Vũ Dạ Kỳ Đàm

Quyển 12 - Chương 117

Nhĩ Nhã

27/08/2016

Sau tuần lưu diễn, Miêu Tiêu Bắc cũng được trở về trạng thái nghỉ ngơi, đi lưu diễn cũng tốn gần nửa năm. Trong nửa năm này, EX giải quyết được rất nhiều chuyện, tới lúc kết toán, nhóm thùng cơm rốt cuộc cũng có thu nhập.

Đảo mắt đông đi xuân đến, nhiệt độ không khí tăng lên, người trên đường đều không kịp chờ đợi, đổi sang trang phục mùa xuân. Đặc biệt là những cô gái theo thời trang, đã sớm để lộ cái cổ và đôi chân rồi, năm nay lưu hành kiểu phối đồ xinh đẹp, đúng là cảnh đẹp ý vui.

Sáng chủ nhật, Miêu Tiêu Bắc kết thúc bài tập, sau khi tắm xong, đi ra thấy Cổ Lỗ Y dự vào bụng Fanny, cầm ipad mới mua, lướt web.

“Cổ Lỗ Y.” Miêu Tiêu Bắc đi tới, “Xem cái gì đấy?”

Cổ Lỗ Y chỉ vào màn hình, thì ra là đang xem phim.

“Siêu mẫu?” Miêu Tiêu Bắc dở khóc dở cười, bóp Cổ Lỗ Y, “Nhỏ như vậy mà đã có hứng thú với người đẹp?”

Cổ Lỗ Y nheo mắt cười, trông y như Lam Minh, xem ra theo chân ai sẽ giống người đó.

Miêu Tiêu Bắc bế nó lên, “Ra ngoài shopping, nếu không cứ tiếp tục như vầy sẽ biến thành tiểu trạch long!”

Mang Cổ Lỗ Y xuống lầu, chỉ thấy mọi người đang ngồi xem TV.

“Mọi người xem gì thế?” jongwookislove.wordpress.com

“Thi hoa hậu.” Phong Danh Vũ cầm cây bút, gạch gạch vẽ vẽ trên xấp tài liệu, “Tớ muốn chọn mấy người mới.”

Miêu Tiêu Bắc xem TV, trên màn ảnh là một nhóm người đẹp, đúng là tuổi thanh xuân, trong hoa là hoa, thật sự không nhìn ai ra ai.

“Ủa, Lam Minh đâu?” Nhìn một vòng, Miêu Tiêu Bắc phát hiện không có Lam Minh, chẳng lẽ còn ngủ? Nhưng mà nói tới người đẹp, Miêu Tiêu Bắc lại nhớ tới mẹ của Lam Minh… Đó mới đúng là mỹ nhân.

“Haiz…” Phong Danh Vũ lắc đầu, “Không biết tại sao, vóc dáng mấy người mới dạo này cứ y xì nhau.”

“Bởi vì phẫu thuật thẩm mỹ.” Tiêu Hoa cúi đầu xem tư liệu, trên đùi là hai con sói con đang ngáy ngủ, “Phẫu thuật thẩm mỹ bây giờ rất hiện đại, chỉ là bác sĩ không có sáng tạo, có lẽ nói thẩm mỹ không phát triển, đọng lại chỉ có mấy cái này, y như đóng khuông.”

“Phẫu thuật thẩm mỹ?”

Lúc này, Cảnh Diệu Phong từ ngoài đi vào, nghe được đoạn trò chuyện, lắc đầu, “Bây giờ không biết có bao nhiêu trường hợp phẫu thuật thất bại dẫn đến bi kịch.”

“Thân thể là do ba mẹ tạo ra!” Bạch Lâu là một người rất truyền thống, “Cố sửa để làm gì, huống chi tôi nghĩ sửa rồi còn không đẹp bằng lúc trước.”

“Haiz.” Phong Danh Vũ lắc đầu, “Ai mà chẳng thích cái đẹp, mấy anh từ khi sinh ra đã đẹp, cả đời cũng không hiểu đâu, tôi cũng không phản đối con gái đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng tôi thích những cô gái tự tin, dựa vào khí chất mà thắng hơn.”

Mọi người đều gật đầu.

“À, mấy hôm nay chẳng phải bận rộn lắm à, sao lại rảnh rỗi tới đây?” Long Tước từ trong bếp đi ra, cầm bữa sáng cho Cổ Lỗ Y, hỏi Cảnh Diệu Phong, “Lại có vụ án?”

“Ừ.” Cảnh Diệu Phong gật đầu, “Tôi muốn nhờ Bắc Bắc tới hiện trường xem thử, dạo này trong thành phố có một sát thủ liên hoàn, không có manh mối gì.”

“Sát thủ liên hoàn?!” Mọi người dựng thẳng lỗ tai, có vẻ có chút hứng thú.

“Hưng phấn cái gì, bên tôi phiền vô cùng, chẳng có gì rõ ràng hết.” Cảnh Diệu Phong lắc đầu, để tư liệu xuống bàn, “Hung thủ này có khả năng không phải thần ma, chỉ là một biến thái nguyên chất… Nhiều năm rồi không gặp!”

“Bị giết đều là những cô gái trẻ tuổi.” Miêu Tiêu Bắc cầm tư liệu lên xem, nhịn không được nhíu mày, “Bị siết cổ?”

“Ừ.” Cảnh Diệu Phong gật đầu, “Đầu là học sinh trung học và sinh viên, mười bảy mười tám tuổi, lớn nhất cũng chỉ mới hai mươi.”

“Thật đáng tiếc.” Bạch Lâu cầm ảnh chụp xem, lắc đầu, “Hả?”

“Kì lạ đúng không?” Cảnh Diệu Phong bước tới, chỉ vào ảnh chụp cho mọi người xem, “Lúc những cô gái này bị giết, hung thủ trang điểm cho họ, còn che đi chỗ bọn họ thiếu hụt.”

“Chỗ thiếu hụt?” Mọi người đều thấy có chút kì lạ.

Phong Danh Vũ cũng thấy thú vị, vươn tay cầm lấy ảnh chụp, “Thật!”

“Nói ví dụ như người này, nhìn bức chụp gương mặt.” Cảnh Diệu Phong nói, “Có thể thấy mắt quá nhỏ, lông mày quá sát, xương cằm hơi lớn, tóc cột ra sau, trông cô gái không đẹp đúng không?”

Mọi người gật đầu.

“Nhìn lúc cô ta chết, mắt được vẽ to gần một phần ba, lông mày cũng được sửa, tóc được sửa thành cái gì mà…”



“Đầu búp bê.” Phong Danh Vũ nói.

“Đúng vậy!” Cảnh Diệu Phong gật đầu, “Mấy cảnh sát nữ trong cảnh cục cũng nói, kiểu tóc ngắn này rất hợp với con gái có xương cằm to, bởi vì khi cúi xuống có thể che hai bên!”

Sishir cầm hai tấm lên so sánh, “Như đã nói, đúng là có thể vẽ ra? Trước khi trang điểm và sau khi trang điểm quả thật có thể xem là hai người!”

“Đúng vậy. Vượt qua cả thuật dịch dung.” Cảnh Diệu Phong gật đầu, đưa cho mọi người xem mấy tấm khác, “Xem đi, những người khác cũng vậy!”

“A!” Khiết Liêu thật không hiểu nổi, “Tại sao phải giết bọn họ rồi mới trang điểm? Không nói thẳng cho bọn họ biết được à? Sớm biết có thể xinh đẹp như vậy, những cô gái đó chắc hẳn sẽ rất thích để hắn trang điểm cho.”

“Đây cũng chính là thứ chúng tôi đang điều tra, dù sao thì có thể khẳng định đó là biến thái.” Cảnh Diệu Phong nhún vai, “Hắn đã gây năm vụ rồi, truyền thông đặt tên cho hắn là sát thủ trang điểm, có lẽ là sát thủ thẩm mỹ. Mặt khác, phương pháp của hắn cũng thăng cấp, có mấy người chết còn được bơm ngực, hút mỡ, đương nhiên… Cũng đều là sau khi họ chết, cách trang điểm cho mỗi người đều không khác gì đúc khuông!”

“Hung thủ có khi nào là thợ trang điểm không?” Miêu Tiêu Bắc suy đoán.

“Không rõ lắm.” Cảnh Diệu Phong lắc đầu, “Mấu chốt là những người chết hoàn toàn khác nhau, có học sinh cũng có em gái nhỏ, có bỏ học cũng có học giỏi, nói chung điểm duy nhất giống nhau chính là di ảnh so với lúc bọn họ còn sống đẹp hơn rất nhiều!”

“Vậy sao.” Miêu Tiêu Bắc đã hiểu, Cảnh Diệu Phong đại khái muốn nhờ hắn tới hiện trường cảm nhận thử xem có tìm ra manh mối gì không, hắn liền vui vẻ đồng ý. Nhưng bàn xong thì vấn đề vẫn quay về chỗ cũ, “Lam Minh đâu rồi?”

“Cục cục!” Cổ Lỗ Y kéo Miêu Tiêu Bắc chỉ lên lầu, không biết Lam Minh bay ra từ lúc nào, bay bay trên không trung, xem ra rất rảnh.

Miêu Tiêu Bắc bất đắc dĩ, Lam Minh là một người cuồng mẹ nha, đảm bảo lại đi nằm mơ gặp mẹ rồi! Nghĩ tới đây, Miêu Tiêu Bắc cũng muốn gặp bác gái lại một lần, vì thế chạy lên lầu, chạy vào trong thuận tiện khóa trái cửa, Cổ Lỗ Y muốn đi theo, nhưng bị chặn ở bên ngoài, tức giận đập cánh.

Chỉ tiếc, Miêu Tiêu Bắc vào trong mới phát hiện, Lam Minh không nằm trên giường, chỉ có tiếng ào ào chảy trong phòng tắm.

Cau mũi một cái — Miêu Tiêu Bắc mất hứng, Lam Minh dậy rồi sẽ không dễ chơi, vì thế xoay người muốn ra ngoài. jongwookislove.wordpress.com

Chỉ là hắn còn chưa mở cửa đã bị ôm chặt.

“A?!” Miêu Tiêu Bắc thất kinh, bị Lam Minh bưng vào phòng tắm, ném vào bồn.

“Ầm” một tiếng, Miêu Tiêu Bắc ướt sũng.

“Lam Minh!” Miêu Tiêu Bắc nổi giận, hất nước vào người Lam Minh, lại phát hiện Lam Minh ở chuồng, không mặc gì hết!

“A!” Miêu Tiêu Bắc đứng dậy muốn chạy, Lam Minh kéo hắn lại cười haha, “Cậu chạy làm gì, tôi cũng đâu có ăn cậu!”

Miêu Tiêu Bắc hung hăng trừng mắt, “Đồ biến thái!”

“Tôi biến thái?” Lam Minh cầm khăn lau tóc, “Tôi mà biến thái thì đã làm gì cậu rồi, tôi là quân tử tiêu chuẩn!”

“Biến!” Miêu Tiêu Bắc lườm hắn, chạy về phòng thay quần áo, vất vả tóc mới khô được một nửa, giờ lại bị làm ướt, Lam Minh cái người đó!

Chờ hai người chuẩn bị xong xuống lầu, Lam Minh bắt Lam lại, nhìn ảnh chụp hung án, nhíu mày, “Lại là biến thái.”

“Ê.”

Lúc này, Khiết Liêu gọi mọi người một tiếng, mở lớn âm lượng TV, “Nói về biến thái, cái này nhận thứ hai, không ai dám nhận đứng nhất, mọi người nhìn xem có manh mối gì không.”

Trong TV đang chiếu một chương trình thực tế, một người đàn ông lớn tuổi gầy nhom, mặc tây trang màu sắc sặc sỡ, có vẻ còn trang điểm, đang dào dạt nói, “Con gái! Chính là muốn đẹp! Trên đời này không có ai xấu, chỉ cần biết ăn diện, chịu chi tiền, ai cũng sẽ trở thành mỹ nữ tuyệt sắc! Mà những cô gái lười biếng không chú trọng ăn mặc, đáng bị bỏ mặc…”

Sau đó, MC mặt mày đáng ghét bắt đầu nói ẩu tả làm người ta thấy khó chịu, trắng trợn phê phán những cô gái không ăn diện, chọc cho khán giả cười haha, sau đó ông bắt đầu dạy trang điểm.

“Cục cục!” Cổ Lỗ Y huyên thuyên một loạt bên tai Miêu Tiêu Bắc.

