Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1435: Sói nhiều thịt ít

Tàm Kiếm Lý Ngưu

14/07/2015

- Đến, một, hai, ba, bốn... Bốn tên, ta quả nhiên được hoan nghênh.

Lâm Minh tự giễu nói ra. Cơ hồ tất cả thí luyện giả ở đây tu vị của Lâm Minh yếu nhất, trong mắt của người khác thì hắn chính là thịt cá mặc người ta xâm lược.

Có bốn nhóm người đang chạy tới đây, hai người là độc lập, còn lại hai tốp một chính là Hắc Thiết Tam Sát, một chính là đôi phu thê.

Bọn họ thời điểm tiến vào cổng truyền tống cùng hành động, tay cầm lấy nhau cho nên truyền tống không có bị tách ra.

XÍU...UU!!

Đôi phu thê đuổi tới đầu tiên, theo phía sau bọn họ chính là một thanh niên Yêu tộc.

Tên thanh niên Yêu tộc làn da trắng nõn, hai lỗ tai đầy, nói là thanh niên kỳ thật cũng có hơn trăm tuổi, người này tên là Tuấn Tình, thực lực xuất chúng, hơn nữa tướng mạo tuấn mỹ, trong Hỗn Loạn Thành lăn lộn thật tốt, được không ít nữ nhan mê.

- Hì hì, muốn ăn một mình sao?

Thanh niên Yêu tộc tươi cười, mở miệng nói ra.

- Sói nhiều thịt ít, một huy chương khô lâu mà thôi, đằng sau còn có người chạy đến, ai lấy được thì bằng vào bổn sự mà thôi.

Thanh niên Yêu tộc nhìn qua đôi phu thê trước mặt rút vũ khí ra, dường như muốn hạ quyết tâm lấy một huy chương khô lâu trên người Lâm Minh trên, đối với bọn họ mà nói huy chương cua Lâm Minh chính là khối thịt mỡ, mấu chốt là xem ai ăn được nó.

- Bá! Bá!

Lại có hai phe đội ngũ đuổi tới, Hắc Thiết Tam Sát thình lình ở trong đó, trong lúc nhất thời người ở đây trừ Lâm Minh ra, tổng cộng có bảy người.

Cái gọi là cừu nhân tương kiến hết sức đỏ mắt, tam sát lão nhị xoa nắm tay, nhìn qua Lâm Minh, nhe răng cười liên tục.

- Tiểu tử, thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi xông tới! Hôm nay bởi vì quy tắc hạn chế chúng ta sẽ không giết ngươi, nhưng mà sẽ đánh cho ngươi tàn phế, đến lúc đó đi ra ngoài mới từ từ thu thập ngươi, đem làm xương cốt và kinh mạch toàn thân của ngươi làm gãy mất, giống như chó chết ném trên đường cái, ha ha ha...

- Một đám sói cùng vây lấy thịt, chỉ có một quả huy chương. Bốn nhóm người không phân được, các ngươi nói làm sao bây giờ. Cũng không tới mức vì một tấm huy chương bốn phương chúng ta đánh một trận?

Thanh niên Yêu tộc nhìn qua Hắc Thiết Tam Sát, lại nhìn qua Lâm Minh, chậm rãi nói ra. Hắn một người dám hành động đơn độc trong Hỗn Loạn Thành, bao giờ cũng có thực lực và căn cơ, thực đánh nhau hắn cũng chẳng sợ ai.

- Hắc hắc, các vị, đưa hắn cho huynh đệ chúng ta đi.

Lão đại của Hắc Thiết Tam Sát nói ra.

- Huynh đệ chúng ta có chút ân oán với tiểu tử này, hôm nay vừa vặn kết thúc. Về phần huy chương khô lâu kỳ thật không có trọng yếu như vậy, thứ cho ta nói thẳng, trong các vị ở đây hy vọng thông qua khảo hạch không lớn, ta nghĩ các ngươi tới đây chẳng qua là biết một chút rồi về, chuẩn bị cho lần tiếp theo đúng không?

- Ha ha, ai nói không trọng yếu, ta đã sớm có thực lực trở thành nhất tinh Tu La, chỉ là không có thời gian mà thôi, lần này ta vẫn muốn tâp hợp đủ năm mươi huy chương đấy.

Thanh niên Yêu tộc tự tin nói ra, âm thanh có chút đường hoàng.

Hắc Thiết Tam Sát nhướng mày, tên gia hỏa tới từ Yêu tộc này đúng là hung hăng càn quấy, hắn cho rằng mình là caisgif?

Tuy không quen nhìn, nhưng mà hắn cũng chẳng tranh chấp gì, nói thẳng:

- Tốt, ngươi đi đường của ngươi, huy chương khô lâu này chúng ta không muốn.

- Ha ha, chuyện tốt như vậy, thành giao!



Thanh niên Yêu tộc khóe miệng cong lên, đương nhiên hắn muốn lấy huy chương cũng phải được hai đội kia đồng ý mới được.

- Nhưng mà...

Đột nhiên thanh niên Yêu tộc dừng lại, nhìn qua phía Lâm Minh, trong ánh mắt toát ra một tia thần sắc hứng thú.

- Trước đó có chuyện ta muốn hỏi một chút, ta vẫn cảm thấy ngươi tại sao lại bay lên không trung? Đây là trò chơi thợ săn và con mồi, thấy thế nào mà đi làm chuyện não tàn như thế, ngay cả kẻ đần cũng biết bay lên không trung sẽ có hâu quả gì, mà ngươi dường như cố ý làm như vậy, muốn dẫn chúng ta tới sao? Ngươi thành công, nhưng mà động cơ đâu?

- Hắc hắc, chuyện này đơn giản, hắn đại khái biết rõ chính mình không có khả năng qua cửa, cho nên dẫn một đám người sống mái với nhau, muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi? Suy nghĩ này quá ngu xuẩn rồi.

Hắc Thiết Tam Sát trào phúng nói ra.

Lâm Minh cũng cười, cười rất bình tĩnh, nói:

- Đúng là nguyên nhân này, chỉ muốn dẫn các ngươi tới nên ta bay lên không trung chủ động bạo lộ chính mình, giảm được rất nhiều phiền toái.

- Ồ, có ý tứ!

Thanh niên Yêu tộc sờ lên cằm, đôi mắt dài nhỏ sáng quắt nhìn qua Lâm Minh, muốn từ trong người Lâm Minh nhìn ra chút gì đó.

- Ta càng ngày càng không hiểu, nơi này là trò chơi thợ săn và con mồi, ngươi cũng lần đầu tiên đến, không có khả năng ở chỗ này bố trí mai phục được, đem chúng ta dẫn tới chỗ ngươi làm gì, chẳng lẽ mình ngươi có thể đối phó chúng ta?

- Trả lời!

Lâm Minh nói:

- Sự tồn tại của các ngươi làm độ khó của trò chơi gia tăng không ít, ta không tự tin qua cửa, cho nên không thể không ra hạ sách nầy, chỉ cần giải quyết các ngươi thì độ khó sẽ giảm xuống.

- Cái gì?

Lâm Minh nói như vậy ởlàm thanh niên Yêu tộc và đám người khác ngây ngốc, tiểu tử này điên rồi? Tại sao dám có suy nghĩ điên cuồng như vậy, một người đào thải tất cả mọi người?

- Nói đơn giản hơn...

Lâm Minh rút Phượng Huyết Thương ra, mũi thương chỉa lên trên, lôi đình cùng hỏa diễm đan vào cùng một chỗ.

- Thực lực của ta còn trên tất cả các ngươi.

Nói xong câu đó trong nháy mắt Lâm Minh biến mất, giống như quỷ mỵ xuyên qua hư không.

- Không xong!

- Coi chừng!

Đột nhiên xuất hiện biến hóa làm cho tất cả mọi người trong nội tâm kinh hãi, mọi người phản ứng đầu tiên chính là lui toàn bộ ra ngoài..

Mà đúng lúc này lão tam trong Hắc Thiết Tam Sát đột nhiên cảm giác sau lưng rất lạnh, một cổ sát cơ từ sau lưng của hắn bao phủ toàn thân!

Hắn không chút nghĩ ngợi đột nhiên đánh ra phía trước, đồng thời từ trong tu di giới rút đại đao chém ra sau lưung, nhưng mà tốc độ của Lâm Minh thật sự quá nhanh, nhanh tới mức vượt qua phản ứng của hắn, trong nháy mắt lão Tam đnáh ra thì phần lưng của hắn mát lạnh, ngực đau xót, một cây trường thương giống như độc xà từ sau lưng hắn đâm tới trước.

Trên mũi thương mang theo máu tươi long lanh.



Lão tam trong Hắc Thiết Tam Sát đã bị Lâm Minh một lưỡi đâm xuyên qua thân thể! Thân thể võ giả Thánh tộc cứng cỏi hơn người khác bị Phượng Huyết Thương đâm xuyên như tờ giấy.

- Cái gì!

Bên ngoài hai mươi trượng, thanh niên Yêu tộc rành mạch nhìn tất cả, tốc độ của Lâm Minh gần như thuấn di.

Đây là không gian pháp tắc! Chỉ có võ giả nhân loại mới có thể đem pháp tắc phát huy đến mức tận cùng! Tốc độ của Thánh tộc là nhanh, nhưng mà không thể nhanh bằng pháp tắc.

Mà một thương hời hợt không có bất kỳ hoa lệ nào sau khi quán chú chân nguyên liền trực tiếp xuyên thủng than thể lão tam tam sát, lực công kích như vậy làm cho thanh niên Yêu tộc sợ hãi, hắc thiết lão Tam thực lực tuy bình thường, nhưng dù sao cũng là võ giả Thánh tộc, cả đời đều luyện thể, dù thực lực có chênh lệch luyện đến Thánh Quân cảnh, xương cốt toàn thân còn cứng hơn kim loại, cộng thêm cương nguyên hộ thể, dĩ nhiên cũng bị Lâm Minh một thương giải quyết, đây lực thế nào?

Đột nhiên Lâm Minh rút Phượng Huyết Thương ra, dễ dàng xuyên thủng thân thể hắc thiết lão tam, mà chân nguyên Lâm Minh thâm hậu, thân thể sau khi mở ra bát môn độn giáp có thể đạt tới mấy tỷ cân, còn có một nguyên nhân là trên Phượng Huyết Thương của Lâm Minh có quán chú chiến linh, đối chiến tinh thần chính là yế thế của võ giả Thánh tộc, chiến linh là ưu thế của nhân loại.

- Đi chết!

Lâm Minh nói xong, bàn tay ấn vào ngực hắc thiết lão tam một cái, hời hợt một chưởng nhưng mà lại là chiêu thức tổn hại nhất trong tất cả chiêu thức của Lâm Minh-- tuyệt mạch thủ!

Nhiều năm không dùng, hiện tại dùng trên người Hắc Thiết Tam Sát, Lâm Minh ra tay không chút dừng lại, công tác liên tục, gọn gàng, chỉ nghe "Răng rắc" một tiếng vang nhỏ, chân nguyên đánh vào kn mạch và xương cốt toàn thân của hắc thiết lão tam, cốt cách kinh mạch của hắn lập tức đứt gãy, khí huyết đoạn tuyệt!

Trong thế giới không được giết người này, Lâm Minh quyết định tiếp thu ý kiến của Hắc Thiết Tam Sát, không giết người, nhưng lại làm cho ngươi tàn phế, chuyện này với võ giả mà nói so với giết hắn còn thảm hơn, nhất là Hắc Thiết Tam Sát là nhân vật chuyên làm việc ác này, trong Hỗn Loạn Thành không biết có bao nhiêu cừu gia, một khi mất đi tu vị thì kết cục có thể nghĩ!

- Ra tay ác như vậy! Thực lực mạnh như vậy!

Thanh niên Yêu tộc trong nháy mắt mấy cái, chỉ hai chiêu đã triệt để phế hắc thiết lão tam, thủ đoạn gọn gàng như thế tuyệt đối không phải đóa hoa nhà ấm do thế gia dưỡng ra được, mà là loại nhân vật quanh năm đi lại bên bờ sinh tử, giết người không biết bao nhiêu, thân thủ siêu phàm tuyệt luân, trong cơ thể ẩn chứa sát cơ vô hạn cùng lực lượng dáng sợ, thời điểm bình thường thì khiêm tốn, một khi bạo phát thì chính là bạo long.

- Trốn!

Đây là ý niệm trong đầu của thanh niên Yêu tộc lúc này, hắn đã bất chấp suy nghĩ Lâm Minh tu vi như thế nào và thực lực ra sao, hắn chỉ biết nếu mình không trốn, tuyệt đối sẽ có hạ tràng như hắc thiết lão tam!

Nhưng mà khi thanh niên Yêu tộc làm ra quyết định này, hắn chỉ cảm thấy thân thể trì trệ, một đạo lưc lượng vô hình chui vào thân thể của hắn, xâm nhập cốt cách kinh mạch, giống như cấm lạc ấn vào người của hắn.

- Cái gì đó?

Trong lòng thanh niên Yêu tộc cả kinh, lập tức kịp phản ứng.

- Là truy tung tính thần chi phù văn?

Trong Tu La Lộ, có rất nhiều thần chi phù văn phụ trợ, truy tung phù văn là một trong số đó, một khi bị loại này đánh trúng thì khó giải, nhưng mà hiện tại thanh niên Yêu tộc lại cảm giác Lâm Minh cắm vào trong người của hắn không phải loại này.

- Không phải phù văn... Là chiến linh ấn ký, nhưng hiệu quả lại như nhau!

Thanh niên Yêu tộc lập tức hiểu rõ Lâm Minh là muốn gieo xuống ấn ký truy tung săn đuổi bọn họ, đây mới thực sự là trò chơi thợ săn! Mà đáng tiếc bọn họ tham gia trò chơi này không phải là thợ săn, mà là con mồi.

Với tư cách võ gỉ Yêu tộc, thanh niên Yêu tộc ở phương diện chiến linh thiên phú kém nhân loại, nhưng mà mạnh hơn Thánh tộc nhiều, hắn lúc này làm ra phản ứng, muốn biến mất chiến linh ấn ký.

Song sau khi cảm giác của hắn tiếp xúc đến chiến linh ấn ký thì hắn cảm giác tứ chi lạnh như băng, tay chân phát lạnh, chiến linh ấn ký này lóe hào quang trong suốt như ngọc, thoạt nhìn là một khối mỹ ngọc xinh đẹp.

Đây rõ ràng là... Bích hồn chiến linh!

- Bích hồn chiến linh? Con mẹ nó, ta chọc ai thế này?

Thanh niên Yêu tộc lập tức há hốc mồm, chiến linh của hắn chỉ có hoàng kim mà thôi, so với bích hồn chiến linh thì chẳng khác gì lấy trứng chọi đá.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook