Quyển 9 - Chương 72
Nhĩ Nhã
21/08/2016
Lúc Miêu Tiêu Bắc về đến nhà, còn dẫn theo một người, làm cho mọi người có chút bất ngờ.
“Cậu là…” Long Tước lắp bắp, đứng dậy nhìn Đao Tù.
Đao Tù cũng nhìn Long Tước, hắn tháo kính xuống, cúi đầu với Long Tước.
“A… xin chào.” Long Tước cũng cúi đầu chào lại, “Quá tốt rồi…”
“Cục?” Cổ Lỗ Y bay lên ngồi trên vai Đao Tù, vỗ vỗ vai hắn.
Tầm mắt của Đao Tù cũng nhìn về phía Tiểu Ái đang tò mò nhìn hắn.
Phong Danh Vũ ngồi bên cạnh Tiểu Ái, đột nhiên nói một tiếng, “Tiểu Ái, anh ta yêu cậu đó.”
“Khụ khụ…” Tiểu Ái bị sặc ngụm sữa, dở khóc dở cười nhìn Phong Danh Vũ — Chỉ mới gặp mặt thôi mà.
“Cậu nhìn anh ta đi, có bị điện giật không?” Phong Danh Vũ nhỏ giọng kề tai Tiểu Ái nói, “Người này không tệ đâu nha.”
Tiểu Ái nhìn cô, nhỏ giọng hỏi, “Mới lần đầu gặp mặt mà, sao cậu biết anh ta tốt?”
Phong Danh Vũ nhướn mày, “Trực giác!”
Tiểu Ái có chút bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn Đao Tù, không nói, tiếp tục uống sữa, người này… đẹp trai mà còn ngầu nữa, với lại… rất quen.
Đao Tù bỗng nhiên quay sang, nhìn Lưu Tẩm đang đứng trước cầu thang.
Lưu Tẩm rất giật mình nhìn hắn, rồi nhìn nhìn Lam Minh bọn họ, đột nhiên ôm tay Cảnh Diệu Phong, “Hắn là hung thủ!”
Cảnh Diệu Phong giật mình, “Hả?”
“Hung thủ gì?” Bạch Lâu không hiểu nhìn hắn.
“Chính là vụ án giết người liên hoàn đó, hắn chính là hung thủ!” Lưu Tẩm nói, “Hắn không phải người, các anh mau bắt hắn!”
Đao Tù lạnh lùng nhìn Lưu Tẩm.
Lúc này, Khiết Liêu ôm năm con sói vừa được lau khô xuống lầu, thấy Lưu Tẩm đứng chắn cầu thang, nhíu mày, “Ê, chó ngoan không đứng cản đường.”
Lưu Tẩm lui qua một bên, chỉ Đao Tù, “Các anh lấy tiền của tôi rồi, giết hắn đi, hắn là người tới giết tôi đó!”
Khiết Liêu có chút khó hiểu, bước xuống nhìn, phát hiện là Đao Tù, liền hỏi, “A? Anh là cái người sáng nay…”
Đao Tù nhẹ nhàng gật đầu.
“À…” Khiết Liêu hiểu ra, gật đầu, ôm sói con tránh xa Lưu Tẩm bước xuống dưới, “Anh muốn giết hắn? Làm lẹ đi, tôi có hảo cảm với anh.”
“Danh Vũ…” Tiểu Ái không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy không khí rất căng thẳng, hỏi Phong Danh Vũ, “Có chuyện gì vậy?”
Phong Danh Vũ vỗ cô, ý bảo đừng lo, kéo cô tới chỗ Sishir, tránh xa Lưu Tẩm một chút.
Không biết có phải tới gần Đao Tù hay không… Chỉ thấy Tiểu Ái ngẩn người, ngẩng đầu nhìn hắn, “Đao Đao…”
Tất cả mọi người nhướn mày — Hả? Đao Đao?!
Tiểu Ái cũng nghi hoặc, cũng không biết tại sao mình lại gọi hắn như vậy, cảm giác rất quen thuộc.
Ánh mắt của Đao Tù khi nhìn Tiểu Ái cũng không hề sắc bén, thậm chí còn mang ý cười.
Phong Danh Vũ nói nhỏ vào tai Tiểu Ái, “Gả cho anh ta đi, đàn ông tốt đừng nên bỏ qua, bây giờ đàn ông tốt rất ít, với lại hơn phân nửa đều yêu đàn ông!”
Tiểu Ái có chút bất đắc dĩ nhìn cô.
“Hung thủ là anh đi.”
Lúc này, Phong Tiểu Vũ chỉ Lưu Tẩm, “Đừng vu oan người khác…”
“Tôi… nếu tôi là hung thủ thì còn tự giết mình sao!” Lưu Tẩm nói, “Tôi cho các cậu tiền, vụ án cũng giao cho các cậu, các cậu phải làm việc cho tôi! Giết hắn!”
“Oa…” Phong Danh Vũ lắc đầu, “Từng gặp qua đàn ông hèn hạ rồi, nhưng chưa từng thấy ai hèn hạ như anh!”
Lưu Tẩm sửng sốt.
“Lưu Tẩm.” Miêu Tiêu Bắc cũng không nhịn được nữa, “EX không phải là tổ chức nhận tiền rồi làm việc cho người ta, chúng tôi là thám tử, hợp tác với cảnh sát, không phải tập đoàn sát thủ! Cậu không thừa nhận cũng được, Đao Tù nói cho chúng tôi nghe hết rồi.”
Lưu Tẩm muốn xoay người bỏ chạy, ở đây làm gì có chỗ cho hắn chạy… Sphinx rống một tiếng, hắn trượt chân té… Lăn thẳng xuống cầu thang… Bị Sphinx giơ chân đạp, hắn sợ tới mức trừng to mắt.
“Rốt cuộc là sao?” Sishir khó hiểu nhìn mọi người.
Đao Tù chậm rãi bước tới bên cạnh Tiểu Ái, chỉ bụng cô.
Tiểu Ái không rõ.
Đao Tù thấp giọng nói, “Cho anh nghe thử.”
Tiểu Ái đỏ mặt, nhưng Đao Tù đã cúi người, áp tai lên bụng Tiểu Ái, sau đó đứng dậy gật đầu, vươn tay đè lên huyệt thái dương của Tiểu Ái, để trong chốc lát, búng nhẹ một cái lên trán cô.
Tiểu Ái liền cứng ngắc…
Một lát sau, Đao Tù buông cô ra.
Mắt Tiểu Ái liền sáng lên, không còn dại ra như lúc trước nữa.
“Sao vậy?” Miêu Tiêu Bắc hỏi Lam Minh.
“À, trí nhớ của Tiểu Ái thì ra là do Đao Tù khóa lại, bây giờ đã mở ra rồi.”
“Đao Đao…” Tiểu Ái nhào tới ôm Đao Tù, “Anh có sao không?”
Đao Tù lắc đầu, nhẹ nhàng sờ tóc cô, đảo mắt nhìn Lưu Tẩm, nói khẽ với Tiểu Ái, “Những người đó đều chết rồi.”
Tiểu Ái giật mình, mở mắt nhìn hắn, “Anh giết bọn họ?”
“Không phải anh.” Đao Tù lắc đầu, chỉ Lưu Tẩm nằm trên mặt đất, “Hắn.”
Tiểu Ái xoay đầu nhìn thấy Lưu Tẩm, có chút khó hiểu.
“Haiz.” Khiết Liêu tháo bao plastic trên chân con sói con bị thương, hỏi Lam Minh, “Chuyện là sao?”
“Cậu tự nói đi.” Lam Minh nhìn Đao Tù.
Đao Tù gật đầu, “Tôi là người bị vứt bỏ, thời xưa từng có một chiến dịch giết siêu hỗn huyết, những siêu hỗn huyết như chúng tôi bị tra ra rồi bị thần ma công kích, gần như diệt vong không còn sót một người nào… Tôi là người duy nhất còn tồn tại, bởi vì có người cứu tôi.”
Tất cả mọi người sửng sốt nhìn hắn, “Ai lại gan như vậy đi cứu anh?”
Đao Tù đột nhiên chỉ Miêu Tiêu Bắc, “Một đại vu sư nhìn giống như cậu ấy.”
“A…!” Phong Tiểu Vũ cảm khái, “Kiếp trước anh làm được nhiều chuyện tốt thật đó!”
Miêu Tiêu Bắc có chút xấu hổ.
“Sao hắn lại cứu cậu?” Long Tước hiếu kỳ, “Thật ra còn bảo lưu được siêu cấp huyết mạch không thua gì bạch long.”
“Đao bán long quý vậy sao?” Miêu Tiêu Bắc hỏi.
“Là đao xỉ tộc quý.” Sishir nói, “Long và đao xỉ tộc kết hợp lại là vô cùng mạnh, lúc trước Lucifer có nhắc tới, có vài người, vì quá mạnh, làm các giới thấy nguy hiểm, cho nên thần ma quyết định diệt trừ bọn họ, nhổ cỏ tận gốc.”
“Đại Tế Ti rất tốt, lúc đó tôi còn nhỏ, hắn niêm phong tôi lại, rồi cất trong một cái miếu đổ nát, phụ thuộc vào một cái giá nến.” Đao Tù nói, “Ở bên trong tôi thấy có rất nhiều sách, mà bản thân lại chỉ có cái hồn, không thể bước ra được. Bởi vì hắn cho tôi một câu giải thần chú rất đặc biệt — Khi tôi yêu một ai đó, tôi có thể thoát khỏi giá nến.”
“Có tốt lắm đâu.” Khiết Liêu bĩu môi, “Phong ấn trong cái miếu, để anh yêu ai? Tượng phật chắc.”
Tiêu Hoa đạp hắn một cái, bảo hắn im lặng.
Nếu là ngày xưa, Khiết Liêu sẽ tranh luận, nhưng hôm nay rất lạ, Khiết Liêu thấy người đá mình là Tiêu Hoa, thế mà không hề cãi lại, còn có chút xấu hổ cúi đầu, làm cho Tiêu Hoa khá bối rối, trong lòng nghĩ… Bộ uống lộn thuốc hả?
“Sau đó tôi bị kẻ trộm mộ đào ra, bán cho một tên phú thương, cũng là ông nội của Tiểu Ái.”
“A… Hèn chi lại có nhiều tiền như vậy, là con gái nhà giàu?” Miêu Tiêu Bắc hỏi.
Tiểu Ái có chút ngại ngùng gật đầu, “Ừ, gia tộc của tôi đúng là giàu có, từ nhỏ, ba mẹ tôi đã bị tai nạn xe qua đời, vẫn là ông nội chăm sóc tôi. Năm tôi mười tám, ông nội bị bệnh nặng, tôi thừa kế gia sản của ông, ông có lập một cái quỹ bảo đảm cuộc sống của tôi… Đưa cho tôi cái giá nến, nói nó có thể bảo vệ tôi, khi tôi gặp nguy hiểm, tôi đều ôm nó.”
Tất cả mọi người nhướn mày… Ông nội của cô cũng rất có mắt nhìn.
“Ông nội của Tiểu Ái là người có siêu linh lực.” Đao Tù nhìn Phong Danh Vũ, “Giống như cô ấy, ông ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của tôi, với lại trước khi chết còn nói chuyện với tôi, bảo tôi chăm sóc đứa cháu gái duy nhất của ông ta.”
“A! Có đủ huyền nghi, lãng mạn, khủng bố, câu chuyện không tồi nha.” Phong Danh Vũ bảo Tiêu Hoa nhớ kỹ, qua lần này cho chuyển thể thành phim!
“Sau đó Tiểu Ái luôn mang tôi theo bên cạnh, dần dần, tôi bắt đầu không thể không để ý cô ấy.” Đao Tù nói, “Nhưng tôi không biết làm sao để thoát khỏi giá nến. Mãi cho đến một ngày, có một người đàn ông muốn vô lễ với cô ấy… Tôi muốn bảo vệ, sốt ruột thế nên liền thoát ra.”
“Ừ.” Tiểu Ái hạnh phúc gật đầu, “Đó là trợ lý của ông nội, hắn chạy vào nhà tôi, muốn vô lễ với tôi, tôi bỏ chạy, đột nhiên Đao Đao xuất hiện. Đánh hắn, người đó sợ quá bỏ chạy, về sau cũng không dám phiền tôi nữa… Tôi cũng không biết Đao Đao từ đâu xuất hiện, nhưng cảm thấy anh ấy rất ngầu, đêm đó chúng tôi…”
Tiểu Ái nói tới đây thì đỏ mặt.
Mọi người nhướn mày, nhìn Đao Tù — Nhìn không ra nha, cứng rắn y như cục đá, thì ra lại đánh nhanh rút gọn đến vậy.
Lam Minh gãi đầu, liếc mắt nhìn Cảnh Diệu Phong, cả hai đều ho khan một tiếng, chợt nghe Sphinx lạnh lùng nói, “Bề ngoài thì nhìn thành thật, bên trong thì chả thấy miếng nào là thành thật!”
Lam Minh bất đắc dĩ, thở dài.
Cảnh Diệu Phong hỏi Đao Tù, “Tại sao Lưu Tẩm lại muốn giết mấy tên phú thương đó? Hắn làm như thế nào?”
Đao Tù nói, “Tôi và Tiểu Ái lâu ngày sinh tình, ban đầu tôi không dám để cô ấy mang thai, với lại một khi sinh long tộc, người mẹ cũng sẽ ma hóa, rất nguy hiểm.”
“Thật không?” Miêu Tiêu Bắc hỏi Lam Minh.
Lam Minh cười, “Vốn dĩ là vậy, như có cậu thì hoàn toàn khác!”
Miêu Tiêu Bắc đá hắn một cái.
Đao Tù gật đầu, “Có một hôm, Tiểu Ái đột nhiên nói thích một vũ công, tôi có chút để ý liền thấy poster của các anh.” Đao Tù chỉ chỉ Miêu Tiêu Bắc, “Sau khi nhìn thấy cậu, cảm thấy ông trời đối xử với tôi tốt quá, liền đưa Tiểu Ái đi xem vũ kịch của cậu, phát hiện cậu thật sự có linh hồn của Đại Tế Ti, vì thế quyết định để Tiểu Ái mang thai. Tiểu Ái mang thai đối với tôi có một ý nghĩa rất to lớn. Đầu tiên chúng tôi có thể có một đứa con, mặt khác, sau khi ma hóa, được cậu tinh lọc linh hồn, cô ấy sẽ không mê mẩn, mà còn có thần lực hộ thể… Nghĩa là…”
“Tiểu Ái có thể cùng cậu ở cùng nhau, mãi mãi không chết già đúng không?” Long Tước nói, “Thần ma yêu con người rất vất vả, con người sẽ chậm rãi già đi, nhưng chúng ta thì không, đến lúc con người già rồi chết đi, chúng ta sẽ trở nên cô độc.”
Đao Tù gật đầu.
Miêu Tiêu Bắc nhìn Lam Minh, Lam Minh lập tức nói, “Yên tâm, cậu sẽ không già, cũng sẽ không chết.”
“Vậy Đa Mị…” Phong Tiểu Vũ nước mắt lưng tròng, Đa Mị cũng an ủi hắn, “Đừng sợ, cậu cũng sẽ không sao.”
Phong Danh Vũ há miệng, “Cái này chắc là có di truyền đi? Tôi cũng thấy nè, tôi hai mươi sáu rồi mà đâu có già, nếp nhăn cũng chưa có một cái luôn.”
Tất cả đều bật cười, chỉ có Khiết Liêu là không, hắn giương mắt nhìn Tiêu Hoa ngồi rất nghiêm túc bên cạnh. Nếu muốn Tiêu Hoa trường sinh bất lão, chỉ có một cách duy nhất…
“Vì thế, tôi nói suy nghĩ của tôi với Tiểu Ái.” Đao Tù nói, “Tiểu Ái đồng ý, chúng tôi thành công có được cục cưng. Sau đó Tiểu Ái muốn tham gia ứng tuyển, chúng tôi đã suy nghĩ thấu đáo, để Tiểu Ái quen biết Phong Danh Vũ, sau đó từ cô hỏi thử Miêu Tiêu Bắc, xem cậu ấy có giúp được hay không. Tôi phát hiện sự tồn tại của EX, còn có chuyện mà mọi người đã từng làm, cảm thấy mọi người có tâm địa thiện lương, nhất định sẽ giúp chúng tôi.”
“Sau đó?” Cảnh Diệu Phong hỏi tiếp, “Có chuyện bất ngờ xảy ra?”
“Sau ngày tuyển chọn, Tiểu Ái có biểu hiện tốt, cô ấy cũng rất vui mừng đi ăn với tôi.”
“Tôi một mực giúp đỡ Tiểu Ái quản lý chi tiêu, lúc lái xe tới, vừa lúc bị kẹt xe.” Đao Tù lắc đầu, “Chờ tôi tới nhà hàng thì không thấy Tiểu Ái đâu, gọi điện thoại cũng không bắt máy. Tôi xem máy theo dõi, phát hiện cô ấy bị mấy tên đàn ông kéo lên xe.”
“A…” Phong Danh Vũ hít một hơi.
“Là mấy tên phú thương đã chết?” Cảnh Diệu Phong nhíu mày, “Bọn họ đúng là không phải lần đầu tiên làm chuyện dơ bẩn này.”
“Tôi biết người đầu tiên chết thế nào.” Long Tước gật đầu, “Một khi đã hoài ma thai, nó sẽ có chung suy nghĩ với cơ thể mẹ, với lại sẽ có suy nghĩ bảo vệ mẹ vô cùng mãnh liệt… Một khi cơ thể mẹ thấy sợ hãi và nguy hiểm, nó sẽ trở nên vô cùng hung hãn.”
“Đúng vậy.” Đao Tù gật đầu, “Tiểu Ái lúc đó đúng là rất sợ hãi, cho nên hoàn toàn không thể kiểm soát sự nóng nảy của thai nhi, đợi tới khi tôi tìm ra cô ấy, trước mặt cô ấy đã có một thi thể bị nổ tung, mấy người khác cũng bỏ chạy. Nhưng thai nhi vẫn chưa bình tĩnh được, có khả năng gây tổn thương đến Tiểu Ái, cho nên tôi tạm thời xóa đi trí nhớ của Tiểu Ái, thay bằng ánh nắng chan hòa, như vậy cục cưng sẽ dễ an tĩnh lại.”
“Tri kỷ tốt!” Phong Danh Vũ tán thành, “Quả nhiên là đàn ông tốt!”
“Trong mấy người đó, có Lưu Tẩm?” Cảnh Diệu Phong hỏi Tiểu Ái.
Tiểu Ái nhẹ nhàng gật đầu, “Ừ… Có hắn, lúc người kia kéo tôi, tôi rất sợ hãi, đột nhiên đùng một phát, người đó nổ tung.”
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, khó khách trên người của Tiểu Ái có vết bầm, đúng là có người muốn làm chuyện khiếm nhã, nhưng hiển nhiên không thành công, em bé kia là của Đao Tù, cũng không phải ác ma gì, hoàn toàn là tình chàng ý thiếp.
“Sau đó?” Cảnh Diệu Phong hỏi tiếp.
“Hắn.” Tiểu Ái chỉ Lưu Tẩm, “Hắn thật ra không có tham dự, còn khuyên những người đó đừng đùa, nhưng sau khi có người chết, hắn lại bỏ chạy, còn kêu tôi là quỷ.”
Đao Tù nói tiếp, “Tôi sợ bọn họ nói ra, ảnh hưởng tới Tiểu Ái, cho nên sau khi mang Tiểu Ái về nhà, liền đi tìm bọn họ… Nhưng Tiểu Ái tỉnh sớm hơn tôi dự đoán, một mình bỏ đi.”
Mọi người cũng bất đắc dĩ, hơn nữa Tiểu Ái còn bị Đao Tù xóa sạch trí nhớ, không thể đột nhiên nhào ra rồi kêu mình là người yêu của cô, cũng khổ cho hắn mấy hôm nay.
“Tôi cùng lúc dẫn đường cho Tiểu Ái tới rạp hát, để cô ấy nhìn thấy Miêu Tiêu Bắc, mặt khác thì truy tìm tung tích của Lưu Tẩm bọn họ. Lưu Tẩm lại trùng hợp nửa đường gặp Tiểu Ái, hơn nữa… thật ra hắn có linh lực.”
Tất cả mọi người sửng sốt, nhìn Lưu Tẩm, Lưu Tẩm nhìn Sphinx há to mồm, một câu cũng không nói được.
“Lưu Tẩm có thể quen biết vài người trong ma giới, sau khi được cố vấn biết về chuyện ma thai, cho nên hắn muốn lấy Tiểu Ái về, để có được ma thai.” Đao Tù lạnh mặt, “Như vậy hắn có thể lợi dụng sức mạnh của đứa bé để muốn làm gì thì làm.”
Mọi người rốt cuộc cũng hiểu ra, tại sao Lưu Tẩm lại ân cần với Tiểu Ái như vậy.
“Hắn tìm được tấm poster của mọi người trong túi Tiểu Ái, khu trò chơi đó hắn cũng có cổ phần, cho nên biết mọi người có vé, xác định đúng thời gian hắn cũng tham gia, bởi vậy mới nghĩ ra cách lợi dụng mọi người để giết tôi.” Đao Tù nói, “Đầu tiên hắn thuê vài tên sát thủ rẻ tiền trong ma giới, giết chết mấy tên phú thương kia còn chế tạo thành ma thai làm, dẫn dắt sự chú ý của cảnh sát. Ở cùng với mọi người, cùng lúc né tránh được sự đuổi giết của tôi, về phương diện khác là theo đuổi Tiểu Ái, cuối cùng là lợi dụng mọi người để giết tôi.”
“Ừ.” Cảnh Diệu Phong gật đầu, “Có bằng chứng xác thực nào không?”
Đao Tù có chút bất đắc dĩ.
“A!” Miêu Tiêu Bắc đột nhiên nói, “Tôi có cách.” Nói xong liền bảo Sphinx, “Sphinx, cho tôi một cọng tóc của Lưu Tẩm.”
Sphinx đưa thẳng cái đầu qua cho Miêu Tiêu Bắc tự bứt, Miêu Tiêu Bắc dặn Bạch Lâu, “Bạch Lâu, đừng quên ghi hình lại!”
“A!” Bạch Lâu mở máy… Miêu Tiêu Bắc thuận tiện để hình ảnh tái hiện, tất cả đều giống y như Đao Tù nói, hung thủ giết người chính là Lưu Tẩm, còn có giá cả mướn sát thủ ác ma đi giết con người.
Cảnh Diệu Phong lấy còng tay, còng tay Lưu Tẩm lại, cảnh quay thì đem xử lý, chỉ cắt một phần giết người làm bằng chứng. Thân phận của Tiểu Ái và Đao Tù tất nhiên không thể để lộ… Tuy rằng Tiểu Ái gián tiếp giết người đầu tiên, nhưng lúc giết người tuyệt đối là phòng vệ.
Vấn đề của Lưu Tẩm đều giao cho Cảnh Diệu Phong xử lý, Cảnh Diệu Phong vội vàng đưa người đi, quả nhiên EX là nơi tốt, vụ nào chưa giải quyết được tới đây liền phá.
Đao Tù và Tiểu Ái cám ơn mọi người, Đao Tù cũng giải thích, lúc trước hắn chỉ lo lắng, cho nên tới xem Tiểu Ái, lúc đó Tiểu Ái vào ở trong EX, hắn rất vui, chỉ muốn tới giải thích, nhưng Lưu Tẩm cũng tới, hắn lại không muốn xảy ra xung đột, cho nên giả làm lão Dương gọi cho Miêu Tiêu Bắc, nói rõ ràng ở rạp hát.
Chân tướng rõ ràng, vụ án cũng tới phần kết thúc.
Mọi người đều vui mừng, Đao Tù xin mọi người để Tiểu Ái ở lại, Phong Danh Vũ cầm tăng xỉa răng, “Phí an thai cao lắm nha.”
Phong Tiểu Vũ khinh bỉ, “Chị, cảm động như vậy chị còn muốn lừa tiền người ta?”
Phong Danh Vũ nhướn mày, “Cảm động là một chuyện, tiền bạc là chuyện khác!” Nói xong, nhìn nhìn Đao Tù, cong khóe miệng, “Hay là vầy đi. Anh cũng ở lại làm việc, ở chung luôn.”
Đao Tù và Tiểu Ái đều sửng sốt.
“Đúng đó.” Long Tước chỉ Cổ Lỗ Y, “Tiểu long bảo bảo ở cạnh Tiêu Bắc trưởng thành rất tốt, cậu lại là người sống sót duy nhất, tuy rằng là siêu hỗn huyết nhưng vẫn là long tộc, ở chỗ tôi có rất nhiều hậu đại của long tộc, vì tổ tiên của cậu, cậu cũng vì bọn họ cố gắng đi?”
Đao Tù nghĩ nghĩ, gật đầu, nói với Long Tước, “Được, vậy tôi xin giúp một tay.”
Miêu Tiêu Bắc vui vẻ, nhìn Lam Minh, “Vậy có nghĩa là sắp có thêm một tiểu long bảo bảo?”
Lam Minh nhướn mày, “Một năm nữa đi.”
Miêu Tiêu Bắc nhìn Cổ Lỗ Y, Cổ Lỗ Y vỗ tay một cái, cười nói, “Cục cưng!”
Sau đó, Đao Tù và Tiểu Ái được xếp vào ở một phòng, EX tăng thêm một thành viên, Đao Tù ở chung với mọi người rất thoải mái, sức chiến đấu của EX lại tăng thêm một bậc, Tiểu Ái và Phong Danh Vũ lại chuyên tâm vào thiết kế trang phục.
Nhưng trong lúc mọi người đều có vẻ ổn, có một người, lại bắt đầu trở nên khác thường — Khiết Liêu!
Lang Vương với cái đầu ngây ngô không suy nghĩ âu lo, lúc nào cũng vui vẻ, bây giờ lại thường xuyên rơi vào trạng thái rối rắm.
Mặt khác, cũng chung tâm trạng rối rắm, còn có Lam Minh, Đa Mị và Cảnh Diệu Phong.
Hiện giờ, cả EX, ngoại trừ những người đàn ông đã trở thành siêu cấp vú em và sắp sửa trở thành siêu cấp vú em, chính là những người đàn ông vô cùng rối rắm… Vô ưu vô lo chỉ có Phong Tiểu Vũ và Sishir… Đương nhiên, còn có Cổ Lỗ Y và Miêu Tiêu Bắc bận rộn.
“Cậu là…” Long Tước lắp bắp, đứng dậy nhìn Đao Tù.
Đao Tù cũng nhìn Long Tước, hắn tháo kính xuống, cúi đầu với Long Tước.
“A… xin chào.” Long Tước cũng cúi đầu chào lại, “Quá tốt rồi…”
“Cục?” Cổ Lỗ Y bay lên ngồi trên vai Đao Tù, vỗ vỗ vai hắn.
Tầm mắt của Đao Tù cũng nhìn về phía Tiểu Ái đang tò mò nhìn hắn.
Phong Danh Vũ ngồi bên cạnh Tiểu Ái, đột nhiên nói một tiếng, “Tiểu Ái, anh ta yêu cậu đó.”
“Khụ khụ…” Tiểu Ái bị sặc ngụm sữa, dở khóc dở cười nhìn Phong Danh Vũ — Chỉ mới gặp mặt thôi mà.
“Cậu nhìn anh ta đi, có bị điện giật không?” Phong Danh Vũ nhỏ giọng kề tai Tiểu Ái nói, “Người này không tệ đâu nha.”
Tiểu Ái nhìn cô, nhỏ giọng hỏi, “Mới lần đầu gặp mặt mà, sao cậu biết anh ta tốt?”
Phong Danh Vũ nhướn mày, “Trực giác!”
Tiểu Ái có chút bất đắc dĩ, liếc mắt nhìn Đao Tù, không nói, tiếp tục uống sữa, người này… đẹp trai mà còn ngầu nữa, với lại… rất quen.
Đao Tù bỗng nhiên quay sang, nhìn Lưu Tẩm đang đứng trước cầu thang.
Lưu Tẩm rất giật mình nhìn hắn, rồi nhìn nhìn Lam Minh bọn họ, đột nhiên ôm tay Cảnh Diệu Phong, “Hắn là hung thủ!”
Cảnh Diệu Phong giật mình, “Hả?”
“Hung thủ gì?” Bạch Lâu không hiểu nhìn hắn.
“Chính là vụ án giết người liên hoàn đó, hắn chính là hung thủ!” Lưu Tẩm nói, “Hắn không phải người, các anh mau bắt hắn!”
Đao Tù lạnh lùng nhìn Lưu Tẩm.
Lúc này, Khiết Liêu ôm năm con sói vừa được lau khô xuống lầu, thấy Lưu Tẩm đứng chắn cầu thang, nhíu mày, “Ê, chó ngoan không đứng cản đường.”
Lưu Tẩm lui qua một bên, chỉ Đao Tù, “Các anh lấy tiền của tôi rồi, giết hắn đi, hắn là người tới giết tôi đó!”
Khiết Liêu có chút khó hiểu, bước xuống nhìn, phát hiện là Đao Tù, liền hỏi, “A? Anh là cái người sáng nay…”
Đao Tù nhẹ nhàng gật đầu.
“À…” Khiết Liêu hiểu ra, gật đầu, ôm sói con tránh xa Lưu Tẩm bước xuống dưới, “Anh muốn giết hắn? Làm lẹ đi, tôi có hảo cảm với anh.”
“Danh Vũ…” Tiểu Ái không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy không khí rất căng thẳng, hỏi Phong Danh Vũ, “Có chuyện gì vậy?”
Phong Danh Vũ vỗ cô, ý bảo đừng lo, kéo cô tới chỗ Sishir, tránh xa Lưu Tẩm một chút.
Không biết có phải tới gần Đao Tù hay không… Chỉ thấy Tiểu Ái ngẩn người, ngẩng đầu nhìn hắn, “Đao Đao…”
Tất cả mọi người nhướn mày — Hả? Đao Đao?!
Tiểu Ái cũng nghi hoặc, cũng không biết tại sao mình lại gọi hắn như vậy, cảm giác rất quen thuộc.
Ánh mắt của Đao Tù khi nhìn Tiểu Ái cũng không hề sắc bén, thậm chí còn mang ý cười.
Phong Danh Vũ nói nhỏ vào tai Tiểu Ái, “Gả cho anh ta đi, đàn ông tốt đừng nên bỏ qua, bây giờ đàn ông tốt rất ít, với lại hơn phân nửa đều yêu đàn ông!”
Tiểu Ái có chút bất đắc dĩ nhìn cô.
“Hung thủ là anh đi.”
Lúc này, Phong Tiểu Vũ chỉ Lưu Tẩm, “Đừng vu oan người khác…”
“Tôi… nếu tôi là hung thủ thì còn tự giết mình sao!” Lưu Tẩm nói, “Tôi cho các cậu tiền, vụ án cũng giao cho các cậu, các cậu phải làm việc cho tôi! Giết hắn!”
“Oa…” Phong Danh Vũ lắc đầu, “Từng gặp qua đàn ông hèn hạ rồi, nhưng chưa từng thấy ai hèn hạ như anh!”
Lưu Tẩm sửng sốt.
“Lưu Tẩm.” Miêu Tiêu Bắc cũng không nhịn được nữa, “EX không phải là tổ chức nhận tiền rồi làm việc cho người ta, chúng tôi là thám tử, hợp tác với cảnh sát, không phải tập đoàn sát thủ! Cậu không thừa nhận cũng được, Đao Tù nói cho chúng tôi nghe hết rồi.”
Lưu Tẩm muốn xoay người bỏ chạy, ở đây làm gì có chỗ cho hắn chạy… Sphinx rống một tiếng, hắn trượt chân té… Lăn thẳng xuống cầu thang… Bị Sphinx giơ chân đạp, hắn sợ tới mức trừng to mắt.
“Rốt cuộc là sao?” Sishir khó hiểu nhìn mọi người.
Đao Tù chậm rãi bước tới bên cạnh Tiểu Ái, chỉ bụng cô.
Tiểu Ái không rõ.
Đao Tù thấp giọng nói, “Cho anh nghe thử.”
Tiểu Ái đỏ mặt, nhưng Đao Tù đã cúi người, áp tai lên bụng Tiểu Ái, sau đó đứng dậy gật đầu, vươn tay đè lên huyệt thái dương của Tiểu Ái, để trong chốc lát, búng nhẹ một cái lên trán cô.
Tiểu Ái liền cứng ngắc…
Một lát sau, Đao Tù buông cô ra.
Mắt Tiểu Ái liền sáng lên, không còn dại ra như lúc trước nữa.
“Sao vậy?” Miêu Tiêu Bắc hỏi Lam Minh.
“À, trí nhớ của Tiểu Ái thì ra là do Đao Tù khóa lại, bây giờ đã mở ra rồi.”
“Đao Đao…” Tiểu Ái nhào tới ôm Đao Tù, “Anh có sao không?”
Đao Tù lắc đầu, nhẹ nhàng sờ tóc cô, đảo mắt nhìn Lưu Tẩm, nói khẽ với Tiểu Ái, “Những người đó đều chết rồi.”
Tiểu Ái giật mình, mở mắt nhìn hắn, “Anh giết bọn họ?”
“Không phải anh.” Đao Tù lắc đầu, chỉ Lưu Tẩm nằm trên mặt đất, “Hắn.”
Tiểu Ái xoay đầu nhìn thấy Lưu Tẩm, có chút khó hiểu.
“Haiz.” Khiết Liêu tháo bao plastic trên chân con sói con bị thương, hỏi Lam Minh, “Chuyện là sao?”
“Cậu tự nói đi.” Lam Minh nhìn Đao Tù.
Đao Tù gật đầu, “Tôi là người bị vứt bỏ, thời xưa từng có một chiến dịch giết siêu hỗn huyết, những siêu hỗn huyết như chúng tôi bị tra ra rồi bị thần ma công kích, gần như diệt vong không còn sót một người nào… Tôi là người duy nhất còn tồn tại, bởi vì có người cứu tôi.”
Tất cả mọi người sửng sốt nhìn hắn, “Ai lại gan như vậy đi cứu anh?”
Đao Tù đột nhiên chỉ Miêu Tiêu Bắc, “Một đại vu sư nhìn giống như cậu ấy.”
“A…!” Phong Tiểu Vũ cảm khái, “Kiếp trước anh làm được nhiều chuyện tốt thật đó!”
Miêu Tiêu Bắc có chút xấu hổ.
“Sao hắn lại cứu cậu?” Long Tước hiếu kỳ, “Thật ra còn bảo lưu được siêu cấp huyết mạch không thua gì bạch long.”
“Đao bán long quý vậy sao?” Miêu Tiêu Bắc hỏi.
“Là đao xỉ tộc quý.” Sishir nói, “Long và đao xỉ tộc kết hợp lại là vô cùng mạnh, lúc trước Lucifer có nhắc tới, có vài người, vì quá mạnh, làm các giới thấy nguy hiểm, cho nên thần ma quyết định diệt trừ bọn họ, nhổ cỏ tận gốc.”
“Đại Tế Ti rất tốt, lúc đó tôi còn nhỏ, hắn niêm phong tôi lại, rồi cất trong một cái miếu đổ nát, phụ thuộc vào một cái giá nến.” Đao Tù nói, “Ở bên trong tôi thấy có rất nhiều sách, mà bản thân lại chỉ có cái hồn, không thể bước ra được. Bởi vì hắn cho tôi một câu giải thần chú rất đặc biệt — Khi tôi yêu một ai đó, tôi có thể thoát khỏi giá nến.”
“Có tốt lắm đâu.” Khiết Liêu bĩu môi, “Phong ấn trong cái miếu, để anh yêu ai? Tượng phật chắc.”
Tiêu Hoa đạp hắn một cái, bảo hắn im lặng.
Nếu là ngày xưa, Khiết Liêu sẽ tranh luận, nhưng hôm nay rất lạ, Khiết Liêu thấy người đá mình là Tiêu Hoa, thế mà không hề cãi lại, còn có chút xấu hổ cúi đầu, làm cho Tiêu Hoa khá bối rối, trong lòng nghĩ… Bộ uống lộn thuốc hả?
“Sau đó tôi bị kẻ trộm mộ đào ra, bán cho một tên phú thương, cũng là ông nội của Tiểu Ái.”
“A… Hèn chi lại có nhiều tiền như vậy, là con gái nhà giàu?” Miêu Tiêu Bắc hỏi.
Tiểu Ái có chút ngại ngùng gật đầu, “Ừ, gia tộc của tôi đúng là giàu có, từ nhỏ, ba mẹ tôi đã bị tai nạn xe qua đời, vẫn là ông nội chăm sóc tôi. Năm tôi mười tám, ông nội bị bệnh nặng, tôi thừa kế gia sản của ông, ông có lập một cái quỹ bảo đảm cuộc sống của tôi… Đưa cho tôi cái giá nến, nói nó có thể bảo vệ tôi, khi tôi gặp nguy hiểm, tôi đều ôm nó.”
Tất cả mọi người nhướn mày… Ông nội của cô cũng rất có mắt nhìn.
“Ông nội của Tiểu Ái là người có siêu linh lực.” Đao Tù nhìn Phong Danh Vũ, “Giống như cô ấy, ông ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của tôi, với lại trước khi chết còn nói chuyện với tôi, bảo tôi chăm sóc đứa cháu gái duy nhất của ông ta.”
“A! Có đủ huyền nghi, lãng mạn, khủng bố, câu chuyện không tồi nha.” Phong Danh Vũ bảo Tiêu Hoa nhớ kỹ, qua lần này cho chuyển thể thành phim!
“Sau đó Tiểu Ái luôn mang tôi theo bên cạnh, dần dần, tôi bắt đầu không thể không để ý cô ấy.” Đao Tù nói, “Nhưng tôi không biết làm sao để thoát khỏi giá nến. Mãi cho đến một ngày, có một người đàn ông muốn vô lễ với cô ấy… Tôi muốn bảo vệ, sốt ruột thế nên liền thoát ra.”
“Ừ.” Tiểu Ái hạnh phúc gật đầu, “Đó là trợ lý của ông nội, hắn chạy vào nhà tôi, muốn vô lễ với tôi, tôi bỏ chạy, đột nhiên Đao Đao xuất hiện. Đánh hắn, người đó sợ quá bỏ chạy, về sau cũng không dám phiền tôi nữa… Tôi cũng không biết Đao Đao từ đâu xuất hiện, nhưng cảm thấy anh ấy rất ngầu, đêm đó chúng tôi…”
Tiểu Ái nói tới đây thì đỏ mặt.
Mọi người nhướn mày, nhìn Đao Tù — Nhìn không ra nha, cứng rắn y như cục đá, thì ra lại đánh nhanh rút gọn đến vậy.
Lam Minh gãi đầu, liếc mắt nhìn Cảnh Diệu Phong, cả hai đều ho khan một tiếng, chợt nghe Sphinx lạnh lùng nói, “Bề ngoài thì nhìn thành thật, bên trong thì chả thấy miếng nào là thành thật!”
Lam Minh bất đắc dĩ, thở dài.
Cảnh Diệu Phong hỏi Đao Tù, “Tại sao Lưu Tẩm lại muốn giết mấy tên phú thương đó? Hắn làm như thế nào?”
Đao Tù nói, “Tôi và Tiểu Ái lâu ngày sinh tình, ban đầu tôi không dám để cô ấy mang thai, với lại một khi sinh long tộc, người mẹ cũng sẽ ma hóa, rất nguy hiểm.”
“Thật không?” Miêu Tiêu Bắc hỏi Lam Minh.
Lam Minh cười, “Vốn dĩ là vậy, như có cậu thì hoàn toàn khác!”
Miêu Tiêu Bắc đá hắn một cái.
Đao Tù gật đầu, “Có một hôm, Tiểu Ái đột nhiên nói thích một vũ công, tôi có chút để ý liền thấy poster của các anh.” Đao Tù chỉ chỉ Miêu Tiêu Bắc, “Sau khi nhìn thấy cậu, cảm thấy ông trời đối xử với tôi tốt quá, liền đưa Tiểu Ái đi xem vũ kịch của cậu, phát hiện cậu thật sự có linh hồn của Đại Tế Ti, vì thế quyết định để Tiểu Ái mang thai. Tiểu Ái mang thai đối với tôi có một ý nghĩa rất to lớn. Đầu tiên chúng tôi có thể có một đứa con, mặt khác, sau khi ma hóa, được cậu tinh lọc linh hồn, cô ấy sẽ không mê mẩn, mà còn có thần lực hộ thể… Nghĩa là…”
“Tiểu Ái có thể cùng cậu ở cùng nhau, mãi mãi không chết già đúng không?” Long Tước nói, “Thần ma yêu con người rất vất vả, con người sẽ chậm rãi già đi, nhưng chúng ta thì không, đến lúc con người già rồi chết đi, chúng ta sẽ trở nên cô độc.”
Đao Tù gật đầu.
Miêu Tiêu Bắc nhìn Lam Minh, Lam Minh lập tức nói, “Yên tâm, cậu sẽ không già, cũng sẽ không chết.”
“Vậy Đa Mị…” Phong Tiểu Vũ nước mắt lưng tròng, Đa Mị cũng an ủi hắn, “Đừng sợ, cậu cũng sẽ không sao.”
Phong Danh Vũ há miệng, “Cái này chắc là có di truyền đi? Tôi cũng thấy nè, tôi hai mươi sáu rồi mà đâu có già, nếp nhăn cũng chưa có một cái luôn.”
Tất cả đều bật cười, chỉ có Khiết Liêu là không, hắn giương mắt nhìn Tiêu Hoa ngồi rất nghiêm túc bên cạnh. Nếu muốn Tiêu Hoa trường sinh bất lão, chỉ có một cách duy nhất…
“Vì thế, tôi nói suy nghĩ của tôi với Tiểu Ái.” Đao Tù nói, “Tiểu Ái đồng ý, chúng tôi thành công có được cục cưng. Sau đó Tiểu Ái muốn tham gia ứng tuyển, chúng tôi đã suy nghĩ thấu đáo, để Tiểu Ái quen biết Phong Danh Vũ, sau đó từ cô hỏi thử Miêu Tiêu Bắc, xem cậu ấy có giúp được hay không. Tôi phát hiện sự tồn tại của EX, còn có chuyện mà mọi người đã từng làm, cảm thấy mọi người có tâm địa thiện lương, nhất định sẽ giúp chúng tôi.”
“Sau đó?” Cảnh Diệu Phong hỏi tiếp, “Có chuyện bất ngờ xảy ra?”
“Sau ngày tuyển chọn, Tiểu Ái có biểu hiện tốt, cô ấy cũng rất vui mừng đi ăn với tôi.”
“Tôi một mực giúp đỡ Tiểu Ái quản lý chi tiêu, lúc lái xe tới, vừa lúc bị kẹt xe.” Đao Tù lắc đầu, “Chờ tôi tới nhà hàng thì không thấy Tiểu Ái đâu, gọi điện thoại cũng không bắt máy. Tôi xem máy theo dõi, phát hiện cô ấy bị mấy tên đàn ông kéo lên xe.”
“A…” Phong Danh Vũ hít một hơi.
“Là mấy tên phú thương đã chết?” Cảnh Diệu Phong nhíu mày, “Bọn họ đúng là không phải lần đầu tiên làm chuyện dơ bẩn này.”
“Tôi biết người đầu tiên chết thế nào.” Long Tước gật đầu, “Một khi đã hoài ma thai, nó sẽ có chung suy nghĩ với cơ thể mẹ, với lại sẽ có suy nghĩ bảo vệ mẹ vô cùng mãnh liệt… Một khi cơ thể mẹ thấy sợ hãi và nguy hiểm, nó sẽ trở nên vô cùng hung hãn.”
“Đúng vậy.” Đao Tù gật đầu, “Tiểu Ái lúc đó đúng là rất sợ hãi, cho nên hoàn toàn không thể kiểm soát sự nóng nảy của thai nhi, đợi tới khi tôi tìm ra cô ấy, trước mặt cô ấy đã có một thi thể bị nổ tung, mấy người khác cũng bỏ chạy. Nhưng thai nhi vẫn chưa bình tĩnh được, có khả năng gây tổn thương đến Tiểu Ái, cho nên tôi tạm thời xóa đi trí nhớ của Tiểu Ái, thay bằng ánh nắng chan hòa, như vậy cục cưng sẽ dễ an tĩnh lại.”
“Tri kỷ tốt!” Phong Danh Vũ tán thành, “Quả nhiên là đàn ông tốt!”
“Trong mấy người đó, có Lưu Tẩm?” Cảnh Diệu Phong hỏi Tiểu Ái.
Tiểu Ái nhẹ nhàng gật đầu, “Ừ… Có hắn, lúc người kia kéo tôi, tôi rất sợ hãi, đột nhiên đùng một phát, người đó nổ tung.”
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, khó khách trên người của Tiểu Ái có vết bầm, đúng là có người muốn làm chuyện khiếm nhã, nhưng hiển nhiên không thành công, em bé kia là của Đao Tù, cũng không phải ác ma gì, hoàn toàn là tình chàng ý thiếp.
“Sau đó?” Cảnh Diệu Phong hỏi tiếp.
“Hắn.” Tiểu Ái chỉ Lưu Tẩm, “Hắn thật ra không có tham dự, còn khuyên những người đó đừng đùa, nhưng sau khi có người chết, hắn lại bỏ chạy, còn kêu tôi là quỷ.”
Đao Tù nói tiếp, “Tôi sợ bọn họ nói ra, ảnh hưởng tới Tiểu Ái, cho nên sau khi mang Tiểu Ái về nhà, liền đi tìm bọn họ… Nhưng Tiểu Ái tỉnh sớm hơn tôi dự đoán, một mình bỏ đi.”
Mọi người cũng bất đắc dĩ, hơn nữa Tiểu Ái còn bị Đao Tù xóa sạch trí nhớ, không thể đột nhiên nhào ra rồi kêu mình là người yêu của cô, cũng khổ cho hắn mấy hôm nay.
“Tôi cùng lúc dẫn đường cho Tiểu Ái tới rạp hát, để cô ấy nhìn thấy Miêu Tiêu Bắc, mặt khác thì truy tìm tung tích của Lưu Tẩm bọn họ. Lưu Tẩm lại trùng hợp nửa đường gặp Tiểu Ái, hơn nữa… thật ra hắn có linh lực.”
Tất cả mọi người sửng sốt, nhìn Lưu Tẩm, Lưu Tẩm nhìn Sphinx há to mồm, một câu cũng không nói được.
“Lưu Tẩm có thể quen biết vài người trong ma giới, sau khi được cố vấn biết về chuyện ma thai, cho nên hắn muốn lấy Tiểu Ái về, để có được ma thai.” Đao Tù lạnh mặt, “Như vậy hắn có thể lợi dụng sức mạnh của đứa bé để muốn làm gì thì làm.”
Mọi người rốt cuộc cũng hiểu ra, tại sao Lưu Tẩm lại ân cần với Tiểu Ái như vậy.
“Hắn tìm được tấm poster của mọi người trong túi Tiểu Ái, khu trò chơi đó hắn cũng có cổ phần, cho nên biết mọi người có vé, xác định đúng thời gian hắn cũng tham gia, bởi vậy mới nghĩ ra cách lợi dụng mọi người để giết tôi.” Đao Tù nói, “Đầu tiên hắn thuê vài tên sát thủ rẻ tiền trong ma giới, giết chết mấy tên phú thương kia còn chế tạo thành ma thai làm, dẫn dắt sự chú ý của cảnh sát. Ở cùng với mọi người, cùng lúc né tránh được sự đuổi giết của tôi, về phương diện khác là theo đuổi Tiểu Ái, cuối cùng là lợi dụng mọi người để giết tôi.”
“Ừ.” Cảnh Diệu Phong gật đầu, “Có bằng chứng xác thực nào không?”
Đao Tù có chút bất đắc dĩ.
“A!” Miêu Tiêu Bắc đột nhiên nói, “Tôi có cách.” Nói xong liền bảo Sphinx, “Sphinx, cho tôi một cọng tóc của Lưu Tẩm.”
Sphinx đưa thẳng cái đầu qua cho Miêu Tiêu Bắc tự bứt, Miêu Tiêu Bắc dặn Bạch Lâu, “Bạch Lâu, đừng quên ghi hình lại!”
“A!” Bạch Lâu mở máy… Miêu Tiêu Bắc thuận tiện để hình ảnh tái hiện, tất cả đều giống y như Đao Tù nói, hung thủ giết người chính là Lưu Tẩm, còn có giá cả mướn sát thủ ác ma đi giết con người.
Cảnh Diệu Phong lấy còng tay, còng tay Lưu Tẩm lại, cảnh quay thì đem xử lý, chỉ cắt một phần giết người làm bằng chứng. Thân phận của Tiểu Ái và Đao Tù tất nhiên không thể để lộ… Tuy rằng Tiểu Ái gián tiếp giết người đầu tiên, nhưng lúc giết người tuyệt đối là phòng vệ.
Vấn đề của Lưu Tẩm đều giao cho Cảnh Diệu Phong xử lý, Cảnh Diệu Phong vội vàng đưa người đi, quả nhiên EX là nơi tốt, vụ nào chưa giải quyết được tới đây liền phá.
Đao Tù và Tiểu Ái cám ơn mọi người, Đao Tù cũng giải thích, lúc trước hắn chỉ lo lắng, cho nên tới xem Tiểu Ái, lúc đó Tiểu Ái vào ở trong EX, hắn rất vui, chỉ muốn tới giải thích, nhưng Lưu Tẩm cũng tới, hắn lại không muốn xảy ra xung đột, cho nên giả làm lão Dương gọi cho Miêu Tiêu Bắc, nói rõ ràng ở rạp hát.
Chân tướng rõ ràng, vụ án cũng tới phần kết thúc.
Mọi người đều vui mừng, Đao Tù xin mọi người để Tiểu Ái ở lại, Phong Danh Vũ cầm tăng xỉa răng, “Phí an thai cao lắm nha.”
Phong Tiểu Vũ khinh bỉ, “Chị, cảm động như vậy chị còn muốn lừa tiền người ta?”
Phong Danh Vũ nhướn mày, “Cảm động là một chuyện, tiền bạc là chuyện khác!” Nói xong, nhìn nhìn Đao Tù, cong khóe miệng, “Hay là vầy đi. Anh cũng ở lại làm việc, ở chung luôn.”
Đao Tù và Tiểu Ái đều sửng sốt.
“Đúng đó.” Long Tước chỉ Cổ Lỗ Y, “Tiểu long bảo bảo ở cạnh Tiêu Bắc trưởng thành rất tốt, cậu lại là người sống sót duy nhất, tuy rằng là siêu hỗn huyết nhưng vẫn là long tộc, ở chỗ tôi có rất nhiều hậu đại của long tộc, vì tổ tiên của cậu, cậu cũng vì bọn họ cố gắng đi?”
Đao Tù nghĩ nghĩ, gật đầu, nói với Long Tước, “Được, vậy tôi xin giúp một tay.”
Miêu Tiêu Bắc vui vẻ, nhìn Lam Minh, “Vậy có nghĩa là sắp có thêm một tiểu long bảo bảo?”
Lam Minh nhướn mày, “Một năm nữa đi.”
Miêu Tiêu Bắc nhìn Cổ Lỗ Y, Cổ Lỗ Y vỗ tay một cái, cười nói, “Cục cưng!”
Sau đó, Đao Tù và Tiểu Ái được xếp vào ở một phòng, EX tăng thêm một thành viên, Đao Tù ở chung với mọi người rất thoải mái, sức chiến đấu của EX lại tăng thêm một bậc, Tiểu Ái và Phong Danh Vũ lại chuyên tâm vào thiết kế trang phục.
Nhưng trong lúc mọi người đều có vẻ ổn, có một người, lại bắt đầu trở nên khác thường — Khiết Liêu!
Lang Vương với cái đầu ngây ngô không suy nghĩ âu lo, lúc nào cũng vui vẻ, bây giờ lại thường xuyên rơi vào trạng thái rối rắm.
Mặt khác, cũng chung tâm trạng rối rắm, còn có Lam Minh, Đa Mị và Cảnh Diệu Phong.
Hiện giờ, cả EX, ngoại trừ những người đàn ông đã trở thành siêu cấp vú em và sắp sửa trở thành siêu cấp vú em, chính là những người đàn ông vô cùng rối rắm… Vô ưu vô lo chỉ có Phong Tiểu Vũ và Sishir… Đương nhiên, còn có Cổ Lỗ Y và Miêu Tiêu Bắc bận rộn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.