Chương 289: Tốc độ cực hạn
Tàm Kiếm Lý Ngưu
18/07/2017
Đại trưởng lão Kiếm tông lắc đầu:
- Từ sau khi thân thể Kiếm Linh của Bạc Vân thức tỉnh, cảnh giới của hắn tiến triển cực nhanh, ngay cả ta cũng rất khó phỏng đoán cảnh giới của hắn. Năm nay hắn khiêu chiến bốn trận, ta cùng đi ba trận, mỗi trận hắn đều có tiến bộ làm người ta giật mình!
Nghe đại trưởng lão Kiếm tông nói như vậy, trong lòng mọi người ở đây đều kinh ngạc. Ngay cả đại trưởng lão Kiếm tông cũng không rõ thực lực cực hạn của Khương Bạc Vân, tốc độ tiến bộ cỡ này thật quá kinh người. Loại người không ngừng sáng tạo kỳ tích như Khương Bạc Vân, thật giống nhân vật chính trong những tiểu thuyết truyện ký.
Ánh mắt Sử Tông Thiên lóe lên liên tục, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: “Kiếm tông Khương Bạc Vân, Khôi Lỗi tông Mộc Cổ Bặc Vực, Cầm tông Cầm Vô Tâm, còn có Lâm Minh thiên phú kinh người. Bốn vị thiên tài tề tụ một thế hệ này, chẳng lẽ Thất Huyền cốc ta sắp nghênh đón một trận thịnh thế thiên cổ hay sao?”.
Vù!
Giữa sân đấu, ánh sáng xanh lam lạnh buốt lóe lên, hai Khương Bạc Vân đồng thời xuất kiếm, hai cỗ kiếm khí đan vào giữa không trung, trong nháy mắt khí thế sắc bén tới cực hạn.
Song kiếm hợp bích, kiếm khí xé hư không, lôi đài có trận pháp gia cố đặc biệt cũng bị một kiếm này cắt ra như đậu hủ, để cho khí thế sắc bén đánh vào người xem lạnh cả lưng, kiếm ý dày đặc đó như đang đè lên lưng bọn họ.
Đối mặt với kiếm khí hai hợp làm một này, Lâm Minh hai tay cầm thương, Thanh Thương chân nguyên bùng nổ, tiếng rồng gầm trầm thấp bùng lên, sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh Thanh Long, sau khi chân nguyên củng cố Ngưng Mạch kỳ, lần đầu tiên Lâm Minh phóng ra lực Chân Long mạnh nhất!
Rắc!
Lôi đài bỗng chấn động, mặt đá dưới chân Lâm Minh bị khí kình đụng vào nứt toác ra như mạng nhện, một thương đâm ra, chân nguyên chấn động chia làm một vạn cỗ gào thét lao tới!
Đao như hổ, thương như rồng, lực Chân Long bám lên thương mới có thể phát huy uy lực cực hạn!
Ầm ầm!
Hai cỗ năng lượng khủng bố ầm ầm va chạm vào nhau, dư sóng chân nguyên đáng sợ tràn ra, cả lôi đài chấn động.
Rắc rắc rắc!
Kiếm khí màu lam không ngừng vỡ nát, Thanh Thương chân nguyên cũng không ngừng tan rã, nhưng năng lượng đụng vào lại nghiêng về phía Khương Bạc Vân, điều này có nghĩa kiếm khí của Khương Bạc Vân hơi rơi xuống thế yếu trong cuộc đấu này!
- Hai đạo kiếm khí hợp làm một, Khương Bạc Vân lại lọt xuống thế yếu!
- Lực công kích của Lâm Minh quá biến thái! Nói lực công kích, Khương Bạc Vân không bằng Lâm Minh.
Kiếm quang của Khương Bạc Vân có uy lực lớn cỡ nào, trước đó người xem đã thấy rõ. Lúc đấu với Âu Dương Minh, chỉ một đạo kiếm khí chém tùy ý liền phá tan Tuyệt Sinh Tử Viêm do Âu Dương Minh thúc đẩy Hợp Hoan thần công tầng năm viên mãn phóng ra. Khi đó, Khương Bạc Vân chỉ đánh một kiếm, còn bây giờ phân thân Kiếm Linh và Khương Bạc Vân song kiếm hợp bích, lại không địch nổi một thương của Lâm Minh!
Bùm!
Dư sóng chân nguyên bùng nổ, trong nháy mắt Khương Bạc Vân và phân thân Kiếm Linh của hắn mất bóng, lực công kích không bằng, Khương Bạc Vân còn có ưu thế tốc độ!
Xẹt xẹt!
Hai đạo kiếm khí từ hai hướng đâm về phía Lâm Minh, tốc độ sắp tới mức mắt thường không nhìn thấy!
Lâm Minh căn bản không nhìn, hắn hoàn toàn thả ra cảm giác, dựa vào tin tức linh hồn lực truyền lại để phán đoán công kích của Khương Bạc Vân.
“Luyện Lực Như Tơ!”.
Thanh Thương chân nguyên đã sớm ngưng tụ bùng nổ ra, Lâm Minh nhắm ngay kiếm khí đâm ra một thương. Một vạn cỗ chân nguyên chấn động chia làm hai, mỗi cái năm ngàn cỗ thẳng tới hai đạo kiếm khí.
Ầm ầm!
Kiếm khí nổ tung, cùng lúc đó, một đạo lôi đình lực màu tím lao ra trong dư sóng kiếm khí, bắn thẳng đến Khương Bạc Vân.
Xẹt!
Nháy mắt lôi điện đánh tới, thân thể Khương Bạc Vân chỉ để lại một cái tàn ảnh mờ nhạt, căn bản không cho Lâm Minh có cơ hội tiến công.
“Tốc độ quá nhanh!”.
Trong lòng Lâm Minh cả kinh, đây là lần đầu hắn gặp phải đối thủ có tốc độ nhanh đến mức hắn không với tới.
Tu vi thâm hậu cùng Kiếm bộ, tốc độ của Khương Bạc Vân quả thật đã vượt qua cực hạn võ giả Ngưng Mạch kỳ.
Tuy rằng thân pháp Kim Bằng Phá Hư của Lâm Minh rất mạnh, nhưng đầu tiên tu vi của hắn không đủ, chỉ có Ngưng Mạch sơ kỳ, thứ hai là hắn học không chuyên, Kim Bằng Phá Hư có tổng cộng mười hai tầng, trong trí nhớ đại năng đã chết chỉ có tám tầng, Lâm Minh chân chính học được chỉ mới là tầng thứ nhất.
Kim Bằng Phá Hư chỉ mới có chút bề ngoài, cộng thêm tình thế tu vi bất lợi, tự nhiên Lâm Minh không so được với Kiếm bộ của Khương Bạc Vân.
Lâm Minh cân nhắc, sau khi kết thúc hội võ tổng tông, mình có nên mượn ưu thế Tử Giao Thần Lôi tu luyện một loại thân pháp Lôi hệ hay không, để bù dắp lại không đủ tốc độ. Dù sao võ giả Lôi hệ có ưu thế lớn về thân pháp và tốc độ.
Ầm ầm ầm!
Lại ba đạo kiếm quang bị đánh tan!
Trên lôi đài bị xé ra những khe rãnh thật sâu, kiếm quang của Khương Bạc Vân khủng bố cỡ nào. Nhưng Lâm Minh một thương có thể phá liền mấy đạo, Thanh Thương chân nguyên kết hợp Luyện Lực Như Tơ thật sự quá mạnh mẽ.
Vù vù!
Tốc độ hai người trên đài quá nhanh, người thường chỉ miễn cưỡng thấy tàn ảnh mờ nhạt, ngoài ra là kiếm quang màu lam và Thanh Thương chân nguyên chấn động, hai thứ đan xen vào nhau toát ra hào quang màu lam như mộng ảo.
Nói là tốc độ của Lâm Minh không bằng Khương Bạc Vân, nhưng đối với người bình thường, nó cũng vượt quá cực hạn ánh mắt của bọn họ.
Chỉ có khi Lâm Minh giảm bớt tốc độ ra thương, bọn họ mới miễn cưỡng thấy rõ động tác của Lâm Minh. Mà động tác này vô cùng ngắn ngủi, bởi vì lưu lại thị giác trong nháy mắt, đã nối liền thành một chuỗi ảo ảnh. Nói cách khác, trong vòng một hơi thở, đánh ra ít nhất mấy chục thương.
Mấy chục thương cũng không phải đâm lung tung, mỗi một thương đều phá vỡ ba bốn đạo kiếm khí mà Khương Bạc Vân phát ra. Nói cách khác, Khương Bạc Vân cùng phân thân bóng kiếm của hắn chỉ trong một hơi thở đã phát ra cả trăm kiếm!
Quầng sáng phòng hộ mới được bố trí một ngày trước chấn động dữ dội, cả lôi đài bị cuốn lên lốc xoáy, đá vụn vỡ nát lôi đài bị gió xoáy kéo lên, bắn lung tung như phi tiêu!
Người xem tròn mắt, bọn họ chỉ thấy những khe rãnh và vết rạn trên lôi đài tăng mạnh với tốc độ khủng bố, loại trận đấu tốc độ cực hạn như thế này, có bao giờ bọn họ được thấy qua, đây còn là quyết đấu giữa võ giả Ngưng Mạch kỳ ư? Võ giả Hậu Thiên chỉ sợ cũng không biến thái như thế này!
- Quá nhanh, nhanh đến khó tin, dù là Huyễn sư tỷ tự nhận tốc độ hơn người cũng không bằng một nửa của bọn họ.
Một cô gái Cầm tông thì thào, Huyễn Tiểu Điệp am hiểu nhất là tốc độ, nhưng trên phương diện am hiểu lại kém xa Khương Bạc Vân và Lâm Minh đến như vậy, tự nhiên không thể nào so với những chỗ khác.
Ở trước kia, tuy rằng đệ tử thân truyền Huyễn tông quá nửa không bằng Kiếm tông, nhưng tuyệt đối sẽ không chênh lệch lớn đến thế, cùng lắm thì tương đương Huyễn Tiểu Điệp và Khương Lan Kiếm ở hiện giờ.
Chỉ có thể nói, Khương Bạc Vân thật sự quá biến thái!
Nhưng Khương Bạc Vân biến thái thì cũng thôi, Lâm Minh xuất thân ba mươi sáu nước, vì sao lại có thể yêu nghiệt đến cỡ này? Tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ lại không phân thắng thua với Khương Bạc Vân?
Lúc này, trong lòng Khương Bạc Vân trên lôi đài cũng giật mình. Tốc độ thân pháp cùng tốc độ ra thương của Lâm Minh không bằng hắn, nhưng hắn cùng phân thân Kiếm Linh ra năm kiếm, Lâm Minh có thể tránh né hai kiếm, ba kiếm còn lại thì hắn chỉ cần một thương là đỡ được. Trên thương có bám Thanh Thương chân nguyên thật sự quá mạnh mẽ, kéo dài không dứt, hơn nữa mang theo một cỗ lực chấn động quỷ dị.
Tốc độ Lâm Minh không được, nhưng dựa vào lực công kích cùng lực phòng ngự mạnh mẽ, không hề rơi xuống thế yếu!
Thanh Thương chân nguyên chồng chất một vạn cỗ trải rộng xung quanh Lâm Minh, kiếm khí của Khương Bạc Vân đâm vào chân nguyên liền bị mài mòn nhanh chóng, cuối cùng căn bản không thể tạo thành tổn thương tới Lâm Minh, còn Thanh Thương chân nguyên hao tổn liền nhanh chóng được bổ sung.
“Lâm Minh này thật là thiên tài chiến đấu dạng toàn năng, dựa vào ưu thế tốc độ, ta căn bản không thắng được hắn!”.
Khương Bạc Vân nhớ lại khi Khương Lan Kiếm thi triển Phong chi ý cảnh giao thủ với Lâm Minh, tình huống của mình cũng gần như thế, Khương Lan Kiếm phát ra phong nhận và kiếm khí hoàn toàn không có hiệu quả với Lâm Minh, cuối cùng đánh phải công kích cận thân, cứng chọi cứng!
Chân nguyên Kiếm Linh cùng kiếm thế sắc bén chỉ có bám lên thân kiếm mới có thể phát huy được uy lực cực hạn của kiếm khách, lực công kích kiếm khí tầm xa tự nhiên không bằng trực tiếp dùng kiếm công kích.
- Thất Tinh Kiếm bộ!
Trong mắt Khương Bạc Vân chợt lóe, hắn cùng phân thân Kiếm Linh đồng thời thi triển Thất Tinh Kiếm bộ, nhân kiếm hợp nhất, bọn họ như dung nhập vào kiếm quang, nháy mắt tới trước mặt Lâm Minh!
Tốc độ nhanh như vậy, đã hoàn toàn vượt qua cực hạn phản ứng của con người!
Xẹt xẹt!
Hai thanh bảo kiếm lạnh lẽo khí thế sét đánh một trước một sau đâm thẳng về phía thân thể Lâm Minhkiếm này được truyền toàn bộ kiếm thế của Khương Bạc Vân, lực công kích đạt tới cực hạn kiếm chiêu thuấn phát của hắn!
Kiếm chiêu sắc bén như thế, Thanh Thương chân nguyên bao phủ toàn thân căn bản không thể chống đỡ, phải dùng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân Thương trực tiếp chặn lại.
Nhưng mấu chốt là, tốc độ công kích cực hạn như thế, Lâm Minh làm sao kịp vung thương? Cho dù hắn kịp vung thương, làm sao có thể đồng thời đỡ được hai thanh bảo kiếm cả trước lẫn sau?
Trong nháy mắt đó, ánh mắt Lâm Minh bùng sáng, trong mắt toát ra lôi đình như thực chất!
Tử Giao Thần Lôi!
Chân nguyên rót vào hạt giống Tà Thần, Lôi Linh lực đã sớm chuẩn bị liền bùng nổ toàn diện!
Đùng!
Tia sét tím thật to lao ra từ trong người Lâm Minh, lan tràn mọi hướng, khoảnh khắc đó cả người Lâm Minh phát ra ánh sáng tím chói mắt, quả thật như Lôi Thần hạ thế!
Khoảng cách gần như vậy, dù Khương Bạc Vân có tốc độ nhanh đi nữa cũng không thể tránh né.
Điện quang nhập người, thân thể Khương Bạc Vân bị chấn tê dại, một cỗ lôi đình lực hung bạo tràn vào kinh mạch, phá hoại lung tung, kiếm thế ngưng tụ trên thân kiếm cũng nháy mắt xóa tan phân nửa, lực công kích rơi vào người Lâm Minh đã giảm mạnh!
Đối mặt với kiếm của Khương Bạc Vân, Lâm Minh căn bản không thể tránh né, nếu nhất định thoát được, hắn đã tránh, ngay từ đầu ôm lòng giết địch một ngàn tự hại tám trăm, chỉ là thúc đẩy Thanh Thương chân nguyên chọi cứng.
Phập phập!
Hai tiếng vang nhỏ, mũi kiếm phá vỡ chân nguyên hộ thể của Lâm Minh, đâm vào thân thể hắn, hai dòng máu phun ra trên bụng và lưng hắn.
Máu văng ra, Lâm Minh không chút để ý, quát lớn:
- Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Ầm ầm!
Hai tay buông bỏ trường thương, một trước một sau đánh ra hai quyền, trực tiếp đánh về phía mặt Khương Bạc Vân và phân thân Kiếm Linh!
Tốc độ công kích cự ly gần, quyền nhanh hơn là thương!
Nếu là ở tình huống bình thường, Khương Bạc Vân đã sớm dùng tốc độ cực hạn của hắn tránh né một quyền của Lâm Minh. Nhưng bây giờ, lôi đình lực còn đang tung hoành trong cơ thể Khương Bạc Vân, Lâm Minh đột nhiên công kích làm hắn không kịp trở tay!
- Từ sau khi thân thể Kiếm Linh của Bạc Vân thức tỉnh, cảnh giới của hắn tiến triển cực nhanh, ngay cả ta cũng rất khó phỏng đoán cảnh giới của hắn. Năm nay hắn khiêu chiến bốn trận, ta cùng đi ba trận, mỗi trận hắn đều có tiến bộ làm người ta giật mình!
Nghe đại trưởng lão Kiếm tông nói như vậy, trong lòng mọi người ở đây đều kinh ngạc. Ngay cả đại trưởng lão Kiếm tông cũng không rõ thực lực cực hạn của Khương Bạc Vân, tốc độ tiến bộ cỡ này thật quá kinh người. Loại người không ngừng sáng tạo kỳ tích như Khương Bạc Vân, thật giống nhân vật chính trong những tiểu thuyết truyện ký.
Ánh mắt Sử Tông Thiên lóe lên liên tục, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: “Kiếm tông Khương Bạc Vân, Khôi Lỗi tông Mộc Cổ Bặc Vực, Cầm tông Cầm Vô Tâm, còn có Lâm Minh thiên phú kinh người. Bốn vị thiên tài tề tụ một thế hệ này, chẳng lẽ Thất Huyền cốc ta sắp nghênh đón một trận thịnh thế thiên cổ hay sao?”.
Vù!
Giữa sân đấu, ánh sáng xanh lam lạnh buốt lóe lên, hai Khương Bạc Vân đồng thời xuất kiếm, hai cỗ kiếm khí đan vào giữa không trung, trong nháy mắt khí thế sắc bén tới cực hạn.
Song kiếm hợp bích, kiếm khí xé hư không, lôi đài có trận pháp gia cố đặc biệt cũng bị một kiếm này cắt ra như đậu hủ, để cho khí thế sắc bén đánh vào người xem lạnh cả lưng, kiếm ý dày đặc đó như đang đè lên lưng bọn họ.
Đối mặt với kiếm khí hai hợp làm một này, Lâm Minh hai tay cầm thương, Thanh Thương chân nguyên bùng nổ, tiếng rồng gầm trầm thấp bùng lên, sau lưng hắn hiện ra ảo ảnh Thanh Long, sau khi chân nguyên củng cố Ngưng Mạch kỳ, lần đầu tiên Lâm Minh phóng ra lực Chân Long mạnh nhất!
Rắc!
Lôi đài bỗng chấn động, mặt đá dưới chân Lâm Minh bị khí kình đụng vào nứt toác ra như mạng nhện, một thương đâm ra, chân nguyên chấn động chia làm một vạn cỗ gào thét lao tới!
Đao như hổ, thương như rồng, lực Chân Long bám lên thương mới có thể phát huy uy lực cực hạn!
Ầm ầm!
Hai cỗ năng lượng khủng bố ầm ầm va chạm vào nhau, dư sóng chân nguyên đáng sợ tràn ra, cả lôi đài chấn động.
Rắc rắc rắc!
Kiếm khí màu lam không ngừng vỡ nát, Thanh Thương chân nguyên cũng không ngừng tan rã, nhưng năng lượng đụng vào lại nghiêng về phía Khương Bạc Vân, điều này có nghĩa kiếm khí của Khương Bạc Vân hơi rơi xuống thế yếu trong cuộc đấu này!
- Hai đạo kiếm khí hợp làm một, Khương Bạc Vân lại lọt xuống thế yếu!
- Lực công kích của Lâm Minh quá biến thái! Nói lực công kích, Khương Bạc Vân không bằng Lâm Minh.
Kiếm quang của Khương Bạc Vân có uy lực lớn cỡ nào, trước đó người xem đã thấy rõ. Lúc đấu với Âu Dương Minh, chỉ một đạo kiếm khí chém tùy ý liền phá tan Tuyệt Sinh Tử Viêm do Âu Dương Minh thúc đẩy Hợp Hoan thần công tầng năm viên mãn phóng ra. Khi đó, Khương Bạc Vân chỉ đánh một kiếm, còn bây giờ phân thân Kiếm Linh và Khương Bạc Vân song kiếm hợp bích, lại không địch nổi một thương của Lâm Minh!
Bùm!
Dư sóng chân nguyên bùng nổ, trong nháy mắt Khương Bạc Vân và phân thân Kiếm Linh của hắn mất bóng, lực công kích không bằng, Khương Bạc Vân còn có ưu thế tốc độ!
Xẹt xẹt!
Hai đạo kiếm khí từ hai hướng đâm về phía Lâm Minh, tốc độ sắp tới mức mắt thường không nhìn thấy!
Lâm Minh căn bản không nhìn, hắn hoàn toàn thả ra cảm giác, dựa vào tin tức linh hồn lực truyền lại để phán đoán công kích của Khương Bạc Vân.
“Luyện Lực Như Tơ!”.
Thanh Thương chân nguyên đã sớm ngưng tụ bùng nổ ra, Lâm Minh nhắm ngay kiếm khí đâm ra một thương. Một vạn cỗ chân nguyên chấn động chia làm hai, mỗi cái năm ngàn cỗ thẳng tới hai đạo kiếm khí.
Ầm ầm!
Kiếm khí nổ tung, cùng lúc đó, một đạo lôi đình lực màu tím lao ra trong dư sóng kiếm khí, bắn thẳng đến Khương Bạc Vân.
Xẹt!
Nháy mắt lôi điện đánh tới, thân thể Khương Bạc Vân chỉ để lại một cái tàn ảnh mờ nhạt, căn bản không cho Lâm Minh có cơ hội tiến công.
“Tốc độ quá nhanh!”.
Trong lòng Lâm Minh cả kinh, đây là lần đầu hắn gặp phải đối thủ có tốc độ nhanh đến mức hắn không với tới.
Tu vi thâm hậu cùng Kiếm bộ, tốc độ của Khương Bạc Vân quả thật đã vượt qua cực hạn võ giả Ngưng Mạch kỳ.
Tuy rằng thân pháp Kim Bằng Phá Hư của Lâm Minh rất mạnh, nhưng đầu tiên tu vi của hắn không đủ, chỉ có Ngưng Mạch sơ kỳ, thứ hai là hắn học không chuyên, Kim Bằng Phá Hư có tổng cộng mười hai tầng, trong trí nhớ đại năng đã chết chỉ có tám tầng, Lâm Minh chân chính học được chỉ mới là tầng thứ nhất.
Kim Bằng Phá Hư chỉ mới có chút bề ngoài, cộng thêm tình thế tu vi bất lợi, tự nhiên Lâm Minh không so được với Kiếm bộ của Khương Bạc Vân.
Lâm Minh cân nhắc, sau khi kết thúc hội võ tổng tông, mình có nên mượn ưu thế Tử Giao Thần Lôi tu luyện một loại thân pháp Lôi hệ hay không, để bù dắp lại không đủ tốc độ. Dù sao võ giả Lôi hệ có ưu thế lớn về thân pháp và tốc độ.
Ầm ầm ầm!
Lại ba đạo kiếm quang bị đánh tan!
Trên lôi đài bị xé ra những khe rãnh thật sâu, kiếm quang của Khương Bạc Vân khủng bố cỡ nào. Nhưng Lâm Minh một thương có thể phá liền mấy đạo, Thanh Thương chân nguyên kết hợp Luyện Lực Như Tơ thật sự quá mạnh mẽ.
Vù vù!
Tốc độ hai người trên đài quá nhanh, người thường chỉ miễn cưỡng thấy tàn ảnh mờ nhạt, ngoài ra là kiếm quang màu lam và Thanh Thương chân nguyên chấn động, hai thứ đan xen vào nhau toát ra hào quang màu lam như mộng ảo.
Nói là tốc độ của Lâm Minh không bằng Khương Bạc Vân, nhưng đối với người bình thường, nó cũng vượt quá cực hạn ánh mắt của bọn họ.
Chỉ có khi Lâm Minh giảm bớt tốc độ ra thương, bọn họ mới miễn cưỡng thấy rõ động tác của Lâm Minh. Mà động tác này vô cùng ngắn ngủi, bởi vì lưu lại thị giác trong nháy mắt, đã nối liền thành một chuỗi ảo ảnh. Nói cách khác, trong vòng một hơi thở, đánh ra ít nhất mấy chục thương.
Mấy chục thương cũng không phải đâm lung tung, mỗi một thương đều phá vỡ ba bốn đạo kiếm khí mà Khương Bạc Vân phát ra. Nói cách khác, Khương Bạc Vân cùng phân thân bóng kiếm của hắn chỉ trong một hơi thở đã phát ra cả trăm kiếm!
Quầng sáng phòng hộ mới được bố trí một ngày trước chấn động dữ dội, cả lôi đài bị cuốn lên lốc xoáy, đá vụn vỡ nát lôi đài bị gió xoáy kéo lên, bắn lung tung như phi tiêu!
Người xem tròn mắt, bọn họ chỉ thấy những khe rãnh và vết rạn trên lôi đài tăng mạnh với tốc độ khủng bố, loại trận đấu tốc độ cực hạn như thế này, có bao giờ bọn họ được thấy qua, đây còn là quyết đấu giữa võ giả Ngưng Mạch kỳ ư? Võ giả Hậu Thiên chỉ sợ cũng không biến thái như thế này!
- Quá nhanh, nhanh đến khó tin, dù là Huyễn sư tỷ tự nhận tốc độ hơn người cũng không bằng một nửa của bọn họ.
Một cô gái Cầm tông thì thào, Huyễn Tiểu Điệp am hiểu nhất là tốc độ, nhưng trên phương diện am hiểu lại kém xa Khương Bạc Vân và Lâm Minh đến như vậy, tự nhiên không thể nào so với những chỗ khác.
Ở trước kia, tuy rằng đệ tử thân truyền Huyễn tông quá nửa không bằng Kiếm tông, nhưng tuyệt đối sẽ không chênh lệch lớn đến thế, cùng lắm thì tương đương Huyễn Tiểu Điệp và Khương Lan Kiếm ở hiện giờ.
Chỉ có thể nói, Khương Bạc Vân thật sự quá biến thái!
Nhưng Khương Bạc Vân biến thái thì cũng thôi, Lâm Minh xuất thân ba mươi sáu nước, vì sao lại có thể yêu nghiệt đến cỡ này? Tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ lại không phân thắng thua với Khương Bạc Vân?
Lúc này, trong lòng Khương Bạc Vân trên lôi đài cũng giật mình. Tốc độ thân pháp cùng tốc độ ra thương của Lâm Minh không bằng hắn, nhưng hắn cùng phân thân Kiếm Linh ra năm kiếm, Lâm Minh có thể tránh né hai kiếm, ba kiếm còn lại thì hắn chỉ cần một thương là đỡ được. Trên thương có bám Thanh Thương chân nguyên thật sự quá mạnh mẽ, kéo dài không dứt, hơn nữa mang theo một cỗ lực chấn động quỷ dị.
Tốc độ Lâm Minh không được, nhưng dựa vào lực công kích cùng lực phòng ngự mạnh mẽ, không hề rơi xuống thế yếu!
Thanh Thương chân nguyên chồng chất một vạn cỗ trải rộng xung quanh Lâm Minh, kiếm khí của Khương Bạc Vân đâm vào chân nguyên liền bị mài mòn nhanh chóng, cuối cùng căn bản không thể tạo thành tổn thương tới Lâm Minh, còn Thanh Thương chân nguyên hao tổn liền nhanh chóng được bổ sung.
“Lâm Minh này thật là thiên tài chiến đấu dạng toàn năng, dựa vào ưu thế tốc độ, ta căn bản không thắng được hắn!”.
Khương Bạc Vân nhớ lại khi Khương Lan Kiếm thi triển Phong chi ý cảnh giao thủ với Lâm Minh, tình huống của mình cũng gần như thế, Khương Lan Kiếm phát ra phong nhận và kiếm khí hoàn toàn không có hiệu quả với Lâm Minh, cuối cùng đánh phải công kích cận thân, cứng chọi cứng!
Chân nguyên Kiếm Linh cùng kiếm thế sắc bén chỉ có bám lên thân kiếm mới có thể phát huy được uy lực cực hạn của kiếm khách, lực công kích kiếm khí tầm xa tự nhiên không bằng trực tiếp dùng kiếm công kích.
- Thất Tinh Kiếm bộ!
Trong mắt Khương Bạc Vân chợt lóe, hắn cùng phân thân Kiếm Linh đồng thời thi triển Thất Tinh Kiếm bộ, nhân kiếm hợp nhất, bọn họ như dung nhập vào kiếm quang, nháy mắt tới trước mặt Lâm Minh!
Tốc độ nhanh như vậy, đã hoàn toàn vượt qua cực hạn phản ứng của con người!
Xẹt xẹt!
Hai thanh bảo kiếm lạnh lẽo khí thế sét đánh một trước một sau đâm thẳng về phía thân thể Lâm Minhkiếm này được truyền toàn bộ kiếm thế của Khương Bạc Vân, lực công kích đạt tới cực hạn kiếm chiêu thuấn phát của hắn!
Kiếm chiêu sắc bén như thế, Thanh Thương chân nguyên bao phủ toàn thân căn bản không thể chống đỡ, phải dùng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân Thương trực tiếp chặn lại.
Nhưng mấu chốt là, tốc độ công kích cực hạn như thế, Lâm Minh làm sao kịp vung thương? Cho dù hắn kịp vung thương, làm sao có thể đồng thời đỡ được hai thanh bảo kiếm cả trước lẫn sau?
Trong nháy mắt đó, ánh mắt Lâm Minh bùng sáng, trong mắt toát ra lôi đình như thực chất!
Tử Giao Thần Lôi!
Chân nguyên rót vào hạt giống Tà Thần, Lôi Linh lực đã sớm chuẩn bị liền bùng nổ toàn diện!
Đùng!
Tia sét tím thật to lao ra từ trong người Lâm Minh, lan tràn mọi hướng, khoảnh khắc đó cả người Lâm Minh phát ra ánh sáng tím chói mắt, quả thật như Lôi Thần hạ thế!
Khoảng cách gần như vậy, dù Khương Bạc Vân có tốc độ nhanh đi nữa cũng không thể tránh né.
Điện quang nhập người, thân thể Khương Bạc Vân bị chấn tê dại, một cỗ lôi đình lực hung bạo tràn vào kinh mạch, phá hoại lung tung, kiếm thế ngưng tụ trên thân kiếm cũng nháy mắt xóa tan phân nửa, lực công kích rơi vào người Lâm Minh đã giảm mạnh!
Đối mặt với kiếm của Khương Bạc Vân, Lâm Minh căn bản không thể tránh né, nếu nhất định thoát được, hắn đã tránh, ngay từ đầu ôm lòng giết địch một ngàn tự hại tám trăm, chỉ là thúc đẩy Thanh Thương chân nguyên chọi cứng.
Phập phập!
Hai tiếng vang nhỏ, mũi kiếm phá vỡ chân nguyên hộ thể của Lâm Minh, đâm vào thân thể hắn, hai dòng máu phun ra trên bụng và lưng hắn.
Máu văng ra, Lâm Minh không chút để ý, quát lớn:
- Phấn Thân Toái Cốt quyền!
Ầm ầm!
Hai tay buông bỏ trường thương, một trước một sau đánh ra hai quyền, trực tiếp đánh về phía mặt Khương Bạc Vân và phân thân Kiếm Linh!
Tốc độ công kích cự ly gần, quyền nhanh hơn là thương!
Nếu là ở tình huống bình thường, Khương Bạc Vân đã sớm dùng tốc độ cực hạn của hắn tránh né một quyền của Lâm Minh. Nhưng bây giờ, lôi đình lực còn đang tung hoành trong cơ thể Khương Bạc Vân, Lâm Minh đột nhiên công kích làm hắn không kịp trở tay!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.