Chương 1902: Xuất quan.
Tàm Kiếm Lý Ngưu
18/07/2015
Lâm Minh kinh ngạc, nói:
- Ngươi có cái gì muốn nói sao?
Lâm Minh cảm giác thiếu nữ áo đỏ muốn nói lại thôi.
Thiếu nữ áo đỏ há hốc mồm nói:
- Trên người của ngươi ta ngửi được hương vị đặc biệt... Nó khiến ta có cảm giác quen thuộc đặc biệt.
- Ân?
Lâm Minh ngạc nhiên, không biết thiếu nữ áo đỏ nói lời này là có ý gì?
Hương vị quen thuộc? Chẳng lẽ giống như Yến Tiểu Ngư? (không nhớ là Yến Tiểu Ngư hay là Tiểu Ngư Nhi đây)
Trong đầu Lâm Minh nghĩ tới Yến Tiểu Ngư, có lẽ bởi vì bản thân mình từng tiếp xúc qua với Yến Tiểu Ngư trên người có khí tức của Yến Tiểu Ngư, mà thiếu nữ áo đỏ và Yến Tiểu Ngư có quan hệ gì?
Lâm Minh đang muốn mở miệng hỏi thăm, mà thời điểm này, thiếu nữ áo đỏ ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Minh bụng dưới vị trí.
- Tại đây... Hìh như có thứ mà ta quen thuộc...
Lâm Minh vô ý thức sờ bụng dưới, biểu lộ của hắn quái dị, trong đầu của hắn hiện ra một hình ảnh, đột nhiên linh cơ khẽ động.
Đối với nhân loại mà nói, vị trí ba thốn bụng dưới là đan điền, võ giả bước vào Thần Hải thì đan điền hóa thành nội thế giới, hiện tại thiếu nữ áo đỏ nói chính là nội thế giới của Lâm Minh.
Tuy thiếu nữ áo đỏ ánh mắt thuần khiết, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác trong đó mang theo một tia sắc bén, giống như muốn nhìn thấu nội thế giới của hắn.
Chuyện này làm cho Lâm Minh vô ý thức vận chuyển chân nguyên toàn thân, đem nội thế giới tầng tầng phong ấn, nhưng dù là như vậy, tiếu nữ áo đỏ vẫn nhìn chằm chằm vào nội thế giới của hắn.
Nàng dường như đang định xác định một chuyện.
Sẽ không phải là...
Trong đầu Lâm Minh sinh ra ý niệm này, làm cho nội tâm chấn động...
Chẳng lẽ thiếu nữ này đang nhìn ma phương?
Hương vị dễ ngửi, cảm giác quen thuộc...
Đương nhiên Lâm Minh sẽ không cho rằng mình có gì khác người thường để thiếu nữ sinh ra cảm giác thân thiết, khả năng nhất chính là ma phương trong nội thế giới của hắn.
Bởi vì Lâm Minh vẫn cảm giác thiếu nữ áo đỏ này có liên quan lớn lao tới hồn lực.
Thân thế của nàng không đơn giản như vậy...
Nếu như thiếu nữ áo đỏ nói là ma phương, nàng chính là người đầu tiên nhìn thấy ma phương che dấu trong nội thế giới của Lâm Minh.
Ngay cả lúc ở viễn cổ đế đô dưới lòng đất, Lâm Minh đối mặt Thương Thiên Cổ Ấn đi theo Phong Thần Thiên Tôn trải qua đại kiếp nạn, là lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm tháng, thời điểm ma phương phát động mới nhận ra ma phương, nó cũng không có năng lực trực tiếp nhìn thấy ma phương.
Nhưng mà bây giờ, Lâm Minh đối mặt thiếu nữ áo đỏ, hắn ngay từ đâu không có vận dụng tới ma phương, lại bị đối phương nhìn ra vị trí ma phương, chuyện này làm cho Lâm Minh cảm giác được nguy cơ không hiểu.
Hắn nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ, ánh mắt trở nên âm tình bất định.
Trong nội tâm thiếu nữ áo đỏ trì trệ, vô ý thức lui về phía sau một bước, rõ ràng e ngại Lâm Minh, nàng phát hiện trong mắt Lâm Minh bây giờ có hung quang.
- Ngươi ngươi ngươi ngươi...
Thiếu nữ áo đỏ khẩn trương, ngôn ngữ lại bắt đầu cà lăm, nàng ôm chặt Kỳ Lân quả, giống như con thỏ con bị chấn kinh.
Nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ như vậy, Lâm Minh thở khẽ một hơi, hắn cũng cảm thấy thẹn vì suy nghĩ vừa rồi của mình.
Những năm này hắn quá mẫn cảm, hắn theo thói quen bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước. Nhưng mà đối với thiếu nữ áo đỏ, Lâm Minh cảm giác ra thiếu nữ áo đỏ rất xa lạ với người khác, đều ôm lấy tâm phòng bị, mà đối với hắn lại vô cùng tín nhiệm.
Tất cả nguyên nhân đại khái là vì ma phương.
Ma phương làm cho linh hồn của Lâm Minh có chỗ lột xác, hình thành -- "Vĩnh hằng chi hồn" theo lời Thánh Mỹ nói.
Mà liên hệ với lời của thiếu nữ áo đỏ là hồn lực mà nói, vĩnh hằng chi hồn sợ rằng cho nàng một cảm giác quen thuộc không hiểu.
- Ta ta... Sẽ không nói ra.
Thiếu nữ vội vàng mở miệng, nàng có chút thời điểm vô cùng thông minh, nàng đúng là ý thức được, nội thế giới của Lâm Minh có bí mật trọng đại, không muốn người ta biết.
- Ngươi muốn đi theo ta sao?
Lâm Minh suy nghĩ trong chốc lát lại hỏi.
Thiếu nữ áo đỏ trợn mắt lên nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, rất lâu, nàng chậm rãi gật đầu, nói:
- Ân.
- Tốt, vậy đi thôi.
Lâm Minh xoay người, hắn bay thẳng lên.
Mà thiếu nữ áo đỏ hóa thành hồn lực đi theo Lâm Minh.
Nàng vô thanh vô tức, cho dù là Thiên Tôn cũng không thể phát hiện ra nàng.
Lâm Minh vừa phi hành, vừa liên lạc với lệnh bài trong tu di giới.
- Giá trị công huân chỉ có sáu trăm triệu, còn kém bốn trăm triệu!
Nhíu mày, trong ánh mắt Lâm Minh mang theo hào quang âm lãnh.
Hiện tại hắn đang ở nguyên mộng chiến trường, đại khái thời gian mới trôi qua một năm mà thôi.
Còn có thời gian hai năm, hắn chỉ cần săn đủ con mồi, gom góp đủ bốn trăm triệu giá trị công huân!
Lực cảm giác không ngừng dò xét chung quanh, nhanh chóng tìm kiếm phạm vi mấy trăm dặm chung quanh, Lâm Minh phát hiện bên này có rất ít võ giả.
Bởi vì đoạn thời gian trước hắn đại khai sát giới, tiêu diệt Tử Lăng Vương, rất nhiều Đại Giới Giới Vương, thậm chí cuối cùng tiêu diệt Vạn Quỷ Thiên Tôn, nơi này giống như biến thành hoang thổ, mọi người vô ý thức tránh né nơi này, e sợ Lâm Minh qua lại nơi này.
Hôm nay nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh nghiễm nhiên trở thành một sát tinh.
- Đã không có người, vậy bản thân mình đi tìm người là được.
...
Nguyên mộng chiến trường, bay lên không trung.
Gió mạnh lẫm lẫm
Lúc này một sào huyệt to lớn treo giữa không trung, nó giống như muốn che đậy bầu trời.
Chỉ cần một cọng cỏ trên sào huyệt này cũng giống như cự mộc che trời.
Hào quang mênh mông bắn ra ngoài, từ trong sào huyệt bay ra.
Giữa sào huyệt có một đám người ăn mặc quần áo khác nhau, cung kính quỳ ở bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Trong khu vực sào huyệt này, một thi thể hồn thú chim đại bàng nằm đó, vết máu đã cứng lại.
Loại hồn thú chim đại bàng này, trong nguyên mộng chiến trường này nó có chiến lực khủng bố, nhưng hiện tại bị người ta chém giết, lóc thịt ăn.
Đông lửa đang cháy, một trung niên mập mạp đang lấy đi chân huyết trên người chim đại bàng, sau đó cười hì hì nhìn qua đám người đang quỳ.
Ở trước mặt hắn bầy đặt vô số linh dược tỏa ra hương thơm mờ mịt, còn có các loại thiên linh địa bảo, hào quang mỹ lệ sáng lạn.
- Chậc chậc chậc, người của Đoạn Hồn Trai, Long Nha Phường các ngươi hiếu tâm không tệ, những bảo vật này ta thu, các ngươi chặn đánh chút ít hồn thú, ta cũng sẽ hỗ trợ. Còn có La Diệp Cốc, Tần Sơn kia nếu là địch nhân của các ngươi, ta thuân tay tiêu diệt chúng ở nguyên mộng chiến trường.
Trong mắt mập mạp trung niên này bắn ra yêu quang kỳ dị.
La Diệp Cốc, Tần Sơn tại Hồn giới là người của một thế lực nhỏ, đại khái tương tự như Tiểu Cực Cung. Tuy là tiểu phái, nhưng lúc này là nguyên mộng chiến trường cũng là lĩnh đội có tu vị nửa bước Giới Vương.
Đội ngũ như thế trong mắt tên trung niên mập mạp này chẳng khác gì con sâu cái kiến, hời hợt nói muốn gạt bỏ.
Mà hắn nói đám người đang quỳ phía dưới lại tin tưởng không nghi ngờ.
Mấy tên này mừng rỡ như điên.
- Ngươi có cái gì muốn nói sao?
Lâm Minh cảm giác thiếu nữ áo đỏ muốn nói lại thôi.
Thiếu nữ áo đỏ há hốc mồm nói:
- Trên người của ngươi ta ngửi được hương vị đặc biệt... Nó khiến ta có cảm giác quen thuộc đặc biệt.
- Ân?
Lâm Minh ngạc nhiên, không biết thiếu nữ áo đỏ nói lời này là có ý gì?
Hương vị quen thuộc? Chẳng lẽ giống như Yến Tiểu Ngư? (không nhớ là Yến Tiểu Ngư hay là Tiểu Ngư Nhi đây)
Trong đầu Lâm Minh nghĩ tới Yến Tiểu Ngư, có lẽ bởi vì bản thân mình từng tiếp xúc qua với Yến Tiểu Ngư trên người có khí tức của Yến Tiểu Ngư, mà thiếu nữ áo đỏ và Yến Tiểu Ngư có quan hệ gì?
Lâm Minh đang muốn mở miệng hỏi thăm, mà thời điểm này, thiếu nữ áo đỏ ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Minh bụng dưới vị trí.
- Tại đây... Hìh như có thứ mà ta quen thuộc...
Lâm Minh vô ý thức sờ bụng dưới, biểu lộ của hắn quái dị, trong đầu của hắn hiện ra một hình ảnh, đột nhiên linh cơ khẽ động.
Đối với nhân loại mà nói, vị trí ba thốn bụng dưới là đan điền, võ giả bước vào Thần Hải thì đan điền hóa thành nội thế giới, hiện tại thiếu nữ áo đỏ nói chính là nội thế giới của Lâm Minh.
Tuy thiếu nữ áo đỏ ánh mắt thuần khiết, nhưng mà Lâm Minh lại cảm giác trong đó mang theo một tia sắc bén, giống như muốn nhìn thấu nội thế giới của hắn.
Chuyện này làm cho Lâm Minh vô ý thức vận chuyển chân nguyên toàn thân, đem nội thế giới tầng tầng phong ấn, nhưng dù là như vậy, tiếu nữ áo đỏ vẫn nhìn chằm chằm vào nội thế giới của hắn.
Nàng dường như đang định xác định một chuyện.
Sẽ không phải là...
Trong đầu Lâm Minh sinh ra ý niệm này, làm cho nội tâm chấn động...
Chẳng lẽ thiếu nữ này đang nhìn ma phương?
Hương vị dễ ngửi, cảm giác quen thuộc...
Đương nhiên Lâm Minh sẽ không cho rằng mình có gì khác người thường để thiếu nữ sinh ra cảm giác thân thiết, khả năng nhất chính là ma phương trong nội thế giới của hắn.
Bởi vì Lâm Minh vẫn cảm giác thiếu nữ áo đỏ này có liên quan lớn lao tới hồn lực.
Thân thế của nàng không đơn giản như vậy...
Nếu như thiếu nữ áo đỏ nói là ma phương, nàng chính là người đầu tiên nhìn thấy ma phương che dấu trong nội thế giới của Lâm Minh.
Ngay cả lúc ở viễn cổ đế đô dưới lòng đất, Lâm Minh đối mặt Thương Thiên Cổ Ấn đi theo Phong Thần Thiên Tôn trải qua đại kiếp nạn, là lão quái vật sống không biết bao nhiêu năm tháng, thời điểm ma phương phát động mới nhận ra ma phương, nó cũng không có năng lực trực tiếp nhìn thấy ma phương.
Nhưng mà bây giờ, Lâm Minh đối mặt thiếu nữ áo đỏ, hắn ngay từ đâu không có vận dụng tới ma phương, lại bị đối phương nhìn ra vị trí ma phương, chuyện này làm cho Lâm Minh cảm giác được nguy cơ không hiểu.
Hắn nhìn về phía thiếu nữ áo đỏ, ánh mắt trở nên âm tình bất định.
Trong nội tâm thiếu nữ áo đỏ trì trệ, vô ý thức lui về phía sau một bước, rõ ràng e ngại Lâm Minh, nàng phát hiện trong mắt Lâm Minh bây giờ có hung quang.
- Ngươi ngươi ngươi ngươi...
Thiếu nữ áo đỏ khẩn trương, ngôn ngữ lại bắt đầu cà lăm, nàng ôm chặt Kỳ Lân quả, giống như con thỏ con bị chấn kinh.
Nhìn thấy thiếu nữ áo đỏ như vậy, Lâm Minh thở khẽ một hơi, hắn cũng cảm thấy thẹn vì suy nghĩ vừa rồi của mình.
Những năm này hắn quá mẫn cảm, hắn theo thói quen bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước. Nhưng mà đối với thiếu nữ áo đỏ, Lâm Minh cảm giác ra thiếu nữ áo đỏ rất xa lạ với người khác, đều ôm lấy tâm phòng bị, mà đối với hắn lại vô cùng tín nhiệm.
Tất cả nguyên nhân đại khái là vì ma phương.
Ma phương làm cho linh hồn của Lâm Minh có chỗ lột xác, hình thành -- "Vĩnh hằng chi hồn" theo lời Thánh Mỹ nói.
Mà liên hệ với lời của thiếu nữ áo đỏ là hồn lực mà nói, vĩnh hằng chi hồn sợ rằng cho nàng một cảm giác quen thuộc không hiểu.
- Ta ta... Sẽ không nói ra.
Thiếu nữ vội vàng mở miệng, nàng có chút thời điểm vô cùng thông minh, nàng đúng là ý thức được, nội thế giới của Lâm Minh có bí mật trọng đại, không muốn người ta biết.
- Ngươi muốn đi theo ta sao?
Lâm Minh suy nghĩ trong chốc lát lại hỏi.
Thiếu nữ áo đỏ trợn mắt lên nhìn qua, nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, rất lâu, nàng chậm rãi gật đầu, nói:
- Ân.
- Tốt, vậy đi thôi.
Lâm Minh xoay người, hắn bay thẳng lên.
Mà thiếu nữ áo đỏ hóa thành hồn lực đi theo Lâm Minh.
Nàng vô thanh vô tức, cho dù là Thiên Tôn cũng không thể phát hiện ra nàng.
Lâm Minh vừa phi hành, vừa liên lạc với lệnh bài trong tu di giới.
- Giá trị công huân chỉ có sáu trăm triệu, còn kém bốn trăm triệu!
Nhíu mày, trong ánh mắt Lâm Minh mang theo hào quang âm lãnh.
Hiện tại hắn đang ở nguyên mộng chiến trường, đại khái thời gian mới trôi qua một năm mà thôi.
Còn có thời gian hai năm, hắn chỉ cần săn đủ con mồi, gom góp đủ bốn trăm triệu giá trị công huân!
Lực cảm giác không ngừng dò xét chung quanh, nhanh chóng tìm kiếm phạm vi mấy trăm dặm chung quanh, Lâm Minh phát hiện bên này có rất ít võ giả.
Bởi vì đoạn thời gian trước hắn đại khai sát giới, tiêu diệt Tử Lăng Vương, rất nhiều Đại Giới Giới Vương, thậm chí cuối cùng tiêu diệt Vạn Quỷ Thiên Tôn, nơi này giống như biến thành hoang thổ, mọi người vô ý thức tránh né nơi này, e sợ Lâm Minh qua lại nơi này.
Hôm nay nguyên mộng chiến trường, Lâm Minh nghiễm nhiên trở thành một sát tinh.
- Đã không có người, vậy bản thân mình đi tìm người là được.
...
Nguyên mộng chiến trường, bay lên không trung.
Gió mạnh lẫm lẫm
Lúc này một sào huyệt to lớn treo giữa không trung, nó giống như muốn che đậy bầu trời.
Chỉ cần một cọng cỏ trên sào huyệt này cũng giống như cự mộc che trời.
Hào quang mênh mông bắn ra ngoài, từ trong sào huyệt bay ra.
Giữa sào huyệt có một đám người ăn mặc quần áo khác nhau, cung kính quỳ ở bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Trong khu vực sào huyệt này, một thi thể hồn thú chim đại bàng nằm đó, vết máu đã cứng lại.
Loại hồn thú chim đại bàng này, trong nguyên mộng chiến trường này nó có chiến lực khủng bố, nhưng hiện tại bị người ta chém giết, lóc thịt ăn.
Đông lửa đang cháy, một trung niên mập mạp đang lấy đi chân huyết trên người chim đại bàng, sau đó cười hì hì nhìn qua đám người đang quỳ.
Ở trước mặt hắn bầy đặt vô số linh dược tỏa ra hương thơm mờ mịt, còn có các loại thiên linh địa bảo, hào quang mỹ lệ sáng lạn.
- Chậc chậc chậc, người của Đoạn Hồn Trai, Long Nha Phường các ngươi hiếu tâm không tệ, những bảo vật này ta thu, các ngươi chặn đánh chút ít hồn thú, ta cũng sẽ hỗ trợ. Còn có La Diệp Cốc, Tần Sơn kia nếu là địch nhân của các ngươi, ta thuân tay tiêu diệt chúng ở nguyên mộng chiến trường.
Trong mắt mập mạp trung niên này bắn ra yêu quang kỳ dị.
La Diệp Cốc, Tần Sơn tại Hồn giới là người của một thế lực nhỏ, đại khái tương tự như Tiểu Cực Cung. Tuy là tiểu phái, nhưng lúc này là nguyên mộng chiến trường cũng là lĩnh đội có tu vị nửa bước Giới Vương.
Đội ngũ như thế trong mắt tên trung niên mập mạp này chẳng khác gì con sâu cái kiến, hời hợt nói muốn gạt bỏ.
Mà hắn nói đám người đang quỳ phía dưới lại tin tưởng không nghi ngờ.
Mấy tên này mừng rỡ như điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.