Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2098: Một đời người một nhân sinh. (6)

Tàm Kiếm Lý Ngưu

20/07/2015

Trong nội tâm hiện ra suy nghĩ này, mấy đời nhân sinh, hắn gặp qua không ít chuyện, dù sao thần quốc mạnh nhất Thiên Diễn đại lục, người cầm quyền có thể khống chế quyền lực lớn nhất cả đại lục, có thể chi phối tài nguyên phong phú, nếu như mình xuất hiện, chạm vào lợi ích của những người này, loại tình huống này diễn ra cũng hợp tình hợp lý.

Tình thế càng ngày càng phức tạp.

Nhưng mà thời điểm này trong triều có người đứng ra khống chế lời đồn đĩa, hắn bắt tay từ nhiều phương diện, làm cho lời đồn dần dần bình thường lại.

Tuy có người bất mãn với Lâm Minh, nhưng tóm lại vẫn không còn hiển nhiên như trước kia.

Người này chính là Đông Vương Lâm Tiểu Đông của Chu Tước thần quốc.

Lâm Tiểu Đông là huynh đệ thời thiếu niên với Lâm Minh, lúc ấy Lâm Minh chia tay Lan Vân Nguyệt thì Lâm Tiểu Đông chiếu cố Lâm Minh rất nhiều.

Về sau thành lập Chu Tước thần quốc, cơ hồ những người thân nhất của Lâm Minh, kể cả phụ mẫu, Lan Vân Nguyệt, Lâm Tiểu Đông đều tới đây.

Lâm Tiểu Đông được phong vương, khi hắn còn bé phụ mẫu buôn bán, ở phương diện kết giao người quyền mưu rất có thiên phú, tăng thêm hắn là huynh đệ của Lâm Minh, có quan hệ tương đối gần với Lâm Minh, trong triều rất ít có người dám đắc tội với hắn.

Thực lực của hắn không được, lại thu dưỡng một ít cao thủ khách khanh, bọn họ đều là Mệnh Vẫn Kỳ, thậm chí có người lăn lộn phong sinh khởi thủy trong triều, có được năng lực không nhỏ.

- Tiểu tử ngươi nên tranh giành chút thể diện cho phụ mẫu của ngươi a.

Lâm Tiểu Đông gặp Lâm Minh trong phủ đệ của mình, nện một quyền vào ngực Lâm Minh.

Hơn hai trăm năm qua, Lâm Tiểu Đông đã mập ra, dáng người của hắn vốn không cao. Mập mập như trứng gà, chỉ cái bụng đã to lớn, cúi đầu nhìn xuống không thể nhìn thấy ngón chân.

Hắn bảo dưỡng cũng không tệ, lấy ba phu nhân và hơn mười tiểu thiếp, không ít tiểu thiếp có nội tình tu luyện không kém.

Trừ chuyện đó ra, hắn còn có rất nhiều nha hoàn hầu hạ, trực tiếp tạo thành con nối dỗi chất đống, có hơn bốn mươi nhi tử và hơn ba mươi con gái.

Hắn đấm một quyền vào ngực Lâm Minh, lại sờ đầu Lâm Minh, bộ dáng trưởng bối giáo huấn hậu bối, ánh mắt của hắn vốn không lớn, hơn nữa hắn lại béo, khi cười con mắt híp lại không thấy được, nhìn qua là bộ dáng gian thương mười phần.



Lâm Minh nhớ tới Lâm Tiểu Đông vốn là tiểu đệ đi theo sau mông của hắn, bây giờ thành trưởng bối của hắn, hắn gặp mặt còn phải gọi một tiếng "Đông thúc".

Đương nhiên Lâm Tiểu Đông gọi phụ mẫu Lâm Minh là đại bá và bá mẫu, bối phận không thể loạn, nhưng mà Lâm Tiểu Đông mới mặc kệ nhiều như thế, hắn không muốn gọi mao đầu tiểu tử như Lâm Minh là đại ca.

Lâm Tiểu Đông những năm qua rất nhiều cố Lâm Minh, cảm thấy Lâm An rất giống Lâm Minh năm đó.

Lâm Minh bị Lâm Tiểu Đông giáo huấn một trận, sau khi rời khỏi Đông Vương phủ, hắn tự nhiên không muốn phụ mẫu bị cuốn vào tranh đấu quyền lực, liền thu liễm một ít, bắt đầu chăm chỉ học tập.

Một ngày này, đệ tử Lâm thị thư viện bắt đầu tiến vào rừng rậm nguyên thủy khi trước lịch lãm, lần lịch lãm trước bị hủy nên rất nhiều người không cầm được thành tích.

Sau khi lịch lãm bắt đầu, rất nhiều người tốp năm tốp ba tiến vào trong rừng rậm, Lâm Minh lại đi một mình.

Hắn đi trong rừng rậm không có mục đích, tùy ý đánh chết một ít tiểu hung thú.

Trong rừng rậm này có rất nhiều hung thú cấp thấp, có đủ loại hung thú, đều có phân chia đẳng cấp, săn giết hung thú đẳng cấp khác nhau, có điểm đối ứng khác nhau, nếu có thể trong lần lịch lãm kiếm đủ thành tích, cho dù thông qua cũng chỉ được đánh giá đạt tiêu chuẩn.

Hằn năm trong lịch lãm có phân nửa là đủ thành tích, phần lớn là hài lòng, ưu tú chỉ có mấy người, mà đánh giá trác tuyệt vài năm mới có một người.

Vốn Lâm Minh định tìm đánh giá hài lòng và ưu tú là đủ rồi, như thế sẽ tăng thể diện cho phụ mẫu, cũng không quá mức kinh thế hãi tục.

Mà thời điểm này hắn nghe được tiếng rít gào vang vọng.

Ánh mắt của hắn nhìn xuyên thấu qua rừng nhiệt đới, nhìn thấy một thiếu nữ đang chém giết với một con độc thiềm mắt xanh.

Độc thiềm mắt xanh là một loại hung thú lợi hại nhất trong rừng rậm nhiệt đới này, đánh chết nó là điều kiện tất yếu để được đánh giá "Trác tuyệt".

Lâm Minh nhìn thấy thiếu nữ này, chính là Tư Đồ Minh Nguyệt.

Trong lịch lãm rèn luyện mỗi năm có thể liên tục được đánh giá trác tuyệt cũng chỉ có mình Tư Đồ Minh Nguyệt.



Nàng rất giống Tư Đồ Yêu Nguyệt lúc trẻ, mặc một thân áo tím, tư thái cao gầy, hai chân thon dài thẳng tắp, làn da của nàng trắng nõn nà, hoàn mỹ không tỳ vết. Tuy biểu lộ của nàng lãnh đạm nhưng mà nàng cho người ta cảm giác không phải là băng sơn mỹ nhân không thể tiếp cận, mà là mang theo một cảm giác vũ mị yêu dị của yêu nữ, khiến người ta có cảm xúc khác thường,

Mặc dù đối chiến với độc thiềm mắt xanh, Tư Đồ Minh Nguyệt cũng vô cùng yên tĩnh, dường như dung làm một thể với cảnh vật chung quanh.

Lâm Minh và Tư Đồ nhất tộc có nhân quả không nhỏ, hắn tiêu diệt quốc gia của Tư Đồ Minh Nguyệt ---- Tu la thần quốc, thậm chí một ít trưởng bối của Tư Đồ Minh Nguyệt cũng vẫn lạc trong hạo kiếp đó.

Vốn a di và mẫu thân của Tư Đồ Minh Nguyệt là Tư Đồ Yêu Nguyệt, Tư Đồ Yêu Yêu đều là thiên chi kiều nữ của Tu La thần quốc, được cả thần quốc ủng hộ, tiền đồ tương lai bất khả hạn lượng.

Nhưng mà bởi vì Tu La thần quốc bị diệt, tỷ muội Tư Đồ Yêu Nguyệt không còn nơi nương tựa.

Từ thiên chi kiều nữ ở trên cao, đột nhiên biến thành hoàng nữ vong quốc cực khổ, thân phận chênh lệch quá lớn.

Tu La thần quốc có thể nói là tường đổ mọi người cùng đẩy, Tư Đồ Yêu Nguyệt và Tư Đồ Yêu Yêu bởi vì mỹ mạo và thiên phú nên bị một ít cường giả Thần Hải ngấp nghé, có người muốn thu các nàng, từ thời gian rất lâu lúc trước hai nàng cất bước rất gian nan.

Từ phương diện này mà nói, Lâm thị gia tộc và Tư Đồ gia tộc có ân oán không đội trời chung còn chưa đủ.

Từ sau khi trải qua một phen kịch chiến, rốt cuộc Tư Đồ Minh Nguyệt cũng đánh chết độc thiềm mắt xanh.

Trong rừng rậm u ám, toàn thân của nàng là máu và dịch nhờn màu xanh lá, ngực đang phập phồng, hiển nhiên đánh chết hung thú cường đại như thế khiến nàng tiêu hao không nhỏ.

Xoạt!

Tư Đồ Minh Nguyệt lại đâm ra một kiếm, đâm thủng trái tim độc thiềm mắt xanh, tránh nó còn chưa chết.

Sau khi xác định độc thiềm mắt xanh đã chết, nàng xoay người lại, lãnh đạm nhìn qua Lâm Minh, nàng đã sớm phát hiện Lâm Minh tồn tại, nhưng mà nàng không quan tâm, nàng ngồi xổm xuống xé bọc mủ màu xanh lá trên làn da độc thiềm mắt xanh, lấy ra một khối nội đan toàn là máu, đây là tín vật đánh chết hung thú.

Sau đó nàng lại nhìn qua Lâm Minh, Lâm Minh từ trong mắt Tư Đồ Minh Nguyệt nhìn thấy một tia địch ý và xem thường.

Tư Đồ gia tộc những năm này tuy đã khuất phục, hơn nữa sai lầm năm đó đã chuộc tội, nhưng mà không thể không thừa nhận, nhân tài của Tư Đồ gia tộc xuất hiện lớp lớp, huyết mạch của bọn họ cực kỳ xuất chúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook