Chương 2220: Tiếp xúc Nhân tộc.
Tàm Kiếm Lý Ngưu
20/07/2015
Nhân tộc đã sớm muốn tiếp xúc với người thần bí này, nhưng mà bởi vì bị Thánh tộc phong tỏa nên phạm vi hành động bị ước thúc, Nhân tộc căn bản không thể tìm thấy người thần bí.
Kỳ thật đừng nói Nhân tộc tìm không thấy, cho dù Thánh tộc cũng trăm phương ngàn kế mới đoán ra địa điểm người thần bí xuất hiện, thiết hạ bẫy rập đối phương, kết quả bị toàn diệt...
Cho tới hôm nay trinh sát Nhân tộc rốt cuộc tận mắt nhìn thấy người thần bí, bọn họ làm sao không kích động chứ?
Mấy tháng này cái tên người thần bí đã truyền ra khắp vũ trụ man hoang, ngay cả Tam Thập Tam Thiên cũng biết đại khái.
Nổ tung quá mạnh khiến cho trinh sát không thể tới gần, mắt thấy từng chiếc linh hạm của Thánh tộc bị hủy diệt, tâm thần của bọn họ kích động không hiểu.
Những trinh sát Nhân tộc này các đây không lâu vừa mới tham gia huyết chiến giữa Phổ Đà sơn cùng quân đoàn hai Thánh tộc.
Bọn họ hiểu rõ sự cường đại của quân đoàn hai Thánh tộc này, những con mực tinh không cổ thú cũng mạnh không hợp thói thường, chúng chẳng những lực phòng ngự kinh người, hơn nữa thân thể cứng cỏi có thể co dãn, có thể bắn ngược một ít công kích ra.
Mà xúc tu của chúng là ác mộng của địch nhân, một khi bị chúng quấn thì vô số giác hút trên đó sẽ hút khô lực lượng địch nhân tới chết.
Quái vật đáng sợ như thế tuyệt đối là ác mộng của Nhân tộc.
Mà bây giờ những quái vật này lại bị thần quang từ thành lũy bắn xuyên qua người, quả thực không chịu nổi một kích.
Mà hắc long càng đáng sợ hơn, nó chẳng khác gì sư tử đang vồ thỏ.
Huống chi hiện tại người thần bí đối mặt không đơn thuần là quân đoàn hai Thánh tộc, còn có quân đoàn thiết sư quân đoàn ba.
Về phần quân đoàn thiết sư, tình báo Nhân tộc ít tới thương cảm, nhưng mà cũng không trở ngại bọn họ biết quân đoàn ba mạnh mẽ, có thể đặt song song trong sáu đại quân đoàn của Thánh tộc, chiến lực tổng hợp tuyệt đối không dưới Phổ Đà sơn.
Nhưng hôm nay hai chi quân đội siêu cấp liên hợp lại không tránh khỏi kết cục toàn quân bị diệt.
Trận đại chiến này diễn ra không biết bao lâu, cho dù bốn Thiên Tôn đỉnh cấp liên thủ cũng không thể cải biến cái gì.
Lúc trước Lâm Minh có thể trực tiếp trấn áp bổn mạng lông vũ của Phiêu Vũ thần vương, lúc này đối mặt với bốn Thiên Tôn. Thực lực Lâm Minh căn bản không phải bọn họ có thể chống lại.
Phốc!
Lâm Minh một lưỡi thương đâm xuyên cổ họng tộc trưởng man cổ Thánh tộc, tộc trưởng này chết, cũng tạo thành hiện tượng con lạc đà chở cọng rơm, rốt cuộc hạm đội Thánh tộc không tổ chức được tiến công hữu hiệu gì cả, bị Hỗn Nguyên Thiên Cung nghiền áp bọn họ chỉ có thể vừa đánh vừa lui, không thể làm gì!
Hỗn Nguyên Thiên Cung như hổ vào bầy dê, chùm sáng do quân đoàn Hoang bắn ra ngoài chẳng khác gì tia sáng tử thần, cắt nát linh hạm Thánh tộc.
Mà thời điểm này ba đại phân thân của Lâm Minh cũng từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung giét ra, ba đại phân thân những năm này cùng phát triển với Lâm Minh, thực lực đã sớm không thể so sánh nổi, những tinh không cổ thú to lớn kia bị nghiền áp không ngóc đầu lên nổi.
Rầm!
Lại một tinh không cổ thú vương tộc bị hắc long nhìn chằm chằm vào, những năm này tiểu Hắc đã hóa thân ác ma cự long, gai xương bén nhọn trên người của nó dễ dàng cắt qua người tinh không cổ thú!
Tiểu Hắc thập phần thiếu đạo đức, nó biết không thể hủy diệt tất cả hạm đội Thánh tộc, cho nên chuyên môn giết lớn trước, rất nhiều tinh không cổ thú trong nháy mắt đã bị Tiểu Hắc cắt đứt cổ mềm mại.
Liên quân Thánh tộc càng chiến càng ly tán, thời điểm này Hỗn Nguyên Thiên Cung, phân thân Lâm Minh và hắc long đều đuổi giết một hướng, cột sáng bắn ra tiêu diệt vài con tinh không cổ thú, cùng lúc đó hắc long lưu lại mấy linh hạm.
Chậm rãi Hỗn Nguyên Thiên Cung bắn ra thần quang càng thưa thớt, lúc này liên quân Thánh tộc đã bị Lâm Minh đánh tàn phế, những linh hạm, cự thú còn sót lại đều bay vào sâu trong tinh không trốn đi.
Sau khi thoát ly chiến trường, một ít linh hạm có thời gian xung túc phát động trận pháp, tiến vào vết nứt không gian, tiến hành không gian đại na di.
- Không cần đuổi theo!
Lâm Minh khoát khoát tay, hắc long truy kích Thánh tộc và Hỗn Nguyên Thiên Cung đều dừng lại, mà ba phân thân của Lâm Minh cũng quay về nội thế giới Lâm Minh.
Hắc long lúc này toàn thân nhuốm máu, một trận chiến này nó cũng bị không ít thương thế, nhưng mà nó cực độ hưng phấn, mắt to màu hổ phách hiện ra thần thái không chờ nổi.
Hai móng vuốt của nó mang theo hai con tinh không cổ thú, cái đuôi to còn quấn một con nhỏ hơn, những con mực này với nó chính là mỹ vị.
Thấy cảnh này Lâm Minh cười.
Đối với hắc long mà nói, những thứ này là đồ ăn ngon, phải biết rằng những tinh không cổ thú tuy không bằng thần thú, nhưng cũng có thể nói là chủng tộc đỉnh cấp gàn với thần thú nhất, thực tế vương giả trong tinh không cổ thú còn mạnh hơn rất nhiều thần thú.
Thi thể cổ thú toàn là tài bảo, giá trị có thể so sánh với thi thể thần thú.
Nhớ năm đó Lâm Minh vì một gốc chí tôn long cốt gặp bao nhiêu nguy hiểm, nhưng còn không bằng thi thể những cổ thú này.
Hắc long đã không thể chờ đợi được một ngụm cắn một con vương giả tinh không cổ thú, nó bắt đầu thôn phệ huyết nhục, ăn chúng, hắc long hấp thu chất dinh dưỡng trong đó, nó phát triển thật nhanh.
Đại bằng dùng giao làm thức ăn, phượng hoàng chỉ ăn năng lượng tinh hoa vũ trụ, đồ ăn thần thú ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của chúng.
Lâm Minh thân ảnh di động liên tục, thu một ít thi thể tinh không cổ thú vào nội thế giới, những thứ này là bảo bối, tuy hắn thân gia phong phú nhưng cũng không thể lãng phí.
Làm xong tất cả, Lâm Minh bay vào Hỗn Nguyên Thiên Cung.
Trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, quân đoàn Hoang bày trận địa nghênh đón kẻ địch, nhưng mà thời điểm này năng lượng quân đoàn Hoang gần như hao hết, sau khi quân đoàn Hoang biến thân, tuy thực lực tăng lên một đại cảnh giới, nhưng mà loại biến thân này căn bản không duy trì trong bao lâu.
Hiện tại Lâm Minh dò xét tình huống quân đoàn Hoang một phen, trong đó chín thành võ giả cũng đã tiêu hao hết, không nghỉ ngơi mấy ngày là không thể khôi phục được.
Ngay cả Thanh Liên tiên tử không biến thân cũng mồ hôi như mưa.
Nhìn thấy Lâm Minh tiến đến, Thanh Liên tiên tử khom người thi lễ.
- Ngươi làm không tệ! Lâm Minh tán thưởng nói ra, có Thanh Liên tiên tử là một viên đại tướng ở đây, hắn có thể tiết kiệm không ít khí lực, Thanh Liên tiên tử nắm chắc cục diện chiến trường, làm ra phán đoán cũng cực kỳ hợp lý, có nàng chỉ huy quân đoàn Hoang lực phá hoại tuy khó sánh bằng Lâm Minh, nhưng mà một ít chi tiết không phải Lâm Minh có thể sánh bằng.
- Tạ chủ nhân khích lệ.
Thanh Liên tiên tử lau lau mồ hôi trên mặt, lộ ra nụ cười mê người, nói:
- Chủ nhân, trải qua trận chiến này, bộ tộc man cổ Thánh tộc cùng Thánh Cương Thiên tổn thất thảm trọng, trong mấy vạn năm khó khôi phục nguyên khí. Nhưng mà lần này Tạo Hóa thánh tử triệu tập nhiều quân đội tới đây, Thanh Liên luôn cảm giác chuyện có chút không giống tầm thường, cho nên bắt mấy người sống thẩm vấn một phen.
Kỳ thật đừng nói Nhân tộc tìm không thấy, cho dù Thánh tộc cũng trăm phương ngàn kế mới đoán ra địa điểm người thần bí xuất hiện, thiết hạ bẫy rập đối phương, kết quả bị toàn diệt...
Cho tới hôm nay trinh sát Nhân tộc rốt cuộc tận mắt nhìn thấy người thần bí, bọn họ làm sao không kích động chứ?
Mấy tháng này cái tên người thần bí đã truyền ra khắp vũ trụ man hoang, ngay cả Tam Thập Tam Thiên cũng biết đại khái.
Nổ tung quá mạnh khiến cho trinh sát không thể tới gần, mắt thấy từng chiếc linh hạm của Thánh tộc bị hủy diệt, tâm thần của bọn họ kích động không hiểu.
Những trinh sát Nhân tộc này các đây không lâu vừa mới tham gia huyết chiến giữa Phổ Đà sơn cùng quân đoàn hai Thánh tộc.
Bọn họ hiểu rõ sự cường đại của quân đoàn hai Thánh tộc này, những con mực tinh không cổ thú cũng mạnh không hợp thói thường, chúng chẳng những lực phòng ngự kinh người, hơn nữa thân thể cứng cỏi có thể co dãn, có thể bắn ngược một ít công kích ra.
Mà xúc tu của chúng là ác mộng của địch nhân, một khi bị chúng quấn thì vô số giác hút trên đó sẽ hút khô lực lượng địch nhân tới chết.
Quái vật đáng sợ như thế tuyệt đối là ác mộng của Nhân tộc.
Mà bây giờ những quái vật này lại bị thần quang từ thành lũy bắn xuyên qua người, quả thực không chịu nổi một kích.
Mà hắc long càng đáng sợ hơn, nó chẳng khác gì sư tử đang vồ thỏ.
Huống chi hiện tại người thần bí đối mặt không đơn thuần là quân đoàn hai Thánh tộc, còn có quân đoàn thiết sư quân đoàn ba.
Về phần quân đoàn thiết sư, tình báo Nhân tộc ít tới thương cảm, nhưng mà cũng không trở ngại bọn họ biết quân đoàn ba mạnh mẽ, có thể đặt song song trong sáu đại quân đoàn của Thánh tộc, chiến lực tổng hợp tuyệt đối không dưới Phổ Đà sơn.
Nhưng hôm nay hai chi quân đội siêu cấp liên hợp lại không tránh khỏi kết cục toàn quân bị diệt.
Trận đại chiến này diễn ra không biết bao lâu, cho dù bốn Thiên Tôn đỉnh cấp liên thủ cũng không thể cải biến cái gì.
Lúc trước Lâm Minh có thể trực tiếp trấn áp bổn mạng lông vũ của Phiêu Vũ thần vương, lúc này đối mặt với bốn Thiên Tôn. Thực lực Lâm Minh căn bản không phải bọn họ có thể chống lại.
Phốc!
Lâm Minh một lưỡi thương đâm xuyên cổ họng tộc trưởng man cổ Thánh tộc, tộc trưởng này chết, cũng tạo thành hiện tượng con lạc đà chở cọng rơm, rốt cuộc hạm đội Thánh tộc không tổ chức được tiến công hữu hiệu gì cả, bị Hỗn Nguyên Thiên Cung nghiền áp bọn họ chỉ có thể vừa đánh vừa lui, không thể làm gì!
Hỗn Nguyên Thiên Cung như hổ vào bầy dê, chùm sáng do quân đoàn Hoang bắn ra ngoài chẳng khác gì tia sáng tử thần, cắt nát linh hạm Thánh tộc.
Mà thời điểm này ba đại phân thân của Lâm Minh cũng từ trong Hỗn Nguyên Thiên Cung giét ra, ba đại phân thân những năm này cùng phát triển với Lâm Minh, thực lực đã sớm không thể so sánh nổi, những tinh không cổ thú to lớn kia bị nghiền áp không ngóc đầu lên nổi.
Rầm!
Lại một tinh không cổ thú vương tộc bị hắc long nhìn chằm chằm vào, những năm này tiểu Hắc đã hóa thân ác ma cự long, gai xương bén nhọn trên người của nó dễ dàng cắt qua người tinh không cổ thú!
Tiểu Hắc thập phần thiếu đạo đức, nó biết không thể hủy diệt tất cả hạm đội Thánh tộc, cho nên chuyên môn giết lớn trước, rất nhiều tinh không cổ thú trong nháy mắt đã bị Tiểu Hắc cắt đứt cổ mềm mại.
Liên quân Thánh tộc càng chiến càng ly tán, thời điểm này Hỗn Nguyên Thiên Cung, phân thân Lâm Minh và hắc long đều đuổi giết một hướng, cột sáng bắn ra tiêu diệt vài con tinh không cổ thú, cùng lúc đó hắc long lưu lại mấy linh hạm.
Chậm rãi Hỗn Nguyên Thiên Cung bắn ra thần quang càng thưa thớt, lúc này liên quân Thánh tộc đã bị Lâm Minh đánh tàn phế, những linh hạm, cự thú còn sót lại đều bay vào sâu trong tinh không trốn đi.
Sau khi thoát ly chiến trường, một ít linh hạm có thời gian xung túc phát động trận pháp, tiến vào vết nứt không gian, tiến hành không gian đại na di.
- Không cần đuổi theo!
Lâm Minh khoát khoát tay, hắc long truy kích Thánh tộc và Hỗn Nguyên Thiên Cung đều dừng lại, mà ba phân thân của Lâm Minh cũng quay về nội thế giới Lâm Minh.
Hắc long lúc này toàn thân nhuốm máu, một trận chiến này nó cũng bị không ít thương thế, nhưng mà nó cực độ hưng phấn, mắt to màu hổ phách hiện ra thần thái không chờ nổi.
Hai móng vuốt của nó mang theo hai con tinh không cổ thú, cái đuôi to còn quấn một con nhỏ hơn, những con mực này với nó chính là mỹ vị.
Thấy cảnh này Lâm Minh cười.
Đối với hắc long mà nói, những thứ này là đồ ăn ngon, phải biết rằng những tinh không cổ thú tuy không bằng thần thú, nhưng cũng có thể nói là chủng tộc đỉnh cấp gàn với thần thú nhất, thực tế vương giả trong tinh không cổ thú còn mạnh hơn rất nhiều thần thú.
Thi thể cổ thú toàn là tài bảo, giá trị có thể so sánh với thi thể thần thú.
Nhớ năm đó Lâm Minh vì một gốc chí tôn long cốt gặp bao nhiêu nguy hiểm, nhưng còn không bằng thi thể những cổ thú này.
Hắc long đã không thể chờ đợi được một ngụm cắn một con vương giả tinh không cổ thú, nó bắt đầu thôn phệ huyết nhục, ăn chúng, hắc long hấp thu chất dinh dưỡng trong đó, nó phát triển thật nhanh.
Đại bằng dùng giao làm thức ăn, phượng hoàng chỉ ăn năng lượng tinh hoa vũ trụ, đồ ăn thần thú ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của chúng.
Lâm Minh thân ảnh di động liên tục, thu một ít thi thể tinh không cổ thú vào nội thế giới, những thứ này là bảo bối, tuy hắn thân gia phong phú nhưng cũng không thể lãng phí.
Làm xong tất cả, Lâm Minh bay vào Hỗn Nguyên Thiên Cung.
Trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, quân đoàn Hoang bày trận địa nghênh đón kẻ địch, nhưng mà thời điểm này năng lượng quân đoàn Hoang gần như hao hết, sau khi quân đoàn Hoang biến thân, tuy thực lực tăng lên một đại cảnh giới, nhưng mà loại biến thân này căn bản không duy trì trong bao lâu.
Hiện tại Lâm Minh dò xét tình huống quân đoàn Hoang một phen, trong đó chín thành võ giả cũng đã tiêu hao hết, không nghỉ ngơi mấy ngày là không thể khôi phục được.
Ngay cả Thanh Liên tiên tử không biến thân cũng mồ hôi như mưa.
Nhìn thấy Lâm Minh tiến đến, Thanh Liên tiên tử khom người thi lễ.
- Ngươi làm không tệ! Lâm Minh tán thưởng nói ra, có Thanh Liên tiên tử là một viên đại tướng ở đây, hắn có thể tiết kiệm không ít khí lực, Thanh Liên tiên tử nắm chắc cục diện chiến trường, làm ra phán đoán cũng cực kỳ hợp lý, có nàng chỉ huy quân đoàn Hoang lực phá hoại tuy khó sánh bằng Lâm Minh, nhưng mà một ít chi tiết không phải Lâm Minh có thể sánh bằng.
- Tạ chủ nhân khích lệ.
Thanh Liên tiên tử lau lau mồ hôi trên mặt, lộ ra nụ cười mê người, nói:
- Chủ nhân, trải qua trận chiến này, bộ tộc man cổ Thánh tộc cùng Thánh Cương Thiên tổn thất thảm trọng, trong mấy vạn năm khó khôi phục nguyên khí. Nhưng mà lần này Tạo Hóa thánh tử triệu tập nhiều quân đội tới đây, Thanh Liên luôn cảm giác chuyện có chút không giống tầm thường, cho nên bắt mấy người sống thẩm vấn một phen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.