Miêu Tiêu Bắc sờ cằm, “Cổ Lỗ Y nói đây là chương trình khá nổi tiếng dạo gần đây, là ‘Không làm cô gái xấu xí’, nghe nói dạy người ta ăn mặc.”

“Cục cục!” Cổ Lỗ Y có vẻ còn chút bất mãn.

Miêu Tiêu Bắc cười cười, “Cổ Lỗ Y nói, ông già này tự xưng là Mike, hình như là một nhà thiết kế thời trang hay thợ trang điểm gì đó, lần nào cũng lấy khách nữ ăn mặc giản dị ra chê bai, làm đối phương bật khóc. Sau đó sẽ trang điểm lại cho bọn họ, biến họ thành mỹ nhân, rồi khoe khoang mình có tài năng.”

“Đúng là làm người ta ghét.” Khiết Liêu nhịn không được nhẹ nhàng kéo khóe miệng, “Nếu để tôi gặp phải, tôi nhất định đánh ông ta một trận.”

“Ông ta đúng là nổi danh đáng ghét.” Tiêu Hoa nói, “Chỉ là tài nghệ trang điểm của ông ra rất cao, ghét ông ta cũng phải tìm ông ta, rất nhiều ngôi sao đều nhờ ông ta trang điểm giúp.”

Lúc này, trong TV vang lên âm nhạc, cô gái lúc nãy trông rất bình thường, sau khi được trang điểm đúng là dễ nhìn hơn rất nhiều. Sau đó chỉ thấy Mike có chút như bị thần kinh, xoay đầu nhìn vào camera nói to, “Thế giới này là thế giới của mỹ nhân, là thế giới của những người biết ăn diện, người xấu đều phải chết!”



… jongwookislove.wordpress.com

“Người này có vấn đề về thần kinh hả!” Phong Tiểu Vũ ôm Đa Mị, thấy có chút không chịu nổi, “Chương trình kiểu này cũng phát lên truyền hình?! Đài truyền hình không bị trách chứ?”

“Không chỉ là trách.” Cảnh Diệu Phong cười cười, “Theo tôi được biết, có rất nhiều người uy hiếp giết ông ta, người đại diện của ông ta rất hay báo cảnh sát. Cơ mà làm nghề giải trí bây giờ là vậy, để thu hút mọi người, đạo đức gì cũng không có, tiếng xấu cũng là danh tiếng, qua rồi thôi.”

“Cái ông Mike này thật đáng ghét.” Miêu Tiêu Bắc cũng nhịn không được gật đầu.

“Đi thôi.” Cảnh Diệu Phong không có nhiều hứng thú với cái này, hắn chỉ muốn mau chóng phá án.

Rời khỏi EX, ngồi trên xe, Miêu Tiêu Bắc bắt chéo chân chơi với Cổ Lỗ Y, Cảnh Diệu Phong lúc lái xe vẫn luôn nhìn kính chiếu hậu, Miêu Tiêu Bắc khó hiểu — Đằng sau có xe đi theo sao?

Hắn xoay đầu nhìn, con đường này ra khỏi thành phố, ngay cả chiếc xe đạp cũng không có… Cảnh Diệu Phong đang nhìn cái gì? Chẳng lẽ có xe tàng hình?!

Miêu Tiêu Bắc có chút ngạc nhiên, liền quay ra sau nhìn lại, Cổ Lỗ Y cũng leo lên, nhìn cửa kính phía sau, nửa ngày sau, không hiểu gì, hỏi Miêu Tiêu Bắc, “Cục?”

“Bắc Bắc, có chuyện gì vậy?”

Bạch Lâu đang xem tư liệu của vụ án, thấy Miêu Tiêu Bắc cứ nhích tới nhích lui, liền ngẩng đầu hỏi hắn.

“Không…” Dư quang của Miêu Tiêu Bắc nhìn thấy Cảnh Diệu Phong lại liếc nhìn vào kính chiếu hậu, nhưng mà góc độ nhìn hình như không phải xe phía sau, mà là… Bạch Lâu?

Miêu Tiêu Bắc im lặng chơi với Cổ Lỗ Y tiếp, Bạch Lâu cúi đầu xem tư liệu.

Lúc này, Miêu Tiêu Bắc mới phát hiện, kính chiếu hậu quay về phía Bạch Lâu… Cảnh Diệu Phong ngẩng đầu nhìn một cái, là có thể nhìn thấy hình dáng chăm chú của Bạch Lâu, rất dễ nhìn! Bạch Lâu có một nét đẹp cổ điển mà người hiện đại có đuổi thế nào cũng không kịp, phản chiếu trong gương, y như một bức tranh chân dung vẽ mỹ nhân tao nhã lịch thiệp.

“Cục cục!” Cổ Lỗ Y đột nhiên chỉ vào màn hình ipad, gọi Miêu Tiêu Bắc một tiếng, ý bảo hắn xem.

Miêu Tiêu Bắc cúi đầu, trên màn hình là một trang web do Cổ Lỗ Y tìm ra, dạo này nó rất nhiệt tình giúp bọn họ tra án, đại khái là đại não phát triển tốt, Cổ Lỗ Y rất thông minh.

Tấm ảnh trên màn hình rất quen thuộc làm Miêu Tiêu Bắc nhíu mày, “Đây là trang cá nhân của Mike?”

“Ừ!” Cổ Lỗ Y gật đầu, tìm chỗ bình luận, vừa xem vừa che miệng cười.

Miêu Tiêu Bắc cũng xem cùng nó, có rất nhiều tin nhắn mắng chửi ông ta, muốn bao nhiêu khó nghe có bấy nhiêu khó nghe, có người nói ông ta không có tố chất làm người chủ trì, còn mắng thô tục người nhà ông ta, nhưng ngược lại cũng có người ủng hộ, không biết có phải do ông ta bỏ tiền mướn không.

“A?”

Xem một hồi, Cổ Lỗ Y xoay đầu lại, chỉ vào một bình luận cho Miêu Tiêu Bắc xem.

“Ngài Mike, lời nói của ngài rất chính xác, con gái xấu xí không biết ăn diện, không cần sống trên thế giới này, tôi chuẩn bị đi thanh trừ những kẻ không nên tồn tại đó, fan cuồng của ngài!” Miêu Tiêu Bắc đọc một lần, nổi hết cả da gà, đúng là trong rừng lớn, chim gì cũng có.

“Người này cặn bã như vậy sao lại có kẻ ủng hộ hắn?” Lam Minh cũng thấy khó tin, cầm ipad xem.

Tên người bình luận là ‘Ma Gương’, hình đại diện là ảnh chụp một cô gái xinh đẹp.

“Ừm…” jongwookislove.wordpress.com

Miêu Tiêu Bắc, Lam Minh và Cổ Lỗ Y theo bản năng nâng cằm nghiêng đầu, tấm ảnh quen quá, thấy ở đâu rồi nhỉ?

“Sao thế?” Bạch Lâu không hiểu, nhịn không được hỏi.

“A!” Cả ba đột nhiên đồng thanh hô.

Miêu Tiêu Bắc cầm tư liệu trong tay Bạch Lâu lật lật, rất nhanh rút ra được một tấm, đó là một thi thể mỹ nhân tóc vàng, mặc trang phục công chúa màu đen. Người bị hại tên là Judy, là người thay đổi nhiều nhất!

Judy trước khi trang điểm mặc bộ trang phục công sở màu xám tro, không phấn son, tóc khô vàng tùy ý cột thành đuôi ngựa, trông vô cùng bình thường còn có chút cứng đờ. Nhưng sau khi được trang điểm, đây là một nữ vương xinh đẹp! Ai cũng sẽ nhịn không được liếc nhìn một cái.

Hình đại diện của Ma Gương kia, chính là di ảnh của Judy.

“Đây không phải bằng chứng quá rõ ràng sao?” Lam Minh bấm vào tài khoản của người đó, tìm được rất nhiều bức ảnh khác, đều là ảnh đối chiếu trước và sau khi trang điểm. Mấy người bị hại đều có ảnh, điều duy nhất làm người ta thấy lạ chính là — Mấy bức ảnh chụp người bị hại sau khi trang điểm, không giống như người chết, là còn sống!

“Nói vậy là trang điểm trước sau đó mới giết chết?” Miêu Tiêu Bắc hỏi Cảnh Diệu Phong.

Cảnh Diệu Phong nhíu mày, lắc đầu, “Không đúng, pháp y nói, là chết rồi mới trang điểm!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Dạ Kỳ Đàm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook