Chương 1837: Ý định của Lâm Minh. (2)
Tàm Kiếm Lý Ngưu
17/07/2015
Lâm Minh nói:
- Cho dù khó, ta cũng phải thử một chút, còn tốt hơn ở Thần Vực chờ đợi trăm năm, ngồi chờ chết, hơn nữa ta đi Hồn giới tìm Thánh Mỹ cũng là vì lịch lãm chính mình, bế quan khổ tu ở Thần Vực hiệu quả chắc chắn không tốt.
Lâm Minh tại Thần Vực đã sớm không tìm thấy đối thủ xứng tầm, an phận ở một góc càng bất lợi cho sự phát triển của Lâm Minh.
Chỉ có đi tới thế giới rộng hơn, mở mang tầm mắt, giao phong với đối thủ mạnh hơn nữa, đi tìm cơ duyên lớn lao, như vậy Lâm Minh mới mạnh hơn trước.
- Nếu tâm ý của ngươi đã quyết, ta sẽ không khuyên ngươi, Lâm Minh... Ngươi là hy vọng của nhân tộc, ngươi không được quên một điểm, nếu ngươi có chuyện gì xảy ra, tính mạng của ngươi mới là trọng yếu nhất, chỉ cần ngươi có thể còn sống chính là thắng lợi lớn nhất rồi, nếu là ngươi có thể sống hơn mười vạn năm, trên trăm vạn năm, Nhân tộc sẽ nhìn thấy ánh rạng đông.
- Ân... Ta biết rõ...
Lâm Minh hít sâu một hơi, nắm chặt hai đấm, tu vị võ giả càng đi về phía sau càng khó tinh tiến, Giới Vương đến Thiên Tôn, Thiên Tôn đến Chân Thần, hai cảnh giới này cần thời gian tích lũy, không phải cơ duyên gì có thể thay thế.
Tuy nói Lâm Minh trăm năm sau có thể sánh bằng Thiên Tôn yếu nhất, nhưng đó chỉ là thực lực, mà tu vị không phải thế, Lâm Minh muốn đột phá Giới Vương là hy vọng xa vời.
Đường hắn phải đi còn rất dài.
Mà Thánh tộc không cho hắn thời gian này.
Cho nên Thần Mộng Thiên Tôn mới nói, chỉ cần Lâm Minh còn sống mới là thắng lợi lớn nhất.
- Không biết hơn mười vạn năm, trăm vạn năm sau ta có thành tựu gì? Đến lúc đó đối kháng chính diện với Tạo Hóa Thánh Hoàng có được không?
Lâm Minh nghĩ như vậy, trong nội tâm càng dâng lên hào khí và chiến ý đậm đặc, lần đại kiếp nạn này là tai nạn của Nhân tộc, nhưng đồng thời cũn là một hồi thịnh thế, đại cơ duyên, vô số tuấn kiệt được đại kiếp nạn tẩy lễ.
Kinh đào vỗ bờ, sóng cồn đào cát, chết đi sẽ chết đi, nhưng mà người sống sẽ trở thành nhân kiệt.
- Thần Mộng tiền bối, vãn bối đi lần này tiền đồ chưa biết, kính xin Thần Mộng tiền bối thay vãn bối chiếu cố thần nhân và bằng hữu của ta.
Lâm Minh nói đến đây, nhìn về phía Tiểu Ma Tiên, nói ra:
- Tiên nhi, ngươi ở lại trong Thần Mộng Thiên Cung a...
- Lâm ca...
Thân thể Tiểu Ma Tiên cứng đờ, nhìn về phía Lâm Minh, trong ánh mắt mang theo ủy khuất, có một chút không bỏ, nàng mới ở cạnh Lâm Minh vài ngày, ngày sau sẽ đi theo Lâm Minh, thế nhưng mà Lâm Minh phải đi Hồn giới phải chia tay với nàng, nàng rất không vui.
- Ta biết rõ...
Tiểu Ma Tiên thấp giọng nói ra, chợt lại miễn cưỡng cười, nói:
- Lâm ca, ta sẽ ở Thần Vực chờ ngươi trở về.
- Thực xin lỗi...
Nhìn thấy nụ cười của Tiểu Ma Tiên, trong lòng Lâm Minh ngược lại càng thêm khổ sở, nếu như có khả năng, hắn dĩ nhiên muốn mang theo Tiểu Ma Tiên, dù lần này đi Hồn giới hung hiểm, hắn cũng có thể đồng sinh cộng tử với Tiểu Ma Tiên.
Nhưng mà Tiểu Ma Tiên đang mang thai.
Hơn nữa hài tử trong bụng Tiểu Ma Tiên thiên phú không tầm thường, còn không có phát dục thành phôi thai đã có thể hấp thu pháp tắc và thiên địa nguyên khí, cảnh này khiến sức chiến đấu của Tiểu Ma Tiên kém đi nhiều. Dưới loại tình huống này, nếu như mang theo Tiểu Ma Tiên đi Hồn giới trải qua nguy hiểm, Lâm Minh sẽ có cố kỵ, một ít nơi hung hiểm hắn không dám đi.
Lần này đi Hồn giới, hung hiểm không biết, có cảm giác dập nồi dìm thuyền, nếu như cố kỵ quá nhiều, khó thành đại sự, cho nên không bằng lưu Tiểu Ma Tiên tại Thần Vực, có thể an tâm tu luyện, đối với Tiểu Ma Tiên, hoặc là đối với hài tử mới có lợi.
Một tháng sau, Thần Vực Xích Quang Giới, thượng cổ phượng tộc đã truyền thừa gần ức năm, vào một ngày này có một hồi đại thịnh chưa từng có.
Thượng cổ phượng tộc rất nhiều trưởng lão, bảy mươi hai cung cung chủ, bất kể là bế quan, luyện đan, ra ngoài có việc, toàn bộ đều được thông tri dừng lại, đều quay về tổng bộ thượng cổ phượng tộc tham gia vào việc trọng đại này
Tuy tất cả trưởng lão cung chủ của thượng cổ phượng tộc đều tới, nhưng mà bọn họ không cách nào đứng trong điện, chỉ có thể đứng bên ngoài điện mà chờ, thật sự là bởi vì bên trong cung điện có quá nhiều nhân vật trọng yếu.
Những đại nhân vật này mỗi trước kia đều có thể tiêu diệt thượng cổ phượng tộc rất dễ dàng, là bá chủ của Thần Vực.
Nhưng mà bây giờ, những người này toàn bộ chạy đến thượng cổ phượng tộc, hơn nữa cực kỳ khách khí với thượng cổ phượng tộc.
Trong những người này có Giới Vương, có Đại Giới Giới Vương, thậm chí còn có Thiên Tôn trong truyền thuyết!
Trong lúc nhất thời, cả thượng cổ phượng tộc tụ tập không biết bao nhiêu nhân vật phong vân của Thần Vực, đây là chuyện đệ tử thượng cổ phượng tộc trước kia nằm mơ cũng không thấy.
Thượng cổ phượng tộc chỉ là thánh địa bình thường, ai dám tưởng tượng có một ngày ngay tổng bộ thượng cổ phượng tộc lại tụ tập rất nhiều bá chủ như vậy, cử hành đại thịnh hội không kém gì thọ yến của Yêu Đế?
Việc trọng đại này không phải tộc nhân đột phá Giới Vương, cũng không phải chọn ra tộc trưởng kế nhiệm, mà là Lâm Minh quay về tộc.
Đồng thời cũng là tiệc chúc mừng Lâm Minh chiến thắng Tạo Hóa thánh tử!
Bây giờ ở trong Thần Vực, thanh danh Lâm Minh nổi tiếng như mặt trời giữa trưa.
Dùng tu vị nửa bước Thánh Chủ chiến thắng Tạo Hóa thánh tử, thắng được phương pháp đột phá Chân Thần cho Nhân tộc, bức Ma Thủy Thiên Tôn gả Tiểu Ma Tiên. Sau khi chiến đấu xong còn đột phá Thánh Chủ, rung động thiên địa đại thế.
Loại thành tựu này tại Thần Vực nhấc lên sóng to gió lớn, cường giả Thiên Tôn nhắc tới tên Lâm Minh cũng có vài phần kính sợ.
Thực lực của Lâm Minh bây giờ cũng đã vượt qua rất nhiều Đại Giới Giới Vương. Khoảng cách Thiên Tôn còn không xa, cho nên Thiên Tôn không thể xem Lâm Minh như hậu bối, mà xem Lâm Minh trở thành nhân vật ngang hàng, trở thành người đứng đầu Nhân tộc tương lai.
Vốn theo ý của Lâm Minh không cần cử hành việc mừng gì đó, Thánh tộc đại kiếp nạn sắp tới, thời gian của hắn gấp gáp, cần chuyện này làm gì?
Nhưng lmà dựa theo lời Thần Mộng nói. Hiện tại Nhân tộc tiếng kêu than dạy trời đất, xác thực cần một hồi chúc mừng, mang chiến thắng không dễ dàng này truyền đi, ủng hộ sĩ khí Nhân tộc.
Cho nên lần chúc mừng này phải cử hành thật oanh liệt.
Mà bởi vì Lâm Minh thời gian không nhiều lắm, hắn muốn trước khi đi Hồn giới, quay lại thượng cổ phượng tộc thăm viếng một chuyến. Cho nên thăm viếng và tiệc chúc mừng cùng cử hành một lúc. Những đại nhân vật của Thần Vực toàn bộ tụ tập tại Xích Quang Giới.
Thượng cổ phượng tộc này này vì tiệc chúc mừng, đã sớm biết được tin tức, kiến tạo một trận pháp cỡ lớn, trong trận pháp có một tòa tiên sơn lơ lửng, trên tiên sơn xây dựng cầu vồng dài mấy vạn dặm tỏa ra hào quang đẹp mắt, đẹp không sao tả xiết.
Các loại thiên địa nguyên khí ngưng kết thành giọt mưa, có vô số linh ham xa hoa bố trí các nơi, còn có thần liễn, ngọc chất linh thuyền lơ lửng trên cao, các loại thụy thú không nhừng bay qua lại, chúng đón sương mù,che chắn linh khí mưa bụi, từ xa nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh nhân gian, đẹp không sao tả xiết.
- Cho dù khó, ta cũng phải thử một chút, còn tốt hơn ở Thần Vực chờ đợi trăm năm, ngồi chờ chết, hơn nữa ta đi Hồn giới tìm Thánh Mỹ cũng là vì lịch lãm chính mình, bế quan khổ tu ở Thần Vực hiệu quả chắc chắn không tốt.
Lâm Minh tại Thần Vực đã sớm không tìm thấy đối thủ xứng tầm, an phận ở một góc càng bất lợi cho sự phát triển của Lâm Minh.
Chỉ có đi tới thế giới rộng hơn, mở mang tầm mắt, giao phong với đối thủ mạnh hơn nữa, đi tìm cơ duyên lớn lao, như vậy Lâm Minh mới mạnh hơn trước.
- Nếu tâm ý của ngươi đã quyết, ta sẽ không khuyên ngươi, Lâm Minh... Ngươi là hy vọng của nhân tộc, ngươi không được quên một điểm, nếu ngươi có chuyện gì xảy ra, tính mạng của ngươi mới là trọng yếu nhất, chỉ cần ngươi có thể còn sống chính là thắng lợi lớn nhất rồi, nếu là ngươi có thể sống hơn mười vạn năm, trên trăm vạn năm, Nhân tộc sẽ nhìn thấy ánh rạng đông.
- Ân... Ta biết rõ...
Lâm Minh hít sâu một hơi, nắm chặt hai đấm, tu vị võ giả càng đi về phía sau càng khó tinh tiến, Giới Vương đến Thiên Tôn, Thiên Tôn đến Chân Thần, hai cảnh giới này cần thời gian tích lũy, không phải cơ duyên gì có thể thay thế.
Tuy nói Lâm Minh trăm năm sau có thể sánh bằng Thiên Tôn yếu nhất, nhưng đó chỉ là thực lực, mà tu vị không phải thế, Lâm Minh muốn đột phá Giới Vương là hy vọng xa vời.
Đường hắn phải đi còn rất dài.
Mà Thánh tộc không cho hắn thời gian này.
Cho nên Thần Mộng Thiên Tôn mới nói, chỉ cần Lâm Minh còn sống mới là thắng lợi lớn nhất.
- Không biết hơn mười vạn năm, trăm vạn năm sau ta có thành tựu gì? Đến lúc đó đối kháng chính diện với Tạo Hóa Thánh Hoàng có được không?
Lâm Minh nghĩ như vậy, trong nội tâm càng dâng lên hào khí và chiến ý đậm đặc, lần đại kiếp nạn này là tai nạn của Nhân tộc, nhưng đồng thời cũn là một hồi thịnh thế, đại cơ duyên, vô số tuấn kiệt được đại kiếp nạn tẩy lễ.
Kinh đào vỗ bờ, sóng cồn đào cát, chết đi sẽ chết đi, nhưng mà người sống sẽ trở thành nhân kiệt.
- Thần Mộng tiền bối, vãn bối đi lần này tiền đồ chưa biết, kính xin Thần Mộng tiền bối thay vãn bối chiếu cố thần nhân và bằng hữu của ta.
Lâm Minh nói đến đây, nhìn về phía Tiểu Ma Tiên, nói ra:
- Tiên nhi, ngươi ở lại trong Thần Mộng Thiên Cung a...
- Lâm ca...
Thân thể Tiểu Ma Tiên cứng đờ, nhìn về phía Lâm Minh, trong ánh mắt mang theo ủy khuất, có một chút không bỏ, nàng mới ở cạnh Lâm Minh vài ngày, ngày sau sẽ đi theo Lâm Minh, thế nhưng mà Lâm Minh phải đi Hồn giới phải chia tay với nàng, nàng rất không vui.
- Ta biết rõ...
Tiểu Ma Tiên thấp giọng nói ra, chợt lại miễn cưỡng cười, nói:
- Lâm ca, ta sẽ ở Thần Vực chờ ngươi trở về.
- Thực xin lỗi...
Nhìn thấy nụ cười của Tiểu Ma Tiên, trong lòng Lâm Minh ngược lại càng thêm khổ sở, nếu như có khả năng, hắn dĩ nhiên muốn mang theo Tiểu Ma Tiên, dù lần này đi Hồn giới hung hiểm, hắn cũng có thể đồng sinh cộng tử với Tiểu Ma Tiên.
Nhưng mà Tiểu Ma Tiên đang mang thai.
Hơn nữa hài tử trong bụng Tiểu Ma Tiên thiên phú không tầm thường, còn không có phát dục thành phôi thai đã có thể hấp thu pháp tắc và thiên địa nguyên khí, cảnh này khiến sức chiến đấu của Tiểu Ma Tiên kém đi nhiều. Dưới loại tình huống này, nếu như mang theo Tiểu Ma Tiên đi Hồn giới trải qua nguy hiểm, Lâm Minh sẽ có cố kỵ, một ít nơi hung hiểm hắn không dám đi.
Lần này đi Hồn giới, hung hiểm không biết, có cảm giác dập nồi dìm thuyền, nếu như cố kỵ quá nhiều, khó thành đại sự, cho nên không bằng lưu Tiểu Ma Tiên tại Thần Vực, có thể an tâm tu luyện, đối với Tiểu Ma Tiên, hoặc là đối với hài tử mới có lợi.
Một tháng sau, Thần Vực Xích Quang Giới, thượng cổ phượng tộc đã truyền thừa gần ức năm, vào một ngày này có một hồi đại thịnh chưa từng có.
Thượng cổ phượng tộc rất nhiều trưởng lão, bảy mươi hai cung cung chủ, bất kể là bế quan, luyện đan, ra ngoài có việc, toàn bộ đều được thông tri dừng lại, đều quay về tổng bộ thượng cổ phượng tộc tham gia vào việc trọng đại này
Tuy tất cả trưởng lão cung chủ của thượng cổ phượng tộc đều tới, nhưng mà bọn họ không cách nào đứng trong điện, chỉ có thể đứng bên ngoài điện mà chờ, thật sự là bởi vì bên trong cung điện có quá nhiều nhân vật trọng yếu.
Những đại nhân vật này mỗi trước kia đều có thể tiêu diệt thượng cổ phượng tộc rất dễ dàng, là bá chủ của Thần Vực.
Nhưng mà bây giờ, những người này toàn bộ chạy đến thượng cổ phượng tộc, hơn nữa cực kỳ khách khí với thượng cổ phượng tộc.
Trong những người này có Giới Vương, có Đại Giới Giới Vương, thậm chí còn có Thiên Tôn trong truyền thuyết!
Trong lúc nhất thời, cả thượng cổ phượng tộc tụ tập không biết bao nhiêu nhân vật phong vân của Thần Vực, đây là chuyện đệ tử thượng cổ phượng tộc trước kia nằm mơ cũng không thấy.
Thượng cổ phượng tộc chỉ là thánh địa bình thường, ai dám tưởng tượng có một ngày ngay tổng bộ thượng cổ phượng tộc lại tụ tập rất nhiều bá chủ như vậy, cử hành đại thịnh hội không kém gì thọ yến của Yêu Đế?
Việc trọng đại này không phải tộc nhân đột phá Giới Vương, cũng không phải chọn ra tộc trưởng kế nhiệm, mà là Lâm Minh quay về tộc.
Đồng thời cũng là tiệc chúc mừng Lâm Minh chiến thắng Tạo Hóa thánh tử!
Bây giờ ở trong Thần Vực, thanh danh Lâm Minh nổi tiếng như mặt trời giữa trưa.
Dùng tu vị nửa bước Thánh Chủ chiến thắng Tạo Hóa thánh tử, thắng được phương pháp đột phá Chân Thần cho Nhân tộc, bức Ma Thủy Thiên Tôn gả Tiểu Ma Tiên. Sau khi chiến đấu xong còn đột phá Thánh Chủ, rung động thiên địa đại thế.
Loại thành tựu này tại Thần Vực nhấc lên sóng to gió lớn, cường giả Thiên Tôn nhắc tới tên Lâm Minh cũng có vài phần kính sợ.
Thực lực của Lâm Minh bây giờ cũng đã vượt qua rất nhiều Đại Giới Giới Vương. Khoảng cách Thiên Tôn còn không xa, cho nên Thiên Tôn không thể xem Lâm Minh như hậu bối, mà xem Lâm Minh trở thành nhân vật ngang hàng, trở thành người đứng đầu Nhân tộc tương lai.
Vốn theo ý của Lâm Minh không cần cử hành việc mừng gì đó, Thánh tộc đại kiếp nạn sắp tới, thời gian của hắn gấp gáp, cần chuyện này làm gì?
Nhưng lmà dựa theo lời Thần Mộng nói. Hiện tại Nhân tộc tiếng kêu than dạy trời đất, xác thực cần một hồi chúc mừng, mang chiến thắng không dễ dàng này truyền đi, ủng hộ sĩ khí Nhân tộc.
Cho nên lần chúc mừng này phải cử hành thật oanh liệt.
Mà bởi vì Lâm Minh thời gian không nhiều lắm, hắn muốn trước khi đi Hồn giới, quay lại thượng cổ phượng tộc thăm viếng một chuyến. Cho nên thăm viếng và tiệc chúc mừng cùng cử hành một lúc. Những đại nhân vật của Thần Vực toàn bộ tụ tập tại Xích Quang Giới.
Thượng cổ phượng tộc này này vì tiệc chúc mừng, đã sớm biết được tin tức, kiến tạo một trận pháp cỡ lớn, trong trận pháp có một tòa tiên sơn lơ lửng, trên tiên sơn xây dựng cầu vồng dài mấy vạn dặm tỏa ra hào quang đẹp mắt, đẹp không sao tả xiết.
Các loại thiên địa nguyên khí ngưng kết thành giọt mưa, có vô số linh ham xa hoa bố trí các nơi, còn có thần liễn, ngọc chất linh thuyền lơ lửng trên cao, các loại thụy thú không nhừng bay qua lại, chúng đón sương mù,che chắn linh khí mưa bụi, từ xa nhìn qua chẳng khác gì tiên cảnh nhân gian, đẹp không sao tả xiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.