Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 176: Vu Nô

Tàm Kiếm Lý Ngưu

27/06/2017

- Bách Quỷ Vương tại Ngạ Quỷ giới hay sao?

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư, một người một thương hóa thành một tia chớp màu tím, bắn nhanh về phía cái đầu mỹ nữ này.

Cái đầu mỹ nữ đầu phát ra một tiếng kêu to, vô số sợi tóc màu bạc lao về phía Lâm Minh, mỗi một sợi tóc bạc giữa không trung đều biến thành một con Bạch Xà, cắn xé về phía Lâm Minh.

- Tới rất tốt!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, mạnh mẽ rung Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, vô số tử điện bùng nổ ra, tia chớp bắn tung tóe, biến thành một tấm lưới điện càng dày đặc hơn, điện quang chói mắt làm cho người khác không thể nhìn thẳng vào được.

Xuy xuy xuy...

Bị luồng điện tấn công, ngàn vạn con Bạch Xà hóa thành hư ảo, cái đầu mỹ nữ phát ra tiếng thét đau đớn, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo dữ tợn.

Nàng mạnh mẽ mở ra cái miệng rộng, cái miệng anh đào khi trước, trong nháy mắt đã ngoác ra tận sau gáy, lộ ra bộ răng nanh dày đặc sắc nhọn trắng ởn, khuôn mặt đang xinh đẹp lập tức biến thành dữ tợn như vậy, làm cho người ta thấy ghê người.

Cái đầu mỹ nữ kêu to một tiếng, đột nhiên cắn về phía Lâm Minh!

- Bại cho ta!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, một luồng điện màu tím còn lớn hơn trước vài lần bắn ra từ Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương, trực tiếp đâm vào cái mồm to của đầu mỹ nữ này.

Xoẹt...

Theo tiếng cắt chói tai vang lên, Lâm Minh cả người cả thương xuyên qua cái đầu mỹ nữ này!

Vô số luồng điện mang vẫn quấn quanh trên khuôn mặt của đầu mỹ nữ này.

- A a a a...

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên tận trời, làm cho bầy quạ đen chấn động, liên tục nổ tan xác mà chết, vô số máu và lông chim rơi xuống như mưa.

- Sóng âm thật là lợi hại!

Lâm Minh dùng chân nguyên bảo vệ hai tai, sau khi trải qua hổ báo lôi âm trong Lôi Minh cốc, những sóng âm này đã không là gì cả đối với Lâm Minh nữa.

Cái đầu mỹ nữ kịch liệt vặn vẹo giữa không trung, sau đó ầm một tiếng. Nó nổ tung thành ngàn vạn mảnh vỡ nhỏ, các mảnh vỡ lại tiếp tục nát ra. Mãi cho tới khi tất cả hóa thành vô số điểm sáng trên không trung, dưới bầu trời mờ nhạt, các điểm sáng này có vẻ cực kỳ xinh đẹp.

Mấy giây sau, các điểm sáng này hóa thành một dải sáng, chảy về phía Lâm Minh, giống như một dải thiên hà đổ xuống, lấp lánh dưới ánh mặt trời, vô cùng xinh đẹp.

- Lực lượng linh hồn thật là tinh thuần a!

Lâm Minh hấp thu các điểm sáng này, có thể cảm giác được linh hồn trong cơ thể hắn giống như một hạt giống nhỏ được dòng suối mát làm dịu, đang nhanh chóng trưởng thành.

- Có quá nhiều lực lượng linh hồn. Trong thời gian ngắn thì không thể hoàn toàn hấp thu được, khí huyết lực cũng như vậy, lần này, sau khi vượt qua thí luyện sinh tử, ta muốn bế quan một thời gian, cẩn thận tiêu hóa những lực lượng này.

Lâm Minh lẩm bẩm. Đúng lúc này, bên tai hắn lại lần nữa vang lên âm thanh lạnh như băng:

- Ngạ Quỷ giới, thông qua, cửa ải thứ ba, Sinh Súc giới!

Sau khi thanh âm này vang lên, cảnh tượng xung quanh Lâm Minh lại lần nữa biến hóa, bầu trời mờ nhạt và Hoàng Tuyền chảy cuồn cuộn đều biến mất, biến thành một thảo nguyên hoang dã.

Bầu trời âm u, phủ kín bởi các đám mây đen, tuy nhiên lại không có mưa rơi xuống, vùng thảo nguyên hoang dã vô biên vô hạn, lớp cỏ rêu màu xanh thẳm, kèm theo đám nham thạch màu đen, khiến cho nơi đây trở là một thế giới âm u loang lổ.

Lúc này, một tiếng thú rống trầm thấp đột nhiên vang lên, cách đó không xa, xuất hiện một đám các bóng dáng màu đen, những bóng dáng này có lớn có nhỏ, có di chuyển trên mặt đất, cũng có bay trên không trung, hình dạng rất khác nhau.



Lâm Minh run Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương lên, liếm liếm cặp môi đỏ tươi:

- Địch nhân tại Sinh Súc giới là hung thú hay sao? Thật là thân thiết a, ta tập võ nhiều năm như vậy, dường như vẫn luôn chém giết cùng hung thú!

- Rống...

Thú tiếng hô liên tiếp vang lên, trên trăm đầu hung thú ập tới, sát khí tỏa ra bốn phía, lao tới Lâm Minh, đằng trước là một con man ngưu khổng lồ, cao hơn một trượng, có cự mãng to ba thước, có quái điểu hai đầu đang bay trên cao.

Đối mặt với đàn thú hùng hổ này, Lâm Minh chẳng những không chút tránh né, mà ngược lại còn lao tới đàn thú.

Một người một thương, đối mặt với trên trăm con hung thú, chênh lệch cực kỳ lớn, nhưng khí thế của Lâm Minh lại không rơi xuống hạ phong chút nào, khí tức cuồn cuộn bốc lên, lao thẳng về phía chân trời!

- Giao Long Xuất Hải!

Lâm Minh đạp một cước nát mặt đất, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương mang theo ngọn lửa gào thét đâm thẳng ra, một luồng khí tức dương cương cuồn cuộn bao phủ xuống, trực tiếp xuyên qua thân thể một con đại xà dài mười trượng.

- Lên...

Lâm Minh mượn lực trùng kích cường đại này, hai tay đột nhiên trầm xuống, Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương cong thành hình trăng tròn, thân thể cự mãng nặng hơn một ngàn cân bị Lâm Minh dùng một thương đánh bay!

Đánh bay cự mãng, khí thế của Lâm Minh đã đạt tới cực hạn, đánh ra một chiêu “Hoành Tảo Thiên Quân!”.

Toàn thân Lâm Minh tràn ngập chân nguyên, hai chân như cọc sắt cắm lên trên mặt đất, dùng lực từ thắt lưng, cánh tay vung lên, trường thương mang theo ngọn lửa cháy rực gào thét quét ngang qua, Minh Văn kỹ Thương Cương được phát động, trường thương vốn dài chín xích chín tấc lập tức dài tới hai trượng!

Phốc! Phốc!

Hai con hung thú trực tiếp bị Lâm Minh quét văng ra, chấn động chân nguyên cuồng bạo đã xuyên thấu vào đầu chúng, đánh nát bộ não.

Lâm Minh cứ như vậy mà nhảy vào trong đàn thú, có khí huyết cường đại chống đỡ, khí lực của hắn dường như không dùng hết, mỗi một thương chém ra, đều mang theo một chùm mưa máu.

Trong loại chém giết này, Lâm Minh cảm thấy một luồng lực lượng kỳ dị ào ào đổ vào trong cơ thể hắn, âm thầm thay đổi thể chất của hắn, làm cho cơ bắp của hắn càng cứng cỏi hơn, cơ thể càng rắn chắc có lực hơn.

- Cửa ải thứ ba là tăng cường lực lượng thân thể ư?

Lâm Minh âm thầm hiểu ra, chỗ cường đại nhất của hung thú chính là thân thể của chúng, rất nhiều hung thú có lực lượng cường đại, thân thể của chúng trời sinh đã là vũ khí tốt nhất rồi.

Lâm Minh tu luyện Hỗn Độn Cương Đấu kinh, lực lượng thân thể đã rất cường đại, cộng thêm cửa thứ nhất được bổ sung khí huyết lực, cùng lực lượng kỳ dị tại cửa thứ ba này, Lâm Minh cảm giác lực lượng thân thể của mình đang cấp tốc tăng lên.

- Lực lượng thân thể của ta e rằng đã sớm vượt quá vạn cân rồi.

Lực lượng vạn cân đã là cực hạn của võ giả, chỉ có võ giả trời sinh thần lực, sau khi đạt tới Ngưng Mạch đỉnh phong thì mới có thể đạt tới vạn cân, mà sau khi võ giả đi vào Hậu Thiên, lực lượng cũng sẽ không gia tăng quá nhiều, chỉ là chân nguyên càng thêm dày đặc hơn mà thôi.

Trước kia, do Lâm Minh tu luyện Hỗn Độn Cương Đấu kinh, nên bị mọi người lầm tưởng hắn là trời sinh thần lực, hiện tại hắn đã thật sự là trời sinh thần lực rồi, thậm chí so với tố chất thân thể của Thác Khổ thì còn tốt hơn vài lần!

...

Lúc này, bên ngoài Vu Thần tháp, Na Y vẫn đang chờ đợi, từ sau khi Lâm Minh tiến vào Vu Thần tháp, đến lúc này thì đã một canh giờ rồi.

Những điều ghi lại trong cổ lão điển tịch là thật hay sao?

Thần quốc trong truyền thuyết ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận.

Người trở về từ Thần quốc thì sẽ trở thành vua của Nam Cương!



Trong tương lai xa xôi, nếu hắn nguyện ý, hắn có thể trở thành vương giả nhất thống Nam Cương hay không đây?

Nghĩ đến đây, tâm tình của Na Y lại trở nên phức tạp hơn.

Thiếu nữ Nam Cương sùng kính anh hùng, ngay cả Na Y thì cũng không ngoại lệ.

Nhưng nhớ tới cừu hận của cha mẹ và sư phụ, Na Y lập tức thu lại tình cảm thiếu nữ này, yên lặng chờ Lâm Minh trở về.

- Đúng rồi, trong Vu Thần thánh địa có phòng chứa điển tịch, có lẽ sẽ tìm được ở đó một vài ghi chép về Thần quốc!

Na Y nghĩ như vậy, lập tức tháo xuống ngọn nến trên vách tường, châm lửa bước về phía phòng chứa điển tịch.

Na Y còn nhỏ tuổi, rất nhiều truyền thuyết cổ xưa của Vu Thần giáo thì nàng cũng không biết hết!

...

Trên mặt đất rải đầy các mảnh thịt vụn, máu tươi nhuộm đỏ thảm cỏ, Lâm Minh cầm Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương trong tay, trước mặt hắn, một con hung thú cuối cùng của Sinh Súc giới giãy giụa rồi ngã xuống, năng lượng kỳ dị này lại lần nữa chui vào thân thể Lâm Minh, hắn dường như có thể nghe được tiếng xương cốt vang lên răng rắc, thân thể của hắn đang âm thầm được cải tạo.

- Thí luyện sinh tử thật là thần kỳ, có thể hoàn toàn thay đổi thể chất của ta, tăng cường lực lượng linh hồn, khí huyết lực, còn cả lực lượng thân thể của ta nữa, điều này tương đương với dựng lại thân thể một lần nữa, mặc dù là một người có căn cơ tu luyện không tốt, nhưng trải qua một phen cải tạo như vậy, thì cũng sẽ trở thành thiên tài. Vu Thần sáng tạo ra thí luyện sinh tử này thật sự là một kỳ nhân, chỉ là không biết thực lực của Vu Thần đạt tới loại cảnh giới nào? Có lợi hại hơn thánh nữ của Thiên Vũ thánh địa hay không đây?

Lúc này, thanh âm lạnh lùng lại vang lên:

- Sinh Súc giới chấm dứt! Cửa thứ tư, Vu Nô giới!

Cảnh tượng lại lần nữa thay đổi, hoang nguyên u ám biến mất, Lâm Minh đi tới trong giác đấu tràng hình tròn, dưới chân mặt gạch cổ xưa, trên mặt đất lờ mờ có thể thấy một màu đỏ sậm loang lổ, dường như đó chính là do máu tươi khô cạn thì lưu lại.

- Giác đấu tràng ư? Cảnh tượng này đúng là rất mới mẻ.

Lâm Minh lẩm bẩm một câu, đúng lúc này, hắn đột nhiên nghe thấy tiếng kim loại va chạm khe khẽ, hắn quay đầu lại, thấy tấm lưới một bên giác đấu tràng bị một con quái vật khổng lồ màu đen xé rách ra.

Con quái vật màu đen này có hình người, thân cao ba trượng, làn da có màu xanh tím, sáng bóng như kim loại, hai cánh tay khổng lồ của nó còn to hơn cả một người trưởng thành, trên tay đang cầm một cái huyền thiết thiết hoàn, trên thiết hoàn có vô số gai nhọn, chỉ nhìn cũng biết trọng lượng của thiết hoàn kia chắc chắn sẽ không dưới ngàn cân!

Con quái vật này có hai đầu, một đầu mọc ra cái sừng nhọn dữ tợn, dài ba xích, một đầu khác thì đang há miệng, lộ ra một cái răng nanh dài nửa xích, cơ bắp của nó rắn chắc như đá hoa cương, trên ngực và hai bên hông đều được quấn một sợi xích sắt, to bằng cánh tay người.

- Đây là Vu Nô sao?

Lâm Minh có thể cảm nhận được rất rõ ràng, sinh vật khổng lồ này mang đến áp lực nặng nề, tuy rằng lần này địch nhân chỉ là một, nhưng Lâm Minh lại có dự cảm, cửa ải thứ tư này còn khó hơn ba cửa ải trước rất nhiều lần.

- Rống!

Vu Nô rít gào một tiếng, thân thể nặng mấy ngàn cân nhảy dựng lên, mặt đất bị nó đạp cho sập xuống, sau đó, nó giống như một viên thiên thạch, đập mạnh về phía Lâm Minh!

Ầm!

Đất đá bay tán loạn, Lâm Minh nhảy ra ngoài, tuy rằng hắn cũng mạnh về lực lượng, nhưng lại không có biện pháp nào cứng đối cứng với con quái vật này được cả.

- Chân nguyên hóa hình!

Lâm Minh rung trường thương lên, chân nguyên ngưng hóa thành thực chất được trút xuống dưới, nhưng không nghĩ tới, Vu Nô này có lực phòng ngự rất mạnh, bị Lâm Minh dùng chân nguyên dày đặc công kích, vậy mà nó vẫn không bị chút tổn thương nào.

- Luyện Lực Như Tơ!

Tất cả đơn nguyên cực nhỏ trên người Lâm Minh đều được điều chỉnh cho hô hấp cùng tần suất, chân nguyên kịch liệt chấn động, loại chấn động này có thể bỏ qua phòng ngự, trực tiếp truyền vào trong cơ thể mục tiêu, phá hủy từ bên trong, cực kỳ bá đạo.

Nhưng mà Lâm Minh không nghĩ tới, năm ngàn luồng chấn động chân nguyên, chìm vào trong thân thể Vu Nô lại giống như trâu đất xuống biển, Vu Nô kia chỉ khẽ chấn động thân thể vài cái, đã lại khôi phục bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Cực Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook