Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1133: Phân hoá

Tàm Kiếm Lý Ngưu

09/07/2015

Hiện tại, Ma Phương đã chuyển dời vào trong đan điền Lâm Minh, sau khi vượt qua Cửu Vẫn, đan điền của Lâm Minh rõ ràng đã xảy ra biến hóa thật lớn..

Đan điền trở nên lớn hơn, trong đó tinh hạch Toàn Đan lại trở nên càng nhỏ, mà ở chung quanh tinh hạch Toàn Đan, lại rõ ràng xuất hiện không gian vặn vẹo, và có một tầng sương mù mỏng manh bao phủ tinh hạch Toàn Đan. Loại sương mù này, có điểm cùng loại với hình thức ban đầu của khí Hồng mông.

Nghiêm khắc mà nói, đây đã không phải là tinh hạch Toàn Đan, mà phải gọi là Hạt giống thế giới.

Vũ trụ hình thành, quá trình ban đầu chính là những khí Hồng mông trầm trọng như tinh tú kia tụ tập ở một điểm. Điểm này không ngừng hấp thu năng lượng, nén ép năng lượng, khi năng lượng đạt đến mức tận cùng sẽ bùng nổ!

Sau khi bùng nổ, năng lượng nguội trở lại liền hình thành không gian, thời gian, cùng Âm Dương Ngũ Hành, cuối cùng diễn biến thành vạn vật.

Đây chính là cái gọi là đại thế giới bùng nổ, Thần Vực 3000 giới, hạ giới 3000 đại thế giới, đều là sau khi bùng nổ mới hình thành; mà ở trước khi bùng nổ thì ngay cả thời gian, không gian đều không tồn tại.

Mà quá trình tu luyện của võ giả, cũng cùng loại với bùng nổ kinh người của đại thế giới.

Thân thể con người chính là một vũ trụ nhỏ! Diễn biến của thân thể con người giống như hình chiếu của vũ trụ. Ngay từ đầu, võ giả không ngừng tích tụ năng lượng ở trong đan điền, từ Ngưng Mạch kỳ đã bắt đầu có dấu hiệu hệ thống Tụ nguyên, lúc này chân nguyên toàn thân võ giả chảy xuôi ở trong kinh mạch, tiếp sau đó chân nguyên hội tụ ở đan điền, dòng chảy không hề có trật tự, đây chính là Hậu Thiên kỳ.

Kế tiếp, chân nguyên ngưng tụ thành khí xoáy, vận chuyển có quy tắc hơn, là vị Tiên Thiên. Đến Toàn Đan kỳ, chân nguyên ngưng tụ thành tinh hạch Toàn Đan, tinh hạch không ngừng tăng lớn, tiếp tục nén ép, tiếp tục tăng lớn... lặp đi lặp lại quá trình hội tụ năng lượng này, đúng như một phần thu nhỏ của thế giới bùng nổ hội tụ năng lượng trước kia.

Võ giả cơ sở thâm hậu, thậm chí có thể ngưng tụ thành Hắc Động Toàn Đan cực kỳ tương tự với một điểm kia.

Tiếp theo, một quả tinh hạch Toàn Đan này, bao gồm thân thể của võ giả đều phải đi qua chín lần thanh tẩy của Mệnh Vẫn, là làm chuẩn bị cuối cùng cho hóa thần cửu biến.

Cuối cùng, sau khi Cửu Vẫn, tinh hạch Toàn Đan diễn biến thành Hạt giống thế giới. Trong tương lai, Hạt giống thế giới bùng nổ sẽ hình thành thế giới trong cơ thể.

Đan điền của Lâm Minh hiện tại, khác biệt với võ giả bình thường chính là, trong đó vừa có Hạt giống thế giới, vừa có một cây non Tà Thần, ngoài ra, còn lơ lửng một viên tinh thể màu đen hình lập phương, chính là Ma Phương.

Ma Phương lần đầu tiên ngưng hóa thành vật chất trong cơ thể Lâm Minh. Trước đây, Lâm Minh vốn không nhìn thấy Ma Phương, chỉ là biết nó hóa thành một dấu ấn dừng ở trong trái tim mình, hiện tại lại chuyển dời đến đan điền, ngưng tụ thành thực thể, thậm chí còn gom cây non Tà Thần đến một bên nó.

Còn viên hắc châu được Lâm Minh nuốt vào kia, chính là đang ở trong không gian Ma Phương.

Thời điểm Lâm Minh tra xét đến hắc châu, lại phát hiện nó đã xảy ra biến hóa không nhỏ.

- Mộ cô nương! Hắc châu này, ta khẳng định không phải bảo vật cùng loại với Ma Phương. Bởi vì... ta tìm được nó ở trong không gian Ma Phương, lực lượng của nó đã bị ta hấp thu một phần ba, hiện tại bất kể sức nặng hay khí tức đều bị suy yếu không ít...

Lâm Minh nói xong, khẽ lắc đầu, tuy rằng hắc châu vô cùng quý báu, nhưng chung quy không phải cùng loại với Ma Phương, nếu không sao có thể một hơi bị mình hấp thu hết một phần ba lực lượng.

Lâm Minh cũng có chút tiếc nuối trong lòng. Đương nhiên hắn hy vọng mình có thể thu được thêm một kiện bảo vật có giá trị ngang nhau với Ma Phương, đây chính là thần vật vô hạn ngay cả Thiên Tôn đều phải đổ máu tranh đoạt.

Nhưng càng là như thế, loại bảo vật như vậy cũng càng khó có được!

Mình có thể nhặt được Ma Phương, đã là lọt mắt xanh của Ông trời rồi! Nếu muốn không trải qua nhiều khúc chiết đau khổ đã nhận thêm một kiện nữa, thì xác suất đó quả thật có hơi xa vời.



- Hả?

Mộ Thiên Tuyết nhíu đôi mi thanh tú, mình phỏng đoán sai lầm rồi ư?

Lâm Minh lại nói:

- Nhưng ta vẫn cảm thấy phỏng đoán của Mộ cô nương không có sai lầm, nếu không rất nhiều thứ này nọ không thể giải thích: giống như vì sao lúc trước Ma Phương lại bay xuống Thiên Diễn Đại Lục; vì cái gì Hỗn Nguyên Thiên Tôn cũng nhất định phải lựa chọn Thiên Diễn Đại Lục, một vị diện của hạ giới như thế sao có thể hấp dẫn nhiều nhân vật đỉnh cao nhất của Thần Vực như vậy?

- Nếu nói ra hết thảy điều này đều là trùng hợp, thì không khỏi rất gượng ép, thực rất có khả năng là, lúc trước Hỗn Nguyên Thiên Tôn chính vì viên hắc châu kia mà ngã xuống, thân thể hắn cũng nhờ có hắc châu mới có thể cường đại như thế... Mà viên hắc châu ta nuốt vào kia...

Lâm Minh nói đến đây liền lật tay, trực tiếp lấy ra viên hắc châu trong cơ thể. Quả nhiên đúng như lời Lâm Minh nói: hắc châu đã rút nhỏ thể tích một phần ba, sức nặng cũng trở nên nhẹ đi một phần ba.

- Nếu như chúng ta gọi viên hắc châu thật sự kia là Ma Châu, như vậy hắc châu trên tay ta này có thể là phỏng chế phẩm của Ma Châu, cũng có thể là thứ gì đó của Ma Châu chế tạo ra... Mà Ma Châu chân chính có lẽ vẫn còn ở trong Vạn Cổ Ma Khanh vị diện Thiên Diễn Đại Lục! Được bảo hộ ở dưới lực trường của Hỗn Nguyên Thiên Tôn!

Lâm Minh vừa nói như thế, Mộ Thiên Tuyết cũng có động tâm, thậm chí nàng có ý niệm trong đầu lập tức quay về Vạn Cổ Ma Khanh để tra xét tình hình bên trong đó, nhưng nàng vẫn là áp chế ý tưởng này xuống. Vạn Cổ Ma Khanh đó chính là di tích của Thiên Tôn, cho dù là thực lực của Lâm Minh hiện tại đã phi thường cường đại, nhưng tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh vẫn là phúc hay họa còn khó biết. Nên biết rằng, nơi đó chính là cấm địa sinh mệnh tuyệt đối, lưu lại lực trường của Thiên Tôn!

Năm đó sau khi Hỗn Nguyên Thiên Tôn ngã xuống, tất nhiên không hy vọng kế thừa của mình rơi vào trong tay địch nhân, chỉ sợ năm đó hắn lưu lại bố trí không nhỏ! Nếu mình còn có thân thể thì có lẽ còn có khả năng xông vào một lần, hiện tại mà đi vào chỉ sợ không phát huy được tác dụng gì.

- Xem ra... Thiên Diễn Đại Lục, chúng ta không cần tới bao lâu phải quay về một chuyến!

Mộ Thiên Tuyết như có điều suy nghĩ nói.

- Ừm...

Lâm Minh gật gật đầu, cho dù không có Ma Châu, hắn cũng phải quay về, nơi đó còn có vợ hắn, cha mẹ hắn.

- Lâm Minh! Kế tiếp, ngươi theo ta đi từ biệt với cô cô, chúng ta đi Chân Võ đại thế giới lấy vài món đồ vật này nọ...

- Vật gì vậy?

- Ngọc giản của Thương Khung Bá Điển, còn có một ít tài phú của Thiên Vũ Thánh địa di lưu lại. Chỉ tiếc, năm đó thời điểm Thiên Vũ Thánh địa bị hủy diệt, một bộ Thần Võ vô thượng bị thiếu sót hơn phân nửa duy nhất của Thiên Vũ Thánh địa kia, lại bị Thiên Minh Tử cướp đi! Tuy rằng ta cũng tu luyện rồi, nhưng hiện tại không còn thân thể, không thể tái hiện huyền diệu của nó. Kỳ thật, cho dù ta còn thân thể, cũng không có khả năng khắc chế lại bộ Thần Võ vô thượng này. Thần Võ vô thượng là vật vượt qua thiên đạo, người bình thường căn bản không khắc chế được!

Thiên Vũ Thánh địa năm đó là Thánh địa cấp Giới Vương, lão Thánh chủ là Giới Vương đại giới, có một bộ Thần Võ vô thượng không trọn vẹn cũng là trong tình lý.

Thần Võ vô thượng hoàn chỉnh thật sự quá khó có được, bởi vì ngọc giản Thần Võ vô thượng cơ bản chỉ có Thiên Tôn mới có thể khắc ra, hậu nhân trừ phi tu luyện đến gần cảnh giới Thiên Tôn, nếu không không thể phục chế. Cũng vì thế, Thần Võ vô thượng trên cơ bản đều là bản đơn lẻ, mà sau khi nó sinh ra, phải trải qua thời gian mấy ngàn vạn năm, mấy ức năm, trong thời gian đó quay chung quanh nó sẽ có vô số chiến hỏa, tranh đoạt, chém giết đẫm máu.

Nên muốn một bộ Thần Võ vô thượng đầy đủ quá khó khăn quá khó khăn! Giống như Thiên Vũ Thánh địa, tông môn có nửa bộ Thần Võ vô thượng, ở trong Thánh địa cấp Giới Vương đã là phi thường khó có được!

- Thần Võ vô thượng sao...



Lâm Minh khẽ hít một hơi, mấy năm nay hắn trưởng thành, chiến đấu, bao gồm độ thiên kiếp trước đó, Lâm Minh đều cảm giác được thật sâu tác dụng cực lớn của Thần Võ vô thượng!

Tà Thần lực, Thiên Ma Lực Trường, hai bộ Thần Võ vô thượng này là vật mang đến cho Lâm Minh rất nhiều lợi ích: Tà Thần lực không cần phải nói, lực lượng lôi và hỏa chủ yếu của Lâm Minh đều là Tà Thần lực giao cho; còn Thiên Ma Lực Trường thì lại là tuyệt chiêu trọng yếu nhất trong quá trình chiến đấu của Lâm Minh.

Đến cảnh giới của Lâm Minh hiện tại, công pháp bình thường vốn đã không có tác dụng, giống như trí nhớ của những cường giả Thần Vực bình thường trong Ma Phương kia, hắn đã không quá cần tới, hắn cần chính là Thần Võ vô thượng!

Loại công pháp này, tu luyện càng nhiều, nhận được ưu đãi sẽ càng lớn! Đối với nắm trong tay lực thiên đạo, cũng sẽ càng cường đại!

Trong vô tình, Lâm Minh thành tựu Cửu Vẫn, sau khi vượt qua thiên kiếp, hắn đối với thiên đạo đã không hề là tìm hiểu hay mượn dùng đơn giản, mà là nắm trong tay và chi phối!

“Muốn lấy được bộ Thần Võ vô thượng thiếu sót này, chỉ phải đánh bại Thiên Minh Tử.” Lâm Minh nắm chặt nắm tay: Thiên Minh Tử là đối thủ cường đại thứ nhất hắn đi tới Thần Vực gặp được, cường đại đến mức hiện tại ngay cả hắn nhìn lên cũng không thể! Nếu nói Thiên Minh Tử là một ngọn núi cao không thể với tới, như vậy con đường võ đạo của Lâm Minh chính là phải chinh phục những ngọn núi còn cao hơn thế!

...

Ở thời điểm Lâm Minh đối thoại với Mộ Thiên Tuyết, tại Tiêu Dao Cung, một cuộc hội trưởng lão đặc biệt đang tiến hành.

Sở dĩ nói hội trưởng lão lần này đặc biệt, là vì phương thức mời dự họp vượt qua dự kiến của mọi người.

Lúc này, ở một phương tiểu thế giới ngoài vách tường không gian, sáu bảy trưởng lão tụ tập cùng một chỗ, Bạch Khê, Tiêu Hạo Càn đều ở trong đó, sắc mặt bọn họ rất khó coi!

Bọn họ vốn đã đoán được, Mộ Thủy Thiên có thể trong trưởng lão hội nhằm vào bọn họ, nhưng bọn họ cũng không sợ hãi. Mâu thuẫn giữa bọn họ và Mộ Thủy Thiên trong đó chỉ là đấu tranh quyền lực cùng đấu tranh chính trị! Tuy rằng tâm tư của họ ai nấy đều biết, nhưng nếu họ không có vi phạm môn quy, cũng không có sát nghiệt tạo phản, nếu Mộ Thủy Thiên ở trên đại hội ra tay đối phó với bọn họ thì khó mà thuyết phục kẻ dưới phục tùng.

Thế nhưng, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Mộ Thủy Thiên lại áp dụng phương thức họp như vậy.

Nàng chia bọn họ ra làm mấy tổ, sau đó đơn độc triệu kiến từng người từng người!

Nếu là khai đại hội như bình thường, mọi người đều họp cùng một chỗ, như vậy ai nói ra đều sẽ có điều cố kỵ, nhưng hiện tại thì không như vậy, ai nói cái gì trừ Mộ Thủy Thiên ra, không có người thứ ba nào biết!

Kể từ đó, mọi người đều sẽ lo lắng người khác nói gì đây? Nếu mình không nói, có phải hay không sẽ lưu lại ấn tượng không tốt cho Mộ Thủy Thiên?

Nên biết rằng, thời điểm ban đầu Mộ Thủy Thiên ở trong lòng các trưởng lão chỉ là một người từ bên ngoài đến, cho dù là nàng nắm trong tay Tiêu Dao Cung, lại có thực lực mang tính áp đảo, nhưng ở trong lòng mọi người đối với Mộ Thủy Thiên vẫn còn rất mâu thuẫn. Vì thế nếu Mộ Thủy Thiên triệu kiến một mình người nào đó, hỏi một vài bí ẩn, thì sẽ không ai nói ra.

Nhưng hiện tại thì khác.

Lâm Minh vượt qua 33 trọng thiên, Cửu Cửu Mệnh Vẫn, tương lai vô cùng có khả năng thành tựu Giới Vương đại giới... Dưới tình huống như thế, mạch máu của Tiêu Dao Đảo có thể nói là cùng một nhịp thở với thành tựu tương lai của Lâm Minh, thậm chí có thể trở thành Thánh địa cấp Giới Vương! Nếu có thể ngồi lên cỗ chiến xa vô địch này, cho dù chỉ là uống chút nước canh đều có thể được lợi vô cùng.

Mà người như Lâm Minh say mê tu luyện như thế, rõ ràng sẽ không quá quan tâm tới quyền mưu chính trị, như vậy người nắm quyền thực tế của Tiêu Dao Đảo kỳ thật chính là Mộ Thủy Thiên!

Nịnh bợ Mộ Thủy Thiên, tương lai tiền đồ không thể lường, ngược lại đắc tội với Mộ Thủy Thiên, tương lai khẳng định sẽ rất thảm!

Bất tri bất giác, Mộ Thủy Thiên chỉ đưa ra một thủ đoạn nho nhỏ liền phân hoá các trưởng lão vốn trước đây đoàn kết bền chắc như thép! Điều này sao có thể làm cho Bạch Khê an tâm?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook