Chương 1775: Truyền kỳ. (1)
Tàm Kiếm Lý Ngưu
17/07/2015
Đệ tử Tề Thiên Thần Quốc xuất hiện thoáng cái hấp dẫn nhiều người chú ý, trong rất nhiều thí luyện giả ở đây, Tề Thiên Thần Quốc là nhân vật chính, muốn không chú ý cũng không được.
Bọn họ muốn nhìn một chút, thiên chi kiêu tử của Tề Thiên Thần Quốc rốt cuộc có thành tích như thế nào.
Bạch Vũ thân vương đứng lên, thị uy nhìn qua tôn quốc sư bên cạnh, lúc này mới nhìn qua chúng đệ tử Tề Thiên Thần Quốc cười ha hả.
- Tốt! Rất tốt! Lần thí luyện cuối cùng này các ngươi thành công quay về, ngày sau trở lại tông môn nhất định sẽ được tài bồi, tiền đồ của các ngươi không tồi.
Bạch Vũ thân vương trắng trợn tán dương, mà khi hắn nói những đệ tử này nuốt nước bọt một cái, dường như có chút chột dạ.
Bạch Vũ thân vương chú ý tới điểm này, nhưng mà cũng không có để ý, hắn vừa rồi nói ra những lời này, những đệ tử này cho dù thành tích kém cũng không sao, hắn quan tâm chính là Hồng Viêm.
- Hồng Viêm đâu? Tại sao hắn không đi ra cùng các ngươi?
Bạch Vũ thân vương hỏi câu này, chung quanh rất nhiều võ giả đều vãnh tai lên, ngay cả tôn quốc sư dùng ngón tay gõ bàn cũng dừng lại, cũng cẩn thận lắng nghe, hắn cũng quan tâm độ hoàn thành của Hồng Viêm.
Nhưng mà Bạch Vũ thân vương vừa hỏi thì bốn năm người này sắc mặt khó coi.
- Ân? Như thế nào?
Bạch Vũ thân vương nhướng mày.
- Hồng sư huynh hắn... Còn... Còn chưa đi ra sao?
Mấy đệ tử này chột dạ nói ra, đồng thời nhìn chung quanh, ôm hy vọng xa vời có thể tìm được Hồng Viêm.
Nhưng mà mặc cho chung quanh không ngừng có thí luyện giả tham gia thí luyện đi ra, lại không có bóng dáng của Hồng Viêm.
Phản ứng của đám đệ tử này lập tức làm cho Bạch Vũ thân vương sắc mặt trầm xuống, nói:
- Các ngươi làm gì ấp a ấp úng vậy, có chuyện gì, nói thẳng là được!
Mấy đệ tử liếc nhau, trong đó một người khó xử nói:
- Hồi bẩm thân vương điện hạ... Đệ tử tại tầng thứ tư không nhìn thấy Hồng Viêm sư huynh, thời điểm thông đạo tầng năm mở ra, Hồng Viêm sư huynh không có xuất hiện, sau đó cũng không tìm được hắn, chúng ta vốn nghĩ có lẽ Hồng sư huynh bị nhốt trong nơi nào đó của tầng bốn... Khi thí luyện cuối cùng chấm dứt hắn sẽ đi ra, cho nên...
Mấy đệ tử này chột dạ, kỳ thật có một câu bọn họ chưa nói, trong tình huống này bọn họ hoài nghi Hồng Viêm có phải đã chết trong thí luyện cuối cùng hay không.
- Các ngươi nói cái gì?
Bạch Vũ thân vương nghe xong lập tức sửng sốt.
Hồng Viêm lại không thấy xuất hiện ở thông đạo tầng năm? Hơn nữa đến bây giờ còn không có đi ra, chẳng lẽ nói, hắn thực xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!
Điều này sao có thể!
- Ha ha ha ha!
Thời điểm này quốc sư cười ha hả, nói:
- Bất hạnh bất hạnh thực bất hạnh, Hồng sư điệt đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao? Mất tích ở tầng thứ tư không có đi ra, thật sự là... Chậc chậc, dữ nhiều lành ít sao?
Tôn quốc sư thời điểm nói ra lời này là xát muối vào vết thương của Bạch Vũ thân vương, không ngừng châm chọc.
Nhưng mà nhìn thấy tôn quốc sư xuất hiện, mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc hai mắt nhìn nhau, trên mặt đều toát ra vẻ cổ quái, một người trong đó đột nhiên mở miệng nói:
- Vị tiền bối này là người của Thần Hư Thần Quốc sao? Tam thái tử cùng Hồng sư huynh cùng mất tích, hiện tại đi ra chưa?
Đột nhiên nghe lời này làm mặt mũi tôn quốc sư cứng đờ, biểu lộ lập tức thập phần đặc sắc.
- Các ngươi nói cái gì?
Tôn quốc sư trừng mắt, trợn mắt nhìn mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc nói ra.
- Ta nói Thần Hư tam thái tử cũng mất tích, Hồng sư huynh cũng không thấy đâu, từ khi tới tầng thứ tư thì không có gặp hắn, xem phản ứng của tiền bối, Tam thái tử đại khái cũng không có đi ra. Nói như vậy... Chỉ sợ là dữ nhiều lành ít...
Đám đệ tử Tề Thiên Thần Quốc đồng loạt nói như vậy, lại chạm đến nghịch lân của tôn quốc sư, ánh mắt của hắn phát lạnh, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ăn nói lung tung!
Tuy hắn ngoài miệng cường ngạnh, trong nội tâm đã sinh ra một loại cảm giác bất an dữ dội. Tuy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc và Thần Hư Thần Quốc là thế lực đối địch, nhưng mà đối phương chắc hẳn sẽ không nói lung tung trong chuyện này, bởi vì rất dễ dàng bị vạch trần, tới lúc đó mất mặt là bọn họ.
Mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc bộ dáng ngươi thích tin hay không thì tùy, cũng không tranh luận, thời điểm này có người bên cạnh nói với tôn quốc sư:
- Quốc sư đại nhân, đám người Dương sư huynh trở về!
Giọng nói vang lên, tôn quốc sư giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, vội vàng quay đầu nhìn qua phía chân trời, một đội bốn năm người đầu đội tinh quan bay qua.
Những người này chính là thí luyện giả Thần Hư Thần Quốc, trong đó có một người là Dương sư huynh.
Tôn quốc sư đầu tiên tìm kiếm trong đám người này thân ảnh của Thần Hư tam thái tử, nhưng mà không tìm được.
Tôn quốc sư lập tức phát lạnh trong lòng.
- Tam thái tử đâu?
Không đợi những đệ tử này đứng vững bước chân, quốc sư hỏi ngay.
- Thái tử hắn...
Bị tôn quốc sư đầu tiên hỏi thăm như vậy, mấy đệ tử kia lúc này không biết trả lời như thế nào.
- Đi chỗ nào!
Tôn quốc sư hổn hển, hắn hiện tại bất chấp độ hoàn thành của Thần Hư thái tử, hắn muốn nhìn thấy người sống.
- Cái này...
Mấy đệ tử Thần Hư Thần Quốc hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhất Dương sư huynh chột dạ nói ra:
- Bẩm quốc sư, thái tử điện hạ... Còn có Hạo Nguyệt Quận Vương, thời điểm ở tầng thứ tư đã không thấy đâu, không biết đi nơi nào, chúng ta đã ở tìm hắn... Về sau thông đạo tầng thứ tư lên tầng thứ năm có ba mươi ba bậc thang khảo nghiệm, ta bò lên bậc thang ba mươi mốt, đi lên tầng thứ năm. Cũng không nhìn thấy thái tử điện hạ.
Nói chuyện là Dương sư huynh. Hắn đúng là người đi theo đám người Lâm Minh lên tầng năm, công kích bất tử liệt diễm, về sau đối phó Bất Tử Hàn Băng thì lâm trận bỏ chạy, chính là một trong tám người rời đi.
- Mất tích...
Tôn quốc sư ngây ngốc hồi lâu, sững sờ ngồi trên mặt ghế thái sư. Ánh mắt ngốc trệ.
Thần Hư thái tử là người Tôn gia nhất mạch của hắn. Cũng là đệ tử xuất sắc nhất trong mạch của hắn, bởi vì nguyên nhân này tôn quốc sư mới bị phái tới nghênh đón Thần Hư thái tử. Nhưng mà hiện tại thái tử đã biến mất, dữ nhiều lành ít, đả kích của hắn tự nhiên rất lớn.
Trong lúc nhất thời, tôn quốc sư cũng không có hứng thú đấu võ mồm với Bạch Vũ thân vương.
Bạch Vũ thân vương cũng không có hứng thú bỏ đá xuống giếng, hắn cùng Bạch Vũ thân vương có thể nói là anh không ra anh, em không ra em, bởi vì Hồng Viêm mất tích, hắn cũng ngây ngốc.
Ở giữa sân, Thần Hư Thần Quốc cùng Tề Thiên Thần Quốc chính là tiêu điểm, hơn nữa bây giờ biến thành hí kịch cho người ta xem, càng hấp dẫn võ giả khác chú ý.
Mọi người cũng biết, Tề Thiên Thần Quốc cùng Thần Hư Thần Quốc là hai đệ tử xuất chúng-- Hồng Viêm cùng Thần Hư thái tử đều mất tích trong thí luyện cuối cùng, xem ra dữ nhiều lành ít!
Vốn hai người bọn họ được xem là nhân vật chính của lần này, giữa hai người thậm chí còn có đổ ước, nhưng mà bây giờ cửa ra đã mở từ lâu, thậm chí ẩn ẩn có xu thế đóng lại, hiện tại còn không có đi ra, hy vọng càng ngày càng xa vời, rất nhiều người nhịn không được xì xào bàn tán.
Bọn họ muốn nhìn một chút, thiên chi kiêu tử của Tề Thiên Thần Quốc rốt cuộc có thành tích như thế nào.
Bạch Vũ thân vương đứng lên, thị uy nhìn qua tôn quốc sư bên cạnh, lúc này mới nhìn qua chúng đệ tử Tề Thiên Thần Quốc cười ha hả.
- Tốt! Rất tốt! Lần thí luyện cuối cùng này các ngươi thành công quay về, ngày sau trở lại tông môn nhất định sẽ được tài bồi, tiền đồ của các ngươi không tồi.
Bạch Vũ thân vương trắng trợn tán dương, mà khi hắn nói những đệ tử này nuốt nước bọt một cái, dường như có chút chột dạ.
Bạch Vũ thân vương chú ý tới điểm này, nhưng mà cũng không có để ý, hắn vừa rồi nói ra những lời này, những đệ tử này cho dù thành tích kém cũng không sao, hắn quan tâm chính là Hồng Viêm.
- Hồng Viêm đâu? Tại sao hắn không đi ra cùng các ngươi?
Bạch Vũ thân vương hỏi câu này, chung quanh rất nhiều võ giả đều vãnh tai lên, ngay cả tôn quốc sư dùng ngón tay gõ bàn cũng dừng lại, cũng cẩn thận lắng nghe, hắn cũng quan tâm độ hoàn thành của Hồng Viêm.
Nhưng mà Bạch Vũ thân vương vừa hỏi thì bốn năm người này sắc mặt khó coi.
- Ân? Như thế nào?
Bạch Vũ thân vương nhướng mày.
- Hồng sư huynh hắn... Còn... Còn chưa đi ra sao?
Mấy đệ tử này chột dạ nói ra, đồng thời nhìn chung quanh, ôm hy vọng xa vời có thể tìm được Hồng Viêm.
Nhưng mà mặc cho chung quanh không ngừng có thí luyện giả tham gia thí luyện đi ra, lại không có bóng dáng của Hồng Viêm.
Phản ứng của đám đệ tử này lập tức làm cho Bạch Vũ thân vương sắc mặt trầm xuống, nói:
- Các ngươi làm gì ấp a ấp úng vậy, có chuyện gì, nói thẳng là được!
Mấy đệ tử liếc nhau, trong đó một người khó xử nói:
- Hồi bẩm thân vương điện hạ... Đệ tử tại tầng thứ tư không nhìn thấy Hồng Viêm sư huynh, thời điểm thông đạo tầng năm mở ra, Hồng Viêm sư huynh không có xuất hiện, sau đó cũng không tìm được hắn, chúng ta vốn nghĩ có lẽ Hồng sư huynh bị nhốt trong nơi nào đó của tầng bốn... Khi thí luyện cuối cùng chấm dứt hắn sẽ đi ra, cho nên...
Mấy đệ tử này chột dạ, kỳ thật có một câu bọn họ chưa nói, trong tình huống này bọn họ hoài nghi Hồng Viêm có phải đã chết trong thí luyện cuối cùng hay không.
- Các ngươi nói cái gì?
Bạch Vũ thân vương nghe xong lập tức sửng sốt.
Hồng Viêm lại không thấy xuất hiện ở thông đạo tầng năm? Hơn nữa đến bây giờ còn không có đi ra, chẳng lẽ nói, hắn thực xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!
Điều này sao có thể!
- Ha ha ha ha!
Thời điểm này quốc sư cười ha hả, nói:
- Bất hạnh bất hạnh thực bất hạnh, Hồng sư điệt đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao? Mất tích ở tầng thứ tư không có đi ra, thật sự là... Chậc chậc, dữ nhiều lành ít sao?
Tôn quốc sư thời điểm nói ra lời này là xát muối vào vết thương của Bạch Vũ thân vương, không ngừng châm chọc.
Nhưng mà nhìn thấy tôn quốc sư xuất hiện, mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc hai mắt nhìn nhau, trên mặt đều toát ra vẻ cổ quái, một người trong đó đột nhiên mở miệng nói:
- Vị tiền bối này là người của Thần Hư Thần Quốc sao? Tam thái tử cùng Hồng sư huynh cùng mất tích, hiện tại đi ra chưa?
Đột nhiên nghe lời này làm mặt mũi tôn quốc sư cứng đờ, biểu lộ lập tức thập phần đặc sắc.
- Các ngươi nói cái gì?
Tôn quốc sư trừng mắt, trợn mắt nhìn mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc nói ra.
- Ta nói Thần Hư tam thái tử cũng mất tích, Hồng sư huynh cũng không thấy đâu, từ khi tới tầng thứ tư thì không có gặp hắn, xem phản ứng của tiền bối, Tam thái tử đại khái cũng không có đi ra. Nói như vậy... Chỉ sợ là dữ nhiều lành ít...
Đám đệ tử Tề Thiên Thần Quốc đồng loạt nói như vậy, lại chạm đến nghịch lân của tôn quốc sư, ánh mắt của hắn phát lạnh, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ăn nói lung tung!
Tuy hắn ngoài miệng cường ngạnh, trong nội tâm đã sinh ra một loại cảm giác bất an dữ dội. Tuy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc và Thần Hư Thần Quốc là thế lực đối địch, nhưng mà đối phương chắc hẳn sẽ không nói lung tung trong chuyện này, bởi vì rất dễ dàng bị vạch trần, tới lúc đó mất mặt là bọn họ.
Mấy đệ tử Tề Thiên Thần Quốc bộ dáng ngươi thích tin hay không thì tùy, cũng không tranh luận, thời điểm này có người bên cạnh nói với tôn quốc sư:
- Quốc sư đại nhân, đám người Dương sư huynh trở về!
Giọng nói vang lên, tôn quốc sư giống như bắt lấy cọng cỏ cứu mạng, vội vàng quay đầu nhìn qua phía chân trời, một đội bốn năm người đầu đội tinh quan bay qua.
Những người này chính là thí luyện giả Thần Hư Thần Quốc, trong đó có một người là Dương sư huynh.
Tôn quốc sư đầu tiên tìm kiếm trong đám người này thân ảnh của Thần Hư tam thái tử, nhưng mà không tìm được.
Tôn quốc sư lập tức phát lạnh trong lòng.
- Tam thái tử đâu?
Không đợi những đệ tử này đứng vững bước chân, quốc sư hỏi ngay.
- Thái tử hắn...
Bị tôn quốc sư đầu tiên hỏi thăm như vậy, mấy đệ tử kia lúc này không biết trả lời như thế nào.
- Đi chỗ nào!
Tôn quốc sư hổn hển, hắn hiện tại bất chấp độ hoàn thành của Thần Hư thái tử, hắn muốn nhìn thấy người sống.
- Cái này...
Mấy đệ tử Thần Hư Thần Quốc hai mặt nhìn nhau, cuối cùng nhất Dương sư huynh chột dạ nói ra:
- Bẩm quốc sư, thái tử điện hạ... Còn có Hạo Nguyệt Quận Vương, thời điểm ở tầng thứ tư đã không thấy đâu, không biết đi nơi nào, chúng ta đã ở tìm hắn... Về sau thông đạo tầng thứ tư lên tầng thứ năm có ba mươi ba bậc thang khảo nghiệm, ta bò lên bậc thang ba mươi mốt, đi lên tầng thứ năm. Cũng không nhìn thấy thái tử điện hạ.
Nói chuyện là Dương sư huynh. Hắn đúng là người đi theo đám người Lâm Minh lên tầng năm, công kích bất tử liệt diễm, về sau đối phó Bất Tử Hàn Băng thì lâm trận bỏ chạy, chính là một trong tám người rời đi.
- Mất tích...
Tôn quốc sư ngây ngốc hồi lâu, sững sờ ngồi trên mặt ghế thái sư. Ánh mắt ngốc trệ.
Thần Hư thái tử là người Tôn gia nhất mạch của hắn. Cũng là đệ tử xuất sắc nhất trong mạch của hắn, bởi vì nguyên nhân này tôn quốc sư mới bị phái tới nghênh đón Thần Hư thái tử. Nhưng mà hiện tại thái tử đã biến mất, dữ nhiều lành ít, đả kích của hắn tự nhiên rất lớn.
Trong lúc nhất thời, tôn quốc sư cũng không có hứng thú đấu võ mồm với Bạch Vũ thân vương.
Bạch Vũ thân vương cũng không có hứng thú bỏ đá xuống giếng, hắn cùng Bạch Vũ thân vương có thể nói là anh không ra anh, em không ra em, bởi vì Hồng Viêm mất tích, hắn cũng ngây ngốc.
Ở giữa sân, Thần Hư Thần Quốc cùng Tề Thiên Thần Quốc chính là tiêu điểm, hơn nữa bây giờ biến thành hí kịch cho người ta xem, càng hấp dẫn võ giả khác chú ý.
Mọi người cũng biết, Tề Thiên Thần Quốc cùng Thần Hư Thần Quốc là hai đệ tử xuất chúng-- Hồng Viêm cùng Thần Hư thái tử đều mất tích trong thí luyện cuối cùng, xem ra dữ nhiều lành ít!
Vốn hai người bọn họ được xem là nhân vật chính của lần này, giữa hai người thậm chí còn có đổ ước, nhưng mà bây giờ cửa ra đã mở từ lâu, thậm chí ẩn ẩn có xu thế đóng lại, hiện tại còn không có đi ra, hy vọng càng ngày càng xa vời, rất nhiều người nhịn không được xì xào bàn tán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.