh mẽ nện một quyền ở phía trên rìu, rìu khổng lồ kia, chỉ là lưỡi rìu đã rộng ba thước, nặng mấy ngàn cân, song sau khi bị một quyền của Lâm Minh đánh lên, một màn bất khả tư nghị xảy ra, chỉ nghe một tiếng ầm vang, cái rìu lớn cán dài trực tiếp bạo liệt, hóa thành vô số mảnh nhỏ sắt cứng bay vụt ra bốn phía!
Mà một quyền của Lâm Minh, sau khi đập vỡ cái rìu lớn, thế đi không giảm, mạnh mẽ đập vào bộ ngực Cự Ma vết sẹo đao!
Oành!
Da thịt vỡ nát, xương sườn gãy, một quyền của Lâm Minh, đánh xuyên qua cơ nhục bộ ngực của Cự Ma vết sẹo đao, xỏ xuyên qua lồng ngực, đâm vào phổi của Cự Ma vết sẹo đao!
- Ngươi... Ngươi...
Khuôn mặt màu xanh lá của Cự Ma vết sẹo đao hoàn toàn bóp méo, trong hai tay hắn, rìu bị nện vỡ tan lại giữ tại trên tay. Hắn không thể nào tin nổi hết thảy phát sinh trước mắt, một quyền đánh vỡ bảo khí địa giai hạ phẩm. Đây là lực lượng của nhân loại sao?
Lạch cạch! Lạch cạch!
Máu tươi nhỏ dọc theo khuỷu tay của Lâm Minh, ở trong không gian yên tĩnh này phá lệ vang dội, khóe miệng co quắp Cự Ma vết sẹo đao khóe miệng co quắp, vẻ mặt nhăn nhó, bàn tay lớn của hắn nắm bả vai Lâm Minh, bàn tay run rẩy.
Vẻ mặt hắn nhìn về Lâm Minh, mang theo khiếp sợ và e ngại, lại giống như thấy ma quỷ.
- Không... Không...
Cự Ma vết sẹo đao đầy mặt cũng là vẻ hoảng sợ cùng cầu xin, hắn cảm giác được, tay của Lâm Minh xuyên qua phế tạng của hắn, cầm lấy trái tim đang nhảy lên của hắn!
- Không... Đừng có giết ta, ta sai lầm rồi... Van cầu ngươi... Tài phú của ta, cũng cho ngươi, ta đều dấu hết đi, giết ta, ngươi sẽ không có được...
Cự Ma vết sẹo đao xuất mồ hôi trán, thanh âm run rẩy, theo hắn nói chuyện, khóe miệng của hắn không ngừng toát ra máu tươi.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, vô tình nói:
- Vật của ngươi, ta chướng mắt.
Oành!
Ở bên trong bàn tay Lâm Minh, trái tim của Cự Ma vết sẹo đao trở thành thịt nhão.
- A...
Cự Ma vết sẹo đao hét thảm một tiếng, trong lồng ngực phun ra đại lượng máu tươi, toàn bộ phun ra trên người Lâm Minh, nhiễm đỏ cả thân thể Lâm Minh.
Hắn cứ mềm nhũn té xuống như vậy, Lâm Minh mặt không chút thay đổi thu bàn tay về, phía trên tay phải của hắn, dính đầy thịt vụn màu đỏ cùng huyết tương, màu đỏ tươi chói mắt.
Thấy một màn như vậy, người nữ võ giả kia đã hoàn toàn ngốc trệ, nàng cảm giác hết thảy vừa mới phát sinh quả thực giống như nằm mơ, tay không đánh nát bảo khí địa giai, một quyền giết chết Cự Ma vết sẹo đao! Nhưng khi nhìn thanh niên trước mắt, rõ ràng chỉ có bộ dạng chừng hai mươi tuổi, còn trẻ tuổi hơn so với nàng!
Hắn là ai vậy? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Lúc này, đã cũng không phải lúc để nữ võ giả ngẫm nghĩ, phía ngoài lều liên tiếp vang lên tiếng bước chân huyên náo, một đám Cự Ma cấp Ma Tướng, Ma Binh khác vọt đi vào.
- Ai gây chuyện ở chỗ này?
Vệ binh thủ lĩnh cầm đầu là Ma Tướng tứ tinh, sau khi hắn đi vào, liếc nhìn trái tim vỡ nát trên mặt đất với Cự Ma vết sẹo đao chết thảm, nhất thời khí huyết dâng trào, dám cả gan ám sát Cự Ma chấp sự ở chỗ này!
Nhìn lại Lâm Minh, thủ lĩnh vệ binh hai mắt trở nên đỏ tươi, cảm giác liên lạc với đan điền Lâm Minh, trong nháy mắt hắn dò tra ra tu vi của Lâm Minh, Tiên Thiên sơ kỳ, một võ giả Tiên Thiên sơ kỳ, có thể đánh chết Cự Ma vết sẹo đao trong nháy mắt để cho hắn hết sức kinh ngạc, bất quá hắn cũng không cho là đối phương có thể có một chút ít cơ hội sinh tồn dưới tình huống như vậy.
Chỉ là một mình hắn, là có thể dễ dàng đánh chết võ giả nhân loại Tiên Thiên trung kỳ.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Minh giống như đang nhìn một người đã chết, tuy nhiên rơi vào trên tay hắn, muốn chết cũng không phải là dễ dàng như vậy.
- Bắt hắn, đánh gãy gân tay gân chân, đừng giết chết, hắn phải chịu lấy cực hình!
Bốn năm Cự Ma chiến tướng cấp nhất tinh hùng hổ lao đến Lâm Minh, đối mặt với vây công như vậy, Lâm Minh ngay cả vũ khí cũng không xuất ra, chẳng qua là chỉ một ngón tay vào thi thể Cự Ma vết sẹo đao.
Oành!
Thi thể kia nổ tung lên không có chút dấu hiệu nào, một đoàn huyết vụ bạo tán ra, hóa thành một đạo Huyết Ẩm chi ấn, chỉ nghe “hưu” một tiếng, Huyết Ẩm chi ấn kia liên tục đâm vào thân thể bốn năm Cự Ma, thân thể những Cự Ma kia dừng lại, tiếp theo phát toái tập thể!
Máu huyết phun ra, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn mới trên không trung!
Trong nháy mắt, Huyết Ẩm chi ấn trong tay Lâm Minh có hơn năm đạo, năm đạo Huyết Ẩm chi ấn, giống như năm cánh hoa đẹp đẽ, nổi lơ lửng không tiếng động trong tay Lâm Minh, chậm rãi xoay tròn, ngay cả giết năm người, mà bản thân Lâm Minh lại không nhúc nhích một bước nào, phảng phất người tiến vào căn bản không phải hắn.
Một màn rung động như thế, thủ lĩnh vệ đội kia hoàn toàn sợ ngây người, mồ hôi lạnh dọc theo phần gáy thủ lĩnh vệ đội chảy xuống, hắn nắm chặt lấy chuôi đao trong tay, tuy nhiên là một cử động cũng không dám, hắn cảm giác mình đối mặt không phải là một thanh niên, mà là một Tử Thần, sợ hãi tràn ngập trái tim thủ lĩnh vệ đội ở một sát na.
- Ngươi... Ngươi...
Lâm Minh mặt không chút thay đổi, năm ngón tay phải đột nhiên mở ra.
Phốc phốc phốc!
Huyết Ẩm chi ấn bay vụt ra bốn phía, nổi lên một cơn gió lốc huyết sắc!
- A a a a...
Theo tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế vang lên, cả đại sảnh máu tươi bay vụt, huyết vũ trải dài, giống như đổ một chậu vào trong lều, chẳng qua là trong một nháy mắt, lều cao vài chục trượng cũng bị gió lốc huyết sắc xé mở.
Hơn mười người vệ binh chết ngay lập tức tại chỗ, thi thể bay rớt ra ngoài, chỉ để lại thủ lĩnh vệ đội cấp Ma Tướng tứ tinh, cầm bảo kiếm trong tay, nửa quỳ trên mặt đất, thân thể của hắn bị mười mấy lỗ máu đâm xuyên qua, nhìn Lâm Minh, hai mắt tràn đầy vẻ không thể tin cùng sơ hãi.
- Ngươi...
Oành!
Thân thể của hắn vỡ nát, một đạo Huyết Ẩm chi ấn mới, từ bên trong vũng máu chậm rãi dâng lên.
Chính là ở chỗ này, Tu Di giới của Lâm Minh bị Cự Ma vết sẹo đao lấy đi, lấy tính cách của Lâm Minh, bị làm nhục không thể nào nén giận, huống chi Tu Di giới bị Cự Ma vết sẹo đao lấy đi còn là do Mục Thiên Vũ tặng cho.
Ở chỗ ghi danh của nô tịch, Cự Ma vết sẹo đao lại hồn nhiên không biết hết thảy, hắn đang nghiêng dựa vào trên ghế ngồi, dùng ánh mắt nghiền ngẫm đánh giá một nữ võ giả nô lệ trước người.
Nữ võ giả nô lệ này cũng chính là bộ dạng hai mươi tư hai mươi lăm tuổi, lớn lên mặt mũi mỹ lệ, lúc này, đối mặt với Cự Ma vết sẹo đao dữ tợn, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, nàng chỉ có tu vi Ngưng Mạch hậu kỳ, thực lực so với Cự Ma vết sẹo đao này thật sự xê xích quá xa.
- Ngươi... Ngươi không nên quá mức!
Nữ võ giả tức giận nói.
- Hừ! Ngươi tốt nhất thức thời một chút, ta không sợ nói cho ngươi biết, công việc tương lai của ngươi cùng đệ đệ ngươi chính là đi cổ quáng Huyết Sát tinh, cổ quáng nguy hiểm trùng điệp, nhất là có nhiều chỗ sau khi đi vào nói cửu tử nhất sinh cũng không xê xích gì nhiều, công việc của các ngươi cũng là do ta an bài, nếu như ngươi không muốn ngươi cùng đệ đệ ngươi bị phái đi những tử địa kia thì tốt nhất nghe lời, biết điều một chút.
Trên mặt nữ võ giả hiện lên một tia khuất nhục, cuối cùng cắn răng cởi Tu Di giới ra, ném cho Cự Ma vết sẹo đao.
- Này còn không sai biệt lắm.
Cự Ma vết sẹo đao liếm liếm đôi môi, trên thực tế hắn không thể trông cậy cái gì vào miếng Tu Di giới của võ giả Ngưng Mạch kỳ, chẳng qua là có cảm giác thích loại đùa bỡn này.
Cầm lấy Tu Di giới ở trong tay thưởng thức, tinh thần lực đảo qua, quả nhiên đủ nghèo, đồ vật bên trong thật sự là không vào ánh mắt của Cự Ma vết sẹo đao.
- Ngươi chỉ có chút đồ này, thật không có ý tứ!
Mặt của nữ võ giả trở nên xanh mét, cắn chặt đôi môi, cố nén phẫn nộ trong lòng:
- Ngươi nếu không thích, vậy thì trả lại cho ta!
- Ha ha, cái này cũng không phải sai a...
Cự Ma vết sẹo đao ngâm cười, ngón tay chà chà phía trên Tu Di giới, cũng là rút ra một cái yếm màu hồng nữ tính, cầm trong tay hít một hơi.
- Thứ tốt a.
- Ngươi! Lưu manh!
Nữ võ giả cũng nhịn không được lửa giận trong lòng nữa, “xịch” một tiếng, rút ra một thanh trường kiếm nhân giai hạ phẩm, đâm một kiếm tới Cự Ma vết sẹo đao.
Sắc mặt của Cự Ma vết sẹo đao trở nên lạnh lẽo.
- Nói ta không biết xấu hổ, ngươi cho rằng ngươi là ai?
Hắn vung tay chộp một cái, trực tiếp bắt trường kiếm của người nữ võ giả kia trong tay, dùng sức nắm chặt, chỉ nghe thanh âm ca ca, kiếm bảo khí nhân giai hạ phẩm trực tiếp bị Cự Ma vết sẹo đao nắm thành sắt vụn, tiếp theo hắn nhe răng cười một tiếng, một phát bắt được cổ áo của nữ võ giả, ném nàng ta xuống đất.
- Hừ, vật của ngươi đại gia ta chướng mắt, bất quá đối với ngươi đại gia ta còn có chút hứng thú, nếu là ngươi thông minh chút ít, theo ta mấy buổi tối, nói không chừng đại gia ta cao hứng, cho ngươi cùng đệ đệ ngươi một cái chuyện tốt. Hắc hắc!
Cự Ma vết sẹo đao tham lam đánh giá vóc người mỹ lệ của người nữ võ giả kia, bộ tộc Cự Ma tu luyện nhiều ma công, thích giết chóc, dục vọng của bọn họ đối với mỹ nữ nhân loại, thậm chí vượt qua dục vọng đối với nữ Cự Ma bản tộc, rất nhiều Cự Ma có huyết thống nhân loại chính là sinh ra từ đây.
Nữ võ giả oán độc nhìn Cự Ma vết sẹo đao, hộc ra một búng bọt máu.
Phi!
- Kháo, đồ đê tiện không biết phân biệt, lão tử... Ừm?
Cự Ma vết sẹo đao đang muốn trực tiếp hành hung, thân thể lại đột nhiên cứng đờ, ngẩng đầu, lại thấy ở ngoài năm trượng, một thanh niên sắc mặt lạnh lùng đang nhìn hắn.
- Ngươi?
Cự Ma vết sẹo đao ấn tượng rất sâu đối với Lâm Minh, bị Lâm Minh quấy rầy chuyện tốt, tâm tình của hắn khó chịu cực độ.
- Con mẹ nó, ngươi không có việc gì tới nơi này tìm đánh sao? Cút cho ta!
- Ta là tới cầm lại Tu Di giới của ta, Tu Di giới địa giai hạ phẩm.
Lâm Minh chậm rãi nói, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao, đâm thẳng vào Cự Ma vết sẹo đao.
Cự Ma vết sẹo đao mặt liền biến sắc, tiểu tử này! Hắn biết rõ cấp bậc của Tu Di giới, lại giả bộ hồ đồ cùng chính mình! Trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cỗ dự cảm bất an, trong nháy mắt nghĩ tới diệt khẩu, Cự Ma vết sẹo đao âm u nói:
- Ta không biết ngươi đang nói cái gì, ta xem ngươi là muốn chết!
- Kháo, ta lột da của ngươi!
Cự Ma vết sẹo đao rút ra một cái rìu lớn cán dài từ trong Tu Di giới, một cước đạp vỡ mặt đất, xông thẳng về Lâm Minh!
Đối mặt với Cự Ma vết sẹo đao hùng hổ, Lâm Minh chỉ là ném ra một quyền, Phấn Thân Toái Cốt quyền.
Lấy nhục quyền đối với cái rìu lớn bảo khí địa giai hạ phẩm!
Thấy một màn như vậy, trên mặt Cự Ma vết sẹo đao nổi lên một tia cười ác độc, mà thiếu nữ té trên mặt đất kia lại che cái miệng nhỏ nhắn, phát ra kinh hô! Nàng cơ hồ đã tiên đoán được kết quả quả đấm của Lâm Minh bị nện tới huyết nhục phân liệt.
Ầm!
Lâm Minh mạnh mẽ nện một quyền ở phía trên rìu, rìu khổng lồ kia, chỉ là lưỡi rìu đã rộng ba thước, nặng mấy ngàn cân, song sau khi bị một quyền của Lâm Minh đánh lên, một màn bất khả tư nghị xảy ra, chỉ nghe một tiếng ầm vang, cái rìu lớn cán dài trực tiếp bạo liệt, hóa thành vô số mảnh nhỏ sắt cứng bay vụt ra bốn phía!
Mà một quyền của Lâm Minh, sau khi đập vỡ cái rìu lớn, thế đi không giảm, mạnh mẽ đập vào bộ ngực Cự Ma vết sẹo đao!
Oành!
Da thịt vỡ nát, xương sườn gãy, một quyền của Lâm Minh, đánh xuyên qua cơ nhục bộ ngực của Cự Ma vết sẹo đao, xỏ xuyên qua lồng ngực, đâm vào phổi của Cự Ma vết sẹo đao!
- Ngươi... Ngươi...
Khuôn mặt màu xanh lá của Cự Ma vết sẹo đao hoàn toàn bóp méo, trong hai tay hắn, rìu bị nện vỡ tan lại giữ tại trên tay. Hắn không thể nào tin nổi hết thảy phát sinh trước mắt, một quyền đánh vỡ bảo khí địa giai hạ phẩm. Đây là lực lượng của nhân loại sao?
Lạch cạch! Lạch cạch!
Máu tươi nhỏ dọc theo khuỷu tay của Lâm Minh, ở trong không gian yên tĩnh này phá lệ vang dội, khóe miệng co quắp Cự Ma vết sẹo đao khóe miệng co quắp, vẻ mặt nhăn nhó, bàn tay lớn của hắn nắm bả vai Lâm Minh, bàn tay run rẩy.
Vẻ mặt hắn nhìn về Lâm Minh, mang theo khiếp sợ và e ngại, lại giống như thấy ma quỷ.
- Không... Không...
Cự Ma vết sẹo đao đầy mặt cũng là vẻ hoảng sợ cùng cầu xin, hắn cảm giác được, tay của Lâm Minh xuyên qua phế tạng của hắn, cầm lấy trái tim đang nhảy lên của hắn!
- Không... Đừng có giết ta, ta sai lầm rồi... Van cầu ngươi... Tài phú của ta, cũng cho ngươi, ta đều dấu hết đi, giết ta, ngươi sẽ không có được...
Cự Ma vết sẹo đao xuất mồ hôi trán, thanh âm run rẩy, theo hắn nói chuyện, khóe miệng của hắn không ngừng toát ra máu tươi.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, vô tình nói:
- Vật của ngươi, ta chướng mắt.
Oành!
Ở bên trong bàn tay Lâm Minh, trái tim của Cự Ma vết sẹo đao trở thành thịt nhão.
- A...
Cự Ma vết sẹo đao hét thảm một tiếng, trong lồng ngực phun ra đại lượng máu tươi, toàn bộ phun ra trên người Lâm Minh, nhiễm đỏ cả thân thể Lâm Minh.
Hắn cứ mềm nhũn té xuống như vậy, Lâm Minh mặt không chút thay đổi thu bàn tay về, phía trên tay phải của hắn, dính đầy thịt vụn màu đỏ cùng huyết tương, màu đỏ tươi chói mắt.
Thấy một màn như vậy, người nữ võ giả kia đã hoàn toàn ngốc trệ, nàng cảm giác hết thảy vừa mới phát sinh quả thực giống như nằm mơ, tay không đánh nát bảo khí địa giai, một quyền giết chết Cự Ma vết sẹo đao! Nhưng khi nhìn thanh niên trước mắt, rõ ràng chỉ có bộ dạng chừng hai mươi tuổi, còn trẻ tuổi hơn so với nàng!
Hắn là ai vậy? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Lúc này, đã cũng không phải lúc để nữ võ giả ngẫm nghĩ, phía ngoài lều liên tiếp vang lên tiếng bước chân huyên náo, một đám Cự Ma cấp Ma Tướng, Ma Binh khác vọt đi vào.
- Ai gây chuyện ở chỗ này?
Vệ binh thủ lĩnh cầm đầu là Ma Tướng tứ tinh, sau khi hắn đi vào, liếc nhìn trái tim vỡ nát trên mặt đất với Cự Ma vết sẹo đao chết thảm, nhất thời khí huyết dâng trào, dám cả gan ám sát Cự Ma chấp sự ở chỗ này!
Nhìn lại Lâm Minh, thủ lĩnh vệ binh hai mắt trở nên đỏ tươi, cảm giác liên lạc với đan điền Lâm Minh, trong nháy mắt hắn dò tra ra tu vi của Lâm Minh, Tiên Thiên sơ kỳ, một võ giả Tiên Thiên sơ kỳ, có thể đánh chết Cự Ma vết sẹo đao trong nháy mắt để cho hắn hết sức kinh ngạc, bất quá hắn cũng không cho là đối phương có thể có một chút ít cơ hội sinh tồn dưới tình huống như vậy.
Chỉ là một mình hắn, là có thể dễ dàng đánh chết võ giả nhân loại Tiên Thiên trung kỳ.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Minh giống như đang nhìn một người đã chết, tuy nhiên rơi vào trên tay hắn, muốn chết cũng không phải là dễ dàng như vậy.
- Bắt hắn, đánh gãy gân tay gân chân, đừng giết chết, hắn phải chịu lấy cực hình!
Bốn năm Cự Ma chiến tướng cấp nhất tinh hùng hổ lao đến Lâm Minh, đối mặt với vây công như vậy, Lâm Minh ngay cả vũ khí cũng không xuất ra, chẳng qua là chỉ một ngón tay vào thi thể Cự Ma vết sẹo đao.
Oành!
Thi thể kia nổ tung lên không có chút dấu hiệu nào, một đoàn huyết vụ bạo tán ra, hóa thành một đạo Huyết Ẩm chi ấn, chỉ nghe “hưu” một tiếng, Huyết Ẩm chi ấn kia liên tục đâm vào thân thể bốn năm Cự Ma, thân thể những Cự Ma kia dừng lại, tiếp theo phát toái tập thể!
Máu huyết phun ra, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn mới trên không trung!
Trong nháy mắt, Huyết Ẩm chi ấn trong tay Lâm Minh có hơn năm đạo, năm đạo Huyết Ẩm chi ấn, giống như năm cánh hoa đẹp đẽ, nổi lơ lửng không tiếng động trong tay Lâm Minh, chậm rãi xoay tròn, ngay cả giết năm người, mà bản thân Lâm Minh lại không nhúc nhích một bước nào, phảng phất người tiến vào căn bản không phải hắn.
Một màn rung động như thế, thủ lĩnh vệ đội kia hoàn toàn sợ ngây người, mồ hôi lạnh dọc theo phần gáy thủ lĩnh vệ đội chảy xuống, hắn nắm chặt lấy chuôi đao trong tay, tuy nhiên là một cử động cũng không dám, hắn cảm giác mình đối mặt không phải là một thanh niên, mà là một Tử Thần, sợ hãi tràn ngập trái tim thủ lĩnh vệ đội ở một sát na.
- Ngươi... Ngươi...
Lâm Minh mặt không chút thay đổi, năm ngón tay phải đột nhiên mở ra.
Phốc phốc phốc!
Huyết Ẩm chi ấn bay vụt ra bốn phía, nổi lên một cơn gió lốc huyết sắc!
- A a a a...
Theo tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế vang lên, cả đại sảnh máu tươi bay vụt, huyết vũ trải dài, giống như đổ một chậu vào trong lều, chẳng qua là trong một nháy mắt, lều cao vài chục trượng cũng bị gió lốc huyết sắc xé mở.
Hơn mười người vệ binh chết ngay lập tức tại chỗ, thi thể bay rớt ra ngoài, chỉ để lại thủ lĩnh vệ đội cấp Ma Tướng tứ tinh, cầm bảo kiếm trong tay, nửa quỳ trên mặt đất, thân thể của hắn bị mười mấy lỗ máu đâm xuyên qua, nhìn Lâm Minh, hai mắt tràn đầy vẻ không thể tin cùng sơ hãi.
- Ngươi...
Oành!
Thân thể của hắn vỡ nát, một đạo Huyết Ẩm chi ấn mới, từ bên trong vũng máu chậm rãi dâng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.